Mục trưởng lão nghe vậy, cũng không có hỏi nhiều, thân hình lắc một cái trực tiếp biến mất. Ngay tại vị trí hắn đứng lúc nãy, là hình ảnh Vân Chính Thiên vừa ra tay đồ sát chín tên Huyết giả. Xem ra Vực Chủ đại nhân từ đầu vẫn dõi theo hắn.
Một lát sau, Mục Vô Ưu trở về, sau lưng hắn là Thành Chủ Long Thần thành, Hàn Long Quần. Trên đường đi hắn đã nghe Mục trưởng lão nói sơ qua sự việc, lúc này ánh mắt hắn vô cùng ngưng trọng, vừa thấy Vực Chủ lập tức quì xuống nói:
“Hồi bẩm Vực Chủ, Vân Chính Thiên hắn đã nhập ma ?”
Vực Chủ ánh mắt thủy chung vẫn đang quan sát màn hình giả lập, cũng không có nhìn Hàn Long Quần, cứ vậy mà nói:
“Hắn không có nhập ma, nhưng hành động lại rất giống ma, ta đang không hiểu tại sao một tên mười lăm tuổi thiếu niên lại có thể làm được tới mức này, ngươi có thể giải thích một chút được không, tiểu Quần.”
Vực Chủ thanh âm nhàn nhạt, thế nhưng Hàn Long Quần lại nghe như sét đánh bên tai, rõ ràng cảm thấy một cỗ uy áp vô hình đè lên vai của hắn, nhất thời mồ hôi lạnh rơi đầy trán. Vực Chủ đại nhân chính là đang chất vấn hắn việc Vân Chính Thiên có hành động kỳ lạ.
Vực Chủ tức giận, Hàn Long Quần không dám phát ngôn bừa bãi, hắn hướng Mục trưởng lão xin được xem lại hình ảnh trận tàn sát đó. Vân Chính Thiên đồ sát chín tên Huyết giả một cách man rợ, khiến nội tâm vững vàng của Hàn Long Quần cũng khẽ dao động, hắn hai mắt trầm tư suy nghĩ, một lát sau mới lại nói:
“Vực Chủ, ta nghĩ nguyên nhân khiến hắn điên cuồng như vậy, là do thanh kiếm kia mà ra.”
Vực Chủ nghe vậy, cũng gật đầu mấy cái, ánh mắt có chút tán thưởng:
“Không tệ tiểu Quần, ngươi phán đoán tình hình chuẩn xác, có tư chất.”
Dứt lời Vực Chủ thở dài một cái, trầm giọng nói tiếp:
“Hắn tìm được Huyết Đô, xem như đó là cơ duyên mà hắn đạt được. Ở trong đó thời gian dài hơn bên ngoài rất nhiều, hắn sẽ có cơ hội tăng cường thực lực của mình theo con đường thực chiến, lại có thể ở trong đó rèn giũa tâm tính, vô cùng cần thiết cho tương lai sau này. Đây cũng chính là điểm cường đại nhất mà một trong tám loại Dị Bảo của ta mang lại. Thế nhưng ta thật không ngờ, Vân Chính Thiên hắn lại có sợi dây liên kết kỳ lạ với một cấm vật ta giấu trong Huyết Đô.”
Nghe đến đây, không những Hàn Long Quần kinh ngạc, mà Mục Vô Ưu hai mắt không tự chủ híp lại, xem ra chuyện này từ trước Vực Chủ vẫn luôn giữ bí mật, bây giờ mới trực tiếp nói ra.
Vật mà Vực Chủ vì nó mà tốn công xây dựng Huyết Đô, sau đó lại đặt xuống hai loại cấm chế, tự nhiên chính là thanh bảo kiếm cũ kỹ mà Vân Chính Thiên tìm được trong tiệm vũ khí.
Thực không ngờ, vị chúa tể trong Huyết Đô, Huyết Đế đó cùng với Vực Chủ lại là một người.
Ở trong vị diện này, vốn dĩ Dị Bảo chỉ có bảy loại mà thôi, Huyết Đô chính là Dị Bảo bất đắc dĩ mà Vực Chủ phải thêm vào, bởi vì xuất hiện sự tồn tại của thanh bảo kiếm đó.
“Ta từng tự mình đi kiểm chứng uy lực của Ma Kiếm, thế nhưng loại vật phẩm này hoàn toàn không phải vật vô tri, trái lại linh tính của nó so với hồn thú vạn năm còn cao hơn một bậc. Nó thông minh tới mức tự khép mình lại, giống như một đầu hung thú đang chờ đợi thời cơ chín mùi. Giam giữ nó bên trong Huyết Đô hơn năm năm bên ngoài, là tương đương gần hai ngàn năm trong đó. Đến khi ta nghĩ Ma Kiếm đã hoàn toàn phủ bụi hồng trần, thì sự có mặt của Vân Chính Thiên lại đem nó hoàn toàn thức tỉnh.”
