Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm sở hữu chính là thôn phệ chi lực, mà cái này không chỉ đối với thuộc tính thôn phệ, tinh lực thôn phệ mà ngay cả sinh mệnh lực cũng đều muốn thôn phệ.
Chính vì vậy nếu không đối với Hình Lâm Phong động sát tâm, Vân Chính Thiên đều không muốn đem cái này nguy hiểm thuộc tính ra sử dụng.
Năm xưa hắn đã đứng trước Lưu Vân Long phát thệ, cái này thôn phệ chi lực chỉ sử dụng trên tà hồn sư, không được đối với nhân loại bình thường. Cho nên Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm đã lâu không xuất hiện, lần này không một chút do dự tế ra.
Hắn hiện tại dúng là muốn tước đi Hình Lâm Phong tính mạng.
Thôn phệ chi lực là một cái đặc thù thuộc tính, tại trong thiên địa nguyên lực không cách nào thông qua hồn hạch mà tổng hợp ra được. Chỉ có dùng một phương pháp đặc biệt mới có thể thu được cái này thôn phệ tính lực lượng. Đó chính là sử dụng thôn phệ vòng xoáy bình chứa kia.
Thông qua cơ thể chịu xuống tổn thương hóa thành thôn phệ lực lượng rót vào trong bình chứa, chỉ khi nào bình chứa tràn đầy mới có thể tái khởi công kích.
Kỳ thực Lưu Vân Long mặc dù cũng có Thôn Phệ Ma Chu hồn hoàn, bất quá hắn đúng là không có năng lực dùng thôn phệ chi lực để tấn công, hắn hồn kỹ chỉ dừng lại ở mức hấp thu tổn thương vào trong bình chứa, đến khi đầy bình thì lại tìm kiếm một địa phương vắng vẻ mà cho nổ. Năng lực này của Lưu Vân Long được xem như một loại phòng ngự hệ hồn kỹ.
Chỉ có Vân Chính Thiên tình huống hoàn toàn khác biệt, hắn không cần cho nổ thôn phệ chi lực quí báu kia, mà dùng nó để công kích ngược lại đối thủ. Trực tiếp đem đối phương sinh mệnh thôn phệ toàn bộ mà dẫn đến tử vong.
Trước mắt Ám Thiên nhìn thấy một quyền của mình đã đem thôn phệ bình chứa kia rót đầy hai phần ba, trong lòng cực kỳ mãn nguyện. Có thể thông qua càng ít lực lượng mà vẫn có thể làm đầy bình chứa, như vậy tần xuất sử dụng thôn phệ chi lực sẽ thường xuyên hơn. Tất nhiên với điều kiện cơ thể Quang Thiên vẫn còn có thể chịu đựng được.
Cái này thôn phệ vòng xoáy bình chứa tuy có thể triệt tiêu công kích lực lượng của đối phương, nhưng chung qui không phải một cái vô địch bảo hộ hồn kỹ. Lực công kích vẫn có một phần trực tiếp ảnh hưởng lên Quang Thiên thân thể a.
Thôn phệ vòng xoáy bình chứa vẫn có thể bị nổ tung nếu như lực lượng công kích truyền vào quá mạnh, nhưng lấy Quang Thiên trình độ cơ thể hiện tại, không đạt tới Siêu Cấp đấu la, căn bản không thể một kích làm hắn bình chứa nổ tung. Cho nên đừng vì nhìn thấy một phần ba thể tích còn lại ít ỏi mà khinh thường.
Muốn làm đầy một phần ba bình chứa còn lại, Ám Thiên đoán chừng phải đánh không dưới năm quyền như vậy.
Hình Lâm Phong không chút vọng động nhìn xuống ám hắc trường kiếm trên tay Quang Thiên, cho dù hắn đã đem võ hồn dung hợp vào trong thân thể, đạt tới trình độ cao nhất có thể của mình, thế nhưng không hiểu sao vẫn thấy đối phương mang tới một tia tử vong uy hiếp.
Tuy rằng nhỏ bé thôi nhưng xác thực có tồn tại.
Chuyện này quả thực nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Tiến vào trạng thái võ hồn cùng bản thân dung hợp nhất thể, không nghĩ tới vẫn cảm thấy uy hiếp từ một tên Hồn Thánh tiểu tử.
