Bạch Kiếm Tuyết mang theo Huyền Thiên từ con đường chính giữa dược viên đi qua, chấp sự quản lý dược viên nhao nhao tới vấn an.
Rất nhanh đã đi tới bên ngoài Tĩnh Trần Lâu.
Lăng Dật Trần tựa hồ biết rõ bên ngoài lâu, hai người vừa đến, đại môn Tĩnh Trần Lâu liền mở, thanh âm Lăng Dật Trần từ bên trong truyền ra:
- Bạch sư đệ, các ngươi vào đi.
Hai người đi vào Tĩnh Trần Lâu, Lăng Dật Trần cụt một tay râu bạc tóc trắng đang ngồi ở chủ tọa trong sảnh. Bên cạnh có một thiếu nữ khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi chân thon dài đúng là Lăng Tinh Nguyệt.
Hai vị lão nhân bắt chuyện với nhau, Bạch Kiếm Tuyết liền ngồi ở phía trên bên cạnh ghế khách.
Huyền Thiên cùng Lăng Tinh Nguyệt nhìn nhau, mỉm cười, phân biệt hướng Lăng Dật Trần cùng Bạch Kiếm Tuyết hành lễ của đệ tử.
Lăng Dật Trần nói:
- Huyền Thiên, ngươi mỗi lần một hồi tông môn đều làm cho cả tông môn náo động, lúc này đây càng khiến nội môn trưởng lão kinh động. Quả nhiên người ở đâu thì phát sinh đại sự ở đó.
Huyền Thiên nói:
- Đệ tử tuổi trẻ khí thịnh, nhìn thấy Đặng Phi thì không có nghĩ tới hậu quả gì nữa, xin Lăng Sư tổ thứ lỗi.
Lăng Dật Trần nói:
- Còn trẻ nên có phong mang nhuệ khí, lão phu thích ngươi điểm ấy. Trầm mình quá sâu ngoại trừ làm cho người ta chán ghét cùng khinh bỉ ta thì rất vô dụng.
Huyền Thiên nói:
- Vâng, đệ tử cũng không phải là không có nhớ, mà là có Lăng Sư tổ làm chỗ dựa, đệ tử tự tin mười phần, không cần sợ hãi. Chỉ cần không phải đệ tử có lỗi thì đệ tử tự nhiên sẽ không lùi bước.
- Ha ha ha ha. . . !
Lăng Dật Trần cười to một tiếng nói:
- Quả nhiên đây mới là tâm lý của ngươi, người sợ hãi rụt rè không thích hợp với khẩu vị của lão phu. Chỉ cần ngươi không có phạm sai lầm, dù áp lực lớn cỡ nào, ngươi cũng không cần lùi bước, lão phu là hậu thuẫn kiên cường cho ngươi.
Bạch Kiếm Tuyết cùng Lăng Tinh Nguyệt đều lộ ra vẻ mỉm cười.
Lăng Dật Trần ngưng cười lại nói tiếp:
- Huyền Thiên, ở bên trong Âm Phong Sơn Mạch một chuyện ngươi bị đuổi giết còn có bỏ sót điều gì? Trước mặt chúng ta không cần che dấu, cứ nói ra toàn bộ.
- Vâng. Lăng Sư tổ, đệ tử đang có đại sự muốn báo cho ngài.
Huyền Thiên nói:
- Chuyện trước khi đệ tử bị người của Đặng gia đuổi giết, trốn vào chỗ ở lúc tuổi già của Chu Vô Ảnh lấy được Tuyệt Ảnh tâm pháp tu luyện Tuyệt Ảnh kiếm pháp đến cảnh giới tiểu thành. Hơn nữa kiếm ý cũng nhận được ma luyện, tăng lên tới nhị giai, tu vi cũng bởi vậy tăng lên tới Tiên Thiên Cảnh tam trọng, lúc này mới có thể phản giết võ giả Đặng gia, hơn nữa đánh chết Đặng gia Tứ trưởng lão Đặng Vạn Xuyên.
Tu vi Huyền Thiên lại đạt đến Tiên Thiên Cảnh tam trọng, Bạch Kiếm Tuyết cùng Lăng Tinh Nguyệt nghe vậy, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Tu vi Huyền Thiên lộ ra ngoài rõ ràng chỉ có Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, nhưng bọn hắn đều không nhìn ra .
