Vân Chính Thiên lần này thực hiện sinh mệnh thiêu đốt, coi như là lần thứ hai rồi, phía trước đối mặt Liệt Sa cùng U Minh Đấu La, không thể không thiêu đốt sinh mệnh đổi lại trong thời gian ngắn có được lực lượng chiến thắng địch nhân. Chỉ có một điểm khác biệt, lần trước chính hắn ở trong tương lai cứu lấy hắn hiện tại, còn thời khắc này có lẽ không ai có khả năng làm được.
Vân Chính Thiên trong lòng tràn ngập chua chát, nguyên lai kế hoạch vạch ra không nhất định sẽ thành công đấy, sẽ không biết khi nào, không biết từ đâu rơi xuống một cái không lường trước được biến số, khiến cho mọi cố gắng hầu như tiêu tan. Dương Viêm đột ngột xuất hiện chính là một cái bất lợi biến số, Đế Thiên có chấp nhận lời cầu viện hay không cũng là một cái khó lường biến số, Bao lão viện quân có tới kịp hay không cũng là một cái không biết trước được biến số, nhưng thời gian hiện tại đã không đủ để Vân Chính Thiên chờ đợi hàng loạt biến số có lợi xảy ra, trong thời khắc quan trọng này, hắn lựa chọn dựa vào chính mình, cũng chỉ có đối với bản thân mình tin tưởng mới là tuyệt đối nhất.
Vân Chính Thiên muốn đem sau cùng chấp niệm, tâm tư, tình cảm cùng với ý chí, tất cả dung hợp lại, kiến tạo một cái cuối cùng biến số.
Điều làm hắn băn khoăn do dự nhất vẫn là sự an toàn của đồng bạn, một khi mình ngã xuống, liệu bọn hắn vẫn an toàn đào thoát hay không. Cho nên lúc này hắn lý trí đột nhiên tỉnh táo vô cùng, trên cơ thể mơ hồ mất đi đau đớn cảm giác, Vân Chính Thiên tự tay chặt đứt Kim Vũ Dực ở sau lưng, đem khối ngoại phụ hồn cốt này giao phó cho Ân Minh Tuyết. Lấy hắn thiêu đốt sinh mệnh đạt được cường đại chiến lực, sau đó dốc hết sức đem bảy vị huyết cấp ở đây cuốn lấy, Ân Minh Tuyết tự thân tốc độ kết hợp với Kim Vũ Dực, cơ hội đào thoát thành công vô cùng lớn.
Lại nói Lương Thế Nhân đám người du thuyết Đế Thiên có hay không thất bại? Bị đối phương làm khó dễ? Bị bắt giam? Hơn nữa, một khi Tà Hồn Điện thành công triệu hồi Ma Thần, vừa vặn Bao lão viện quân kéo đến, chắc chắn sẽ là một hồi đồ sát máu chảy thành sông sự tình. Và còn rất nhiều rất nhiều điều làm Vân Chính Thiên lo lắng, nhưng hắn lúc này đã vô lực quan tâm, tất cả ý chí đều dồn vào thời khắc này, thiêu cháy lên toàn bộ sinh mệnh, bảo hộ lấy Ân Minh Tuyết.
Ở bên trong Vân Chính Thiên tinh thần hải lúc này, tứ đại hồn linh cũng đồng thời trầm mặc. Thiêu đốt sinh mệnh lực ý nghĩa như thế nào, làm sao bọn chúng không biết, bất quá thân là hồn linh của Vân Chính Thiên, mặc dù không muốn cũng phải tùy tùng chủ nhân quyết định.
Tiểu Phượng, Tiểu Hùng, Tiểu Hổ, Tử Anh. Ta có lỗi với các ngươi, không thể cùng các ngươi bước tới cái cấp bậc kia được. Sau khi ta chết, nương theo tinh thần lạc ấn của ta ở trên người Ân Minh Tuyết, tạm thời tá túc trong tinh thần hải của nàng. Sau này gặp lại đồng bọn của ta, các ngươi có thể tùy tiện lựa chọn cho mình tân chủ nhân. Đừng lo lắng, bọn hắn so với ta tiềm lực không kém, trong tương lai đều có khả năng bước vào cấp bậc kia, chỉ có như vậy, ta mới có thể gửi đến các ngươi món quà cám ơn vì đã giúp ta trưởng thành như bây giờ.
