Lăng Tinh Nguyệt nhìn thoáng qua bốn phía, từ trong tay áo xuất ra một quyển trục, nhét vào trong tay Huyền Thiên nói:
- Đây là tình cảnh chúng ta lần đầu gặp nhau, tặng cho huynh.
Huyền Thiên vội vã ly khai, tiếp nhận quyển trục, liền cho vào trong ngực nói:
- Cảm ơn muội.
Lăng Tinh Nguyệt hồ nghi nhìn Huyền Thiên:
- Huynh không mở ra nhìn xem là thứ gì sao?
Huyền Thiên lúc này mới cảm thấy Lăng Tinh Nguyệt tặng hắn lễ vật, hắn ngay cả lễ vật cụ thể là gì cũng không nhìn thật sự có chút quá mức, ngượng ngùng cười cười, mở quyển trục ra.
Là một bức họa.
Bối cảnh là một sơn cốc, bốn phía là ngọn núi liên miên bất tận, trên bầu trời bay đầy một loại cự phong lớn bằng đầu người, phía sau cái mông mọc ra một căn gai nhọn khổng lồ thật dài.
Trong sơn cốc có một nam hai nữ, nhị nữ đang tựa lưng vào nhau phòng thủ công kích của cự phong, nam tử thì rút kiếm phóng về phía nhị nữ.
Trên mặt đất phủ kín thi thể cự phong.
Huyền Thiên trông thấy bức họa này trong đầu liền lập tức xuất hiện một hình ảnh quen thuộc.
Một nam hai nữ trong tranh không phải ai khác, đúng là Huyền Thiên và Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, cự phong bay múa trên bầu trời là yêu thú Cự Châm Phong.
Đây là tình cảnh lần đầu bọn hắn gặp mặt, Lăng Tinh Nguyệt và Bạch Linh bị Cự Châm Phong vô cùng vô tận công kích, Huyền Thiên liều mạng quên mình, nhảy vào trong bầy ong cứu các nàng ra. Chính là vì trước mặt công kích của Cự Châm Phong, sống chết trước mắt nên Huyền Thiên mới lĩnh ngộ ra Khoái chi ý cảnh của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Tranh vẽ rất tinh mỹ, phát huy tất cả một cách vô cùng tinh tế, đủ để chứng minh họa người vẽ bức họa này họa công đăng phong tạo cực, đã đạt tới tuyệt hảo.
Nhất là ba người Huyền Thiên và Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh trông rất sống động, biểu lộ của mọi người đều lộ ra nguyên vẹn, khiến người như lâm kỳ cảnh.
Trên mặt Huyền Thiên bất giác hiện lên dáng cười ấm áp .
- Lễ vật rất tốt, ta sẽ một mực mang theo bên mình.
Huyền Thiên chậm rãi cuộn bức họa lại thu vào trong ngực, nói:
- Chúng ta nhanh đi đến Thiên Kiếm đại điện thôi, bọn họ nhất định đang đợi đấy.
Lăng Tinh Nguyệt vui vẻ gật gật đầu.
Bất quá, lăng Tinh Nguyệt vừa mới quay người, trong phòng Huyền Thiên đột nhiên phát ra một tiếng vang nhẹ.
Huyền Thiên trong nội tâm nhảy dựng, thầm kêu không ổn, Lăng Tinh Nguyệt ngàn vạn không nên nghe thấy mới tốt.
Bất quá, Lăng Tinh Nguyệt cũng là cao thủ Tiên Thiên cảnh trung kỳ, sao lại không nghe được, lập tức xoay người một cái, nói:
- Trong phòng có người?
Bạch Linh nửa tỉnh nửa mê thấy Huyền Thiên không ở trên giường liền nói:
- Hoàng Thiên, sớm như vậy đã dậy rồi sao.
Huyền Thiên đang muốn nói không có người, miệng mở ra còn chưa nói ra nửa chữ thì đã như trúng Định Thân Thuật.
