- Xuống cho ta!
Một lam ảnh phóng lên, một ánh đao bổ về phía Mộ Dung Khuynh Thành.
Thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành không kém Bán bộ Vương Giả, nàng lật cổ tay một cái, một hắc sắc đao quang đánh ra.
Choang!
Khí kình cuốn lên khắp nơi, người tới chật vật lui về, hai chân lún sâu xuóng đất tạo thành một cái hố to.
- Cao thủ!
Người vừa công kích Mộ Dung Khuynh Thành là đại tướng số một bên người Bạo Viêm Vương. Hắn tới Thôn Phệ Đảo đã nhiều năm nên cũng đã tấn chức lên Bán bộ Vương Giả. Bởi vì nhân số ở Bích Thuỷ khu quá đống nên hắn đi theo Bạo Viêm VƯơng kiếm chén canh so với các thủ lĩnh ở khu khác còn nhiều hơn. Hơn nữa thực lực của Bạo Viêm Vương vô cùng mạnh mẽ nên Hắc Thuỷ liên minh cũng không muốn áp chế quá mạnh. Do đó hắn mới một mực ở lại Bích Thuỷ khu này mà không muốn đi làm thủ lĩnh ở những khu khác.
Hắn cho rằng dùng thực lực của hắn, đối phó với Mộ Dung Khuynh Thành không có vấn đề gì, nhưng không ngờ chỉ một chiêu đã rơi xuống hạ phong.
- Thiết Lục, ai tới gây sự?
Trong ngọn núi trước mặt Diệp Trần, ánh lửa lưu động, một thanh âm trầm ổn truyền tới, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác như một ngọn núi lửa sắp bộc phát.
- Lão đại, ngươi tốt nhất nên đi ra một chút!
Thiết Lục cảm giác bản thân hắn không thể nào chế trụ được hai người này.
Oanh!
Thiết Lục vừa dứt lời, ngọn núi kia khẽ rung lên, một đạo hoả quang từ đỉnh núi bắn ra, cơ hồ chỉ loé lên một cái đã tới bên cạnh Thiết Lục.
- Thật nhanh!
Tròng mắt Mộ Dung Khuynh Thành co lại, nàng có thể cảm giác được tốc độ của Bạo Viêm Vương không phải do chân nguyên cường đại mà là sự vận dụng áo nghĩa. Hắn có thể dùng một phần lực để bộc phát ra hai thậm chí ba phần lực.
- Các ngươi là ai?
Bạo Viêm Vương đánh giá Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, trên người hắn toả ra hoả quang lóng lánh.
- Danh tự có trọng yếu như vậy không?
Diệp Trần cũng đang đánh giá Bạo Viêm Vương. Cảnh giới của đối phương không hề nghi ngờ là Bán bộ Vương Giả, nhưng so với Lang VƯơng thì chân nguyên của Bạo Viêm Vương càng thêm hùng hậu ngưng thực, phảng phất như có có một ngọn núi lửa đang áp súc trong người hắn. Người chưa tới nhưng đã tạo ra một loại áp bách nặng nề, Diệp Trần đoán chừng lượng chân nguyên của Bạo Viêm Vương ít nhất cũng gấp ba lần Lang Vương, nhưng nếu nói về độ tinh thuần thì Diệp Trần lại hơn gấp mười lần.
- Tu vi cảnh giới của tên này đã tiếp cận Lôi Linh Vương rồi. Không biết thực lực thì như thế nào?
Tu vi là tu vi, nhưng nếu áo nghĩa lĩnh ngộ không đủ thì thực lực cách biệt rất lớn.
- Ta không cần biết các ngươi là ai, đã đi vào Bích Thuỷ khu của ta thì cũng đừng mong rời đi, hoặc là làm thủ hạ của ta hoặc là chết!
Mộ Dung Khuynh Thành có thể một chiêu đánh bại Thiết Lục thì thực lực chắc chắn rất mạnh. Diệp Trần mặc dù chưa động thủ nhưng với nhãn lực của Bạo Viêm Vương tự nhiên có thể nhìn ra sự uy hiếp từ Diệp Trần so với Mộ Dung Khuynh Thành chỉ hơn chứ không kém!
- Làm thủ hạ của ngươi? Phải nhìn xem ngươi có thực lực này không đã!
Mộ Dung Khuynh Thành nói.
Bạo Viêm Vương nói:
- Mấy hôm trước cũng có một cặp nam nữ trẻ tuổi tới khiêu chiến ta, nhưng hiện tại đang bị nhốt trong ngục của Bích Thuỷ khu. Tên thanh niên kia thực lực không tệ, tuổi còn nhỏ mà đã có chiến lực đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả, ngươi cho rằng thực lực của ngươi hơn hắn sao?
- Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?
Diệp Trần vừa nghe liền biết cặp nam nữ kia không ai khác ngoài Phương Đông Hạo và Mạnh Hiểu Linh. Thực lực của Phương Đông Hạo rất mạnh nhưng vẫn không phải là đối thủ của Bạo Viêm Vương, nói vậy thì thực lực của Bạo Viêm Vương rất đáng sợ. Bất quá điều này vừa vặn phù hợp ý nguyện của Diệp Trần. Những tên Bán bộ Vương Giả lúc trước thực lực quá yếu, nên một phần ba thực lực của hắn cũng chưa thể thi triển ra.
- Xem ra ngươi rất tự tin!
Bạo Viêm Vương muốn thăm dò Diệp Trần nhưng thấy Diệp Trần vẫn bất động thanh sắc thì không khỏi chú ý hơn. Hắn không cho rằng với tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong của Diệp Trần có thể phát huy ra được chiến lực thượng đẳng.
- Lão đại, đừng chủ quan!
Trận đại chiến mấy ngày trước Thiết Lục hắn cũng chứng kiến. Hắn có thể nhìn ra để đối phó Phương Đông Hạo, Bạo Viêm Vương đã xuất ra chín thành thực lực, chiến thắng không hề nhẹ nhàng.
- Yên tâm!
Bạo Viêm Vương phất phất tay nói.
- Kiên nhẫn của ta có giới hạn, tên thanh niên khiêu chiến ta mấy ngày trước ta cũng cho bọn hắn một cơ hội, chỉ nhốt bọn chúng ba tháng. Nhưng các ngươi thì không có vân khí tốt như vậy đâu, nếu không ai cũng cho rằng Bạo Viêm Vương ta dễ tính mất!
Bạo Viêm Vương cũng có chút buồn bực, hắn mới đánh bại Phương Đông Hạo chưa được vài ngày thì lại thêm một tên khác tới. Chẳng lẽ tất cả đều cho rằng Bạo Viêm Vương hắn dễ khi dễ sao? Đương nhiên lúc này hắn vẫn chưa biết Diệp Trần đã càn quét sạch sẽ hai mươi chín khu vực khác, hiện tại chỉ còn một khu của hắn!
Choang!
Diệp Trần không hề nhiều lời, chậm rãi rút Lôi Kiếp Kiếm ra. Điện quang như tơ loé lên trên lưỡi kiếm, không khí vô thanh vô tức bị xé ra.
- Tiếp chiêu!
Diệp Trần giơ cao Lôi Kiếp Kiếm lên chém ra một kiếm.
Hoàng quang rung động xé rách trường không, không gian giữa hai người phảng phất như biến thành một cái hồ nước gợn sóng.
- Đúng là có thực lực để tự tin!
Bạo Viêm Vương cũng không dám lãnh đạm, trên tay hắn đột nhiên nhiều thêm một thanh thiết chuỳ mày đỏ sậm cực lớn. Thiết chuỳ toả ra hoả diễm lượng lờ, hào quang chói mắt, một chuỳ nhanh chóng đánh tới.
Bành bành bành bành ...
Bích Thuỷ khu núi non trùng điệp không ít nhưng hai người vừa ra tay thì một mảng lớn núi lập tức sụp đổ giống như sơn băng địa liệt.
- Chẳng lẽ là Bạo Viêm áo nghĩa?
Lần đầu giao thủ, Diệp Trần đã phát hiện ra Hoả áo nghĩa của Bạo Viêm Vương rất khác với những người khác. Nếu nói đơn thuần Hoả áo nghĩa chỉ là cực kỳ nóng cháy thì Bạo Viêm áo nghĩa lại như lôi đình, bạo liệt điên cuồng!
Diệp Trần đoán đúng, Bạo Viêm Vương lĩnh ngộ đúng là Bạo Viêm áo nghĩa.
Bạo Viêm áo nghĩa kỳ thật cũng là Hoả áo nghĩa, chỉ là đã bỏ đi một phần nhu của Hoả áo nghĩa để tăng cường công kích, làm cho lực phá hoại càng tăng trên diện rộng. Đương nhiên, điều này cũng không đồng nghĩa là Bạo Viêm áo nghĩa tốt hơn Hoả áo nghĩa. Phải biết rằng vạn vật đều có đạo lý tồn tại của riêng mình. Một phần nhu trong Hoả áo nghĩa cũng không phải là vô dụng, nói cách khác, Hoả áo nghĩa cũng có phân âm dương, mà Bạo Viêm áo nghĩa là thiên về cương dương!
