Xuy xuy xuy xuy xuy xuy...
Một màn kinh nhân phát sinh, Hạ phẩm bảo khí cực kỳ cứng rắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được phân giải ra. Đương nhiên, đây chỉ là mắt thường, trong linh hồn lực cảm ứng, Diệp Trần rõ ràng quan sát ra, cổ khí lưu này là do vô số châm mang nhỏ bé cấu thành. Hạ phẩm bảo khí vẫn cứ bị châm mang chém vỡ thành mảnh nhỏ, sau đó yên diệt.
- Yên cốt cương khí, đây là yên cốt cương khí.
Diệp Trần hít sâu một hơi.
Có tri thức Chiến Vương phong phú, Diệp Trần lập tức biết tên của bạch sắc khí lưu.
Cương khí kỳ thực cũng là nguyên khí, thế nhưng do hơn hai loại nguyên khí dung hợp thành. Nếu là dung hợp càng nhiều nguyên khí, thì khả năng lột xác thành thần quang, tỷ như năm đó tại hồ nước bên ngoài Thiên Mộng Chiến Điện thì có tản ra thất thải quang mang diệt tuyệt thần quang xuất hiện. Diệt tuyệt thần quang chỉ tồn tại đệ tam trọng. Linh Hải Cảnh đều có thể diệt sát, chỉ có Vương giả Sinh Tử Cảnh có thể chống lại, mà cương khí tuy rằng thua thần quang, nhưng cũng tương đối nguy hiểm. Một ít cương khí dung hợp ba bốn loại nguyên khí đã có khả năng chém giết hầu hết Linh Hải Cảnh.
Yên cốt cương khí là do Kim Nguyên Khí và Phong Nguyên Khí dung hợp mà thành, Kim Nguyên Khí không cần nghĩ cũng biết thập phần sắc bén, Phong Nguyên Khí luận sắc bén gần với Kim Nguyên Khí, hai loại nguyên khí tổ hợp cùng một chỗ, ngoài lực sát thương đạt được trình độ kinh khủng. Một ngày bị yên cốt cương khí cọ rửa đến, dùng thiên đao vạn quả căn bản không cách nào hình dung, là gấp trăm lần thậm chí nghìn lần thiên đao vạn quả, thân thể trong nháy mắt sẽ bị yên diệt thành hưu vô, cho nên mới được gọi là yên cốt cương khí.
Đương nhiên yên cốt cương khí có lợi hại cũng chỉ là hai loại nguyên khí dung hợp thành. Diệp Trần vẫn tự tin có thể chống lại, cũng không biết dưới cái khe có gì lợi hại.
- Trước thăm dò một chút đã.
Diệp Trần nuốt vào một quả Bách Linh Đan, toàn lực cổ động chân nguyên, tại bên ngoài cơ thể hình thành ám thanh sắc hộ thể quang tráo, chợt không nhanh không chậm tiến nhập bạch kim sắc khí lưu.
Tích tích ba ba!
Trong nháy mắt, hộ thể chân nguyên gặp vô số lần cọ rửa, ngoại vi chân nguyên dần dần loãng, cũng may Diệp Trần liên tục vận chuyển Thanh Liên Kiếm Quyết vẫn duy trì được cân đối.
Chân nguyên vận chuyển, Diệp Trần chậm rãi giảm tốc độ xuống, lẻn vào kẽ hở đen kịt.
- Chân nguyên tốc độ tiêu hao quá nhanh, là gấp trăm lần trong nước, là gấp ba trăm lần trên mặt đất.
Diệp Trần hoảng sợ, trong nháy mắt, đều có đại lượng hộ thể chân nguyên bị yên cốt cương khí yên diệt, nếu là không có đan dược bù đắp chân nguyên, sớm muộn cũng bị hao hết, bị thiết cát thi cốt vô tồn.
Khoảng chừng lặn xuống mấy nghìn thước, Diệp Trần đi tới một thế giới dưới lòng đất cực lớn. Bên trong tràn đầy yên cốt cương khí, mà ở hậu phương yên cốt cương khí, có đạm ngân sắc quang mang lóng lánh, là một ngân sắc quang tráo hình bán cầu, ngân sắc quang tráo lớn không thể tưởng tượng, dưới linh hồn lực cảm ứng của Diệp Trần, ít nhất có đường kính hơn mười dặm. Mà ở trong quang tráo có một mảnh kiến trúc liên tiếp. Những kiến trúc này cùng kiến trúc bình thường khác nhau, toàn bộ dùng mộc đầu cứng rắn kiến tạo, ngẫu nhiên theo bức tường hỏng, còn có thể thấy vô số bánh răng mắc một chỗ, một ít địa phương còn có khảm linh thạch.