Vân Chính Thiên trong lòng mặc niệm.
Sư phụ, vất vả cho người rồi, tiểu Thiên sợ rằng không thể hầu hạ người lúc tuổi già như hứa được nữa, xin người hãy nén bi thương, đừng vì tiễn kẻ đầu xanh mà để người mái tóc vương thêm bụi trần, trên vai người vẫn đang gánh vác trọng trách rất lớn rồi, đồ đệ không muốn vì cái chết của mình mà tạo áp lực cho người thêm nữa.
Thiên Hoa, Minh Tuyết hãy cố gắng sống tốt, tìm một người yêu các ngươi thật lòng và quên ta đi.
Vĩnh Lăng, ta đến với ngươi đây.
“Không ——!” Ân Minh Tuyết hai hàng nước mắt chảy xuôi, trong miệng gào thét, muốn đưa tay bắt lấy Vân Chính Thiên cánh tay nhưng đã không còn kịp.
Vân Chính Thiên đạp không mà lên, hai mắt sáng như tinh quang, một cái thật lớn hư ảnh diện mạo giống hắn như đúc trong nháy mắt dựng thẳng đứng ở sau lưng, cả người lúc này tràn ngập hỏa diễm hào quang, không, phải nói đúng hơn là sinh mệnh hỏa diễm. Khí tức ba động mãnh liệt, tự nhiên là đã đột phá Phong Hào Đấu La trình tự, thẳng tắp hướng tới Siêu Cấp Đấu La mới dần dần chậm lại.
Bảy vị huyết cấp thần sắc vô cùng ngưng trọng, trước mắt diễn biến làm bọn họ thập phần khiếp sợ. Phàm là liên quan đến hồn lực, tinh thần lực đều vô cùng huyền bí, hai loại lực lượng này chính là vật dẫn để hồn sư thông qua đó có thể vận dụng một phần nhỏ đại đạo pháp tắc, dù trải qua ngàn vạn năm nhưng nhân loại vẫn không thể chân chính hiểu hết hai loại lực lượng khái niệm này.
Mà trước mắt Vân Chính Thiên không chỉ thiêu đốt hồn lực, tinh thần lực mà thậm chí bản nguyên sinh mệnh lực cũng bị dấy lên, hắn phản phất như biến thành một khối thuốc nổ, chỉ cần nhất niệm liền có thể dẫn động bạo tạc. Trước tình cảnh này, cho dù Ma Long Đấu La cũng không dám vọng động, ai cũng sợ chính mình sẽ bị thanh niên điên cuồng bên kia giẫy chết kéo theo.
Hắc Kiếm nắm ở trên tay, Vân Chính Thiên động tác thật nhanh, chỉ kịp nhìn thấy một vệt sáng lóe lên, tức thì bảy vị huyết cấp lập tức cảm thấy một cỗ lạnh thấu xương kiếm ý xông thẳng về phía mình.
Kiếm Thần Quyết đệ nhất thức, Thiên Kiếm Hoàn Nguyên.
Vân Chính Thiên ánh kiếm vũ động, kiếm pháp như múa, không ngừng hướng kẻ địch đánh ra vô số kiếm mang, khí thái tung hoành không địch thủ.
Vân Chính Thiên dựa vào sinh mệnh năng lượng thiêu đốt mà tạm thời nắm giữ Siêu Cấp Đấu La chiến lực, Thiên Kiếm Hoàn Nguyên đã đạt tới cảnh giới trước nay chưa từng có. Mỗi một đạo kiếm mang đều mang theo cường hoành sát niệm, khiến cho mấy vị huyết cấp tà hồn sư ăn không ít khổ. Tỷ như tu vi yếu kém nhất Hắc Vân Đấu La kia, vốn thân còn đang mang trọng thương, giờ khắc này bị Thiên Kiếm Hoàn Nguyên công kích, dáng vẻ chật vật có thể trông thấy được.
