Ánh mắt Huyền Thiên quét qua, bảy tên đệ tử địa giai này, ước chừng cũng từ mười tuổi đến hai mươi tuổi, trong đó có hai tên đạt tới địa giai cảnh nhị trọng, năm tên còn lại thì mới là địa giai cảnh nhất trọng.
Bảy người này Huyền Thiên chưa từng gặp qua, cho nên không biết một ai.
Bảy người này liên thủ, tuyệt đối không phải là đối thủ của vị cường giả địa giai cảnh tam trọng, nhưng Huyền Thiên đã từng đánh bại Cửu Thành cường giả địa giai cảnh tam trọng, nói ra còn kém xa Trịnh Uyên, vì vậy đối với bảy người này cũng không có để ở trong lòng.
- Các ngươi là người của ai? Giang Nhất Lưu? Trác Bất Quần? Hay là Quản Trọng Vũ?
Ánh mắt Huyền Thiên chuyển động ở trên người của hai tên đệ tử địa giai cảnh nhị trọng.
Hai vị cường giả địa giai cảnh nhị trọng, tuổi cũng khoảng hai mươi ba và hai mươi lăm mươi sáu gì đó.
Sáu ánh mắt của vị đệ tử khác đều nhìn lại về phía đệ tử địa giai cảnh nhị trọng cỡ hai mươi ba tuổi gì đó, như vậy rõ ràng hắn là đầu lĩnh trong đám bảy người này.
Đồng dạng tu vi, nhưng tuổi nhỏ hơn thì khẳng định tư chất rất tốt, sau này thành tựu càng lớn hơn.
Một tên đệ tử địa giai cảnh nhị trọng, ước chừng còn nhỏ tuổi, nhếch môi lên nói:
- Chết đến nơi rồi, còn đứng đó nói nhảm nhiều như vậy làm gì!
- Các ngươi muốn giết ta sao?
Từ ánh mắt của bọn hắn nhận được sự trả lời khẳng định, ánh mắt Huyền Thiên trở nên lạnh lùng:
- Các ngươi cũng biết, giết đệ tử chân chuyển của Các chủ sẽ lãnh lấy hậu quả gì không?
- Hắc hắc hắc.... hậu quả sao?
Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng nhỏ tuổi cười lạnh một tiếng:
- Hoàng Thiên nếu ngươi không chết, thì đúng là có hậu quả nghiêm trọng, nhưng nếu ngươi chết ở trong 'Cấm địa thí luyện', thì có thể có hậu quả gì chứ? Ai sẽ là chỗ dựa cho ngươi chứ? Đợi đến lúc Các chủ bế quan xong đi ra ngoài, thì cũng là việc của một hai năm sau đó rồi, khi đó còn có người nào nhớ rõ Hoàng Thiên là ai? Hắc hắc hắc hắc....
Huyền Thiên cũng mỉm cười nói:
- Đã như vậy thì khẳng định ta sống không được rồi, vậy thì tại sao các ngươi lại không dám nói cho ta biết ai đứng đằng sau lưng hạ độc thủ ta? Trong lòng của ngươi đang sợ hãi, các ngươi nếu dám động thủ, ta mà không có chết, mà các ngươi chỉ có một con đường là chết, bây giờ còn cho các ngươi cơ hội để lựa chọn, lựa chọn con đường sống hay chết thì tùy các ngươi, Các chủ để lại cho ta một vũ khí cường đại, đánh chết cường giả địa giai cảnh dễ như trở bàn tay, giết bảy người các ngươi càng đơn giản hơn giống như đang chém dưa thái rau mà thôi, nói...Là ai muốn hại ta?
Thanh âm của Huyền Thiên vừa mới cất lên, năm vị đệ tử địa giai nhất trọng sợ tới mức toàn thân chấn động, một trong hai vị đệ tử địa giai cảnh nhị trọng thì sắc mặt cũng trắng nhợt.
Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng nhỏ tuổi, thì tâm tư chặt chẽ hơn một chút, cho nên rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, hừ nhẹ một tiếng:
- Đừng có nghe hắn bịa chuyện, ngoại trừ Linh Kiếm Thiên Cấp, thì còn có vũ khí cường đại nào khác có thể giết chết cường giả địa giai cảnh dễ như trở bàn tay chứ? Cũng không nói là Các chủ có Linh Kiếm Thiên Cấp hay không, mà cho dù có cũng không cho hắn, chúng ta cũng đã ký kết, tên cũng đã lập danh sách, thề phải giết cho bằng được Hoàng Thiên, ngoại trừ giết chết Hoàng Thiên thì không còn có bất cứ con đường nào đi nữa, giết hắn - - cho ta!
