Ít nói nhảm đi!
Huyền Thiên xuất kiếm như thường, tiếp tục trọng trảm.
Kiếm ý bát giai càng ngày càng suy yếu, đã khó có thể ngăn trở thế công của Huyền Thiên, thấy nhuyễn công không thành, khẩu khí hắn lại bắt đầu chuyển cứng rắn:
- Ngươi nếu dám tổn thương tánh mạng Vũ Văn Hiên, cơn giận của Bá Kiếm Môn, toàn bộ Thần Châu đại địa cũng không còn chỗ cho ngươi đặt chân nữa đâu.
- Bá Kiếm Môn nho nhỏ tính là cái rắm gì... !
Huyền Thiên cứng mềm không ăn, tiếp tục trọng trảm.
PHỐC --! Không biết kiếm thứ bao nhiêu chém ra, lực lượng của kiếm ý bát giai đã hết sức yếu ớt, rốt cục không ngăn được nữa, cả ngón tay và thân thể đều bị Huyền Thiên một kiếm chém chết, hóa thành hư vô.
Vũ Văn Hiêu đã mất đi bùa hộ mệnh, thần sắc đại hoảng nói:
- Không được -- không được giết ta... !
Kiếm quang sáng chói nhanh chóng trảm xuống cũng không vì Vũ Văn Hiêu cầu xin tha thứ mà thay đổi, một kiếm này đã chính thức chém Vũ Văn Hiêu thành hai trọng.
Huyền Thiên duỗi tay ra, thu Bảo kiếm Địa cấp trung phẩm của Vũ Văn Hiêu vào tay, ý niệm khẽ động liền diệt đi tinh thần lạc ấn của Vũ Văn Hiêu bên trong, sau đó thu vào trong không gian giới chỉ.
Sau đó, Huyền Thiên tìm sơ qua thi thể Vũ Văn Hiêu lấy được sáu khỏa linh thạch, cùng với một cái tay nải, bên trong đầy linh thảo, yêu hạch, đúng là thu hoạch của bọn người Hoàng Côn Sơn trong ba thánh qua bị Vũ Văn Hiêu đoạt đi.
Không còn gì trân quý nữa nên Huyền Thiên buông ra, để mặc thi thể theo nước chảy mà đi.
Đáy sông trải qua đại chiến, bị kiếm quang bổ ra mấy trăm đạo rãnh sâu cực lớn.
Thành công chém giết Vũ Văn Hiêu, Huyền Thiên mới rảnh rỗi để đánh giá tình huống dưới đáy sông, bỗng hắn phát hiện trong một khe rãnh bên cạnh có hào quang lóe lên.
Huyền Thiên lập tức đi vào đạo trong khe rãnh kia, vươn vào trong bùn trảo một cái.
Bùn cát trong tay theo nước chảy mà đi, một thanh tiểu kiếm, xuất hiện trong tay Huyền Thiên, ánh mắt Huyền Thiên bỗng nhiên kinh hãi.
Thanh tiểu kiếm màu xanh này tản ra hào quang lóe sáng, nhìn qua liền biết rõ chất liệu phi phàm.
Bất quá, Huyền Thiên kinh ngạc không phải chất liệu của thanh tiểu kiếm này mà là trên cán kiếm dài gần tấc có khắc hai chữ ấn -- Vạn Hóa!
Nếu trước khi đến Địa giai cảnh, Huyền Thiên chứng kiến hai chữ Vạn Hóa này nhất định sẽ không sợ hãi, không có bất luận cảm giác đặc thù gì cả.
Nhưng hiện giờ, sau khi Huyền Thiên nghe nói về truyền thuyết Cửu đại Vương giả sau Thượng Cổ thì trong nội tâm lại rất kinh hãi, Vạn Hóa, đây là danh xưng của Vạn Hóa Vương, Vương giả đời thứ nhất sau Thượng Cổ, thanh tiểu kiếm này có thể có quan hệ gì với Vạn Hóa Vương không?
- Có thi thể nổi lên mặt nước, đây nhất định là cường giả Địa giai cảnh!
