Lăng Thiên Nam mặt đầy vẻ chua chát, dặn mọi người khiêng Vương Côn Dương và một Tử Dương Tông đệ tử trọng thương vào nội viện, chuẩn bị dùng đơn được tốt nhất điều trị cho họ, nếu không Cao tầng Tử Dương Tông cho dù không trách tội bọn hắn cũng sẽ lưu lại ấn tượng không tốt.
Bên trong vòng tròn trắng, lúc này chỉ còn lại bảy người, Diệp Trần một, Đệ tử Nam La Tông ba, Đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang ba.
Diệp Trần có ấn tượng không tệ với đệ tử hai đại tông này, chí ít cũng không thấy ghét, nói:
- Bảy, còn thừa hai người, tiếp tục sàng lọc.
- Không cần.
Đệ tử Nam La Tông lấy một thiếu nữ cao gầy làm chủ, nàng nói với một nam đệ tử bên cạnh:
- Dương sư đệ, thực lực đệ hơi kém, lùi ra đi.
- Vâng!
Nam đệ tử không do dự nhiều, cất bước đi ra ngoài vòng tròn màu trắng.
Đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang lấy thiếu niên lạnh lùng Vương Phong làm chỉ, hắn cũng cho một sư đệ thực lực yếu hơn từ bỏ sàng lọc.
Không nhiều không ít, trong tràng còn lại đúng năm người.
Thiếu nữ cao gầy mỉm cười nói với Diệp Trần:
- Diệp huynh, lúc nãy cực kì bá đạo, khiến Viên Tuyết Mai khâm phục vô cùng.
Diệp Trần không biểu hiện ra vẻ đắc ý, nói:
- Thiên tài nhiều không kể xiết, ta đã là gì, sợ là nàng cũng không cảm thấy ta là thiên tài độc nhất vô nhị a!
Viên Tuyết Mai thoáng sững người, cười nói:
- Thú vị, đúng, người như Diệp huynh, vượt cấp chiến bại thiên tài đệ tử rất nhiều, nhưng tất cả đều chỉ ở một mức độ trung bình, có điều huynh phải cẩn thận, Tử Dương Tông đệ tử và Đệ tử Phỉ Thúy Cốc sẽ không chịu bỏ qua như vậy đâu, ta nghe nói Phỉ Thúy Cốc khát máu cuồng ma đang làm nhiệm vụ gần đây, tuyệt đối không nên đụng phải hắn, nếu không tính mạng của huynh sẽ nguy hiểm.
- Khát máu cuồng ma!
Diệp Trần hơi nhíu mày, người này hẳn là Đệ tử nội môn Phỉ Thúy Cốc! Vậy mà lại có biệt hiệu Khát máu cuồng ma.
Diệp Trần hỏi:
- Khát máu cuồng ma thuộc cấp bậc thực lực gì?
Hắn không hỏi tu vi đối phương, bởi vì đối với thiên tài mà nói, có lúc tu vi không có ý nghĩa gì, Ngưng Chân Cảnh trung kì đánh bại Ngưng Chân Cảnh hậu kì có rất nhiều, quan trọng là lực chiến đấu.
Viên Tuyết Mai liếc nhìn Vương Phong, giải thích nói:
- Diệp huynh, không biết huynh đã nghe nói qua về ba nấc thang lớn của thanh niên Thanh Phong Quốc chưa?
Diệp Trần lắc lắc đầu, có thể những đệ tử thường xuyên lưu lạc giang hồ biết rõ điều này, nhưng hắn mới trở thành đệ tử nội môn chưa được bao lâu, mạng lưới quan hệ không lớn, có những thứ không thể nào biết được.
- Vậy để ta nói cho huynh biết!
Viên Tuyết Mai sắp xếp lại mạch suy nghĩ, chậm rãi nói.
- Thiên Phong Quốc thiên tài mặc dù không giống như những quốc gia khác, tầng tầng lớp lớp, như cá diếc qua sông, nhưng số lượng không ít, tổng thể mà nói, thiên tài xuất chúng thực sự được phân thành ba nấc thang.
Nấc thang thứ nhất chỉ có ba người, là Phỉ Thúy Cốc Phỉ Thúy công tử, Bắc Tuyết Sơn Trang Bắc Tuyết công tử và Đoan Mộc gia tộc Đoan Mộc công tử, ba người này là những nhân vật lãnh tụ của giới thanh niên Thiên Phong Quốc, có tư cách so sánh với những đỉnh tiêm ( đỉnh cao nhất ) thiên tài của các quốc gia khác, cũng có thể tham gia thi đấu Nam Trác Vực Tiềm Long Bảng tổ chức ba năm một lần, danh chấn thiên hạ.