Hình Lâm Phong hừ lạnh một cái, ánh mắt sáng quắc lên. Hắc Điểu Ma Sư cự ảnh to lớn bỗng nhiên sáng lóe lên một cái. Tại trong thiên địa không khí phản phất áp súc tự, sau đó Hắc Điểu Ma Sư cự ảnh lấy tốc độ cực nhanh bắt đầu thu nhỏ.
Sưu ——!
Cho đến khi Hình Lâm Phong trở lại nhân loại hình dáng, bên ngoài hắn dâng lên một tầng hắc ám hào quang mờ ảo bao phủ. Hơi thở trên người đồng thời thu liễm toàn bộ, thế nhưng hung uy tỏa ra vẫn không hề thua kém, không khác nào núi lớn sừng sững một dạng.
Hình Lâm Phong đệ bát hồn kỹ, Sư Điểu Qui Nhân.
Cái này hồn kỹ mang tới chính là khả năng áp súc toàn bộ năng lượng khổng lồ khi Hình Lâm Phong đồng thời triển khai võ hồn chân thân trạng thái và hợp nhất trạng thái bên trong một cơ thể có thể tích nhỏ như nhân loại hình dáng.
Chuyện này có ý nghĩa gì?
Hình Lâm Phong trong hình dáng nhân loại thì tốc độ linh hoạt khi chiến đấu sẽ nhanh hơn, khả năng ứng phó đối với các tình huống phát sinh sẽ tốt hơn. Tận dụng được các giác quan của Hắc Điểu Ma Sư một các triệt để. Và quan trọng nhất đó là, thể tích nhỏ thì khó bị đánh trúng hơn.
Hắc Điểu Ma Sư chân thân mặc dù khủng bố, bất quá nó quá to lớn đi. Cùng với hai cái đối thủ giảo hoạt kia so đấu chẳng khác nào trở thành cái bao cát thịt. Cho nên Hình Lâm Phong cái này hồn kỹ đã đem ưu thế đoạt lại bên mình.
Tương tự như Vân Chính Thiên bên kia, Hình Lâm Phong lúc nãy cũng đã động sát tâm, muốn nghiêm túc đem toàn bộ thực lực của mình ra để hủy diệt hai tên tiểu tử này.
Vân Chính Thiên nhìn tới Hình Lâm Phong bộ dáng, trên trán mồ hôi không chủ động mà chảy xuống. Phong Hào đấu la quả thực khó lường. Muốn đem một cái đánh chết lại khó khăn đến như vậy.
Bất quá đã phóng lao đành phải theo lao, Quang Thiên chân giẫm địa một cái, thân thể không khác nào kim sắc mũi tên bắn thẳng về phía trước.
Trên tay Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm từ phía trên bổ xuống đầu Hình Lâm Phong.
Khanh ——!
Giòn tan thanh âm vang lên, chỉ kịp nhìn thấy Hình Lâm Phong đón lấy Quang Thiên một kiếm chính là bằng cánh tay của mình.
Hắn thân thể tại sao lại cứng đến như thế, Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm cơ hồ không có tư cách xâm phạm qua.
Ầm ——!
Quang Thiên bị đánh bay đi. Hình Lâm Phong thu nắm đấm lại, lại tiếp tục oanh ra liên tiếp năm quyền, mỗi một quyền đếu chứa đựng hủy diệt chi lực.
Ám Thiên Ma Tốc hồn kỹ khởi động, thân hình lập tức xuất hiện chắn ở phía trước Quang Thiên, Hồng cấp quyền quang điên cuồng đánh ra, sinh sinh ngạnh hám với loạn quyền của đối thủ.
Ầm, ầm, ầm, Oanh ——!
Loạn đả quyền cưới một hồi, Hình Lâm Phong một quyền chớp lấy kẽ hở đánh trúng bụng Ám Thiên, đem hắn thân thể chấn văng vào vách đá, lõm vào một lỗ lớn.
Thế nhưng hắn không có theo đuổi truy kích Ám Thiên, một quyền kinh thiên động địa lại oanh ra, mục tiêu vẫn là Quang Thiên còn chưa kịp ổn định lại.
Quang Thiên kinh hãi nhìn tới một quyền tràn ngập sát cơ, hắn hộ thủ theo bản năng khép lại che trước mắt.
