Buổi sáng, Lạc Y thoát khỏi trạng thái minh tưởng. Nàng cảm thấy thân thể vô cùng khoan khoái, nguyên tố ma pháp ngày càng nồng đậm.
Lạc Y thử quét tinh thần lực ra ngoài kiểm tra, hài lòng khi thấy tinh thần lực được khống chế càng ngày càng tốt.
Nếu khống chế thuần thục lực tinh thần thì đối với việc luyện đan hay tu luyện đều thu lợi ích không nhỏ đâu.
" Tiểu thư, gia chủ cho mời người đến nghị sự đường!"
Hồng Thủy_ một nha đầu làm việc cho Âu Dương gia khẽ gọi cửa.
Nàng sớm đã cảm nhận được bước đi của nàng ấy, nhưng bây giờ nàng ấy mới xuất hiện.
" Được rồi, ta đến ngay!"
Lạc Y đứng dậy thay quần áo.
Nàng hơi thắc mắc không biết tại sao gia gia lại gọi mọi người đến nghị sự đường.
Phải biết rằng, nghị sự đường quanh năm rất hiếm khi mở ra. Nhưng, một khi mở ra hẳn là có việc gì đó rất quan trọng.
Lần này, sẽ là gì đây?
Lạc Y khẽ đẩy cửa bước vào. Bên trong, mọi người đã đến đông đủ.
Ngoài gia gia, phụ thân, mẫu thân, Kỳ Phong, các đệ tử phụ hệ Âu Dương gia, còn có một thiếu niên thoạt nhìn vô cùng tuấn tú đứng tại một góc.
Xem ra đây chính là vị đại ca tài năng đang học tại học viện Đế Đô của Lạc Y. Trong trí nhớ của thân thể này, vị đại ca đây cực kì yêu thương và bảo vệ nàng.
Âu Dương Lạc Kiến.
Nhận ra Lạc Y đến, mọi người đều yêu thương nhìn nàng.
Lạc Kiến ôn nhu mỉm cười, sóng mắt toát ra vẻ nuông chiều điển hình của kẻ luyến muội muội siêu cấp.
Lạc Y gật nhẹ đầu cười đáp lại Lạc Kiến. Nàng cũng không thấy hành động này có bao nhiêu người sửng sờ.
Lạc Kiến ngây người nhìn Lạc Y, hắn có cảm giác nàng đã thay đổi. Nhưng lại không biết nàng thay đổi ở chỗ nào. Cảm giác này khiến Lạc Kiến rối rắm.
Lạc Y hơi suy nghĩ. Lẽ nào Lạc Kiến nhìn ra nàng không giống Lạc Y trước kia?
Nhưng rất nhanh, nàng trực tiếp bỏ qua vấn đề này. Nhận ra thì sao chứ? Họ chính là phải làm quen với sự khác biệt của nàng. Vì tương lai, nàng sẽ làm họ ngạc nhiên hơn nữa.
Nàng sẽ không yếu đuối, nàng phải ngày càng mạnh mẽ. Chỉ có mạnh lên, nàng mới bảo vệ được những thứ nàng cần bảo vệ.
" Tỉ, tỉ mau đến đây đi!"
Kỳ Phong vừa nhìn thấy Lạc Y thì trưng ra gương mặt cười hề hề vẫy tay gọi nàng.
Thật là đã lâu nàng không nhìn thấy đứa bé này. Trước đây, Lạc Y là người yếu đuối vô năng khiến đệ nàng cũng chán ghét chung đụng với nàng. Nhưng Lạc Y biết, hắn vẫn âm thầm đứng sau lưng, không cho nàng bị người khác khi dễ.
Bây giờ, Lạc Y đến đây, nàng sẽ bảo vệ người đệ đệ này!
Nghĩ vậy, Lạc Y cười với Kỳ Phong. Không nhanh không chậm tiến vào vị trí giữa hắn và Lạc Kiếng
Kỳ Phong thấy nàng đáp lại hắn thì vô cùng sung sướng, thoả mãn cười cười như con chó nhỏ được chủ nhân vuốt ve.
Hắn tự hứa với mình, bằng bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ tỉ tỉ chu toàn mà không hề biết, nàng đã sớm không cần hắn phải bảo vệ.
Thấy mọi người đến đông đủ, gia gia Âu Dương Phong Thần hắng giọng lên tiếng.
" Ừm, hôm nay ta triệu tập mọi người đến đây là muốn thông báo một chuyện. Năm nay, so đấu giữa tam gia tộc sẽ tiến hành sớm hơn hai tháng. Mong mọi người hết sức chuẩn bị!"
Năm trước, tam gia tộc so đấu, Âu Dương gia bị xếp hạng cuối cùng. Cho dù Lạc Kiến khi đó đã là ma pháp sư cấp 4 đỉnh phong.
Năm nay nếu Âu Dương gia vẫn xếp hạng chót, có lẽ thành La Viễn sẽ không ưu đãi cho Âu Dương gia nữa, các đệ tử phụ hệ cũng sẽ bỏ đi hết.