Chỉ có Lăng Dật Trần bất động thanh sắc, tựa hồ đã sớm biết được, nói:
- Đây không gọi là đạ sự.
Thanh âm Huyền Thiên thấp xuống chút ít nói:
- Trước khi Đặng Vạn Xuyên chết có phóng ra một đạo huyết phù công kích đệ tử, là huyết phù của Luyện Huyết Tà Giáo. Bên trong có Huyết Độc- độc dược độc môn của Luyện Huyết Tà Giáo.
- Luyện Huyết Tà Giáo?
Lăng Tinh Nguyệt kinh hô một tiếng.
Lăng Dật Trần cùng Bạch Kiếm Tuyết, cũng lập tức động dung.
Luyện Huyết Tà Giáo là siêu cấp thế lực nhất phẩm tông môn, có thể cùng nhất phẩm tông môn Thiên Tinh các bá chủ Thần Châu tranh giành cao thấp. Một người trong phân đường đều có thể diệt Thiên Kiếm Tông vô số lần.
Lăng Dật Trần thở dài:
- Đặng gia bất quá một gia tộc bát phẩm nho nhỏ lại cùng Luyện Huyết Tà Giáo cấu kết? Xem ra Luyện Huyết Tà Giáo tro tàn lại cháy, một lần nữa tranh đoạt địa vị bá chủ Thần Châu đại địa. Bắc vực đã từng là tổng bộ của Luyện Huyết Tà Giáo, xem ra độc thủ của Luyện Huyết Tà Giáo đã ngả vào Thần Đao Vương. Đặng gia bất quá là một con kiến nhỏ trong đó, không biết bao nhiêu gia tộc tông môn đã liên hợp Luyện Huyết Tà Giáo. Một trường hạo kiếp Thần Châu đại địa sắp xảy ra, tất cả đại vương triều bắc vực đứng mũi chịu sào. Huyền Thiên, làm sao ngươi nhận ra Huyết Độc của Luyện Huyết Tà Giáo.
Đối mặt ánh mắt chất vấn của Lăng Dật Trần thì Huyền Thiên biết chính mình thi triển Phong Huyền Bí Thuật đã bị Lăng Dật Trần nhìn ra được. Như vậy thì Long Tử Nghiên khẳng định cũng thế, sự tình vừa rồi, Lăng Dật Trần nhất thanh nhị sở, có lẽ đã ở một nơi bí mật gần đó quan sát Long Tử Nghiên tự nhiên cũng đã rơi vào trong mắt của hắn.
Từ phản ứng của Lăng Dật Trần, Thiên Kiếm Tông là kiên quyết đứng ở mặt đối lập cùng Luyện Huyết Tà Giáo. Trước mặt Lăng Dật Trần thẳng thắn đương nhiên là có lợi hơn giấu diếm.
Về phần Bạch Kiếm Tuyết cùng Lăng Tinh Nguyệt đã được Lăng Dật Trần cho gặp Huyền Thiên thì có thể tin được.
Huyền Thiên nói:
- Tử nhi trở về cùng đệ tử không phải là biểu muội của đệ tử, mà là bị Luyện Huyết Tà Giáo truy sát, nàng là Đan Dược Sư nhận ra Huyết Độc. Đệ tử bị huyết phù Đặng Vạn Xuyên phóng ra trúng Huyết Độc, thiếu chút nữa biến thành huyết thi. Là Tử nhi cứu đệ tử, thay đệ tử giải Huyết Độc.
Lăng Dật Trần gật nhẹ đầu, ánh mắt nhìn Huyền Thiên càng vui mừng, hiển nhiên đã sớm biết Tử nhi không phải là biểu muội của Huyền Thiên. Hắn nói:
- Nếu là ân nhân cứu mạng của ngươi, vậy ngươi thuận tiện đối dãi tốt với nàng. Độc thủ của Luyện Huyết Tà Giáo còn chưa vươn đến Thiên Kiếm Tông ta, nàng sẽ thập phần an toàn.