Trễ một nhịp!
ẦM ——!
Hình Lâm Phong vị trí đặt quyền, không phải khuôn mặt đẹp trai của Quang Thiên, mà chính là lồng ngực của hắn. Một quyền này nện vào, lập tức có thể nghe được tiếng xương gãy nát âm thanh. Quang Thiên trúng quyền, không khác gì đạn pháo bắn đi, đập người xuống mặt đất tiếp tục văng đi một quãng trăm trượng tả hữu.
Hình Lâm Phong thoáng ngừng tại trên không trung, sắc mặt cực độ âm trầm, sau lưng hắn đệ tứ hồn hoàn đã sáng lên.
Sư Điểu Chi Nộ!
Cánh tay lực lưỡng vừa duỗi ra, tức thì từ trên không trung oanh xuống vô tận hắc ám lôi điện. Hình Lâm Phong mục tiêu truy kích, vẫn là Quang Thiên.
Oanh, oanh, oanh ——!
Khắp nơi đều bị hắc ám lôi điện oanh tạc, một vùng rộng lớn mặt đất trực tiếp bị xới tung lên, khói bụi bay mù mịt che khuất Quang Thiên thân ảnh.
Đại chiến một hồi, hắn đã biết Quang Thiên so với Ám Thiên cường độ cơ thể yếu hơn, cho nên hắn kế hoạch liền là lánh nặng tìm nhẹ, việc dễ làm trước. Chỉ cần đem một trong hai tên tiểu tử này miểu sát, mọi chuyện đều dễ hơn rất nhiều.
Đại khái mọi người nếu rơi vào Hình Lâm Phong hoàn cảnh đều sẽ lựa chọn như vậy, không ai nguyện ý đi đối đầu một cái gia hỏa có thể cản mình đếm không hết quyền cước.
Chỉ là Hình Lâm Phong không nghĩ tới, cũng không ngờ tới mục tiêu mà mình chọn cũng vô cùng cứng rắn.
Xùy!
Khói bụi tan đi để lộ ra Quang Thiên thân thể đầy máu đứng ở bên dưới. Hắn lúc này sắc mặt tái nhợt, máu tươi đầm đìa, thậm chí lồng ngực cũng bị oanh ra một cái lỗ. Một bên cánh tay buông thỏng xuống, giống như đã bị phế bỏ, tay còn lại vẫn nắm chặt Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm.
Đối diện Phong Hào đấu la cường giả truy sát, cho dù là Vân Chính Thiên thân kinh bách chiến cũng muốn chịu không nổi.
Máu tươi nhiễu giọt tưới trên thân kiếm, làm cho dáng vẻ của nó càng thêm phần quỉ dị. Quang Thiên trên mặt biểu lộ ý chí quật cường, hai mắt nhìn thẳng vào Hình Lâm Phong không chút sợ sệt.
“Ngươi chết!”
Hình Lâm Phong khẽ quát lên, hắn cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp triểu khai sát chiêu lấy mạng.
Sau lưng hắn chín vòng hồn hoàn, lưỡng hoàng, lưỡng tử, ngũ hắc xoay tròn. Đứng ở phía sau cùng đệ cửu hồn hoàn vào thời khắc này lóe lên.
Hình Lâm Phong cái đệ cửu hồn hoàn này, là đến từ một đầu hồn thú có tu vi tiếp cận mười vạn năm tầng thứ. Tuy rằng vẫn nằm trong phạm trù vạn năm nhưng không phải phổ thông vạn năm hồn hoàn có thể so sánh.
Một cỗ không cách nào hình dung được lực lượng tức tốc ngưng tụ tại nắm tay của Hình Lâm Phong. Phản phất có thể nhìn thấy thiên địa màu sắc đều bị hút vào trong lòng bàn tay của hắn, không gian cũng muốn sụp đổ theo.
Ma Sư Thần Quyền!
Đông ——!
Thần quyền đánh ra, mang theo cách không chi lực đánh tới Quang Thiên vị trí.
Dưới một quyền này, toàn bộ nguyên tố không cách nào tập hợp lại được, quyền kình xé gió mà đi, xé rách cả không gian tạo ra một vệt đen ngòm.