- Bánh răng, linh thạch, tám phần là di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn.
Diệp Trần không có vội vã tiến nhập trong ngân sắc quang tráo. Hiện nay cần phải đi thông tri cho Phượng Yên Nhu.
Hắn không phải loại người nhìn thấy chỗ tốt sẽ độc chiếm, cái đó và kiếm đạo của hắn không hợp.
Từ trong khe hở chui ra, Diệp Trần gia tăng tốc độ, rời khỏi đó, mới vừa lao ra khỏi mặt nước, để tránh khỏi bị những người khác phát hiện di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn tồn tại.
Tại điểm tập hợp, Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc đứng ở đó.
- Phượng sư tỷ đã mười tám ngày, nếu như tìm không được thì làm sao bây giờ?
Thanh Trúc hỏi.
Phượng Yên Nhu nói:
- Không vội, có chút kiên trì.
Thanh Trúc đang muốn nói, phát hiện xa xa có thanh sắc lưu quang phóng tới.
Vừa rơi xuống trên mặt đất, Diệp Trần nhân tiện nói:
- Hai vị, ta đã phát hiện di tích phân đường Khôi Lỗi Môn rồi.
- Thật sao?
Thanh Trúc lộ ra sắc mặt vui mừng, mười tám ngày này đối với nàng mà nói thật vô cùng khô khan, nhiều lần thôi động tinh thần lực cũng khiến nàng rất mệt mỏi, nghe được Diệp Trần nói, lần đầu tiên tâm tình sung sướng.
Phượng Yên Nhu cười nói:
- Xem ra, mời Diệp công tử là lựa chọn chính xác.
Lời này của nàng ẩn chứa hai tầng ý tứ, một tầng ý tứ là Diệp Trần vận khí tốt, không có hắn, không biết lúc nào mới tìm được di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn, vận khí quá kém mà nói, sợ là căn bản tìm không được. Tầng ý tứ thứ hai là Diệp Trần phát hiện di tích phân đường, cư nhiên lập tức trở lại thông tri các nàng, có thể thấy được hắn xứng đáng làm bằng hữu tâm giao, dù sao có mấy người khi đối mặt với di tích phân đường của Ngũ Phẩm tông môn Khôi Lỗi Môn năm đó hùng bá Chân Linh Đại Lục, không sản sinh lòng tham.
- Khó trách kiếm đạo của hắn đáng sợ như vậy, di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn đều không dao động được tâm của hắn.
Trong lòng Phượng Yên Nhu thầm than, đối với Diệp Trần kính phục có thừa.
Ba người vì không dẫn sự chú ý của mọi người, khi cự ly còn cách trên vạn dặm, liền lẻn vào đáy hồ. Sau đó ba người đêu tự kéo giãn cự ly, phóng xuất tinh thần lực, hợp lực bố trí ra một mảnh lưới tinh thần lực tra xét thật lớn, bất luận kẻ nào tới gần đều sẽ bị bọn họ phát hiện.
Chỉ chốc lát sau, ba người đã tới.
Phượng Yên Nhu nhăn mày lại:
- Cái này có phải là cương khí?
Diệp Trần gật đầu:
- Không sai, đây là yên cốt cương khí do Kim Nguyên Khí và Phong Nguyên Khí dung hợp với nhau. Phòng ngự không có đạt được cấp bậc cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, rất nhanh sẽ bị yên diệt, thi cốt vô tồn, Phượng cô nương đương nhiên không cần lo lắng, Thanh Trúc cô nương phải thôi động Băng Tuyết Kiếm Vực hộ thể.
- Thật sự đáng sợ như vậy?
Thanh Trúc không tin, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một kiện hạ phẩm linh khí, hạ phẩm linh khí không có quán chú chân nguyên, độ cứng so với hộ thể chân nguyên của nàng không sai biệt lắm. Nếu kiện Hạ phẩm bảo khí này bình yên vô sự, nói rõ yên cốt cương khí không có khả năng tạo thành uy hiếp đối với nàng.
Phốc xuy!
Không đến ba lần chớp mắt, Hạ phẩm bảo khí triệt để phân giải.
- A a, là thật!
Thanh Trúc le lưỡi.
Phượng Yên Nhu nói:
- Được rồi, đừng gây rối nữa, nhanh thôi động Băng Tuyết Kiếm Vực, chúng ta cùng nhau xuống phía dưới.
Cứ như vậy, có Băng Tuyết Kiếm Vực hộ thể Thanh Trúc theo phía sau Diệp Trần và Phượng Yên Nhu, không có vào bạch kim sắc trong yên cốt cương khí, chậm rãi dời xuống động.
