Chẳng còn vết thương nào nữa, Hoa Phong quyết định đi tìm nơi tu luyện. Lần này hắn vừa đi vừa quét thần thức, đề phòng đám người Dương Kỳ và các đệ tử khác, lỡ như có ai nhìn thấy hắn có thể đi lại bình thường, sẽ không hay.
Hoa Phong đi vòng quanh Vân Phong sơn, rà xét thần thức, mong tìm được các hạp cốc hoang vắng, nếu nhận thấy dấu hiệu của con người, hắn lập tức bỏ qua.
Được một lúc hắn tìm thấy một hạp cốc vô cùng bí ẩn.
Hạp cốc Hoa Phong vừa tìm thấy được bao quanh bởi các gò núi nhỏ, cây cố rậm rạp vô cùng khó phát hiện.
Lối vào hạp cốc là một lỗ nhỏ, chỉ đủ một người chui qua. Nếu ví Hoa Phong như loài gặm nhấm quả thật không sai. Hắn có thể phát hiện ra những nơi cực kỳ bí mật, mà rất nhiều người không thể tìm ra.
Chui vào trong hạp cốc, trước tiên hắn quan sát xung quanh, nơi này không rộng lắm, cây cối bao quanh tạo nên những bóng râm mát rượi, rất thích hợp tu luyện.
Tìm một chỗ ngồi xuống, Hoa Phong hít một hơi thật sâu, tĩnh tâm bắt đầu tu luyện.
Hắn nhắm mắt nhớ lại khẩu quyết trên công pháp vô danh, tông môn vừa phát hôm qua.
Cảnh giới đầu tiên Luyện Thân. Mở đầu luyện thân là luyện khí. Muốn thành công bước vào luyện khí, cần thông theo pháp quyết trong công pháp, dẫn linh khí nhập thể, linh khí nhập thể thông qua kinh mạch tiến vào linh căn. Linh căn tinh luyện linh khí rồi mới được đưa vào đan điền. Sau đó đan điền sẽ ngưng tụ linh khí hình thành mười hai luồng chân khí. Mỗi một luồng chân khí đại biểu cho một tầngk của Luyện Khí kỳ.
Luyện Khí kỳ tổng cộng chia thành mười hai cảnh giới nhỏ. Hình thành một luồng chân khí gọi là luyện khí nhất trọng, hai luồng là nhị trọng, cứ như vậy khi đến thập nhị trọng cũng là đỉnh phong có thể đột phá đến Luyện Thể.
Mỗi một luồng chân khí đều có cách ngưng tụ khác nhau. Trên công pháp vô danh chỉ có thể tu luyện đến tầng thứ tư, muốn tu luyện đến tầng tiếp theo phải tấn thăng đệ tử ngoại môn.
Khi Hoa Phong nương theo pháp quyết dẫn linh khí nhập thể, dị biến liền phát sinh. Cái hắn dẫn dắt không chỉ mỗi linh khí, còn có nguyên khí. Hai luồng khí song song chui vào kinh mạch, một trong số đó thông qua hoàng linh căn tinh luyện, được thu vào đan điền, cái còn lại thông qua thiên địa linh căn, sau đó cũng tiến nhập thiên địa đan điền.
Hoa Phong ngẩn người, hắn nhất thời quên mất, con đường của hắn khác với người thường. Người khác chỉ có thể hấp thu linh khí, cho nên chỉ có một đường tu luyện, còn hắn đồng thới hấp thu linh khí và nguyên khí, từ đó hình thành hai con đường tu luyện song song, nhưng khác nhau về chất.
Loại bỏ tạp niệp Hoa Phong tiếp tục tu luyện. Khi thời gian trôi qua được vài hô hấp, hắn lại không thể không đình chỉ tu luyện.
Vốn linh khí ở Thanh quốc rất mỏng manh, Thanh Vân tông tốt hơn một chút, nhưng vẫn rất mỏng. Có điều nguyên khí thì không như vậy, do từ xa xưa đến hiện tại, võ giả chỉ có thể hấp thu linh khí, không thể hấp thu nguyên khí. Chính vì vậy nguyên khí là vô cùng đậm đặc.
Cũng nhờ nguyên khí đậm đặc Hoa Phong mới ngưng tụ thành công linh căn của hắn, nếu như dùng linh khí thì không thể nào làm được.
Nguyên do là ở đó, nguyên khí đậm đặc, tốc độ hấp thu là vô cùng khủng bố, nhưng tu luyện song song, yêu cầu hai con đường phải cùng cảnh giới.