Nếu để một quyền này đánh trúng, Quang Thiên lập tức hóa thành thịt vụn, hết chơi.
Chính vào lúc cự đại quyền kình tiếp cận, Quang Thiên trên tay Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm bỗng nhiên nhấc lên. Một kiếm từ dưới chém lên, hóa thành lưỡng đạo màu đen kiếm khí, bắn thẳng tới.
“Ha ha ha. Ngươi còn muốn chống cự? Được, vậy để ta xem thử đến tột cùng là kiếm ngươi bén hay là nắm đấm của ta cứng.”
Hình Lâm Phong ngạo nghễ cười lớn. Đối với hắn mà nói, Quang Thiên bây giờ chẳng khác gì một kẻ sắp chết đang giãy giụa.
Bất quá Quang Thiên ánh mắt vẫn tràn ngập tự tin chi sắc, trong người hừng hực chiến ý không kiềm chế bộc phát ra.
Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm vị trí thôn phệ bình chứa, năng lượng bên trong bắt đầu cạn xuống.
U, u, u ——!
Lưỡng đạo màu đen kiếm khí khi nãy hắn chém ra, bỗng nhiên trở nên dị thường to lớn. Có một loại đến từ thế giới khác lực lượng điên cuồng phóng thích, quay về nhất quyền của Hình Lâm Phong chém ra, liền hắn quyền kình đã bị chẻ thành hai nữa.
Xoạt!
Nhìn thấy không thể tưởng tượng được một màn, Hình Lâm Phong trong lòng phát sinh mãnh liệt chấn động. Hắn bàn tay tiếp tục nắm lại, oanh ra liên tiếp tam quyền, nện ở kiếm khí trên thân.
Rầm, rầm, rầm ——!
Kiếm khí lúc này tựa như hóa thành thực thể, lại có lăng lệ khí thế tựa vực sâu như ngục, làm cho Hình Lâm Phong mặt mày tái mét.
Nhất quyền oanh ra nhất kiếm phá, Ma Sư Thần Quyền của Hình Lâm Phong hoàn toàn không thể làm gì được Quang Thiên.
“Không, không! Không thể nào! Chuyện này thực sự không có khả năng!”
Hình Lâm Phong lúc này đã kêu gào thảm thiết.
...
Banhbaothit
Chính vì vậy nếu không đối với Hình Lâm Phong động sát tâm, Vân Chính Thiên đều không muốn đem cái này nguy hiểm thuộc tính ra sử dụng.
Năm xưa hắn đã đứng trước Lưu Vân Long phát thệ, cái này thôn phệ chi lực chỉ sử dụng trên tà hồn sư, không được đối với nhân loại bình thường. Cho nên Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm đã lâu không xuất hiện, lần này không một chút do dự tế ra.
Hắn hiện tại dúng là muốn tước đi Hình Lâm Phong tính mạng.
Thôn phệ chi lực là một cái đặc thù thuộc tính, tại trong thiên địa nguyên lực không cách nào thông qua hồn hạch mà tổng hợp ra được. Chỉ có dùng một phương pháp đặc biệt mới có thể thu được cái này thôn phệ tính lực lượng. Đó chính là sử dụng thôn phệ vòng xoáy bình chứa kia.
Thông qua cơ thể chịu xuống tổn thương hóa thành thôn phệ lực lượng rót vào trong bình chứa, chỉ khi nào bình chứa tràn đầy mới có thể tái khởi công kích.
Kỳ thực Lưu Vân Long mặc dù cũng có Thôn Phệ Ma Chu hồn hoàn, bất quá hắn đúng là không có năng lực dùng thôn phệ chi lực để tấn công, hắn hồn kỹ chỉ dừng lại ở mức hấp thu tổn thương vào trong bình chứa, đến khi đầy bình thì lại tìm kiếm một địa phương vắng vẻ mà cho nổ. Năng lực này của Lưu Vân Long được xem như một loại phòng ngự hệ hồn kỹ.
Chỉ có Vân Chính Thiên tình huống hoàn toàn khác biệt, hắn không cần cho nổ thôn phệ chi lực quí báu kia, mà dùng nó để công kích ngược lại đối thủ. Trực tiếp đem đối phương sinh mệnh thôn phệ toàn bộ mà dẫn đến tử vong.
