Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 88 - Kế Hoạch Giải Cứu

/774


Lâu đài Thành Chủ, Chánh Điện.

Hàn Long Quần ngồi trên long tọa xem qua một số báo cáo thu nhập của Long Thần thành, hắn ngày nào cũng phải giải quyết mấy công việc này đã thành thói quen. Hàn Long Quần là một người có tính cách khá chu toàn, chăm lo cho dân còn hơn lo cho mình. Long Thần thành dưới sự cai quản của hắn đã giữ vững địa vị cao nhất ở Nhân Vực vài chục năm nay.

Hiện tại Hàn Thanh Chi đã chuyển tới quân đoàn sinh hoạt, cho nên trong lầu đài thiếu đi tiếng ồn ào của nàng khiến hắn cũng hơi nhơ nhớ. Nhưng hiện tại bây giờ không phải là lúc để nói mấy chuyện này. Hàn Long Quần nhìn một tấm vải to lớn nằm ở trên bàn, tay trái khẽ phất lên. Tức thì tấm bản đồ lơ lửng trước mặt sau đó trải rộng ra.

Chiều ngang phải hơn năm mét, chiều rộng lên tới ba mét. Đây cũng chính là bản đồ Đấu La Đại Lục hiện tại.

Đấu La Đại Lục ngoại trừ Nhân Vực và Thú Vực được vẽ lại vô cùng chi tiết, ngoài ra hai đại Vực còn lại là Thần Vực và Cấm Vực đều khá mơ hồ. Phần quan trọng nhất của tấm bản đồ này chính là khu vực thể hiện con đường dẫn tới Thần Vực.

Thân là một trong mười hai vị Thành Chủ dưới trướng Vực Chủ đại nhân, tấm bản đồ hoàn thiện nhất đương nhiên hắn đã từng thấy. Hiện tại để vẽ một tâm bản đồ giả mạo đối với hắn cực kỳ dễ dàng, cứ tráo các địa danh với nhau, rồi chỉ dẫn con đường đi theo một hướng khác là hoàn thành. Bởi vì có ai biết được sự thật ngoài hắn đâu mà lo.

Trong lúc hắn đang trầm ngâm suy nghĩ thì Hắc cấp thống lĩnh Dạ Hành đã trở về. Thường ngày hắn đều quan sát đại hội thi đấu, xong xuôi hết mới trở về lâu đài Thành Chủ.

“Hắn thắng không ?”

Hàn Long Quần lên tiếng hỏi.

Dạ Hành gật gạt đầu, trên mặt không giấu được sự hưng phấn.

“Tên nhóc đó hành sự lúc nào cũng nắm chặt, ít khi làm việc không có kế hoạch lắm. Hôm nay dù có hơi vất vả một chút những rốt cuộc vẫn chiến thắng”.

Hàn Long Quần nghe vậy cũng mỉm cười, ngay sau đó lật tay đẩy tấm bản đồ qua phía Dạ Hành để hắn xem.

Dạ Hành nhìn tấm bản đồ này, trong đại não mơ hồ có hàng loạt ký ức tràn về. Đó là chuyện xảy ra vài năm trước, khi hắn đứng trước cảnh cổng tiến vào Thần Vực Chi Lộ. Điên cuồng khí tức bên trong khắc sâu vào trong tâm khảm của hắn, chỉ sợ sâu này thực sự không có lòng tin tiến vào một lần nữa.

Hàn Long Quần dựa lưng vào long tọa, hắn thở dài một hơi, đôi mắt lóe lên ảm đạm quang sắc, nói ra

“Tối nay ngươi triệu tập tụi nhỏ lại, ta sẽ thông báo kế hoạch giải cứu”

Dạ Hành nghe vậy cũng không có ngạc nhiên, hiện tại tấm bản đồ cũng vẽ xong, không nên chần chừ thêm nữa. Càng để lâu, phu thê Hàn Phi càng bất lợi.

“Vâng, thuộc hạ đã rõ”

. . . . . . . . . . . . . . .

Vân Chính Thiên hôn mê vài canh giờ đã thanh tỉnh trở lại, bản chất hắn chỉ bị mất máu dẫn đến cơ thể kiệt sức mà thôi, trí mạng vết thương hoàn toàn không có. Lúc hắn tỉnh dậy, Lương Thế Nhân vẫn còn chưa tỉnh, dù sao cường độ thân thể của Thế Nhân không thể so được với hắn, nếu không phải trong người có Dịch Cân Kinh âm thầm hỗ trợ, chỉ sợ Lương Thế Nhân đã sớm bị loại khỏi vòng chiến rồi.

Nhưng thành tích đối đầu với hai tên Hồn Tôn của hắn, truyền ra ngoài vẫn tạo nên uy danh hiển hách a. Tiểu tổ của Vân Chính Thiên hiện tại, có thể coi như một trong những tổ có thực lực mạnh nhất.

