- Ông! Đang lúc bọn hắn nói chuyện, một dao động đánh thẳng vào lòng người, giống như đá tảng ném xuống hồ nước, có thể rõ ràng truy ra ngọn nguồn của cơn sóng, đúng là từ bên trong Đại Diễn Tông kia. Tuy nhiên dao động như vậy cũng không phải mỗi người có thể cảm ứng được, ít nhất phải tạo thành Thần chích!
Chu Hằng và con lừa đen đi tới chỗ pháp trận truyền tống, thần huy trên đầu con lừa đen chớp động, không ngừng hình thành Thần chích hình con lừa, giống như một chiêu bài tốt nhất, rõ ràng đang nói Lư đại gia ngươi đã là chuẩn Kết Thai Cảnh hình thành Thần chích.
Nhìn thấy tồn tại ngẩng cao đầu như vậy, khoan thai tiến đây, đệ tử Phong Khiếu Tông canh giữ ở chỗ pháp trận truyền tống căn bản không kịp kỳ quái với hành động của con lừa đen đê tiện, vội vàng quỳ gối xuống đất hô tiền bối với Chu Hằng.
Bọn họ nghĩ con lừa đen là tọa kỵ của Chu Hằng.
Tọa kỵ này cũng sắp tiến vào Kết Thai Cảnh, vậy chủ nhân chẳng phải càng mạnh hơn sao?
Tuy rằng bọn họ đoán sai rồi, nhưng mà kết quả lại đúng.
Với cảnh giới lúc này của Chu Hằng tự nhiên sẽ không đi để ý tới mấy tiểu nhân vật Sơ Phân Cảnh, thân hình bắn ra đã đi vào trong cửa ánh sáng của truyền tống trận. Mà con lừa đen lại dùng chân gõ lên đầu mỗi tên đệ tử Phong Khiếu Tông một cái, nói: - Lần sau xưng hô chuẩn một chút, đây là Lư đại gia ngươi!
Nó uốn éo cái mông, ngẩng cao đầu ngang nhiên đi vào truyền tống trận, để lại ánh mắt khó hiểu phía sau.
Thế giới màu xanh biếc hiện ra, vẫn như trước, chỉ là sinh linh nơi này càng ngày càng ít.
Phong Khiếu Lâm Địa ngay từ đầu quả thật hấp dẫn rất nhiều người tiến đến thám hiểm tầm bảo, có vài người còn cố ý tới nơi này lịch lãm, nhưng theo thời gian trôi qua, độ nóng nơi này tự nhiên chậm lại (ý nói bớt náo nhiệt hơn), hơn nữa yêu thú nơi này bị bắt giết càng ngày càng nhiều, tự nhiên cũng mất đi ý nghĩa lịch lãm.
Bởi vậy, nơi này xa không náo nhiệt như lần thứ hai Chu Hằng tiến vào. Phóng mắt nhìn tới, chỉ còn lại một mảnh đất đai trụi lửi, yêu thú nơi này bị giết sạch sẽ, ngay cả cỏ cây cũng bị đào ra ngoài nghiên cứu, dù sao những thực vật này thập phần cổ quái.
- Đi!
Một người một lừa phóng về phía xa. Một đường trờ đèo lội suối, hai ngày sau, bọn họ đi tới trước mặt một đại dương mênh mông.
Đây là biển sát khí mà Bạch Vũ Thế nói!
Chu Hằng thử nhúng tay vào sát khí mênh mông kia, lập tức, một cỗ lực lượng kỳ dị từ da tay hắn thấm vào. Tràn đầy tính ăn mòn, khiến thân thể hắn như sôi lên vậy.
Hắn hừ nhẹ một tiếng, kim quang xương cốt chớp động, ép cỗ tà lực này ra ngoài không còn.
- Chu tiểu tử, nhục thể ngươi mạnh mẽ tới mức có thể so với Thiên Tôn cổ! Con lừa đen ở bên nói. Nó có thể cảm ứng Chu Hằng cũng không dùng linh lực.
