Truyền Linh Tháp cổng lớn mở ra, Vân Chính Thiên vội vã bước vào. Tại bên trong đại điện có rất nhiều công nhân viên đứng sẵn. Chỗ cao nhất bên trong điện, một đạo thân ảnh mập mạp quen thuộc hướng hắn phất cánh tay.
“Tiểu Thiên, qua đây.”
Vân Chính Thiên lập tức chạy tới, chấp tay nói: “Sư phụ, Vực Chủ bọn họ tin tức có đáng tin cậy?”
Hiện tại hắn trong lòng gấp gáp, cho nên không có dông dài, lập tức đề cập vấn đề chính.
Bao Lão liếc nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới, ánh mắt lão hiện lên một vòng kinh ngạc dáng vẻ. Mới hơn một tháng không gặp, tên đồ đệ này của lão tựa như hóa thành một người khác, khí chất bất trùng.
Nếu như trước đây Vân Chính Thiên mang tới cho lão một cảm giác như ngọc thô cần mài dũa, thì bây giờ hắn đã là một viên đá quý sẵn sàng phơi bày vẻ đẹp của mình ra thế giới. Bất quá, thần sắc lão nhanh chóng trở lại như cũ, trầm giọng nói:
“Đáng tin cậy, Đường Môn tổng bộ cũng đã xác nhận thông tin này.”
Nghe đến đây, sắc mặt Vân Chính Thiên âm trầm lại.
Vài ngày trước, trên đường từ Hỏa Thần thành trở về, Bao Lão đã điện bộ đàm để báo cho hắn toàn bộ tin tức liên quan đến Vực Chủ sự tình. Thông tin này là do đệ tử mà Đường Môn cài vào Tà Hồn Điện ở Thú Vực gửi tới, cụ thể là Đường Tâm.
Hắn nói vào thời điểm Vực Chủ vị diện bị hồn thú tập kích, Tà Hồn Điện điện chủ, Tà Đế cũng có mặt. Nói cách khác, tà hồn sư và hồn thú là cùng một bọn. Bọn chúng liên thủ lại là muốn nắm chắc đem toàn bộ cường giả Vực Chủ thế lực triệt để áp chế xuống. Bất quá Vực Chủ bọn họ không phải đèn đã cạn dầu, không dễ dàng để bọn chúng đắc ý.
Thế nhưng đại chiến chung qui cũng phân ra thắng bại, mà bại tất nhiên là Vực Chủ mấy người.
Đường Tâm vốn không biết chuyện này, cho đến khi Tà Hồn Điện mở một cuộc họp qui mô lớn, chính miệng Tà Đế đã tiết lộ toàn bộ sự tình liên quan. Vực Chủ mấy người bại trận, dù vẫn còn sống nhưng đang bị giam giữ tại cấm địa Tà Hồn Điện. Đường Tâm hắn không biết cụ thể thương vong chi tiết ra sao, chỉ có thể chắc chắn ít nhất Vực Chủ còn chưa có chết.
Tà Hồn Điện kể từ khi bắt giam Vực Chủ, bọn chúng phong bế mọi tin tức, tăng cường an ninh, cho nên mãi đến gần đây Đường Tâm mới có cơ hội đem tin tức truyền về tổng bộ Đường Môn tại Nhân Vực, sau đó mới đến tai Bao Lão.
Nếu như đây là sự thật, vậy thì Vực Chủ mấy người tình cảnh rất thảm, có thể gọi là ngàn cân treo sợi tóc để hình dung. Sinh mệnh bọn họ bị người khác nắm trong tay, nghĩ thế nào cũng không thể không lo lắng được.
“Có kế hoạch giải cứu?” Vân Chính Thiên hỏi.
Bao Lão lườm hắn một cái, thở dài nói: “Ngươi nghĩ Thú Vực là chỗ nào, là sân nhà của bọn chúng. Nếu như toàn bộ Nhân Vực hồn sư tập hợp lại, thật có thể miễn cưỡng xông vào đại chiến một phen. Bất quá, Tà Đế kia thực lực như thế nào, ngươi có biết không? Hắn thành tựu Cực Hạn Đấu La đã ngót ngét năm mươi năm. Nên nhớ hắn còn là Tà hồn sư nữa, tại trong Thú Vực mà chiến đấu với hắn, coi như Tam Đại Thần Nhân chúng ta liên thủ, cũng không chắc đem hắn chém giết, đừng nói tới việc bọn chúng còn đang liên minh với hồn thú cường giả.”
