“Tầng sáu Thông Thiên Tháp, môi trường sa mạc hoang vu, hình thức chiến đấu: song đấu. Thủ hộ giả: Hồn Vương năm mươi mốt cấp.”
“Thiên Hoa, A Long, các ngươi lên.” Vân Chính Thiên trầm giọng ra lệnh.
Tính đến bây giờ, bọn hắn thời gian xông Thông Thiên Tháp đã xấp xỉ ba ngày thời gian. Lấy tu vi cả đội chưa có người đạt tới năm hoàn Hồn Vương mà xông tháp với thời gian này thực sự có chút hơn người. Vân Chính Thiên chủ yếu sử dụng phương pháp chậm mà chắc, từ từ mà leo lên, không hề có chút nôn nóng.
Từ tầng thứ tư trở đi, bọn hắn rốt cuộc gặp được thủ hộ giả có thực lực Hồn Vương năm hoàn cấp bậc, còn có hồn thú tu vi đạt tới sáu ngàn năm. Bất quá, lấy Vân Chính Thiên, Mã Thiên Hoa cùng Lương Thế Nhân năng lực đơn đấu cường đại, một chọi một vẫn tính khá dễ dàng.
Mỗi một lần hoàn thành một tầng, Long Thần thành tiểu đội đều không vội vã tiếp tục tiến vào thông đạo, mà lựa chọn nghỉ ngơi khôi phục trạng thái, chỉ có trạng thái lúc nào cũng thập túc, có như vậy mới dùng thời gian ít nhất đem về thắng lợi.
Tuy nhiên cũng có một số chướng ngại khiến cả bọn không khỏi liều mạng một phen. Đây chính là thử thách vượt bậc mỗi khi đạt tới con số năm tầng, hoặc mười tầng.
Cào trào liền là tầng thứ năm vừa rồi, vẫn là môi trường viễn cổ sâm lâm, nhưng hình thức thi đấu là năm đấu năm. Đối thủ của bọn hắn là hồn sư, trong đó có bốn tên Hồn Tông bốn mươi lăm cấp và một tên Hồn Vương năm mươi cấp.
Có Hồn Vương ở trong đội hình, chỉnh thể thực lực so với Long Thần thành liền mạnh hơn một chút. Dù sao năm đấu năm là hình thức thi đấu không thường xuyên xuất hiện. Lựa chọn thành viên ra trận cũng khiến hắn có chút đau đầu.
Một hồi lâu hắn cũng đưa ra quyết định, vì để bảo toàn lực lượng cho cả đội, chỉ có năm người ra chiến đấu bao gồm Lương Thế Nhân, Tiếu Phong, Hàn Thanh Chi, Hoa Quyển Sinh và hắn.
Bởi vì có tới hai tên phụ trợ hệ, cho nên toàn bộ công kích đều do ba người Vân Chính Thiên thực hiện. Chiến đấu dằn co gần ba mươi phút mới định ra người thắng cuộc. Long Thần thành tất nhiên giành thắng lợi nhưng bọn hắn hồn lực tiêu hao rất nhiều, cho nên đành phải lựa chọn lưu lại một đem nghỉ ngơi minh tưởng khôi phục.
Nương theo mỗi năm tầng liền có biến hóa, điểm thưởng mỗi lần vượt qua một tầng bắt đầu tư bây giờ lại tăng lên một chút. Hiện tại bọn hắn đã nắm trong tay khoảng chừng 110,000 điểm tích lũy. Đại chiến ở tầng năm sau, Vân Chính Thiên liền trích ra một chút mua dược phẩm tăng tốc độ khôi phục hồn lực, tinh thần lực. Sau đó mới dẫn cả đội tiến vào thông đạo, truyền tống tới tầng tiếp theo.
Thành tích này so với mấy đội đi trước, tuyệt không kém là bao.
Phải biết tu vi cao nhất của Long Thần thành chỉ có Tiếu Phong bốn mươi tám cấp. Còn lại đều là là bốn mươi lăm cấp khoảng chừng. Hoa Quyển Sinh và Hàn Thanh Chi còn muốn thấp hơn một điểm.
Làm được tới mức này, đã vượt xa phổ thông đội ngũ rồi.
Tầng thứ sáu, thủ hộ giả là hai tên tu vi cao tới Hồn Vương cấp bậc. Bọn hắn là một nam, một nữ diện mạo phổ thông. Trên người màu sắc hồn hoàn cũng không quá xuất sắc, lưỡng hoàng tam tử đồng dạng.
May mắn hai người bọn hắn không có vạn năm hồn hoàn như tên Hồn Vương ở tầng năm. Nếu không thực sự độ khó này quá cao rồi.
