- Các ngươi tự bảo vệ tốt chính mình.
Tần Liễu không dám chậm trễ, sau khi bỏ lại một câu thì liền nghênh hướng lão giả thấp bé.
Bang bang bang bang!
Một người là bán bộ yêu vương, một người là Bán Bộ Vương Giả, trên đẳng cấp thì hai người đều tương đương với nhau, kình khí va chạm, cây cối chung quanh đều đổ rạp xuống một tảng lớn.
- Hắc hắc, thực lực không tệ, bất quá tốc độ chậm quá.
Thân hình của lão giả thấp bé cứ chợt lóe, hóa thành từng đạo bóng đen vây quanh Tần Liễu mà đánh, Tần Liễu không ngờ tới tốc độ của lão giả thấp bé cư nhiên lại nhanh như vậy, nhất thời có chút trở tay không kịp, vài lần phản kích đều bị đối phương tránh được, tức muốn thổ huyết.
- Ta giao thủ với hắn trước.
Diệp Trần giãn gân cốt, đi lên một bước.
- Ngươi, không được đâu!
Trung niên đờ đẫn lắc đầu.
- Đánh trước rồi hãy nói.
Diệp Trần cho tới bây giờ vẫn chưa giao thủ với Bán Bộ Vương Giả, bán bộ yêu vương cũng là lần đầu tiên, hắn muốn thử xem, bán bộ yêu vương rốt cuộc là lợi hại tới cỡ nào.
- Cũng được, giết ngươi trước rồi lấy hỏa lê thụ sau.
Con ngươi của trung niên đờ đẫn hiện lên màu xanh ánh vàng, quanh thân phát ra hắc khí dày đặc, trong nháy mắt, từ một người trung niên sắc mặt đờ đẫn đã biến thành một con lệ quỷ quỷ khí nặng nề.
Ngâm!
Diệp Trần không dám sơ suất, bên ngoài cơ thể hiện ra năm đạo kiếm quang, kiếm quang bay quanh người, tạo thành kiếm sí giống như cánh chuồn chuồn.
Hưu!
Kiếm quang xé rách bầu trời, Diệp Trần chủ động phát động công kích.
- Chết!
Trung niên đờ đẫn xuất ra một quyền về phía bên phải, đúng nơi Diệp Trần vừa hiện ra.
- Khả năng quan sát tốt như vậy?
Diệp Trần thoáng giật mình, thân hình chợt lóe liền tránh được quyền kình.
ầm ầm!
Một tảng cây cối khá lớn chết khô, bị hắc khí bao phủ, một quyền này của trung niên đờ đẫn không phải chuyện đùa, giống như có hiệu quả lấy đi sinh cơ vậy.
Trung niên đờ đẫn thấy Diệp Trần tránh được một quyền này thì giống như có điểm giật mình, danh xưng của hắn là Qủy Mộc Vương, chính là một gốc quỷ mộc tu thành bán bộ yêu vương, quỷ mộc thuộc tính thuần âm, chỗ sinh trưởng thì toàn bộ cây cỏ đều chết khô, sinh cơ toàn bộ bị hút sạch, cho nên Qủy Mộc Vương thập phần mẫn cảm với sinh cơ, cho dù đối phương có thiên biến vạn hóa thì đều không thể tránh được nhận biết của hắn, tốc độ của Diệp Trần mặc dù nhanh, nhưng trong mắt hắn, Diệp Trần chẳng khác gì một đoàn sinh cơ, chỉ cần bị đánh trúng thì sinh cơ sẽ biến mất.
- Qủy Mộc Vương, không nên dây dưa với tên tiểu tử đó nữa, giải quyết sớm đi, ả đàn bà này vướng tay vướng chân quá.
Lão giả thấp bé lúc đầu quả thật chiếm chút thượng phong, nhưng hắn đã xem thưởng Tần Liễu rồi, Tần Liễu dù sao cũng từng là tông chủ của Huyền Tông, một thân tu vi sâu không thể dò, là cao thủ hiếm có trong Bán Bộ Vương Giả, chỉ một lát thôi đã làm quen với hoàn cảnh, vài lần phản kích khiến cho lão giả thấp bé chật vật không thôi.
- Ba chiêu giải quyết hắn.
Qủy Mộc Vương thấy lão giả thấp bé có chút vật vã thì ánh mắt đờ đẫn âm lãnh liền tập trung lên người Diệp Trần, hắc khí trên người càng tăng nhiều hơn.
- Diệp sư đệ, đừng nên sơ ý, lượng sức mà làm.
Yến Phượng Phượng sợ Diệp Trần bị thương trên tay Qủy Mộc Vương nên nhắc nhở hắn.