Vân Chính Thiên nghe vậy khẽ giật mình. Ngay cả Tam Đại Thần Nhân cũng không nắm chắc, vị Tà Đế này quả thực nghịch thiên tồn tại. Chẳng trách hắn cùng Đế Thiên liên thủ, dễ dàng đem Vực Chủ cùng toàn bộ siêu cấp cao thủ triệt để đánh bại.
“Sư phụ, bây giờ phải làm sao?” Vân Chính Thiên lòng nóng như lửa đốt. Đừng nói Vực Chủ đối với hắn có ân, mà đám Thành Chủ dưới trướng càng không biết sinh tử như thế nào, có thể nói nhân loại vận mệnh đang nằm bên bờ vực thẳm.
Bao Lão ngẫm nghĩ một chút, lại nói: “Tiểu Thiên, ngươi gần đây lại đột phá?”
Vân Chính Thiên hơi ngẩn người ra, những cũng lập tức gật gật đầu.
“Tốt, cùng ta giao thủ một chút.” Bao Lão vừa nói, thân ảnh lập tức xuất hiện phía trên luận bàn lôi bên kia.
Ài, lão sư phụ làm sao bây giờ còn tâm trí luyện tập. Bất quá hắn cũng không dám cãi thầy, nhanh chóng trèo lên luận bàn lôi. Bao Lão chắc có nguyên nhân của lão, Thế nhưng còn chưa kịp làm gì, Bao Lão bên kia đã động thủ trước.
Trên lòng bàn tay Bao Lão bỗng nhiên xuất hiện một cái hoàng kim ấn phù, ngay khi ấn phù vừa hiện, vạn ức điểm sáng tại bốn phương tám hướng mãnh liệt lan tỏa mà ra. Sau lưng Bao Lão chín cái vòng hồn hoàn cũng đồng loạt dâng lên.
Nhìn thấy một màn này, Vân Chính Thiên trợn trắng cả hai mắt. Phải biết hắn nhiều năm theo Bao Lão học tập, tỷ thí cũng không ít lần nhưng chưa có lần nào Bao Lão trực tiếp đem võ hồn phóng thích ra. Vậy mà bây giờ, lão lại làm như vậy, thật có chút quái dị.
Vân Chính Thiên hừ lạnh một cái, mặc kệ lão nhân gia có ý đồ gì, hắn chỉ cần kiên trì là được.
Võ hồn lập tức phóng thích ra, Vân Chính Thiên khí tức tăng vọt. Chỉ có điều sau lưng hắn là năm vòng hồn hoàn, toàn bộ là vạn năm hồn hoàn. Một đầu tóc bạch kim cũng thuận theo hóa thành đen láy. Vân Chính Thiên hắn, vậy mà trực tiếp triển khai Hồn Kiếm võ hồn đi đối bính với Bao Lão.
Đối với Bao Lão am hiểu quang minh thuộc tính, hơn nữa còn là Cực Hạn cấp bậc quang minh thuộc tính. Giao đấu với địch thủ sở hữu cực hạn thuộc tính, bất kỳ thuộc tính nào cũng đều bị áp chế nhất định. Chỉ có võ hồn thứ hai của hắn, Hồn Kiếm võ hồn sử dụng hắc lực kia may ra mới có khả năng cùng Bao Lão chống cự.
Bao Lão ánh mắt trơi vào năm vòng hồn hoàn màu đen kịt trước mặt, thanh âm tán thưởng vang lên: “Nhanh như vậy liền khai mở năm cái phong ấn? Tiểu tử ngươi biết cách làm trò kinh ngạc a.”
Dựa theo phán đoán của Bao Lão năm đó, Vân Chính Thiên tối thiểu phải tới bảy hoàn Hồn Thánh, mới có thể đem toàn bộ phong ấn hồn hoàn của võ hồn thứ hai phá hủy. Hắn hiện tại vừa đột phá sáu hoàn Hồn Đế đã làm được, thật có chút bổn sự cùng nằm ngoài dự đoán.