- Không hổ là cương khí, uy lực so với Kim Nguyên Khí hay Phong Nguyên Khí thuần túy lớn hơn bốn lần, may chỉ là dung hợp lưỡng chủng nguyên khí, dung hợp nhiều hơn một loại, uy lực còn muốn tăng thêm, chí có thể Linh Hải Cảnh mới có thể vào.
Phượng Yên Nhu nhíu mày, thầm nghĩ.
Trong thế giới ngầm, ba người đều tự nuốt vào một viên Bách Linh Đan, thời gian dài vẫn duy trì chân nguyên sung túc.
- Quả nhiên là di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn, chỉ có Khôi Lỗi Môn kiến trúc đại thể bằng mộc đầu. Đương nhiên, những Mộc Đầu này không phải Mộc Đầu bình thường, mà là thông linh mộc cực kỳ hiếm thấy. Thông linh mộc có linh tính, nguyên khí lưu thông tính cùng bảo khí không sai biệt lắm, bánh răng kia hẳn là khống chế được một bộ phận cơ quan.
Tinh thần lực của Phượng Yên Nhu phóng xạ vào trong ngân sắc quang tráo, cảm thấy giật mình.
- Ngân sắc quang tráo này không đơn giản, có thể chúng ta tập hợp đi vào.
Diệp Trần tới gần ngân sắc quang tráo, lấy tay chạm vào.
Két két két...
Quang tráo và chân nguyên tiếp xúc, ma sát ra hồ quang.
- Cường độ khoảng chừng tương đương với Linh Hải Cảnh bình thường thôi động hộ thể chân nguyên.
Diệp Trần tiếp tục nói.
Thanh Trúc nói
- Linh Hải Cảnh bình thường cường độ hộ thể chân nguyên, chúng ta đây không phải vào không được, lẽ nào phải về Phiêu Tuyết Điện mời tới Thái Thượng trưởng lão.
Phượng Yên Nhu nhìn bốn phía, chần chờ nói: - Ngân sắc quang tráo này không phải người kích phát ra hộ thể chân nguyên, ta nghĩ hắn là có chỗ yếu hơn đi sao!
Diệp Trần cười cười:
- Không sai, ta đã tìm được một chỗ, bất quá điểm yếu này cũng không phải là yếu hoàn toàn. Khi thì bằng phẳng, khi thì kịch liệt, khi bằng phẳng gấp chục lần khi kịch liệt, chúng ta cần tại lúc nó kịch liệt nhất, trong nháy mắt đánh bại nó.
- Ta đến đây đi!
Không phải Phượng Yên Nhu tự đại, luận thực lực, nàng tự nhiên không phải đối thủ của Diệp Trần. Bất quá Băng Tuyết Kiếm Vực chuyển hóa thành hình thức công kích, uy lực cực kỳ cường đại, cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn trúng một chiêu đều phải trọng thương.
Diệp Trần không nói cái gì, đối phương có thể phá vỡ hay nhất, phá không ra, cái đó không thể làm gì khác hơn là chính mình xuất thủ.
Hít sâu một hơi, Phượng Yên Nhu niết động kiếm quyết, một vòng bạch kim sắc quang tráo nhập thể mà xuất, thay thế được hộ thể chân nguyên. Lần này nàng không có tán đi hộ thể chân nguyên, quanh thân tất cả đều là yên cốt cương khí, hộ thể chân nguyên nếu là băng trước, nàng ngay cả thi triển Băng Tuyết Kiếm Vực đều không kịp.
Tinh thần lực phóng xạ đến điểm yêu theo lời nói của Diệp Trần, Phượng Yên Nhu hai mắt nhắm nghiền, tinh tế cảm thụ được ba động ở đó, khi ba động kịch liệt nhất, đó là lúc nàng xuất kích.
Lần đầu tiên ba động kịch liệt, Phượng Yên Nhu không có xuất thủ, lần thứ hai cũng vậy. Lần thứ ba, rốt cục nàng nắm được quy luật, sớm rút ra trường kiếm trảm kích.
- Kiếm Vực trảm!
Kiếm quang trong Băng Tuyết Kiếm Vực theo kiếm thế của Phượng Yên Nhu tuôn ra, trong nháy mắt kích vào một điểm trên ngân sắc quang tráo. Tích tích ba ba, hồ quang lóng lánh, một vòng sóng gợn lay động ra, nơi này quang tráo lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ loãng xuống phía dưới. Bất quá nhìn kiếm mang tựa hồ cũng không đủ để thoáng cái đánh tan nó, quanh thân ngân sắc quang tráo đang bổ sung năng lượng.
