Tiền phương, trên một sườn núi cao, một đám người xuất hiện ở đó.
Dẫn đầu là thanh niên hùng tráng, thân mặc áo lông kim sắc hoa lệ, phát ra khí chất cường hãn. Ở bên cạnh hắn phân biệt có hai lão giả tóc hoa râm đứng thẳng. Trên mặt lão giả cũng có hình xăm, ánh mắt thập phần lợi hại.
- Người từ ngoài đến, các ngươi...sẽ phải chết!
Thanh niên hùng tráng nói ngôn ngữ nhân loại không được liền mạch, nghe có chút không được tự nhiên.
Thiên Ưng Lão Nhân cười nói:
- Hắn cư nhiên nói được ngôn ngữ của chúng ta, tuy rằng chỉ biết mấy từ như vậy, nhưng trước chúng ta, nhất định đã có người từng xuống đây.
Bích Thủy Linh Tông gật đầu:
- Thế giới dưới lòng đất nếu tồn tại, thì nhất định cùng ngoại giới giao lưu, không hề kỳ quái chút nào.
Thanh niên hùng tráng chính là Kim Phong Thánh Tử. Ánh mắt của hắn nhìn quét qua mọi người, tại trên người Âm Ma Tông và Bích Thủy Linh Tông dừng lại một chút. Sau đó rơi vào trên người Diệp Trần, tựa hồ nghĩ Diệp Trần không đơn giản. Hắn cười lạnh lùng, trong ánh mắt hiện lên vẻ coi thường, cuối cùng để ánh mắt chuyển qua Mộ Dung Khuynh Thành.
Hô hấp thoáng gấp gáp, Kim Phong Thánh Tử nói với hai gã tế tự trưởng lão:
- Nữ nhân này ta muốn, các ngươi đừng giết nàng.
- Thánh Tử ánh mắt không sai. Nữ nhân từ bên ngoài đến này khí chất tốt, có lẽ còn trên cả Thánh Nữ.
Tế tự trưởng lão bên trái mở miệng nói.
Tế tự trưởng lão bên phải nói:
- Không bằng đem nàng về làm Thánh Nữ của chúng ta.
- Ngày hôm nay ta giữ lại nàng, những người khác, toàn bộ giết chết.
Trong ánh mắt Kim Phong Thánh Tử trong ánh mắt dục vọng và sát khí cường liệt, giơ tay lên cao, vung xuống phía dưới.
Mọi người tuy rằng không biết Kim Phong Thánh Tử nói cái gì, thế nhưng thấy nhãn thần và động tác của hắn, thì biết sự tình không tốt.
- Đáng giận, bọn chúng đều coi chúng ta thành con mồi, thực cho rằng chúng ta dễ khi dễ, giết sạch bọn họ.
- Giết!
Không cần ngôn ngữ gì đến kích phát, bao gồm Diệp Trần ở bên trong, trong lòng mỗi người đều có sát khí bốc lên, ánh mắt dần dần đỏ đậm.
Sưu sưu sưu sưu sưu...
Phát động công kích đầu tiên là đám người Kim Phong Thánh Tử. Vũ khí của bọn họ là trường mâu có thể phóng đi. Trường mâu hung ác có ý niệm gia trì, tốc độ phá không trong nháy mắt vượt quá vận tốc âm thanh, xé rách không khí, bao trùm về phía mọi người.
- Trở lại!
Trên mặt Âm Ma Tông hiện lên tức giận, bàn tay vung lên, võ đạo ý chí Tông Sư Cấp dâng lên.
Phanh!
Đột nhiên, tế tự trưởng lão bên trái Kim Phong Thánh Tử xuất thủ, một cái búa ý niệm công phá võ đạo ý chí của Âm Ma Tông, khiến nó không thể ngăn trở trường mâu xạ kích.
Sau một khắc!
Ba bốn gã cường giả Tinh Cực Cảnh né tránh không kịp, bị trường mâu kéo bay đi.
Leng keng leng keng leng keng...
Kiếm quang hùng hậu tung hoành phi vũ, chí ít có một phần tư trường mâu bị đánh văng ra. Mà sau kiếm quang, là Diệp Trần một thân áo lam. Giờ khắc này, hắn không có dự định bảo lưu thực lực, cứ như vậy bị chém giết xuống, tất cả mọi người đều phải chết, cho nên mới có một màn này.
- A! Có ý tứ, cư nhiên ẩn dấu một phần thực lực.
Kim Phong Thánh Tử căn cứ theo toàn xà nhìn và nghe được để phân biệt thực lực. Tỷ như Âm Ma Tông và Bích Thủy Linh Tông liên thủ giết chết Thánh Xà trưởng lão. Một màn này bị đầu Thánh Xà truyền tin kia thấy được, báo cho hắn biết. Về phần Diệp Trần, chỉ tương đương với Linh Hải Cảnh đại năng bình thường, cũng không có gì xuất chúng. Lúc này vừa bạo phát, thực lực nhất thời đề thăng gấp đôi, không gây chú ý cũng không được.