Đinh một tiếng, Phá Vân Kiếm ra khỏi vỏ, thanh âm Huyền Thiên vang lên lạnh lẽo:
- Không có Thiên Cấp Linh Kiếm, nhưng ta vẫn còn dư sức đánh chết bảy người các ngươi, nếu các ngươi muốn chết thì cứ việc tới đây!
- Ha ha ha ha...! Khẩu khí cũng thật lớn!
Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng tuổi nhỏ, lại không sợ hãi một chút nào, còn đứng đó cười lớn một tiếng:
- Hoàng Thiên, ngươi tiến vào bản các trong thời gian quá ngắn, cho nên căn bản không biết tinh túy của bản các là cái gì, không phải là kiếm kỹ siêu phàm thoát tục, mà là kiếm trận có uy lực vô cùng!
- Ta không thèm quản cái kiếm trận gì đó của ngươi, kiếm của ta vừa ra khỏi vỏ có sức mạnh vô địch, không có gì kiên cố mà không phá nổi!
Một lời của Huyền Thiên vừa thốt ra, lập tức thi triển Diệt Thần Thức, kiếm ý tứ giai trong lúc đó mãnh liệt xuất ra, bao phủ bốn phương, ùn ùn kéo đến, trong một chốc lát kiếm quang trút xuống như mưa, tấn công ồ ạt như thủy triều, phát động công kích kinh thiên động địa.
Đối phó với đệ tử địa giai nhất trọng, nhị trọng, cho nên Huyền Thiên liền thi triển kiếm ý tứ giai phối hợp cùng với Diệt Thần Thức, giờ phút này hắn ra tay không có chút lưu tình nào.
Bị sự công kích khủng bố của kiếm thế cường đại như thế, cho dù cường giả địa giai tam trọng cũng phải nhượng bộ lui binh, nếu không thì trong năm bước nhất định sẽ có máu tươi đổ xuống.
Nhưng mà, bảy vị đệ tử địa giai cảnh nhất trọng, nhị trọng, chỉ lui lại có nửa bước, đồng thời hét lớn lên một tiếng:
- 'Thất tinh kiếm trận'!
Âm thanh đồng thời vừa phát ra, trong nháy mắt bảy người liền xuất kiếm.
Trong phút chốc, kiếm thế kinh thiên xông thẳng lên trời.
Chỗ đứng của bảy người, huyền diệu đến cực điểm, kiếm thế vừa động đến thiên địa, thì liền lập tức có một cổ lực lượng khổng lồ vô hình, giống như đào núi lấp biển bình thường, bằng không thì sao tất cả sự công kích kiếm quang cùng kiếm ý tứ giai của Huyền Thiên xông tới đều mất đi hiệu quả, bảy vị đệ tử thì không có bị ảnh hưởng một chút nào.
Bảy người bổ ra kiếm quang, lại được năng lượng cường đại của trời đất tiếp thêm sức mạnh, sức mạnh dường như không chỉ tăng thêm gấp mười lần, bảy chuôi cấp hạ phẩm biến thành Huyền cấp thượng phẩm bảo kiếm, tất cả đều tản ra ánh sáng lấp lánh, vây kín Huyền Thiên đến nỗi không có một kẽ hở, thế công giống như cuồng phong bạo vũ, bổ ra bảy đạo lỗ hỏng, dương như là chỉ trong một nháy mắt đã phá kiếm thế của Huyền Thiên.
Sắc mặt của Huyền Thiên có chút giật mình, thực lực của bảy người đối với hắn mà nói thì hẳn là bọn họ không chịu được một kích của mình, nhưng mà bọn họ vừa mới thi triển 'Thất tinh kiếm trận' thì lại có được thực lực khinh khủng như thế, không thể nào ở phía dưới trạng thái đỉnh phong.
Kiếm trận! Huyền Thiên lại một lần nữa gặp sự công kích của kiếm trận.
Lần đầu tiên gặp phải là ở trong sơn động ẩn cư của Chu Vô Ảnh, ở trong đó bày ra trận pháp Lục kiếm tuyệt sát trận, lúc đó đối với Huyền Thiên mà nói thì Lục kiếm tuyệt sát trận này vô cùng nguy hiểm, Huyền Thiên chỉ có thể ở trong trận đó duy trì một hai lần công kích mà thôi.
Nhưng mà Lục kiếm tuyệt sát trận chỉ là trận pháp do Chu Vô Ảnh mấy trăm năm trước bày ra, trận pháp là trận pháp chết không có người khống chế, mà giờ này đối mặt với 'Thất tinh kiếm trận', cũng là do bảy vị cường giả địa giai cảnh nhất trọng, nhị trọng tạo thành trận pháp sống, uy lực so với Lục kiếm tuyệt sát trận không người khống chế không biết cường đại bao nhiêu lần.