Sau khi nghe tin này, các đệ tử đưa mắt nhìn nhau. Trong đó vài ánh mắt dừng lại trên người Lạc Y.
Nàng mặc dù là con cháu huyết thống trực hệ. Nhưng, năm nào so đấu cũng trốn ở nhà. Khó trách, người ta đối với nàng khinh thường.
Lạc Y nhận thấy ánh mắt mọi người có khinh thường, có thương hại dành cho mình nhưng không hề để ý.
Trái lại với sự thản nhiên của nàng, Kỳ Phong bên cạnh trừng mắt nhìn như cảnh cáo.
Còn nhìn tỉ ta nữa ta móc mắt ngươi!
Ánh mắt bất thiện của Kỳ Phong làm mọi người vội thu hồi tầm mắt.
Ai bảo phế vật có đệ đệ thiên tài chứ?
Gia gia nhìn thấy ánh mắt của mọi người nhìn Lạc Y cũng nhíu mày.
Cháu gái hắn mà để mọi người đánh giá sao?
" Con không cần để tâm. Ai dám nhạo báng con gia gia sẽ..."
" Con sẽ tham gia so đấu!"
Không đợi gia gia nói hết, Lạc Y đã kiên định nói ra. Lời nói của nàng khiến mọi người giật mình.
" Gì cơ?"
" Con sẽ tham gia so đấu, sẽ không làm mọi người thất vọng!"
Lời tuyên bố này khiến gia gia trào nước mắt. Mọi người lãi lo lắng nhìn nàng.
Mặc dù vô cùng lo lắng, nhưng họ không ngăn cản. Bước đi nàng chọn thì họ sẽ ủng hộ. Nàng ngã sẽ nâng nàng đứng dậy.
Gia gia nói vài tiếng "Tốt! Tốt!" với Lạc Y rồi cho mọi người giải tán.
Các đệ tử phụ hệ nhìn Lạc Y, trong ánh mắt là tò mò, phân tích và nghi vấn. Nhưng rồi cũng không hỏi nhiều mà trực tiếp rời đi.
Lạc Y không để ý họ nữa, nàng trở về phòng liền vào không gian tu luyện.
Nàng phải sớm nâng cao thực lực lên!
Mặc dù thời gian trong không gian khác biệt. Nhưng nàng vẫn tùy thời trở ra cho mọi người không lo lắng.
Nàng còn phải ra ngoài chém giết ma thú để củng cố tu vi thật chắc chắn. Đây là tiền đề để nàng thăng cấp dễ dàng hơn. Dù tu luyện toàn hệ ma pháp không hề dễ dàng.
Nàng phải cho mọi người thấy, khinh thường Âu Dương gia, cái giá phải trả là đại giới, họ gánh không nổi!
Lạc Y thử quét tinh thần lực ra ngoài kiểm tra, hài lòng khi thấy tinh thần lực được khống chế càng ngày càng tốt.
Nếu khống chế thuần thục lực tinh thần thì đối với việc luyện đan hay tu luyện đều thu lợi ích không nhỏ đâu.
" Tiểu thư, gia chủ cho mời người đến nghị sự đường!"
Hồng Thủy_ một nha đầu làm việc cho Âu Dương gia khẽ gọi cửa.
Nàng sớm đã cảm nhận được bước đi của nàng ấy, nhưng bây giờ nàng ấy mới xuất hiện.
" Được rồi, ta đến ngay!"
Lạc Y đứng dậy thay quần áo.
Nàng hơi thắc mắc không biết tại sao gia gia lại gọi mọi người đến nghị sự đường.
Phải biết rằng, nghị sự đường quanh năm rất hiếm khi mở ra. Nhưng, một khi mở ra hẳn là có việc gì đó rất quan trọng.
Lần này, sẽ là gì đây?
Lạc Y khẽ đẩy cửa bước vào. Bên trong, mọi người đã đến đông đủ.
Ngoài gia gia, phụ thân, mẫu thân, Kỳ Phong, các đệ tử phụ hệ Âu Dương gia, còn có một thiếu niên thoạt nhìn vô cùng tuấn tú đứng tại một góc.
Xem ra đây chính là vị đại ca tài năng đang học tại học viện Đế Đô của Lạc Y. Trong trí nhớ của thân thể này, vị đại ca đây cực kì yêu thương và bảo vệ nàng.
Âu Dương Lạc Kiến.
Nhận ra Lạc Y đến, mọi người đều yêu thương nhìn nàng.
Lạc Kiến ôn nhu mỉm cười, sóng mắt toát ra vẻ nuông chiều điển hình của kẻ luyến muội muội siêu cấp.
Lạc Y gật nhẹ đầu cười đáp lại Lạc Kiến. Nàng cũng không thấy hành động này có bao nhiêu người sửng sờ.
Lạc Kiến ngây người nhìn Lạc Y, hắn có cảm giác nàng đã thay đổi. Nhưng lại không biết nàng thay đổi ở chỗ nào. Cảm giác này khiến Lạc Kiến rối rắm.
Lạc Y hơi suy nghĩ. Lẽ nào Lạc Kiến nhìn ra nàng không giống Lạc Y trước kia?