Vân Chính Thiên cười khổ nói: “Sư phụ, phong ấn của người quả thật rất mạnh, nhất là đạo thứ năm phong ấn kia. Chỉ một chút nữa cả tinh thần hải của ta cũng bị nó đánh nát. Nhờ vào may mắn ta mới có thể đứng vững đến cuối cùng a.”Bao Lão hài lòng gật đầu một cái, rồi nói: “Vậy thì cho vi sư xem thử, ngươi rất cuộc có bao nhiêu cân lượng. Tiếp chiêu.”
Ấn phù trong tay Bao Lão theo tiếng hô của lão nhất thời thu nhỏ lại, vừa vặn hóa thành một đạo kim ấn nằm ngay cổ tay. Bao Lão nắm đấm vung tới, tức thì không khí xung quanh như cô đọng lại, không gian thoáng vặn vẹo lên, hùng bá quang minh chi lực cường hoành đánh tới trước mặt Vân Chính Thiên.
Bao Lão đã cực kỳ nương tay rồi, nếu như lão tung hết sức, chỉ sợ tòa Truyền Linh Tháp này đều phải sụp đổ. Bất quá, đối với Vân Chính Thiên mà nói, uy áp đang vọt tới kia đủ làm hắn đổ mồ hôi lạnh.
Nắm chặt chuôi Linh Hồn Kiếm trong tay, đem mũi kiếm hướng về phía trước. Mãnh liệt hắc lực phóng thích ra, nhất thời đem quang minh hào quang của Bao Lão nghênh đón. Chiêu thức còn chưa tới, quyền kinh và kiếm khí đã gặp. Mà ngay khi hai đoàn lực lượng này vừa va chạm với nhau, Bao Lão ánh mắt dâng lên một vòng kỳ quái.
“Hắc hóa lực lượng của hắn đã đạt tới trình độ này?” Bao Lão nội tâm chấn kinh.
Xíu!
Hắc lực của Vân Chính Thiên rõ ràng đem đại lượng quang minh chi lực của lão đè ép xuống, không những thế lại có dấu dHNkpHEa hiệu bị thiêu đốt tự, không ngừng bốc hơi. Chuyện này phải nói lão chưa từng gặp phải, cho dù năm xưa đối đầu với Tà Đế cũng là như vậy. Không lẽ nói, hắc lực của Vân Chính Thiên đã đạt tới tầng thứ còn cao hơn đẳng cấp cực hạn thuộc tính của lão.
“Hừ, gia tăng thêm một chút.”
Bao Lão ánh mắt lóe sáng, tức thì quang minh ánh hào quang một lần nữa bộc phát mạnh mẽ. Đem hắc lực của Vân Chính Thiên dồn ép trở lại. Kỳ thực Bao Lão từ đầu đã khống chế lực lượng của mình vào khoảng sáu hoàn Hồn Đế, nghĩ rằng như vậy đã đủ ép cho Vân Chính Thiên lên bờ xuống ruộng, vậy mà vừa giao thủ liền bị chiếm mất thượng phong.
Đối với Vân Chính Thiên thực lực đột ngột tăng lên như vậy, Bao Lão càng có chút tò mò, cho nên lão quyết định gia tăng thêm áp lực, để xem giới hạn của hắn hiện tại là đang ở đâu.
Vân Chính Thiên cũng biết sư phụ đang thử mình, hắn hít mạnh một hơi, dốc hết toàn bộ tinh lực đi đối phó.
Ngay khi Kim Ấn Quyền của Bao Lão xé nát hắc lực phòng tuyến mà đánh tới, sau lưng Vân Chính Thiên, đệ tam hồn hoàn cũng vào lúc này lóe lên. Vân Chính Thiên hai mắt tỏa ra ám hắc chi quang, tóc đen bồng bềnh trong gió bỗng nhiên đông cứng lại. Chớp mắt một cái, Kim Ấn Quyền đã đánh tới, thế nhưng một quyền này chính là bay xuyên qua, tựa như Vân Chính Thiên đứng đó chỉ là một đạo hư ảnh.
“A.” Bao Lão kêu lên một tiếng. Ngay sau đó hắn liền cảm thấy một cỗ lành lạnh ở sau gáy, theo phản xạ đem cánh tay giơ ra sau bảo hộ vị trí yếu hại này.
KHANH!
