Kiều Nữ Thương Hộ Không Làm Thiếp

Chương 60 - Chương 60

/134


Ninh Khanh bị Ninh Diệu làm cho thực xấu hổ, nghĩ thầm, nếu cùng nàng ta nói chuyện tiếp, không biết lại nháo ra chuyện gì, nên làm như không hiểu, cười cười, bế tiểu tuyết chồn chơi đùa.

“Thế tử, các cô nương đều đã rời nhà vài ngày, biểu cô nương lại bị kinh hách, hôm nay cần phải hồi phủ đi?” Tôn trắc phi nói.

Tống Trạc chống khuỷu tay lên bàn, ngón tay thon dài duyên dáng đặt bên môi, ánh mắt ước lượng, cười ngâm ngâm, nhìn Ninh Khanh, Tôn trắc phi hỏi chuyện, liền chỉ ‘ừ’ một tiếng, rồi nói với Ninh Khanh: “Còn chưa có đặt tên đâu.”

Tôn trắc phi hành lễ lui ra, ở một bên phân phó Phương ma ma an bài xe ngựa, thu thập hành lý.

Ninh Khanh vuốt tiểu tuyết chồn, nghiêng đầu suy nghĩ một hồi: “Kêu nó là Tuyết Hoa Cao đi!”

Tống Trạc phụt một tiếng, cười đến phong tư ào ào, minh diệu thước lượng: “Đói hóa.”

Khuôn mặt nhỏ của Ninh Khanh cứng đờ, nàng nhớ tới quảng cáo lực sĩ ăn uống như sói đói, cả người đều không tốt! Vuốt ve tuyết chồn vừa được đặt tên là Tuyết Hoa Cao, có chút u oán nói: “Ta không phải đói hóa.”

“Cả ngày nghĩ ăn, còn không phải đói hóa?”

Trên đời còn có một cái danh từ đáng yêu hơn, gọi là đồ tham ăn! Vẻ mặt Ninh Khanh chờ đợi, nói: “Huynh có thể kêu ta là đồ tham ăn.” Tiểu tham ăn đáng yêu!

Tống Trạc lại không muốn: “Muội chính là đói hóa! Tới, đói hóa, đói một cái cho biểu ca xem!”

Ninh Khanh bị Tống Trạc khi dễ sắp khóc, Duyệt Hòa quận chúa cùng Tống Khởi Vu vì lấy lòng Tống Trạc còn ra sức hùa vào, Ninh Tố Ninh Xảo cũng không cam lòng lạc hậu, các nàng tuy rằng không chen được lời vào, lại thò qua đùa với Tuyết Hoa Cao, người một phòng thật hoà thuận vui vẻ.

Chỉ có Ninh Diệu ngồi ở một bên, thong thả ung dung cắn hạt dưa, hơi hơi nhếch khóe miệng, một bộ dáng không cùng phàm nhân làm bạn.

Cho đến khi hạt dưa trong tay đã cắn xong rồi, mới làm bộ vô tình mà nói với Ninh Tố: “Chúng ta ra ngoài đã bốn ngày.”

“Đúng vậy.” Ninh Tố nói.

“Ta vốn còn nghĩ đến am cầu phúc cho tổ mẫu, không nghĩ tới, bị nhốt tại khách điếm đến ba ngày!” Ninh Diệu nói.

Tôn trắc phi cùng Phương ma ma đều đi ra ngoài an bài công chuyện, chỉ còn lại Duyệt Hòa quận chúa mày giựt giựt, nửa nói giỡn nói: “Ta đây sẽ bồi thường ngươi thật tốt! Hồi kinh xong chúng ta cùng nhau lên phố. Điềm Vị Thiên Hạ mới mở ở Thượng Kinh thực không tồi, chúng ta tới đó thưởng thức đồ ngọt kiểu mới.”

“Điềm Vị Thiên Hạ, ta đã nghe nói qua.” Hai mắt Ninh Tố sáng lên. Khi ở kinh đều là nha hoàn và Tống Khởi Vu mang các nàng đi dạo phố, vốn là không cơ hội tiến đến địa phương xa hoa này đó.

Thấy đề tài bị dẫn dắt rời đi, Duyệt Hòa quận chúa nhẹ nhàng thở ra, đang muốn giới thiệu một chút nơi đó có cái gì ăn ngon, lại không nghĩ tới Ninh Diệu âm dương quái khí nói: “Chúng ta cũng không phải ham chơi, chính là lo lắng Ngũ muội muội nha. Từ sau khi Ngũ muội muội bị ngã ngựa, chúng ta liền bị nhốt tại khách điếm……”

“Cũng không phải nhốt các ngươi.” Duyệt Hòa quận chúa thầm giận, Ninh Diệu này, nàng ta muốn làm gì? Chỉ đành phải ôn thanh nhỏ nhẹ nói: “Đây đều là vì an toàn của các biểu muội. Rốt cuộc nơi này cũng không phải nhà mình, mà là khách điếm bên ngoài, khi đó Khanh biểu muội lại xảy ra chuyện, tinh lực của chúng ta đều ở trên người Khanh biểu muội, còn thỉnh Diệu biểu muội các người thứ lỗi.”

Ninh Khanh đã không còn chơi với Tuyết Hoa Cao, mà cúi đầu không nói. Trên mặt Tống Trạc vẫn cứ treo ý cười, nhưng người quen thuộc với hắn đều nhìn ra được, nụ cười của hắn đã thay đổi.

“Ta cũng không phải ý tứ này.” Ninh Diệu cười lạnh: “Chẳng lẽ đường muội của ta đã xảy ra chuyện, ta còn không lo lắng sao? Còn sẽ trách các người xem nhẹ? Chính là…… Ngũ muội muội cùng ngày đã xảy ra chuyện, buổi tối trắc phi còn vội vàng kêu chúng ta đi qua hỏi chuyện, sau khi chúng ta trở về phòng, không đến một lúc, trắc phi liền truyền lời nói tìm được rồi, được một thôn phụ cứu, trắc phi đã an trí nàng ở lại thôn trang của người quen. Mới cách có mười lăm phút, trắc phi đã tìm được người cũng an bài thỏa đáng, thật thần tốc, cái này khiến cho ta không biết cảm tạ như thế nào mới tốt đâu.”

Nói xong liền ha ha nở nụ cười.

Duyệt Hòa quận chúa thầm giận dữ, lúc ấy tình huống quá cấp bách, lỗ hổng là khó tránh khỏi! Hơn nữa lúc ấy chỉ có mấy người các nàng ở đây, Duyệt Hòa quận

/134

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status