Vực Chủ giải thích, Hàn Long Quần hai người há mồm trợn mắt. Trên đời này lại tồn tại một thứ khiến Vực Chủ đau đầu như vậy, nói ra cũng khó mà tin được. Lại nói tới lai lịch của Ma Kiếm chính là từ trời cao xuyên xuống, mà Vân Chính Thiên lại có sợi dây liên kết cực kỳ mật thiết với nó, không lẽ . . .
Hắn cũng từ trời cao xuyên xuống.
Ba người ở Vực Chủ Đại Điện, đều là người từng trải, chỉ một chút suy luận, liền đi đến giả thuyết này. Nếu quả thực như vậy, Vân Chính Thiên lai lịch thần bí hơn bọn hắn tưởng tượng rất nhiều.
“Vực Chủ, có cần đem hắn giết chết ?”
Hàn Long Quần thanh âm lạnh lẽo vang lên, ánh mắt thập phần quyết đoán. Vân Chính Thiên trong lòng hắn tuy chiếm một chỗ không nhỏ, thế nhưng thân là Thành Chủ tất phải lấy đại nghiệp làm trọng. Nếu Vân Chính Thiên trong tương lai có xác suất nhập ma, với thiên phú của hắn sẽ là đứng đầu trong hàng ngũ Tà hồn sư, thì Thành Chủ hắn phải có bổn phận đem yêu nghiệt này giết chết ngay từ khi còn nhỏ.
Vực Chủ nghe vậy, không do dự lắc đầu nói:
“Không đến mức như vậy, tuy hành động tàn sát vừa rồi của hắn vượt xa chúng ta tưởng tượng, nhưng ta thoáng cảm nhận một chút, hắn căn bản không phải không khống chế được, mà là bản thân hắn muốn như vậy.”
Hắn muốn tàn sát một cách dã man như vậy ?
“Các ngươi nên nhớ hắn đang ở trong Huyết Đô, là một bản sao ta xây dựng dựa theo truyền thuyết Sát Lục Chi Đô ba vạn năm trước. Bên trong đó tất cả huyết tính đều bị kích phát lên trăm phần trăm. Theo ta thấy, Vân Chính Thiên ra tay dã man như vậy là muốn chấn nhiếp toàn trường. Hắn đã quyết định ở trong đó suốt một năm a.”
Một lát sau, Mục Vô Ưu trở về, sau lưng hắn là Thành Chủ Long Thần thành, Hàn Long Quần. Trên đường đi hắn đã nghe Mục trưởng lão nói sơ qua sự việc, lúc này ánh mắt hắn vô cùng ngưng trọng, vừa thấy Vực Chủ lập tức quì xuống nói:
“Hồi bẩm Vực Chủ, Vân Chính Thiên hắn đã nhập ma ?”
Vực Chủ ánh mắt thủy chung vẫn đang quan sát màn hình giả lập, cũng không có nhìn Hàn Long Quần, cứ vậy mà nói:
“Hắn không có nhập ma, nhưng hành động lại rất giống ma, ta đang không hiểu tại sao một tên mười lăm tuổi thiếu niên lại có thể làm được tới mức này, ngươi có thể giải thích một chút được không, tiểu Quần.”
Vực Chủ thanh âm nhàn nhạt, thế nhưng Hàn Long Quần lại nghe như sét đánh bên tai, rõ ràng cảm thấy một cỗ uy áp vô hình đè lên vai của hắn, nhất thời mồ hôi lạnh rơi đầy trán. Vực Chủ đại nhân chính là đang chất vấn hắn việc Vân Chính Thiên có hành động kỳ lạ.
Vực Chủ tức giận, Hàn Long Quần không dám phát ngôn bừa bãi, hắn hướng Mục trưởng lão xin được xem lại hình ảnh trận tàn sát đó. Vân Chính Thiên đồ sát chín tên Huyết giả một cách man rợ, khiến nội tâm vững vàng của Hàn Long Quần cũng khẽ dao động, hắn hai mắt trầm tư suy nghĩ, một lát sau mới lại nói:
“Vực Chủ, ta nghĩ nguyên nhân khiến hắn điên cuồng như vậy, là do thanh kiếm kia mà ra.”
Vực Chủ nghe vậy, cũng gật đầu mấy cái, ánh mắt có chút tán thưởng:
“Không tệ tiểu Quần, ngươi phán đoán tình hình chuẩn xác, có tư chất.”