Liếc mắt nhìn sang hai bên, Kim Phong Thánh Tử nói:
- Hai kẻ giết Thánh Xà trưởng lão kia giao cho các ngươi, hẳn là không thành vấn đề đi sao!
- Thánh Tử yên tâm, Tang Thanh ta xuất thủ, tất khiến bọn chúng có đi mà không có về.
Tế tự trưởng lão bên trái trên mặt lộ ra cười nhạt. Kim Phong Thánh Tử là Ba Lan Thánh Tộc Thánh Tử, thiên phú và ngộ tính không cần phải nói. Tiềm lực thật lớn, không phải hắn có thể so sánh. Do đó, luận thực lực, tuy rằng hắn không kém bao nhiêu so với Kim Phong Thánh Tử. Thế nhưng luận thân phận, lại kém hơn không ít. Ở trong tộc, Thánh Tử và Thánh Nữ chỉ ở dưới tộc trưởng, địa vị tôn quý.
- Bá Nhan ta cũng nhất định sẽ giết bọn chúng.
Tế tự trưởng lão bên phải nhìn chằm chằm Bích Thủy Linh Tông.
Kim Phong Thánh Tử gật đầu:
- Tốt, ra tay đi.
Nghe vậy, tế tự trưởng lão tên là Tang Thanh đánh về phía Âm Ma Tông. Ý niệm của hắn khẽ động, trên người ngưng tụ ra một bộ vô hình hữu chất ý niệm chiến giáp. Tay trái cầm tấm chắn ngân quang lấp lánh, tay phải cầm một cây tam tiêm lưỡng nhận thương. Tuy rằng nhân loại dưới lòng đất không tu luyện chân nguyên, nhưng vì kiêm tu Đoán Thể Công Pháp, nhất thể phách cường đại, chay nhanh như bôn lôi, phảng phất như một đâu mã tượng mạnh mẽ thời Thượng Cổ, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đối phương.
- Không biết sống chết!
Âm Ma Tông tay phải nắm chặt, thanh loan đao dài hơn bốn thước xuất hiện trên tay, loan đao lưng dày lưỡi mỏng, thân đao hẹp dài. Theo tay phải của Âm Ma Tông vung lên, hàn quang chợt lóe rồi biến mất, không khí lập tức bị xé ra, dễ dàng như không có gì.
Đinh!
Hai người lần đầu tiên giao thủ, thực lực ngang nhau.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Thấy Tang Thanh và Âm Ma Tông động thủ, Bá Nhan không cam lòng rớt lại phía sau, hai tay đan lại như lưới, đánh ra từng đạo huyễn ảnh, sau một khắc, khắp bầu trời ý niệm chi võng bao phủ xuống Bích Thủy Linh Tông, từng tầng chồng chất, kín kẽ vô cùng.
Con mắt Bích Thủy Linh Tông híp lại, Đại Ngọc Loa Toàn do võ đạo võ đạo ý chí thôi động thi triển ra, đem bản thân thủ hộ ở trung tâm, tùy ý ý niệm chi võng bao phủ lấy hắn.
Về phần những người khác đã sớm đánh nhau túi bụi, chỉ là so sánh mà nói, vẫn là nhân loại dưới lòng đất chiếm ưu thế tuyệt đối, công kích cự ly xa, nhân loại dưới lòng đất ý niệm có ảnh hưởng lớn, ném mạnh ra trường mâu đơn giản có thể xuyên thủng thân thể cường giả Tinh Cực Cảnh. Cận chiến, cường độ thân thể nhân loại dưới lòng đất cũng không phải cường giả Tinh Cực Cảnh có thể bằng được, tựa như một đầu yêu thú hình người, lực lớn vô cùng. Bất quá mọi người đến từ thế giới bên ngoài cũng không phải quá tồi tệ. Luận kỹ xảo chiến đấu, nhân loại dưới lòng đất thúc ngựa không theo không kịp, hai bên căn bản không cùng một tầng thứ.
Đối thủ của Mộ Dung Khuynh Thành là ba gã nhân loại dưới lòng đất. Ba người này và những nhân loại dưới lòng đất khác nhau, không có vội vã xuất thủ với Mộ Dung Khuynh Thành, tựa hồ có dự định gì.
Mộ Dung Khuynh Thành từ sau khi ngưng luyện hình thức ban đầu của Võ Hồn, đã có thể dùng võ đạo ý chí tăng phúc toàn bộ phương diện tố chất. Thế nhưng đối mặt vô hình hữu chất ý niệm, nhất thời cũng vô pháp tốc chiến tốc thắng.
