Kim Ô Thần Công

Chương 6: Liệt Hỏa Đạn

/7


Gia Cát Phủ .

Sau khi rời khỏi hiện trường vụ án Hồng Cô Phương Tiểu Kinh đã đem những gì biết được báo cáo cho Trác Thiên Phàm nhưng cả mặt mũi Trác Thiên Phàm thế nào nó cũng chưa kịp thấy đã bị Trác Thiên Phàm đưa cho một đống công văn bảo nó phải giải quyết trong ngay trong ngày mai .

Tiểu Kinh đành ôm đống công văn ấy về phòng mà giải quyết còn giải quyết thế nào ngay cả nó cũng không biết .

Lúc này trời đã tối , trong khuôn viên Thư Phòng của Trác Thiên Phàm đèn đuốc cũng khá sáng nhưng không khí lại quá tĩnh mịch khiến người ta có chút ghê sợ .

Tiểu Kinh thong thả bước trên con đường đầy cỏ xanh vẫn còn vương chút nước mới tưới chiều nay . Nó chẳng có chút gì ghê sợ cả , người khác có thể sợ nhưng nó thì không .

Nhưng trong lòng nó lại dâng lên một cảm giác gì đó .

Là khó chịu !

Nó trước giờ rất ít khi cảm thấy khó chịu dù có gặp bất cứ trường hợp hoàn cảnh nào .

Nhưng giờ đây nó lại cảm thấy khó chịu dù không có chuyện gì xảy ra .

Điều này càng làm nó khó chịu hơn nữa .

Tiểu Kinh dừng lại , chậm rãi .

Tiểu Kinh ngước hàng liễu bên tường , chậm rãi .

Trời hôm nay không trăng không sao .

Trời hôm nay cũng không có gió , một chút cũng không .

Nhưng nhành liễu lại rung rinh , thật nhẹ .

Dù có nhẹ thế nào thì nhành liễu vẫn đã rung rinh .

Nhành liễu chỉ rung rinh chỉ rung động khi có gió chỉ cần có chút gió nhưng

hôm nay cả một chút gió cũng không có sao nhành liễu có thể rung rinh được ?

Điều này không làm Tiểu Kinh khó chịu điều làm nó khó chịu chính là thứ khiến nhành liễu phải rung rinh .

Một luồng khí tức !

Luồng khí tức như gió nhẹ thoảng qua .

Luồng khí tức như sương sớm mờ ảo huyễn hoặc .

Một luồng sát khí !

Nhanh như gió .

Nhẹ như sương .

Một luồng sát khí khiến người ta khó chịu , khiến người ta bức bối .

Tiểu Kinh từ từ tiến gần lại hàng liễu , chậm rãi .

Nếu bạn khó chịu hãy hủy diệt nguyên nhân khiến bạn khó chịu bạn tất

không còn khó chịu nữa .

Tiểu Kinh đang tìm cái nguyên nhân ấy dù nó không còn khó chịu nữa .

Nó hết khó chịu rồi .

Nó cũng dừng lại rồi .

Hàng liễu cũng ngừng lại rồi .

Tĩnh lặng .

Hàng liễu lại động rồi .

Động rất mạnh ! Động rất dữ dội !

Cả hàng liễu mười ba cây liễu gần chục năm tuổi đang rung lên , lá liễu cành liễu cả thân liễu cũng đang rung lên .

Rung lên thật dữ dội , như đứng trước cuồng phong , như đứng trước giông bão .

Sát khí .

Đã trở nên cường liệt bạo lệ .

Đã trở nên điên cuồng bá sát .

Sát khí .

Như cuồng phong giông tố .

Như trường giang sóng lớn .

Ầm ầm đổ về phía Tiểu Kinh .

Tiểu Kinh vẫn đứng đó , chậm rãi . Ánh mắt của nó vẫn vô hồn như người

chết . Nhưng trong lòng nó đang rất khó chịu , cực kỳ khó chịu . Luồng sát khí này quả thực quá dữ dội , quá bạo liệt . Bình sinh Tiểu Kinh chưa hề gặp luồng sát khí nào ghê gớm đến độ này , ngay cả Sát khí của Vân Khiếu Thiên cũng chưa ghê sợ đến mức độ này .

Tiểu Kinh lập tức đề khởi Đệ Nhị Tầng , hai Hỏa Cầu đang cháy đột nhiên cháy bùng lên phát ra ánh sáng rực rỡ . Hỏa kình cuồn cuộn tỏa ra khắp người Tiểu Kinh , cả người nó nóng rực lên tỏa ra sức nóng như lò than hồng đẩy lùi đi luồng Sát khí cường liệt nhưng Tiểu Kinh cũng phải lùi một bước .

Tiểu Kinh phát hiện trong cuống họng của mình đã có vị ngòn ngọt , nó bị

thương rồi ! Máu chưa kịp thổ ra ngoài thì đã bị Hỏa Kình thiêu đốt bốc hơi trong chốc lát .

Tiểu Kinh mỉm cười , không ngờ chỉ một luồng Sát khí mà đã làm nó phải bị thương thổ huyết . Nhưng nó vẫn thấy khó hiểu , là kẻ nào đang phát ra luồng Sát Khí đáng sợ như vậy ? Hơn nữa lại còn ở trước Thư Phòng của Trác Thiên Phàm nữa , không lẽ kẻ này định ám sát Trác Thiên Phàm ? Trác Thiên Phàm được mệnh danh là Kinh Thành Đệ Nhất Nhân danh vọng trong Kinh thành tuyệt đối không nhỏ sao lại có kẻ to gan đến vậy ? Không lẽ là gã áo đen lúc sáng ? Tiểu Kinh lập tức bác bỏ ý kiến này bởi nó biết , kẻ này chắc chắn lợi hại hơn gã áo đen lúc sáng , chắc chắn !

Tiểu Kinh chậm rãi bước thêm một bước nữa , thật chậm rãi .

Một giọng nói lạnh lẽo vang lên , tựa như tiếng súng đại bác :

“ Ngươi tốt nhất không nên tiến thêm bước nào nữa ! ”

Ánh mắt Tiểu Kinh vẫn vô hồn như thường :

“ Tại sao chứ ? ”

Từ trong hàng liễu đột nhiên xuất hiện một bóng người .

Xuất hiện như một cơn gió thoảng .

Lại một gã áo đen bịt mặt .

Gã áo đen đứng cách Tiểu Kinh gần năm trượng , gã cất tiếng trả lời giọng nói lạnh lẽo tê buốt thịt da :

“ Tại vì ngươi sẽ chết … ”

Gã chưa nói hết câu thì Tiểu Kinh đã ở trước mặt của gã rồi .

Thật chậm rãi .

Gã áo đen nhíu mày .

Tiểu Kinh ánh mắt vô hồn thoáng lên một tia sáng :

“ Vậy sao … ? ”

Nó chưa nói chưa hết câu thì đã thôi động hữu quyền đấm thẳng vào mặt gã áo đen , Hỏa Kình hầm hập ập vào mặt gã như thiêu như đốt .

Ngay từ đầu nó đã dồn toàn bộ Hỏa kình chỉ chờ gã áo đen xuất hiện là lập tức là toàn lực phát động tấn công . Nó phải ra tay trước , Tiên Phát Chế Nhân nếu không sẽ rơi vào thế bị động chịu động đòn như lúc sáng .

Hơn nữa nó đã nhắm rất chuẩn xác tuyệt đối không thể đánh hụt được nữa .

Nó đương nhiên không đánh hụt vì gã áo đen đã chặn lại rồi .

Chỉ một ngón tay .

Chỉ một ngón tay , gã áo đen đã chặn được đòn tấn công toàn lực của Tiểu Kinh .

Tiểu Kinh nhíu mày , nó rất ít khi nhíu mày .

Gã áo đen như cười nhạt :

“ Rác rưởi ! ”

Gã nhẹ nhàng búng ngón tay .

Chỉ một cái búng tay .

Tiểu Kinh đã bị bắn xa hơn cả chục trượng .

Tiểu Kinh đề khí dừng lại , miệng không kiềm được thổ ra một búng máu .Ánh

mắt của nó lại trở nên hờ hững , hờ hững như áng mây trên trời :

“ Rác rưởi ? Nếu ta là rác rưởi thì ngươi là gì chứ … ”

Tiểu Kinh chưa nói dứt câu .

Vẫn chưa dứt câu .

Gã áo đen đã ở trước mặt nó rồi .

Chưởng phong cũng đã áp vào mặt nó rồi .

Chưởng phong thật dữ dội .

Như xé nát da mặt của Tiểu Kinh ra .

Gã áo đen gằn giọng :

“ Là người cũng là thần ! ”

Tiểu Kinh nén đau vận kình , chỉ cần Hỏa Cầu không tắt nó vẫn còn có thể

sử dụng nội lực chỉ là nội lực đã không còn lại mấy thành . Nội kình vừa thôi động nó lập tức vung song quyền tiếp lấy chưởng thủ của gã áo đen .

Song quyền Tiểu Kinh được Hỏa kình hỗ trợ lập tức đỏ rực như hai sắt nung

trên lửa đỏ , Hỏa Kình từ bên trong tỏa ra ngoài hóa thành hai ngọn lửa đỏ rực bốc cháy ngùn ngụt trên hai song quyền của Tiểu Kinh .

Song quyền tiếp nhất chưởng !

Song quyền vừa chạm lấy chưởng thủ , ngọn lửa lập tức bị dập tắt như ngọn đèn nhỏ nhoi trước cơn gió bão . Tiểu Kinh lại thổ ra thêm một búng máu phải lùi lại thêm mấy trượng , thần sắc có vài phần nhợt nhạt .