Chu Hằng mỉm cười, Thiên Tôn cổ cũng chỉ là linh lực tiến vào Hóa Thần Cảnh, bọn họ vừa không có năng lực của Phệ Kim tộc, có thể cắn nuốt kim loại rèn luyện thân thể, cường độ thân thể có thể đạt tới trình độ pháp khí Kết Thai Cảnh đã là cực hạn.
- Biển rộng mênh mông, làm sao qua đây? Hắn nhướng mày, tuy rằng dựa vào lực lượng thuần khiết của cơ thể có thể chống lại sát khí này ăn mòn. Nhưng mà cường độ ăn mòn của nước biển khẳng định càng đáng sợ hơn, cho dù hắn có thể vận chuyển linh lực chống cự, nhưng mà linh lực tiêu hao rất nhanh không còn.
Đây cũng không phải là sông lớn, có thể nhìn thấy điểm cuối, mà là đại dương liên miên vô tận!
- Ngươi không phải có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp sao, chúng ta trốn vào bên trong đi, để bảo tháp một mình bay qua! Con lừa đen nói, nó đến với Chu dĩ nhiên là vì bảo vật trên người Chu Hằng rồi..
Chu Hằng tế xuất Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ném vào trong biển sát khí, chỉ nghe thanh âm xuy xuy xuy vang lên. Trong nháy mắt thân tháp này không ngờ đã bị ăn mòn một vết loang, không còn chút hình dạng bảo vật như trước.
Hắn liền vội vàng thu bảo tháp về, mặc dù chỉ bị thương phần dưới nhất thân tháp, nhưng mà Chu Hằng vẫn rất đau lòng.
- Sát khí này sao lại kinh khủng như vậy? Con lừa đen tay chân loạn xạ, nhưng vẻ mặt lại càng thêm hưng phấn: - Chu tiểu tử, biển rộng này khẳng định không có người vượt qua, nếu chúng ta là người đầu tiên vượt qua, tất có thiên đại cơ duyên đang chờ.
Chu Hằng đạp ra một cước, nhưng con lừa đen lại như tên trộm lẩn mất, hắn nói: - Ngay cả Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đều không thể chống lại sát khí này, ngươi nói làm sao qua đây?
Trước hắn tuyệt đối xem thường biển sát khí này, độ ăn mòn của sát khí và nước biển hoàn toàn không cùng một tầng, khó trách Bạch Vũ Thế đường đường là cường giả Kết Thai Cảnh đều bị ăn mất hai chân, tu dưỡng nửa năm mới khôi phục lại được.
Con lừa đen vò đầu bứt tai, nóng vội muốn chết, lại vô kế khả thi. Một lát sau, nó ấp a ấp úng nói: - Nếu không, bổn tọa cưỡi ngươi bơi qua?
- Cút!
Chu Hằng lại đá ra một cước, lúc này hắn ra tay thực sự, con lừa đen hựu không tránh được, cai mông nặng nề trúng một cước, cả người như quả cầu len đen lăn tròn trên đất.
- Một chuyến tay không sao? Hắn mày nhăn lại, thế giới này ít nhất là cấp Hóa Thần Cảnh, thậm chí là Tiên cấp!
Giống chỗ cốt lõi của Tử Vong Sâm Lâm và bốn đại tử địa, cũng tiến vào không được, cho dù là Kết Thai, lão tổ Thần Anh Cảnh cũng chỉ có giương mắt nhìn! Tuy nhiên, nơi này đang không ngừng phát ra dao động, chiếu theo cách nói của con lừa đen thì đã rất nhiều ngày rồi, hắn và con lừa đen tuyệt không thể nào là người đầu tiên tới đây.
Chẳng lẽ khi bọn họ tới, mọi người đã biết khó mà lui sao? Hay hoặc là có biện pháp khác có thể vượt qua biển rộng, những người này đã lên đường?
- Hả? Chu Hằng đột nhiên ngẩn ra, thần ý khuếch trương, hắn cảm ứng được đang có một hỏa nhân nhanh chóng bay tới gần bờ biển.
- Vù!
Chỉ trong nháy mắt, đã có 7 đạo nhân ảnh dắt tay nhau bay vụt tới, cả người tản ra uy áp nhàn nhạt, cảnh giới đều là Kết Thai Cảnh, bảy người này có già có trẻ, nữ có, nam có.
