Trong lúc bốn người bên kia kịch liệt đối chiến, thì hai tên đội trưởng Vân Chính Thiên cùng Ngọc Tử Bối bầu không khí dần trở nên căng thẳng. Cho dù chưa chính thức va chạm nhưng khí thế của cả hai so với những người còn lại chỉ có hơn chứ không kém.
Vân Chính Thiên trên tay bây giờ không phải là Hắc Kiếm, mà là một thanh trường kiếm màu đỏ, trên bề mặt trường kiếm có hỏa vân ẩn hiện. Thanh kiếm này hiển nhiên là Hỏa Phượng Kiếm.
Bình thường mà nói, Vân Chính Thiên ưa thích sử dụng Hắc Kiếm khi vừa tham chiến, nhưng đối với những đối thủ chiến lực như Ngọc Tử Bối trước mặt, Hắc Kiếm thực sự không mang lại bao nhiêu hiệu quả.
Thế là, hắn trực tiếp lấy ra Hỏa Phượng Kiếm ngay từ ban đầu. Muốn áp chế đi Lôi thuộc tính bá đạo của Lam Điện Bá Vương Long cần phải nhờ vào sự mãnh liệt của Hỏa thuộc tính.
Ngọc Tử Bối bên kia, bộ dáng có phần ung dung, nhưng trong mắt lại không có nữa điểm khinh thường địch thủ. Dù sao tiểu đội của hắn đang đứng trước cơ hội đoạt lấy một cái danh ngạch hiếm hỏi, để có thể tiếp tục tham gia khảo nghiệm, hắn làm sao không nghiêm túc cho được.
Có thể nói, Thanh Long thành hiện tại không còn gì để mất. Mà loại người không còn gì để mất chính là người đáng sợ nhất. Đó cũng là cảm giác của Vân Chính Thiên nhìn thấy được thông qua cặp mắt của Ngọc Tử Bối.
Ngọc Tử Bối lúc này, từ giữa trán hiện lên một đạo lam ấn, tức thì tầng tầng lớp lớp lôi điện trên người hắn ào ạt bay ra, lập tức ngưng tụ ngay phía đầu Long Trảo, chớp mắt một cái, Long Trảo đã đâm tới trước mặt Vân Chính Thiên.
Lam Điện Bá Vương Long đệ nhất hồn kỹ, Lôi Đình Long Trảo.
Tốc độ của Ngọc Tử Bối quá nhanh, Vân Chính Thiên hai mắt nghiêm lại, Hỏa Phượng Kiếm để sát hông, chuẩn bị đón lấy công kích, thì đột nhiên một tiếng nổ chói tai vang lên.
“ẦM ——.”
Lôi Đình Long Trảo còn chưa chạm vào người hắn, thì lại có một đoàn Lôi Trụ từ trời cao đã giáng xuống, lấy Vân Chính Thiên giống như cột thu lôi hình thức, oanh xuống đỉnh đầu của hắn một cách mãnh liệt.
Vân Chính Thiên vốn dĩ còn đang chờ đợi Long Trảo kia đánh tới thì trời đất quay cuồng ngay trước mắt. Loại này công kích bất ngờ hồn kỹ, vẫn là hiếm thấy.
Mặc dù bị đánh bất ngờ nhưng với cường độ thân thể của Vân Chính Thiên hiện tại, Lôi Đình Long Trảo vẫn không thể gây ra quá nhiều thương tích. Chỉ cảm thấy một trận choáng váng chạy trong đại não, nhưng rât nhanh chóng hắn đã lấy lại tinh thần.
Ngay khi Lôi trụ bắn xuống, Vân Chính Thiên theo bản năng, tự bật lên chế độ phòng ngự của mình. Hỏa thuộc tính bên ngoài cấp tốc ngưng tụ lại, đem Lôi thuộc tính kia hòa tàn một phần, làm giảm bớt uy lực của hồn kỹ.