Gã áo đen như cười nhạt :

« Vẫn là rác rưởi ! »

Gã áo đen vẫn áp thủ chưởng vào song quyền của Tiểu Kinh gã thôi động thêm nội kình đẩy Tiểu Kinh lùi tiếp cả chục trượng chỉ vài bước nữa là đụng vào vách tường .

Tiểu Kinh liên tiếp thổ huyết , sắc mặt đã trở nên trắng bệch .

Gã áo đen lại tiếp tục gia tăng kình lực , kình lực vừa được gia tăng mặt Tiểu Kinh sắc mặt đã trắng bệch lại càng trắng bệch hơn , trắng bệch như người chết .

Kình lực vừa gia tăng Tiểu Kinh cảm thấy tay mình như nặng hơn , nặng hơn cả ngàn cân . Nó cảm thấy kình lực lúc trước của gã áo đen so với kình lúc này chẳng khác nào giọt nước nhỏ nhoi rơi lẻ loi trong lòng đại dương rộng lớn ngay cả một tiếng động nhỏ vang lên cũng không có .

Kình lực lúc này như sóng lớn vồ vập đập vào Tiểu Kinh , đập liên hoàn liên tiếp , đập thật mạnh thật dữ dội tựa như vô tận tựa như muốn nghiền nát nó ra , nghiền nát thành bọt biển trắng xóa hòa vào con sóng dữ hung tợn .

Tiểu Kinh thổ ra một vòi máu , máu đỏ lòm . Nó có cảm tưởng nó sắp thổ hết máu trong người rồi , sắp hết rồi .

Hỏa cầu trở nên le lói tựa như sắp tắt đến nơi , sắp tắt rồi . Song quyền của Tiểu Kinh trước sức ép mãnh liệt của kình lực đã bị chấn văng song quyền của Tiểu Kinh đã thất thủ rồi , Tiểu Kinh thất thủ rồi .

Chưởng thủ của gã áo đen thuận thế ập thẳng vào mặt Tiểu Kinh , ập thẳng vào .

« Ầm ! »

Một tiếng động thật lớn vang lên .

Tiểu Kinh bị đẩy vào sát vách tường , lún vào trong tường , thật sâu tưởng như sắp xuyên thủng bức tường .

Bức tường vỡ nát , vụn vỡ thành cát bụi , điều đó đủ thấy kình lực của gã áo đen ghê gớm đến độ nào .

Chưởng thủ của gã áo đen vẫn ấn trên mặt của Tiểu Kinh , từ trong chưởng chảy ra một dòng máu , rồi hai dòng máu ba dòng máu máu chảy ồ ạt như suối màu đỏ đục ngầu .

Gã áo đen từ từ lơi chưởng thủ :

« Rác rưởi ! »

Máu , vẫn chảy như suối . Máu từ đỏ thẫm chuyển thành đỏ tươi , từ đỏ tươi chuyển thành đỏ rực , đỏ rực như lửa .

Máu , không còn chảy nữa rồi. Máu , đã bốc hơi hết rồi , bốc hơi thành một làn sương mờ .

Gã áo đen nhíu mày .

Gã vừa nhíu mày , thân thể Tiểu Kinh đã có biến đổi !

Thân thể Tiểu Kinh như sáng rực lên !

Từ đan điền của Tiểu Kinh tỏa ra một luồng Hỏa kình , Hỏa Kình đột nhiên

bốc cháy thành một quầng lửa đỏ rực . Quầng lửa càng lúc càng cháy sáng rồi từ xoay tròn , xoay tròn càng lúc càng nhanh tạo thành một vòng tròn lửa đỏ rực .

Vòng lửa cháy bùng lên tỏa ra ánh sáng rực rỡ , nhiệt độ nó tỏa ra chẳng thua kém gì Đan Điền Hỏa Cầu , nóng rực như một lò lửa .

Gã áo đen cười nhạt :

« Quả nhiên cứng đầu ! »

Chưởng thủ của gã lập tức ấn mạnh vào mặt Tiểu Kinh , kình lực gã chưa kịp thôi động thì Tiểu Kinh đã ưỡn ngực lên . Trên ngực của Tiểu Kinh xuất hiện thêm một vòng lửa nữa , vòng lửa lớn hơn , đỏ rực hơn .

Tiểu Kinh thét lớn , tiếng thét như tiếng gầm của một con hổ bị thương .

Hai vòng lửa đột nhiên cháy bùng lên tỏa ra ánh sáng rực rỡ , ánh sáng như ánh trăng trên bầu trời rực rỡ nhưng nhẹ nhàng . Hoả Kình ào ạt tuôn ra tạo thành một sức ép khổng lồ như một cự thạch ầm ầm đổ tới bức lui cả gã áo đen .

Gã áo đen lùi lại hai bước rồi gã đứng yên đó , lạnh lùng như bầu trời đêm .

« Ầm !!! »

Bức tường không chịu nổi cường lực của Tiểu Kinh vỡ nát một mảng lớn , cát bụi bay mù mịt .

Từ trong màn cát bụi ấy Tiểu Kinh chậm rãi bước ra .

Nó cất tiếng , thật chậm rãi :

« Xem ra ngươi chưa dốc toàn lực . »

Gã áo đen trả lời vẫn với cái giọng lạnh lùng :

« Ta không muốn ngươi chết quá sớm . »

Tiểu Kinh không hề lấy làm lạ vì điều này , nó chậm rãi lắc lắc đầu :

« Vậy thì ta sẽ ép ngươi phải dốc toàn lực ! »

Gã áo đen cười nhạt .

Tiểu Kinh im lặng , đôi mắt đã có chút thần sắc của người sống . Nó giậm

mạnh chân phảixuống nền sân , nền sân làm bằng đá hoa cương Đại Lý lập tức vỡ nát , lập tức lún xuống gần cả tấc .

Sắc mặt Tiểu Kinh từ màu trắng bệch từ từ hồng hào trở lại rồi từ từ chuyển thành đỏ rực , đỏ rực như lửa .

Hai mắt của Tiểu Kinh từ vô hồn chuyển dần sang có chút thần sắc rồi từ từ chuyển sang đỏ ngầu , đỏ ngầu như máu , đỏ ngầu như lửa .

Đôi mắt ấy , như bốc lửa . Ngọn lửa cháy thật dữ dội .

Hai vòng lửa ở Đan Điền và Tâm Khảm lại bùng cháy , bùng cháy thật dữ dội , bùng cháy thật mãnh liệt .

Ngọn lửa từ hai vòng lửa cháy bùng lên , lưỡi lửa cuốn vào thân thể Tiểu Kinh , cuộn chặt vào thân thể của Tiểu Kinh như muốn thiêu đốt Tiểu Kinh thành tro bụi , mãi mãi .

Ngọn lửa tỏa sức nóng vô cùng ghê gớm ngay cả gã áo đen cũng phải lùi lại một bước , trong lòng gã không khỏi nghi hoặc . Ruốc cuộc Tiểu Kinh đang làm cái trò gì vậy ? Nó bị cái cái gì vậy ? Không lẽ là bị tẩu hỏa nhập ma ?

Tiểu Kinh vẻ mặt đau đớn chìm trong biển lửa đỏ rực , ngọn lửa càng lúc càng lớn dần dần tỏa ra khói đan mù mịt , dần dần nuốt lấy phần đầu của Tiểu Kinh .

Khi lưỡi lửa cuốn đến hai mắt của Tiểu Kinh , đôi mắt ấy , đột nhiên bốc lửa , đột nhiên cháy sáng lên .

Tiểu Kinh ngửa mặt lên trời thét lớn , tiếng thét như tiếng rồng gầm hét .

Từ đỉnh đầu của Tiểu kinh tỏa ra một luồng hỏa kình đỏ rực , ngọn lửa cuốn vào luồng Hỏa kình rồi từ từ xoay tròn hòa làm một tạo thành một vòng lửa cháy sáng rực rỡ .

Lửa đã tắt , chỉ còn lại khói đen mù mịt .

Làn khói đen từ từ tan đi , chỉ còn lại ánh sáng rực rỡ .

Ánh sáng chói lọi như vầng thái dương .

Ánh sáng từ đầu của Tiểu kinh tỏa ra .

Trên đầu của Tiểu Kinh có một vòng lửa đang tỏa ánh sáng chói lọi như một vầng hào quang .

Vòng lửa có bán kính chừng năm phân .

Tiểu Kinh lúc này ,

Chẳng khác gì một vị Phật tỏa hào quang chói lọi phổ độ chúng sinh dẫn lối

sinh linh lạc lối đến nơi Cực Lạc .

Chẳng khác nào một vị thần linh tỏa hào quang rực rỡ oai phong lẫm liệt đạp gió đuổi mây đứng trên cả thương sinh Ta Bà trần ai .

Nhìn Tiểu Kinh lúc này có lẽ người ta sẽ an lòng hơn một chút , thỏa mái hơn một chút như được tẩy rửa tội lỗi trong cuộc đời nhân sinh trầm luân chìm nổi .

Nhưng gã áo đen thì khác , gã vẫn vẫn cái thái độ ấy , lạnh lẽo băng hàn .

Vòng hào quang từ từ mất đi để lộ một cái vòng lửa trên đỉnh đầu của Tiểu Kinh , trên huyệt Bách Hội (1) .

Bách Hội Chi Huyệt Đệ Tam Tầng !

Đệ Tam Tầng Bách Hội Hỏa Cầu !

Tiểu Kinh luyện thành Đệ Tam Tầng rồi !