Huyền Thiên không muốn nói chuyện nhiều về Long Tử Nghiên, có một số việc dù sao không thể nói. Giống như gia thế của hắn, mặc dù tín nhiệm ba người Lăng Dật Trần cũng không thể thẳng thắn.
Huyền Thiên nói:
- Lăng tổ sư, còn có một đại sự, đệ tử cùng ba vị đồng môn tiến vào Âm Phong Sơn Mạch bị đệ tử Lăng Lạc Phong của Lăng Vân Tông, cùng đám người Diêm Quan Tây tập kích. Đệ tử có thể thoát thân, nhưng mà ba vị sư đệ sư muội đã mất đi tung tích, không có tin tức.
- Cái gì. . . ?
Lăng Dật Trần lập tức giận dữ, tóc tai dựng lên. Một chưởng này khiến cái bàn nát bấy, hắn quát to:
- Lăng Vân Tông lại dám lấn Thiên Kiếm Tông như thế? Huyền Thiên, ngươi theo ta đi Lăng Vân Tông tìm ra mấy tên tập kích các ngươi. muốn để cho bọn họ chôn cùng, lão phu không phát uy, Lăng Vân Tông thật đúng coi bổn tông là quả hồng mềm muốn nắn thế nào thì nắn sao?
Huyền Thiên nao nao, Lăng Dật Trần trong cảm giác của hắn là một người hòa ái dễ gần, không nghĩ tới hắn cũng sẽ có thời điểm giận dữ như thế.
Đối với Lăng Dật Trần Huyền Thiên mới gặp một lần nên không biết.
Thiên Kiếm Tông chính là nhà của Lăng Dật Trần, hiện tại Lăng Dật Trần đã hơn 70 tuổi. Dù hắn là cường giả địa giai cảnh cũng ngăn không được tuế nguyệt trôi qua, sống không có bao nhiêu năm nữa.
Lúc tuổi già Lăng Dật Trần hy vọng duy nhất chính là chứng kiến Thiên Kiếm Tông an ổn phát triển, môn hạ đệ tử càng kiệt xuất, hắn càng cao hứng.
Từng đệ tử nội môn trong lòng Lăng Dật Trần đều là huyết nhục trong lòng.
Rất nhanh đã đi tới bên ngoài Tĩnh Trần Lâu.
Lăng Dật Trần tựa hồ biết rõ bên ngoài lâu, hai người vừa đến, đại môn Tĩnh Trần Lâu liền mở, thanh âm Lăng Dật Trần từ bên trong truyền ra:
- Bạch sư đệ, các ngươi vào đi.
Hai người đi vào Tĩnh Trần Lâu, Lăng Dật Trần cụt một tay râu bạc tóc trắng đang ngồi ở chủ tọa trong sảnh. Bên cạnh có một thiếu nữ khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi chân thon dài đúng là Lăng Tinh Nguyệt.
Hai vị lão nhân bắt chuyện với nhau, Bạch Kiếm Tuyết liền ngồi ở phía trên bên cạnh ghế khách.
Huyền Thiên cùng Lăng Tinh Nguyệt nhìn nhau, mỉm cười, phân biệt hướng Lăng Dật Trần cùng Bạch Kiếm Tuyết hành lễ của đệ tử.
Lăng Dật Trần nói:
- Huyền Thiên, ngươi mỗi lần một hồi tông môn đều làm cho cả tông môn náo động, lúc này đây càng khiến nội môn trưởng lão kinh động. Quả nhiên người ở đâu thì phát sinh đại sự ở đó.
Huyền Thiên nói:
- Đệ tử tuổi trẻ khí thịnh, nhìn thấy Đặng Phi thì không có nghĩ tới hậu quả gì nữa, xin Lăng Sư tổ thứ lỗi.
Lăng Dật Trần nói:
- Còn trẻ nên có phong mang nhuệ khí, lão phu thích ngươi điểm ấy. Trầm mình quá sâu ngoại trừ làm cho người ta chán ghét cùng khinh bỉ ta thì rất vô dụng.
Huyền Thiên nói:
- Vâng, đệ tử cũng không phải là không có nhớ, mà là có Lăng Sư tổ làm chỗ dựa, đệ tử tự tin mười phần, không cần sợ hãi. Chỉ cần không phải đệ tử có lỗi thì đệ tử tự nhiên sẽ không lùi bước.