Lăng Tinh Nguyệt và Bạch Linh rất quen thuộc, chỉ nghe thanh âm thì Lăng Tinh Nguyệt đã biết người nói chuyện đúng là Bạch Linh, hơn nữa, giờ phút này còn đang nằm ở trên giường của Huyền Thiên.
Sắc mặt Lăng Tinh Nguyệt cũng lập tức ngưng lại một chút, bất quá lập tức kịp phản ứng lại, đôi má lại đỏ lên nói:
- Thì ra là thế, Bạch Linh đang ở trong đó sao?
Nói xong nàng xoay người rời đi.
- Aizz... !
Huyền Thiên há to miệng, thật không biết nên nói gì, trong nháy mắt, Lăng Tinh Nguyệt đã đi xa.
Trong phòng, thanh âm mặc quần áo vang lên, Huyền Thiên quay đầu lại, trông thấy hình ảnh mỹ nhân mặc quần áo liền mỉm cười:
- Tới đây!
Bạch Linh không chút kiêng kỵ lộ vẻ đẹp thân thể của nàng ra trước mặt Huyền Thiên, không có bất kỳ né tránh nói:
- Mới vừa rồi là Lăng Sư tỷ sao!
Lăng Tinh Nguyệt có thể nghe ra thanh âm Bạch Linh thì Bạch Linh làm sao lại không nghe ra L ăng Tinh Nguyệt chứ.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói:
- Linh nhi, ta phải đi.
Bạch Linh mỉm cười, nói:
- Tối hôm qua có thể được huynh sủng hạnh, Linh nhi đã rất thỏa mãn, hình ảnh kích thích kia đủ để muội dư vị cả đời rồi, đi thôi, Hoàng Thiên, đừng để cho bọn họ đợi lâu, lát nữa muội sẽ tự mình rời đi.
...
Huyền Thiên đến Thiên kiếm đại điện, từ biệt với cao tầng Thiên Kiếm Tông, lúc trở lại Hoàng Bách Trấn đã là giữa trưa.
Lần này Huyền Thiên rời đi cũng không lâu, chỉ có chừng nửa tháng, tu vị người Hoàng gia toàn bộ đã khôi phục đến Tiên Thiên cảnh thập trọng đỉnh phong, xem ra Long Tử Nghiên còn chưa đột phá thành Đan Dược Sư Địa cấp.
Đột phá thành Đan Dược Sư Địa cấp cũng không dễ dàng, đó là một lần bay vọt rất lớn, Đan Dược Sư Huyền cấp thượng phẩm cũng đã là đại sư Đan Đạo, Đan Dược Sư Địa cấp tên gọi tắt là Địa Đan Sư, là tồn tại cấp tông sư Đan Đạo.
Cho dù có linh bảo Địa cấp, tài liệu sung túc, thiên tư trác tuyệt, cũng cần đại lượng thời gian thăm dò, từ thời gian thực tiễn dần đúc kết lấy kinh nghiệm, cuối cùng mới có thể đột phá, thiếu một thứ cũng không được.
Mặc dù Huyền Thiên chỉ là rời khỏi nửa tháng liền trở về nhưng mọi người Hoàng gia cũng hết sức cao hứng, huống chi, Huyền Thiên đã mang đến một tin tức rất tốt, hắn đã trở thành đệ tử Thiên Tinh Các, ngày 5 tháng 3 phải lên đường tiến đến Bắc Thần Các, hơn nữa, vừa vào Bắc Thần Các sẽ trở thành thân truyền đệ tử ngay.
Thiên Tinh các là bá chủ của Thần Châu đại địa, so với Tây Vực Huyền gia còn cao hơn một phẩm cấp, Huyền Thiên có thể tiến vào Thiên Tinh Các, cho dù là Huyền Hồng cũng vì thế mà hưng phấn.
Sau khi gặp mặt trưởng bối Hoàng gia, Huyền Thiên mới cùng cha mẹ quay lại phủ viện của mình để cùng ăn cơm trưa.