Hắn tại sao không thúc dục hai cái võ hồn của mình mà lại triển khai Kiếm Thần Quyết vào lúc này, nguyên nhân rất lớn bởi vì hắn muốn hoàn toàn chặt đứt liên kết của mấy vị hồn linh với mình. Chỉ có như vậy sau khi hắn chết đi, mấy vị hồn linh sẽ dễ dàng tá túc vào Ân Minh Tuyết hơn.
Cho nên vào lúc này có thể dựa dẫm có lẽ cũng chỉ có kiếp trước công phu Kiếm Thần Quyết. Trong đầu Vân Chính Thiên bỗng nhiên nhớ lại, chính mình kiếp trước một khi sử ra Kiếm Thần Quyết, không lấy được mạng kẻ thù nhất định không dừng tay. Cho dù lúc đó Thiếu Lâm Côn Thần, Côn Luân Kiếm Ma hay Võ Đang Đại Tông Sư liên thủ vây giết đều bị hắn nhất kiếm trảm diệt, chân chính xưng tụng vô địch thủ. Mà lúc đó hắn cũng giống như bây giờ, vẫn chưa đi đến đỉnh cao nhất, lại phải đối phó với kẻ thù có trình độ cao hơn.
Ma Long Đấu La vung tay đánh nát một đạo kiếm ý, lập tức trầm giọng: “Đại gia cẩn thận phòng ngự, hắn trạng thái này sẽ không kéo dài được lâu. Không cần liều mạng với hắn làm gì, để ý nữ nhân kia, chỉ cần nàng chạy đi, lập tức toàn lực truy sát.”
Ngang ——!
Hắn lời nói vừa thốt ra, tức thì một cỗ hùng hậu long tức cũng tùy tiện phun trào, phảng phất giống như dung nham một loại, toàn diện bao phủ Vân Chính Thiên phương vị mà đến. Vân Chính Thiên cả người bị long tức bao phủ, nhất thời sinh mệnh hỏa diễm thiêu đốt trên thân cũng trở nên mờ nhạt hơn trước.
Vân Chính Thiên mắt sáng quắc, hắn nhận định vị này long loại võ hồn tà hồn sư cực kỳ khó giải quyết, nhất thời cũng không muốn cùng loại này cường giả dây dưa. Dù sao nhiệm vụ của hắn là kiến tạo cơ hội cùng đoạn hậu cho Ân Minh Tuyết chạy đi, cho dù không kéo theo được kẻ nào chết chung, kết quả vẫn coi như thành công mỹ mãn.
“Giết chết các ngươi!” Vân Chính Thiên ngửa đầu hét lớn, sinh mệnh hỏa diễm một lần nữa bùng cháy, từ trên người có vô tận kiếm ý như thủy triều phun trào mà ra, một cỗ sắc bén khí tức tựa như đến từ thượng thiên nháy mắt buông xuống, làm cho sáu vị huyết cấp tà hồn sư sắc mặt lâm vào kịch biến.
Kiếm Thần Quyết đệ ngũ thức, Kiếm Thần Uy.
Ma Long Đấu La càng trợn mắt há mồm. Gia hỏa này làm sao thế, cơ hồ toàn bộ hồn kỹ chiến đấu đều mạnh đến kinh người.
Kiếm Thần Uy loại này hồn kỹ mặc dù không thuộc phạm trù tăng phúc loại, nhưng nó mang đến hiệu quả viễn siêu hầu hết bất kỳ một loại nào. Dưới tình huống tu vi kém hơn đối thủ, Kiếm Thần Uy không thể phát huy được đầy đủ uy lực của mình, nhưng ở ngang cấp quyết đấu, nó liền trở thành một cái cực kỳ lợi hại sát chiêu. Này Kiếm Thần Quyết một thức cuối cùng mang đến trọng yếu tính, chính là khả năng khuếch đại chiến ý của hồn sư, sau đó tiến hành đả kích trực tiếp vào tinh thần của đối thủ.