Trước mắt Ám Thiên nhìn thấy một quyền của mình đã đem thôn phệ bình chứa kia rót đầy hai phần ba, trong lòng cực kỳ mãn nguyện. Có thể thông qua càng ít lực lượng mà vẫn có thể làm đầy bình chứa, như vậy tần xuất sử dụng thôn phệ chi lực sẽ thường xuyên hơn. Tất nhiên với điều kiện cơ thể Quang Thiên vẫn còn có thể chịu đựng được.
Cái này thôn phệ vòng xoáy bình chứa tuy có thể triệt tiêu công kích lực lượng của đối phương, nhưng chung qui không phải một cái vô địch bảo hộ hồn kỹ. Lực công kích vẫn có một phần trực tiếp ảnh hưởng lên Quang Thiên thân thể a.
Thôn phệ vòng xoáy bình chứa vẫn có thể bị nổ tung nếu như lực lượng công kích truyền vào quá mạnh, nhưng lấy Quang Thiên trình độ cơ thể hiện tại, không đạt tới Siêu Cấp đấu la, căn bản không thể một kích làm hắn bình chứa nổ tung. Cho nên đừng vì nhìn thấy một phần ba thể tích còn lại ít ỏi mà khinh thường.
Muốn làm đầy một phần ba bình chứa còn lại, Ám Thiên đoán chừng phải đánh không dưới năm quyền như vậy.
Hình Lâm Phong không chút vọng động nhìn xuống ám hắc trường kiếm trên tay Quang Thiên, cho dù hắn đã đem võ hồn dung hợp vào trong thân thể, đạt tới trình độ cao nhất có thể của mình, thế nhưng không hiểu sao vẫn thấy đối phương mang tới một tia tử vong uy hiếp.
Tuy rằng nhỏ bé thôi nhưng xác thực có tồn tại.
Chuyện này quả thực nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Tiến vào trạng thái võ hồn cùng bản thân dung hợp nhất thể, không nghĩ tới vẫn cảm thấy uy hiếp từ một tên Hồn Thánh tiểu tử.
Hình Lâm Phong hừ lạnh một cái, ánh mắt sáng quắc lên. Hắc Điểu Ma Sư cự ảnh to lớn bỗng nhiên sáng lóe lên một cái. Tại trong thiên địa không khí phản phất áp súc tự, sau đó Hắc Điểu Ma Sư cự ảnh lấy tốc độ cực nhanh bắt đầu thu nhỏ.
Sưu ——!
Cho đến khi Hình Lâm Phong trở lại nhân loại hình dáng, bên ngoài hắn dâng lên một tầng hắc ám hào quang mờ ảo bao phủ. Hơi thở trên người đồng thời thu liễm toàn bộ, thế nhưng hung uy tỏa ra vẫn không hề thua kém, không khác nào núi lớn sừng sững một dạng.
Hình Lâm Phong đệ bát hồn kỹ, Sư Điểu Qui Nhân.
Cái này hồn kỹ mang tới chính là khả năng áp súc toàn bộ năng lượng khổng lồ khi Hình Lâm Phong đồng thời triển khai võ hồn chân thân trạng thái và hợp nhất trạng thái bên trong một cơ thể có thể tích nhỏ như nhân loại hình dáng.
Chuyện này có ý nghĩa gì?
Hình Lâm Phong trong hình dáng nhân loại thì tốc độ linh hoạt khi chiến đấu sẽ nhanh hơn, khả năng ứng phó đối với các tình huống phát sinh sẽ tốt hơn. Tận dụng được các giác quan của Hắc Điểu Ma Sư một các triệt để. Và quan trọng nhất đó là, thể tích nhỏ thì khó bị đánh trúng hơn.
Hắc Điểu Ma Sư chân thân mặc dù khủng bố, bất quá nó quá to lớn đi. Cùng với hai cái đối thủ giảo hoạt kia so đấu chẳng khác nào trở thành cái bao cát thịt. Cho nên Hình Lâm Phong cái này hồn kỹ đã đem ưu thế đoạt lại bên mình.
Tương tự như Vân Chính Thiên bên kia, Hình Lâm Phong lúc nãy cũng đã động sát tâm, muốn nghiêm túc đem toàn bộ thực lực của mình ra để hủy diệt hai tên tiểu tử này.