Trong lúc ăn Huyền Hồng nói:
- Thiên Nhi, dùng tư chất của con, mặc kệ ở đâu cũng nhất định sẽ đại phóng quang mang, ta tin tưởng con nhất định có thể như Tần Hoàng Cổ Đế ngàn năm trước, lực lượng mới xuất hiện, đánh vỡ xiềng xích Thiên Địa ngàn năm, đột phá bích chướng Thiên giai cảnh đỉnh phong, thành tựu một đời vương giả. Nhưng một núi không thể chứa hai cọp, trong Thiên Tinh Các, hậu bối thiên tài như mưa, cường giả như mây, những đệ tử mới như con hiện giờ tuyệt đối sẽ không được coi trọng, nhưng lúc tu vi của con uy hiếp được địa vị của bọn hắn thì không thể tránh khỏi sẽ trở thành địch nhân của nhau, cho dù là đồng môn cũng sẽ có tranh đấu huyết tinh tàn khốc. Đệ Nhất Công Tử là đỉnh tiêm trong tân tú thiên hạ, là Vương trong hậu bối của Thiên Tinh Các, người này nhất định trở thành địch nhân lớn nhất của con khi đạp lên Vương giả chi lộ.
Trong hàng đệ tử Bắc Thần Các cũng có nhân vật đỉnh tiêm, con cũng không thể tránh khỏi phải đối lập với bọn họ, Thiên Nhi, mặc kệ tới nơi nào, nhất định phải kiên trì con đường của mình, không bị người khác ảnh hưởng, như vậy mới có thể đi thẳng tới, đi đến đoạn cuối mà người khác vĩnh viễn cũng không cách nào đi đến.
Huyền Thiên gật đầu nói:
- Phụ thân yên tâm, con sẽ không chịu ảnh hượng của bất luận kẻ nào đâu.
Huyền Hồng đối với con của mình một mực rất hài lòng, trên mặt mỉm cười, nói:
- Lần này Thiên Tinh sư giả của Bắc Thần Các là ai?
Huyền Thiên nói:
- La Khiếu Dã.
Huyền Hồng sắc mặt biến hóa, nói:
- Là hắn?
Huyền Thiên con mắt sáng ngời, nói:
- Phụ thân nhận thức hắn?
Huyền Hồng mỉm cười, nói.
- Đây là tình cảnh chúng ta lần đầu gặp nhau, tặng cho huynh.
Huyền Thiên vội vã ly khai, tiếp nhận quyển trục, liền cho vào trong ngực nói:
- Cảm ơn muội.
Lăng Tinh Nguyệt hồ nghi nhìn Huyền Thiên:
- Huynh không mở ra nhìn xem là thứ gì sao?
Huyền Thiên lúc này mới cảm thấy Lăng Tinh Nguyệt tặng hắn lễ vật, hắn ngay cả lễ vật cụ thể là gì cũng không nhìn thật sự có chút quá mức, ngượng ngùng cười cười, mở quyển trục ra.
Là một bức họa.
Bối cảnh là một sơn cốc, bốn phía là ngọn núi liên miên bất tận, trên bầu trời bay đầy một loại cự phong lớn bằng đầu người, phía sau cái mông mọc ra một căn gai nhọn khổng lồ thật dài.
Trong sơn cốc có một nam hai nữ, nhị nữ đang tựa lưng vào nhau phòng thủ công kích của cự phong, nam tử thì rút kiếm phóng về phía nhị nữ.
Trên mặt đất phủ kín thi thể cự phong.
Huyền Thiên trông thấy bức họa này trong đầu liền lập tức xuất hiện một hình ảnh quen thuộc.
Một nam hai nữ trong tranh không phải ai khác, đúng là Huyền Thiên và Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, cự phong bay múa trên bầu trời là yêu thú Cự Châm Phong.
Đây là tình cảnh lần đầu bọn hắn gặp mặt, Lăng Tinh Nguyệt và Bạch Linh bị Cự Châm Phong vô cùng vô tận công kích, Huyền Thiên liều mạng quên mình, nhảy vào trong bầy ong cứu các nàng ra. Chính là vì trước mặt công kích của Cự Châm Phong, sống chết trước mắt nên Huyền Thiên mới lĩnh ngộ ra Khoái chi ý cảnh của Tuyệt Ảnh kiếm pháp.