- Chỉ có một nửa, vị cường giả này bị chết thật thê thảm, bị người bị chém thành hai đoạn dưới đáy sông, xem ra người xuất thủ thực lực tương đối đáng sợ!
- Hơn nửa đêm đại chiến dưới đáy sông Thanh Thủy, giữa bọn hắn đến cùng có thù hận gì?
- Cường giả còn sống còn chưa đi ra mà ở dưới đáy sông làm gì?
Thi thể nửa người của Vũ Văn Hiêu nổi lên mặt nước, dưới ánh trăng, hơn mười tên cường giả Địa giai cảnh ở trên không sông Thanh Thủy nhìn xuống dưới nghị luận:
Rất nhanh, lại có một nửa thi thể nổi lên, tiếng kinh hô càng lớn.
- Cường giả Địa giai cảnh còn trẻ tuổi như vậy... !
- Trời ạ, ta có thể cảm giác được, người này khi còn sống ít nhất cũng là cường giả Địa giai cảnh trung kỳ.
- Cường giả Địa giai cảnh trung kỳ trẻ tuổi như vậy, nhất định là hậu bối yêu nghiệt của một thế lực lớn nào đó, sao lại chết dưới đáy sông Thanh Thủy?
- Hậu bối yêu nghiệt thế này, ở Bắc Vực khẳng định có uy danh hiển hách, rốt cuộc là ai chém hắn?
- Trời ơi, đây tuyệt đối tin tức trọng đại nhất từ sau khi Thượng Cổ Lôi Cung xuất thế, nhất định sẽ cuốn khắp Bắc Vực, tạo nên một hồi Phong Bạo.
- Vị này hậu bối yêu nghiệt này nhìn thật quen mắt, ta khẳng định đã trông thấy, là ai nhỉ... ? ... Ah! Ta nhớ ra rồi, đây là hậu bối thiên tài của Bá Kiếm Môn-- Vũ Văn Hiêu.
- Cái gì? Vũ Văn Hiêu chính là thiên kiêu tử của Bá Kiếm Môn, là thân đệ đệ của Vũ Văn Bá ah, người nào lại dám chém hắn thành hai đoạn?
- Bá Kiếm Môn chính là một trong năm đại thế lực siêu cấp trên Thần Châu đại địa, Vũ Văn Hiêu bị người chém giết. Đây là thiên đại sự kiện, tuyệt đối sẽ khiến Bắc Vực nổi lên một hồi phong bạo.
- Vũ Văn Hiêu là người nổi bật trong hậu bối yêu nghiệt của Bá Kiếm Môn, đối với cái chết của hắn Bá Kiếm Môn khẳng định thập phần coi trọng, nếu có thể nói cho Bá Kiếm Môn hung thủ là ai, nhất định sẽ đạt được phần thưởng cực lớn!
- Đúng vậy a, nhanh đi xuống xem một chút là người nào giết Vũ Văn Hiêu... !
Hơn mười vị cường giả Địa giai cảnh, chín thành đều phóng xuống sông, còn có một thành bay về phía Bá Châu, đi về phía Bá Kiếm Môn báo tin.
Huyền Thiên tay cầm Vạn Hóa tiểu kiếm, hắn có trực giác phi thường cường liệt, thanh tiểu kiếm này, khẳng định có quan hệ đến Vạn Hóa Vương.
Trong lúc nhất thời Huyền Thiên không cách nào nhìn ra tiểu Kiếm có tác dụng gì nên thu vào trong không gian giới chỉ, ánh mắt của hắn lần nữa khẽ đảo qua mấy trăm đạo khe nứt dưới đáy sông, ánh mắt càng kinh hãi hơn.
Có khe rãnh sâu mấy chục thước, Huyền Thiên vậy mà từ đó thấy được một ít đồ vật kỳ quái, tựa hồ là một góc của kiến trúc nào đó.
Huyền Thiên trong nội tâm cả kinh, Chẳng lẽ cái này dưới nước, còn có cái gì di tích cổ kiến trúc hay sao?
Nhưng không đợi Huyền Thiên tiến đến thăm dò, có hơn mười vị cường giả xông vào sông Thanh Thủy, tu vị từ Địa giai cảnh nhất trọng đến lục trọng không đều.
