Từ trong bóng tối lù lù hiện ra hơn mười đạo thú ảnh, Vân Chính Thiên dự đoán không có sai, bọn chúng rõ ràng bị Tử Anh Tinh Vương Thú khí tức hấp dẫn mà tới.
Ngạo Thiên Long thấy vậy, trong mắt hỏa diễm bốc lên, thân thể lập tức bành trướng đến hơn mười mét. Từng lớp long lân không khác gì viễn cổ giáp trụ phủ xuống, hắn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng liền nhấc lên một trận kinh thiên động địa đại chấn.
Long trảo có hỏa diễm ngưng tụ, Ngạo Thiên Long đem song trảo đánh vào nhau, nhất thời chế tạo ra một quả cầu lửa không lồ, phóng tay liền bắn tới một đầu thú ảnh còn chưa hiện rõ.
Ầm!
Sâm lâm lập tức chìm vào trong hỏa diễm, sáng rực rỡ đến tận chân trời. Ngạo Thiên Long liếc mắt nói với Lương Thế Nhân:
“Ngươi làm việc của ngươi đi, đám này giao cho ta.”
Lương Thế Nhân không do dự gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy về phía Vân Chính Thiên.
Lúc này Chính Thiên hắn sắc mặt đã có chút khó coi, bởi vì Băng Cực Thần Tinh kia vốn đã bị rút ra Băng Nguyên từ lâu, cho nên hiệu quả mang lại đã không giống như hắn triển khai cực hạn chi băng áp chế Bích Lân Hoàng Xà kịch độc. Bích Lân kịch độc nhân cơ hội Vân Chính Thiên dung hợp thêm hồn linh mà tham lam muốn thực hiện cắn nuốt nguồn năng lượng mới này. Bất quá, nó cũng không biết được, chính nó mới là thứ bị ép buộc bứt ra khỏi người Vân Chính Thiên.
“Lão đại, lần này để ta vì ngươi làm chút chuyện.”
Lương Thế Nhân đem Lôi Ảnh Quang Minh Kích cắm xuống đất, hai bàn tay nắm lại, tức thì có vô tận lôi đình lực lượng ngưng tụ. Trải qua huấn luyện quá trình dZ7Z81CH hoàn tất về sau, Lương Thế Nhân toàn bộ phương diện thực lực đều tăng lên rất nhiều, nổi trội nhất phải kể đến Lôi thuộc tính cấp bậc tinh thuần của hắn đã đạt tới trung giai thuần khiết trình độ.
Cho nên lúc này, hắn mới có thể dễ dàng đem lôi nguyên tố bên trong thiên địa nguyên lực dẫn động mạnh mẽ đến như vậy.
Hai mắt vừa khép lại liền mở ra, vô số lôi xà từ trong đồng tử trường bò tán loạn. Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hồn linh kia rít lên một tiếng, sau đó bàng bạc lôi điện trùng kích mà xuống, tất cả đều rơi vào người Vân Chính Thiên.
Ầm, ầm ——.
Lôi điện vừa chạm vào lục lam song sắc quả cầu thủ tinh, lập tức bốc lên từng cái vòng tròn năng lượng, theo bốn phương tám hướng điên cuồng khuếch tán mà ra.
Chính vào lúc này, Vân Chính Thiên đang lơ lững bên trong đột nhiên sắc mặt thập phần tái nhợt, một cỗ khí lưu màu xanh ngọc theo từng lỗ chân lông của hắn bốc hơi ra, nhanh chóng ngưng kết thành một cái xà hình hư ảnh ở sau lưng hắn. Lương Thế Nhân thấy vậy hai mắt cũng híp lại, xem ra đây chính là hình dáng của Bích Lân Hoàng Xà trong truyền thuyết rồi.
Khè!