Đúng lúc này, Diệp Trần rút ra Phá Phôi Kiếm, một kiếm đâm tới, vừa lúc nhằm vào thời cơ tốt nhất.
Lâu!
Nơi này quang tráo liền bị nứt ra, xé mở một lỗ hổng, bị Diệp Trần vận kình một kiếm kéo dài cao cỡ một thân người.
- Các ngươi đi vào trước.
Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc biết cơ hội hiếm có. Thân hình chợt lóe, ngay lập tức đi tới trong quang tráo, Diệp Trần theo sát phía sau.
Khi Diệp Trần quay đầu lại, quang tráo mở ra đã hợp lại rồi.
- Ngũ Phẩm tông môn chính là Ngũ Phẩm tông môn, phân đường đều có ngân sắc quang tráo cấp bậc Linh Hải Cảnh bảo hộ, có điểm như Kháng Ma Bảo Lũy hộ tráo trong Huyết Ma Chiến Trường.
Diệp Trần lắc đầu, để lực chú ý đặt ở trong quang tráo, đầu tiên lọt vào trong tầm mắt là một tòa đại điện rộng lớn.
Ba người tới ngoài cửa đại điện, hơi do dự một chút, liền bước vào.
Đại điện tương đối trống trải, trái phải hai bên có hỏa hồng sắc mộc trụ chống đỡ, tổng cộng mười tám cái, mỗi cái đều như cái bàn, cao tới ba mươi ba thước, mặt ngoài điêu khắc họa điểu ngư trùng, long phượng hổ, trên văn lộ tựa hồ có lưu quang nhàn nhạt lóe ra.
Chi dát!
Một bên tường đại điện liệt khai, một đạo thân ảnh cực nhanh trùng kích ra, cả người lấp lánh tiêm hồng sắc khí lưu, một đao chém về phía Diệp Trần.
- A!
Diệp Trần nhướng mày, cổ tay uốn lên, Phá Phôi Kiếm chém ra hồ quang kinh diễm giữa không trung cùng hỏa hồng sắc thân ảnh giao thác mà qua.
Tạp sát!
Một đồ vật hình tròn bị cắt xuống.
Là một đầu lâu bằng gỗ, con mắt là hai viên bảo thạch lóng lánh hồng sắc quang mang, quang mang từ từ lờ mờ, dường như mất đi sinh cơ.
Nhìn nữa ngoài thân thể, đồng dạng là bằng gỗ, mặc áo giảp giá trị xgiarp, áo giáp và thân thể kết hợp hoàn mỹ, có vài chỗ thậm chí liên kết với nhau, tuy hai mà một, hiện tại thân thể không đầu, lẳng lặng đứng ngoài ba thước, cũng không đổ xuống.
- Là Khôi Lỗi Môn Khôi Lỗi giáp sĩ!
Phượng Yên Nhu nhãn tình sáng lên.
Diệp Trần biết không ít hơn Phượng Yên Nhu, Khôi Lỗi giáp sĩ là trung kiên nhất Khôi Lỗi Môn, cũng là loại Khôi Lỗi nhân nhiều nhất, thực lực tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh, so với Mộc Đầu Nhân của Lưu Vân Tông không biết cao minh hơn bao nhiêu lần, có một Khôi Lỗi giáp sĩ ở bên, ngang với có một cao thủ thực lực không thua cường giả Tinh Cực Cảnh, bất quá đầu tiên phải lưu lại trong cơ thể Khôi Lỗi giáp sĩ tinh thần ấn ký, hơn nữa theo thời gian bổ sung tinh thần ấn ký cường độ, tinh thần ấn ký yếu đi, Khôi Lỗi giáp sĩ có thể không bị khống chế, mặt khác, Khôi Lỗi giáp sĩ cần đại lượng Thượng phẩm linh thạch làm động lực nguyên, Trung phẩm linh thạch hoàn toàn không thể chống đỡ.
- Đáng tiếc, Khôi Lỗi giáp sĩ này đã vô dụng, hiện nay trên đời, người có thể sửa chữa rất ít.
Phượng Yên Nhu thầm kêu đáng tiếc, đồng thời cũng sợ hãi thực lực của Diệp Trần. Khôi Lỗi giáp sĩ luận chiến lực, tuy rằng chỉ không sai biệt lắm với cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường, bất quá ngoài phòng ngự thập phần cường đại, cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cũng chỉ có thể làm nó bị thương, không có khả năng thoáng cái chặt đứt đầu nó, Diệp Trần tại trong mắt nàng có thể nói là tương đối thần bí cường đại, ai cũng không biết thực lực của hắn là bao nhiêu.