Dứt lời Vực Chủ thở dài một cái, trầm giọng nói tiếp:
“Hắn tìm được Huyết Đô, xem như đó là cơ duyên mà hắn đạt được. Ở trong đó thời gian dài hơn bên ngoài rất nhiều, hắn sẽ có cơ hội tăng cường thực lực của mình theo con đường thực chiến, lại có thể ở trong đó rèn giũa tâm tính, vô cùng cần thiết cho tương lai sau này. Đây cũng chính là điểm cường đại nhất mà một trong tám loại Dị Bảo của ta mang lại. Thế nhưng ta thật không ngờ, Vân Chính Thiên hắn lại có sợi dây liên kết kỳ lạ với một cấm vật ta giấu trong Huyết Đô.”
Nghe đến đây, không những Hàn Long Quần kinh ngạc, mà Mục Vô Ưu hai mắt không tự chủ híp lại, xem ra chuyện này từ trước Vực Chủ vẫn luôn giữ bí mật, bây giờ mới trực tiếp nói ra.
Vật mà Vực Chủ vì nó mà tốn công xây dựng Huyết Đô, sau đó lại đặt xuống hai loại cấm chế, tự nhiên chính là thanh bảo kiếm cũ kỹ mà Vân Chính Thiên tìm được trong tiệm vũ khí.
Thực không ngờ, vị chúa tể trong Huyết Đô, Huyết Đế đó cùng với Vực Chủ lại là một người.
Ở trong vị diện này, vốn dĩ Dị Bảo chỉ có bảy loại mà thôi, Huyết Đô chính là Dị Bảo bất đắc dĩ mà Vực Chủ phải thêm vào, bởi vì xuất hiện sự tồn tại của thanh bảo kiếm đó.
“Ta từng tự mình đi kiểm chứng uy lực của Ma Kiếm, thế nhưng loại vật phẩm này hoàn toàn không phải vật vô tri, trái lại linh tính của nó so với hồn thú vạn năm còn cao hơn một bậc. Nó thông minh tới mức tự khép mình lại, giống như một đầu hung thú đang chờ đợi thời cơ chín mùi. Giam giữ nó bên trong Huyết Đô hơn năm năm bên ngoài, là tương đương gần hai ngàn năm trong đó. Đến khi ta nghĩ Ma Kiếm đã hoàn toàn phủ bụi hồng trần, thì sự có mặt của Vân Chính Thiên lại đem nó hoàn toàn thức tỉnh.”
Vực Chủ giải thích, Hàn Long Quần hai người há mồm trợn mắt. Trên đời này lại tồn tại một thứ khiến Vực Chủ đau đầu như vậy, nói ra cũng khó mà tin được. Lại nói tới lai lịch của Ma Kiếm chính là từ trời cao xuyên xuống, mà Vân Chính Thiên lại có sợi dây liên kết cực kỳ mật thiết với nó, không lẽ . . .
Hắn cũng từ trời cao xuyên xuống.
Ba người ở Vực Chủ Đại Điện, đều là người từng trải, chỉ một chút suy luận, liền đi đến giả thuyết này. Nếu quả thực như vậy, Vân Chính Thiên lai lịch thần bí hơn bọn hắn tưởng tượng rất nhiều.
“Vực Chủ, có cần đem hắn giết chết ?”
Hàn Long Quần thanh âm lạnh lẽo vang lên, ánh mắt thập phần quyết đoán. Vân Chính Thiên trong lòng hắn tuy chiếm một chỗ không nhỏ, thế nhưng thân là Thành Chủ tất phải lấy đại nghiệp làm trọng. Nếu Vân Chính Thiên trong tương lai có xác suất nhập ma, với thiên phú của hắn sẽ là đứng đầu trong hàng ngũ Tà hồn sư, thì Thành Chủ hắn phải có bổn phận đem yêu nghiệt này giết chết ngay từ khi còn nhỏ.
Vực Chủ nghe vậy, không do dự lắc đầu nói:
“Không đến mức như vậy, tuy hành động tàn sát vừa rồi của hắn vượt xa chúng ta tưởng tượng, nhưng ta thoáng cảm nhận một chút, hắn căn bản không phải không khống chế được, mà là bản thân hắn muốn như vậy.”
Hắn muốn tàn sát một cách dã man như vậy ?
“Các ngươi nên nhớ hắn đang ở trong Huyết Đô, là một bản sao ta xây dựng dựa theo truyền thuyết Sát Lục Chi Đô ba vạn năm trước. Bên trong đó tất cả huyết tính đều bị kích phát lên trăm phần trăm. Theo ta thấy, Vân Chính Thiên ra tay dã man như vậy là muốn chấn nhiếp toàn trường. Hắn đã quyết định ở trong đó suốt một năm a.”
/774
|