Bích Lân Hoàng Xà hai mắt tràn ngập oán khí, nhìn về phía Lương Thế Nhân như muốn ăn tươi nuốt sống, cái lưỡi màu đen thò ra thụt vào liên tục, nhìn không khác gì ác ma tái thế. Nó vạn lần không ngờ, dựa vào chính mình ưu thế kịch độc lại bị Tử Anh Tinh Vương Thú ở bên trong cùng Lôi Thương Kỳ Lân Vương ở bên ngoài hình thành thế gọng kiềm, rốt cuộc bức nó đến mức phải lộ nguyên hình.
Dáng vẻ Bích Lân Hoàng Xà vô cùng kinh khủng, nhưng Lương Thế Nhân tất nhiên không vì vậy mà sợ hãi, Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hồn linh bên cạnh không có nữa điểm chần chừ, lập tức hướng tới Bích Lân Xà Hoàng tấn công.
Rống!
Nhất thời một trận kịch chiến xảy ra, Bích Lân Xà Hoàng chiều dài thân thể phải vượt quá trăm mét, đường kính vòng bụng của nó phải hơn năm mét, vẩy rắn trên người một màu xanh lục, hơn nữa còn có vô số hoa văn màu đen kỳ dị khảm nạm trên. Không cần phải nói, đây đích xác một cái khủng bố cự xà.
Bên trong tinh thần hải, Tiểu Hùng thần sắc ngưng trọng, bởi vì khi nhìn thấy Bích Lân Hoàng Xà hư ảnh hiên ra, nó liền nhận ra cái kịch độc mà Vân Chính Thiên trúng phải, là chân chính mười vạn năm Bích Lân Hoàng Xà năm đó hắn đã gặp. Mà bây giờ có lẽ đầu xà này, đã sớm tiến vào hung thú trình độ rồi a.
Chẳng trách có cực hạn chi băng nhưng như cũ không cách nào đem kịch độc tiêu trừ. Trong hồn thú giới bây giờ, ngoại trừ Ma Độc Long Vương ra, thì Bích Lân Hoàng Xà này là tồn tại khủng bố nhất về độc tính.
Ầm!
Song phương liên tục va chạm, rốt cuộc cũng phân ra cao thấp. Chỉ thấy Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hư ảnh bị chấn văng đi, oanh nện một cái lỗ to tướng trên một tòa sơn nhạc.
Tuy luận về huyết mạch, Bích Lân Xà Hoàng có chút thua kém Lôi Thượng Kỳ Lân Vương, nhưng đầu Kỳ Lân này đã chết từ rất lâu rồi, tuế nguyệt cũng đã ăn mòn đi phẩm chất tinh huyết của nó. Vì vậy dù có phục chế thành công hồn linh, nhưng chỉ có thể đạt tới ba vạn năm tả hữu tu vi mà thôi.
Ba vạn năm Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hồn linh, so với kịch độc hóa Bích Lân Hoàng Xà mười vạn năm đúng là có chỗ thua thiệt.
“Tiểu Bạch, đi.”
Lương Thế Nhân mặt mày ngưng trọng, hắn đồng tử lóe lên một tia bạch sắc, tức thì U Minh Bạch Hổ ngửa đầu gầm vang vọng, sau đó liền phóng tới tham chiến.
Trải qua nhiều lần tiến vào Thăng Linh Đài, U Minh Bạch Hổ của Lương Thế Nhân cũng đã trở thành vạn năm hồn linh, kéo theo sự biến đổi to lớn về chất. Lấy nó uy thế trong nữa giây ba khắc vẫn có thể cầm cự được với Bích Lân Hoàng Xà khủng bố kia, nhưng chung qui vẫn không phải là đối thủ của cự xà.
Rít ——.
Bích Lân Hoàng Xà cực kỳ hung hãn, tuy nó chỉ là hư ảnh do kịch độc hóa hình nhưng vẫn có thể đem Lôi Thượng Kỳ Lân Vương cùng U Minh Bạch Hổ đánh tơi bời hoa lá. Thực khó mà tưởng tượng bản thể của nó nếu như chân thực xuất hiện, sẽ đạt tới tầng thứ kinh khủng như thế nào nữa.