Một màn kinh nhân phát sinh, Hạ phẩm bảo khí cực kỳ cứng rắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được phân giải ra. Đương nhiên, đây chỉ là mắt thường, trong linh hồn lực cảm ứng, Diệp Trần rõ ràng quan sát ra, cổ khí lưu này là do vô số châm mang nhỏ bé cấu thành. Hạ phẩm bảo khí vẫn cứ bị châm mang chém vỡ thành mảnh nhỏ, sau đó yên diệt.
- Yên cốt cương khí, đây là yên cốt cương khí.
Diệp Trần hít sâu một hơi.
Có tri thức Chiến Vương phong phú, Diệp Trần lập tức biết tên của bạch sắc khí lưu.
Cương khí kỳ thực cũng là nguyên khí, thế nhưng do hơn hai loại nguyên khí dung hợp thành. Nếu là dung hợp càng nhiều nguyên khí, thì khả năng lột xác thành thần quang, tỷ như năm đó tại hồ nước bên ngoài Thiên Mộng Chiến Điện thì có tản ra thất thải quang mang diệt tuyệt thần quang xuất hiện. Diệt tuyệt thần quang chỉ tồn tại đệ tam trọng. Linh Hải Cảnh đều có thể diệt sát, chỉ có Vương giả Sinh Tử Cảnh có thể chống lại, mà cương khí tuy rằng thua thần quang, nhưng cũng tương đối nguy hiểm. Một ít cương khí dung hợp ba bốn loại nguyên khí đã có khả năng chém giết hầu hết Linh Hải Cảnh.
Yên cốt cương khí là do Kim Nguyên Khí và Phong Nguyên Khí dung hợp mà thành, Kim Nguyên Khí không cần nghĩ cũng biết thập phần sắc bén, Phong Nguyên Khí luận sắc bén gần với Kim Nguyên Khí, hai loại nguyên khí tổ hợp cùng một chỗ, ngoài lực sát thương đạt được trình độ kinh khủng. Một ngày bị yên cốt cương khí cọ rửa đến, dùng thiên đao vạn quả căn bản không cách nào hình dung, là gấp trăm lần thậm chí nghìn lần thiên đao vạn quả, thân thể trong nháy mắt sẽ bị yên diệt thành hưu vô, cho nên mới được gọi là yên cốt cương khí.
Đương nhiên yên cốt cương khí có lợi hại cũng chỉ là hai loại nguyên khí dung hợp thành. Diệp Trần vẫn tự tin có thể chống lại, cũng không biết dưới cái khe có gì lợi hại.
- Trước thăm dò một chút đã.
Diệp Trần nuốt vào một quả Bách Linh Đan, toàn lực cổ động chân nguyên, tại bên ngoài cơ thể hình thành ám thanh sắc hộ thể quang tráo, chợt không nhanh không chậm tiến nhập bạch kim sắc khí lưu.
Tích tích ba ba!
Trong nháy mắt, hộ thể chân nguyên gặp vô số lần cọ rửa, ngoại vi chân nguyên dần dần loãng, cũng may Diệp Trần liên tục vận chuyển Thanh Liên Kiếm Quyết vẫn duy trì được cân đối.
Chân nguyên vận chuyển, Diệp Trần chậm rãi giảm tốc độ xuống, lẻn vào kẽ hở đen kịt.
- Chân nguyên tốc độ tiêu hao quá nhanh, là gấp trăm lần trong nước, là gấp ba trăm lần trên mặt đất.
Diệp Trần hoảng sợ, trong nháy mắt, đều có đại lượng hộ thể chân nguyên bị yên cốt cương khí yên diệt, nếu là không có đan dược bù đắp chân nguyên, sớm muộn cũng bị hao hết, bị thiết cát thi cốt vô tồn.
Khoảng chừng lặn xuống mấy nghìn thước, Diệp Trần đi tới một thế giới dưới lòng đất cực lớn. Bên trong tràn đầy yên cốt cương khí, mà ở hậu phương yên cốt cương khí, có đạm ngân sắc quang mang lóng lánh, là một ngân sắc quang tráo hình bán cầu, ngân sắc quang tráo lớn không thể tưởng tượng, dưới linh hồn lực cảm ứng của Diệp Trần, ít nhất có đường kính hơn mười dặm. Mà ở trong quang tráo có một mảnh kiến trúc liên tiếp. Những kiến trúc này cùng kiến trúc bình thường khác nhau, toàn bộ dùng mộc đầu cứng rắn kiến tạo, ngẫu nhiên theo bức tường hỏng, còn có thể thấy vô số bánh răng mắc một chỗ, một ít địa phương còn có khảm linh thạch.