Tiểu Kinh dốc hết sức rồi !

Giờ trong huyệt Bách Hội của Tiểu Kinh đã có thêm một Hỏa Cầu , Hỏa Cầu

đỏ rực đã đạt đến mức Đại Thành có bán kính gần năm phân .

Tiểu Kinh không nói một lời lập tức vận kình lao đến gã áo đen , vòng lửa trên huyệt Bách Hội đột nhiên bùng cháy dữ dội tỏa ra vầng hào quang chói lọi .

Bách Hội Hỏa Cầu cũng bùng cháy cực kỳ dữ dội tuôn ra Hỏa kình cuồn cuộn như sóng dữ hòa với Hỏa kình của Đan Điền Hỏa Cầu và Tâm Khảm Hỏa Cầu làm thành một dòng Hỏa Kình luân chuyển không ngừng trong thể nội của

Tiểu Kinh .

Ba Hỏa Cầu đã nối liền với nhau rồi !

Hỏa kình trong thể nội của Tiểu Kinh càng lúc càng dữ dội càng lúc càng mãnh liệt như muôn ngàn đợt sóng dữ ầm ầm luân chuyển chỉ trong chớp mắt đã luân chuyển được hàng trăm Chu thiên . Kinh mạch bị nội thương ứ đọng của Tiểu Kinh lập tức được đả thông , Hỏa Kình như máu huyết lập tức di chuyển khắp người Tiểu Kinh làm cả thân thể nó đỏ rực lên như một ngọn lửa .

Bên ngoài ba vòng lửa cũng bùng cháy càng lúc càng dữ dội tỏa ra sức nóng hầm hập khủng khiếp rồi một tia lửa từ vòng lửa ở Đan Điền cháy lan lên trên nối cả ba vòng lửa thành một đường thẳng bằng lửa đỏ rực .

Ba vòng lửa cũng nối liền với nhau rồi !

Hào quang trên đầu Tiểu Kinh cũng bùng lên ánh sáng chói lọi càng lúc càng chói mắt .

Hữu quyền của Tiểu Kinh chỉ trong chớp mắt đã ập thẳng vào mặt gã áo đen , trên hữu quyền bốc cháy một ngọn lửa đỏ rực thật cuồng liệt , Hỏa Kình

Nhiệt Khí áp thẳng vào người gã áo đen như sắp thiêu đốt gã thành tro bụi .

Uy lực của một quyền này rõ ràng đã mạnh hơn song quyền lúc nãy gấp bội .

Gã áo đen thản nhiên vung chưởng tiếp lấy quyền kình . Gã cười nhạt :

« Vẫn là rác rưởi thôi ! »

Nhất chưởng đối đơn quyền !

Vừa tiếp lấy quyền kình gã áo đen lập tức nhíu mày , Hỏa kình theo quyền ào ạt như nước lũ ập đến hoàn toàn thiêu rụi kình lực của gã . Hỏa kình cực kỳ dữ dội cuốn chặt thân thể của gã áo đen , tay áo của của gã đã bén lửa chỉ chút nữa thôi gã sẽ bị thiêu trụi thành tro bụi .

Từ khi Tiểu Kinh nâng công lực lên Đệ Tam Tầng thì Hỏa Kình đã trở nên cực kỳ bạo liệt e rằng uy lực của Hỏa Kình không chỉ là tăng thêm ba bốn lần mà có thể là tăng đến mấy chục lần .

Gã áo đen buộc phải lùi lại một bước , lần đầu tiên trong suốt trận chiến Tiểu Kinh có thể ép gã lùi lại . Gã áo đen cười nhạt :

« Không tệ , xem ra ngươi đủ tư cách để tiếp bốn thành công lực của ta ! »

Bốn thành ? Tức là từ đầu gã chưa dùng đến một nửa thực lực mà có thể đánh Tiểu Kinh tơi tả như vậy ? Thực lực của gã quả nhiên sâu không thấy đáy .

Gã áo đen đẩy mạnh thủ chưởng gia tăng thêm kình lực , kình lực giờ đây chẳng khác nào một ngọn núi , một ngọn núi nặng hơn cả vạn cân chỉ cần một nửa ngọn núi cũng đủ nghiền nát Tiểu kinh rồi . Nghiền nát thành cát ! Nghiền nát thành bụi !

Tiểu Kinh lại thổ huyết , thần sắc đã trở nên vô hồn .

Đơn quyền của nó một lần nữa lại thất thủ .

Chưởng của gã áo đen lại một lần áp vào mặt Tiểu Kinh , lại một lần nữa muốn xé toạc da mặt của nó ra .

Gã áo đen lại cười nhạt :

« Ngươi đúng là rác rưởi ! Chỉ biết vung quyền lung tung ngay cả một chiêu thức cũng không có ! »

Tiểu kinh lại liên tiếp thổ huyết , xem ra nó sắp thổ hết máu trong người rồi .

Một lần nữa gã áo đen lại ép Tiểu Kinh lùi lại sát vách tường , chỉ một chút nữa là đụng vào vách tường .

Tiểu Kinh sắp đụng vào vách tường rồi .

Tiểu Kinh sắp tiêu mạng rồi .

Chính giây phút ấy .

Chính sát na ấy .

Gã áo đen cảm thấy sau lưng gã có một luồng kình phong ập tới .

Thật dữ dội !

Thật cường liệt !

Gã chẳng thèm rút hữu chưởng về đỡ đòn gã chỉ cười nhạt giơ một ngón tay trái đỡ lấy luồn kình phong .

« Sâu bọ cản đường cản lối ! »

Luồng kình phong vừa chạm vào ngón tay của gã lập tức tan biến , tan biến

vào hư không .

Nhưng luồng kình phong này vừa dứt thì một luồng kình phong khác đã ập tới , tuôn trào như sóng vỗ bờ .

Cực kỳ dữ dội !

Cực kỳ cường liệt !

Gã áo đen đành phải thu hữu chưởng về tiếp lấy luồng kình phong bởi gã biết

kẻ ám toán gã đã dốc toàn lực rồi nếu gã không thu hữu chưởng về kẻ bị

thương tất là gã . Trong trận chiến này gã không thể nào bị thương được nên gã đã thu hồi hữu chưởng .

« Bang !!! »

Một tiếng động vang lên thật lớn , nghe chát chúa như tiếng kim loại va vào nhau .

Cát bụi lại tung lên mù mịt .

Gã áo đen vẫn đứng tại chỗ nhưng hai chân đã lún xuống nền sân hơn hai tấc đủ thấy công lực của kẻ mới đến tuyệt không đơn giản .

Trong làn cát bụi thấp thoáng một bóng người , xem ra kẻ mới đến cũng bị đẩy lùi gần một trượng .

Gã áo đen cười nhạt cất tiếng :

« Thiếu Lâm Đồng Sa Chưởng quả nhiên là tuyệt kỹ ! »

Tiểu Kinh đã có cơ hội để thở nó lập tức vận công trị trương , ba Hỏa Cầu đang cháy le lói lập tức cháy bùng lên tỏa ra Hỏa Kình cuồn cuộn tỏa ra khắp kinh mạch bắt đầu tiến hành trị thương . Nó cũng khỏi lấy làm lạ giờ này sao vẫn có người còn thức được ? Hơn nữa trong phủ ngoài nó và Trác Thiên Phàm còn có người biết võ công sao vả lại còn là võ công Thiếu Lâm nữa ?

Tiểu Kinh lẩm bẩm :

« Đồng Sa Chưởng (2) ? »

Kẻ mới đến cất tiếng cười hào sảng :

« Ha ha , các hạ quá khen rồi ! »

Giọng nói rất quen thuộc .

Cái bóng cũng rất quen thuộc .

Cát bụi tản đi , để lộ chân thân kẻ lạ mặt .

Tiểu Kinh mở to mắt ra , nó rất ít khi mở to mắt , một khi nó đã mở to mắt ra

tất có điều cực kỳ kinh hãi .

Vì cái bóng đó , kẻ lạ mặt đó …

Chính là Đại Phát !

Đại Phát đứng đó , nở một nụ cười thật tự nhiên .

Đại Phát trước giờ hiền lành tốt bụng vả lại rất chu đáo Tiểu Kinh chưa một

lần thấy y bị phàn nàn về điều gì . Tiểu Kinh hằng ngày đều tiếp xúc với Đại Phát nhưng ngay cả một chút khí tức nội công nó cũng không cảm nhận được không ngờ Đại Phát cũng là một Cao thủ .

Tiểu Kinh cất tiếng , vẻ mặt đã có chút huyết sắc :

“ Đệ không ngờ huynh cũng biết võ công vả lại còn là công phu của Thiếu Lâm nữa ! ”

Đại Phát mỉm cười , ánh mắt có vẻ lo lắng cho Tiểu Kinh :

“ Ta mới là người không ngờ đấy chứ . Ai biết đệ biết võ công đâu hơn nữa còn là một cao thủ nữa chứ lại ! ”

Đại Phát quay sang gã áo đen :

“ Ha ha không ngờ đêm khuya thế này mà vẫn có khách nhân ghé thăm , hân hạnh hân hạnh ! không biết các hạ đến đây giờ này có việc gì chỉ giáo ? ”

Gã áo đen chưa trả lời Tiểu Kinh đã chen vào :

“ Phát huynh , theo đệ nghĩ người này không phải là khách nhân đến viếng thăm phủ ta đâu mà người này có thể là sát thủ đấy ! ”

Đại Phát giả vờ ngạc nhiên :

“ Ô thật vậy sao ? Tệ rồi đây . Sát thủ đương nhiên là tới để giết người rồi , đúng không ? ”

Tiểu kinh gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu :

“ Không phải ! Không phải ! Là ám toán người chứ không phải là giết người ! ”

Đại Phát lại giả vờ tỏ vẻ ngạc nhiên :

“ Sao lại không phải ? Kết quả của cả hai cũng đều là có người chết thôi …”

Đại Phát chưa nói dứt câu thì gã áo đen đã chen vào , giọng nói gã có vài phần bực bội :

“ Hai ngươi tung hứng với nhau đã xong chưa ? ”

Đại Phát tỏ vẻ sợ hãi :

“ À … à , gần xong rồi ! ”

Gã áo đen cất tiếng , giọng lãnh lẽo như một khối băng từ Hàn Băng Địa Ngục :

« Vậy thì hai ngươi đi chết đi … »

Quần áo gã bay phất phới như bay trong gió .

