- Cái gì?
Huyền Thiên bị hỏi đột ngột như vậy, càng hoảng sợ, nói:
- Cái gì mà hôn nhân?
La Khiếu Dã đáp:
- Từ Liên Nhạc Vương Triều, ta đã nhìn thấy hết thảy sự tình phát sinh. Ta nhìn ra được ngươi là một người cơ trí, tâm tư ổn trọng. Ta có một chất nữ, muốn gả nàng cho ngươi. Bất quá, tư chất của nàng tuyệt hảo, tầm mắt cũng rất cao, ta cũng sẽ không bắt buộc nàng, có nguyện ý hay không thì phải xem chính nàng. Có thể vừa ý hay không thì phải xem ngươi phát huy như thế nào rồi.
Huyền Thiên chỉ mới tới Bắc Thần Các mấy ngày mà thôi, hôm nay đột nhiên bị La Khiếu Dã thu làm thân truyền đệ tử đã khiến Huyền Thiên đủ rung động rồi. Bây giờ lại đến một hôn sự, cái này khiến Huyền Thiên quả thật có chút không chống đỡ được.
Nhưng trong lòng hắn bắt đầu sinh ra một ít hứng thú, hắn cũng rất muốn biết chất nữ La Khiếu Dã kia là như thế nào.
Huyền Thiên hỏi:
- Nàng tên là gì? Bao nhiêu tuổi rồi?
La Khiếu Dã nói:
- Nàng là La Ngọc Phượng, vừa mới 20 tuổi.
- Cái gì?
Huyền Thiên nghe vậy liền nhảy dựng lên, không ngờ lại là Phượng tỷ? Hắn liền thốt lên:
- Sư tôn đừng trách tội ta, ta kiên quyết không đồng ý hôn sự này.
La Khiếu Dã ngừng lại, quay qua nhìn nhìn Huyền Thiên. Vừa rồi Huyền Thiên phản ứng mãnh liệt như vậy khiến La Khiếu Dã có chút giật mình, nói:
- Ngươi như thế nào vừa nghe qua tên nàng đã nhảy dựng lên như vậy? Chẳng lẽ ngươi đã từng nghe nói qua nàng sao? Ngươi cũng đã biết, chất nữ ta xinh đẹp như nữ thần, tư chất tuyệt hảo. Ngươi muốn nàng xếp hàng từ nơi này đến bên ngoài ngũ hoàn Bắc Thần thành cũng còn dư. Nhưng tầm mắt nàng rất cao, ai cũng thấy chướng mắt. Ngươi giết đại cừu nhân của nàng, thay nàng báo đại thù. Không biết nàng có vài phần kính trọng nào với ngươi không nữa.
Chẳng lẽ Phượng tỷ Bắc Thần Các lại không giống với Phượng tỷ hắn suy nghĩ trong lòng mà là một mỹ nữ? Tuy La Khiếu Dã đã nói như thế nhưng Huyền Thiên vẫn còn hồ nghi trong lòng. Cái tên La Ngọc Phượng ở kiếp trước thiếu chút nữa đã khiến hắn hoàn toàn mất đi thú tính với nữ giới.
Huyền Thiên suy nghĩ, nhớ lại trí nhớ từ kiếp trước rồi ói:
- Ta giết đại cừu nhân của nàng? Sư phụ muốn nói đến Quỷ Mị Hành Giả?
La Khiếu Dã nhẹ gật đầu, sắc mặt có chút cô đơn, tiếp tục đi thẳng về phía trước, nói:
- Đúng vậy, cũng là đại cừu nhân của ta. 20 năm trước muội muội ta sinh ra Phượng nhi, còn chưa đến một tháng đã bị yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo phục kích.
Lúc ấy ta cùng với vợ và con gái trở về Bắc Thần Các, cả nhà ta đều chết trong trận tập kích kia. Phụ mẫu, đệ đệ, muội muội ta đều vong mạng. Chỉ có một mình Phượng nhi được một lão bộc công lực thâm hậu mang theo trốn thoát.
