Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 600 - Chỉ Cần Ta Còn Sống

/774


Chính vào lúc này, Vân Chính Thiên đột nhiên động thủ. Dưới con mắt kinh ngạc của Huyết Đế, hắn lao về phía Ân Minh Tuyết, đem nàng cả người bồng lên trên tay. Ngay lập tức Thời Không Cầm Cố hồn kỹ giải trừ, cả ba người chớp mắt đã quay trở lại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

“Điện chủ, ngài trở về rồi!” Ba người bọn hắn đột nhiên xuất hiện trở lại, mấy vị tà hồn sư đứng ở gần đó lập tức kêu gào. Thời điểm Huyết Đế tri hô đám Ma Long đấu la từ bỏ truy đuổi mà quay trở về, một khắc sau hào quang nở rộ đã nuốt chửng hắn, cả đám không ai rõ điện chủ của mình đi đâu, trong lòng rối như tơ vò, kế hoạch dĩ nhiên bị đình trệ, mà đám Lương Thế Nhân cũng nhờ vậy thuận lợi đào thoát.

Huyết Đế hiện tại còn không có lý giải rõ ràng lý do tại sao Vân Chính Thiên đột nhiên chủ động giải trừ cầm cố sớm như vậy, bất quá hắn tâm ngoan thủ lạt, đánh trước nói sau tư thái, lập tức huy động một chưởng, vỗ về phía Vân Chính Thiên.

Huyết sắc cuồng phong gào thét mà tới, trong nháy mắt đã áp ở trên đầu Vân Chính Thiên, khiến cho hắn sắc mặt cũng kịch biến.

Ân Minh Tuyết lúc này toàn thâm mềm nhũn, trạng thái cực kỳ không tốt, bất quá được Vân Chính Thiên thúc dục ma lực truyền vào, nàng miễn cưỡng duy trì tỉnh táo.

“Minh Tuyết, triển khai chúng ta ngoại phụ hồn kỹ.” Vân Chính Thiên gấp giọng nói.

“Ân!” Ân Minh Tuyết gật đầu, cả hai tâm ý lập tức tương thông, tức thì đem Thiên Ma Kiếm Trận dung hợp kỹ thúc dục đi ra.

Vạn đạo kiếm ảnh từ dưới đất bắn lên, sau đó lưỡi kiếm lập tức quét ngang, đem hết thảy công kích của Huyết Đế cản phá, mà đám tà hồn sư cũng một trận kinh hãi, cảm nhận kiếm ý lạnh thấu xương, không ai dám nếm thử đột phá kiếm trận vòng vây.

Tiểu tử này, vẫn còn giấu bài a!

“Chúng ta chạy!” Vân Chính Thiên hét lớn, nắm lấy tay Ân Minh Tuyết, sau đó trực tiếp thúc dục Thiên Du Thần Bộ, hướng vào trong rừng đào thoát.

“Mau bắt bọn chúng lại!” Huyết Đế vừa mới bị vây ở trong kiếm trận, sắc mặt vô cùng khó coi, gào thét mà nói.

Đám tà hồn sư sợ vỡ mật, lập tức vận dụng chân công phu, đuổi giết Vân Chính Thiên hai người.

Vân Chính Thiên tình cảnh hiện tại có thể nói là lấy hết sức bình sinh mà chạy, trong đầu chỉ nghĩ đến chạy chứ không dám nghĩ sẽ đối chiến. Một khi bị truy binh đuổi kịp, hắn nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc trước cùng Hắc Vân, Đại Sơn đấu la giao chiến một hồi có thể áp đối phương một đầu, căn bản là do Huyết Đế âm thầm mật lệnh bảo toàn tính mạng của Vân Chính Thiên. Nếu không hắn đã sớm bị hai vị Siêu Cấp đấu la quần chết.

Bị đuổi chạy như chó nhà có tang, Vân Chính Thiên nghiến chặt hàm răng, tay vẫn nắm chặt lấy Ân Minh Tuyết cổ tay, trong mắt tràn ngập tơ máu. Mặc dù hắn không có nói lời nào, Ân Minh Tuyết vẫn cảm nhận được rõ ràng hắn đang sợ hãi.

Phàm là người ai lại không có sợ hãi, cho dù đạt tới thần cách trình tự cũng không ngoại lệ. Vân Chính Thiên nỗi sợ hãi cũng xuất phát từ phía sau cường đại kẻ địch, đây đều là những kẻ mà hắn hiện tại không có đảm lượng đối mặt, cũng xuất phát từ tương lai viễn cảnh hủy diệt hậu quả nếu như ngay bây giờ hắn ngã xuống.

