- Tỷ tỷ!
Tuyết Dao từ nóc nhà nhảy xuống liền nhào vào người Vân Lam như một đứa nhỏ, Nghiên Y cùng Lạc Nhi nhìn Tuyết Dao mà cười khúc khích, đại tiểu thư vừa oán nhị tiểu thư bỏ tỷ ấy ở Lam Yên các, giờ nhị tiểu thư trở lại hì xem đại tiểu thư thu thập người a.
- Nha đầu muội cũng biết trở lại a.
- Hắc hắc tỷ tỷ à muội chỉ đi ra
ngoài có một chút thôi mà, tỷ tỷ đừng không để ý đến muội có được không?
Tuyết Dao lại sử dụng công phu quấn người siêu đẳng của mình chỉ một chốc Vân Lam liền cười rộ lên.
- Được muội mau dừng lại a~
Lam Yên các một mảnh vui vẻ, thì trong Lam gia viện Tuyết Ngọc là một cảnh u ám, tiếng đồ sứ vỡ nát vang lên khắp viện, một thanh y nữ tử vừa khóc vừa đập phá đồ đạc, đập đến mệt mỏi nàng liền ngã lên tháp mềm mà nức nở, nàng chính là Lam Nhu Tuyết, hôm nay nàng bày tỏ lòng mình với biểu ca nhưng hắn đã thẳng thừng từ chối nàng, biểu ca nói hắn đã có người trong lòng hắn không thể đáp lại tình cảm của nàng. Tại sao lại đối xử với nàng như vậy, không được nàng không thể để yên cho nữ nhân kia không thể!
- Vân Lam ta sẽ không thua đâu!
Nhu Tuyết oán độc siết chặt nắm tay nện lên bàn gỗ, nó liền hóa thành vụt gỗ.
- Tiểu thư có tin của Thái tử!
Nhu Tuyết lau lệ nơi khóe mắt ngồi thẳng dậy ngước đôi mắt sưng đỏ lên nhìn ám vệ mới xuất hiện trong phòng.
- Mau nói!
- Ân, Thái tử giao cho người một phong mật thư. Ngoài ra Thái tử còn nói tiểu thư hãy nhẫn nại một thời gian chỉ cần kế hoạch thành công, Thái tử nhất định sẽ đến đón người!
- Được ngươi lui đi!
Nhu Tuyết nhìn phong thư trước mặt vẫn còn nguyên dấu chu sa đỏ chót, nàng liền nhớ đến một nam tử ôn nhuận như ngọc đứng dưới ánh trăng mà nhẹ nhàng nói:
- Tuyết Nhi nàng thật xinh đẹp, bổn Thái tử nhất định sẽ cưới nàng làm Thái tử phi!
Những lời nói đó ngày xưa ùa về như mới ngày hôm qua, nhưng vì trong khoảng thời gian trước nàng chỉ yêu mỗi biểu ca mà trốn tránh nam nhân đó, tuy vậy hắn nói sẽ chờ nàng chờ nàng đáp ứng hắn, nam nhân như vậy đáng cho nàng giao phó cả đời hơn.
- Biểu ca ngươi là bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa!
Tuyết Dao từ nóc nhà nhảy xuống liền nhào vào người Vân Lam như một đứa nhỏ, Nghiên Y cùng Lạc Nhi nhìn Tuyết Dao mà cười khúc khích, đại tiểu thư vừa oán nhị tiểu thư bỏ tỷ ấy ở Lam Yên các, giờ nhị tiểu thư trở lại hì xem đại tiểu thư thu thập người a.
- Nha đầu muội cũng biết trở lại a.
- Hắc hắc tỷ tỷ à muội chỉ đi ra
ngoài có một chút thôi mà, tỷ tỷ đừng không để ý đến muội có được không?
Tuyết Dao lại sử dụng công phu quấn người siêu đẳng của mình chỉ một chốc Vân Lam liền cười rộ lên.
- Được muội mau dừng lại a~
Lam Yên các một mảnh vui vẻ, thì trong Lam gia viện Tuyết Ngọc là một cảnh u ám, tiếng đồ sứ vỡ nát vang lên khắp viện, một thanh y nữ tử vừa khóc vừa đập phá đồ đạc, đập đến mệt mỏi nàng liền ngã lên tháp mềm mà nức nở, nàng chính là Lam Nhu Tuyết, hôm nay nàng bày tỏ lòng mình với biểu ca nhưng hắn đã thẳng thừng từ chối nàng, biểu ca nói hắn đã có người trong lòng hắn không thể đáp lại tình cảm của nàng. Tại sao lại đối xử với nàng như vậy, không được nàng không thể để yên cho nữ nhân kia không thể!
- Vân Lam ta sẽ không thua đâu!
Nhu Tuyết oán độc siết chặt nắm tay nện lên bàn gỗ, nó liền hóa thành vụt gỗ.
- Tiểu thư có tin của Thái tử!
Nhu Tuyết lau lệ nơi khóe mắt ngồi thẳng dậy ngước đôi mắt sưng đỏ lên nhìn ám vệ mới xuất hiện trong phòng.
- Mau nói!
- Ân, Thái tử giao cho người một phong mật thư. Ngoài ra Thái tử còn nói tiểu thư hãy nhẫn nại một thời gian chỉ cần kế hoạch thành công, Thái tử nhất định sẽ đến đón người!
- Được ngươi lui đi!
Nhu Tuyết nhìn phong thư trước mặt vẫn còn nguyên dấu chu sa đỏ chót, nàng liền nhớ đến một nam tử ôn nhuận như ngọc đứng dưới ánh trăng mà nhẹ nhàng nói:
- Tuyết Nhi nàng thật xinh đẹp, bổn Thái tử nhất định sẽ cưới nàng làm Thái tử phi!
Những lời nói đó ngày xưa ùa về như mới ngày hôm qua, nhưng vì trong khoảng thời gian trước nàng chỉ yêu mỗi biểu ca mà trốn tránh nam nhân đó, tuy vậy hắn nói sẽ chờ nàng chờ nàng đáp ứng hắn, nam nhân như vậy đáng cho nàng giao phó cả đời hơn.
- Biểu ca ngươi là bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa!
/67
|