Về sau ta tra ra yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo tập kích nhà ta, tiến hành báo thù, giết chết từng tên một nhưng lúc mấu chốt lại để tên Quỷ Mị Hành Giả chạy thoát. Đệ đệ và muội muội của ta chính là chết trên tay Quỷ Mị Hành Giả.
Người này tu vi không cao nhưng vì trốn chạy mà dốc toàn lực nên tốc độ rất nhanh, lại tinh thông thuật Dịch Dung. Trong cuộc đại chiến 20 năm trước, tuy Thiên Tinh Cách thắng lợi, đuổi Luyện Huyết Tà Giáo ra khỏi Thần Châu đại địa nhưng thủy chung không thể báo thù hoàn toàn. Lần này Quỷ Mị Hành Giả chết trên tay ngươi, Hoàng thiên, ta cũng phải cảm tạ ngươi.
Huyền Thiên nói:
- Đệ tử cũng chỉ là may mắn, Quỷ Mị Hành Giả không biết trên người đệ tử cóv Địa Cấp nên bị đệ tử tập kích chết. Nếu không thì chỉ sợ đệ tử cũng bỏ mạng dưới tay Quỷ Mị Hành Giả. Mà hắn nghe được tin tức Luyện Huyết Công Tử bị sư phụ kích thương, đã muốn chạy trốn ra xa xa, nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
La Khiếu Dã nói:
- Hoàng Thiên, không phải may mắn, cho dù là may mắn thì cũng tồn tại đạo lý. Ngươi có thể giết chết Quỷ Mị Hành Giả thì chính là nhờ vào sự trấn định và nhanh trí của ngươi. Nếu đổi lại là người khác thì dù trên người ngươi có Linh Kiếm Thiên Cấp thì lúc đó cũng chỉ có đường chết mà thôi. Ta thu ngươi làm đệ tử, một là vì cảm kích ngươi đánh chết Quỷ Mị Hành Giả nhưng hơn thế chính là ngươi là người tạo nên kỳ tích, không giống người thường.
- Hơn nữa, là một kiếm khách, ta có thể cảm giác được trong cơ thể ngươi có một đoàn năng lượng về kiếm cự đại mà ngay cả ta cũng cảm thấy đáng sợ. Chỉ cần ngươi có thể phát huy ra được thì ngay sau ngươi sẽ đạt thành tựu rất cao trên kiếm đạo, thậm chí vượt xa ta.
- Thời đại này, năng lượng về kiếm trong cơ thể ngươi lại phi thường cổ xưa. Hoàng Thiên, ngươi vì kiếm mà sinh tồn, kiếm vì ngươi mà huy hoàng, đây chính là lý do lớn nhất khiến ta thu ngươi làm đệ tử. Huyền Thiên đi theo La Khiếu Dã, hai người đi gần nửa canh giờ mới đến một tòa phủ viện tên là Phượng Vương Các.
Đi vào đại môn liền thấy một mảnh cây xanh râm mát, trên một khu vực trống trải đều là hoa cỏ, một dòng nước thanh tịnh chảy qua, xuyên qua rừng cây.
La Khiếu Dã và Huyền Thiên đi dọc theo con đường nước chảy sâu vào trong rừng, phía trước xuất hiện một cái ao nước rộng chừng 30-40m. Bên cạnh bờ ao có hòn giả sơn. Mà bên kia chính là một tòa lầu các hai tầng.
La Khiếu Dã mang theo Huyền THiên trực tiếp đi tới phía trước tòa lầu các hai tầng kia. Huyền Thiên có thể thấy dược ba chữ Phượng Vương Các trên tấm biển, xem ra chỗ này là nơi ở của chủ nhân phủ viện này.
Trong lầu các, âm thanh của hai nữ nhân nói chuyện truyền đến.
- A, Y nhi cũng ở đây.
La Khiếu Dã lên tiếng, sau đó hô lên:
- Phượng nhi, Y nhi!
- Đại bá, mời người vào!
Một thanh âm dễ nghe từ trong lầu các truyền ra.
La Khiếu Dã đẩy cửa ra đi vào, Huyền Thiên cũng đi sát phát sau.