Nấc thang thứ hai nhân số không ít, có Đệ tử Phỉ Thúy Cốc hạch tâm Chưởng tuyệt Liễu Vô Tướng, Thạch nhân Thạch Phá Thiên, Đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang hạch tâm Bá đao Vu Nhạc, Bắc Tuyết khoái đao Lâm Kì, Tử Dương Tông đệ tử hạch tâm Bôn lôi thủ Âu Dương Liệt, Tiểu thân thoái Âu Dương Minh, Nam La Tông đại sư tỷ nhị sư huynh, Liên tiên tử Thái Vũ Liên và Vũ hiệp Nam Cung Vân, Đệ tử hạch tâm Lưu Vân Tông Ám hương kiếm Chu Mai, Hàn Sơn công tử La Hàn Sơn. Đương nhiên, nhân số càng nhiều, chênh lệch giữa mỗi cá nhân là không thể bỏ qua, người lợi hại nhất có thể dễ dàng đánh bại người yếu nhất, nhưng tóm lại vẫn được liệt vào nấc thang thứ hai.
Nấc thang thứ ba không cần nói kĩ, nhân số rất nhiều, hầu như đều là đệ tử hạch tâm của các tông môn, tu vi cơ bản ở Ngưng Chân Cảnh hậu kì, có hi vọng trở thành trụ cột vững vàng của Thiên Phong Quốc.
Diệp Trần nhíu mày,
- Khát máu cuồng ma là thiên tài thuộc nấc thang thứ ba?
- Ha ha, cái đó cũng không phải, hắn ở dưới ba nấc thang đó, trong số những đệ tử nội môn mạnh nhất, nếu như không phải vì tu vi hơi thấp, tiến nhập vào nấc thang thứ ba cũng không phải là không có khả năng.
Viên Tuyết Mai giải thích nói.
Nghe nhiều như vậy, trong đầu Diệp Trần khắc họa ra một bản phân đồ so sánh thực lực, từ cao đến thấp, trật tự rõ ràng, chứ không giống như trước kia, cấp bậc thực lực của các đệ tử tông môn mông mông lung lung, chỉ có thể dựa vào chính mình để phân tích.
Về phần Tiềm Long Bảng mà đối phương nói, hắn sớm đã nghe qua.
Nam Trác Vực có Chân Linh Đại Lục là cương vực nhỏ nhất, nhưng cho dù là cương vực nhỏ nhất thì nó cũng lớn hơn thế giới trước kia của Diệp Trần rất nhiều lần, diện tích ngàn vạn vạn dặm, bên trong tổng cộng có ba quốc gia lớn, trung đẳng quốc gia mười, những quốc gia nhỏ như Thiên Phong Quốc có hai mươi tư.
Các đại quốc gia võ lâm không tiếp xúc nhiều, giữ khoảng cách khá xa nhau, rất khó tìm hiểu trình độ võ giả đối phương.
Vì thế, Nam Trác Vực tam đại quốc gia liên hợp lại, sáu mươi năm trước lập nên một cuộc thi, cuộc thi này là cuộc thi Tiềm Long Bảng.
Cuộc thi Tiềm Long Bảng chuẩn bị cho thanh niên, bất cứ người nào tuổi dưới hai mươi tư, tu vi đạt đến Ngưng Chân Cảnh trung kì đều có thể tham gia, ba năm một kì, danh số bảy mươi hai người.
Phải biết Nam Trác Vực nhân khẩu trăm triệu, từ trong trăm triệu người đó lựa chọn ra bảy mươi hai thanh niên vao thủ mạnh nhất vinh quang cỡ nào, ai mà không tâm động, theo Diệp Trần được biết, cuộc thi Tiềm Long Bảng kì trước, Phỉ Thúy Cốc Phỉ Thúy công tử xếp hạng sáu mươi tám, còn Bắc Tuyết Sơn Trang Bắc Tuyết công tử và Đoan Mộc gia tộc Đoan Mộc công tử không thể đứng vào hàng ngũ.
Đương nhiên, nó không đại diện Phỉ Thúy công tử nhất định mạnh hơn hai người kia, dù sao có lúc vận khí không tốt, gặp phải đối thủ khắc chế mình, tu vi có cao hơn cũng vô dụng.
Trong đầu hiện lên rất nhiều tin tức, Diệp Trần quay sang gật đầu với Viên Tuyết Mai, nói:
- Đa tạ đã nói cho ta biết, ta sẽ cẩn thận.