Không thể phủ nhận Vân Chính Thiên thông minh cùng quyết đoán, dưới tình huống không nắm rõ được bao nhiêu tình báo, có thể làm đến một bước này chính là hắn cẩn thận suy tính rất nhiều lần. Cho dù không cách nào tin được, Vân Chính Thiên cũng phải thừa nhận bản thân hắn cùng toàn bộ Đấu La Tinh đều bị Tà Đế tính toán. Tất cả đều được Tà Đế sắp xếp tỉ mỉ để đi đến chung cực kế hoạch như ngày hôm nay.

Một khi kế hoạch thành công, Ma Thần hàng lâm, mọi thứ đều bị hủy diệt.

Hắn hai mươi mấy tuổi thanh niên, gánh nặng trên vai thực quá lớn.

Vân Chính Thiên không tiếc tiêu hao toàn bộ tinh lực, thúc dục Thiên Du Thần Bộ, tại trong rừng tung hoành mà đi. Mà phía sau lưng hắn, bảy vị Siêu Cấp đấu la toàn lực đuổi theo, tà ác khí tức nở rộ ngập trời, cả vùng lớn rừng rậm cũng phải vì thế mà rung chuyển. Tốc độ nhanh nhất phải nói đến chính là Hắc Vân đấu la, hắn thả ra hắc vân lĩnh vực, thân hình phiêu diêu, có thể trong thời gian ngắn bỏ qua động chạm vật lý, một đường phi hành không chút trở ngại.

Vân Chính Thiên rất rõ ràng, chỉ cần một trong bảy tên đuổi theo kịp, sau đó ra tay cuốn lấy hắn, sự tình liền không xong rồi. Đối mặt với nguy hiểm, Vân Chính Thiên càng trở nên sáng suốt, trong não không ngừng tự hỏi, sắp xếp rất nhiều phương án thoát thân.

Ân Minh Tuyết nương theo Vân Chính Thiên mà chạy, cảm nhận được Vân Chính Thiên trong lòng sợ hãi, nàng có chút không nhịn được, thấp giọng nói: “Chính Thiên, ngươi để ta lại đi.”

Vân Chính Thiên nghe vậy, không có tức giận, trong mắt tràn ngập nhu hòa cảm xúc, hắn càng nắm chặt tay nàng hơn: “Chỉ cần ta còn sống, tuyệt đối không người nào có thể mạo phạm ngươi lần nữa.”

Lời này vừa nói ra, hắn lập tức giật mình một cái, cảm nhận dưới chân đại địa ầm ầm dịch chuyển, vbằng phẳng địa hình đột nhiên tách vỡ ra, hóa thành lởm chởm đất đá, sau đó chung quanh cổ thụ bị một cỗ vô hình lực lượng kéo đổ sập xuống, cơ hồ chặn đi phía trước lộ trình.

Kim sắc hào quang chợt phóng thích, sau lưng Kim Vũ Dực hồn cốt mở ra, Vân Chính Thiên uyển chuyển phi hành, né tránh chướng ngại vật được bố trí. Mặc dù sử dụng Kim Vũ Dực, Vân Chính Thiên cũng không ngu đến mức bay lên cao, bởi vì càng lên cao càng dễ trở thành mục tiêu bị ngắm bắn, cho nên hắn như cũ lựa chọn ở trong rừng rậm, luồn lách mà đi.

Ở phía đằng sau, Đại Sơn đấu la một bụng căm hận: “Tiểu tử này đồ tốt thật nhiều!”

Chính do hắn vừa rồi thúc dục Sâm Lâm võ hồn tiến hành quấy nhiễu, khiến cho địa hình biến hóa, làm Vân Chính Thiên không thể không sử dụng Kim Vũ Dực. Cũng nhờ vậy khoảng cách song phương đã thu ngắn đến mức đáng sợ, dù sao những người này đều là Siêu Cấp đấu la, tốc độ so với Vân Chính Thiên không chút nào thua kém.

Bình thường tình huống mà nói, lấy Vân Chính Thiên cực hạn triển khai tốc độ tuyệt đối có tự tin thành công đào thoát, bất quá lúc này phải mang theo Ân Minh Tuyết, tất nhiên sẽ không thể toàn lực phát huy cho được. Mắt thấy Hắc Vân đấu la tiến đến gần, Vân Chính Thiên trong người chiến ý bốc lên cao.