Linh Hồn Kiếm chém vào bàn tay Bao Lão như chém trúng một khối tinh thiết, thân kiếm bị đàn hồn lại rung lên từng hồi ‘ong ong’. Làm Vân Chính Thiên kinh ngạc nhất, đó chính là cánh tay Bao Lão vào lúc này tràn ngập quang minh ánh sáng, tựa như huyết nhục của lão được cấu tạo từ vô số những viên quang minh tinh thể nhỏ bé vậy.
Một chiêu thất thủ, Vân Chính Thiên lập tức giơ cao trường kiếm, vừa kịp lúc một quyền của Bao Lão giáng vào.
Oành!
Lần này hắn không có kịp thi triển thủ đoạn lúc nãy, quyền kình ập vào đem thân thể hắn đánh bay về phía sau, hai chân cào thành hai đường dài trên mặt đất hơn trăm mét mới miễn cưỡng dừng lại.
“Sư phụ ngài thật xấu, một quyền vừa nãy sợ rằng Hồn Đấu La cấp bậc mới có thể đánh ra được. Ta mới là Hồn Đế à nha.”
Thanh âm tức tối vang lên. Vân Chính Thiên trong lúc nói vẫn không quên hướng Bao Lão khởi xướng công kích.
“Hừm tiểu tử thúi, có ngon giở bản lĩnh thật sư cho sư phụ xem xem.” Bao Lão phát hờn nói.
Vân Chính Thiên cười mỉm, đột nhiên Linh Hồn Kiếm trên tay hắn biến mất. Một tầng hồng sắc vòng sáng từ dưới chân hắn chậm rãi khuếch tán ra, chớp mắt đem thân thể của hắn bao trùm bởi mênh mông ánh sáng.
Thân thể hắn lúc này như một tòa cổ lão phù đồ tháp đừng sừng sững bên kia, mang đến cho Bao Lão một tia áp bức thật sự.
“Tiểu quỷ, môn công phu này gọi là gì? Ta sao chưa từng thấy ngươi thi triển ra.”
Bao Lão tò mò hỏi.
Vân Chính Thiên có chút đắc ý, nhìn Bao Lão nham hiểm nói: “Là thành tựu gần đây của đồ đệ. Dịch Cân Kinh luyện lại trên nền tảng hắc lực. Đây là tầng thứ nhất a, Hồng Cấp Phù Đồ.”
Dứt lời, hồng sắc lóe lên trong khóe mắt của hắn, mãnh liệt một quyền đánh về phía trước.
“Sư phụ, cẩn thận rồi.”
“Tiểu Thiên, qua đây.”
Vân Chính Thiên lập tức chạy tới, chấp tay nói: “Sư phụ, Vực Chủ bọn họ tin tức có đáng tin cậy?”
Hiện tại hắn trong lòng gấp gáp, cho nên không có dông dài, lập tức đề cập vấn đề chính.
Bao Lão liếc nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới, ánh mắt lão hiện lên một vòng kinh ngạc dáng vẻ. Mới hơn một tháng không gặp, tên đồ đệ này của lão tựa như hóa thành một người khác, khí chất bất trùng.
Nếu như trước đây Vân Chính Thiên mang tới cho lão một cảm giác như ngọc thô cần mài dũa, thì bây giờ hắn đã là một viên đá quý sẵn sàng phơi bày vẻ đẹp của mình ra thế giới. Bất quá, thần sắc lão nhanh chóng trở lại như cũ, trầm giọng nói:
“Đáng tin cậy, Đường Môn tổng bộ cũng đã xác nhận thông tin này.”
Nghe đến đây, sắc mặt Vân Chính Thiên âm trầm lại.
Vài ngày trước, trên đường từ Hỏa Thần thành trở về, Bao Lão đã điện bộ đàm để báo cho hắn toàn bộ tin tức liên quan đến Vực Chủ sự tình. Thông tin này là do đệ tử mà Đường Môn cài vào Tà Hồn Điện ở Thú Vực gửi tới, cụ thể là Đường Tâm.
Hắn nói vào thời điểm Vực Chủ vị diện bị hồn thú tập kích, Tà Hồn Điện điện chủ, Tà Đế cũng có mặt. Nói cách khác, tà hồn sư và hồn thú là cùng một bọn. Bọn chúng liên thủ lại là muốn nắm chắc đem toàn bộ cường giả Vực Chủ thế lực triệt để áp chế xuống. Bất quá Vực Chủ bọn họ không phải đèn đã cạn dầu, không dễ dàng để bọn chúng đắc ý.