Từ cửa chính tiến vào chính là một khách sảnh, lúc này có hai nữ tử mỹ mạo, khoảng 20 tuổi đang ở trong sảnh.
Dung mạo hai nữ tử có chút tương tự nhưng thần thái hoàn toàn bất đồng. Một người có tinh thần sáng láng, nhìn là biết rất hoạt bát hiếu động, tu vi Địa Giai Thập Trọng.
Một người mỉm cười dịu dàng, nhìn là biết nàng ôn nhu, tu vi Địa Giai Bát Trọng.
Huyền Thiên có chút kinh ngạc, hai nữ tử này, tất có một người là La Ngọc Phượng, hoàn toàn phá vỡ hình tượng Phượng tỷ trong lòng hắn.
Vô luận là hoạt bát hiếu động hay là Ôn nhu động lòng người cũng đều có dáng vẻ khuynh thành. Dù là đỉnh tiêm mỹ nữ như Ngạo Huyên Huyên hay Lăng Tinh Nguyệt cũng không hơn bao nhiêu. Nhất là nữ tử ôn nhu nhẹ nhàng kia, thần thái dịu dàng ngoan ngoãn khiến người nhìn thấy liền nhịn không được muốn che chở.
Đại bá, đây chính là Hoàng Thiên giết Quỷ Mị Hành Giả sao?
Mỹ nữ hoạt bát hiếu động kia liền mở miệng nói.
Mỹ nữ ôn nhu kia cũng mở miệng chào La Khiếu Dã:
- Cha!
Lúc này Huyền Thiên đã minh bạch thân phận hai cô gái này. Người hoạt bát hiếu động kia là chất nữ La Ngọc Phượng của La Khiếu Dã, mà nữ tử ôn nhu kia chính là Y nhi, con gái La Khiếu Dã.
La Khiếu Dã nhẹ gật đầu, nói:
- Hoàng Thiên giúp ngươi báo thâm cừu của cha mẹ, ngươi nên hảo hảo cảm tạ hắn. Hoàng Thiên, đây là tiểu nữ Ngọc Y.
Huyền Thiên bị hỏi đột ngột như vậy, càng hoảng sợ, nói:
- Cái gì mà hôn nhân?
La Khiếu Dã đáp:
- Từ Liên Nhạc Vương Triều, ta đã nhìn thấy hết thảy sự tình phát sinh. Ta nhìn ra được ngươi là một người cơ trí, tâm tư ổn trọng. Ta có một chất nữ, muốn gả nàng cho ngươi. Bất quá, tư chất của nàng tuyệt hảo, tầm mắt cũng rất cao, ta cũng sẽ không bắt buộc nàng, có nguyện ý hay không thì phải xem chính nàng. Có thể vừa ý hay không thì phải xem ngươi phát huy như thế nào rồi.
Huyền Thiên chỉ mới tới Bắc Thần Các mấy ngày mà thôi, hôm nay đột nhiên bị La Khiếu Dã thu làm thân truyền đệ tử đã khiến Huyền Thiên đủ rung động rồi. Bây giờ lại đến một hôn sự, cái này khiến Huyền Thiên quả thật có chút không chống đỡ được.
Nhưng trong lòng hắn bắt đầu sinh ra một ít hứng thú, hắn cũng rất muốn biết chất nữ La Khiếu Dã kia là như thế nào.
Huyền Thiên hỏi:
- Nàng tên là gì? Bao nhiêu tuổi rồi?
La Khiếu Dã nói:
- Nàng là La Ngọc Phượng, vừa mới 20 tuổi.
- Cái gì?
Huyền Thiên nghe vậy liền nhảy dựng lên, không ngờ lại là Phượng tỷ? Hắn liền thốt lên:
- Sư tôn đừng trách tội ta, ta kiên quyết không đồng ý hôn sự này.