- Bánh răng, linh thạch, tám phần là di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn.
Diệp Trần không có vội vã tiến nhập trong ngân sắc quang tráo. Hiện nay cần phải đi thông tri cho Phượng Yên Nhu.
Hắn không phải loại người nhìn thấy chỗ tốt sẽ độc chiếm, cái đó và kiếm đạo của hắn không hợp.
Từ trong khe hở chui ra, Diệp Trần gia tăng tốc độ, rời khỏi đó, mới vừa lao ra khỏi mặt nước, để tránh khỏi bị những người khác phát hiện di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn tồn tại.
Tại điểm tập hợp, Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc đứng ở đó.
- Phượng sư tỷ đã mười tám ngày, nếu như tìm không được thì làm sao bây giờ?
Thanh Trúc hỏi.
Phượng Yên Nhu nói:
- Không vội, có chút kiên trì.
Thanh Trúc đang muốn nói, phát hiện xa xa có thanh sắc lưu quang phóng tới.
Vừa rơi xuống trên mặt đất, Diệp Trần nhân tiện nói:
- Hai vị, ta đã phát hiện di tích phân đường Khôi Lỗi Môn rồi.
- Thật sao?
Thanh Trúc lộ ra sắc mặt vui mừng, mười tám ngày này đối với nàng mà nói thật vô cùng khô khan, nhiều lần thôi động tinh thần lực cũng khiến nàng rất mệt mỏi, nghe được Diệp Trần nói, lần đầu tiên tâm tình sung sướng.
Phượng Yên Nhu cười nói:
- Xem ra, mời Diệp công tử là lựa chọn chính xác.
Lời này của nàng ẩn chứa hai tầng ý tứ, một tầng ý tứ là Diệp Trần vận khí tốt, không có hắn, không biết lúc nào mới tìm được di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn, vận khí quá kém mà nói, sợ là căn bản tìm không được. Tầng ý tứ thứ hai là Diệp Trần phát hiện di tích phân đường, cư nhiên lập tức trở lại thông tri các nàng, có thể thấy được hắn xứng đáng làm bằng hữu tâm giao, dù sao có mấy người khi đối mặt với di tích phân đường của Ngũ Phẩm tông môn Khôi Lỗi Môn năm đó hùng bá Chân Linh Đại Lục, không sản sinh lòng tham.
- Khó trách kiếm đạo của hắn đáng sợ như vậy, di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn đều không dao động được tâm của hắn.
Trong lòng Phượng Yên Nhu thầm than, đối với Diệp Trần kính phục có thừa.
Ba người vì không dẫn sự chú ý của mọi người, khi cự ly còn cách trên vạn dặm, liền lẻn vào đáy hồ. Sau đó ba người đêu tự kéo giãn cự ly, phóng xuất tinh thần lực, hợp lực bố trí ra một mảnh lưới tinh thần lực tra xét thật lớn, bất luận kẻ nào tới gần đều sẽ bị bọn họ phát hiện.
Chỉ chốc lát sau, ba người đã tới.
Phượng Yên Nhu nhăn mày lại:
- Cái này có phải là cương khí?
Diệp Trần gật đầu:
- Không sai, đây là yên cốt cương khí do Kim Nguyên Khí và Phong Nguyên Khí dung hợp với nhau. Phòng ngự không có đạt được cấp bậc cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, rất nhanh sẽ bị yên diệt, thi cốt vô tồn, Phượng cô nương đương nhiên không cần lo lắng, Thanh Trúc cô nương phải thôi động Băng Tuyết Kiếm Vực hộ thể.
- Thật sự đáng sợ như vậy?
Thanh Trúc không tin, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một kiện hạ phẩm linh khí, hạ phẩm linh khí không có quán chú chân nguyên, độ cứng so với hộ thể chân nguyên của nàng không sai biệt lắm. Nếu kiện Hạ phẩm bảo khí này bình yên vô sự, nói rõ yên cốt cương khí không có khả năng tạo thành uy hiếp đối với nàng.
Phốc xuy!
Không đến ba lần chớp mắt, Hạ phẩm bảo khí triệt để phân giải.
- A a, là thật!
Thanh Trúc le lưỡi.
Phượng Yên Nhu nói:
- Được rồi, đừng gây rối nữa, nhanh thôi động Băng Tuyết Kiếm Vực, chúng ta cùng nhau xuống phía dưới.
Cứ như vậy, có Băng Tuyết Kiếm Vực hộ thể Thanh Trúc theo phía sau Diệp Trần và Phượng Yên Nhu, không có vào bạch kim sắc trong yên cốt cương khí, chậm rãi dời xuống động.