Đi ra khỏi lều, bắt gặp các binh sĩ khác trong doanh trại, ánh mắt của bọn họ nhìn hắn có thêm vài phần kính trọng ý tứ. Vân Chính Thiên chợt hiểu, dù là ở thế giới nào, sức mạnh vẫn là thứ cần thiết nhất.

Đánh bại đội trưởng Hoàng Nhị, Hoàng Tam đã đủ để hắn tự hào, hiện tại địa vị của Vân Chính Thiên trong doanh trại, chỉ sợ không thấp hơn Lam Tiêu của Hoàng Nhất a. Đám người này đang rất chờ mong cuộc chạm trán giữa hai người bọn họ.

Vân Chính Thiên không do dự đi thẳng đến lều của Hoàng Nhất đội ngũ. Trong tương lai nếu muốn chưởng khống càng nhiều loại nguyên tố, trước tiên cần tăng lên tinh thần lực, mà tinh thần lực muốn tu luyện nhanh cần có công phu Tử Cực Ma Đồng của Đường Môn hậu thuẫn. Mà thông tin về Đường Môn vô cùng ít ỏi, hiện chỉ có thể tìm đến Lam Tiêu hỏi thăm một số tin tức.

Lam Tiêu ngồi ở trong lều, nghe báo Vân Chính Thiên đến gặp hắn cũng tỏ vẻ kinh ngạc. Lập tức tiến ra nghênh đón. Hiện tại Vân Chính Thiên không còn là tên tiểu tử năm nào vừa chập chững tiến vào quân đoàn. Ngắn ngủi một năm đã đem danh vọng của hắn và Lam Tiêu kéo gần lại.

Mà theo phán đoán của Lam Tiêu, Vân Chính Thiên trong một hai năm tới sẽ chân chính siêu việt hắn, cho nên đối với Vân Chính Thiên cũng sinh ra sự nể trọng.

“Đội trưởng”

Vân Chính Thiên nhìn thấy Lam Tiêu lập tức cung kính gọi.

“Ây, ngươi bây giờ so với ta còn nổi hơn một bậc, đừng nên gọi như vậy nữa”

Lam Tiêu thẳng thắn nói.

Vân Chính Thiên nghe vậy thì lắc đầu đáp

“Chính Thiên hôm nay đều là do ngươi đích thân dạy dỗ, ta làm sao dám quên. Ngươi cứ để ta gọi như vậy là được rồi. Thực ra hôm nay ta đến là muốn nhờ ngươi giúp một việc”

Lam Tiêu trong lòng kinh ngạc, với bối cảnh của hắn bây giờ mà vẫn còn đến nhờ mình giúp, hắn là có chuyện quan trọng

var adstir_vars={ver: 4.0 ,app_id: MEDIA-22dfb239 ,ad_spot:1,center:false};

“Ngươi cứ nói đi, nếu giúp được ta sẽ dốc sức”

Vân Chính Thiên gật đầu trầm giọng nói

“Ta muốn tìm Đường Môn vị trí, ngươi có biết không ?”

Tìm Đường Môn ? Lam Tiêu thoáng giật mình một cái, mặc dù hắn với Đường Môn có một ít giao tình nhưng vẫn chưa đủ để biết được tổng bộ Đường Môn hiện tại đang nằm ở đâu trong Nhân Vực.

“Ngươi tìm Đường Môn để làm gì ?”

Vân Chính Thiên không giấu giếm lập tức nói ra hết suy nghĩ của mình. Nghe xong Lam Tiêu cũng gật gù tán thành. Tăng lên tinh thần lực, cũng chỉ có Đường Môn tuyệt học, Tử Cực Ma Đồng mà thôi. Lam Tiêu gương mặt hơi ảm đạm nói

“Kỳ thực ta cũng không biết bọn họ tổng bộ đặt ở chỗ nào. Xem ra không thể giúp được ngươi rồi”

Vân Chính Thiên nghe vậy trong lòng cũng hơi trùng xuống. Đầu mối duy nhất hắn biết là Lam Tiêu thì lại không có kết quả, nhất thời không biết nên làm gì. Lúc này Lam Tiêu đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hắn lên giọng nói

“Đúng rồi, ngươi tìm Mã Thiên Hoa hỏi đi, nàng ở trong Truyền Linh Tháp đã lâu chắc cũng từng nghe nói. Với lại theo ta được biết, Tổng Tháp Chủ của Truyền Linh Tháp hình như đã gặp qua Đường Môn môn chủ á”

“Thật vậy ?” Vân Chính Thiên hai mắt kinh hỷ.