Oanh!
Vẫy đuôi đem U Minh Bạch Hổ đánh bay đi, Bích Lân Hoàng Xà đột nhiên nghiên đầu há miệng cắn tới Lôi Thượng Kỳ Lân Vương. Giữa U Minh Bạch Hổ và Lôi Thượng Kỳ lân Vương, Bích Lân Hoàng Xà dĩ nhiên e ngại đầu Kỳ Lân hơn, cho nên nó đánh chủ ý, tiêu diệt cục xương khó nuốt này trước.
Lôi Thương Kỳ Lân Vương trông thấy Bích Lân Hoàng Xà tấn công, nó lập tức chuẩn bị kháng cự, bất quá không biết từ lúc nào, bản thân đã bị thân thể dài ngoằn của cự xà đưa vào trong. Bích Lân Hoàng Xà vặn vẹo một chút, liền đem Lôi Thượng Kỳ Lân Vương siết chặt.
“Rống.” Lôi Thượng Kỳ Lân Vương rên lên một tiếng đau đớn, hư ảnh độ chân thực giảm đi thấy rõ, Bích Lân Hoàng Xà không bỏ qua cơ hội tốt, nó miệng lớn đã cắn tới trước mặt Lôi Thượng Kỳ Lân Vương.
Tình hình Chính Thiên, Thế Nhân có vẻ không ổn. Quay lại nhìn một chút Ngạo Thiên Long, chỉ thấy hắn trên người hỏa diễm hừng hực, đã thiêu đốt một mảnh sâm lâm thành tro tàn.
Bên dưới xác thú la liệt, trong đó có không ít hơn năm đầu tu vi tiếp cận vạn năm trình độ. Bất quá sắc mặt Ngạo Thiên Long lúc này phi thường khó coi, bởi vì trước mặt hắn bây giờ, đứng sừng sững năm đầu vạn năm cấp bậc, trong đó dĩ nhiên có đầu lĩnh hồn thú lâm thời Tà Mâu Bạch Hổ.
“Súc sinh các ngươi đánh hơi cũng nhanh quá đó chứ.”
Ngạo Thiên Long mở lời trêu chọc, nhưng hắn cũng biết tình hình hiện tại là nguy hiểm bậc nào. Đáng lý ba người bọn hắn rời khỏi Thiên Minh thành quãng đường không quá xa, làm sao có thể gặp được đám hồn thú cao tầng này nhanh đến như vậy, theo tính toán thì cần phải đi hơn trăm dặm nữa mới đến chỗ giao tranh.
Gặp sớm như vậy, điều này có nghĩ bọn hồn thú này đã sớm phát động tấn công rồi. Ba người bọn hắn chính là họa vô đơn chí, xui xẻo gặp được bọn nó trên đường hành quân tấn công Thiên Minh thành. Nhưng mà cũng nhờ vậy, giúp cho Thiên Minh thành non trẻ kia tránh được một trận kịch chiến không thể đoán trước.
Ngạo Thiên Long quét mắt một lượt năm đầu vạn năm hồn thú, thần sắc phi thường trầm trọng. Sau lưng bảy vòng hồn hoàn luân chuyển, đệ thất hồn hoàn sáng lên đầu tiên, sau đó đệ nhị đệ tứ hai cái hồn hoàn cũng thuận theo lấp lánh.
Xích Viêm Hỏa Long chân thân phụ thể, thân thể Ngạo Thiên Long bây giờ đã bành trướng đến ba mươi mét. Một đôi long trảo như có thể xé nát không gian cấp tốc phóng to ra, đại lượng hỏa nguyên tố từ trong thiên địa nguyên lực bị hắn hung hăng cắn nuốt, sau đó chuyển hóa thành lực lượng của mình.