Kiếm khí ngưng tụ ở sau lưng hơi mở ra, Diệp Trần nói:
- Nếu trụ không được thì ta sẽ gọi các ngươi, hiện tại cứ để ta thử một chút đã.
Diệp Trần cũng không có dự định quyết cao thấp với Qủy Mộc Vương, mục đích của hắn có hai, một là xem bán bộ yêu vương rốt cuộc lợi hại tới cỡ nào, sau đó mói tính tiếp, thứ hai là cũng muốn để cho ba người Mộ Dung Khuynh Thành và Yến Phượng Phượng biết được một chút thủ đoạn của Qủy Mộc Vương, nếu thật sự không được thì bốn người liên thủ cũng nắm chắc hơn, hơn nữa hắn tự tin là cho dù đánh không lại Qủy Mộc Vương đi nữa thì cũng có thể toàn mạng trở ra.
- Không nên phí công nữa, trên tay ta thì ngươi nhất định sẽ chết thôi.
Qủy Mộc Vương sao lại không biết dự định của Diệp Trần, bất quá hắn cũng không quan tâm, một con kiến hôi mà cũng muốn khiêu chiến với voi, không gì buồn cười hơn được, kiến hôi dù có nhiều hơn thì chung quy vẫn là kiến hôi.
- Chỉ e là chưa chắc!
Diệp Trần chậm rãi rút Lôi kiếp kiếm ra, kiếm quang xuất vào nhả ra bất định.
- Chờ ngươi chết rồi thì ngươi sẽ biết lời ta nói là thật, chiêu thứ nhất!
Qủy Mộc Vương cũng không muốn dây dưa nữa, hắc khí trên người đột nhiên tăng vọt, quỷ khí dày đặc, sưu sưu sưu, tiếng xé gió vang lên, trong hắc khí, một đằng mạn hắc khí bắn nhanh ra, đánh úp về phía Diệp Trần.
- Lôi phệ!
Bàn chân đạp trên hư không, Diệp Trần mượn lực nhanh chóng lùi về sau, trên đường, hai tay cầm kiếm, một kiếm lăng không phách trảm, lôi cầu màu đen tròn lẳng công hướng đằng mạn.
ầm ầm.
Lôi điện giăng khắp trời, sau khi lôi cầu kịch liệt phát nổ thì sóng xung kích đẩy đằng mạn ra, sức mạnh lôi điện cực mạnh thuận theo đằng mạn, nhanh chóng truyền vào trong bản thể của Qủy Mộc Vương.
Qủy Mộc Vương thờ ơ, mặc kệ sức mạnh lôi điện lan ra, một màn quỷ dị liền phát sinh, sức mạnh lôi điện táo bạo không gì sánh được vừa mới tới gần cơ thể của Qủy Mộc Vương thì liền trở nên chậm chạp hơn hẳn, có vẻ rất ngoan ngoãn, giống như đã bị hút sạch năng lượng, hữu khí vô lực.
- Sinh cơ bị hấp thụ rồi sao?
Trong lòng của Diệp Trần liền cả kinh, sức mạnh lôi điện tuy chỉ là một thuộc tính năng lượng, nhưng cũng có sinh cơ của mình, bất quá là cổ sinh cơ này khác với sinh cơ bình thường mà thôi, giống như một gốc đại thụ chết khô đã lâu, rất nhiều năm cũng không nảy mầm, không hề có chút sinh cơ nào, nhưng có một ngày, một đạo lôi đình bổ xuống, năm sau, đại thụ chết khô lại lần nưa tỏa sáng, phát xuất tân sinh, khai chi tán diệp, này nói rõ, lôi điện không chỉ kích hoạt sinh cơ còn dư lại trong đại thụ chết khô, mà còn cấp thêm chất dinh dưỡng cho nó.
Qủy Mộc Vương rút đi sinh cơ có trong lôi điện, sức mạnh lôi điện mất đi sức mạnh, không còn sức phá hoại cường đại nữa.
Hừ!
Diệp Trần giật mình, Qủy Mộc Vương càng giật mình hơn, hắn đã rút đi sinh cơ của sức mạnh lôi điện, nhưng trong sức mạnh lôi điện này cư nhiên còn có một cỗ ý chí hủy diệt, ý chí hủy diệt phá hư vạn vật, mặc kệ là sinh cơ hay tử khí, đều không chạy thoát khỏi sự phá hoại của cỗ ý chí hủy diệt này, lúc hắn vừa mới hấp thu sinh cơ của lôi điện thì ý chí hủy diệt cũng xâm nhập vào, gây tổn thương cho hắn.