Nhưng rất nhanh, nàng trực tiếp bỏ qua vấn đề này. Nhận ra thì sao chứ? Họ chính là phải làm quen với sự khác biệt của nàng. Vì tương lai, nàng sẽ làm họ ngạc nhiên hơn nữa.
Nàng sẽ không yếu đuối, nàng phải ngày càng mạnh mẽ. Chỉ có mạnh lên, nàng mới bảo vệ được những thứ nàng cần bảo vệ.
" Tỉ, tỉ mau đến đây đi!"
Kỳ Phong vừa nhìn thấy Lạc Y thì trưng ra gương mặt cười hề hề vẫy tay gọi nàng.
Thật là đã lâu nàng không nhìn thấy đứa bé này. Trước đây, Lạc Y là người yếu đuối vô năng khiến đệ nàng cũng chán ghét chung đụng với nàng. Nhưng Lạc Y biết, hắn vẫn âm thầm đứng sau lưng, không cho nàng bị người khác khi dễ.
Bây giờ, Lạc Y đến đây, nàng sẽ bảo vệ người đệ đệ này!
Nghĩ vậy, Lạc Y cười với Kỳ Phong. Không nhanh không chậm tiến vào vị trí giữa hắn và Lạc Kiếng
Kỳ Phong thấy nàng đáp lại hắn thì vô cùng sung sướng, thoả mãn cười cười như con chó nhỏ được chủ nhân vuốt ve.
Hắn tự hứa với mình, bằng bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ tỉ tỉ chu toàn mà không hề biết, nàng đã sớm không cần hắn phải bảo vệ.
Thấy mọi người đến đông đủ, gia gia Âu Dương Phong Thần hắng giọng lên tiếng.
" Ừm, hôm nay ta triệu tập mọi người đến đây là muốn thông báo một chuyện. Năm nay, so đấu giữa tam gia tộc sẽ tiến hành sớm hơn hai tháng. Mong mọi người hết sức chuẩn bị!"
Năm trước, tam gia tộc so đấu, Âu Dương gia bị xếp hạng cuối cùng. Cho dù Lạc Kiến khi đó đã là ma pháp sư cấp 4 đỉnh phong.
Năm nay nếu Âu Dương gia vẫn xếp hạng chót, có lẽ thành La Viễn sẽ không ưu đãi cho Âu Dương gia nữa, các đệ tử phụ hệ cũng sẽ bỏ đi hết.
Sau khi nghe tin này, các đệ tử đưa mắt nhìn nhau. Trong đó vài ánh mắt dừng lại trên người Lạc Y.
Nàng mặc dù là con cháu huyết thống trực hệ. Nhưng, năm nào so đấu cũng trốn ở nhà. Khó trách, người ta đối với nàng khinh thường.
Lạc Y nhận thấy ánh mắt mọi người có khinh thường, có thương hại dành cho mình nhưng không hề để ý.
Trái lại với sự thản nhiên của nàng, Kỳ Phong bên cạnh trừng mắt nhìn như cảnh cáo.
Còn nhìn tỉ ta nữa ta móc mắt ngươi!
Ánh mắt bất thiện của Kỳ Phong làm mọi người vội thu hồi tầm mắt.
Ai bảo phế vật có đệ đệ thiên tài chứ?
Gia gia nhìn thấy ánh mắt của mọi người nhìn Lạc Y cũng nhíu mày.
Cháu gái hắn mà để mọi người đánh giá sao?
" Con không cần để tâm. Ai dám nhạo báng con gia gia sẽ..."
" Con sẽ tham gia so đấu!"
Không đợi gia gia nói hết, Lạc Y đã kiên định nói ra. Lời nói của nàng khiến mọi người giật mình.
" Gì cơ?"
" Con sẽ tham gia so đấu, sẽ không làm mọi người thất vọng!"
Lời tuyên bố này khiến gia gia trào nước mắt. Mọi người lãi lo lắng nhìn nàng.
Mặc dù vô cùng lo lắng, nhưng họ không ngăn cản. Bước đi nàng chọn thì họ sẽ ủng hộ. Nàng ngã sẽ nâng nàng đứng dậy.
Gia gia nói vài tiếng "Tốt! Tốt!" với Lạc Y rồi cho mọi người giải tán.
Các đệ tử phụ hệ nhìn Lạc Y, trong ánh mắt là tò mò, phân tích và nghi vấn. Nhưng rồi cũng không hỏi nhiều mà trực tiếp rời đi.
Lạc Y không để ý họ nữa, nàng trở về phòng liền vào không gian tu luyện.
Nàng phải sớm nâng cao thực lực lên!
Mặc dù thời gian trong không gian khác biệt. Nhưng nàng vẫn tùy thời trở ra cho mọi người không lo lắng.
Nàng còn phải ra ngoài chém giết ma thú để củng cố tu vi thật chắc chắn. Đây là tiền đề để nàng thăng cấp dễ dàng hơn. Dù tu luyện toàn hệ ma pháp không hề dễ dàng.
Nàng phải cho mọi người thấy, khinh thường Âu Dương gia, cái giá phải trả là đại giới, họ gánh không nổi!
/231
|