“Để lão tử chơi với các ngươi một chút a.”
Ngạo Thiên Long thời khắc này nghiêm túc đem toàn bộ chiến lực của mình bạo phát mà ra. Bởi vì nếu hắn không nhanh chóng đem mấy tên đầu sỏ hồn thú kia chém giết một hai đứa, theo thời gian trôi qua hồn lực của hắn sẽ dần cạn kiệt, mà đám hồn thú này không khác gì âm hồn bất tán, liên tục xuất hiện không có điểm dừng a.
Trong lúc Ngạo Thiên Long sát tâm mở ra ngoài kia, gần đó Bích Lân Hoàng Xà đã cắn tới trước mặt Lôi Thượng Kỳ Lân Vương.
Ầm!
Ngay vào lúc Lôi Thượng Kỳ Lân Vương chuẩn bị tiếp đón công kích, một đầu trọng quyền không biết từ đâu đánh tới, oanh nện vào trên mặt Bích Lân Hoàng Xà, đem nó đánh bay sang một bên, va đổ không biết bao nhiêu cổ thụ.
Lương Thế Nhân kinh nghi quan sát, thì thấy chủ nhân của một quyền này, là một đầu gấu trắng to lớn, toàn thân tỏa ra nồng nặc băng nguyên tố. Đầu gấu này, còn ai khác ngoài Tiểu Hùng nhát chết kia chứ.
Tiểu Hùng bên trong tinh thần hải vẫn luôn duy trì quan sát cục diện trận đấu, nhìn thấy Lôi Thượng Kỳ Lân Vương cùng U Minh Bạch Hổ rõ ràng không phải đối thủ của Bích Lân Hoàng Xà, cho nên nó đã không tiếc tiêu hao bổn nguyên lực lượng, chui ra bên ngoài gia nhập vòng chiến.
Rít!
Từ bên trong đống đổ nát, Bích Lân Hoàng Xà điên cuồng rít lên, nó hai mắt trừng trừng nhìn về phía Băng Hùng Vương, sát niệm cường hoành tàn sát bừa bãi. Bất quá, nó còn chưa kịp làm gì, thì một cột hỏa trụ từ dưới mặt đất bắn lên, đem một phần thân thể Bích Lân Hoàng Xà thiêu đốt.
Hót!
Lanh lảnh tiếng phượng hót ở không trung truyền xuống, Lương Thế Nhân bất giác ngẩng lên thì trông thấy người quen cũ. Đó là Tiểu Phượng, đang trong trạng thái bản thể Lục Dực Phượng Hoàng.
Điểu, chính là khắc tinh của các loại bò sát. Cho nên sự xuất hiện của Tiểu Phượng ít nhiều làm cho Bích Lân Hoàng Xà bản tính hung hãn kia bị áp chế xuống một chút.
Thế nhưng, số lượng hồn linh tham gia chiến đấu còn chưa dừng lại ở đó. Từ trong quả cầu lục lam song sắc kia, lại vọt ra thêm hai đạo thú ảnh, một màu đen, một màu tím.
Hai đạo thú ảnh này, dĩ nhiên là Tử Anh Tinh Vương Thú và Kim Hắc Ma Thần Hổ.
Tử Anh vừa mới trở thành hồn linh cũng đã ra tham chiến, hơn nữa Tiểu Hổ kia vốn cực kỳ yếu ớt, nhưng nó cũng muốn góp một chút sức lực của mình, để cứu lấy tính mạng của chủ nhân.
Lương Thế Nhân trong mắt không khỏi kinh sợ, vốn nghĩ bản thân sở hữu U Minh Bạch Hổ cùng Lôi Thượng Kỳ Lân Vương song đại hồn linh là đã cực kỳ kinh người, vậy mà như cũ bị hào quang của lão đại áp xuống.