Truyền Linh Tháp tổ chức vốn cung cấp hồn linh cho toàn bộ hồn sư ở Nhân Vực, Đường Môn cũng không có ngoại lệ, đệ tử đến lúc đột phá bình cảnh vẫn cần liên hệ Truyền Linh Tháp mua một cái hồn linh, chỉ là hành động của bọn họ đều vô cùng kín tiếng.

Theo trí nhớ của Lam Tiêu, lúc hắn còn nhỏ đã từng nghe trưởng bối kể lại. Có một hôm trời quang mây tạnh, sau đó đột nhiên giông tố nổi lên che lấp đi cả bầu trời. Thiên địa biến sắc, cả một khu vực rộng lớn thoáng run rẩy một phen.

Sau này mới biết thì ra đó là do Tổng Tháp Chủ Truyền Linh Tháp thử chiêu với vị Đường Môn môn chủ thần bí kia. Kết quả như thế nào không ai biết được.

Vân Chính Thiên nghe xong truyền kỳ này trong lòng không khỏi sục sôi chiến ý. Cường giả mạnh nhất đương thời hiện tại cũng chỉ có ba vị, một là Vực Chủ đại nhân, hai người còn lại liền là Tổng Tháp Chủ và Đường Môn môn chủ. Hắn cũng có hy vọng có một ngày sẽ được cùng ba người bọn họ đánh một trận kinh thiên động địa a.

Chỉ là mơ ước vậy thôi chứ còn lâu lắm mới làm được.

Mà Vân Chính Thiên vốn cũng không biết mình đã thử chiêu với một trong ba người đó rồi. Bao Lão chính là vị Tổng Tháp Chủ Truyền Linh Tháp, cũng chính là sư phụ của hắn hiện tại, bất quá Bao Lão lại không có ý định cho Vân Chính Thiên biết thân phận của mình, lão sợ hắn sẽ sản sinh tâm tính ỷ lại, rất không tốt.

Cảm tạ Lam Tiêu vạn lần, Vân Chính Thiên trở về, hắn dự định khi về sẽ tiếp tục hỏi thăm Thiên Hoa một chút. Bất quá khi hắn tới nơi thì trước lều không biết từ bao giờ đã xuất hiện hai thân ảnh quen thuộc, đứng xung quanh là đồng bọn của hắn.

Liễu Trấn Sơn và Dạ Hành thân chinh tới gặp, chắc chắn để truyền đạt kế hoạch của Thành Chủ. Vân Chính Thiên là người thông minh, không cần ai nói cũng đoán ra được.

Một lát sau.

“Bái kiến Thành Chủ”

Hoàng Thập Nhất đội đồng thanh lên tiếng. Hiện tại ở Chánh Điện cũng không có mấy người, chủ yếu là bọn hắn cùng với hai vị thống lĩnh và Thành Chủ mà thôi.

“Các ngươi đã lên kế hoạch chiến đấu cụ thể chưa, nói qua cho ta nghe một chút”

Hàn Long Quần nghiêm giọng nói, đã đến thời khắc then chốt, tất nhiên không thể đùa giỡn như mọi khi. Vân Chính Thiên gật đầu tiến lên nói, song phương thảo luận một hồi khá lâu mới thống nhất được kế hoạch tác chiến.

Theo như lời Tinh Xà lúc trước, một khi Vân Chính Thiên đắc thủ liền đi ra ngoài thành, theo chỉ dẫn của Tinh Xà tiến tới vị trí nhất định. Bọn hắn sẽ thực hiện giao dịch chỗ đó. Vân Chính Thiên tất nhiên sẽ không đi một mình, theo hắn còn có Lương Thế Nhân.

Những người còn lại đều âm thầm đi sau, một khi có biến mới xuất hiện còn không thì vẫn ẩn nhẫn chờ đợi. Liễu Trấn Sơn cùng Dạ Hành cũng trực tiếp theo sát nhiệm vụ này, nhưng bọn họ so với ba người Mã Thiên Hoa thì ở xa hơn nữa, để tránh trường hợp bọn chúng cảm ứng được có cường giả theo đuôi sẽ trở mặt nhanh chóng thì hư bột hư đường.

Đội hình cùng kế hoạch như vậy có thể nói vô cùng hoàn mỹ, bởi vì nhân số Tà hồn sư bên kia không biết có bao nhiêu người, để hai vị thống lĩnh âm thầm trợ giúp mới có thể yên tâm được.

“Được rồi cứ như vậy mà hành động, lần này ưu tiên nhất là cứu được cha mẹ ngươi ra, đồng thời toàn thân trở lui một cách nhanh nhất, không cần thí mạng với bọn chúng. Chỉ cần ngươi chạy tới được địa phận Long Thần thành, cho dù bọn chúng có đông như thế nào, ta cũng sẽ chống cho ngươi”

Thành Chủ thanh âm hùng hồn vang lên, đại chiến với Tà hồn sư rốt cuộc tới rồi.

/774

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status