Dẫn đầu là thanh niên hùng tráng, thân mặc áo lông kim sắc hoa lệ, phát ra khí chất cường hãn. Ở bên cạnh hắn phân biệt có hai lão giả tóc hoa râm đứng thẳng. Trên mặt lão giả cũng có hình xăm, ánh mắt thập phần lợi hại.
- Người từ ngoài đến, các ngươi...sẽ phải chết!
Thanh niên hùng tráng nói ngôn ngữ nhân loại không được liền mạch, nghe có chút không được tự nhiên.
Thiên Ưng Lão Nhân cười nói:
- Hắn cư nhiên nói được ngôn ngữ của chúng ta, tuy rằng chỉ biết mấy từ như vậy, nhưng trước chúng ta, nhất định đã có người từng xuống đây.
Bích Thủy Linh Tông gật đầu:
- Thế giới dưới lòng đất nếu tồn tại, thì nhất định cùng ngoại giới giao lưu, không hề kỳ quái chút nào.
Thanh niên hùng tráng chính là Kim Phong Thánh Tử. Ánh mắt của hắn nhìn quét qua mọi người, tại trên người Âm Ma Tông và Bích Thủy Linh Tông dừng lại một chút. Sau đó rơi vào trên người Diệp Trần, tựa hồ nghĩ Diệp Trần không đơn giản. Hắn cười lạnh lùng, trong ánh mắt hiện lên vẻ coi thường, cuối cùng để ánh mắt chuyển qua Mộ Dung Khuynh Thành.
Hô hấp thoáng gấp gáp, Kim Phong Thánh Tử nói với hai gã tế tự trưởng lão:
- Nữ nhân này ta muốn, các ngươi đừng giết nàng.
- Thánh Tử ánh mắt không sai. Nữ nhân từ bên ngoài đến này khí chất tốt, có lẽ còn trên cả Thánh Nữ.
Tế tự trưởng lão bên trái mở miệng nói.
Tế tự trưởng lão bên phải nói:
- Không bằng đem nàng về làm Thánh Nữ của chúng ta.
- Ngày hôm nay ta giữ lại nàng, những người khác, toàn bộ giết chết.
Trong ánh mắt Kim Phong Thánh Tử trong ánh mắt dục vọng và sát khí cường liệt, giơ tay lên cao, vung xuống phía dưới.
Mọi người tuy rằng không biết Kim Phong Thánh Tử nói cái gì, thế nhưng thấy nhãn thần và động tác của hắn, thì biết sự tình không tốt.
- Đáng giận, bọn chúng đều coi chúng ta thành con mồi, thực cho rằng chúng ta dễ khi dễ, giết sạch bọn họ.
- Giết!
Không cần ngôn ngữ gì đến kích phát, bao gồm Diệp Trần ở bên trong, trong lòng mỗi người đều có sát khí bốc lên, ánh mắt dần dần đỏ đậm.
Sưu sưu sưu sưu sưu...
Phát động công kích đầu tiên là đám người Kim Phong Thánh Tử. Vũ khí của bọn họ là trường mâu có thể phóng đi. Trường mâu hung ác có ý niệm gia trì, tốc độ phá không trong nháy mắt vượt quá vận tốc âm thanh, xé rách không khí, bao trùm về phía mọi người.
- Trở lại!
Trên mặt Âm Ma Tông hiện lên tức giận, bàn tay vung lên, võ đạo ý chí Tông Sư Cấp dâng lên.
Phanh!
Đột nhiên, tế tự trưởng lão bên trái Kim Phong Thánh Tử xuất thủ, một cái búa ý niệm công phá võ đạo ý chí của Âm Ma Tông, khiến nó không thể ngăn trở trường mâu xạ kích.
Sau một khắc!
Ba bốn gã cường giả Tinh Cực Cảnh né tránh không kịp, bị trường mâu kéo bay đi.
Leng keng leng keng leng keng...
Kiếm quang hùng hậu tung hoành phi vũ, chí ít có một phần tư trường mâu bị đánh văng ra. Mà sau kiếm quang, là Diệp Trần một thân áo lam. Giờ khắc này, hắn không có dự định bảo lưu thực lực, cứ như vậy bị chém giết xuống, tất cả mọi người đều phải chết, cho nên mới có một màn này.
- A! Có ý tứ, cư nhiên ẩn dấu một phần thực lực.
Kim Phong Thánh Tử căn cứ theo toàn xà nhìn và nghe được để phân biệt thực lực. Tỷ như Âm Ma Tông và Bích Thủy Linh Tông liên thủ giết chết Thánh Xà trưởng lão. Một màn này bị đầu Thánh Xà truyền tin kia thấy được, báo cho hắn biết. Về phần Diệp Trần, chỉ tương đương với Linh Hải Cảnh đại năng bình thường, cũng không có gì xuất chúng. Lúc này vừa bạo phát, thực lực nhất thời đề thăng gấp đôi, không gây chú ý cũng không được.