Tranh vẽ rất tinh mỹ, phát huy tất cả một cách vô cùng tinh tế, đủ để chứng minh họa người vẽ bức họa này họa công đăng phong tạo cực, đã đạt tới tuyệt hảo.
Nhất là ba người Huyền Thiên và Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh trông rất sống động, biểu lộ của mọi người đều lộ ra nguyên vẹn, khiến người như lâm kỳ cảnh.
Trên mặt Huyền Thiên bất giác hiện lên dáng cười ấm áp .
- Lễ vật rất tốt, ta sẽ một mực mang theo bên mình.
Huyền Thiên chậm rãi cuộn bức họa lại thu vào trong ngực, nói:
- Chúng ta nhanh đi đến Thiên Kiếm đại điện thôi, bọn họ nhất định đang đợi đấy.
Lăng Tinh Nguyệt vui vẻ gật gật đầu.
Bất quá, lăng Tinh Nguyệt vừa mới quay người, trong phòng Huyền Thiên đột nhiên phát ra một tiếng vang nhẹ.
Huyền Thiên trong nội tâm nhảy dựng, thầm kêu không ổn, Lăng Tinh Nguyệt ngàn vạn không nên nghe thấy mới tốt.
Bất quá, Lăng Tinh Nguyệt cũng là cao thủ Tiên Thiên cảnh trung kỳ, sao lại không nghe được, lập tức xoay người một cái, nói:
- Trong phòng có người?
Bạch Linh nửa tỉnh nửa mê thấy Huyền Thiên không ở trên giường liền nói:
- Hoàng Thiên, sớm như vậy đã dậy rồi sao.
Huyền Thiên đang muốn nói không có người, miệng mở ra còn chưa nói ra nửa chữ thì đã như trúng Định Thân Thuật.
Lăng Tinh Nguyệt và Bạch Linh rất quen thuộc, chỉ nghe thanh âm thì Lăng Tinh Nguyệt đã biết người nói chuyện đúng là Bạch Linh, hơn nữa, giờ phút này còn đang nằm ở trên giường của Huyền Thiên.
Sắc mặt Lăng Tinh Nguyệt cũng lập tức ngưng lại một chút, bất quá lập tức kịp phản ứng lại, đôi má lại đỏ lên nói:
- Thì ra là thế, Bạch Linh đang ở trong đó sao?
Nói xong nàng xoay người rời đi.
- Aizz... !
Huyền Thiên há to miệng, thật không biết nên nói gì, trong nháy mắt, Lăng Tinh Nguyệt đã đi xa.
Trong phòng, thanh âm mặc quần áo vang lên, Huyền Thiên quay đầu lại, trông thấy hình ảnh mỹ nhân mặc quần áo liền mỉm cười:
- Tới đây!
Bạch Linh không chút kiêng kỵ lộ vẻ đẹp thân thể của nàng ra trước mặt Huyền Thiên, không có bất kỳ né tránh nói:
- Mới vừa rồi là Lăng Sư tỷ sao!
Lăng Tinh Nguyệt có thể nghe ra thanh âm Bạch Linh thì Bạch Linh làm sao lại không nghe ra L ăng Tinh Nguyệt chứ.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói:
- Linh nhi, ta phải đi.
Bạch Linh mỉm cười, nói:
- Tối hôm qua có thể được huynh sủng hạnh, Linh nhi đã rất thỏa mãn, hình ảnh kích thích kia đủ để muội dư vị cả đời rồi, đi thôi, Hoàng Thiên, đừng để cho bọn họ đợi lâu, lát nữa muội sẽ tự mình rời đi.
...
Huyền Thiên đến Thiên kiếm đại điện, từ biệt với cao tầng Thiên Kiếm Tông, lúc trở lại Hoàng Bách Trấn đã là giữa trưa.
Lần này Huyền Thiên rời đi cũng không lâu, chỉ có chừng nửa tháng, tu vị người Hoàng gia toàn bộ đã khôi phục đến Tiên Thiên cảnh thập trọng đỉnh phong, xem ra Long Tử Nghiên còn chưa đột phá thành Đan Dược Sư Địa cấp.