Nhìn thấy Chu Hằng và con lừa đen, đặc biệt trên đầu con lừa này còn có Thần chích sắp hoàn thành, bảy người đều lộ ra vẻ khó có thể tin.
Bọn họ không phải chưa gặp qua yêu thú cường đại, nhưng mà quan trọng là con lừa này nhìn qua cũng quá bình thường, nhìn thế nào đều không giống như có huyết mạch cao quý gì! Một khi đã như vậy, vì sao con lừa này có thể đạt tới trình độ như vậy?
Như vậ nó phải ăn bao nhiêu linh đan diệu dược a!
- Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua con lừa đẹp trai như vậy sao? Con lừa đen miệng lưỡi đê tiện vô cùng, nhìn thấy những người này đều nhìn chằm chằm mình, lập tức há mồm mắng 7 người bay tới.
Bảy người kia sắc mặt đều tối sầm, bọn họ đều là Kết Thai Cảnh, là tồn tại nửa bước tiên nhân, chưa từng bị người khác coi khinh như thế? Chỉ là, con lừa này lại nói ra!
- Hả. Ngươi chính là con lừa đen bên cạnh Huyền Anh Thiên Tôn kia sao? Một gã nam nhân trẻ tuổi nhìn qua chỉ 25, 26 tuổi đột nhiên nói, mặt hiện lên vẻ tỉnh ngộ.
- Không sai, chính là con lừa này.
- Nghe nói, con lừa này miệng lưỡi vô cùng đê tiện, đắc tội vô số người. Nếu như không có Huyền Anh Thiên Tôn phù hộ, sớm đã bị người ta ngũ mã phân thây rồi!
- Không nghĩ tới trôi qua mấy vạn năm, con lừa này miệng lưỡi vẫn còn đê tiện như vậy?
Những người khác cũng nhao nhao gật đầu, tựa hồ đều biết rõ lai lịch của con lừa đen này. Như thế xem ra, bọn họ rất có thể là nhân vật thượng cổ thông qua Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn xuất hiện hiện nay.
- Các ngươi ngưỡng mộ Lư đại gia như vậy, mau tới đây quỳ xuống. Bổn tọa miễn miễn cưỡng cưỡng thu các ngươi làm tọa kỵ! Con lừa đen tính đê tiện không thay đổi, đối mặt với bảy đại cường giả Kết Thai Cảnh mà vẫn nói năng lỗ mãng.
- Lớn mật! Một lão nhân áo màu son sáu mươi tuổi giận dữ quát lớn, lật tay một chưởng đánh tới con lừa đen nói: - Con lừa đê tiện, ngươi cho rằng bây giờ còn là thời kỳ thượng cổ, có Huyền Anh Thiên Tôn bảo hộ ngươi sao?
Con lừa đen đê tiện chính là đê tiện. Nhưng mà cũng không ngu ngốc a! Nếu dám khiêu khích bảy đại lão tổ Kết Thai Cảnh, tự nhiên sớm đã chuẩn bị kỹ càng, hưu một cái đã lẻn đến phía sau Chu Hằng, sau đó thò đầu ra nói: - Muốn cùng bổn tọa so chiêu, các ngươi còn thiếu 8 vạn năm tu vi! Trước tiên đánh thắng tiểu đệ của bổn tọa rồi nói sau!
Nó đẩy Chu Hằng một cái, bắn thẳng về phía bảy người kia.
Chu Hằng đá con lừa đen qua một bên. Cười nói: - Mấy vị, con lừa này cũng chỉ ăn nói đê tiện một chút, không nên chấp nhạt với nó làm gì.
Bảy người kia nhìn Chu Hằng, đều không nắm được chủ ý.
Bọn họ không thể nhìn thấu Ẩn Tức Phù, tự nhiên cũng không cách nào biết được thực lực Chu Hằng ra sao, chỉ có băn khoăn. Vạn nhất người trẻ tuổi này nhìn như không hề có lực lượng dao động nào, trên thực tế lại là tồn tại Thần Anh Cảnh thì sao?