Sát khí !

Sát khí nổi lên rồi !

Sát khí như gió lốc , như cuồng phong !

Sát khí vừa nổi lên lập tức bị ép xuống , vì Đại Phát đã ở trước mặt gã rồi , vì

chưởng phong của Đại Phát cũng đã nổi lên rồi .

Đại Phát vừa ra tay đã tung liên hoàn ba chiêu trong Đồng Sa Chưởng Pháp . Chiêu đầu tiên Đệ Tam Thập Tam Thức Nhất Sa Khai Thiên tấn công vào phía trên chiêu thứ hai Đệ Tam Thập Lục Thức Đồng Sa Luyện Thạch tấn công ở giữa còn thức thứ ba Đệ Tam Thập Cửu Thức Tam Sa Phách Địa tấn công vào phía dưới .

Ba chiêu này đều là nhưng chiêu mạnh nhất trong Đồng Sa Chưởng Pháp , vừa ra tay Đại Phát đã dốc cạn mười thành công lực rồi bởi qua hai chiêu lúc nãy y đã biết được sự lợi hại của gã áo đen nên không dám khinh thường toàn lực tấn công .

Chưởng phong cuồng bạo lăng lệ như cuồng phong gió giật tấn công về phía gã áo đen nhưng gã vẫn thản nhiên như thường , gã cười nhạt :

« Sâu bọ ! »

Gã áo đen vừa nói đã tung chưởng xỉa vào chiêu Nhất Sa Khai Thiên rồi từ một phương vị không ngờ tới lách qua chiêu Đồng Sa Luyện Thạch đâm thẳng vào ngực của Đại Phát chiêu thứ ba không cần phá cũng tự hủy .

ChỈ một chiêu , gã áo đen đã hóa giải ba chiêu liên hoàn dữ dội của Đại Phát đã thế còn uy hiếp ngược lại y .

Đại Phát nhướng mày , không lùi mà tiến .

Y xoay người tránh chưởng của gã áo đen thuận thế y tung Đệ Tứ Thập Nhị Thức Ngũ Sa Phần Nguyệt hóa giải chưởng kình của gã áo đen rồi tung tiếp Đệ Lục Thập Bát Thức Cửu Sa Khu Tà sau đó y tiến về phía sau gã áo đen quét một chưởng Đệ Thất Thập Nhất Thức Đồng Sa Cái Thế Thôn Thiên Hạ vào lưng gã rồi y lại lùi một bướctung Đệ Thất Thập Tứ Thức Thập Sa Chuyển Càn Khôn .

Mỗi chiêu đều bỏ thủ lấy công uy lực cực kỳ bá đạo bá sát , kình phong xé rách cả một vạt áo của gã áo đen .

Gã áo đen vẫn đứng yên , gã cười nhạt :

« Sâu bọ vẫn là sâu bọ ! Tưởng biến chiêu liên hoàn là có thể sống sót được sao ? »

Gã nhẹ nhàng thổ kình .

Thật nhẹ nhàng .

Nhưng chẳng khác nào sấm sét gió giật , cuồn cuộn đổ ra bốn phương tám hướng . Kình lực lập tức phá tan bốn chiêu liên hoàn chí cương chí liệt của Đại Phát không những thế còn ép thẳng vào người y , Đại Phát cảm thấy ngực mình như sắp vỡ ra , y sắp chết rồi .

Chỉ thổ chút kình lực gã áo đen đã phá tan thế công của Đại Phát đã thế còn uy hiếp luôn tính mạng của y nữa , điều này đủ thấy công lực của gã áo đen cao hơn Đại Phát không chỉ là mấy chục lần .

Đại Phát nghiến răng lập tức lùi về sau , song chưởng lập tức vũ động chuẩn bị tung ra Đệ Cửu Thập Tứ Thức …

Nhưng y đã dừng lại .

Gã áo đen cũng dừng lại .

Vì cả hai đều cảm thấy một sức ép ghê gớm tựa núi Thái Sơn đè nặng lên vai .

Vì cả hai đều cảm thấy một sức nóng khủng khiếp bỏng rát thịt da ập vào người .

Cả hai quay lại .

Sức ép ghê gớm ấy , tỏa ra từ người Tiểu Kinh .

Sức nóng khủng khiếp ấy , tỏa ra từ người Tiểu Kinh .

Sức ép ghê gớm ấy , tỏa ra từ bàn tay của Tiểu Kinh .

Sức nóng khủng khiếp ấy , tỏa ra từ năm ngón tay phải của Tiểu Kinh .

Bàn tay phải của Tiểu Kinh đã đỏ rực lên , như một ngọn lửa .

Năm ngón tay của Tiểu Kinh cháy lên năm ngón lửa .

Năm ngọn lửa , chỉ năm ngọn lửa nhỏ nhoi nhưng tỏa ra sức nóng không gì tưởng nổi .

Tiểu Kinh mỉm cười , nụ cười thật hờ hững :

« Ngươi nói ta chỉ biết vung quyền lung tung không có chiêu thức ư ? Vậy ta sẽ cho ngươi xem chiêu thức duy nhất của ta … chiêu này có tên là … »

Tiểu kinh ngừng nói , gã áo đen và Đại Phát vẫn đứng yên đó như lắng nghe chờ đợi để biết tên của chiêu này . Bởi cả hai đều biết uy lực của chiêu này tuyệt đối không tầm thường thậm chí còn cực kỳ đáng sợ .

Năm ngọn lửa trên tay của Tiểu Kinh đột nhiên bùng cháydữ dội thành một cột lửa thật lớn rồi từ từ hòa làm một tạo thành một quả cầu lửa đỏ rực .

Quả cầu lửa bốc cháy giữa không khung tỏa ra một sức nóng còn khủng khiếp hơn gấp bội , cả khuôn viên rộng hơn cả trăm trượng đột nhiên trở nên nóng bỏng như một lò lửa khổng lồ .

Cây cỏ trong vườn cũng trở héo úa tàn tạ .

Tiểu Kinh mỉm cười , nụ cười có vài phần tinh nghịch :

« … Liệt Hỏa Đạn ! »

Gã áo đen nhíu mày , Đại Phát cũng nhíu mày .

Tiểu Kinh trước giờ chỉ tu luyện nội công ngay cả một chiêu thức đơn giản nhất cũng không có , nó chỉ dùng quyền mà quyền phổ của nó cũng chỉ có một chiêu « Tùy cơ ứng biến » nhưng không hiểu vì sao nó lại sáng tạo ra một chiêu thức kì lạ chính là Liệt Hỏa Đạn , cũng là chiêu thức duy nhất trong bộ võ công không biết tên của nó . Chiêu này tuy lợi hại nhưng nếu không đạt đến Đệ Tam Tầng thì e khó lòng thi triển .

Chính Tiểu Kinh cũng xem chiêu này là tối hậu sát chước của nó , mà đã là tối hậu sát chước thì tất nhiên phải ghê gớm chỉ là không biết uy lực của nó của chiêu này ghê gớm đến mức nào .

Gã áo đen cười nhạt :

« Ngươi tưởng có thể đánh bại ta chỉ bằng một đốm lửa nhỏ như vậy sao ? Ngay cả một chút xây xát e rằng cũng chưa đủ khả năng . »

Tiểu Kinh mỉm cười , nụ cười trở nên tàn nhẫn tà dị :

« Vậy sao ? »

Nó hét lên rồi tung chưởng bắn Liệt Hỏa Đạn về phía gã áo đen :

« Phát huynh mau tránh xa ra ! »

Lúc này Đại Phát đang ở sau lưng gã áo đen y nghe thế lập tức thu chiêu lùi ra xa thật nhanh chỉ trong nháy mắt đã lùi xa cả chục trượng .

Liệt Hỏa Đạn lao không trung tựa như một mũi tên tựa như một ánh sao băng vắt ngang qua bầu trời tối tĩnh mịch lóe sáng rực rỡ .

« Réét … réét … »

Liệt Hỏa Đạn tỏa ra sức nóng vô cùng khủng khiếp đốt nóng cả không khí làm không khí phát ra nhưng tiếng động chói tực như sắp vỡ vụn .

Nơi Liệt Hỏa Đạn vừa đi qua lập tức đỏ rực lên như được đun nóng rồi vỡ vụn ra , các mảnh vỡ đá hoa cương Đại Lý dưới sức ép khủng khiếp của Liệt Hỏa Đạn bị đẩy dạt sang hai bên tạo thành một rãnh sâu hắm kéo dài gần mấy trượng .

Liệt Hỏa Đạn chưa hiển lộ uy lực thực sự nhưng độ tàn phá của nó quá khủng khiếp chỉ cần như thế là đủ biết uy lực của nó đáng sợ đến mức nào .