Vân Chính Thiên nhìn tới Hình Lâm Phong bộ dáng, trên trán mồ hôi không chủ động mà chảy xuống. Phong Hào đấu la quả thực khó lường. Muốn đem một cái đánh chết lại khó khăn đến như vậy.
Bất quá đã phóng lao đành phải theo lao, Quang Thiên chân giẫm địa một cái, thân thể không khác nào kim sắc mũi tên bắn thẳng về phía trước.
Trên tay Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm từ phía trên bổ xuống đầu Hình Lâm Phong.
Khanh ——!
Giòn tan thanh âm vang lên, chỉ kịp nhìn thấy Hình Lâm Phong đón lấy Quang Thiên một kiếm chính là bằng cánh tay của mình.
Hắn thân thể tại sao lại cứng đến như thế, Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm cơ hồ không có tư cách xâm phạm qua.
Ầm ——!
Quang Thiên bị đánh bay đi. Hình Lâm Phong thu nắm đấm lại, lại tiếp tục oanh ra liên tiếp năm quyền, mỗi một quyền đếu chứa đựng hủy diệt chi lực.
Ám Thiên Ma Tốc hồn kỹ khởi động, thân hình lập tức xuất hiện chắn ở phía trước Quang Thiên, Hồng cấp quyền quang điên cuồng đánh ra, sinh sinh ngạnh hám với loạn quyền của đối thủ.
Ầm, ầm, ầm, Oanh ——!
Loạn đả quyền cưới một hồi, Hình Lâm Phong một quyền chớp lấy kẽ hở đánh trúng bụng Ám Thiên, đem hắn thân thể chấn văng vào vách đá, lõm vào một lỗ lớn.
Thế nhưng hắn không có theo đuổi truy kích Ám Thiên, một quyền kinh thiên động địa lại oanh ra, mục tiêu vẫn là Quang Thiên còn chưa kịp ổn định lại.
Quang Thiên kinh hãi nhìn tới một quyền tràn ngập sát cơ, hắn hộ thủ theo bản năng khép lại che trước mắt.
Trễ một nhịp!
ẦM ——!
Hình Lâm Phong vị trí đặt quyền, không phải khuôn mặt đẹp trai của Quang Thiên, mà chính là lồng ngực của hắn. Một quyền này nện vào, lập tức có thể nghe được tiếng xương gãy nát âm thanh. Quang Thiên trúng quyền, không khác gì đạn pháo bắn đi, đập người xuống mặt đất tiếp tục văng đi một quãng trăm trượng tả hữu.
Hình Lâm Phong thoáng ngừng tại trên không trung, sắc mặt cực độ âm trầm, sau lưng hắn đệ tứ hồn hoàn đã sáng lên.
Sư Điểu Chi Nộ!
Cánh tay lực lưỡng vừa duỗi ra, tức thì từ trên không trung oanh xuống vô tận hắc ám lôi điện. Hình Lâm Phong mục tiêu truy kích, vẫn là Quang Thiên.
Oanh, oanh, oanh ——!
Khắp nơi đều bị hắc ám lôi điện oanh tạc, một vùng rộng lớn mặt đất trực tiếp bị xới tung lên, khói bụi bay mù mịt che khuất Quang Thiên thân ảnh.
Đại chiến một hồi, hắn đã biết Quang Thiên so với Ám Thiên cường độ cơ thể yếu hơn, cho nên hắn kế hoạch liền là lánh nặng tìm nhẹ, việc dễ làm trước. Chỉ cần đem một trong hai tên tiểu tử này miểu sát, mọi chuyện đều dễ hơn rất nhiều.
Đại khái mọi người nếu rơi vào Hình Lâm Phong hoàn cảnh đều sẽ lựa chọn như vậy, không ai nguyện ý đi đối đầu một cái gia hỏa có thể cản mình đếm không hết quyền cước.
Chỉ là Hình Lâm Phong không nghĩ tới, cũng không ngờ tới mục tiêu mà mình chọn cũng vô cùng cứng rắn.
Xùy!
Khói bụi tan đi để lộ ra Quang Thiên thân thể đầy máu đứng ở bên dưới. Hắn lúc này sắc mặt tái nhợt, máu tươi đầm đìa, thậm chí lồng ngực cũng bị oanh ra một cái lỗ. Một bên cánh tay buông thỏng xuống, giống như đã bị phế bỏ, tay còn lại vẫn nắm chặt Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm.