Vân Chính Thiên liều mạng thiêu đốt sinh mệnh lực của mình như vậy, chiến ý dĩ nhiên có thừa, chấp niệm không chấp nhận từ bỏ, lòng dạ như sắt thép, tư thái cao ngạo hiên ngang, triển khai Kiếm Thần Uy xong, cơ hồ tất cả điều đó đều theo cấp số nhân tăng lên, thần uy vô khả địch làm cho kẻ thù phải vì vậy mà run sợ. Từ đó bọn họ nội tâm run sợ kia sẽ bắt đầu xuất hiện một điểm sơ hở, Vân Chính Thiên nếu như có thể lợi dụng điểm mấu chốt này, nhất định sẽ có thể chuyển bại thành thắng.
Giống như nhật nguyệt tinh thần con ngươi trở nên lấp lánh, Vân Chính Thiên trên tay Hắc Kiếm chợt động, hư ảnh cự kiếm ngang trời xuất thế, quét đi hết thảy bên dưới chúng sinh. Phàm là nơi kiếm mang đi qua, tất cả thực vật đều hóa thành bột phấn.
Tiếp theo trong một cái nháy mắt, Hắc Vân Đấu La đại biểu huyết cấp thống lĩnh chi nhất, bị một đạo kiếm mang xé nát không gian mà tới, mũi kiếm sắc bén đâm vào ngay giữa ngực, sau đó xuyên qua sau lưng tiếp tục bay đi, kéo theo một vệt dài tinh huyết, phảng phất động lại ở trên không trung hóa thành vạn điểm huyết sắc tinh thần.
Hắc Vân Đấu La hai mắt tràn ngập kinh hãi, một màn này diễn ra thật sự quá nhanh, hắn cái gì cũng không kịp làm, chỉ chậm một nhịp đã bị kiếm mang thấu xương chui vào, điên cuồng kiếm ý ở trong cơ thể hắn tung hoành tàn phá, đem thân thể của hắn đâm ra vô số đạo vết thương. Một khắc sau, Hắc Vân Đấu La thân thể tựu cứng đờ lại, vô lực ngã ra mặt đất, sinh cơ chậm rãi trôi đi, tại trong gió thở ra một hơi cuối cùng, trong mắt vẫn chứa đựng không cam lòng dáng vẻ.
Hắc Vân Đấu La bị nhất kiếm xuyên qua, đương trường vẫn lạc.
Vân Chính Thiên trong lòng tràn ngập chua chát, nguyên lai kế hoạch vạch ra không nhất định sẽ thành công đấy, sẽ không biết khi nào, không biết từ đâu rơi xuống một cái không lường trước được biến số, khiến cho mọi cố gắng hầu như tiêu tan. Dương Viêm đột ngột xuất hiện chính là một cái bất lợi biến số, Đế Thiên có chấp nhận lời cầu viện hay không cũng là một cái khó lường biến số, Bao lão viện quân có tới kịp hay không cũng là một cái không biết trước được biến số, nhưng thời gian hiện tại đã không đủ để Vân Chính Thiên chờ đợi hàng loạt biến số có lợi xảy ra, trong thời khắc quan trọng này, hắn lựa chọn dựa vào chính mình, cũng chỉ có đối với bản thân mình tin tưởng mới là tuyệt đối nhất.
Vân Chính Thiên muốn đem sau cùng chấp niệm, tâm tư, tình cảm cùng với ý chí, tất cả dung hợp lại, kiến tạo một cái cuối cùng biến số.
Điều làm hắn băn khoăn do dự nhất vẫn là sự an toàn của đồng bạn, một khi mình ngã xuống, liệu bọn hắn vẫn an toàn đào thoát hay không. Cho nên lúc này hắn lý trí đột nhiên tỉnh táo vô cùng, trên cơ thể mơ hồ mất đi đau đớn cảm giác, Vân Chính Thiên tự tay chặt đứt Kim Vũ Dực ở sau lưng, đem khối ngoại phụ hồn cốt này giao phó cho Ân Minh Tuyết. Lấy hắn thiêu đốt sinh mệnh đạt được cường đại chiến lực, sau đó dốc hết sức đem bảy vị huyết cấp ở đây cuốn lấy, Ân Minh Tuyết tự thân tốc độ kết hợp với Kim Vũ Dực, cơ hội đào thoát thành công vô cùng lớn.
