Kim Bài Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 27 - Nhìn Thấu Đáo

/51


Nghe Quân Vũ Nguyệt hỏi lên như vậy, trong lòng Phượng Khuynh Thành mừng rỡ, mặt lại không biến sắc tim không đập nhanh hỏi, Vương gia, có thể không?

Ừm! Quân Vũ Nguyệt đáp một tiếng, ôm lấy Phượng Khuynh Thành tung người, một cước giẫm lên ô đầu tiên của cầu thang, phi thân lên, liền hạ xuống cửa lầu hai.

Lầu một bảo bối đã rất tốt, lầu hai còn tốt hơn, mỗi một món cầm đi ra đều có Giá Trị Liên Thành, đủ cho rất nhiều rất nhiều người ăn mặc cả đời.

Mà Quân Vũ Nguyệt vẫn không để Phượng Khuynh Thành xuống, hắn ôm Phượng Khuynh Thành đi xuyên qua giữa các loại bảo vật, nếu nàng nhìn thứ gì đó vài lần, hắn cũng sẽ liếc mắt nhìn một cái, nhưng mà, Quân Vũ Nguyệt cũng phát hiện hứng thú của Phượng Khuynh Thành suy yếu.

Lầu ba, muốn xem một chút không?

Lầu ba? Còn có lầu ba sao? Phượng Khuynh Thành hỏi.

Nàng thật sự không có nhìn thấy cầu thang đi lên lầu ba.

Ừm!

Quân Vũ Nguyệt ôm Phượng Khuynh Thành đi tới một góc, vươn tay đè góc tối một cái, ken két một tiếng, trên lầu, mở ra một cái lổ hổng, ánh sáng đẹp mắt từ lổ hổng chiếu xuống.

Thấy nhiều mây ngũ sắc lấp lánh, Phượng Khuynh Thành cũng không nhịn được lên tiếng kinh hô, Thật là đẹp!

Quân Vũ Nguyệt khẽ nhếch môi, vận khí, thân thể nhảy một cái, ôm Phượng Khuynh Thành rơi vào lầu ba.

Nhiều loại bảo thạch được đặt lung tung ở trên kệ, Đại Huyết Ngọc Quan Âm, Phật Di Lặc, còn có thật nhiều đồ nàng hoàn toàn chưa từng nhìn thấy.

Vương gia, Khuynh Thành muốn xuống đi một chút, có thể không?

Ừm! Sau khi Quân Vũ Nguyệt đáp một tiếng, để Phượng Khuynh Thành xuống, Phượng Khuynh Thành tùy ý đi lại ở lầu ba to lớn, cho đến khi một đóa hoa có hình dáng giống hoa sen rơi vào đáy mắt, Phượng Khuynh Thành mừng rỡ, đi nhanh tới, liền muốn cầm lên.

Giọng Quân Vũ Nguyệt âm lãnh trầm thấp ở phía sau vang lên, Thiên Sơn Tuyết Liên không thể, ngoài nó ngươi thích gì, tùy tiện cầm!

Bàn tay vươn ra, cứng đờ, Phượng Khuynh Thành đưa lưng về phía Quân Vũ Nguyệt.

Đôi môi gắt gao cắn, mạnh mẽ cắn ra máu.

Chưa từng lần nào, giống như vào giờ phút này, vì một món đồ vật, dòng máu sôi trào khắp người, cũng chưa từng bởi vì không chiếm được một món đồ vật, thất vọng như vậy, bi thương như vậy.

Gần trong gang tấc, nhưng không có năng lực hành động mù quáng.

Bàn tay vươn ra, nhẹ nhàng rơi xuống, Phượng Khuynh Thành cố gắng nở một nụ cười, quay đầu lại, nụ cười này, trong nháy mắt Quân Vũ Nguyệt nhìn thấy nụ cười này, tâm bỗng nhiên nhói đau.

Nhưng mà, ngay sau đó, Quân Vũ Nguyệt tự nói với mình, nàng đang diễn trò.

Vương gia, đây chính là Thiên Sơn Tuyết Liên à, Khuynh Thành chính là lần đầu tiên nhìn thấy, thật là đẹp mắt! Phượng Khuynh Thành nói xong, đi tới bên cạnh Quân Vũ Nguyệt, khoác cánh tay Quân Vũ Nguyệt, sau đó nhìn khắp nơi.

Không có nhìn Thiên Sơn Tuyết Liên nữa.

Phượng Khuynh Thành sợ, nhìn nhiều, nàng sẽ không kiềm chế được đi đến lấy đi, nếu nội lực không có bị phong tỏa, ngay từ lúc nhìn thấy Thiên Sơn Tuyết Liên, Phượng Khuynh Thành sẽ cầm lấy Thiên Sơn Tuyết Liên, dù có một trận ác chiến, nàng cũng sẽ không để ý!

Trở lại Triêu Huy lâu.

Chiều nay Phượng Khuynh Thành cực kỳ nhiệt tình, nhiệt tình đến


/51

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status