Thế nhưng đại chiến chung qui cũng phân ra thắng bại, mà bại tất nhiên là Vực Chủ mấy người.
Đường Tâm vốn không biết chuyện này, cho đến khi Tà Hồn Điện mở một cuộc họp qui mô lớn, chính miệng Tà Đế đã tiết lộ toàn bộ sự tình liên quan. Vực Chủ mấy người bại trận, dù vẫn còn sống nhưng đang bị giam giữ tại cấm địa Tà Hồn Điện. Đường Tâm hắn không biết cụ thể thương vong chi tiết ra sao, chỉ có thể chắc chắn ít nhất Vực Chủ còn chưa có chết.
Tà Hồn Điện kể từ khi bắt giam Vực Chủ, bọn chúng phong bế mọi tin tức, tăng cường an ninh, cho nên mãi đến gần đây Đường Tâm mới có cơ hội đem tin tức truyền về tổng bộ Đường Môn tại Nhân Vực, sau đó mới đến tai Bao Lão.
Nếu như đây là sự thật, vậy thì Vực Chủ mấy người tình cảnh rất thảm, có thể gọi là ngàn cân treo sợi tóc để hình dung. Sinh mệnh bọn họ bị người khác nắm trong tay, nghĩ thế nào cũng không thể không lo lắng được.
“Có kế hoạch giải cứu?” Vân Chính Thiên hỏi.
Bao Lão lườm hắn một cái, thở dài nói: “Ngươi nghĩ Thú Vực là chỗ nào, là sân nhà của bọn chúng. Nếu như toàn bộ Nhân Vực hồn sư tập hợp lại, thật có thể miễn cưỡng xông vào đại chiến một phen. Bất quá, Tà Đế kia thực lực như thế nào, ngươi có biết không? Hắn thành tựu Cực Hạn Đấu La đã ngót ngét năm mươi năm. Nên nhớ hắn còn là Tà hồn sư nữa, tại trong Thú Vực mà chiến đấu với hắn, coi như Tam Đại Thần Nhân chúng ta liên thủ, cũng không chắc đem hắn chém giết, đừng nói tới việc bọn chúng còn đang liên minh với hồn thú cường giả.”
Vân Chính Thiên nghe vậy khẽ giật mình. Ngay cả Tam Đại Thần Nhân cũng không nắm chắc, vị Tà Đế này quả thực nghịch thiên tồn tại. Chẳng trách hắn cùng Đế Thiên liên thủ, dễ dàng đem Vực Chủ cùng toàn bộ siêu cấp cao thủ triệt để đánh bại.
“Sư phụ, bây giờ phải làm sao?” Vân Chính Thiên lòng nóng như lửa đốt. Đừng nói Vực Chủ đối với hắn có ân, mà đám Thành Chủ dưới trướng càng không biết sinh tử như thế nào, có thể nói nhân loại vận mệnh đang nằm bên bờ vực thẳm.
Bao Lão ngẫm nghĩ một chút, lại nói: “Tiểu Thiên, ngươi gần đây lại đột phá?”
Vân Chính Thiên hơi ngẩn người ra, những cũng lập tức gật gật đầu.
“Tốt, cùng ta giao thủ một chút.” Bao Lão vừa nói, thân ảnh lập tức xuất hiện phía trên luận bàn lôi bên kia.
Ài, lão sư phụ làm sao bây giờ còn tâm trí luyện tập. Bất quá hắn cũng không dám cãi thầy, nhanh chóng trèo lên luận bàn lôi. Bao Lão chắc có nguyên nhân của lão, Thế nhưng còn chưa kịp làm gì, Bao Lão bên kia đã động thủ trước.
Trên lòng bàn tay Bao Lão bỗng nhiên xuất hiện một cái hoàng kim ấn phù, ngay khi ấn phù vừa hiện, vạn ức điểm sáng tại bốn phương tám hướng mãnh liệt lan tỏa mà ra. Sau lưng Bao Lão chín cái vòng hồn hoàn cũng đồng loạt dâng lên.
Nhìn thấy một màn này, Vân Chính Thiên trợn trắng cả hai mắt. Phải biết hắn nhiều năm theo Bao Lão học tập, tỷ thí cũng không ít lần nhưng chưa có lần nào Bao Lão trực tiếp đem võ hồn phóng thích ra. Vậy mà bây giờ, lão lại làm như vậy, thật có chút quái dị.