Hiện tại, lục đại hồn linh đối đầu với Bích Lân Hoàng Xà, trận chiến này mới bắt đầu đi vào hồi quyết liệt.
Ngạo Thiên Long thấy vậy, trong mắt hỏa diễm bốc lên, thân thể lập tức bành trướng đến hơn mười mét. Từng lớp long lân không khác gì viễn cổ giáp trụ phủ xuống, hắn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng liền nhấc lên một trận kinh thiên động địa đại chấn.
Long trảo có hỏa diễm ngưng tụ, Ngạo Thiên Long đem song trảo đánh vào nhau, nhất thời chế tạo ra một quả cầu lửa không lồ, phóng tay liền bắn tới một đầu thú ảnh còn chưa hiện rõ.
Ầm!
Sâm lâm lập tức chìm vào trong hỏa diễm, sáng rực rỡ đến tận chân trời. Ngạo Thiên Long liếc mắt nói với Lương Thế Nhân:
“Ngươi làm việc của ngươi đi, đám này giao cho ta.”
Lương Thế Nhân không do dự gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy về phía Vân Chính Thiên.
Lúc này Chính Thiên hắn sắc mặt đã có chút khó coi, bởi vì Băng Cực Thần Tinh kia vốn đã bị rút ra Băng Nguyên từ lâu, cho nên hiệu quả mang lại đã không giống như hắn triển khai cực hạn chi băng áp chế Bích Lân Hoàng Xà kịch độc. Bích Lân kịch độc nhân cơ hội Vân Chính Thiên dung hợp thêm hồn linh mà tham lam muốn thực hiện cắn nuốt nguồn năng lượng mới này. Bất quá, nó cũng không biết được, chính nó mới là thứ bị ép buộc bứt ra khỏi người Vân Chính Thiên.
“Lão đại, lần này để ta vì ngươi làm chút chuyện.”
Lương Thế Nhân đem Lôi Ảnh Quang Minh Kích cắm xuống đất, hai bàn tay nắm lại, tức thì có vô tận lôi đình lực lượng ngưng tụ. Trải qua huấn luyện quá trình dZ7Z81CH hoàn tất về sau, Lương Thế Nhân toàn bộ phương diện thực lực đều tăng lên rất nhiều, nổi trội nhất phải kể đến Lôi thuộc tính cấp bậc tinh thuần của hắn đã đạt tới trung giai thuần khiết trình độ.
Cho nên lúc này, hắn mới có thể dễ dàng đem lôi nguyên tố bên trong thiên địa nguyên lực dẫn động mạnh mẽ đến như vậy.
Hai mắt vừa khép lại liền mở ra, vô số lôi xà từ trong đồng tử trường bò tán loạn. Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hồn linh kia rít lên một tiếng, sau đó bàng bạc lôi điện trùng kích mà xuống, tất cả đều rơi vào người Vân Chính Thiên.
Ầm, ầm ——.
Lôi điện vừa chạm vào lục lam song sắc quả cầu thủ tinh, lập tức bốc lên từng cái vòng tròn năng lượng, theo bốn phương tám hướng điên cuồng khuếch tán mà ra.
Chính vào lúc này, Vân Chính Thiên đang lơ lững bên trong đột nhiên sắc mặt thập phần tái nhợt, một cỗ khí lưu màu xanh ngọc theo từng lỗ chân lông của hắn bốc hơi ra, nhanh chóng ngưng kết thành một cái xà hình hư ảnh ở sau lưng hắn. Lương Thế Nhân thấy vậy hai mắt cũng híp lại, xem ra đây chính là hình dáng của Bích Lân Hoàng Xà trong truyền thuyết rồi.
Khè!