- Không hổ là cương khí, uy lực so với Kim Nguyên Khí hay Phong Nguyên Khí thuần túy lớn hơn bốn lần, may chỉ là dung hợp lưỡng chủng nguyên khí, dung hợp nhiều hơn một loại, uy lực còn muốn tăng thêm, chí có thể Linh Hải Cảnh mới có thể vào.
Phượng Yên Nhu nhíu mày, thầm nghĩ.
Trong thế giới ngầm, ba người đều tự nuốt vào một viên Bách Linh Đan, thời gian dài vẫn duy trì chân nguyên sung túc.
- Quả nhiên là di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn, chỉ có Khôi Lỗi Môn kiến trúc đại thể bằng mộc đầu. Đương nhiên, những Mộc Đầu này không phải Mộc Đầu bình thường, mà là thông linh mộc cực kỳ hiếm thấy. Thông linh mộc có linh tính, nguyên khí lưu thông tính cùng bảo khí không sai biệt lắm, bánh răng kia hẳn là khống chế được một bộ phận cơ quan.
Tinh thần lực của Phượng Yên Nhu phóng xạ vào trong ngân sắc quang tráo, cảm thấy giật mình.
- Ngân sắc quang tráo này không đơn giản, có thể chúng ta tập hợp đi vào.
Diệp Trần tới gần ngân sắc quang tráo, lấy tay chạm vào.
Két két két...
Quang tráo và chân nguyên tiếp xúc, ma sát ra hồ quang.
- Cường độ khoảng chừng tương đương với Linh Hải Cảnh bình thường thôi động hộ thể chân nguyên.
Diệp Trần tiếp tục nói.
Thanh Trúc nói
- Linh Hải Cảnh bình thường cường độ hộ thể chân nguyên, chúng ta đây không phải vào không được, lẽ nào phải về Phiêu Tuyết Điện mời tới Thái Thượng trưởng lão.
Phượng Yên Nhu nhìn bốn phía, chần chờ nói: - Ngân sắc quang tráo này không phải người kích phát ra hộ thể chân nguyên, ta nghĩ hắn là có chỗ yếu hơn đi sao!
Diệp Trần cười cười:
- Không sai, ta đã tìm được một chỗ, bất quá điểm yếu này cũng không phải là yếu hoàn toàn. Khi thì bằng phẳng, khi thì kịch liệt, khi bằng phẳng gấp chục lần khi kịch liệt, chúng ta cần tại lúc nó kịch liệt nhất, trong nháy mắt đánh bại nó.
- Ta đến đây đi!
Không phải Phượng Yên Nhu tự đại, luận thực lực, nàng tự nhiên không phải đối thủ của Diệp Trần. Bất quá Băng Tuyết Kiếm Vực chuyển hóa thành hình thức công kích, uy lực cực kỳ cường đại, cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn trúng một chiêu đều phải trọng thương.
Diệp Trần không nói cái gì, đối phương có thể phá vỡ hay nhất, phá không ra, cái đó không thể làm gì khác hơn là chính mình xuất thủ.
Hít sâu một hơi, Phượng Yên Nhu niết động kiếm quyết, một vòng bạch kim sắc quang tráo nhập thể mà xuất, thay thế được hộ thể chân nguyên. Lần này nàng không có tán đi hộ thể chân nguyên, quanh thân tất cả đều là yên cốt cương khí, hộ thể chân nguyên nếu là băng trước, nàng ngay cả thi triển Băng Tuyết Kiếm Vực đều không kịp.
Tinh thần lực phóng xạ đến điểm yêu theo lời nói của Diệp Trần, Phượng Yên Nhu hai mắt nhắm nghiền, tinh tế cảm thụ được ba động ở đó, khi ba động kịch liệt nhất, đó là lúc nàng xuất kích.
Lần đầu tiên ba động kịch liệt, Phượng Yên Nhu không có xuất thủ, lần thứ hai cũng vậy. Lần thứ ba, rốt cục nàng nắm được quy luật, sớm rút ra trường kiếm trảm kích.
- Kiếm Vực trảm!
Kiếm quang trong Băng Tuyết Kiếm Vực theo kiếm thế của Phượng Yên Nhu tuôn ra, trong nháy mắt kích vào một điểm trên ngân sắc quang tráo. Tích tích ba ba, hồ quang lóng lánh, một vòng sóng gợn lay động ra, nơi này quang tráo lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ loãng xuống phía dưới. Bất quá nhìn kiếm mang tựa hồ cũng không đủ để thoáng cái đánh tan nó, quanh thân ngân sắc quang tráo đang bổ sung năng lượng.