Lại nói Lương Thế Nhân đám người du thuyết Đế Thiên có hay không thất bại? Bị đối phương làm khó dễ? Bị bắt giam? Hơn nữa, một khi Tà Hồn Điện thành công triệu hồi Ma Thần, vừa vặn Bao lão viện quân kéo đến, chắc chắn sẽ là một hồi đồ sát máu chảy thành sông sự tình. Và còn rất nhiều rất nhiều điều làm Vân Chính Thiên lo lắng, nhưng hắn lúc này đã vô lực quan tâm, tất cả ý chí đều dồn vào thời khắc này, thiêu cháy lên toàn bộ sinh mệnh, bảo hộ lấy Ân Minh Tuyết.
Ở bên trong Vân Chính Thiên tinh thần hải lúc này, tứ đại hồn linh cũng đồng thời trầm mặc. Thiêu đốt sinh mệnh lực ý nghĩa như thế nào, làm sao bọn chúng không biết, bất quá thân là hồn linh của Vân Chính Thiên, mặc dù không muốn cũng phải tùy tùng chủ nhân quyết định.
Tiểu Phượng, Tiểu Hùng, Tiểu Hổ, Tử Anh. Ta có lỗi với các ngươi, không thể cùng các ngươi bước tới cái cấp bậc kia được. Sau khi ta chết, nương theo tinh thần lạc ấn của ta ở trên người Ân Minh Tuyết, tạm thời tá túc trong tinh thần hải của nàng. Sau này gặp lại đồng bọn của ta, các ngươi có thể tùy tiện lựa chọn cho mình tân chủ nhân. Đừng lo lắng, bọn hắn so với ta tiềm lực không kém, trong tương lai đều có khả năng bước vào cấp bậc kia, chỉ có như vậy, ta mới có thể gửi đến các ngươi món quà cám ơn vì đã giúp ta trưởng thành như bây giờ.
Vân Chính Thiên trong lòng mặc niệm.
Sư phụ, vất vả cho người rồi, tiểu Thiên sợ rằng không thể hầu hạ người lúc tuổi già như hứa được nữa, xin người hãy nén bi thương, đừng vì tiễn kẻ đầu xanh mà để người mái tóc vương thêm bụi trần, trên vai người vẫn đang gánh vác trọng trách rất lớn rồi, đồ đệ không muốn vì cái chết của mình mà tạo áp lực cho người thêm nữa.
Thiên Hoa, Minh Tuyết hãy cố gắng sống tốt, tìm một người yêu các ngươi thật lòng và quên ta đi.
Vĩnh Lăng, ta đến với ngươi đây.
“Không ——!” Ân Minh Tuyết hai hàng nước mắt chảy xuôi, trong miệng gào thét, muốn đưa tay bắt lấy Vân Chính Thiên cánh tay nhưng đã không còn kịp.
Vân Chính Thiên đạp không mà lên, hai mắt sáng như tinh quang, một cái thật lớn hư ảnh diện mạo giống hắn như đúc trong nháy mắt dựng thẳng đứng ở sau lưng, cả người lúc này tràn ngập hỏa diễm hào quang, không, phải nói đúng hơn là sinh mệnh hỏa diễm. Khí tức ba động mãnh liệt, tự nhiên là đã đột phá Phong Hào Đấu La trình tự, thẳng tắp hướng tới Siêu Cấp Đấu La mới dần dần chậm lại.
Bảy vị huyết cấp thần sắc vô cùng ngưng trọng, trước mắt diễn biến làm bọn họ thập phần khiếp sợ. Phàm là liên quan đến hồn lực, tinh thần lực đều vô cùng huyền bí, hai loại lực lượng này chính là vật dẫn để hồn sư thông qua đó có thể vận dụng một phần nhỏ đại đạo pháp tắc, dù trải qua ngàn vạn năm nhưng nhân loại vẫn không thể chân chính hiểu hết hai loại lực lượng khái niệm này.