Bích Lân Hoàng Xà hai mắt tràn ngập oán khí, nhìn về phía Lương Thế Nhân như muốn ăn tươi nuốt sống, cái lưỡi màu đen thò ra thụt vào liên tục, nhìn không khác gì ác ma tái thế. Nó vạn lần không ngờ, dựa vào chính mình ưu thế kịch độc lại bị Tử Anh Tinh Vương Thú ở bên trong cùng Lôi Thương Kỳ Lân Vương ở bên ngoài hình thành thế gọng kiềm, rốt cuộc bức nó đến mức phải lộ nguyên hình.
Dáng vẻ Bích Lân Hoàng Xà vô cùng kinh khủng, nhưng Lương Thế Nhân tất nhiên không vì vậy mà sợ hãi, Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hồn linh bên cạnh không có nữa điểm chần chừ, lập tức hướng tới Bích Lân Xà Hoàng tấn công.
Rống!
Nhất thời một trận kịch chiến xảy ra, Bích Lân Xà Hoàng chiều dài thân thể phải vượt quá trăm mét, đường kính vòng bụng của nó phải hơn năm mét, vẩy rắn trên người một màu xanh lục, hơn nữa còn có vô số hoa văn màu đen kỳ dị khảm nạm trên. Không cần phải nói, đây đích xác một cái khủng bố cự xà.
Bên trong tinh thần hải, Tiểu Hùng thần sắc ngưng trọng, bởi vì khi nhìn thấy Bích Lân Hoàng Xà hư ảnh hiên ra, nó liền nhận ra cái kịch độc mà Vân Chính Thiên trúng phải, là chân chính mười vạn năm Bích Lân Hoàng Xà năm đó hắn đã gặp. Mà bây giờ có lẽ đầu xà này, đã sớm tiến vào hung thú trình độ rồi a.
Chẳng trách có cực hạn chi băng nhưng như cũ không cách nào đem kịch độc tiêu trừ. Trong hồn thú giới bây giờ, ngoại trừ Ma Độc Long Vương ra, thì Bích Lân Hoàng Xà này là tồn tại khủng bố nhất về độc tính.
Ầm!
Song phương liên tục va chạm, rốt cuộc cũng phân ra cao thấp. Chỉ thấy Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hư ảnh bị chấn văng đi, oanh nện một cái lỗ to tướng trên một tòa sơn nhạc.
Tuy luận về huyết mạch, Bích Lân Xà Hoàng có chút thua kém Lôi Thượng Kỳ Lân Vương, nhưng đầu Kỳ Lân này đã chết từ rất lâu rồi, tuế nguyệt cũng đã ăn mòn đi phẩm chất tinh huyết của nó. Vì vậy dù có phục chế thành công hồn linh, nhưng chỉ có thể đạt tới ba vạn năm tả hữu tu vi mà thôi.
Ba vạn năm Lôi Thượng Kỳ Lân Vương hồn linh, so với kịch độc hóa Bích Lân Hoàng Xà mười vạn năm đúng là có chỗ thua thiệt.
“Tiểu Bạch, đi.”
Lương Thế Nhân mặt mày ngưng trọng, hắn đồng tử lóe lên một tia bạch sắc, tức thì U Minh Bạch Hổ ngửa đầu gầm vang vọng, sau đó liền phóng tới tham chiến.
Trải qua nhiều lần tiến vào Thăng Linh Đài, U Minh Bạch Hổ của Lương Thế Nhân cũng đã trở thành vạn năm hồn linh, kéo theo sự biến đổi to lớn về chất. Lấy nó uy thế trong nữa giây ba khắc vẫn có thể cầm cự được với Bích Lân Hoàng Xà khủng bố kia, nhưng chung qui vẫn không phải là đối thủ của cự xà.
Rít ——.
Bích Lân Hoàng Xà cực kỳ hung hãn, tuy nó chỉ là hư ảnh do kịch độc hóa hình nhưng vẫn có thể đem Lôi Thượng Kỳ Lân Vương cùng U Minh Bạch Hổ đánh tơi bời hoa lá. Thực khó mà tưởng tượng bản thể của nó nếu như chân thực xuất hiện, sẽ đạt tới tầng thứ kinh khủng như thế nào nữa.