Gã áo đen đương nhiên biết được điều đó nên gã lập tức lùi về sau nhưng Liệt Hỏa Đạn tốc độ quá nhanh chỉ trong nháy mắt đã ở trước mặt gã rồi .

Sức nóng khủng khiếp phả vào thân thể gã áo đen tựa như thiêu đốt gã thành tro bụi , quần áo của gã lập tức bốc cháy một phần thân thể của gã cũng bắt đầu bén lửa .

Tiểu Kinh đột nhiên cất tiếng nói :

« Ngươi có biết vì sao nó có tên là Liệt Hỏa Đạn không ? Bởi vì nó cũng có đặc tính giống như đạn dược hay thuốc nổ vậy , nó có thể … »

Gã áo đen nghiến răng đề tụ toàn bộ nội lực .

Tiểu Kinh mỉm cười tiếp lời :

« Nổ ! »

Tiểu kinh còn chưa dứt lời …

Một tiếng động chói tai vang lên .

« Ầm !!! »

Một vụ nổ khủng khiếp bùng lên !

Liệt Hỏa Đạn đã phát nổ !

Cả một khoảng sân chu vi gần mấy chục trượng lập tức bùng cháy , lập tức chìm trong khói đen mù mịt .

Cát đá bắn tứ tung .

Đại Phát dù đã cách trung tâm vụ nổ hơn cả hai ba chục trượng vẫn phải vận kình hộ thân nhưng vẫn thổ ra một búng máu .

Khói đen dần dần tan đi , để lộ một cái hố sâu hoắm bán kính hơn ba bốn

trượng . Đất đá dưới hố đã bị cháy đen bốc mùi khét lẹt nhưng không thấy bóng dáng gã áo đâu không lẽ gã đã bị thiêu đốt thành tro bụi ?

Không ! Gã vẫn còn sống , gã lùi lại còn xa hơn cả Đại Phát . Trên trán gã đã lấm tấm mồ hôi thần sắc của gã như vẫn chưa hết kinh hãi . Quần áo của gã đã bị cháy gần hết chỉ còn lại một nửa chiếc khăn che mặt và một cái quần ngắn bên trong . Dưới bụng gã có một phần bị cháy đen vẫn còn bốc khói tỏa mùi khét lẹt như mùi thịt nướng quá lửa .

Gã lau mồ hôi rồi nhìn cái hố đen sì mà lòng vẫn còn sợ hãi , gã biết nếu gã trúng chiêu đó chắc chắn gã đã bị nổ banh xác rồi .

Trong suốt cuộc đời hành tẩu giang hồ gã chưa từng thấy chiêu thức nào đáng sợ như chiêu này may mà lúc sắp trúng chiêu gã đã vận toàn bộ nội kình hộ thân rồi lợi dụng sức ép từ vụ nổ mà lui ra xa nên không bị trúng chiêu nhưng phần bụng chỉ bị Hỏa Kình lướt qua một chút đã bị cháy đen khét lẹt .

Đại Phát dù vẫn chưa hoàn hồn nhưng vẫn lên tiếng :

« Tuyệt ! Tuyệt ! Chiêu thức của đệ quả thực quá kinh nhân ! »

Tiểu kinh mỉm cười , nụ cười vô hồn :

« Sao nào sát thủ ? Chiêu vừa rồi ta chỉ dùng có năm thành công lực thôi giờ ta dùng mười thành công lực để xem ngươi có tiếp nổi không nhé ? »

Gã áo đen nghiến răng kèn kẹt .

Gã bị thương rồi .

Gã tuyệt đối không được bị thương mà giờ đây gã đã bị thương , bị thương bởi một tên vô danh tiểu tốt .

Gã gầm lên :

« Vậy thì người thử tiếp bảy thành cônglực của ta xem có còn mạng không ! »

Mặt đất đột nhiên rung lên , cát bụi lại bay mù mịt .

Một sức ép khủng khiếp ập đến Tiểu Kinh và Đại Phát , sức ép không gì tưởng nổi đẩy cả hai lùi về phía bức tường .

Đại Phát thổ ra một vòi máu như một con diều đứt dây bắn thẳng vào vách tường , Tiểu Kinh dù đã đề tụ toàn bộ công lực nhưng vẫn bị ép lùi lại nó liên tiếp thổ tiếp sắc mặt trắng bệch xem ra khó qua nổi cửa Tử .

Trước mặt cả hai đột nhiên tối sầm lại , vì gã áo đen đã ở trước mặt họ rồi .

Song trảo của gã áo đen chộp lấy yết hầu của cả hai , kình lực bạo liệt như sắp bóp nát yết hầu của họ .

Gã nghiến răng kèn kẹt :

« Hai ngươi chết đi ! »

Đại Phát trước kình lực dữ dội cường bạo của gã áo đen bỗng trở nên yếu ớt chẳng khác nào con dê non bị tế thần , hoàn toàn thúc thủ chịu chết .

Tiểu Kinh tuy vẫn còn cố gắng chống chọi nhưng chiêu Liệt Hỏa Đạn cực kỳ hao tốn nội lực mỗi một lần thi triển thì cần một khoảng thời gian hồi khí mới có thể sử ra chiêu Liệt Hỏa Đạn tiếp theo . Lúc nãy Tiểu Kinh nói cứng có thể tung chiêu tiếp theo thực ra là để kéo dài thời gian hồi khí nhưng không ngờ gã áo đen ra tay quá nhanh nó chỉ mới hồi phục được chưa đầy ba thành e cũng khó tránh khỏi cái chết .

« Rắc …Rắc … »

Tiếng xương cốt đứt gãy vang lên .

Xương cổ của cả hai sắp nát vụn rồi .

Yết hầu của cả hai sắp vỡ vụn rồi .

Cả hai sắp chết rồi .

Giây phút ấy .

Ở giữa khoảng trống của Tiểu Kinh và Đại Phát xuất hiện một thanh kiếm .

Một thanh kiếm sáng lóa .

Thanh kiếm này không nên xuất hiện vào lúc này .

Nhưng nó đã xuất hiện .

Thanh kiếm này không thể xuất hiện vào lúc này .

Nhưng nó cũng đã xuất hiện .

Thanh kiếm đâm thẳng vào yết hầu gã áo đen .

Kình phong cực kỳ dữ dội .

Kình phong chưa đến áp lực đã tới rồi , áp lực cường hoành bạo liệt đánh tan

luồng sát khí cường liệt của gã áo đen .

Gã áo đen nhướng mày .

Gã lùi lại , gã buộc phải lùi lại . Nếu không thì gã chưa kịp bóp nát yết hầu của cả hai thì yết hầu của gã đã đứt đôi rồi .

Gã thu song trảo , gã buộc phải thu trảo . Nếu không thì gã chưa kịp giết cả hai thì gã đã táng mạng trước rồi .

Gã áo đen lùi lại mấy trượng , gã cười nhạt :

“ Lại thêm một kẻ nữa đến nạp mạng sao ? ”

Tiểu Kinh và Đại Phát được thả ra như từ tuyệt địa hồi sinh ôm cổ ho sặc sụa .

Cả hai vừa ngước nhìn thì đã thấy trước mặt mình là một bóng hình .

Bóng hình thật mảnh khảnh , khảnh mảnh như cành hoa đào nhưng khí thế lại cường liệt như cuồng phong bạo vũ .

Khí thế cường liệt bá sát nhưng khí chất lại tiêu sái nho nhã tựa như thư sinh yếu đuối ngay cả dao cũng không dám cầm .

Người mới đến mỉm cười .

Nụ cười như một đứa trẻ hãy còn tinh nghịch quậy phá , ngây thơ hồn nhiên trắng trong đến lạ kì .

Nụ cười lại như một khách nhân giang hồ lão luyện , phảng phất đâu đây cát bụi cuộc đời đầy sóng gió bão giông lại như thương hải tang điền vạn kiếp trầm luân nơi trần ai .

Người mới đến quay về phía hai người , khuôn mặt của y rất anh tuấn có thể nói là một đại mỹ nam trên đó ẩn chứa nét ma mị dụ hoặc làm say lòng người nhưng trong đó lại tàng hiện vẻ cương nghị cứng rắn như sắt đá khó lòng làm tan chảy .

Người mới đến cất tiếng , giọng nói không trầm không bổng nhẹ nhàng đến lạ kì :

“ Hai người không sao chứ ? ”

Đại Phát nhìn y một lúc rồi ngớ ra :

“ Đa tạ Vương đại nhân đã cứu mạng , hai chúng tôi không sao cả .”

Vương đại nhân ? Tiểu Kinh vẫn còn lơ ngơ chưa hiểu gì định hỏi Đại Phát thì gã áo đã cất tiếng :

“ Thì ra là nhân vật đứng thứ ba trong Bộ Hình cánh tay phải của Trác đại nhân , Vương Trầm Vân đại nhân . Thất lễ rồi ! ”

Vương Trầm Vân ? Tiểu kinh cũng đã từng nghe nói về con người này tướng mạo tài hoa hay kiếm pháp đều tuyệt đỉnh . Từng là thủ lĩnh của Cấm Quân Bắc Nha Thập Quân Tả Hữu Vũ Lâm Quân , võ công kiếm pháp nổi danh cả trong triều đình lẫn võ lâm . Phương tiên sinh là cánh tay trái của Trác Thiên Phàm còn Vương Trầm Vân là cánh tay phải , tất cả những vụ án lớn hóc búa trong Bộ Hình đều do y một tay giải quyết mà hễ y ra tay giải quyết vụ án tất êm xuôi trơn tru hoàn mỹ vô khuyết .