Linh khí quá mỏng nguyên khí lại nhiều, cho nên nguyên khí có nhiều đến mấy cũng chỉ cô đọng được một phần rất nhỏ mà thôi, còn các nguyên khí dư thừa,sẽ tự động tràn ra các đường kinh mạch nhỏ, sau đó theo lỗ chân lông thoát ra ngoài.
Hoa Phong liên tục thử đủ mọi cách, nguyên khí vẫn tràn ra. Hắn cố gắng hết sức, giữ nguyên khí ở lại thiên địa đan điền, nhằm ngưng tụ ra nhiều chân khí hơn.
Nhưng do tính chất cân bằng vi diệu nào đó, mà lượng chân khí được ngưng tụ của hai đan điền không thể nào chênh lệch.
Rất cần tận dụng triệt để nguồn nguyên khí dư thừa, Hoa Phong đành tạm gác lại việc tu luyện, rồi lâm vào trầm tư.-Đúng rồi! Vô Sỉ quyết.
-Sao mà ngu vậy nhờ! đơn giản vậy cũng nghĩ cho nhiều.
Suy tư một hồi hắn đột nhiên nghĩ đến cái công pháp vô sỉ kia, rồi tự chửi luôn mình.
-Thiên địa nguyên khí và thiên địa linh khí cả hai đều dùng cho tu luyện, từ đó suy ra chúng cùng thuộc về một chất.
-Linh khí ví như dạng lỏng thì nguyên khí sẽ là dạng khí, từ đó suy đoán ra, nguyên khí được sinh ra bởi linh khí.
-Như vậy chi cần thông qua Vô Sỉ quyết, phân giải nguyên khí trở về nguyên bản, chẳng phải lúc đó sẽ là linh khí rồi sao?
-Đôi khi quá thông minh lại quên điều đơn giản nhất.
Hiểu ra được vấn đề hắn kích động vô cùng, sau đó lẩm bẩm tự khen tự chê.Không biết từ lúc nào Thiên Địa quyết đã bị hắn gọi thành Vô Sỉ quyết rồi.
Thở ra một ngụm trọc khí Hoa Phong lại tiếp tục tu luyện. Lần này mỗi khi nguyên khí tràn ra ngay lập tức hắn dùng Thiên Địa quyết phân giải thành linh khí. Linh khí này khác rất nhiều so với linh khí hấp thu từ bên ngoài. được phân giải trực tiếp từ nguyên khí, nguyên khí chính là tinh hoa nguyên bản, cho nên lượng linh khí này tinh thuần cực điểm, khi ngưng tụ chân khí chất lượng cũng là cực cao, cao như thế nào Hoa Phong không thể phán định, nhưng tuyệt đối không phải võ giả thông thường có thể so sánh
Để tránh pha tạp linh khí tinh hoa và linh khí thông thường, Hoa Phong liền bỏ ra hai canh giờ cô đọng một cái linh đài cực nhỏ nằm cạnh giả linh đài.
Cái linh đài nhỏ này liên kết trực tiếp với giả linh đài đã ngưng thực, nên vô cùng chắc chắn.
Công dụng của nó chính là hấp thu linh khí bên ngoài sau đó loại bỏ toàn bộ tạp chất, rồi mới chuyển đến giả linh đài cho Hoàng linh căn xử lý. Linh đài này Hoa Phong gọi nó là máy lọc linh khí, đến cả linh căn hắn còn ngưng tụ dược hai cái huồng hồ chỉ là một cái linh đài nhỏ bé.
Làm xong hết mọi chuyện hắn mới bắt đầu tu luyện, nhưng ngay lập tức hắn mở mắt.
-Cái này! không khỏi có chút qua đi!
Hắn nói thầm.
Nguyên nhân do nguyên khí vô cùng đậm đặc, dù chỉ tu luyện bất nhập lưu công pháp, nhưng tốc độ hấp thu nguyên khí của thiên địa linh đài là vô cùng khủng bố. khả năng xử lý của những cái khác cũng nhanh đến kinh người, thậm chí thiên địa quyết còn có xu hướng tự động phân giải nguyên khí, khiến cho linh khí trong cơ thể hắn như sương mù vậy.
Trực tiếp hấp thu linh khí gần như vậy, dù là giả linh đài hay hoàng linh căn cũng không thể nào chậm được
Tất cả việc đó làm cho tốc độ tu luyện của hắn như có gắn hỏa tiễn vậy.