Vân Chính Thiên hừ lạnh một cái, mặc kệ lão nhân gia có ý đồ gì, hắn chỉ cần kiên trì là được.
Võ hồn lập tức phóng thích ra, Vân Chính Thiên khí tức tăng vọt. Chỉ có điều sau lưng hắn là năm vòng hồn hoàn, toàn bộ là vạn năm hồn hoàn. Một đầu tóc bạch kim cũng thuận theo hóa thành đen láy. Vân Chính Thiên hắn, vậy mà trực tiếp triển khai Hồn Kiếm võ hồn đi đối bính với Bao Lão.
Đối với Bao Lão am hiểu quang minh thuộc tính, hơn nữa còn là Cực Hạn cấp bậc quang minh thuộc tính. Giao đấu với địch thủ sở hữu cực hạn thuộc tính, bất kỳ thuộc tính nào cũng đều bị áp chế nhất định. Chỉ có võ hồn thứ hai của hắn, Hồn Kiếm võ hồn sử dụng hắc lực kia may ra mới có khả năng cùng Bao Lão chống cự.
Bao Lão ánh mắt trơi vào năm vòng hồn hoàn màu đen kịt trước mặt, thanh âm tán thưởng vang lên: “Nhanh như vậy liền khai mở năm cái phong ấn? Tiểu tử ngươi biết cách làm trò kinh ngạc a.”
Dựa theo phán đoán của Bao Lão năm đó, Vân Chính Thiên tối thiểu phải tới bảy hoàn Hồn Thánh, mới có thể đem toàn bộ phong ấn hồn hoàn của võ hồn thứ hai phá hủy. Hắn hiện tại vừa đột phá sáu hoàn Hồn Đế đã làm được, thật có chút bổn sự cùng nằm ngoài dự đoán.
Vân Chính Thiên cười khổ nói: “Sư phụ, phong ấn của người quả thật rất mạnh, nhất là đạo thứ năm phong ấn kia. Chỉ một chút nữa cả tinh thần hải của ta cũng bị nó đánh nát. Nhờ vào may mắn ta mới có thể đứng vững đến cuối cùng a.”Bao Lão hài lòng gật đầu một cái, rồi nói: “Vậy thì cho vi sư xem thử, ngươi rất cuộc có bao nhiêu cân lượng. Tiếp chiêu.”
Ấn phù trong tay Bao Lão theo tiếng hô của lão nhất thời thu nhỏ lại, vừa vặn hóa thành một đạo kim ấn nằm ngay cổ tay. Bao Lão nắm đấm vung tới, tức thì không khí xung quanh như cô đọng lại, không gian thoáng vặn vẹo lên, hùng bá quang minh chi lực cường hoành đánh tới trước mặt Vân Chính Thiên.
Bao Lão đã cực kỳ nương tay rồi, nếu như lão tung hết sức, chỉ sợ tòa Truyền Linh Tháp này đều phải sụp đổ. Bất quá, đối với Vân Chính Thiên mà nói, uy áp đang vọt tới kia đủ làm hắn đổ mồ hôi lạnh.
Nắm chặt chuôi Linh Hồn Kiếm trong tay, đem mũi kiếm hướng về phía trước. Mãnh liệt hắc lực phóng thích ra, nhất thời đem quang minh hào quang của Bao Lão nghênh đón. Chiêu thức còn chưa tới, quyền kinh và kiếm khí đã gặp. Mà ngay khi hai đoàn lực lượng này vừa va chạm với nhau, Bao Lão ánh mắt dâng lên một vòng kỳ quái.
“Hắc hóa lực lượng của hắn đã đạt tới trình độ này?” Bao Lão nội tâm chấn kinh.
Xíu!
Hắc lực của Vân Chính Thiên rõ ràng đem đại lượng quang minh chi lực của lão đè ép xuống, không những thế lại có dấu dHNkpHEa hiệu bị thiêu đốt tự, không ngừng bốc hơi. Chuyện này phải nói lão chưa từng gặp phải, cho dù năm xưa đối đầu với Tà Đế cũng là như vậy. Không lẽ nói, hắc lực của Vân Chính Thiên đã đạt tới tầng thứ còn cao hơn đẳng cấp cực hạn thuộc tính của lão.
“Hừ, gia tăng thêm một chút.”