Hơn nữa y lại rất hay kết giao bằng hữu , với bằng hữu giang hồ lại cực kỳ khoáng đạt nên rất được giang hồ mến mộ , trên Trung Thổ Thần Châu hay khắp Tứ Hải Ngũ Hồ Lục Giang Thất Trạch đều có bằng hữu của y .

Vương Trầm Vân được cả triều đình lẫn võ lâm tặng cho biệt hiệu Tiểu Yến Vương vì y là người rất khoáng đạt hào sảng ưa thích tự do như cánh chim Yến chao liệng trên bầu trời mang theo muôn vàn sắc xuân . Đến người được mệnh danh là Gia Cát tái thế cũng từng nói : “ Người như Vương Trầm Vân vốn không thuộc về chốn quan trường mà thích hợp hơn nơi giang hồ phong vân nhưng nếu y chuyên tâm tất có thể làm nên sự nghiệp vẻ vang khắp Thần Châu . ”

Tiểu Kinh gãi gãi đầu :

“ Vương đại nhân , không phải đại nhân đi xử lý vụ án ở Ma Thạch Trấn sao giờ này lại có mặt ở Kinh thành ? ”

Vương Trầm Vân nhìn lướt qua Tiểu Kinh rồi nheo mắt :

“ Ha ha … vị huynh đệ này là Thư Đồng mới của Trác đại nhân phải không ? Ta có nghe Trác đại nhân kể về huynh đệ . Còn vụ án ở Ma Thạch Trấn ta giải quyết xong rồi nên hỏa tốc về đây báo cáo với Trác đại nhân không ngờ lại gặp khách quý tới thăm . ”

Y quay sang gã áo đen :

« Vừa rồi đã thất lễ xin các hạ lượng thứ ! »

Đại Phát đứng dậy , bộ dạng có vẻ ngái ngủ :

« Vương đại nhân , chúng ta cũng nên tiếp đón khách quý thật chu đáo chứ nhỉ . Nếu không khách quý đây lại nổi giận thì e rằng chúng tôi có chục cái cổ cũng không đủ để ngài đây bẻ đâu . »

Vương Trầm Vân bật cười , bật cười một cách hào sảng :

« Hay ! Hay ! Đại Phát quả nhiên nói rất hợp ý Vương mỗ ! »

Tiểu Kinh cũng đứng dậy , nó nãy giờ vẫn cấp tốc hồi khí hy vọng có thể khôi phục được tám chín thành công lực . Nó nói thêm vào :

« Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi , không nên để khách quý của Gia Cát Phủ chờ lâu ! »

Cả ba tuy cười nói tự nhiên nhưng thực ra đã ngầm đề tụ nội lực sẵn sàng giao chiến bất cứ lúc nào .

Gã áo đen khẽ động song chưởng :

« Ba ngươi thật ngu ngốc ! »

Vương Trầm Vân mỉm cười :

« Ha ha … tại sao các hạ lại nói như vậy ? »

Gã áo đen cười nhạt :

« Kẻ nào chống lại ta đều phải chết ! »

Vương Trầm Vân vẫn mỉm cười :

« Các hạ nói chuyện vui tính quá Vương mỗ … »

\Vương Trầm Vân vẫn chưa nói hết câu một phần cũng do y nói quá chậm rãi còn lại cũng do gã áo đen quá nhanh , trong nháy mắt song chưởng đã ập vào người y .

Kình phong dữ dội ào ạt cuốn bay cả bộ y phục xanh lục đỏ rực của Vương Trầm Vân tựa như muốn xé rách y phục của y lại tựa như muốn xé toạc thân hình khảnh mảnh của y ra .

Vương Trầm Vân vẫn thản nhiên như không có việc gì :

« Tịch Thiên Chưởng của Chung Nam Phái sao ? Các hạ quả nhiên có bản lĩnh ! ”

Chung Nam Phái là một trong Võ Lâm Thất Đại Môn Phái nổi danh khắp thiên

hạ . Và thứ nổi danh nhất của Chung Nam Phái chính là chưởng pháp , trong Tam Thập Lục Lộ Chưởng Pháp của Chung Nam Phái thì lộ chưởng pháp mạnh mẽ nhất , biến hóa nhất và nổi danh nhất chính là Tịch Thiên Chưởng .

Tịch Thiên Chưởng không những chí cương chí bá mà còn biến hóa ảo diệu vô cùng , trong công có thủ trong thủ có công công công thủ thủ liên miên bất tận, trong cương có nhu trong nhu có cương cương cương nhu nhu sinh sinhbất tuyệt .

Tịch Thiên Chưởng có tất cả mười hai chiêu uy lực mỗi chiêu khác nhau nếu kết hợp các chiêu khác nhau bất kì uy lực đại tăng , uy lực của Tịch Thiên Chưởng tuyệt không dưới Thiếu Lâm Đệ Nhất Chưởng Pháp Chu Sa Chưởng .

Đứng trước lộ chưởng pháp đáng sợ như vậy Vương Trầm Châu vẫn rất thản nhiên , y vung kiếm lên .

Kiếm cũng như người , thật tự do khoáng đạt .

Cách vung kiếm cũng như thái độ của y , thật thản nhiên .

Kiếm vung lên như áng mây , áng mây hững hờ trôi hờ hững , thật hờ hững , hững hờ đến vô định .

Kiếm vừa tung lên đã xỉa thẳng tới yết hầu gã áo đen Vương Trầm Vân không cần tốn chút công sức đã phá giải Tịch Thiên Chưởng cường liệt , y không cần phá chiêu mà chiêu đã tự phá kiếm pháp quả thực xảo diệu tuyệt luân .

Gã áo đen lùi lại một bước , gã cười nhạt :

“ Từ lâu đã nghe Tiểu Yến Vương Phong Vân kiếm pháp độc bộ giang hồ giờ đây được tương kiến quả nhiên lời đồn không sai . ”

Phong Vân kiếm pháp tương truyền do Thái Vân Cư Sĩ sáng tạo ra vào cuối đời nhà Tấn , uy lực bất phàm nhưng sau này không hiểu vì sao lại chỉ có truyền được hai đời thì thất truyền . Tương truyền Thái Vân Cư Sĩ từng dùng bộ Kiếm Pháp này thi thố trong đại hội Ngũ Nhạc Luận Kiếm được Kiếm Hoàng một trong Thập Đại Kiếm Khách đánh giá là “ Tuyệt kiếm pháp ! ”còn Trường Bạch Tam Thánh thì gọi là “ bộ kiếm pháp của gió của mây tuyệt không thể theo đuổi đến cùng tận lại càng không thể nắm bắt được . ” .

Phong Vân kiếm pháp uy lực như hành vân lưu thủy ồ ạt như sông Ngân tuôn chảy lại chí cương chí liệt như cuồng phong giông bão lại phiêu du hờ hững như ráng mâytrắng lại vô thường như phù du trôi nổi .

Phong Vân có tất cả mười chiêu nhưng Vương Trầm Vân kể từ khi xuất đạo đến nay chưa hề dùng đến chiêu thứ tư .

Lúc này y đã dùng chiêu thứ tứ rồi , Đệ Tứ Thức .

Vương Trầm Vân dùng Đệ Tứ Thức chỉ để tấn công gã áo đen . Y khẽ thốt :

“ Phong Vân Tế Ngộ ! ”

Lưỡi kiếm như gió cuốn ào ạt di chuyển với tốc độ cực nhanh . Lưỡi kiếm lại mờ ảo như mây trắng nhẹ nhàng đâm vào người gã áo đen . Nhẹ nhàng đến mức e rằng dù có bị đâm chết cũng không thấy đau cũng không biết mình đã trúng chiêu .

Chiêu kiếm quá ảo diệu lại quá nhanh gã áo đen nhất thời cũng không nắm được sơ hở đành tiếp tục lùi lại .

Địch lui ta tiến !

Kiếm phong càng lúc càng bạo liệt càng lúc càng bá sát đuổi theo gã áo đen không rời một bước , cho dù gã có biến đổi bộ pháp thế tấn từ Bát Quái Bộ của Thiên Sơn Phái đến Xà Tấn rồi đổi qua Lăng Không Phá Toái của Nhất Vạn Môn sau đó lại dùng đến Đẩu Chuyển Tinh Di Bộ Pháp của Tinh Tú Điện cuối cùng gã phải dùng đến Lục Lục Càn Khôn Bộ của Đế Hoàng Cung vẫn không thể thoát được lưỡi kiếm của Vương Trầm Vân thậm chí còn bị lưỡi kiếm đả thương mấy chỗ .

Gã áo đen nghiến răng :

« Chỉ là rác rưởi sâu bọ thôi ! »

Gã lập tức vận bảy thành công lực tung ra một chiêu thật cường liệt :

« Đệ Bát Thức Tịch Thiên Tịch Địa Tịch Càn Khôn ! »

Kình phong cuồn cuộn bất tuyệt khí thế như bao phủ cả thiên địa ầm ầm đổ về phía Vương Trầm Vân chỉ trong chốc lát đã đập tan cả chiêu thức lẫn kình lực của y , không những thế kình phong còn áp chặt lấy y chặn hết mọi đường của y rồi kình phong lại toàn lực đâm thẳng vào y tựa như muốn nghiền nát y ra .

Vương Trầm Vân thu kiếm về thủ rồi lập tức lùi lại , chưa kịp lùi lại miệng đã thổ một búng máu .

Gã áo đen cười nhạt :

« Yếu đuối ! »

Gã chưa kịp tắt nụ cười , chưa kịp .

Thì hai bên bên hông của gã đã nhói lên , một luồng kình lực cực kỳ bá đạo xông thẳng vào thể nội của gã ào ạt chấn phá các kinh mạch .