Ngọc Tử Bối thấy vậy, trong lòng không khỏi tán thưởng, năng lực chưởng khống thuộc tính của Vân Chính Thiên thực không thấp. Khả năng phản xạ cũng rất kinh người.
Ngọc Tử Bối không nói không rằng, Long Trảo lần nữa chụp xuống, xé toạt lớp hỏa diễm đang bao bọc xung quanh Vân Chính Thiên, thẳng xuống đỉnh đầu của hắn.
Vân Chính Thiên không dám chậm trễ, ngay khi Lôi thuộc tính ảnh hưởng vừa tan bớt, Hỏa Phượng Kiếm lập tức huy động, ngang nhiên giơ lên cản lại Long Trảo của Ngọc Tử Bối.
“KHANH ——.”
Lợi khí va chạm, có một tầng song sắc hào quang lan tỏa ra bên ngoài, khí thế sắc bén không gì sánh kịp.
Đột nhiên lúc này, Long Trảo của Ngọc Tử Bối chợt nắm lại, đem Hỏa Phượng Kiếm kia giữ lấy, lam sắc long lân trên tay phát ra ánh sáng mãnh liệt. Loại này thủ đoạn nắm chặt, uy lực thật kinh người, Vân Chính Thiên điều động sức mạnh rút kiếm lại nhưng vô phương thực hiện.
“Lực lượng của hắn mạnh kinh người.”
Vân Chính Thiên vừa dứt lời, đột nhiên hắn cảm thấy tê dại trong đầu óc, Lôi thuộc tính từ trên người Ngọc Tử Bối, vào lúc này đã truyền từ Long Trảo của hắn chạy qua Hỏa Phượng Kiếm, cuối cùng rơi vào người Vân Chính Thiên.
“A.” Vân Chính Thiên cắn răng chịu đau đớn, sau lưng hắn lập tức dâng lên một cái hư ảnh Phượng Hoàng bốn cánh, mắt phượng nhìn chằm chằm vào Ngọc Tử Bối.
“Thật là kinh khủng hồn linh.” Ngọc Tử Bối trong mắt không khỏi kinh ngạc, đối với hư ảnh hồn linh sau lưng Vân Chính Thiên, rõ ràng cảm thấy một chút áp lực không nhỏ.
E rằng phẩm chất hồn linh này, so với Lam Điện Bá Vương Long võ hồn của hắn không kém là bao.
Tiểu Phượng hai mắt lóe hỏa quang, tức thì bàng bạc hỏa diễm tuôn ra, nháy mắt bao trùm Ngọc Tử Bối thân thể. Liền sau đó, Hỏa Phượng Kiếm rung lên một trận mãnh liệt, lập tức thoát khỏi Long Trảo của đối phương.
Vân Chính Thiên tuy trong đầu đau đớn, nhưng hắn không bỏ lỡ cơ hội này, cổ tay lật ngang, bụng hít sâu một ngụm trọc khí. Trong nháy mắt đâm ra hơn mười phát, tất cả đều nhắm vào vị trí yếu hại của Ngọc Tử Bối.
Kiếm quang xé gió mà tới, Ngọc Tử Bối kinh hãi trong giây lát, Long Trảo đưa lên che chắn cổ họng và trái tim. Còn những vị trí kia chỉ đành nhờ vào cường độ thân thể mà chống cự.
“Phập, phập, phập, phập . . . “
Vân Chính Thiên kiếm pháp linh hoạt, chiến đấu cự ly gần, chân chính vô địch. Mặc dù Ngọc Tử Bối trên người dày đặc lam sắc long lân, nhưng như cũ vẫn bị Hỏa Phượng Kiếm lưu lại hơn năm đạo vết thương.
Ngọc Tử Bối mũi chân điểm nhẹ, lập tức gia tăng khoảng cách với đối thủ, hai mắt âm trầm. Không còn nghi ngờ gì, tên thiếu niên tóc trắng trước mặt, chiến lực tuyệt đối kinh người. Nếu xem hắn là Hồn Tông bốn hoàn mà khinh thường, hội trả giá rất đắt.