Đối diện Phong Hào đấu la cường giả truy sát, cho dù là Vân Chính Thiên thân kinh bách chiến cũng muốn chịu không nổi.
Máu tươi nhiễu giọt tưới trên thân kiếm, làm cho dáng vẻ của nó càng thêm phần quỉ dị. Quang Thiên trên mặt biểu lộ ý chí quật cường, hai mắt nhìn thẳng vào Hình Lâm Phong không chút sợ sệt.
“Ngươi chết!”
Hình Lâm Phong khẽ quát lên, hắn cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp triểu khai sát chiêu lấy mạng.
Sau lưng hắn chín vòng hồn hoàn, lưỡng hoàng, lưỡng tử, ngũ hắc xoay tròn. Đứng ở phía sau cùng đệ cửu hồn hoàn vào thời khắc này lóe lên.
Hình Lâm Phong cái đệ cửu hồn hoàn này, là đến từ một đầu hồn thú có tu vi tiếp cận mười vạn năm tầng thứ. Tuy rằng vẫn nằm trong phạm trù vạn năm nhưng không phải phổ thông vạn năm hồn hoàn có thể so sánh.
Một cỗ không cách nào hình dung được lực lượng tức tốc ngưng tụ tại nắm tay của Hình Lâm Phong. Phản phất có thể nhìn thấy thiên địa màu sắc đều bị hút vào trong lòng bàn tay của hắn, không gian cũng muốn sụp đổ theo.
Ma Sư Thần Quyền!
Đông ——!
Thần quyền đánh ra, mang theo cách không chi lực đánh tới Quang Thiên vị trí.
Dưới một quyền này, toàn bộ nguyên tố không cách nào tập hợp lại được, quyền kình xé gió mà đi, xé rách cả không gian tạo ra một vệt đen ngòm.
Nếu để một quyền này đánh trúng, Quang Thiên lập tức hóa thành thịt vụn, hết chơi.
Chính vào lúc cự đại quyền kình tiếp cận, Quang Thiên trên tay Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm bỗng nhiên nhấc lên. Một kiếm từ dưới chém lên, hóa thành lưỡng đạo màu đen kiếm khí, bắn thẳng tới.
“Ha ha ha. Ngươi còn muốn chống cự? Được, vậy để ta xem thử đến tột cùng là kiếm ngươi bén hay là nắm đấm của ta cứng.”
Hình Lâm Phong ngạo nghễ cười lớn. Đối với hắn mà nói, Quang Thiên bây giờ chẳng khác gì một kẻ sắp chết đang giãy giụa.
Bất quá Quang Thiên ánh mắt vẫn tràn ngập tự tin chi sắc, trong người hừng hực chiến ý không kiềm chế bộc phát ra.
Thôn Thiên Phệ Ma Kiếm vị trí thôn phệ bình chứa, năng lượng bên trong bắt đầu cạn xuống.
U, u, u ——!
Lưỡng đạo màu đen kiếm khí khi nãy hắn chém ra, bỗng nhiên trở nên dị thường to lớn. Có một loại đến từ thế giới khác lực lượng điên cuồng phóng thích, quay về nhất quyền của Hình Lâm Phong chém ra, liền hắn quyền kình đã bị chẻ thành hai nữa.
Xoạt!
Nhìn thấy không thể tưởng tượng được một màn, Hình Lâm Phong trong lòng phát sinh mãnh liệt chấn động. Hắn bàn tay tiếp tục nắm lại, oanh ra liên tiếp tam quyền, nện ở kiếm khí trên thân.
Rầm, rầm, rầm ——!
Kiếm khí lúc này tựa như hóa thành thực thể, lại có lăng lệ khí thế tựa vực sâu như ngục, làm cho Hình Lâm Phong mặt mày tái mét.
Nhất quyền oanh ra nhất kiếm phá, Ma Sư Thần Quyền của Hình Lâm Phong hoàn toàn không thể làm gì được Quang Thiên.
“Không, không! Không thể nào! Chuyện này thực sự không có khả năng!”
Hình Lâm Phong lúc này đã kêu gào thảm thiết.
...
Banhbaothit
/774
|