- Là ai? Chém giết hậu bối thiên tài của Bá Kiếm Môn?
Chân Nguyên ngưng tụ thành lồng khí hộ thể, ngăn nước chảy bên ngoài, tổng cộng có 16 vị cường giả Địa giai cảnh, bay thẳng xuống đáy sông, muốn tìm được hung thủ chém giết Vũ Văn Hiêu để đế Bá Kiếm Môn lĩnh thưởng.
Huyền Thiên khẽ nhíu mày, hắn còn muốn biết rõ di tích kiến trúc dưới đáy sông đến cùng là vật gì, nhưng nơi này không thể ở lâu, tạm thời hắn không muốn bạo lộ thân phận chính diện làm địch với Bá Kiếm Môn nên trong cơ thể kiếm quang lóe lên, ngự kiếm phi hành dưới đáy nước, đồng thời vận dụng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật theo nước chảy, nhanh chóng đạt đến cực tốc lao về phía hạ du.
16 vị cường giả Địa giai cảnh đến đáy sông, cũng không phát hiện thân ảnh Huyền Thiên nhưng nguyên một đám lại bị mất trăm vết kiếm giăng khắp dưới đáy sông hấp dẫn, thẳng đến khi có người thấy được trong vài khe rãnh sâu tựa hồ có di tích kiến trúc...
- Dưới đáy sông tựa hồ có kiến trúc gì đó... !
Một người kinh hô, chạy vội vào một khe rãnh.
Chúng cường giả đều bị hấp dẫn, không trông thấy Huyền Thiên, lập tức liền vứt bỏ hung thủ chém giết Vũ Văn Hiêu ra khỏi đầu, toàn bộ đều phóng vào những khe nứt sâu kia.
Huyền Thiên độn đi ngàn dặm dưới đáy sông Thanh Thủy, rồi sau đó mới lao ra khỏi mặt nước, không dừng lại chút nào, bảo trì cực tốc, lao thẳng về phía Ngạo Châu.
Huyền Thiên xuất kiếm như thường, tiếp tục trọng trảm.
Kiếm ý bát giai càng ngày càng suy yếu, đã khó có thể ngăn trở thế công của Huyền Thiên, thấy nhuyễn công không thành, khẩu khí hắn lại bắt đầu chuyển cứng rắn:
- Ngươi nếu dám tổn thương tánh mạng Vũ Văn Hiên, cơn giận của Bá Kiếm Môn, toàn bộ Thần Châu đại địa cũng không còn chỗ cho ngươi đặt chân nữa đâu.
- Bá Kiếm Môn nho nhỏ tính là cái rắm gì... !
Huyền Thiên cứng mềm không ăn, tiếp tục trọng trảm.
PHỐC --! Không biết kiếm thứ bao nhiêu chém ra, lực lượng của kiếm ý bát giai đã hết sức yếu ớt, rốt cục không ngăn được nữa, cả ngón tay và thân thể đều bị Huyền Thiên một kiếm chém chết, hóa thành hư vô.
Vũ Văn Hiêu đã mất đi bùa hộ mệnh, thần sắc đại hoảng nói:
- Không được -- không được giết ta... !
Kiếm quang sáng chói nhanh chóng trảm xuống cũng không vì Vũ Văn Hiêu cầu xin tha thứ mà thay đổi, một kiếm này đã chính thức chém Vũ Văn Hiêu thành hai trọng.
Huyền Thiên duỗi tay ra, thu Bảo kiếm Địa cấp trung phẩm của Vũ Văn Hiêu vào tay, ý niệm khẽ động liền diệt đi tinh thần lạc ấn của Vũ Văn Hiêu bên trong, sau đó thu vào trong không gian giới chỉ.
Sau đó, Huyền Thiên tìm sơ qua thi thể Vũ Văn Hiêu lấy được sáu khỏa linh thạch, cùng với một cái tay nải, bên trong đầy linh thảo, yêu hạch, đúng là thu hoạch của bọn người Hoàng Côn Sơn trong ba thánh qua bị Vũ Văn Hiêu đoạt đi.