Liếc mắt nhìn sang hai bên, Kim Phong Thánh Tử nói:
- Hai kẻ giết Thánh Xà trưởng lão kia giao cho các ngươi, hẳn là không thành vấn đề đi sao!
- Thánh Tử yên tâm, Tang Thanh ta xuất thủ, tất khiến bọn chúng có đi mà không có về.
Tế tự trưởng lão bên trái trên mặt lộ ra cười nhạt. Kim Phong Thánh Tử là Ba Lan Thánh Tộc Thánh Tử, thiên phú và ngộ tính không cần phải nói. Tiềm lực thật lớn, không phải hắn có thể so sánh. Do đó, luận thực lực, tuy rằng hắn không kém bao nhiêu so với Kim Phong Thánh Tử. Thế nhưng luận thân phận, lại kém hơn không ít. Ở trong tộc, Thánh Tử và Thánh Nữ chỉ ở dưới tộc trưởng, địa vị tôn quý.
- Bá Nhan ta cũng nhất định sẽ giết bọn chúng.
Tế tự trưởng lão bên phải nhìn chằm chằm Bích Thủy Linh Tông.
Kim Phong Thánh Tử gật đầu:
- Tốt, ra tay đi.
Nghe vậy, tế tự trưởng lão tên là Tang Thanh đánh về phía Âm Ma Tông. Ý niệm của hắn khẽ động, trên người ngưng tụ ra một bộ vô hình hữu chất ý niệm chiến giáp. Tay trái cầm tấm chắn ngân quang lấp lánh, tay phải cầm một cây tam tiêm lưỡng nhận thương. Tuy rằng nhân loại dưới lòng đất không tu luyện chân nguyên, nhưng vì kiêm tu Đoán Thể Công Pháp, nhất thể phách cường đại, chay nhanh như bôn lôi, phảng phất như một đâu mã tượng mạnh mẽ thời Thượng Cổ, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đối phương.
- Không biết sống chết!
Âm Ma Tông tay phải nắm chặt, thanh loan đao dài hơn bốn thước xuất hiện trên tay, loan đao lưng dày lưỡi mỏng, thân đao hẹp dài. Theo tay phải của Âm Ma Tông vung lên, hàn quang chợt lóe rồi biến mất, không khí lập tức bị xé ra, dễ dàng như không có gì.
Đinh!
Hai người lần đầu tiên giao thủ, thực lực ngang nhau.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Thấy Tang Thanh và Âm Ma Tông động thủ, Bá Nhan không cam lòng rớt lại phía sau, hai tay đan lại như lưới, đánh ra từng đạo huyễn ảnh, sau một khắc, khắp bầu trời ý niệm chi võng bao phủ xuống Bích Thủy Linh Tông, từng tầng chồng chất, kín kẽ vô cùng.
Con mắt Bích Thủy Linh Tông híp lại, Đại Ngọc Loa Toàn do võ đạo võ đạo ý chí thôi động thi triển ra, đem bản thân thủ hộ ở trung tâm, tùy ý ý niệm chi võng bao phủ lấy hắn.
Về phần những người khác đã sớm đánh nhau túi bụi, chỉ là so sánh mà nói, vẫn là nhân loại dưới lòng đất chiếm ưu thế tuyệt đối, công kích cự ly xa, nhân loại dưới lòng đất ý niệm có ảnh hưởng lớn, ném mạnh ra trường mâu đơn giản có thể xuyên thủng thân thể cường giả Tinh Cực Cảnh. Cận chiến, cường độ thân thể nhân loại dưới lòng đất cũng không phải cường giả Tinh Cực Cảnh có thể bằng được, tựa như một đầu yêu thú hình người, lực lớn vô cùng. Bất quá mọi người đến từ thế giới bên ngoài cũng không phải quá tồi tệ. Luận kỹ xảo chiến đấu, nhân loại dưới lòng đất thúc ngựa không theo không kịp, hai bên căn bản không cùng một tầng thứ.
Đối thủ của Mộ Dung Khuynh Thành là ba gã nhân loại dưới lòng đất. Ba người này và những nhân loại dưới lòng đất khác nhau, không có vội vã xuất thủ với Mộ Dung Khuynh Thành, tựa hồ có dự định gì.
Mộ Dung Khuynh Thành từ sau khi ngưng luyện hình thức ban đầu của Võ Hồn, đã có thể dùng võ đạo ý chí tăng phúc toàn bộ phương diện tố chất. Thế nhưng đối mặt vô hình hữu chất ý niệm, nhất thời cũng vô pháp tốc chiến tốc thắng.
/1802
|