Một mỹ phụ thiếu phụ lắc lắc thân hình như rắn nước, lắc lắc mông đầy đặn đi lên trước hai bước, kiều mị cười nói: - Thiếp là Mộ Dung Viện, xin hỏi công tử xưng hô như thế nào?
Nàng phong tình vạn chủng, rõ ràng là nhân vật cấp bậc lão tổ Kết Thai Cảnh. Nhưng mà giọng điệu lại kiều mị ôn nhu, khiến cho ngươi ta lầm tưởng rằng cô nương.
Chu Hằng ôm quyền, nói: - Tại hạ Chu Hằng, ra mắt chư vị!
- Chu Hằng!
Bảy người kia biến sắc, ánh mắt nóng lên.
- Thì ra công tử chính là Chu Hằng sao? Mộ Dung Viện ha ha cười duyên. Bộ ngực đầy đặn cũng rung theo, lộ ra mảnh thịt trắng nón muốn đưa tay nhéo một cái nàng uốn thân thể khêu gợi nói:
- Chu công tử, nghe nói ngươi ở trên đại lục Tiên giới chiếm được một môn tiên thuật và một thanh kiếm tiên, có thể cho thiếp nhìn một chút hay không?
Chu Hằng tươi cười, lắc tay đối với Mộ Dung Viện làm như không thấy, nói: - Mấy vị, có biện pháp vượt qua biển này không?
- Chu công tử, thiếp đang nói chuyện với ngươi đấy! Mộ Dung Viện kiều mị tiếp tục nói, tuy rằng vẫn ngọt nịu như cũ, nhưng lại có chút giận dữ. Đây là tự nhiên, nàng đường đường là lão tổ Kết Thai Cảnh, làm sao có thể tha thứ cho ngươi coi mình như không thấy.
- Thân thiết hay quen sơ? Mộ Dung cô nương không cảm thấy hơi quá sao? Chu Hằng nói, vô luận là tiên thuật hay là kiếm tiên, ai lại cho người xa lạ nhìn chứ?
- Ha ha, vốn không muốn đi tìm ngươi, hiện tại nếu gặp được, vậy thì giao tiên thuật và kiếm tiên ra đây! Nam tử trẻ tuổi kia nói, một thân áo đen, ánh mắt như chim ưng, lợi hại vô cùng.
Chu Hằng thở dài, nói: - Các ngươi đây là muốn ép ta ra tay?
- Chúng ta cũng không nguyện tổn thương hòa khí, chỉ cần Chu công tử chịu lui một bước, tự nhiên là trời cao biển rộng! Mộ Dung Viện mềm mại đáng yêu nói, còn ném mị nhãn cho Chu Hằng.
- 7 đối 1, dường như các vị nắm chắc phần thắng? Chu Hằng mỉm cười nói, nhưng giọng điệu vừa chuyển, nghiêm nghị nói: - Nói như vậy, các ngươi ăn chắc diệt ta?
- Ít nói nhảm đi, chúng ta cũng không giết ngươi, chỉ cần tiên thuật và kiếm tiên thôi! Một gã nam nhân cường tráng hơn 40 tuổi quát lớn, hữu quyền rung lên đánh tới Chu Hằng, quyền phong lướt qua, không khí đều hừng hực bừng cháy.
- Hả, ngươi là Xích Hỏa Quyền Bách Lý Đông! Con lừa đen ở một bên kêu lên: - Bổn tọa đã biết, các ngươi đều là người Kim Hà Tông!
Tựa như bọn họ nghe nói qua con lừa đen, con lừa đen cũng đã nghe qua bọn họ, tồn tại Kết Thai Cảnh có tư cách nổi danh khắp thiên hạ. Chu Hằng nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, đã gạt hữu quyền kia ra nói: - Con lừa, Kim Hà Tông rất có tiền sao?
- Bình thường thôi, chưa sinh ra Hóa Thần Cảnh Thiên Tôn! Con lừa đen ở một bên phơi nắng nói.
- Ôi! Chu Hằng thì lại thở dài: - Vậy cướp thì cũng không có bao nhiêu béo bở.