Mà trước mắt Vân Chính Thiên không chỉ thiêu đốt hồn lực, tinh thần lực mà thậm chí bản nguyên sinh mệnh lực cũng bị dấy lên, hắn phản phất như biến thành một khối thuốc nổ, chỉ cần nhất niệm liền có thể dẫn động bạo tạc. Trước tình cảnh này, cho dù Ma Long Đấu La cũng không dám vọng động, ai cũng sợ chính mình sẽ bị thanh niên điên cuồng bên kia giẫy chết kéo theo.
Hắc Kiếm nắm ở trên tay, Vân Chính Thiên động tác thật nhanh, chỉ kịp nhìn thấy một vệt sáng lóe lên, tức thì bảy vị huyết cấp lập tức cảm thấy một cỗ lạnh thấu xương kiếm ý xông thẳng về phía mình.
Kiếm Thần Quyết đệ nhất thức, Thiên Kiếm Hoàn Nguyên.
Vân Chính Thiên ánh kiếm vũ động, kiếm pháp như múa, không ngừng hướng kẻ địch đánh ra vô số kiếm mang, khí thái tung hoành không địch thủ.
Vân Chính Thiên dựa vào sinh mệnh năng lượng thiêu đốt mà tạm thời nắm giữ Siêu Cấp Đấu La chiến lực, Thiên Kiếm Hoàn Nguyên đã đạt tới cảnh giới trước nay chưa từng có. Mỗi một đạo kiếm mang đều mang theo cường hoành sát niệm, khiến cho mấy vị huyết cấp tà hồn sư ăn không ít khổ. Tỷ như tu vi yếu kém nhất Hắc Vân Đấu La kia, vốn thân còn đang mang trọng thương, giờ khắc này bị Thiên Kiếm Hoàn Nguyên công kích, dáng vẻ chật vật có thể trông thấy được.
Hắn tại sao không thúc dục hai cái võ hồn của mình mà lại triển khai Kiếm Thần Quyết vào lúc này, nguyên nhân rất lớn bởi vì hắn muốn hoàn toàn chặt đứt liên kết của mấy vị hồn linh với mình. Chỉ có như vậy sau khi hắn chết đi, mấy vị hồn linh sẽ dễ dàng tá túc vào Ân Minh Tuyết hơn.
Cho nên vào lúc này có thể dựa dẫm có lẽ cũng chỉ có kiếp trước công phu Kiếm Thần Quyết. Trong đầu Vân Chính Thiên bỗng nhiên nhớ lại, chính mình kiếp trước một khi sử ra Kiếm Thần Quyết, không lấy được mạng kẻ thù nhất định không dừng tay. Cho dù lúc đó Thiếu Lâm Côn Thần, Côn Luân Kiếm Ma hay Võ Đang Đại Tông Sư liên thủ vây giết đều bị hắn nhất kiếm trảm diệt, chân chính xưng tụng vô địch thủ. Mà lúc đó hắn cũng giống như bây giờ, vẫn chưa đi đến đỉnh cao nhất, lại phải đối phó với kẻ thù có trình độ cao hơn.
Ma Long Đấu La vung tay đánh nát một đạo kiếm ý, lập tức trầm giọng: “Đại gia cẩn thận phòng ngự, hắn trạng thái này sẽ không kéo dài được lâu. Không cần liều mạng với hắn làm gì, để ý nữ nhân kia, chỉ cần nàng chạy đi, lập tức toàn lực truy sát.”
Ngang ——!
Hắn lời nói vừa thốt ra, tức thì một cỗ hùng hậu long tức cũng tùy tiện phun trào, phảng phất giống như dung nham một loại, toàn diện bao phủ Vân Chính Thiên phương vị mà đến. Vân Chính Thiên cả người bị long tức bao phủ, nhất thời sinh mệnh hỏa diễm thiêu đốt trên thân cũng trở nên mờ nhạt hơn trước.