Vương Phong vẻ mặt lạnh lùng lúc này mới nói:
- Khát máu cuồng ma không nhất định không có nhược điểm, chỉ cần tìm ra nhược điểm đó, là có thể dùng cái giá thấp nhất để đánh bại hắn.
Bên trong vòng tròn trắng, lúc này chỉ còn lại bảy người, Diệp Trần một, Đệ tử Nam La Tông ba, Đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang ba.
Diệp Trần có ấn tượng không tệ với đệ tử hai đại tông này, chí ít cũng không thấy ghét, nói:
- Bảy, còn thừa hai người, tiếp tục sàng lọc.
- Không cần.
Đệ tử Nam La Tông lấy một thiếu nữ cao gầy làm chủ, nàng nói với một nam đệ tử bên cạnh:
- Dương sư đệ, thực lực đệ hơi kém, lùi ra đi.
- Vâng!
Nam đệ tử không do dự nhiều, cất bước đi ra ngoài vòng tròn màu trắng.
Đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang lấy thiếu niên lạnh lùng Vương Phong làm chỉ, hắn cũng cho một sư đệ thực lực yếu hơn từ bỏ sàng lọc.
Không nhiều không ít, trong tràng còn lại đúng năm người.
Thiếu nữ cao gầy mỉm cười nói với Diệp Trần:
- Diệp huynh, lúc nãy cực kì bá đạo, khiến Viên Tuyết Mai khâm phục vô cùng.
Diệp Trần không biểu hiện ra vẻ đắc ý, nói:
- Thiên tài nhiều không kể xiết, ta đã là gì, sợ là nàng cũng không cảm thấy ta là thiên tài độc nhất vô nhị a!
Viên Tuyết Mai thoáng sững người, cười nói:
- Thú vị, đúng, người như Diệp huynh, vượt cấp chiến bại thiên tài đệ tử rất nhiều, nhưng tất cả đều chỉ ở một mức độ trung bình, có điều huynh phải cẩn thận, Tử Dương Tông đệ tử và Đệ tử Phỉ Thúy Cốc sẽ không chịu bỏ qua như vậy đâu, ta nghe nói Phỉ Thúy Cốc khát máu cuồng ma đang làm nhiệm vụ gần đây, tuyệt đối không nên đụng phải hắn, nếu không tính mạng của huynh sẽ nguy hiểm.
- Khát máu cuồng ma!
Diệp Trần hơi nhíu mày, người này hẳn là Đệ tử nội môn Phỉ Thúy Cốc! Vậy mà lại có biệt hiệu Khát máu cuồng ma.
Diệp Trần hỏi:
- Khát máu cuồng ma thuộc cấp bậc thực lực gì?
Hắn không hỏi tu vi đối phương, bởi vì đối với thiên tài mà nói, có lúc tu vi không có ý nghĩa gì, Ngưng Chân Cảnh trung kì đánh bại Ngưng Chân Cảnh hậu kì có rất nhiều, quan trọng là lực chiến đấu.
Viên Tuyết Mai liếc nhìn Vương Phong, giải thích nói:
- Diệp huynh, không biết huynh đã nghe nói qua về ba nấc thang lớn của thanh niên Thanh Phong Quốc chưa?
Diệp Trần lắc lắc đầu, có thể những đệ tử thường xuyên lưu lạc giang hồ biết rõ điều này, nhưng hắn mới trở thành đệ tử nội môn chưa được bao lâu, mạng lưới quan hệ không lớn, có những thứ không thể nào biết được.
- Vậy để ta nói cho huynh biết!
Viên Tuyết Mai sắp xếp lại mạch suy nghĩ, chậm rãi nói.
- Thiên Phong Quốc thiên tài mặc dù không giống như những quốc gia khác, tầng tầng lớp lớp, như cá diếc qua sông, nhưng số lượng không ít, tổng thể mà nói, thiên tài xuất chúng thực sự được phân thành ba nấc thang.
Nấc thang thứ nhất chỉ có ba người, là Phỉ Thúy Cốc Phỉ Thúy công tử, Bắc Tuyết Sơn Trang Bắc Tuyết công tử và Đoan Mộc gia tộc Đoan Mộc công tử, ba người này là những nhân vật lãnh tụ của giới thanh niên Thiên Phong Quốc, có tư cách so sánh với những đỉnh tiêm ( đỉnh cao nhất ) thiên tài của các quốc gia khác, cũng có thể tham gia thi đấu Nam Trác Vực Tiềm Long Bảng tổ chức ba năm một lần, danh chấn thiên hạ.