- Hỗn trướng! Thấy Chu Hằng coi bảy người bọn họ như là dê béo,... 7 lão tổ Kết Thai Cảnh này đều phẫn nộ.
Chu Hằng và con lừa đen đi tới chỗ pháp trận truyền tống, thần huy trên đầu con lừa đen chớp động, không ngừng hình thành Thần chích hình con lừa, giống như một chiêu bài tốt nhất, rõ ràng đang nói Lư đại gia ngươi đã là chuẩn Kết Thai Cảnh hình thành Thần chích.
Nhìn thấy tồn tại ngẩng cao đầu như vậy, khoan thai tiến đây, đệ tử Phong Khiếu Tông canh giữ ở chỗ pháp trận truyền tống căn bản không kịp kỳ quái với hành động của con lừa đen đê tiện, vội vàng quỳ gối xuống đất hô tiền bối với Chu Hằng.
Bọn họ nghĩ con lừa đen là tọa kỵ của Chu Hằng.
Tọa kỵ này cũng sắp tiến vào Kết Thai Cảnh, vậy chủ nhân chẳng phải càng mạnh hơn sao?
Tuy rằng bọn họ đoán sai rồi, nhưng mà kết quả lại đúng.
Với cảnh giới lúc này của Chu Hằng tự nhiên sẽ không đi để ý tới mấy tiểu nhân vật Sơ Phân Cảnh, thân hình bắn ra đã đi vào trong cửa ánh sáng của truyền tống trận. Mà con lừa đen lại dùng chân gõ lên đầu mỗi tên đệ tử Phong Khiếu Tông một cái, nói: - Lần sau xưng hô chuẩn một chút, đây là Lư đại gia ngươi!
Nó uốn éo cái mông, ngẩng cao đầu ngang nhiên đi vào truyền tống trận, để lại ánh mắt khó hiểu phía sau.
Thế giới màu xanh biếc hiện ra, vẫn như trước, chỉ là sinh linh nơi này càng ngày càng ít.
Phong Khiếu Lâm Địa ngay từ đầu quả thật hấp dẫn rất nhiều người tiến đến thám hiểm tầm bảo, có vài người còn cố ý tới nơi này lịch lãm, nhưng theo thời gian trôi qua, độ nóng nơi này tự nhiên chậm lại (ý nói bớt náo nhiệt hơn), hơn nữa yêu thú nơi này bị bắt giết càng ngày càng nhiều, tự nhiên cũng mất đi ý nghĩa lịch lãm.
Bởi vậy, nơi này xa không náo nhiệt như lần thứ hai Chu Hằng tiến vào. Phóng mắt nhìn tới, chỉ còn lại một mảnh đất đai trụi lửi, yêu thú nơi này bị giết sạch sẽ, ngay cả cỏ cây cũng bị đào ra ngoài nghiên cứu, dù sao những thực vật này thập phần cổ quái.
- Đi!
Một người một lừa phóng về phía xa. Một đường trờ đèo lội suối, hai ngày sau, bọn họ đi tới trước mặt một đại dương mênh mông.
Đây là biển sát khí mà Bạch Vũ Thế nói!
Chu Hằng thử nhúng tay vào sát khí mênh mông kia, lập tức, một cỗ lực lượng kỳ dị từ da tay hắn thấm vào. Tràn đầy tính ăn mòn, khiến thân thể hắn như sôi lên vậy.
Hắn hừ nhẹ một tiếng, kim quang xương cốt chớp động, ép cỗ tà lực này ra ngoài không còn.
- Chu tiểu tử, nhục thể ngươi mạnh mẽ tới mức có thể so với Thiên Tôn cổ! Con lừa đen ở bên nói. Nó có thể cảm ứng Chu Hằng cũng không dùng linh lực.
Chu Hằng mỉm cười, Thiên Tôn cổ cũng chỉ là linh lực tiến vào Hóa Thần Cảnh, bọn họ vừa không có năng lực của Phệ Kim tộc, có thể cắn nuốt kim loại rèn luyện thân thể, cường độ thân thể có thể đạt tới trình độ pháp khí Kết Thai Cảnh đã là cực hạn.