Không còn gì trân quý nữa nên Huyền Thiên buông ra, để mặc thi thể theo nước chảy mà đi.
Đáy sông trải qua đại chiến, bị kiếm quang bổ ra mấy trăm đạo rãnh sâu cực lớn.
Thành công chém giết Vũ Văn Hiêu, Huyền Thiên mới rảnh rỗi để đánh giá tình huống dưới đáy sông, bỗng hắn phát hiện trong một khe rãnh bên cạnh có hào quang lóe lên.
Huyền Thiên lập tức đi vào đạo trong khe rãnh kia, vươn vào trong bùn trảo một cái.
Bùn cát trong tay theo nước chảy mà đi, một thanh tiểu kiếm, xuất hiện trong tay Huyền Thiên, ánh mắt Huyền Thiên bỗng nhiên kinh hãi.
Thanh tiểu kiếm màu xanh này tản ra hào quang lóe sáng, nhìn qua liền biết rõ chất liệu phi phàm.
Bất quá, Huyền Thiên kinh ngạc không phải chất liệu của thanh tiểu kiếm này mà là trên cán kiếm dài gần tấc có khắc hai chữ ấn -- Vạn Hóa!
Nếu trước khi đến Địa giai cảnh, Huyền Thiên chứng kiến hai chữ Vạn Hóa này nhất định sẽ không sợ hãi, không có bất luận cảm giác đặc thù gì cả.
Nhưng hiện giờ, sau khi Huyền Thiên nghe nói về truyền thuyết Cửu đại Vương giả sau Thượng Cổ thì trong nội tâm lại rất kinh hãi, Vạn Hóa, đây là danh xưng của Vạn Hóa Vương, Vương giả đời thứ nhất sau Thượng Cổ, thanh tiểu kiếm này có thể có quan hệ gì với Vạn Hóa Vương không?
- Có thi thể nổi lên mặt nước, đây nhất định là cường giả Địa giai cảnh!
- Chỉ có một nửa, vị cường giả này bị chết thật thê thảm, bị người bị chém thành hai đoạn dưới đáy sông, xem ra người xuất thủ thực lực tương đối đáng sợ!
- Hơn nửa đêm đại chiến dưới đáy sông Thanh Thủy, giữa bọn hắn đến cùng có thù hận gì?
- Cường giả còn sống còn chưa đi ra mà ở dưới đáy sông làm gì?
Thi thể nửa người của Vũ Văn Hiêu nổi lên mặt nước, dưới ánh trăng, hơn mười tên cường giả Địa giai cảnh ở trên không sông Thanh Thủy nhìn xuống dưới nghị luận:
Rất nhanh, lại có một nửa thi thể nổi lên, tiếng kinh hô càng lớn.
- Cường giả Địa giai cảnh còn trẻ tuổi như vậy... !
- Trời ạ, ta có thể cảm giác được, người này khi còn sống ít nhất cũng là cường giả Địa giai cảnh trung kỳ.
- Cường giả Địa giai cảnh trung kỳ trẻ tuổi như vậy, nhất định là hậu bối yêu nghiệt của một thế lực lớn nào đó, sao lại chết dưới đáy sông Thanh Thủy?
- Hậu bối yêu nghiệt thế này, ở Bắc Vực khẳng định có uy danh hiển hách, rốt cuộc là ai chém hắn?
- Trời ơi, đây tuyệt đối tin tức trọng đại nhất từ sau khi Thượng Cổ Lôi Cung xuất thế, nhất định sẽ cuốn khắp Bắc Vực, tạo nên một hồi Phong Bạo.
- Vị này hậu bối yêu nghiệt này nhìn thật quen mắt, ta khẳng định đã trông thấy, là ai nhỉ... ? ... Ah! Ta nhớ ra rồi, đây là hậu bối thiên tài của Bá Kiếm Môn-- Vũ Văn Hiêu.
- Cái gì? Vũ Văn Hiêu chính là thiên kiêu tử của Bá Kiếm Môn, là thân đệ đệ của Vũ Văn Bá ah, người nào lại dám chém hắn thành hai đoạn?