Oanh!
Vẫy đuôi đem U Minh Bạch Hổ đánh bay đi, Bích Lân Hoàng Xà đột nhiên nghiên đầu há miệng cắn tới Lôi Thượng Kỳ Lân Vương. Giữa U Minh Bạch Hổ và Lôi Thượng Kỳ lân Vương, Bích Lân Hoàng Xà dĩ nhiên e ngại đầu Kỳ Lân hơn, cho nên nó đánh chủ ý, tiêu diệt cục xương khó nuốt này trước.
Lôi Thương Kỳ Lân Vương trông thấy Bích Lân Hoàng Xà tấn công, nó lập tức chuẩn bị kháng cự, bất quá không biết từ lúc nào, bản thân đã bị thân thể dài ngoằn của cự xà đưa vào trong. Bích Lân Hoàng Xà vặn vẹo một chút, liền đem Lôi Thượng Kỳ Lân Vương siết chặt.
“Rống.” Lôi Thượng Kỳ Lân Vương rên lên một tiếng đau đớn, hư ảnh độ chân thực giảm đi thấy rõ, Bích Lân Hoàng Xà không bỏ qua cơ hội tốt, nó miệng lớn đã cắn tới trước mặt Lôi Thượng Kỳ Lân Vương.
Tình hình Chính Thiên, Thế Nhân có vẻ không ổn. Quay lại nhìn một chút Ngạo Thiên Long, chỉ thấy hắn trên người hỏa diễm hừng hực, đã thiêu đốt một mảnh sâm lâm thành tro tàn.
Bên dưới xác thú la liệt, trong đó có không ít hơn năm đầu tu vi tiếp cận vạn năm trình độ. Bất quá sắc mặt Ngạo Thiên Long lúc này phi thường khó coi, bởi vì trước mặt hắn bây giờ, đứng sừng sững năm đầu vạn năm cấp bậc, trong đó dĩ nhiên có đầu lĩnh hồn thú lâm thời Tà Mâu Bạch Hổ.
“Súc sinh các ngươi đánh hơi cũng nhanh quá đó chứ.”
Ngạo Thiên Long mở lời trêu chọc, nhưng hắn cũng biết tình hình hiện tại là nguy hiểm bậc nào. Đáng lý ba người bọn hắn rời khỏi Thiên Minh thành quãng đường không quá xa, làm sao có thể gặp được đám hồn thú cao tầng này nhanh đến như vậy, theo tính toán thì cần phải đi hơn trăm dặm nữa mới đến chỗ giao tranh.
Gặp sớm như vậy, điều này có nghĩ bọn hồn thú này đã sớm phát động tấn công rồi. Ba người bọn hắn chính là họa vô đơn chí, xui xẻo gặp được bọn nó trên đường hành quân tấn công Thiên Minh thành. Nhưng mà cũng nhờ vậy, giúp cho Thiên Minh thành non trẻ kia tránh được một trận kịch chiến không thể đoán trước.
Ngạo Thiên Long quét mắt một lượt năm đầu vạn năm hồn thú, thần sắc phi thường trầm trọng. Sau lưng bảy vòng hồn hoàn luân chuyển, đệ thất hồn hoàn sáng lên đầu tiên, sau đó đệ nhị đệ tứ hai cái hồn hoàn cũng thuận theo lấp lánh.
Xích Viêm Hỏa Long chân thân phụ thể, thân thể Ngạo Thiên Long bây giờ đã bành trướng đến ba mươi mét. Một đôi long trảo như có thể xé nát không gian cấp tốc phóng to ra, đại lượng hỏa nguyên tố từ trong thiên địa nguyên lực bị hắn hung hăng cắn nuốt, sau đó chuyển hóa thành lực lượng của mình.
“Để lão tử chơi với các ngươi một chút a.”