- Biển rộng mênh mông, làm sao qua đây? Hắn nhướng mày, tuy rằng dựa vào lực lượng thuần khiết của cơ thể có thể chống lại sát khí này ăn mòn. Nhưng mà cường độ ăn mòn của nước biển khẳng định càng đáng sợ hơn, cho dù hắn có thể vận chuyển linh lực chống cự, nhưng mà linh lực tiêu hao rất nhanh không còn.
Đây cũng không phải là sông lớn, có thể nhìn thấy điểm cuối, mà là đại dương liên miên vô tận!
- Ngươi không phải có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp sao, chúng ta trốn vào bên trong đi, để bảo tháp một mình bay qua! Con lừa đen nói, nó đến với Chu dĩ nhiên là vì bảo vật trên người Chu Hằng rồi..
Chu Hằng tế xuất Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, ném vào trong biển sát khí, chỉ nghe thanh âm xuy xuy xuy vang lên. Trong nháy mắt thân tháp này không ngờ đã bị ăn mòn một vết loang, không còn chút hình dạng bảo vật như trước.
Hắn liền vội vàng thu bảo tháp về, mặc dù chỉ bị thương phần dưới nhất thân tháp, nhưng mà Chu Hằng vẫn rất đau lòng.
- Sát khí này sao lại kinh khủng như vậy? Con lừa đen tay chân loạn xạ, nhưng vẻ mặt lại càng thêm hưng phấn: - Chu tiểu tử, biển rộng này khẳng định không có người vượt qua, nếu chúng ta là người đầu tiên vượt qua, tất có thiên đại cơ duyên đang chờ.
Chu Hằng đạp ra một cước, nhưng con lừa đen lại như tên trộm lẩn mất, hắn nói: - Ngay cả Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đều không thể chống lại sát khí này, ngươi nói làm sao qua đây?
Trước hắn tuyệt đối xem thường biển sát khí này, độ ăn mòn của sát khí và nước biển hoàn toàn không cùng một tầng, khó trách Bạch Vũ Thế đường đường là cường giả Kết Thai Cảnh đều bị ăn mất hai chân, tu dưỡng nửa năm mới khôi phục lại được.
Con lừa đen vò đầu bứt tai, nóng vội muốn chết, lại vô kế khả thi. Một lát sau, nó ấp a ấp úng nói: - Nếu không, bổn tọa cưỡi ngươi bơi qua?
- Cút!
Chu Hằng lại đá ra một cước, lúc này hắn ra tay thực sự, con lừa đen hựu không tránh được, cai mông nặng nề trúng một cước, cả người như quả cầu len đen lăn tròn trên đất.
- Một chuyến tay không sao? Hắn mày nhăn lại, thế giới này ít nhất là cấp Hóa Thần Cảnh, thậm chí là Tiên cấp!
Giống chỗ cốt lõi của Tử Vong Sâm Lâm và bốn đại tử địa, cũng tiến vào không được, cho dù là Kết Thai, lão tổ Thần Anh Cảnh cũng chỉ có giương mắt nhìn! Tuy nhiên, nơi này đang không ngừng phát ra dao động, chiếu theo cách nói của con lừa đen thì đã rất nhiều ngày rồi, hắn và con lừa đen tuyệt không thể nào là người đầu tiên tới đây.
Chẳng lẽ khi bọn họ tới, mọi người đã biết khó mà lui sao? Hay hoặc là có biện pháp khác có thể vượt qua biển rộng, những người này đã lên đường?
- Hả? Chu Hằng đột nhiên ngẩn ra, thần ý khuếch trương, hắn cảm ứng được đang có một hỏa nhân nhanh chóng bay tới gần bờ biển.
- Vù!
Chỉ trong nháy mắt, đã có 7 đạo nhân ảnh dắt tay nhau bay vụt tới, cả người tản ra uy áp nhàn nhạt, cảnh giới đều là Kết Thai Cảnh, bảy người này có già có trẻ, nữ có, nam có.
