Nếu đã muốn chơi thì phải chọn lựa các cặp đôi.
Trong, số những người tham gia party, Tả Thần An, Tiêu Y Đình, Trữ Chấn Khiêm được coi là Kinh thành Tam thiếu, là bạn bè thân thiết nhất, còn có Sa Lâm, ngày thường lúc chơi mạt chược vừa đúng họp thành một bàn, cho nên khi Tiêu thiếu gia phát động cuộc tranh tài này, bọn họ ai cũng không thể thiếu.
Nhưng mà, trong bốn người này, lão đại Trữ Chấn Khiêm lại không mang theo bạn gái, Tiêu Y Đình đang định nói tùy tiện chọn một trong số những cô gái tham gia party thì Tả Thân An nãy giờ vẫn một mực trầm mặc không nói lại nhìn thẳng phía trước lên tiếng: “Chọn cô ấy đi!”
“Ai?” Tiêu Y Đình đồng thời quay sang nhìn theo ánh mắt của anh.
Ánh mắt vừa chạm đến, chính là cô gái đang đứng dưới ánh đèn màu xanh của sân khấu, cô ca sĩ quán bar tên gọi Hạ Hạ.
Trực giác nhạy bén của Tiêu Y Đình liền hiểu, ánh mắt anh ta lộ ra nét cười quỷ dị, ngoắc tay gọi trưởng ban tới.
Sắc mặt Kiều Á cũng thay đổi, dường như cảm nhận được bầu không khí có chút khác thường.
Trưởng ban hỏi qua ý kiến của cô trước, lúc đầu cô có chút chần chờ, nhưng sau đó lập tức gật đầu đồng ý.
cô cũng không hiểu tại sao, sau này khi nhớ lại, cô cảm thấy có lẽ là bởi vì, Ha Vã Lộ gặp Tả Thân An chính là số mệnh đã định, hay có lẽ bởi vì, mặc dù xa cách năm năm nhưng trong lòng cô vẫn chưa thể quên anh…
Bốn người đàn ông đứng thành một hàng trong tiếng huýt sáo và la hét chói tai, sau đó từng người bạn gái bọn họ đã chọn bước đến. Kiều Á có chút nôn nóng không thể đợi đến khi bước tới trước mặt Tả Thần An, lại thấy Tiêu thiếu gia vung tay nói: “Đợi đã! đã chơi vậy chúng ta chơi lớn một chút đi! Rút thăm quyết định bạn gái thế nào.”
Sắc mặt Kiều Á lập tức thay đổi, khẩn trương nhìn về phía Thần An, hy vọng từ trong miệng anh có thể nghe được một câu từ chối. Nhưng mà, anh vẫn giữ vẻ mặt tươi cười như có như không, đôi môi mỏng khẽ mở: “ Được!”
“Để tôi viết!” Tiêu Y Đình tay chân nhanh nhẹn viết lên bốn mãnh giấy, đặt trước mặt Tả Thần An, “Anh em chúng ta trước sau như một đều yêu mến đóa hoa của Tổ quốc, cậu nhỏ tuổi nhất, ưu tiên rút trước!”
Tả Thần An cười một tiếng, tùy ý rút lên một mãnh giấy, sau đó mở ra rồi đưa cho Tiêu Y Đình, chỉ thấy Tiêu Y Đình cực kỳ hung thần hô lên: “Ai a!Người Tả thiếu rút trúng chính là ---- Hạ Hạ!”
Vứt mãnh giấy đó đi, Tiêu Y Đình đem ba mãnh còn lại trộn thêm lần nữa, lại tiếp tục rút thăm kết quả cuối cùng là Tiêu Y Đình và Sa Lâm đổi bạn gái cho nhau, mà Trữ Chấn Khiêm lại rút trúng Kiều Á. Trong tám người chơi thì sắc mặt của Kiều Á là khó coi nhất--
Trước khi trò chơi chính thức bắt đầu, Sa Lâm thừa dịp mọi người không để ý đánh nhẹ sau lưng Tiêu Y Đình, thấp giọng nói: "Bốn mãnh giấy cậu đưa cho Tả thiếu không giống với của chúng ta đúng không? Có phải tất cả đều viết tên là Hạ Hạ?”
Tiêu y Đình ngoảnh đầu cười nhẹ: “Làm sao biết được?”
Sa Lâm hừ lạnh: “Người khác có thể không biết, chẳng lẽ tôi còn không biết sao? Cậu và Tả thiếu là ai chứ? Là cao thủ chơi bẩn nha! Lúc chơi mạt chược hai người các cậu hợp lại lừa gạt lão Đại không biết hao nhiêu tiền.”
Tiêu Y Đình huýt sáo: “Trẻ nhỏ dễ dạy!”
Lại nói tính cách Tả Thần An quái gở rất khó lường, nhưng Tiêu Y Đình với anh mà nói chính là mặc chung khố mà lớn lên, chỗ nào trên người Tả Thần An cậu ta cũng đã sờ qua, làm sao lại xem không hiểu tâm tư của anh chứ? Ha, cô nhóc tên gọi Hạ Hạ này, xem ra đã lọt vào mắt của Tam thiếu rồi!