Gã áo đen hét lớn , vận bảy thành công lực chấn nát luồng kình lực đáng ghét ấy đi . Cả người sở hữu luồng kình lực đáng ghét ấy cũng bị chấn bay đi .

Gã áo đen nhíu mày :

« Thiết Sa Chưởng ? »

Người vừa tấn công sau lưng gã bật cười , giọng cười rất quen thuộc là giọng cười của Đại Phát :

« Ha ha … Không lẽ ngươi nghĩ ta chỉ biết Đồng Sa Chưởng thôi sao ? »

Thiết Sa Chưởng(3) và Đồng Sa Chưởng đều là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự , cách luyện công cũng khá giống nhau đều đánh túi vải chỉ là thành phần túi vải có phần khác nhau . Uy lực của cả hai loại chưởng pháp đều chí cương chí bá nhưng Thiết Sa Chưởng được xếp vào một trong những bộ chưởng pháp mạnh nhất của Thiếu Lâm uy lực lẫn sự biến hóa đều hơn hẳn Đồng Sa Chưởng .

Thiết Sa Chưởng là một loại công phu cực kỳ khó luyện , muốn luyện thành Thiết Sa Chưởng thì cũng tiêu tốn gần mười năm cho dù là kỳ tài luyện võ cũng phải mất sáu đến bảy năm .

Đại Phát rèn luyện không ngừng nghỉ trong bốn năm cũng chỉ đạt được ba thành hỏa hầu của Thiết Sa Chưởng , nếu y luyện thành hoàn toàn Thiết Sa Chưởng thì hai chưởng lúc nãy đã chấn gãy xương cốt của gã áo đen rồi .

Đại Phát vừa bị chấn lùi lại chỉ trong chớp mắt đã lập tức lao lên vận toàn lực tấn công , y thét lớn :

“ Đệ Nhị Thức Thiết Sa Phân Kim ! ”

Song chưởng ập thẳng vào lưng gã áo đen , chưởng kình hùng hậu như muốn xé đôi lưng của gã áo đen ra , xé toạc ra .

Gã áo đen bị tấn công dồn dập cuối cùng cũng bị thương , gã nghiến răng thét lớn :

“ Đáng ghét ! ”

Kình lực theo tiếng thét của gã lập tức thổ ra , mặt đất lại một lần nữa chấn động cát đá mù mịt . Kình lực của gã áo đen quá đáng sợ hoàn toàn chấn nát ba thành hỏa hầu Thiết Sa Chưởng của Đại Phát , y chưa kịp phân đôi gã áo đen ra thì đã bị chấn bay lần nữa .

Đại Phát bị chắn bay hơn cả ba bốn trượng khi vừa mới tiếp đất đã phun ra búng máu . Xem ra y bị nội thương không nhẹ .

Vương Trầm Vân định xông lên thì đã nghe một giọng nói vang lên :

“ Hai người mau tránh ra thật xa , mau lên ! ”

Giọng nói vừa vang lên , một sức nóng khủng khiếp đã áp vào ba người . Cả khuôn viên lại trở nên nóng bỏng như thiêu như đốt .

Đại Phát vừa nghe thế lập tức lùi ra thật xa , vương Trầm Vân thấy sự việc có biến cũng lập tức lùi ra xa .

Gã áo đen vừa nghe giọng nói vang lên cũng cấp tốc thi triển kinh công lùi lại nhưng …

Không kịp nữa rồi !

Đã quá trễ rồi !

Liệt Hỏa Đạn đã ở trước mặt gã rồi !

Trước mặt gã đột nhiên sáng bừng lên , ánh sáng thật chói lọi , ánh sáng thật chói mắt .

Cả không gian trước mặt gã bị sức nóng khủng khiếp của Liệt Hỏa Đạn uốn khúc, khoảng không trước mặt gã cũng bị thiêu đốt trở nên cực kỳ nóng bỏng chẳng khác gì lò lửa quần áo da thịt của gã đã bốc cháy xèo xèo .

Gã áo đen nghiến răng kèn kẹt , lần này gã đã vận mười thành công lực rồi , không … đúng hơn là gã đã dùng mười hai thành công lực rồi .

Gã dùng toàn lực chỉ để hộ thân , chỉ để bào vệ mạng sống của gã . Vừa vận khí hộ thân xong gã lập tức tung chiêu phòng thủ mạnh nhất của Tịch Thiên Chưởng …

Niết Bàn Tịch Diệt !

Bóng chưởng ngút trời đan xen thành nhiều tầng nhiều lớp kết hợp với kình lực cường liệt của gã áo đen trong phút chốc đã hóa thành một kết giới màu xanh lục quấn lấy gã .

“ Uỳnh !!! ”

Liệt Hỏa Đạn đã phát nổ !

Một vụ nổ lớn hơn cả vụ nổ lúc nãy bùng lên thật dữ dội !

Cả khuôn viên rộng lớn rung động thật dữ dội , mặt đất như nghiên ngả .

Từ Trung tâm vụ nổ phát ra khắp phía một luồng kình phong vô cùng ghê

gớm , cày xới đất đá , cuốn bay tất cả những gì trên đường đi của nó . Kình phong dữ dội kịch liệt cuốn bay cả Đại Phát và Vương Trầm Vân dù cả hai đã toàn lực vận kình hộ thân .

Khói bụi lại phủ mù mịt lên khuôn viên .

Vụ nổ chỉ diễn ra trong chốc lát , chỉ trong chốc lát đã nhanh chóng tan đi .

Chỉ trong chốc lát , khuôn viên rộng gần trăm trượng đã tan hoang cả . Cây cối đổ ngã bốc cháy ngùn ngụt , Giả thạch sơn hồ nước hay thạch đăng đều

vỡ nát . Cả nền sân bằng đá Hoa cương cũng bị vỡ nát từng khoảng lớn .

Và trên nền sân ấy , lại có thêm một cái hố đen sì sì sâu hoắm rộng hơn bốn năm trượng . Cái hố ấy vẫn còn bốc cháy xem ra uy lực lẫn sức công phá của chiêu Liệt Hỏa Đạn lần thứ hai này còn ghê gớm hơn gấp bội của chiêu trước .

Khói bụi từ từ tản ra .

Đại Phát và Vương Trầm Vân dù đã lùi lại hơn ba bốn chục trượng nhưng vẫn bị ảnh hưởng của vụ nổ đến nỗi phải thổ huyết , sắc mặt của Đại Phát đã chuyển sang trắng bệch .

Vương Trầm Vân vẫn chưa hoàn hồn được , y lắp bắp kêu lên :

“ Cái này có phải là võ công không vậy hay là pháp thuật ? Ghê gớm quá !”

Tiểu Kinh mỉm cười :

“ Tiếc là … ”

Một giọng nói vang lên , lạnh lẽo như băng tuyết :

“ Ngươi tiếc điều gì ? ”

Giọng nói đó , tất nhiên của gã áo đen , gã vẫn còn sống . Gã dù đã toàn lực phòng thủ nhưng vẫn bị trúng một phần kình lực của Liệt Hỏa Đạn phần tay phải của gã đã bị cháy đen e rằng cánh tay đó khó hoạt động được nữa .Quần áo của gã cũng đã bị cháy rụi , gã hiện đang quấn một mảnh vải trông chẳng khác gì một cái khố .

Gã thổ ra một vòi máu , máu ướt đẫm cả nền đất .

Gã bị thương rồi , hơn nữa còn là nội thương xem ra vết thương cũng không nhẹ .

Khăn che mặt gã cũng bị cháy đen nhưng đằng sau tấm khăn che mặt ấy …

Lại là một chiếc mặt nạ , một chiếc mặt nạ Diêm La cực kỳ hung tợn .

Tiểu Kinh vẫn mỉm cười :

“ Tiếc rằng ngươi vẫn chưa chết ! ”

Đại Phát từ từ bước lại gần Tiểu Kinh , y nhoẻn miệng cười :

“ Ha ha … Không sao ! Không sao ! Chưa chết rồi sẽ chết , không sống thì sẽ

chết ! ”

Vương Trầm Vân cũng bước lại gần Tiểu Kinh , y cười còn tươi hơn cả hai người kia :

“ Đúng đúng … Đại Phát nói chí lý chí lý ! ”

Gã áo đen nghiến răng ken két , gã lập tức vận mười thành công lực song chưởng cũng đã súc thế đợi phát , hôm nay quyết không giết được ba tên tiểu tử láo xược này tuyệt không thôi .

Nhưng đột nhiên gã ngừng thôi động công lực , song chưởng cũng dần lơi lỏng .

Ánh mắt đầy sát ý của gã đã từ từ trở nên lạnh lẽo như cũ trong đó còn phảng phất chút lo âu .

Hơi thở của gã cũng trở nên gấp gáp hơn .

Bởi vì …

Cái cảm giác ấy ngày càng rõ ràng hơn , cảm giác ấy , là một sức ép vô hình

.

Sức ép vô hình ấy , tựa như núi Thái Sơn nặng nề vững chãi nhiều lúc tưởng chừng đã nghiền nát gã thành cát bụi .

Sức ép ấy đến từ một luồng khí tức , một vầngkhí chất lại như một quầngkhí thế .

Khí tức như băng như hỏa .

Khí chất như trăng như sao .

Khí thế như rồng như hổ .

Ngay từ lúc đầu gã đã có thể một chưởng đánh nát đầu Tiểu Kinh nhưng vì sức ép khủng bố ấy gã đã không thể nhanh chóng kết liễu Tiểu Kinh để rồi bị Đại Phát đáng lén .