Nhìn thấy Chu Hằng và con lừa đen, đặc biệt trên đầu con lừa này còn có Thần chích sắp hoàn thành, bảy người đều lộ ra vẻ khó có thể tin.
Bọn họ không phải chưa gặp qua yêu thú cường đại, nhưng mà quan trọng là con lừa này nhìn qua cũng quá bình thường, nhìn thế nào đều không giống như có huyết mạch cao quý gì! Một khi đã như vậy, vì sao con lừa này có thể đạt tới trình độ như vậy?
Như vậ nó phải ăn bao nhiêu linh đan diệu dược a!
- Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua con lừa đẹp trai như vậy sao? Con lừa đen miệng lưỡi đê tiện vô cùng, nhìn thấy những người này đều nhìn chằm chằm mình, lập tức há mồm mắng 7 người bay tới.
Bảy người kia sắc mặt đều tối sầm, bọn họ đều là Kết Thai Cảnh, là tồn tại nửa bước tiên nhân, chưa từng bị người khác coi khinh như thế? Chỉ là, con lừa này lại nói ra!
- Hả. Ngươi chính là con lừa đen bên cạnh Huyền Anh Thiên Tôn kia sao? Một gã nam nhân trẻ tuổi nhìn qua chỉ 25, 26 tuổi đột nhiên nói, mặt hiện lên vẻ tỉnh ngộ.
- Không sai, chính là con lừa này.
- Nghe nói, con lừa này miệng lưỡi vô cùng đê tiện, đắc tội vô số người. Nếu như không có Huyền Anh Thiên Tôn phù hộ, sớm đã bị người ta ngũ mã phân thây rồi!
- Không nghĩ tới trôi qua mấy vạn năm, con lừa này miệng lưỡi vẫn còn đê tiện như vậy?
Những người khác cũng nhao nhao gật đầu, tựa hồ đều biết rõ lai lịch của con lừa đen này. Như thế xem ra, bọn họ rất có thể là nhân vật thượng cổ thông qua Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn xuất hiện hiện nay.
- Các ngươi ngưỡng mộ Lư đại gia như vậy, mau tới đây quỳ xuống. Bổn tọa miễn miễn cưỡng cưỡng thu các ngươi làm tọa kỵ! Con lừa đen tính đê tiện không thay đổi, đối mặt với bảy đại cường giả Kết Thai Cảnh mà vẫn nói năng lỗ mãng.
- Lớn mật! Một lão nhân áo màu son sáu mươi tuổi giận dữ quát lớn, lật tay một chưởng đánh tới con lừa đen nói: - Con lừa đê tiện, ngươi cho rằng bây giờ còn là thời kỳ thượng cổ, có Huyền Anh Thiên Tôn bảo hộ ngươi sao?
Con lừa đen đê tiện chính là đê tiện. Nhưng mà cũng không ngu ngốc a! Nếu dám khiêu khích bảy đại lão tổ Kết Thai Cảnh, tự nhiên sớm đã chuẩn bị kỹ càng, hưu một cái đã lẻn đến phía sau Chu Hằng, sau đó thò đầu ra nói: - Muốn cùng bổn tọa so chiêu, các ngươi còn thiếu 8 vạn năm tu vi! Trước tiên đánh thắng tiểu đệ của bổn tọa rồi nói sau!
Nó đẩy Chu Hằng một cái, bắn thẳng về phía bảy người kia.
Chu Hằng đá con lừa đen qua một bên. Cười nói: - Mấy vị, con lừa này cũng chỉ ăn nói đê tiện một chút, không nên chấp nhạt với nó làm gì.
Bảy người kia nhìn Chu Hằng, đều không nắm được chủ ý.
Bọn họ không thể nhìn thấu Ẩn Tức Phù, tự nhiên cũng không cách nào biết được thực lực Chu Hằng ra sao, chỉ có băn khoăn. Vạn nhất người trẻ tuổi này nhìn như không hề có lực lượng dao động nào, trên thực tế lại là tồn tại Thần Anh Cảnh thì sao?
Một mỹ phụ thiếu phụ lắc lắc thân hình như rắn nước, lắc lắc mông đầy đặn đi lên trước hai bước, kiều mị cười nói: - Thiếp là Mộ Dung Viện, xin hỏi công tử xưng hô như thế nào?