-Khủng bố!
Tặc lưỡi nhưng vui mừng không lớn nổi.
Hoa Phong đi vòng quanh Vân Phong sơn, rà xét thần thức, mong tìm được các hạp cốc hoang vắng, nếu nhận thấy dấu hiệu của con người, hắn lập tức bỏ qua.
Được một lúc hắn tìm thấy một hạp cốc vô cùng bí ẩn.
Hạp cốc Hoa Phong vừa tìm thấy được bao quanh bởi các gò núi nhỏ, cây cố rậm rạp vô cùng khó phát hiện.
Lối vào hạp cốc là một lỗ nhỏ, chỉ đủ một người chui qua. Nếu ví Hoa Phong như loài gặm nhấm quả thật không sai. Hắn có thể phát hiện ra những nơi cực kỳ bí mật, mà rất nhiều người không thể tìm ra.
Chui vào trong hạp cốc, trước tiên hắn quan sát xung quanh, nơi này không rộng lắm, cây cối bao quanh tạo nên những bóng râm mát rượi, rất thích hợp tu luyện.
Tìm một chỗ ngồi xuống, Hoa Phong hít một hơi thật sâu, tĩnh tâm bắt đầu tu luyện.
Hắn nhắm mắt nhớ lại khẩu quyết trên công pháp vô danh, tông môn vừa phát hôm qua.
Cảnh giới đầu tiên Luyện Thân. Mở đầu luyện thân là luyện khí. Muốn thành công bước vào luyện khí, cần thông theo pháp quyết trong công pháp, dẫn linh khí nhập thể, linh khí nhập thể thông qua kinh mạch tiến vào linh căn. Linh căn tinh luyện linh khí rồi mới được đưa vào đan điền. Sau đó đan điền sẽ ngưng tụ linh khí hình thành mười hai luồng chân khí. Mỗi một luồng chân khí đại biểu cho một tầngk của Luyện Khí kỳ.
Luyện Khí kỳ tổng cộng chia thành mười hai cảnh giới nhỏ. Hình thành một luồng chân khí gọi là luyện khí nhất trọng, hai luồng là nhị trọng, cứ như vậy khi đến thập nhị trọng cũng là đỉnh phong có thể đột phá đến Luyện Thể.
Mỗi một luồng chân khí đều có cách ngưng tụ khác nhau. Trên công pháp vô danh chỉ có thể tu luyện đến tầng thứ tư, muốn tu luyện đến tầng tiếp theo phải tấn thăng đệ tử ngoại môn.
Khi Hoa Phong nương theo pháp quyết dẫn linh khí nhập thể, dị biến liền phát sinh. Cái hắn dẫn dắt không chỉ mỗi linh khí, còn có nguyên khí. Hai luồng khí song song chui vào kinh mạch, một trong số đó thông qua hoàng linh căn tinh luyện, được thu vào đan điền, cái còn lại thông qua thiên địa linh căn, sau đó cũng tiến nhập thiên địa đan điền.
Hoa Phong ngẩn người, hắn nhất thời quên mất, con đường của hắn khác với người thường. Người khác chỉ có thể hấp thu linh khí, cho nên chỉ có một đường tu luyện, còn hắn đồng thới hấp thu linh khí và nguyên khí, từ đó hình thành hai con đường tu luyện song song, nhưng khác nhau về chất.
Loại bỏ tạp niệp Hoa Phong tiếp tục tu luyện. Khi thời gian trôi qua được vài hô hấp, hắn lại không thể không đình chỉ tu luyện.
Vốn linh khí ở Thanh quốc rất mỏng manh, Thanh Vân tông tốt hơn một chút, nhưng vẫn rất mỏng. Có điều nguyên khí thì không như vậy, do từ xa xưa đến hiện tại, võ giả chỉ có thể hấp thu linh khí, không thể hấp thu nguyên khí. Chính vì vậy nguyên khí là vô cùng đậm đặc.
Cũng nhờ nguyên khí đậm đặc Hoa Phong mới ngưng tụ thành công linh căn của hắn, nếu như dùng linh khí thì không thể nào làm được.
Nguyên do là ở đó, nguyên khí đậm đặc, tốc độ hấp thu là vô cùng khủng bố, nhưng tu luyện song song, yêu cầu hai con đường phải cùng cảnh giới.