La Khiếu Dã ngừng lại, quay qua nhìn nhìn Huyền Thiên. Vừa rồi Huyền Thiên phản ứng mãnh liệt như vậy khiến La Khiếu Dã có chút giật mình, nói:
- Ngươi như thế nào vừa nghe qua tên nàng đã nhảy dựng lên như vậy? Chẳng lẽ ngươi đã từng nghe nói qua nàng sao? Ngươi cũng đã biết, chất nữ ta xinh đẹp như nữ thần, tư chất tuyệt hảo. Ngươi muốn nàng xếp hàng từ nơi này đến bên ngoài ngũ hoàn Bắc Thần thành cũng còn dư. Nhưng tầm mắt nàng rất cao, ai cũng thấy chướng mắt. Ngươi giết đại cừu nhân của nàng, thay nàng báo đại thù. Không biết nàng có vài phần kính trọng nào với ngươi không nữa.
Chẳng lẽ Phượng tỷ Bắc Thần Các lại không giống với Phượng tỷ hắn suy nghĩ trong lòng mà là một mỹ nữ? Tuy La Khiếu Dã đã nói như thế nhưng Huyền Thiên vẫn còn hồ nghi trong lòng. Cái tên La Ngọc Phượng ở kiếp trước thiếu chút nữa đã khiến hắn hoàn toàn mất đi thú tính với nữ giới.
Huyền Thiên suy nghĩ, nhớ lại trí nhớ từ kiếp trước rồi ói:
- Ta giết đại cừu nhân của nàng? Sư phụ muốn nói đến Quỷ Mị Hành Giả?
La Khiếu Dã nhẹ gật đầu, sắc mặt có chút cô đơn, tiếp tục đi thẳng về phía trước, nói:
- Đúng vậy, cũng là đại cừu nhân của ta. 20 năm trước muội muội ta sinh ra Phượng nhi, còn chưa đến một tháng đã bị yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo phục kích.
Lúc ấy ta cùng với vợ và con gái trở về Bắc Thần Các, cả nhà ta đều chết trong trận tập kích kia. Phụ mẫu, đệ đệ, muội muội ta đều vong mạng. Chỉ có một mình Phượng nhi được một lão bộc công lực thâm hậu mang theo trốn thoát.
Về sau ta tra ra yêu nhân Luyện Huyết Tà Giáo tập kích nhà ta, tiến hành báo thù, giết chết từng tên một nhưng lúc mấu chốt lại để tên Quỷ Mị Hành Giả chạy thoát. Đệ đệ và muội muội của ta chính là chết trên tay Quỷ Mị Hành Giả.
Người này tu vi không cao nhưng vì trốn chạy mà dốc toàn lực nên tốc độ rất nhanh, lại tinh thông thuật Dịch Dung. Trong cuộc đại chiến 20 năm trước, tuy Thiên Tinh Cách thắng lợi, đuổi Luyện Huyết Tà Giáo ra khỏi Thần Châu đại địa nhưng thủy chung không thể báo thù hoàn toàn. Lần này Quỷ Mị Hành Giả chết trên tay ngươi, Hoàng thiên, ta cũng phải cảm tạ ngươi.
Huyền Thiên nói:
- Đệ tử cũng chỉ là may mắn, Quỷ Mị Hành Giả không biết trên người đệ tử cóv Địa Cấp nên bị đệ tử tập kích chết. Nếu không thì chỉ sợ đệ tử cũng bỏ mạng dưới tay Quỷ Mị Hành Giả. Mà hắn nghe được tin tức Luyện Huyết Công Tử bị sư phụ kích thương, đã muốn chạy trốn ra xa xa, nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
La Khiếu Dã nói:
- Hoàng Thiên, không phải may mắn, cho dù là may mắn thì cũng tồn tại đạo lý. Ngươi có thể giết chết Quỷ Mị Hành Giả thì chính là nhờ vào sự trấn định và nhanh trí của ngươi. Nếu đổi lại là người khác thì dù trên người ngươi có Linh Kiếm Thiên Cấp thì lúc đó cũng chỉ có đường chết mà thôi. Ta thu ngươi làm đệ tử, một là vì cảm kích ngươi đánh chết Quỷ Mị Hành Giả nhưng hơn thế chính là ngươi là người tạo nên kỳ tích, không giống người thường.