Một đạo kim quang chợt lóe, Thiên Sứ Kiếm đã bị hắn triệu hoán đi ra, cực hạn quang minh khí tức lan tỏa mọi hướng, lại thêm Kim Vũ Dực tăng phúc, Vân Chính Thiên chiến lực đột ngột tăng cao. Đối mặt với tà hồn sư, cũng chỉ có Thiên Sứ Kiếm là hữu dụng nhất. Vân Chính Thiên hai mắt lạnh như băng, trong lòng đã hạ sát tâm, cho dù có chết cũng phải kéo theo cho bằng được một tên.

Hắc Vân đấu la đã tiến vào phạm vi có thể thúc dục công kích kẻ địch, hắn trong mắt vui mừng như điên, trên tay ngưng tụ ra một thanh Hắc Vân Thương, chớp mắt đã phóng về phía Vân Chính Thiên cùng Ân Minh Tuyết.

“Thánh Hóa Thần Quang lĩnh vực!” Vân Chính Thiên đột nhiên quát lớn. Tức thì một cái hoàng kim vòng tròn từ trên người hắn thật nhanh khuếch tán ra, xuyên qua Hắc Vân đấu la thời điểm, người này động tác lập tức ngưng trệ, mà hắc vân khí lưu ở xung quanh giống như bị đông cứng lại, hóa thành thể rắn.

Vân Chính Thiên giẫm chân một cái, một tay nắm chặt tay Ân Minh Tuyết, tay còn lại đem Thiên Sứ Kiếm quét ra, hung hăng oanh nện ở trên ngực Hắc Vân đấu la. Cực hạn quang minh khí tức theo vị trí tiếp xúc điên cuồng tràn vào, trong nháy mắt làm ra ăn mòn hiệu quả.

Hắc Vân đấu la rên lên một tiếng đau đớn, không còn tâm trạng quyết đấu nữa, lập tức thúc dục hồn kỹ giật lùi về phía sau, ngửa cổ phun ra một ngụm tà huyết, sắc mặt trắng bệch.

Thấy đối phương chủ động tránh lui, Vân Chính Thiên cũng không có truy sát, hắn cánh tay nâng Thiên Sứ Kiếm lên cao, sau đó dùng hết sức đem nó đâm sâu xuống mặt đất.

Thiên Sứ Kiếm cùng với Băng Đế Kiếm, Hỏa Phượng Kiếm không giống nhau, nó là cự kiếm loại hình, trọng lượng rất nặng, bình thường Vân Chính Thiên phải dùng hai tay để sử dụng, mà bây giờ bất đắc dĩ chỉ có thể sử dụng một tay, làm cho hắn thừa nhận rất lớn sức nặng. Nhưng hết thảy đều không có ý nghĩa, chỉ cần bảo vệ được Ân Minh Tuyết, hắn phải cố gắng hết sức.

Vân Chính Thiên, Thiên Sứ Kiếm chân chính hồn kỹ, Thiên Sứ Hàng Lâm.

Cuồng phong gào thét mà ra, vô tận kim thải quang mang rực sáng cả một vùng trời, thần thánh khí tức hàng thật giá thật lan tràn mà ra, làm cho mấy vị tà hồn sư cũng phải chậm lại tốc độ.

Vân Chính Thiên sau khi thúc dục hồn kỹ, cả người đã bao phủ một tầng kim sắc chiến giáp, trên đầu lại có mũ miện lấp lánh, sau lưng Kim Vũ Dực sáu cánh chụp đồng, tựa như Thiên Sứ chân chính hàng lâm vậy.

Ma Long đấu la con ngươi co lại, nội tâm thật sự chấn động: “Tiểu tử này làm sao lại quỉ dị đến như vậy, hắn cơ hồ cùng lúc sở hữu tà ác lực lượng cùng thần thánh lực lượng. Rốt cuộc là như thế nào?”

Lấy hắn đã sống hơn hai trăm năm, một thân tu vi Cực Hạn đấu la cũng nhất thời không lý giải nổi, mà thực tế đừng nói Ma Long đấu la, cho dù Huyết Đế cũng không thể nhận thức rõ ràng cho được. Duy nhất người có thể giải thích tất cả, cũng chỉ có thể là Tà Đế mà thôi.

Vân Chính Thiên đôi đồng tử đã hóa thành hai viên kim sắc nhật nguyệt, trên người hiện tại đã không còn chút xíu giữ lại, vì muốn bảo vệ Ân Minh Tuyết, hắn đã nghĩ tới thiêu đốt sinh mệnh lực tình cảnh.

/774

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status