Một lam ảnh phóng lên, một ánh đao bổ về phía Mộ Dung Khuynh Thành.
Thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành không kém Bán bộ Vương Giả, nàng lật cổ tay một cái, một hắc sắc đao quang đánh ra.
Choang!
Khí kình cuốn lên khắp nơi, người tới chật vật lui về, hai chân lún sâu xuóng đất tạo thành một cái hố to.
- Cao thủ!
Người vừa công kích Mộ Dung Khuynh Thành là đại tướng số một bên người Bạo Viêm Vương. Hắn tới Thôn Phệ Đảo đã nhiều năm nên cũng đã tấn chức lên Bán bộ Vương Giả. Bởi vì nhân số ở Bích Thuỷ khu quá đống nên hắn đi theo Bạo Viêm VƯơng kiếm chén canh so với các thủ lĩnh ở khu khác còn nhiều hơn. Hơn nữa thực lực của Bạo Viêm Vương vô cùng mạnh mẽ nên Hắc Thuỷ liên minh cũng không muốn áp chế quá mạnh. Do đó hắn mới một mực ở lại Bích Thuỷ khu này mà không muốn đi làm thủ lĩnh ở những khu khác.
Hắn cho rằng dùng thực lực của hắn, đối phó với Mộ Dung Khuynh Thành không có vấn đề gì, nhưng không ngờ chỉ một chiêu đã rơi xuống hạ phong.
- Thiết Lục, ai tới gây sự?
Trong ngọn núi trước mặt Diệp Trần, ánh lửa lưu động, một thanh âm trầm ổn truyền tới, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác như một ngọn núi lửa sắp bộc phát.
- Lão đại, ngươi tốt nhất nên đi ra một chút!
Thiết Lục cảm giác bản thân hắn không thể nào chế trụ được hai người này.
Oanh!
Thiết Lục vừa dứt lời, ngọn núi kia khẽ rung lên, một đạo hoả quang từ đỉnh núi bắn ra, cơ hồ chỉ loé lên một cái đã tới bên cạnh Thiết Lục.
- Thật nhanh!
Tròng mắt Mộ Dung Khuynh Thành co lại, nàng có thể cảm giác được tốc độ của Bạo Viêm Vương không phải do chân nguyên cường đại mà là sự vận dụng áo nghĩa. Hắn có thể dùng một phần lực để bộc phát ra hai thậm chí ba phần lực.
- Các ngươi là ai?
Bạo Viêm Vương đánh giá Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành, trên người hắn toả ra hoả quang lóng lánh.
- Danh tự có trọng yếu như vậy không?
Diệp Trần cũng đang đánh giá Bạo Viêm Vương. Cảnh giới của đối phương không hề nghi ngờ là Bán bộ Vương Giả, nhưng so với Lang VƯơng thì chân nguyên của Bạo Viêm Vương càng thêm hùng hậu ngưng thực, phảng phất như có có một ngọn núi lửa đang áp súc trong người hắn. Người chưa tới nhưng đã tạo ra một loại áp bách nặng nề, Diệp Trần đoán chừng lượng chân nguyên của Bạo Viêm Vương ít nhất cũng gấp ba lần Lang Vương, nhưng nếu nói về độ tinh thuần thì Diệp Trần lại hơn gấp mười lần.
- Tu vi cảnh giới của tên này đã tiếp cận Lôi Linh Vương rồi. Không biết thực lực thì như thế nào?
Tu vi là tu vi, nhưng nếu áo nghĩa lĩnh ngộ không đủ thì thực lực cách biệt rất lớn.
- Ta không cần biết các ngươi là ai, đã đi vào Bích Thuỷ khu của ta thì cũng đừng mong rời đi, hoặc là làm thủ hạ của ta hoặc là chết!
Mộ Dung Khuynh Thành có thể một chiêu đánh bại Thiết Lục thì thực lực chắc chắn rất mạnh. Diệp Trần mặc dù chưa động thủ nhưng với nhãn lực của Bạo Viêm Vương tự nhiên có thể nhìn ra sự uy hiếp từ Diệp Trần so với Mộ Dung Khuynh Thành chỉ hơn chứ không kém!
- Làm thủ hạ của ngươi? Phải nhìn xem ngươi có thực lực này không đã!
Mộ Dung Khuynh Thành nói.
Bạo Viêm Vương nói:
- Mấy hôm trước cũng có một cặp nam nữ trẻ tuổi tới khiêu chiến ta, nhưng hiện tại đang bị nhốt trong ngục của Bích Thuỷ khu. Tên thanh niên kia thực lực không tệ, tuổi còn nhỏ mà đã có chiến lực đỉnh tiêm Bán bộ Vương Giả, ngươi cho rằng thực lực của ngươi hơn hắn sao?
- Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?
Diệp Trần vừa nghe liền biết cặp nam nữ kia không ai khác ngoài Phương Đông Hạo và Mạnh Hiểu Linh. Thực lực của Phương Đông Hạo rất mạnh nhưng vẫn không phải là đối thủ của Bạo Viêm Vương, nói vậy thì thực lực của Bạo Viêm Vương rất đáng sợ. Bất quá điều này vừa vặn phù hợp ý nguyện của Diệp Trần. Những tên Bán bộ Vương Giả lúc trước thực lực quá yếu, nên một phần ba thực lực của hắn cũng chưa thể thi triển ra.
- Xem ra ngươi rất tự tin!
Bạo Viêm Vương muốn thăm dò Diệp Trần nhưng thấy Diệp Trần vẫn bất động thanh sắc thì không khỏi chú ý hơn. Hắn không cho rằng với tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong của Diệp Trần có thể phát huy ra được chiến lực thượng đẳng.
- Lão đại, đừng chủ quan!
Trận đại chiến mấy ngày trước Thiết Lục hắn cũng chứng kiến. Hắn có thể nhìn ra để đối phó Phương Đông Hạo, Bạo Viêm Vương đã xuất ra chín thành thực lực, chiến thắng không hề nhẹ nhàng.
- Yên tâm!
Bạo Viêm Vương phất phất tay nói.
- Kiên nhẫn của ta có giới hạn, tên thanh niên khiêu chiến ta mấy ngày trước ta cũng cho bọn hắn một cơ hội, chỉ nhốt bọn chúng ba tháng. Nhưng các ngươi thì không có vân khí tốt như vậy đâu, nếu không ai cũng cho rằng Bạo Viêm Vương ta dễ tính mất!
Bạo Viêm Vương cũng có chút buồn bực, hắn mới đánh bại Phương Đông Hạo chưa được vài ngày thì lại thêm một tên khác tới. Chẳng lẽ tất cả đều cho rằng Bạo Viêm Vương hắn dễ khi dễ sao? Đương nhiên lúc này hắn vẫn chưa biết Diệp Trần đã càn quét sạch sẽ hai mươi chín khu vực khác, hiện tại chỉ còn một khu của hắn!
Choang!
Diệp Trần không hề nhiều lời, chậm rãi rút Lôi Kiếp Kiếm ra. Điện quang như tơ loé lên trên lưỡi kiếm, không khí vô thanh vô tức bị xé ra.
- Tiếp chiêu!
Diệp Trần giơ cao Lôi Kiếp Kiếm lên chém ra một kiếm.
Hoàng quang rung động xé rách trường không, không gian giữa hai người phảng phất như biến thành một cái hồ nước gợn sóng.
- Đúng là có thực lực để tự tin!
Bạo Viêm Vương cũng không dám lãnh đạm, trên tay hắn đột nhiên nhiều thêm một thanh thiết chuỳ mày đỏ sậm cực lớn. Thiết chuỳ toả ra hoả diễm lượng lờ, hào quang chói mắt, một chuỳ nhanh chóng đánh tới.
Bành bành bành bành ...
Bích Thuỷ khu núi non trùng điệp không ít nhưng hai người vừa ra tay thì một mảng lớn núi lập tức sụp đổ giống như sơn băng địa liệt.
- Chẳng lẽ là Bạo Viêm áo nghĩa?
Lần đầu giao thủ, Diệp Trần đã phát hiện ra Hoả áo nghĩa của Bạo Viêm Vương rất khác với những người khác. Nếu nói đơn thuần Hoả áo nghĩa chỉ là cực kỳ nóng cháy thì Bạo Viêm áo nghĩa lại như lôi đình, bạo liệt điên cuồng!
Diệp Trần đoán đúng, Bạo Viêm Vương lĩnh ngộ đúng là Bạo Viêm áo nghĩa.
Bạo Viêm áo nghĩa kỳ thật cũng là Hoả áo nghĩa, chỉ là đã bỏ đi một phần nhu của Hoả áo nghĩa để tăng cường công kích, làm cho lực phá hoại càng tăng trên diện rộng. Đương nhiên, điều này cũng không đồng nghĩa là Bạo Viêm áo nghĩa tốt hơn Hoả áo nghĩa. Phải biết rằng vạn vật đều có đạo lý tồn tại của riêng mình. Một phần nhu trong Hoả áo nghĩa cũng không phải là vô dụng, nói cách khác, Hoả áo nghĩa cũng có phân âm dương, mà Bạo Viêm áo nghĩa là thiên về cương dương!
/1802
|