- Ha ha ha ha. . . !
Lăng Dật Trần cười to một tiếng nói:
- Quả nhiên đây mới là tâm lý của ngươi, người sợ hãi rụt rè không thích hợp với khẩu vị của lão phu. Chỉ cần ngươi không có phạm sai lầm, dù áp lực lớn cỡ nào, ngươi cũng không cần lùi bước, lão phu là hậu thuẫn kiên cường cho ngươi.
Bạch Kiếm Tuyết cùng Lăng Tinh Nguyệt đều lộ ra vẻ mỉm cười.
Lăng Dật Trần ngưng cười lại nói tiếp:
- Huyền Thiên, ở bên trong Âm Phong Sơn Mạch một chuyện ngươi bị đuổi giết còn có bỏ sót điều gì? Trước mặt chúng ta không cần che dấu, cứ nói ra toàn bộ.
- Vâng. Lăng Sư tổ, đệ tử đang có đại sự muốn báo cho ngài.
Huyền Thiên nói:
- Chuyện trước khi đệ tử bị người của Đặng gia đuổi giết, trốn vào chỗ ở lúc tuổi già của Chu Vô Ảnh lấy được Tuyệt Ảnh tâm pháp tu luyện Tuyệt Ảnh kiếm pháp đến cảnh giới tiểu thành. Hơn nữa kiếm ý cũng nhận được ma luyện, tăng lên tới nhị giai, tu vi cũng bởi vậy tăng lên tới Tiên Thiên Cảnh tam trọng, lúc này mới có thể phản giết võ giả Đặng gia, hơn nữa đánh chết Đặng gia Tứ trưởng lão Đặng Vạn Xuyên.
Tu vi Huyền Thiên lại đạt đến Tiên Thiên Cảnh tam trọng, Bạch Kiếm Tuyết cùng Lăng Tinh Nguyệt nghe vậy, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Tu vi Huyền Thiên lộ ra ngoài rõ ràng chỉ có Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, nhưng bọn hắn đều không nhìn ra .
Chỉ có Lăng Dật Trần bất động thanh sắc, tựa hồ đã sớm biết được, nói:
- Đây không gọi là đạ sự.
Thanh âm Huyền Thiên thấp xuống chút ít nói:
- Trước khi Đặng Vạn Xuyên chết có phóng ra một đạo huyết phù công kích đệ tử, là huyết phù của Luyện Huyết Tà Giáo. Bên trong có Huyết Độc- độc dược độc môn của Luyện Huyết Tà Giáo.
- Luyện Huyết Tà Giáo?
Lăng Tinh Nguyệt kinh hô một tiếng.
Lăng Dật Trần cùng Bạch Kiếm Tuyết, cũng lập tức động dung.
Luyện Huyết Tà Giáo là siêu cấp thế lực nhất phẩm tông môn, có thể cùng nhất phẩm tông môn Thiên Tinh các bá chủ Thần Châu tranh giành cao thấp. Một người trong phân đường đều có thể diệt Thiên Kiếm Tông vô số lần.
Lăng Dật Trần thở dài:
- Đặng gia bất quá một gia tộc bát phẩm nho nhỏ lại cùng Luyện Huyết Tà Giáo cấu kết? Xem ra Luyện Huyết Tà Giáo tro tàn lại cháy, một lần nữa tranh đoạt địa vị bá chủ Thần Châu đại địa. Bắc vực đã từng là tổng bộ của Luyện Huyết Tà Giáo, xem ra độc thủ của Luyện Huyết Tà Giáo đã ngả vào Thần Đao Vương. Đặng gia bất quá là một con kiến nhỏ trong đó, không biết bao nhiêu gia tộc tông môn đã liên hợp Luyện Huyết Tà Giáo. Một trường hạo kiếp Thần Châu đại địa sắp xảy ra, tất cả đại vương triều bắc vực đứng mũi chịu sào. Huyền Thiên, làm sao ngươi nhận ra Huyết Độc của Luyện Huyết Tà Giáo.