Nấc thang thứ hai nhân số không ít, có Đệ tử Phỉ Thúy Cốc hạch tâm Chưởng tuyệt Liễu Vô Tướng, Thạch nhân Thạch Phá Thiên, Đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang hạch tâm Bá đao Vu Nhạc, Bắc Tuyết khoái đao Lâm Kì, Tử Dương Tông đệ tử hạch tâm Bôn lôi thủ Âu Dương Liệt, Tiểu thân thoái Âu Dương Minh, Nam La Tông đại sư tỷ nhị sư huynh, Liên tiên tử Thái Vũ Liên và Vũ hiệp Nam Cung Vân, Đệ tử hạch tâm Lưu Vân Tông Ám hương kiếm Chu Mai, Hàn Sơn công tử La Hàn Sơn. Đương nhiên, nhân số càng nhiều, chênh lệch giữa mỗi cá nhân là không thể bỏ qua, người lợi hại nhất có thể dễ dàng đánh bại người yếu nhất, nhưng tóm lại vẫn được liệt vào nấc thang thứ hai.
Nấc thang thứ ba không cần nói kĩ, nhân số rất nhiều, hầu như đều là đệ tử hạch tâm của các tông môn, tu vi cơ bản ở Ngưng Chân Cảnh hậu kì, có hi vọng trở thành trụ cột vững vàng của Thiên Phong Quốc.
Diệp Trần nhíu mày,
- Khát máu cuồng ma là thiên tài thuộc nấc thang thứ ba?
- Ha ha, cái đó cũng không phải, hắn ở dưới ba nấc thang đó, trong số những đệ tử nội môn mạnh nhất, nếu như không phải vì tu vi hơi thấp, tiến nhập vào nấc thang thứ ba cũng không phải là không có khả năng.
Viên Tuyết Mai giải thích nói.
Nghe nhiều như vậy, trong đầu Diệp Trần khắc họa ra một bản phân đồ so sánh thực lực, từ cao đến thấp, trật tự rõ ràng, chứ không giống như trước kia, cấp bậc thực lực của các đệ tử tông môn mông mông lung lung, chỉ có thể dựa vào chính mình để phân tích.
Về phần Tiềm Long Bảng mà đối phương nói, hắn sớm đã nghe qua.
Nam Trác Vực có Chân Linh Đại Lục là cương vực nhỏ nhất, nhưng cho dù là cương vực nhỏ nhất thì nó cũng lớn hơn thế giới trước kia của Diệp Trần rất nhiều lần, diện tích ngàn vạn vạn dặm, bên trong tổng cộng có ba quốc gia lớn, trung đẳng quốc gia mười, những quốc gia nhỏ như Thiên Phong Quốc có hai mươi tư.
Các đại quốc gia võ lâm không tiếp xúc nhiều, giữ khoảng cách khá xa nhau, rất khó tìm hiểu trình độ võ giả đối phương.
Vì thế, Nam Trác Vực tam đại quốc gia liên hợp lại, sáu mươi năm trước lập nên một cuộc thi, cuộc thi này là cuộc thi Tiềm Long Bảng.
Cuộc thi Tiềm Long Bảng chuẩn bị cho thanh niên, bất cứ người nào tuổi dưới hai mươi tư, tu vi đạt đến Ngưng Chân Cảnh trung kì đều có thể tham gia, ba năm một kì, danh số bảy mươi hai người.
Phải biết Nam Trác Vực nhân khẩu trăm triệu, từ trong trăm triệu người đó lựa chọn ra bảy mươi hai thanh niên vao thủ mạnh nhất vinh quang cỡ nào, ai mà không tâm động, theo Diệp Trần được biết, cuộc thi Tiềm Long Bảng kì trước, Phỉ Thúy Cốc Phỉ Thúy công tử xếp hạng sáu mươi tám, còn Bắc Tuyết Sơn Trang Bắc Tuyết công tử và Đoan Mộc gia tộc Đoan Mộc công tử không thể đứng vào hàng ngũ.
Đương nhiên, nó không đại diện Phỉ Thúy công tử nhất định mạnh hơn hai người kia, dù sao có lúc vận khí không tốt, gặp phải đối thủ khắc chế mình, tu vi có cao hơn cũng vô dụng.
Trong đầu hiện lên rất nhiều tin tức, Diệp Trần quay sang gật đầu với Viên Tuyết Mai, nói:
- Đa tạ đã nói cho ta biết, ta sẽ cẩn thận.
Vương Phong vẻ mặt lạnh lùng lúc này mới nói:
- Khát máu cuồng ma không nhất định không có nhược điểm, chỉ cần tìm ra nhược điểm đó, là có thể dùng cái giá thấp nhất để đánh bại hắn.
/1802
|