Vạn năm hồn hoàn sẽ sinh ra vạn năm hồn kỹ, so với ngàn năm hồn kỹ thì uy lực tăng lên không biết bao nhiêu lần. Một tên Hồn Vương sở hữu vạn năm hồn kỹ, ở Hồn Tông phía dưới đều là tồn tại khủng bố.
Vì vậy mà tầng năm kia mới đem Long Thần thành tiểu đội làm cho chật vật.
Vân Chính Thiên thâm âm vang lên, hắn liền lựa chọn Mã Thiên Hoa cùng Can Hữu Long ứng chiến, bởi vì hai người họ gần như vẫn giữ được trạng thái đỉnh phong sau năm tầng.
Hai người bọn hắn bước ra, tức thì lồng ánh sáng phủ xuống, đem bốn người nhốt chung lại.
Mã Thiên Hoa và Can Hữu Long không dám chậm trễ phóng thích võ hồn. Đối phương là Hồn Vương, dù niên kỷ hồn hoàn so với bọn hắn thấp hơn một chút, nhưng dù sao người ta vẫn là Hồn Vương hàng thật giá thật. Sở sẩy một chút liền không còn mạng mà trở về.
Cuồn cuộn hỏa viêm bốc lên, Mã Thiên Hoa trong mắt lóe lên một vệt hỏa diễm.
Nàng tốc độ nhanh như cắt, thoáng một cái đã xuất hiện phía sau lưng tên thiếu niên thủ hộ giả, đệ nhất hồn hoàn lóe lên, tức thì Phượng Hoàng Dục Hỏa ngưng tụ trên bàn tay, năm ngón tay co lại, một quyền đấm ra.
Tên thiếu niên thủ hộ giả đáy mắt đầy vẻ kinh ngạc, đối thủ trước mắt rõ ràng chỉ là tứ hoàn Hồn Tông, nhưngmột quyền này mang tới cho hắn cảm giác nghẹt thở, uy lực đã xa xa vượt qua cấp độ hiện tại của nàng. Hắn tay không dám khinh thường, hai tay khẽ kết ấn, tức thì một khối Kim Sắc Thuẫn dâng lên, thủ hộ trước mặt hắn.
Mã Thiên Hoa mắt thấy võ hồn đối phương thuộc hệ phòng ngự, trong mắt càng lóe lên hỏa quang mãnh liệt, Phượng Hoàng Hỏa Dục ánh sáng có phần chói mắt hơn, đem Kim Sắc Thuẫn kia hung hăng nện thẳng một cái.
“ẦM ——.”
“Thiên Hoa, A Long, các ngươi lên.” Vân Chính Thiên trầm giọng ra lệnh.
Tính đến bây giờ, bọn hắn thời gian xông Thông Thiên Tháp đã xấp xỉ ba ngày thời gian. Lấy tu vi cả đội chưa có người đạt tới năm hoàn Hồn Vương mà xông tháp với thời gian này thực sự có chút hơn người. Vân Chính Thiên chủ yếu sử dụng phương pháp chậm mà chắc, từ từ mà leo lên, không hề có chút nôn nóng.
Từ tầng thứ tư trở đi, bọn hắn rốt cuộc gặp được thủ hộ giả có thực lực Hồn Vương năm hoàn cấp bậc, còn có hồn thú tu vi đạt tới sáu ngàn năm. Bất quá, lấy Vân Chính Thiên, Mã Thiên Hoa cùng Lương Thế Nhân năng lực đơn đấu cường đại, một chọi một vẫn tính khá dễ dàng.
Mỗi một lần hoàn thành một tầng, Long Thần thành tiểu đội đều không vội vã tiếp tục tiến vào thông đạo, mà lựa chọn nghỉ ngơi khôi phục trạng thái, chỉ có trạng thái lúc nào cũng thập túc, có như vậy mới dùng thời gian ít nhất đem về thắng lợi.
Tuy nhiên cũng có một số chướng ngại khiến cả bọn không khỏi liều mạng một phen. Đây chính là thử thách vượt bậc mỗi khi đạt tới con số năm tầng, hoặc mười tầng.
Cào trào liền là tầng thứ năm vừa rồi, vẫn là môi trường viễn cổ sâm lâm, nhưng hình thức thi đấu là năm đấu năm. Đối thủ của bọn hắn là hồn sư, trong đó có bốn tên Hồn Tông bốn mươi lăm cấp và một tên Hồn Vương năm mươi cấp.
Có Hồn Vương ở trong đội hình, chỉnh thể thực lực so với Long Thần thành liền mạnh hơn một chút. Dù sao năm đấu năm là hình thức thi đấu không thường xuyên xuất hiện. Lựa chọn thành viên ra trận cũng khiến hắn có chút đau đầu.