Đối mặt ánh mắt chất vấn của Lăng Dật Trần thì Huyền Thiên biết chính mình thi triển Phong Huyền Bí Thuật đã bị Lăng Dật Trần nhìn ra được. Như vậy thì Long Tử Nghiên khẳng định cũng thế, sự tình vừa rồi, Lăng Dật Trần nhất thanh nhị sở, có lẽ đã ở một nơi bí mật gần đó quan sát Long Tử Nghiên tự nhiên cũng đã rơi vào trong mắt của hắn.
Từ phản ứng của Lăng Dật Trần, Thiên Kiếm Tông là kiên quyết đứng ở mặt đối lập cùng Luyện Huyết Tà Giáo. Trước mặt Lăng Dật Trần thẳng thắn đương nhiên là có lợi hơn giấu diếm.
Về phần Bạch Kiếm Tuyết cùng Lăng Tinh Nguyệt đã được Lăng Dật Trần cho gặp Huyền Thiên thì có thể tin được.
Huyền Thiên nói:
- Tử nhi trở về cùng đệ tử không phải là biểu muội của đệ tử, mà là bị Luyện Huyết Tà Giáo truy sát, nàng là Đan Dược Sư nhận ra Huyết Độc. Đệ tử bị huyết phù Đặng Vạn Xuyên phóng ra trúng Huyết Độc, thiếu chút nữa biến thành huyết thi. Là Tử nhi cứu đệ tử, thay đệ tử giải Huyết Độc.
Lăng Dật Trần gật nhẹ đầu, ánh mắt nhìn Huyền Thiên càng vui mừng, hiển nhiên đã sớm biết Tử nhi không phải là biểu muội của Huyền Thiên. Hắn nói:
- Nếu là ân nhân cứu mạng của ngươi, vậy ngươi thuận tiện đối dãi tốt với nàng. Độc thủ của Luyện Huyết Tà Giáo còn chưa vươn đến Thiên Kiếm Tông ta, nàng sẽ thập phần an toàn.
Huyền Thiên không muốn nói chuyện nhiều về Long Tử Nghiên, có một số việc dù sao không thể nói. Giống như gia thế của hắn, mặc dù tín nhiệm ba người Lăng Dật Trần cũng không thể thẳng thắn.
Huyền Thiên nói:
- Lăng tổ sư, còn có một đại sự, đệ tử cùng ba vị đồng môn tiến vào Âm Phong Sơn Mạch bị đệ tử Lăng Lạc Phong của Lăng Vân Tông, cùng đám người Diêm Quan Tây tập kích. Đệ tử có thể thoát thân, nhưng mà ba vị sư đệ sư muội đã mất đi tung tích, không có tin tức.
- Cái gì. . . ?
Lăng Dật Trần lập tức giận dữ, tóc tai dựng lên. Một chưởng này khiến cái bàn nát bấy, hắn quát to:
- Lăng Vân Tông lại dám lấn Thiên Kiếm Tông như thế? Huyền Thiên, ngươi theo ta đi Lăng Vân Tông tìm ra mấy tên tập kích các ngươi. muốn để cho bọn họ chôn cùng, lão phu không phát uy, Lăng Vân Tông thật đúng coi bổn tông là quả hồng mềm muốn nắn thế nào thì nắn sao?
Huyền Thiên nao nao, Lăng Dật Trần trong cảm giác của hắn là một người hòa ái dễ gần, không nghĩ tới hắn cũng sẽ có thời điểm giận dữ như thế.
Đối với Lăng Dật Trần Huyền Thiên mới gặp một lần nên không biết.
Thiên Kiếm Tông chính là nhà của Lăng Dật Trần, hiện tại Lăng Dật Trần đã hơn 70 tuổi. Dù hắn là cường giả địa giai cảnh cũng ngăn không được tuế nguyệt trôi qua, sống không có bao nhiêu năm nữa.
Lúc tuổi già Lăng Dật Trần hy vọng duy nhất chính là chứng kiến Thiên Kiếm Tông an ổn phát triển, môn hạ đệ tử càng kiệt xuất, hắn càng cao hứng.
Từng đệ tử nội môn trong lòng Lăng Dật Trần đều là huyết nhục trong lòng.
/1894
|