Đúng lúc này, Diệp Trần rút ra Phá Phôi Kiếm, một kiếm đâm tới, vừa lúc nhằm vào thời cơ tốt nhất.
Lâu!
Nơi này quang tráo liền bị nứt ra, xé mở một lỗ hổng, bị Diệp Trần vận kình một kiếm kéo dài cao cỡ một thân người.
- Các ngươi đi vào trước.
Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc biết cơ hội hiếm có. Thân hình chợt lóe, ngay lập tức đi tới trong quang tráo, Diệp Trần theo sát phía sau.
Khi Diệp Trần quay đầu lại, quang tráo mở ra đã hợp lại rồi.
- Ngũ Phẩm tông môn chính là Ngũ Phẩm tông môn, phân đường đều có ngân sắc quang tráo cấp bậc Linh Hải Cảnh bảo hộ, có điểm như Kháng Ma Bảo Lũy hộ tráo trong Huyết Ma Chiến Trường.
Diệp Trần lắc đầu, để lực chú ý đặt ở trong quang tráo, đầu tiên lọt vào trong tầm mắt là một tòa đại điện rộng lớn.
Ba người tới ngoài cửa đại điện, hơi do dự một chút, liền bước vào.
Đại điện tương đối trống trải, trái phải hai bên có hỏa hồng sắc mộc trụ chống đỡ, tổng cộng mười tám cái, mỗi cái đều như cái bàn, cao tới ba mươi ba thước, mặt ngoài điêu khắc họa điểu ngư trùng, long phượng hổ, trên văn lộ tựa hồ có lưu quang nhàn nhạt lóe ra.
Chi dát!
Một bên tường đại điện liệt khai, một đạo thân ảnh cực nhanh trùng kích ra, cả người lấp lánh tiêm hồng sắc khí lưu, một đao chém về phía Diệp Trần.
- A!
Diệp Trần nhướng mày, cổ tay uốn lên, Phá Phôi Kiếm chém ra hồ quang kinh diễm giữa không trung cùng hỏa hồng sắc thân ảnh giao thác mà qua.
Tạp sát!
Một đồ vật hình tròn bị cắt xuống.
Là một đầu lâu bằng gỗ, con mắt là hai viên bảo thạch lóng lánh hồng sắc quang mang, quang mang từ từ lờ mờ, dường như mất đi sinh cơ.
Nhìn nữa ngoài thân thể, đồng dạng là bằng gỗ, mặc áo giảp giá trị xgiarp, áo giáp và thân thể kết hợp hoàn mỹ, có vài chỗ thậm chí liên kết với nhau, tuy hai mà một, hiện tại thân thể không đầu, lẳng lặng đứng ngoài ba thước, cũng không đổ xuống.
- Là Khôi Lỗi Môn Khôi Lỗi giáp sĩ!
Phượng Yên Nhu nhãn tình sáng lên.
Diệp Trần biết không ít hơn Phượng Yên Nhu, Khôi Lỗi giáp sĩ là trung kiên nhất Khôi Lỗi Môn, cũng là loại Khôi Lỗi nhân nhiều nhất, thực lực tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh, so với Mộc Đầu Nhân của Lưu Vân Tông không biết cao minh hơn bao nhiêu lần, có một Khôi Lỗi giáp sĩ ở bên, ngang với có một cao thủ thực lực không thua cường giả Tinh Cực Cảnh, bất quá đầu tiên phải lưu lại trong cơ thể Khôi Lỗi giáp sĩ tinh thần ấn ký, hơn nữa theo thời gian bổ sung tinh thần ấn ký cường độ, tinh thần ấn ký yếu đi, Khôi Lỗi giáp sĩ có thể không bị khống chế, mặt khác, Khôi Lỗi giáp sĩ cần đại lượng Thượng phẩm linh thạch làm động lực nguyên, Trung phẩm linh thạch hoàn toàn không thể chống đỡ.
- Đáng tiếc, Khôi Lỗi giáp sĩ này đã vô dụng, hiện nay trên đời, người có thể sửa chữa rất ít.
Phượng Yên Nhu thầm kêu đáng tiếc, đồng thời cũng sợ hãi thực lực của Diệp Trần. Khôi Lỗi giáp sĩ luận chiến lực, tuy rằng chỉ không sai biệt lắm với cường giả Tinh Cực Cảnh bình thường, bất quá ngoài phòng ngự thập phần cường đại, cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cũng chỉ có thể làm nó bị thương, không có khả năng thoáng cái chặt đứt đầu nó, Diệp Trần tại trong mắt nàng có thể nói là tương đối thần bí cường đại, ai cũng không biết thực lực của hắn là bao nhiêu.
/1802
|