Bảy người này Huyền Thiên chưa từng gặp qua, cho nên không biết một ai.
Bảy người này liên thủ, tuyệt đối không phải là đối thủ của vị cường giả địa giai cảnh tam trọng, nhưng Huyền Thiên đã từng đánh bại Cửu Thành cường giả địa giai cảnh tam trọng, nói ra còn kém xa Trịnh Uyên, vì vậy đối với bảy người này cũng không có để ở trong lòng.
- Các ngươi là người của ai? Giang Nhất Lưu? Trác Bất Quần? Hay là Quản Trọng Vũ?
Ánh mắt Huyền Thiên chuyển động ở trên người của hai tên đệ tử địa giai cảnh nhị trọng.
Hai vị cường giả địa giai cảnh nhị trọng, tuổi cũng khoảng hai mươi ba và hai mươi lăm mươi sáu gì đó.
Sáu ánh mắt của vị đệ tử khác đều nhìn lại về phía đệ tử địa giai cảnh nhị trọng cỡ hai mươi ba tuổi gì đó, như vậy rõ ràng hắn là đầu lĩnh trong đám bảy người này.
Đồng dạng tu vi, nhưng tuổi nhỏ hơn thì khẳng định tư chất rất tốt, sau này thành tựu càng lớn hơn.
Một tên đệ tử địa giai cảnh nhị trọng, ước chừng còn nhỏ tuổi, nhếch môi lên nói:
- Chết đến nơi rồi, còn đứng đó nói nhảm nhiều như vậy làm gì!
- Các ngươi muốn giết ta sao?
Từ ánh mắt của bọn hắn nhận được sự trả lời khẳng định, ánh mắt Huyền Thiên trở nên lạnh lùng:
- Các ngươi cũng biết, giết đệ tử chân chuyển của Các chủ sẽ lãnh lấy hậu quả gì không?
- Hắc hắc hắc.... hậu quả sao?
Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng nhỏ tuổi cười lạnh một tiếng:
- Hoàng Thiên nếu ngươi không chết, thì đúng là có hậu quả nghiêm trọng, nhưng nếu ngươi chết ở trong 'Cấm địa thí luyện', thì có thể có hậu quả gì chứ? Ai sẽ là chỗ dựa cho ngươi chứ? Đợi đến lúc Các chủ bế quan xong đi ra ngoài, thì cũng là việc của một hai năm sau đó rồi, khi đó còn có người nào nhớ rõ Hoàng Thiên là ai? Hắc hắc hắc hắc....
Huyền Thiên cũng mỉm cười nói:
- Đã như vậy thì khẳng định ta sống không được rồi, vậy thì tại sao các ngươi lại không dám nói cho ta biết ai đứng đằng sau lưng hạ độc thủ ta? Trong lòng của ngươi đang sợ hãi, các ngươi nếu dám động thủ, ta mà không có chết, mà các ngươi chỉ có một con đường là chết, bây giờ còn cho các ngươi cơ hội để lựa chọn, lựa chọn con đường sống hay chết thì tùy các ngươi, Các chủ để lại cho ta một vũ khí cường đại, đánh chết cường giả địa giai cảnh dễ như trở bàn tay, giết bảy người các ngươi càng đơn giản hơn giống như đang chém dưa thái rau mà thôi, nói...Là ai muốn hại ta?
Thanh âm của Huyền Thiên vừa mới cất lên, năm vị đệ tử địa giai nhất trọng sợ tới mức toàn thân chấn động, một trong hai vị đệ tử địa giai cảnh nhị trọng thì sắc mặt cũng trắng nhợt.
Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng nhỏ tuổi, thì tâm tư chặt chẽ hơn một chút, cho nên rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, hừ nhẹ một tiếng:
- Đừng có nghe hắn bịa chuyện, ngoại trừ Linh Kiếm Thiên Cấp, thì còn có vũ khí cường đại nào khác có thể giết chết cường giả địa giai cảnh dễ như trở bàn tay chứ? Cũng không nói là Các chủ có Linh Kiếm Thiên Cấp hay không, mà cho dù có cũng không cho hắn, chúng ta cũng đã ký kết, tên cũng đã lập danh sách, thề phải giết cho bằng được Hoàng Thiên, ngoại trừ giết chết Hoàng Thiên thì không còn có bất cứ con đường nào đi nữa, giết hắn - - cho ta!