Bao Lão ánh mắt lóe sáng, tức thì quang minh ánh hào quang một lần nữa bộc phát mạnh mẽ. Đem hắc lực của Vân Chính Thiên dồn ép trở lại. Kỳ thực Bao Lão từ đầu đã khống chế lực lượng của mình vào khoảng sáu hoàn Hồn Đế, nghĩ rằng như vậy đã đủ ép cho Vân Chính Thiên lên bờ xuống ruộng, vậy mà vừa giao thủ liền bị chiếm mất thượng phong.
Đối với Vân Chính Thiên thực lực đột ngột tăng lên như vậy, Bao Lão càng có chút tò mò, cho nên lão quyết định gia tăng thêm áp lực, để xem giới hạn của hắn hiện tại là đang ở đâu.
Vân Chính Thiên cũng biết sư phụ đang thử mình, hắn hít mạnh một hơi, dốc hết toàn bộ tinh lực đi đối phó.
Ngay khi Kim Ấn Quyền của Bao Lão xé nát hắc lực phòng tuyến mà đánh tới, sau lưng Vân Chính Thiên, đệ tam hồn hoàn cũng vào lúc này lóe lên. Vân Chính Thiên hai mắt tỏa ra ám hắc chi quang, tóc đen bồng bềnh trong gió bỗng nhiên đông cứng lại. Chớp mắt một cái, Kim Ấn Quyền đã đánh tới, thế nhưng một quyền này chính là bay xuyên qua, tựa như Vân Chính Thiên đứng đó chỉ là một đạo hư ảnh.
“A.” Bao Lão kêu lên một tiếng. Ngay sau đó hắn liền cảm thấy một cỗ lành lạnh ở sau gáy, theo phản xạ đem cánh tay giơ ra sau bảo hộ vị trí yếu hại này.
KHANH!
Linh Hồn Kiếm chém vào bàn tay Bao Lão như chém trúng một khối tinh thiết, thân kiếm bị đàn hồn lại rung lên từng hồi ‘ong ong’. Làm Vân Chính Thiên kinh ngạc nhất, đó chính là cánh tay Bao Lão vào lúc này tràn ngập quang minh ánh sáng, tựa như huyết nhục của lão được cấu tạo từ vô số những viên quang minh tinh thể nhỏ bé vậy.
Một chiêu thất thủ, Vân Chính Thiên lập tức giơ cao trường kiếm, vừa kịp lúc một quyền của Bao Lão giáng vào.
Oành!
Lần này hắn không có kịp thi triển thủ đoạn lúc nãy, quyền kình ập vào đem thân thể hắn đánh bay về phía sau, hai chân cào thành hai đường dài trên mặt đất hơn trăm mét mới miễn cưỡng dừng lại.
“Sư phụ ngài thật xấu, một quyền vừa nãy sợ rằng Hồn Đấu La cấp bậc mới có thể đánh ra được. Ta mới là Hồn Đế à nha.”
Thanh âm tức tối vang lên. Vân Chính Thiên trong lúc nói vẫn không quên hướng Bao Lão khởi xướng công kích.
“Hừm tiểu tử thúi, có ngon giở bản lĩnh thật sư cho sư phụ xem xem.” Bao Lão phát hờn nói.
Vân Chính Thiên cười mỉm, đột nhiên Linh Hồn Kiếm trên tay hắn biến mất. Một tầng hồng sắc vòng sáng từ dưới chân hắn chậm rãi khuếch tán ra, chớp mắt đem thân thể của hắn bao trùm bởi mênh mông ánh sáng.
Thân thể hắn lúc này như một tòa cổ lão phù đồ tháp đừng sừng sững bên kia, mang đến cho Bao Lão một tia áp bức thật sự.
“Tiểu quỷ, môn công phu này gọi là gì? Ta sao chưa từng thấy ngươi thi triển ra.”
Bao Lão tò mò hỏi.
Vân Chính Thiên có chút đắc ý, nhìn Bao Lão nham hiểm nói: “Là thành tựu gần đây của đồ đệ. Dịch Cân Kinh luyện lại trên nền tảng hắc lực. Đây là tầng thứ nhất a, Hồng Cấp Phù Đồ.”
Dứt lời, hồng sắc lóe lên trong khóe mắt của hắn, mãnh liệt một quyền đánh về phía trước.
“Sư phụ, cẩn thận rồi.”
/774
|