Trong, số những người tham gia party, Tả Thần An, Tiêu Y Đình, Trữ Chấn Khiêm được coi là Kinh thành Tam thiếu, là bạn bè thân thiết nhất, còn có Sa Lâm, ngày thường lúc chơi mạt chược vừa đúng họp thành một bàn, cho nên khi Tiêu thiếu gia phát động cuộc tranh tài này, bọn họ ai cũng không thể thiếu.
Nhưng mà, trong bốn người này, lão đại Trữ Chấn Khiêm lại không mang theo bạn gái, Tiêu Y Đình đang định nói tùy tiện chọn một trong số những cô gái tham gia party thì Tả Thân An nãy giờ vẫn một mực trầm mặc không nói lại nhìn thẳng phía trước lên tiếng: “Chọn cô ấy đi!”
“Ai?” Tiêu Y Đình đồng thời quay sang nhìn theo ánh mắt của anh.
Ánh mắt vừa chạm đến, chính là cô gái đang đứng dưới ánh đèn màu xanh của sân khấu, cô ca sĩ quán bar tên gọi Hạ Hạ.
Trực giác nhạy bén của Tiêu Y Đình liền hiểu, ánh mắt anh ta lộ ra nét cười quỷ dị, ngoắc tay gọi trưởng ban tới.
Sắc mặt Kiều Á cũng thay đổi, dường như cảm nhận được bầu không khí có chút khác thường.
Trưởng ban hỏi qua ý kiến của cô trước, lúc đầu cô có chút chần chờ, nhưng sau đó lập tức gật đầu đồng ý.
cô cũng không hiểu tại sao, sau này khi nhớ lại, cô cảm thấy có lẽ là bởi vì, Ha Vã Lộ gặp Tả Thân An chính là số mệnh đã định, hay có lẽ bởi vì, mặc dù xa cách năm năm nhưng trong lòng cô vẫn chưa thể quên anh…
Bốn người đàn ông đứng thành một hàng trong tiếng huýt sáo và la hét chói tai, sau đó từng người bạn gái bọn họ đã chọn bước đến. Kiều Á có chút nôn nóng không thể đợi đến khi bước tới trước mặt Tả Thần An, lại thấy Tiêu thiếu gia vung tay nói: “Đợi đã! đã chơi vậy chúng ta chơi lớn một chút đi! Rút thăm quyết định bạn gái thế nào.”
Sắc mặt Kiều Á lập tức thay đổi, khẩn trương nhìn về phía Thần An, hy vọng từ trong miệng anh có thể nghe được một câu từ chối. Nhưng mà, anh vẫn giữ vẻ mặt tươi cười như có như không, đôi môi mỏng khẽ mở: “ Được!”
“Để tôi viết!” Tiêu Y Đình tay chân nhanh nhẹn viết lên bốn mãnh giấy, đặt trước mặt Tả Thần An, “Anh em chúng ta trước sau như một đều yêu mến đóa hoa của Tổ quốc, cậu nhỏ tuổi nhất, ưu tiên rút trước!”
Tả Thần An cười một tiếng, tùy ý rút lên một mãnh giấy, sau đó mở ra rồi đưa cho Tiêu Y Đình, chỉ thấy Tiêu Y Đình cực kỳ hung thần hô lên: “Ai a!Người Tả thiếu rút trúng chính là ---- Hạ Hạ!”
Vứt mãnh giấy đó đi, Tiêu Y Đình đem ba mãnh còn lại trộn thêm lần nữa, lại tiếp tục rút thăm kết quả cuối cùng là Tiêu Y Đình và Sa Lâm đổi bạn gái cho nhau, mà Trữ Chấn Khiêm lại rút trúng Kiều Á. Trong tám người chơi thì sắc mặt của Kiều Á là khó coi nhất--
Trước khi trò chơi chính thức bắt đầu, Sa Lâm thừa dịp mọi người không để ý đánh nhẹ sau lưng Tiêu Y Đình, thấp giọng nói: "Bốn mãnh giấy cậu đưa cho Tả thiếu không giống với của chúng ta đúng không? Có phải tất cả đều viết tên là Hạ Hạ?”
Tiêu y Đình ngoảnh đầu cười nhẹ: “Làm sao biết được?”
Sa Lâm hừ lạnh: “Người khác có thể không biết, chẳng lẽ tôi còn không biết sao? Cậu và Tả thiếu là ai chứ? Là cao thủ chơi bẩn nha! Lúc chơi mạt chược hai người các cậu hợp lại lừa gạt lão Đại không biết hao nhiêu tiền.”
Tiêu Y Đình huýt sáo: “Trẻ nhỏ dễ dạy!”
Lại nói tính cách Tả Thần An quái gở rất khó lường, nhưng Tiêu Y Đình với anh mà nói chính là mặc chung khố mà lớn lên, chỗ nào trên người Tả Thần An cậu ta cũng đã sờ qua, làm sao lại xem không hiểu tâm tư của anh chứ? Ha, cô nhóc tên gọi Hạ Hạ này, xem ra đã lọt vào mắt của Tam thiếu rồi!
/310
|