Vân Chính Thiên trên tay bây giờ không phải là Hắc Kiếm, mà là một thanh trường kiếm màu đỏ, trên bề mặt trường kiếm có hỏa vân ẩn hiện. Thanh kiếm này hiển nhiên là Hỏa Phượng Kiếm.
Bình thường mà nói, Vân Chính Thiên ưa thích sử dụng Hắc Kiếm khi vừa tham chiến, nhưng đối với những đối thủ chiến lực như Ngọc Tử Bối trước mặt, Hắc Kiếm thực sự không mang lại bao nhiêu hiệu quả.
Thế là, hắn trực tiếp lấy ra Hỏa Phượng Kiếm ngay từ ban đầu. Muốn áp chế đi Lôi thuộc tính bá đạo của Lam Điện Bá Vương Long cần phải nhờ vào sự mãnh liệt của Hỏa thuộc tính.
Ngọc Tử Bối bên kia, bộ dáng có phần ung dung, nhưng trong mắt lại không có nữa điểm khinh thường địch thủ. Dù sao tiểu đội của hắn đang đứng trước cơ hội đoạt lấy một cái danh ngạch hiếm hỏi, để có thể tiếp tục tham gia khảo nghiệm, hắn làm sao không nghiêm túc cho được.
Có thể nói, Thanh Long thành hiện tại không còn gì để mất. Mà loại người không còn gì để mất chính là người đáng sợ nhất. Đó cũng là cảm giác của Vân Chính Thiên nhìn thấy được thông qua cặp mắt của Ngọc Tử Bối.
Ngọc Tử Bối lúc này, từ giữa trán hiện lên một đạo lam ấn, tức thì tầng tầng lớp lớp lôi điện trên người hắn ào ạt bay ra, lập tức ngưng tụ ngay phía đầu Long Trảo, chớp mắt một cái, Long Trảo đã đâm tới trước mặt Vân Chính Thiên.
Lam Điện Bá Vương Long đệ nhất hồn kỹ, Lôi Đình Long Trảo.
Tốc độ của Ngọc Tử Bối quá nhanh, Vân Chính Thiên hai mắt nghiêm lại, Hỏa Phượng Kiếm để sát hông, chuẩn bị đón lấy công kích, thì đột nhiên một tiếng nổ chói tai vang lên.
“ẦM ——.”
Lôi Đình Long Trảo còn chưa chạm vào người hắn, thì lại có một đoàn Lôi Trụ từ trời cao đã giáng xuống, lấy Vân Chính Thiên giống như cột thu lôi hình thức, oanh xuống đỉnh đầu của hắn một cách mãnh liệt.
Vân Chính Thiên vốn dĩ còn đang chờ đợi Long Trảo kia đánh tới thì trời đất quay cuồng ngay trước mắt. Loại này công kích bất ngờ hồn kỹ, vẫn là hiếm thấy.
Mặc dù bị đánh bất ngờ nhưng với cường độ thân thể của Vân Chính Thiên hiện tại, Lôi Đình Long Trảo vẫn không thể gây ra quá nhiều thương tích. Chỉ cảm thấy một trận choáng váng chạy trong đại não, nhưng rât nhanh chóng hắn đã lấy lại tinh thần.
Ngay khi Lôi trụ bắn xuống, Vân Chính Thiên theo bản năng, tự bật lên chế độ phòng ngự của mình. Hỏa thuộc tính bên ngoài cấp tốc ngưng tụ lại, đem Lôi thuộc tính kia hòa tàn một phần, làm giảm bớt uy lực của hồn kỹ.
Ngọc Tử Bối thấy vậy, trong lòng không khỏi tán thưởng, năng lực chưởng khống thuộc tính của Vân Chính Thiên thực không thấp. Khả năng phản xạ cũng rất kinh người.