Vân Chính Thiên mắt sáng quắc, hắn nhận định vị này long loại võ hồn tà hồn sư cực kỳ khó giải quyết, nhất thời cũng không muốn cùng loại này cường giả dây dưa. Dù sao nhiệm vụ của hắn là kiến tạo cơ hội cùng đoạn hậu cho Ân Minh Tuyết chạy đi, cho dù không kéo theo được kẻ nào chết chung, kết quả vẫn coi như thành công mỹ mãn.
“Giết chết các ngươi!” Vân Chính Thiên ngửa đầu hét lớn, sinh mệnh hỏa diễm một lần nữa bùng cháy, từ trên người có vô tận kiếm ý như thủy triều phun trào mà ra, một cỗ sắc bén khí tức tựa như đến từ thượng thiên nháy mắt buông xuống, làm cho sáu vị huyết cấp tà hồn sư sắc mặt lâm vào kịch biến.
Kiếm Thần Quyết đệ ngũ thức, Kiếm Thần Uy.
Ma Long Đấu La càng trợn mắt há mồm. Gia hỏa này làm sao thế, cơ hồ toàn bộ hồn kỹ chiến đấu đều mạnh đến kinh người.
Kiếm Thần Uy loại này hồn kỹ mặc dù không thuộc phạm trù tăng phúc loại, nhưng nó mang đến hiệu quả viễn siêu hầu hết bất kỳ một loại nào. Dưới tình huống tu vi kém hơn đối thủ, Kiếm Thần Uy không thể phát huy được đầy đủ uy lực của mình, nhưng ở ngang cấp quyết đấu, nó liền trở thành một cái cực kỳ lợi hại sát chiêu. Này Kiếm Thần Quyết một thức cuối cùng mang đến trọng yếu tính, chính là khả năng khuếch đại chiến ý của hồn sư, sau đó tiến hành đả kích trực tiếp vào tinh thần của đối thủ.
Vân Chính Thiên liều mạng thiêu đốt sinh mệnh lực của mình như vậy, chiến ý dĩ nhiên có thừa, chấp niệm không chấp nhận từ bỏ, lòng dạ như sắt thép, tư thái cao ngạo hiên ngang, triển khai Kiếm Thần Uy xong, cơ hồ tất cả điều đó đều theo cấp số nhân tăng lên, thần uy vô khả địch làm cho kẻ thù phải vì vậy mà run sợ. Từ đó bọn họ nội tâm run sợ kia sẽ bắt đầu xuất hiện một điểm sơ hở, Vân Chính Thiên nếu như có thể lợi dụng điểm mấu chốt này, nhất định sẽ có thể chuyển bại thành thắng.
Giống như nhật nguyệt tinh thần con ngươi trở nên lấp lánh, Vân Chính Thiên trên tay Hắc Kiếm chợt động, hư ảnh cự kiếm ngang trời xuất thế, quét đi hết thảy bên dưới chúng sinh. Phàm là nơi kiếm mang đi qua, tất cả thực vật đều hóa thành bột phấn.
Tiếp theo trong một cái nháy mắt, Hắc Vân Đấu La đại biểu huyết cấp thống lĩnh chi nhất, bị một đạo kiếm mang xé nát không gian mà tới, mũi kiếm sắc bén đâm vào ngay giữa ngực, sau đó xuyên qua sau lưng tiếp tục bay đi, kéo theo một vệt dài tinh huyết, phảng phất động lại ở trên không trung hóa thành vạn điểm huyết sắc tinh thần.
Hắc Vân Đấu La hai mắt tràn ngập kinh hãi, một màn này diễn ra thật sự quá nhanh, hắn cái gì cũng không kịp làm, chỉ chậm một nhịp đã bị kiếm mang thấu xương chui vào, điên cuồng kiếm ý ở trong cơ thể hắn tung hoành tàn phá, đem thân thể của hắn đâm ra vô số đạo vết thương. Một khắc sau, Hắc Vân Đấu La thân thể tựu cứng đờ lại, vô lực ngã ra mặt đất, sinh cơ chậm rãi trôi đi, tại trong gió thở ra một hơi cuối cùng, trong mắt vẫn chứa đựng không cam lòng dáng vẻ.
Hắc Vân Đấu La bị nhất kiếm xuyên qua, đương trường vẫn lạc.
/774
|