- Bá Kiếm Môn chính là một trong năm đại thế lực siêu cấp trên Thần Châu đại địa, Vũ Văn Hiêu bị người chém giết. Đây là thiên đại sự kiện, tuyệt đối sẽ khiến Bắc Vực nổi lên một hồi phong bạo.
- Vũ Văn Hiêu là người nổi bật trong hậu bối yêu nghiệt của Bá Kiếm Môn, đối với cái chết của hắn Bá Kiếm Môn khẳng định thập phần coi trọng, nếu có thể nói cho Bá Kiếm Môn hung thủ là ai, nhất định sẽ đạt được phần thưởng cực lớn!
- Đúng vậy a, nhanh đi xuống xem một chút là người nào giết Vũ Văn Hiêu... !
Hơn mười vị cường giả Địa giai cảnh, chín thành đều phóng xuống sông, còn có một thành bay về phía Bá Châu, đi về phía Bá Kiếm Môn báo tin.
Huyền Thiên tay cầm Vạn Hóa tiểu kiếm, hắn có trực giác phi thường cường liệt, thanh tiểu kiếm này, khẳng định có quan hệ đến Vạn Hóa Vương.
Trong lúc nhất thời Huyền Thiên không cách nào nhìn ra tiểu Kiếm có tác dụng gì nên thu vào trong không gian giới chỉ, ánh mắt của hắn lần nữa khẽ đảo qua mấy trăm đạo khe nứt dưới đáy sông, ánh mắt càng kinh hãi hơn.
Có khe rãnh sâu mấy chục thước, Huyền Thiên vậy mà từ đó thấy được một ít đồ vật kỳ quái, tựa hồ là một góc của kiến trúc nào đó.
Huyền Thiên trong nội tâm cả kinh, Chẳng lẽ cái này dưới nước, còn có cái gì di tích cổ kiến trúc hay sao?
Nhưng không đợi Huyền Thiên tiến đến thăm dò, có hơn mười vị cường giả xông vào sông Thanh Thủy, tu vị từ Địa giai cảnh nhất trọng đến lục trọng không đều.
- Là ai? Chém giết hậu bối thiên tài của Bá Kiếm Môn?
Chân Nguyên ngưng tụ thành lồng khí hộ thể, ngăn nước chảy bên ngoài, tổng cộng có 16 vị cường giả Địa giai cảnh, bay thẳng xuống đáy sông, muốn tìm được hung thủ chém giết Vũ Văn Hiêu để đế Bá Kiếm Môn lĩnh thưởng.
Huyền Thiên khẽ nhíu mày, hắn còn muốn biết rõ di tích kiến trúc dưới đáy sông đến cùng là vật gì, nhưng nơi này không thể ở lâu, tạm thời hắn không muốn bạo lộ thân phận chính diện làm địch với Bá Kiếm Môn nên trong cơ thể kiếm quang lóe lên, ngự kiếm phi hành dưới đáy nước, đồng thời vận dụng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật theo nước chảy, nhanh chóng đạt đến cực tốc lao về phía hạ du.
16 vị cường giả Địa giai cảnh đến đáy sông, cũng không phát hiện thân ảnh Huyền Thiên nhưng nguyên một đám lại bị mất trăm vết kiếm giăng khắp dưới đáy sông hấp dẫn, thẳng đến khi có người thấy được trong vài khe rãnh sâu tựa hồ có di tích kiến trúc...
- Dưới đáy sông tựa hồ có kiến trúc gì đó... !
Một người kinh hô, chạy vội vào một khe rãnh.
Chúng cường giả đều bị hấp dẫn, không trông thấy Huyền Thiên, lập tức liền vứt bỏ hung thủ chém giết Vũ Văn Hiêu ra khỏi đầu, toàn bộ đều phóng vào những khe nứt sâu kia.
Huyền Thiên độn đi ngàn dặm dưới đáy sông Thanh Thủy, rồi sau đó mới lao ra khỏi mặt nước, không dừng lại chút nào, bảo trì cực tốc, lao thẳng về phía Ngạo Châu.
/1894
|