Linh khí quá mỏng nguyên khí lại nhiều, cho nên nguyên khí có nhiều đến mấy cũng chỉ cô đọng được một phần rất nhỏ mà thôi, còn các nguyên khí dư thừa,sẽ tự động tràn ra các đường kinh mạch nhỏ, sau đó theo lỗ chân lông thoát ra ngoài.
Hoa Phong liên tục thử đủ mọi cách, nguyên khí vẫn tràn ra. Hắn cố gắng hết sức, giữ nguyên khí ở lại thiên địa đan điền, nhằm ngưng tụ ra nhiều chân khí hơn.
Nhưng do tính chất cân bằng vi diệu nào đó, mà lượng chân khí được ngưng tụ của hai đan điền không thể nào chênh lệch.
Rất cần tận dụng triệt để nguồn nguyên khí dư thừa, Hoa Phong đành tạm gác lại việc tu luyện, rồi lâm vào trầm tư.-Đúng rồi! Vô Sỉ quyết.
-Sao mà ngu vậy nhờ! đơn giản vậy cũng nghĩ cho nhiều.
Suy tư một hồi hắn đột nhiên nghĩ đến cái công pháp vô sỉ kia, rồi tự chửi luôn mình.
-Thiên địa nguyên khí và thiên địa linh khí cả hai đều dùng cho tu luyện, từ đó suy ra chúng cùng thuộc về một chất.
-Linh khí ví như dạng lỏng thì nguyên khí sẽ là dạng khí, từ đó suy đoán ra, nguyên khí được sinh ra bởi linh khí.
-Như vậy chi cần thông qua Vô Sỉ quyết, phân giải nguyên khí trở về nguyên bản, chẳng phải lúc đó sẽ là linh khí rồi sao?
-Đôi khi quá thông minh lại quên điều đơn giản nhất.
Hiểu ra được vấn đề hắn kích động vô cùng, sau đó lẩm bẩm tự khen tự chê.Không biết từ lúc nào Thiên Địa quyết đã bị hắn gọi thành Vô Sỉ quyết rồi.
Thở ra một ngụm trọc khí Hoa Phong lại tiếp tục tu luyện. Lần này mỗi khi nguyên khí tràn ra ngay lập tức hắn dùng Thiên Địa quyết phân giải thành linh khí. Linh khí này khác rất nhiều so với linh khí hấp thu từ bên ngoài. được phân giải trực tiếp từ nguyên khí, nguyên khí chính là tinh hoa nguyên bản, cho nên lượng linh khí này tinh thuần cực điểm, khi ngưng tụ chân khí chất lượng cũng là cực cao, cao như thế nào Hoa Phong không thể phán định, nhưng tuyệt đối không phải võ giả thông thường có thể so sánh
Để tránh pha tạp linh khí tinh hoa và linh khí thông thường, Hoa Phong liền bỏ ra hai canh giờ cô đọng một cái linh đài cực nhỏ nằm cạnh giả linh đài.
Cái linh đài nhỏ này liên kết trực tiếp với giả linh đài đã ngưng thực, nên vô cùng chắc chắn.
Công dụng của nó chính là hấp thu linh khí bên ngoài sau đó loại bỏ toàn bộ tạp chất, rồi mới chuyển đến giả linh đài cho Hoàng linh căn xử lý. Linh đài này Hoa Phong gọi nó là máy lọc linh khí, đến cả linh căn hắn còn ngưng tụ dược hai cái huồng hồ chỉ là một cái linh đài nhỏ bé.
Làm xong hết mọi chuyện hắn mới bắt đầu tu luyện, nhưng ngay lập tức hắn mở mắt.
-Cái này! không khỏi có chút qua đi!
Hắn nói thầm.
Nguyên nhân do nguyên khí vô cùng đậm đặc, dù chỉ tu luyện bất nhập lưu công pháp, nhưng tốc độ hấp thu nguyên khí của thiên địa linh đài là vô cùng khủng bố. khả năng xử lý của những cái khác cũng nhanh đến kinh người, thậm chí thiên địa quyết còn có xu hướng tự động phân giải nguyên khí, khiến cho linh khí trong cơ thể hắn như sương mù vậy.
Trực tiếp hấp thu linh khí gần như vậy, dù là giả linh đài hay hoàng linh căn cũng không thể nào chậm được
Tất cả việc đó làm cho tốc độ tu luyện của hắn như có gắn hỏa tiễn vậy.
-Khủng bố!
Tặc lưỡi nhưng vui mừng không lớn nổi.
/125
|