Đinh một tiếng, Phá Vân Kiếm ra khỏi vỏ, thanh âm Huyền Thiên vang lên lạnh lẽo:
- Không có Thiên Cấp Linh Kiếm, nhưng ta vẫn còn dư sức đánh chết bảy người các ngươi, nếu các ngươi muốn chết thì cứ việc tới đây!
- Ha ha ha ha...! Khẩu khí cũng thật lớn!
Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng tuổi nhỏ, lại không sợ hãi một chút nào, còn đứng đó cười lớn một tiếng:
- Hoàng Thiên, ngươi tiến vào bản các trong thời gian quá ngắn, cho nên căn bản không biết tinh túy của bản các là cái gì, không phải là kiếm kỹ siêu phàm thoát tục, mà là kiếm trận có uy lực vô cùng!
- Ta không thèm quản cái kiếm trận gì đó của ngươi, kiếm của ta vừa ra khỏi vỏ có sức mạnh vô địch, không có gì kiên cố mà không phá nổi!
Một lời của Huyền Thiên vừa thốt ra, lập tức thi triển Diệt Thần Thức, kiếm ý tứ giai trong lúc đó mãnh liệt xuất ra, bao phủ bốn phương, ùn ùn kéo đến, trong một chốc lát kiếm quang trút xuống như mưa, tấn công ồ ạt như thủy triều, phát động công kích kinh thiên động địa.
Đối phó với đệ tử địa giai nhất trọng, nhị trọng, cho nên Huyền Thiên liền thi triển kiếm ý tứ giai phối hợp cùng với Diệt Thần Thức, giờ phút này hắn ra tay không có chút lưu tình nào.
Bị sự công kích khủng bố của kiếm thế cường đại như thế, cho dù cường giả địa giai tam trọng cũng phải nhượng bộ lui binh, nếu không thì trong năm bước nhất định sẽ có máu tươi đổ xuống.
Nhưng mà, bảy vị đệ tử địa giai cảnh nhất trọng, nhị trọng, chỉ lui lại có nửa bước, đồng thời hét lớn lên một tiếng:
- 'Thất tinh kiếm trận'!
Âm thanh đồng thời vừa phát ra, trong nháy mắt bảy người liền xuất kiếm.
Trong phút chốc, kiếm thế kinh thiên xông thẳng lên trời.
Chỗ đứng của bảy người, huyền diệu đến cực điểm, kiếm thế vừa động đến thiên địa, thì liền lập tức có một cổ lực lượng khổng lồ vô hình, giống như đào núi lấp biển bình thường, bằng không thì sao tất cả sự công kích kiếm quang cùng kiếm ý tứ giai của Huyền Thiên xông tới đều mất đi hiệu quả, bảy vị đệ tử thì không có bị ảnh hưởng một chút nào.
Bảy người bổ ra kiếm quang, lại được năng lượng cường đại của trời đất tiếp thêm sức mạnh, sức mạnh dường như không chỉ tăng thêm gấp mười lần, bảy chuôi cấp hạ phẩm biến thành Huyền cấp thượng phẩm bảo kiếm, tất cả đều tản ra ánh sáng lấp lánh, vây kín Huyền Thiên đến nỗi không có một kẽ hở, thế công giống như cuồng phong bạo vũ, bổ ra bảy đạo lỗ hỏng, dương như là chỉ trong một nháy mắt đã phá kiếm thế của Huyền Thiên.
Sắc mặt của Huyền Thiên có chút giật mình, thực lực của bảy người đối với hắn mà nói thì hẳn là bọn họ không chịu được một kích của mình, nhưng mà bọn họ vừa mới thi triển 'Thất tinh kiếm trận' thì lại có được thực lực khinh khủng như thế, không thể nào ở phía dưới trạng thái đỉnh phong.
Kiếm trận! Huyền Thiên lại một lần nữa gặp sự công kích của kiếm trận.
Lần đầu tiên gặp phải là ở trong sơn động ẩn cư của Chu Vô Ảnh, ở trong đó bày ra trận pháp Lục kiếm tuyệt sát trận, lúc đó đối với Huyền Thiên mà nói thì Lục kiếm tuyệt sát trận này vô cùng nguy hiểm, Huyền Thiên chỉ có thể ở trong trận đó duy trì một hai lần công kích mà thôi.
Nhưng mà Lục kiếm tuyệt sát trận chỉ là trận pháp do Chu Vô Ảnh mấy trăm năm trước bày ra, trận pháp là trận pháp chết không có người khống chế, mà giờ này đối mặt với 'Thất tinh kiếm trận', cũng là do bảy vị cường giả địa giai cảnh nhất trọng, nhị trọng tạo thành trận pháp sống, uy lực so với Lục kiếm tuyệt sát trận không người khống chế không biết cường đại bao nhiêu lần.
/1894
|