Tần Liễu không dám chậm trễ, sau khi bỏ lại một câu thì liền nghênh hướng lão giả thấp bé.
Bang bang bang bang!
Một người là bán bộ yêu vương, một người là Bán Bộ Vương Giả, trên đẳng cấp thì hai người đều tương đương với nhau, kình khí va chạm, cây cối chung quanh đều đổ rạp xuống một tảng lớn.
- Hắc hắc, thực lực không tệ, bất quá tốc độ chậm quá.
Thân hình của lão giả thấp bé cứ chợt lóe, hóa thành từng đạo bóng đen vây quanh Tần Liễu mà đánh, Tần Liễu không ngờ tới tốc độ của lão giả thấp bé cư nhiên lại nhanh như vậy, nhất thời có chút trở tay không kịp, vài lần phản kích đều bị đối phương tránh được, tức muốn thổ huyết.
- Ta giao thủ với hắn trước.
Diệp Trần giãn gân cốt, đi lên một bước.
- Ngươi, không được đâu!
Trung niên đờ đẫn lắc đầu.
- Đánh trước rồi hãy nói.
Diệp Trần cho tới bây giờ vẫn chưa giao thủ với Bán Bộ Vương Giả, bán bộ yêu vương cũng là lần đầu tiên, hắn muốn thử xem, bán bộ yêu vương rốt cuộc là lợi hại tới cỡ nào.
- Cũng được, giết ngươi trước rồi lấy hỏa lê thụ sau.
Con ngươi của trung niên đờ đẫn hiện lên màu xanh ánh vàng, quanh thân phát ra hắc khí dày đặc, trong nháy mắt, từ một người trung niên sắc mặt đờ đẫn đã biến thành một con lệ quỷ quỷ khí nặng nề.
Ngâm!
Diệp Trần không dám sơ suất, bên ngoài cơ thể hiện ra năm đạo kiếm quang, kiếm quang bay quanh người, tạo thành kiếm sí giống như cánh chuồn chuồn.
Hưu!
Kiếm quang xé rách bầu trời, Diệp Trần chủ động phát động công kích.
- Chết!
Trung niên đờ đẫn xuất ra một quyền về phía bên phải, đúng nơi Diệp Trần vừa hiện ra.
- Khả năng quan sát tốt như vậy?
Diệp Trần thoáng giật mình, thân hình chợt lóe liền tránh được quyền kình.
ầm ầm!
Một tảng cây cối khá lớn chết khô, bị hắc khí bao phủ, một quyền này của trung niên đờ đẫn không phải chuyện đùa, giống như có hiệu quả lấy đi sinh cơ vậy.
Trung niên đờ đẫn thấy Diệp Trần tránh được một quyền này thì giống như có điểm giật mình, danh xưng của hắn là Qủy Mộc Vương, chính là một gốc quỷ mộc tu thành bán bộ yêu vương, quỷ mộc thuộc tính thuần âm, chỗ sinh trưởng thì toàn bộ cây cỏ đều chết khô, sinh cơ toàn bộ bị hút sạch, cho nên Qủy Mộc Vương thập phần mẫn cảm với sinh cơ, cho dù đối phương có thiên biến vạn hóa thì đều không thể tránh được nhận biết của hắn, tốc độ của Diệp Trần mặc dù nhanh, nhưng trong mắt hắn, Diệp Trần chẳng khác gì một đoàn sinh cơ, chỉ cần bị đánh trúng thì sinh cơ sẽ biến mất.
- Qủy Mộc Vương, không nên dây dưa với tên tiểu tử đó nữa, giải quyết sớm đi, ả đàn bà này vướng tay vướng chân quá.
Lão giả thấp bé lúc đầu quả thật chiếm chút thượng phong, nhưng hắn đã xem thưởng Tần Liễu rồi, Tần Liễu dù sao cũng từng là tông chủ của Huyền Tông, một thân tu vi sâu không thể dò, là cao thủ hiếm có trong Bán Bộ Vương Giả, chỉ một lát thôi đã làm quen với hoàn cảnh, vài lần phản kích khiến cho lão giả thấp bé chật vật không thôi.
- Ba chiêu giải quyết hắn.
Qủy Mộc Vương thấy lão giả thấp bé có chút vật vã thì ánh mắt đờ đẫn âm lãnh liền tập trung lên người Diệp Trần, hắc khí trên người càng tăng nhiều hơn.
- Diệp sư đệ, đừng nên sơ ý, lượng sức mà làm.
Yến Phượng Phượng sợ Diệp Trần bị thương trên tay Qủy Mộc Vương nên nhắc nhở hắn.