Sau đó đáng lẽ gã cũng có thể trong nháy mắt bóp nát yết hầu Tiểu Kinh và Đại Phát nhưng sức ép khủng bố đó lại đến làm gã không thể toàn lực giết người được để rồi lại bị Vương Trầm Vân xen vào .

Ngay sau đó thực ra chỉ cần một chiêu đầu là gã đã có thể tiễn Vương Trầm Vân về suối vàng nhưng sức ép khủng bố ấy lại xuất hiện ghê gớm khủng khiếp hơn cả lần trước để rồi cuối cùng gã trong ngoài đều bị thương , bị thương không hề nhẹ .

Và giờ đây với mười thành công lực thì chỉ cần phất nhẹ tay thì cả ba tên tiểu tử ấy đã đi chầu Diêm Vương rồi nhưng lúc này sức ép khủng bố ấy lại xuất hiện , thật rõ ràng .

Sức ép ấy , khí tức ấy , khí chất ấy , khí thế ấy , đến từ một gian phòng , Thư phòng của Trác Thiên Phàm .

Sức ép ấy từ từ ảo hóa thành một luồng khói tụ rồi lại tán tán rồi lại tụ ngưng đọng thành hình một con rồng khổng lồ .Con rồng nhe nanh múa vuốt giương đôi mắt sáng quắc như hai vì sao nhìn gã , ánh mắt thật sắc bén như xuyên thấu cả nhân gian khổ ải . Con rồng , như đang chờ điều gì đó .

Gã áo đen như biết con rồng đang chờ điều gì . Gã thở dài rồi khẽ nói , giọng nói nhỏ như không :

“ Trác Thiên Phàm quả nhiên đáng sợ ! ”

Gã nhìn ba người Tiểu Kinh rồi cười nhạt :

“ Hôm nay tương kiến quả là hạnh ngộ , hy vọng sẽ có dịp gặp lại . Khi đó chúng ta sẽ đàm đạo lâu hơn , bái biệt ! ”

Lời nói chưa dứt thì bóng gã áo đen đã biến mất trong màn đêm .

Cả ba người đều đã ngầm vận nội lực tưởng chừng sẽ nổ ra thêm một trường ác chiến nữa thì gã áo đen lại đột nhiên rút lui làm cả ba ngây ra vì quá bất ngờ .

Đại Phát sau một hồi lâu ngớ người đột nhiên lên tiến :

“ Hả … Đứng lại ! ”

Nói rồi y lao người đuổi theo .

Vương Trầm Vân nhanh tay kéo Đại Phát về , y cười hì hì :

“ Thôi nào Đại Phát … Có khi giờ này có khi hắn đã rời khỏi Kinh thành rồi cũng nên , huynh đuổi theo thì có ích gì . ”

Tiểu Kinh gật gật đầu :

“ Vương đại nhân nói đúng đấy , việc cấp bách nhất của chúng ta hiện giờ là xử lý cái đống hỗn loạn này nè . ”

Đại Phát và Vương Trầm Vân nhìn khuôn viên tan hoang lửa khói mù mịt không khỏi ngao ngán thở dài .

…………………………………………� �…………………………………………� ��………………………………………… …………………………………………� �…………………………………………� ��

Gã áo đen vẫn chưa rời khỏi Kinh Thành .

Gã vẫn còn ở trong Kinh Thành .

Ở trong một quán trọ của Kinh Thành .

Trong quán trọ có một người vận áo đen đang đứng bên kia sổ , gã cũng đeo

một chiếc mặt nạ , chiếc mặt nạ hình La Sát .

Gã lặng im .

Bên bàn còn có một người khác nữa , người này cũng vận đồ đen cũng đeo

một chiếc mặt nạ , chiếc mặt nạ hình Thiếu nữ . Dù đeo mặt nạ nhưng chỉ cần ai không bị mù tất có thể nhìn ra đó là một nữ nhân hơn nữa còn là một nữ nhân rất đầy đặn rất quyến rũ .

Ẩn sau lớp mặt nạ là một đôi mắt long lanh ánh hồ thu sóng sánh phong tình , chỉ cần một đôi mắt mắt cũng đủ say chết lòng người .

Nam nhân đeo mặt nạ La Sát đột nhiên cất tiếng :

“ Tam sư huynh về rồi ! ”

Gã áo đen đeo mặt nạ Diêm La trong nháy mắt đã đứng ở trong phòng .

Nam nhân đeo mặt nạ La Sát tiếp tục cất tiếng :

“ Tam sư huynh , huynh đã hoàn thành nhiệm vụ rồi chứ ? ”

Gã đeo mặt nạ Diêm La lắc đầu .

Nữ nhân đeo mặt nạ Thiếu Nữ cũng lên tiếng , giọng nói êm ái ma mị vô cùng

:

“ Tam sư huynh , huynh bị thương rồi sao ? ”

Gã đeo mặt nạ Diêm La gật gật đầu rồi thở dài :

“ Trác Thiên Phàm quả nhiên không tầm thường . ”

Nam nhân đeo mặt nạ La Sát vẫn nhìn ra cửa sổ :

“ Nếu hắn tầm thường như bao kẻ khác thì Giáo Chủ cần gì phải cho chúng ta đi ám sát hắn .”

Gã đeo mặt nạ Diêm La tiếp lời :

“ Nhưng chúng ta thủy chung vẫn chưa nhìn được chân diện của hắn chứ đừng nói là giết được hắn . Hơn nữa …”

Nam nhân đeo mặt nạ La Sát gật đầu :

“ Đúng vậy , hắn quả thật xuất thần nhập hóa . Sáng nay đệ tưởng có thể ám sát được hắn rồi ai ngờ hắn không đến lại để một tên Thư Đồng non nớt đi thế mạng . ”

Gã áo đen đeo mặt nạ Diêm La tiếp lời :

“ Tên Thư Đồng mới nhậm chức đó cũng không đơn giản đâu , lúc này nếu không diệt nó e rằng sau này sẽ thành đại họa …”

Gã dừng lại một chút rồi nói tiếp :

“ Tạm thời chúng ta sẽ ngừng toàn bộ những kế hoạch ở Kinh Thành kể cả việc ám sát Trác Thiên Phàm nữa . ”

Nữ nhân đeo mặt nạ Thiếu Nữ chen vào :

“ Tại sao lại ngừng giữa chừng vậy , tam sư huynh ? ”

Gã đeo mặt nạ Diêm La như mỉm cười :

“ Vì có chuyện vui , ngũ sư muội à ! ”

Nam nhân đeo mặt nạ La Sát vẫn đứng bân cửa sổ :

“ Xem ra là chuyện rất vui ! »

Gã đeo mặt nạ Diêm La bật cười :

« Đương nhiên là rất vui , cực kỳ vui ! Thiên hạ sắp là của chúng ta rồi , đó há không phải là chuyện vui sao ? »

Nói rồi cả ba cùng bật cười .

Ba nụ cười đầy vẻ tà khí .

Căn phòng tràn ngập tà khí ma mị .

.................................................. .......................

HẾT CHƯƠNG 5 !

[I](1)Bách hội huyệt :

Bách hội là huyệt vị nằm ở đỉnh đầu của con người.

Là điểm giao nhau giữa 2 đường nối hai đỉnh tai và đường đi chính giữa nơi sống mũi đi lên. Đây là nơi giao hội của mạch Đốc với 6 đường kinh dương.

Trong y học cổ truyền Phương Đông thì Bách Hội được dùng để bấm huyệt chữa các chứng đau đầu, mất ngủ, thần kinh suy nhược.

Trong võ thuật Phương Đông thì Bách Hội là một trong 36 tử huyệt , bị điểm vào đây có thể gây tử thương.

(2) Đồng sa chưởng :( Chưởng cát đồng ) 铜沙掌, tên phổ biến hơn gọi là Trúc Diệp Thủ Công竹葉手功 (tay lá trúc) hay Trúc diệp chưởng, gần giống Thiết sa chưởng. Dùng túi vải cho cát sắt vào rồi treo lên đánh bàn tay vào mỗi ngày từ nhẹ đến nặng (tăng trọng lượng bao cát lên).

(3) Thiết sa chưởng :鐵沙掌 (chưởng cát sắt), loại công phu chuyên luyện chưởng thịnh hành trong Thiếu Lâm thuộc Bắc phái chính tông.

Cách luyện dùng đậu xanh và hạt tiêu nghiền nát thành bột rồi cho vào bao, đặt bao lên tấm gỗ phía trước mặt, đứng thế Mã bộ (Trung bình tấn) rồi dùng chưởng sấp ngửa buông lỏng cổ tay, cùi chỏ, vai đánh nhẹ xuống từ nhẹ đến mạnh mỗi tay khoảng 1000 cái cho đến 4000 cái trong vòng 3 năm. Sau đó dùng dấm 2500gr, nhân trung bạch 5000gr, bạch lạp 5000gr dùng lửa nhỏ luyện 3 nén nhang, luyện 4 lần cho đến khi cô đặc lại rồi cho vào chảo sắt trộn với cát trộn đều, lượng thuốc và cát bằng nhau rồi cho vào bao tập đánh như trên trong 3 năm, sau đó luyện thêm 6 năm mỗi tay đánh 10000 cái trong một ngày và duy trì vĩnh viễn. Đây là loại công phu ngoài âm trong dương, có đủ uy lực âm dương, khi đánh ra mềm mại và chỉ phát kình khi chạm mục tiêu, khi phát kình các khớp phải buông lỏng cho nên uy lực rất lớn và biến hóa.

/7

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status