Một hồi lâu hắn cũng đưa ra quyết định, vì để bảo toàn lực lượng cho cả đội, chỉ có năm người ra chiến đấu bao gồm Lương Thế Nhân, Tiếu Phong, Hàn Thanh Chi, Hoa Quyển Sinh và hắn.
Bởi vì có tới hai tên phụ trợ hệ, cho nên toàn bộ công kích đều do ba người Vân Chính Thiên thực hiện. Chiến đấu dằn co gần ba mươi phút mới định ra người thắng cuộc. Long Thần thành tất nhiên giành thắng lợi nhưng bọn hắn hồn lực tiêu hao rất nhiều, cho nên đành phải lựa chọn lưu lại một đem nghỉ ngơi minh tưởng khôi phục.
Nương theo mỗi năm tầng liền có biến hóa, điểm thưởng mỗi lần vượt qua một tầng bắt đầu tư bây giờ lại tăng lên một chút. Hiện tại bọn hắn đã nắm trong tay khoảng chừng 110,000 điểm tích lũy. Đại chiến ở tầng năm sau, Vân Chính Thiên liền trích ra một chút mua dược phẩm tăng tốc độ khôi phục hồn lực, tinh thần lực. Sau đó mới dẫn cả đội tiến vào thông đạo, truyền tống tới tầng tiếp theo.
Thành tích này so với mấy đội đi trước, tuyệt không kém là bao.
Phải biết tu vi cao nhất của Long Thần thành chỉ có Tiếu Phong bốn mươi tám cấp. Còn lại đều là là bốn mươi lăm cấp khoảng chừng. Hoa Quyển Sinh và Hàn Thanh Chi còn muốn thấp hơn một điểm.
Làm được tới mức này, đã vượt xa phổ thông đội ngũ rồi.
Tầng thứ sáu, thủ hộ giả là hai tên tu vi cao tới Hồn Vương cấp bậc. Bọn hắn là một nam, một nữ diện mạo phổ thông. Trên người màu sắc hồn hoàn cũng không quá xuất sắc, lưỡng hoàng tam tử đồng dạng.
May mắn hai người bọn hắn không có vạn năm hồn hoàn như tên Hồn Vương ở tầng năm. Nếu không thực sự độ khó này quá cao rồi.
Vạn năm hồn hoàn sẽ sinh ra vạn năm hồn kỹ, so với ngàn năm hồn kỹ thì uy lực tăng lên không biết bao nhiêu lần. Một tên Hồn Vương sở hữu vạn năm hồn kỹ, ở Hồn Tông phía dưới đều là tồn tại khủng bố.
Vì vậy mà tầng năm kia mới đem Long Thần thành tiểu đội làm cho chật vật.
Vân Chính Thiên thâm âm vang lên, hắn liền lựa chọn Mã Thiên Hoa cùng Can Hữu Long ứng chiến, bởi vì hai người họ gần như vẫn giữ được trạng thái đỉnh phong sau năm tầng.
Hai người bọn hắn bước ra, tức thì lồng ánh sáng phủ xuống, đem bốn người nhốt chung lại.
Mã Thiên Hoa và Can Hữu Long không dám chậm trễ phóng thích võ hồn. Đối phương là Hồn Vương, dù niên kỷ hồn hoàn so với bọn hắn thấp hơn một chút, nhưng dù sao người ta vẫn là Hồn Vương hàng thật giá thật. Sở sẩy một chút liền không còn mạng mà trở về.
Cuồn cuộn hỏa viêm bốc lên, Mã Thiên Hoa trong mắt lóe lên một vệt hỏa diễm.
Nàng tốc độ nhanh như cắt, thoáng một cái đã xuất hiện phía sau lưng tên thiếu niên thủ hộ giả, đệ nhất hồn hoàn lóe lên, tức thì Phượng Hoàng Dục Hỏa ngưng tụ trên bàn tay, năm ngón tay co lại, một quyền đấm ra.
Tên thiếu niên thủ hộ giả đáy mắt đầy vẻ kinh ngạc, đối thủ trước mắt rõ ràng chỉ là tứ hoàn Hồn Tông, nhưngmột quyền này mang tới cho hắn cảm giác nghẹt thở, uy lực đã xa xa vượt qua cấp độ hiện tại của nàng. Hắn tay không dám khinh thường, hai tay khẽ kết ấn, tức thì một khối Kim Sắc Thuẫn dâng lên, thủ hộ trước mặt hắn.
Mã Thiên Hoa mắt thấy võ hồn đối phương thuộc hệ phòng ngự, trong mắt càng lóe lên hỏa quang mãnh liệt, Phượng Hoàng Hỏa Dục ánh sáng có phần chói mắt hơn, đem Kim Sắc Thuẫn kia hung hăng nện thẳng một cái.
“ẦM ——.”
/774
|