Kiếm khí ngưng tụ ở sau lưng hơi mở ra, Diệp Trần nói:
- Nếu trụ không được thì ta sẽ gọi các ngươi, hiện tại cứ để ta thử một chút đã.
Diệp Trần cũng không có dự định quyết cao thấp với Qủy Mộc Vương, mục đích của hắn có hai, một là xem bán bộ yêu vương rốt cuộc lợi hại tới cỡ nào, sau đó mói tính tiếp, thứ hai là cũng muốn để cho ba người Mộ Dung Khuynh Thành và Yến Phượng Phượng biết được một chút thủ đoạn của Qủy Mộc Vương, nếu thật sự không được thì bốn người liên thủ cũng nắm chắc hơn, hơn nữa hắn tự tin là cho dù đánh không lại Qủy Mộc Vương đi nữa thì cũng có thể toàn mạng trở ra.
- Không nên phí công nữa, trên tay ta thì ngươi nhất định sẽ chết thôi.
Qủy Mộc Vương sao lại không biết dự định của Diệp Trần, bất quá hắn cũng không quan tâm, một con kiến hôi mà cũng muốn khiêu chiến với voi, không gì buồn cười hơn được, kiến hôi dù có nhiều hơn thì chung quy vẫn là kiến hôi.
- Chỉ e là chưa chắc!
Diệp Trần chậm rãi rút Lôi kiếp kiếm ra, kiếm quang xuất vào nhả ra bất định.
- Chờ ngươi chết rồi thì ngươi sẽ biết lời ta nói là thật, chiêu thứ nhất!
Qủy Mộc Vương cũng không muốn dây dưa nữa, hắc khí trên người đột nhiên tăng vọt, quỷ khí dày đặc, sưu sưu sưu, tiếng xé gió vang lên, trong hắc khí, một đằng mạn hắc khí bắn nhanh ra, đánh úp về phía Diệp Trần.
- Lôi phệ!
Bàn chân đạp trên hư không, Diệp Trần mượn lực nhanh chóng lùi về sau, trên đường, hai tay cầm kiếm, một kiếm lăng không phách trảm, lôi cầu màu đen tròn lẳng công hướng đằng mạn.
ầm ầm.
Lôi điện giăng khắp trời, sau khi lôi cầu kịch liệt phát nổ thì sóng xung kích đẩy đằng mạn ra, sức mạnh lôi điện cực mạnh thuận theo đằng mạn, nhanh chóng truyền vào trong bản thể của Qủy Mộc Vương.
Qủy Mộc Vương thờ ơ, mặc kệ sức mạnh lôi điện lan ra, một màn quỷ dị liền phát sinh, sức mạnh lôi điện táo bạo không gì sánh được vừa mới tới gần cơ thể của Qủy Mộc Vương thì liền trở nên chậm chạp hơn hẳn, có vẻ rất ngoan ngoãn, giống như đã bị hút sạch năng lượng, hữu khí vô lực.
- Sinh cơ bị hấp thụ rồi sao?
Trong lòng của Diệp Trần liền cả kinh, sức mạnh lôi điện tuy chỉ là một thuộc tính năng lượng, nhưng cũng có sinh cơ của mình, bất quá là cổ sinh cơ này khác với sinh cơ bình thường mà thôi, giống như một gốc đại thụ chết khô đã lâu, rất nhiều năm cũng không nảy mầm, không hề có chút sinh cơ nào, nhưng có một ngày, một đạo lôi đình bổ xuống, năm sau, đại thụ chết khô lại lần nưa tỏa sáng, phát xuất tân sinh, khai chi tán diệp, này nói rõ, lôi điện không chỉ kích hoạt sinh cơ còn dư lại trong đại thụ chết khô, mà còn cấp thêm chất dinh dưỡng cho nó.
Qủy Mộc Vương rút đi sinh cơ có trong lôi điện, sức mạnh lôi điện mất đi sức mạnh, không còn sức phá hoại cường đại nữa.
Hừ!
Diệp Trần giật mình, Qủy Mộc Vương càng giật mình hơn, hắn đã rút đi sinh cơ của sức mạnh lôi điện, nhưng trong sức mạnh lôi điện này cư nhiên còn có một cỗ ý chí hủy diệt, ý chí hủy diệt phá hư vạn vật, mặc kệ là sinh cơ hay tử khí, đều không chạy thoát khỏi sự phá hoại của cỗ ý chí hủy diệt này, lúc hắn vừa mới hấp thu sinh cơ của lôi điện thì ý chí hủy diệt cũng xâm nhập vào, gây tổn thương cho hắn.
/1802
|