Ngọc Tử Bối không nói không rằng, Long Trảo lần nữa chụp xuống, xé toạt lớp hỏa diễm đang bao bọc xung quanh Vân Chính Thiên, thẳng xuống đỉnh đầu của hắn.
Vân Chính Thiên không dám chậm trễ, ngay khi Lôi thuộc tính ảnh hưởng vừa tan bớt, Hỏa Phượng Kiếm lập tức huy động, ngang nhiên giơ lên cản lại Long Trảo của Ngọc Tử Bối.
“KHANH ——.”
Lợi khí va chạm, có một tầng song sắc hào quang lan tỏa ra bên ngoài, khí thế sắc bén không gì sánh kịp.
Đột nhiên lúc này, Long Trảo của Ngọc Tử Bối chợt nắm lại, đem Hỏa Phượng Kiếm kia giữ lấy, lam sắc long lân trên tay phát ra ánh sáng mãnh liệt. Loại này thủ đoạn nắm chặt, uy lực thật kinh người, Vân Chính Thiên điều động sức mạnh rút kiếm lại nhưng vô phương thực hiện.
“Lực lượng của hắn mạnh kinh người.”
Vân Chính Thiên vừa dứt lời, đột nhiên hắn cảm thấy tê dại trong đầu óc, Lôi thuộc tính từ trên người Ngọc Tử Bối, vào lúc này đã truyền từ Long Trảo của hắn chạy qua Hỏa Phượng Kiếm, cuối cùng rơi vào người Vân Chính Thiên.
“A.” Vân Chính Thiên cắn răng chịu đau đớn, sau lưng hắn lập tức dâng lên một cái hư ảnh Phượng Hoàng bốn cánh, mắt phượng nhìn chằm chằm vào Ngọc Tử Bối.
“Thật là kinh khủng hồn linh.” Ngọc Tử Bối trong mắt không khỏi kinh ngạc, đối với hư ảnh hồn linh sau lưng Vân Chính Thiên, rõ ràng cảm thấy một chút áp lực không nhỏ.
E rằng phẩm chất hồn linh này, so với Lam Điện Bá Vương Long võ hồn của hắn không kém là bao.
Tiểu Phượng hai mắt lóe hỏa quang, tức thì bàng bạc hỏa diễm tuôn ra, nháy mắt bao trùm Ngọc Tử Bối thân thể. Liền sau đó, Hỏa Phượng Kiếm rung lên một trận mãnh liệt, lập tức thoát khỏi Long Trảo của đối phương.
Vân Chính Thiên tuy trong đầu đau đớn, nhưng hắn không bỏ lỡ cơ hội này, cổ tay lật ngang, bụng hít sâu một ngụm trọc khí. Trong nháy mắt đâm ra hơn mười phát, tất cả đều nhắm vào vị trí yếu hại của Ngọc Tử Bối.
Kiếm quang xé gió mà tới, Ngọc Tử Bối kinh hãi trong giây lát, Long Trảo đưa lên che chắn cổ họng và trái tim. Còn những vị trí kia chỉ đành nhờ vào cường độ thân thể mà chống cự.
“Phập, phập, phập, phập . . . “
Vân Chính Thiên kiếm pháp linh hoạt, chiến đấu cự ly gần, chân chính vô địch. Mặc dù Ngọc Tử Bối trên người dày đặc lam sắc long lân, nhưng như cũ vẫn bị Hỏa Phượng Kiếm lưu lại hơn năm đạo vết thương.
Ngọc Tử Bối mũi chân điểm nhẹ, lập tức gia tăng khoảng cách với đối thủ, hai mắt âm trầm. Không còn nghi ngờ gì, tên thiếu niên tóc trắng trước mặt, chiến lực tuyệt đối kinh người. Nếu xem hắn là Hồn Tông bốn hoàn mà khinh thường, hội trả giá rất đắt.
/774
|