Nàng phong tình vạn chủng, rõ ràng là nhân vật cấp bậc lão tổ Kết Thai Cảnh. Nhưng mà giọng điệu lại kiều mị ôn nhu, khiến cho ngươi ta lầm tưởng rằng cô nương.
Chu Hằng ôm quyền, nói: - Tại hạ Chu Hằng, ra mắt chư vị!
- Chu Hằng!
Bảy người kia biến sắc, ánh mắt nóng lên.
- Thì ra công tử chính là Chu Hằng sao? Mộ Dung Viện ha ha cười duyên. Bộ ngực đầy đặn cũng rung theo, lộ ra mảnh thịt trắng nón muốn đưa tay nhéo một cái nàng uốn thân thể khêu gợi nói:
- Chu công tử, nghe nói ngươi ở trên đại lục Tiên giới chiếm được một môn tiên thuật và một thanh kiếm tiên, có thể cho thiếp nhìn một chút hay không?
Chu Hằng tươi cười, lắc tay đối với Mộ Dung Viện làm như không thấy, nói: - Mấy vị, có biện pháp vượt qua biển này không?
- Chu công tử, thiếp đang nói chuyện với ngươi đấy! Mộ Dung Viện kiều mị tiếp tục nói, tuy rằng vẫn ngọt nịu như cũ, nhưng lại có chút giận dữ. Đây là tự nhiên, nàng đường đường là lão tổ Kết Thai Cảnh, làm sao có thể tha thứ cho ngươi coi mình như không thấy.
- Thân thiết hay quen sơ? Mộ Dung cô nương không cảm thấy hơi quá sao? Chu Hằng nói, vô luận là tiên thuật hay là kiếm tiên, ai lại cho người xa lạ nhìn chứ?
- Ha ha, vốn không muốn đi tìm ngươi, hiện tại nếu gặp được, vậy thì giao tiên thuật và kiếm tiên ra đây! Nam tử trẻ tuổi kia nói, một thân áo đen, ánh mắt như chim ưng, lợi hại vô cùng.
Chu Hằng thở dài, nói: - Các ngươi đây là muốn ép ta ra tay?
- Chúng ta cũng không nguyện tổn thương hòa khí, chỉ cần Chu công tử chịu lui một bước, tự nhiên là trời cao biển rộng! Mộ Dung Viện mềm mại đáng yêu nói, còn ném mị nhãn cho Chu Hằng.
- 7 đối 1, dường như các vị nắm chắc phần thắng? Chu Hằng mỉm cười nói, nhưng giọng điệu vừa chuyển, nghiêm nghị nói: - Nói như vậy, các ngươi ăn chắc diệt ta?
- Ít nói nhảm đi, chúng ta cũng không giết ngươi, chỉ cần tiên thuật và kiếm tiên thôi! Một gã nam nhân cường tráng hơn 40 tuổi quát lớn, hữu quyền rung lên đánh tới Chu Hằng, quyền phong lướt qua, không khí đều hừng hực bừng cháy.
- Hả, ngươi là Xích Hỏa Quyền Bách Lý Đông! Con lừa đen ở một bên kêu lên: - Bổn tọa đã biết, các ngươi đều là người Kim Hà Tông!
Tựa như bọn họ nghe nói qua con lừa đen, con lừa đen cũng đã nghe qua bọn họ, tồn tại Kết Thai Cảnh có tư cách nổi danh khắp thiên hạ. Chu Hằng nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, đã gạt hữu quyền kia ra nói: - Con lừa, Kim Hà Tông rất có tiền sao?
- Bình thường thôi, chưa sinh ra Hóa Thần Cảnh Thiên Tôn! Con lừa đen ở một bên phơi nắng nói.
- Ôi! Chu Hằng thì lại thở dài: - Vậy cướp thì cũng không có bao nhiêu béo bở.
- Hỗn trướng! Thấy Chu Hằng coi bảy người bọn họ như là dê béo,... 7 lão tổ Kết Thai Cảnh này đều phẫn nộ.
/1149
|