Đột phá thành Đan Dược Sư Địa cấp cũng không dễ dàng, đó là một lần bay vọt rất lớn, Đan Dược Sư Huyền cấp thượng phẩm cũng đã là đại sư Đan Đạo, Đan Dược Sư Địa cấp tên gọi tắt là Địa Đan Sư, là tồn tại cấp tông sư Đan Đạo.
Cho dù có linh bảo Địa cấp, tài liệu sung túc, thiên tư trác tuyệt, cũng cần đại lượng thời gian thăm dò, từ thời gian thực tiễn dần đúc kết lấy kinh nghiệm, cuối cùng mới có thể đột phá, thiếu một thứ cũng không được.
Mặc dù Huyền Thiên chỉ là rời khỏi nửa tháng liền trở về nhưng mọi người Hoàng gia cũng hết sức cao hứng, huống chi, Huyền Thiên đã mang đến một tin tức rất tốt, hắn đã trở thành đệ tử Thiên Tinh Các, ngày 5 tháng 3 phải lên đường tiến đến Bắc Thần Các, hơn nữa, vừa vào Bắc Thần Các sẽ trở thành thân truyền đệ tử ngay.
Thiên Tinh các là bá chủ của Thần Châu đại địa, so với Tây Vực Huyền gia còn cao hơn một phẩm cấp, Huyền Thiên có thể tiến vào Thiên Tinh Các, cho dù là Huyền Hồng cũng vì thế mà hưng phấn.
Sau khi gặp mặt trưởng bối Hoàng gia, Huyền Thiên mới cùng cha mẹ quay lại phủ viện của mình để cùng ăn cơm trưa.
Trong lúc ăn Huyền Hồng nói:
- Thiên Nhi, dùng tư chất của con, mặc kệ ở đâu cũng nhất định sẽ đại phóng quang mang, ta tin tưởng con nhất định có thể như Tần Hoàng Cổ Đế ngàn năm trước, lực lượng mới xuất hiện, đánh vỡ xiềng xích Thiên Địa ngàn năm, đột phá bích chướng Thiên giai cảnh đỉnh phong, thành tựu một đời vương giả. Nhưng một núi không thể chứa hai cọp, trong Thiên Tinh Các, hậu bối thiên tài như mưa, cường giả như mây, những đệ tử mới như con hiện giờ tuyệt đối sẽ không được coi trọng, nhưng lúc tu vi của con uy hiếp được địa vị của bọn hắn thì không thể tránh khỏi sẽ trở thành địch nhân của nhau, cho dù là đồng môn cũng sẽ có tranh đấu huyết tinh tàn khốc. Đệ Nhất Công Tử là đỉnh tiêm trong tân tú thiên hạ, là Vương trong hậu bối của Thiên Tinh Các, người này nhất định trở thành địch nhân lớn nhất của con khi đạp lên Vương giả chi lộ.
Trong hàng đệ tử Bắc Thần Các cũng có nhân vật đỉnh tiêm, con cũng không thể tránh khỏi phải đối lập với bọn họ, Thiên Nhi, mặc kệ tới nơi nào, nhất định phải kiên trì con đường của mình, không bị người khác ảnh hưởng, như vậy mới có thể đi thẳng tới, đi đến đoạn cuối mà người khác vĩnh viễn cũng không cách nào đi đến.
Huyền Thiên gật đầu nói:
- Phụ thân yên tâm, con sẽ không chịu ảnh hượng của bất luận kẻ nào đâu.
Huyền Hồng đối với con của mình một mực rất hài lòng, trên mặt mỉm cười, nói:
- Lần này Thiên Tinh sư giả của Bắc Thần Các là ai?
Huyền Thiên nói:
- La Khiếu Dã.
Huyền Hồng sắc mặt biến hóa, nói:
- Là hắn?
Huyền Thiên con mắt sáng ngời, nói:
- Phụ thân nhận thức hắn?
Huyền Hồng mỉm cười, nói.
/1894
|