- Hơn nữa, là một kiếm khách, ta có thể cảm giác được trong cơ thể ngươi có một đoàn năng lượng về kiếm cự đại mà ngay cả ta cũng cảm thấy đáng sợ. Chỉ cần ngươi có thể phát huy ra được thì ngay sau ngươi sẽ đạt thành tựu rất cao trên kiếm đạo, thậm chí vượt xa ta.
- Thời đại này, năng lượng về kiếm trong cơ thể ngươi lại phi thường cổ xưa. Hoàng Thiên, ngươi vì kiếm mà sinh tồn, kiếm vì ngươi mà huy hoàng, đây chính là lý do lớn nhất khiến ta thu ngươi làm đệ tử. Huyền Thiên đi theo La Khiếu Dã, hai người đi gần nửa canh giờ mới đến một tòa phủ viện tên là Phượng Vương Các.
Đi vào đại môn liền thấy một mảnh cây xanh râm mát, trên một khu vực trống trải đều là hoa cỏ, một dòng nước thanh tịnh chảy qua, xuyên qua rừng cây.
La Khiếu Dã và Huyền Thiên đi dọc theo con đường nước chảy sâu vào trong rừng, phía trước xuất hiện một cái ao nước rộng chừng 30-40m. Bên cạnh bờ ao có hòn giả sơn. Mà bên kia chính là một tòa lầu các hai tầng.
La Khiếu Dã mang theo Huyền THiên trực tiếp đi tới phía trước tòa lầu các hai tầng kia. Huyền Thiên có thể thấy dược ba chữ Phượng Vương Các trên tấm biển, xem ra chỗ này là nơi ở của chủ nhân phủ viện này.
Trong lầu các, âm thanh của hai nữ nhân nói chuyện truyền đến.
- A, Y nhi cũng ở đây.
La Khiếu Dã lên tiếng, sau đó hô lên:
- Phượng nhi, Y nhi!
- Đại bá, mời người vào!
Một thanh âm dễ nghe từ trong lầu các truyền ra.
La Khiếu Dã đẩy cửa ra đi vào, Huyền Thiên cũng đi sát phát sau.
Từ cửa chính tiến vào chính là một khách sảnh, lúc này có hai nữ tử mỹ mạo, khoảng 20 tuổi đang ở trong sảnh.
Dung mạo hai nữ tử có chút tương tự nhưng thần thái hoàn toàn bất đồng. Một người có tinh thần sáng láng, nhìn là biết rất hoạt bát hiếu động, tu vi Địa Giai Thập Trọng.
Một người mỉm cười dịu dàng, nhìn là biết nàng ôn nhu, tu vi Địa Giai Bát Trọng.
Huyền Thiên có chút kinh ngạc, hai nữ tử này, tất có một người là La Ngọc Phượng, hoàn toàn phá vỡ hình tượng Phượng tỷ trong lòng hắn.
Vô luận là hoạt bát hiếu động hay là Ôn nhu động lòng người cũng đều có dáng vẻ khuynh thành. Dù là đỉnh tiêm mỹ nữ như Ngạo Huyên Huyên hay Lăng Tinh Nguyệt cũng không hơn bao nhiêu. Nhất là nữ tử ôn nhu nhẹ nhàng kia, thần thái dịu dàng ngoan ngoãn khiến người nhìn thấy liền nhịn không được muốn che chở.
Đại bá, đây chính là Hoàng Thiên giết Quỷ Mị Hành Giả sao?
Mỹ nữ hoạt bát hiếu động kia liền mở miệng nói.
Mỹ nữ ôn nhu kia cũng mở miệng chào La Khiếu Dã:
- Cha!
Lúc này Huyền Thiên đã minh bạch thân phận hai cô gái này. Người hoạt bát hiếu động kia là chất nữ La Ngọc Phượng của La Khiếu Dã, mà nữ tử ôn nhu kia chính là Y nhi, con gái La Khiếu Dã.
La Khiếu Dã nhẹ gật đầu, nói:
- Hoàng Thiên giúp ngươi báo thâm cừu của cha mẹ, ngươi nên hảo hảo cảm tạ hắn. Hoàng Thiên, đây là tiểu nữ Ngọc Y.
/1894
|