Ngạo Thiên Long thời khắc này nghiêm túc đem toàn bộ chiến lực của mình bạo phát mà ra. Bởi vì nếu hắn không nhanh chóng đem mấy tên đầu sỏ hồn thú kia chém giết một hai đứa, theo thời gian trôi qua hồn lực của hắn sẽ dần cạn kiệt, mà đám hồn thú này không khác gì âm hồn bất tán, liên tục xuất hiện không có điểm dừng a.
Trong lúc Ngạo Thiên Long sát tâm mở ra ngoài kia, gần đó Bích Lân Hoàng Xà đã cắn tới trước mặt Lôi Thượng Kỳ Lân Vương.
Ầm!
Ngay vào lúc Lôi Thượng Kỳ Lân Vương chuẩn bị tiếp đón công kích, một đầu trọng quyền không biết từ đâu đánh tới, oanh nện vào trên mặt Bích Lân Hoàng Xà, đem nó đánh bay sang một bên, va đổ không biết bao nhiêu cổ thụ.
Lương Thế Nhân kinh nghi quan sát, thì thấy chủ nhân của một quyền này, là một đầu gấu trắng to lớn, toàn thân tỏa ra nồng nặc băng nguyên tố. Đầu gấu này, còn ai khác ngoài Tiểu Hùng nhát chết kia chứ.
Tiểu Hùng bên trong tinh thần hải vẫn luôn duy trì quan sát cục diện trận đấu, nhìn thấy Lôi Thượng Kỳ Lân Vương cùng U Minh Bạch Hổ rõ ràng không phải đối thủ của Bích Lân Hoàng Xà, cho nên nó đã không tiếc tiêu hao bổn nguyên lực lượng, chui ra bên ngoài gia nhập vòng chiến.
Rít!
Từ bên trong đống đổ nát, Bích Lân Hoàng Xà điên cuồng rít lên, nó hai mắt trừng trừng nhìn về phía Băng Hùng Vương, sát niệm cường hoành tàn sát bừa bãi. Bất quá, nó còn chưa kịp làm gì, thì một cột hỏa trụ từ dưới mặt đất bắn lên, đem một phần thân thể Bích Lân Hoàng Xà thiêu đốt.
Hót!
Lanh lảnh tiếng phượng hót ở không trung truyền xuống, Lương Thế Nhân bất giác ngẩng lên thì trông thấy người quen cũ. Đó là Tiểu Phượng, đang trong trạng thái bản thể Lục Dực Phượng Hoàng.
Điểu, chính là khắc tinh của các loại bò sát. Cho nên sự xuất hiện của Tiểu Phượng ít nhiều làm cho Bích Lân Hoàng Xà bản tính hung hãn kia bị áp chế xuống một chút.
Thế nhưng, số lượng hồn linh tham gia chiến đấu còn chưa dừng lại ở đó. Từ trong quả cầu lục lam song sắc kia, lại vọt ra thêm hai đạo thú ảnh, một màu đen, một màu tím.
Hai đạo thú ảnh này, dĩ nhiên là Tử Anh Tinh Vương Thú và Kim Hắc Ma Thần Hổ.
Tử Anh vừa mới trở thành hồn linh cũng đã ra tham chiến, hơn nữa Tiểu Hổ kia vốn cực kỳ yếu ớt, nhưng nó cũng muốn góp một chút sức lực của mình, để cứu lấy tính mạng của chủ nhân.
Lương Thế Nhân trong mắt không khỏi kinh sợ, vốn nghĩ bản thân sở hữu U Minh Bạch Hổ cùng Lôi Thượng Kỳ Lân Vương song đại hồn linh là đã cực kỳ kinh người, vậy mà như cũ bị hào quang của lão đại áp xuống.
Hiện tại, lục đại hồn linh đối đầu với Bích Lân Hoàng Xà, trận chiến này mới bắt đầu đi vào hồi quyết liệt.
/774
|