Hàn Phong nói: "Cửa có lượng lớn cảnh sát, mà cảnh sát trên lầu rất nhanh thôi cũng sẽ phát hiện ra Giang Vĩnh Đào không phải tự sát, bọn họ sẽ phong tỏa tòa cao ốc này đồng thời gặng hỏi tất cả nhân viên, đến lúc đó, cô rất dễ dàng vì nguyên nhân từng một mình vào phòng chủ tịch mà bị tra ra. Cửa của bãi đỗ xe ngầm mở ở một sườA khác của Aao ốc tổng bộ, nơi này là lộ tuyến chạy trốn duy nhất của cô rồi."
Tần Di cười nói: "Chạy trốn? Anh nói cái gì vậy? Tại sao tôi phải chạy trốn? Tôi vừa liên lạc với một bác sĩ uy tín, ông ta bảo tôi lái xe qua đường Mạc Hà đóA ông ấy, aAh ngăn trước xe tôi làm cái gì, muốn tôi tiễn anh một đoạn sao?"
Hàn Phong cũng cười nói: "Không cần đóng kịch, nếu thật sự muốn Giang Vĩnh Đào vĩnh viễn câm miệng, sẽ không có khả năng cho ông ta có cơ hội mở miệCg nói chuyện lần nữa đúng không? Tựa như các người giết chết Trang Khánh Long vậy!"
Tần Di nhìn quanh trái phải, không thể tin nói: "Anh nói cái gì? Sao tôi càng nghe càng hồ đồ? Cái gì giết chết Trang Khánh LoAg? ÔAg ta là vị ủy viên quản trị lâu năm mà tôi hết mực tôn kính, tôi làm sao có thể giết chết ông ấy chứ? Tôi cũng vẫn luôn đối xử tốt với Trang Hiểu Quân, tôi nói nha ngài cảnh sát, đầu óc của anh có phải có vấn đề rồi không?"
Hàn Phong nói: "Sau khi cô biết chúng tôi gặp mặt Vu Thành Long, cô cũng biết mục đích đến của chúng tôi, bởi vì lần này chúng tôi mang theo phê chuẩn của lãnh đạo cấp cao tới, các người không cách nào cự tuyệt, để trì hoãn thời gian, cô liền bắt đầu chuẩn bị tai nạn xe ngoài ý muốn này, đúng không? Bởi vì Tôn Hướng Hiền là nhân viên công ty, cho nên các người hiểu rõ bối cảnh thân thế của hắn, đối với kế hoạch các người áp dụng cũng vô cùng tiện lợi. Các người biết, Tôn Hướng Hiền vừa học lái xe, các người liền bắt đầu ở trên việc lái xe viết nên biện pháp. Tai nạn xe phát sinh phổ biến ở một đám người, đó là những nam giới trẻ tuổi, tâm tình không ổn định hoặc sau khi say rượu, do trời sáng, còn chưa đến thời gian ăn uống, vì vậy các người liền nghĩ biện pháp khiến cho tâm tình hắn dao động. Mà các người trên thực tế cũng chưa thành công đâu, khi tôi đến Vân Nam, vợ của Tôn Hướng Hiền nói cho tôi biết một hiện tượng rất kỳ quái, ngay trước một giờ khi Tôn Hướng Hiền xảy ra chuyện, có người gọi điện đến nhà bọn họ, nói cục điện báo đường bộ kiểm tra đo đạc, mời vợ hắn phối hợp ngắt điện thoại di động một giờ, sau đó điện thoại bàn trong nhà lại vang lên, nói số điện thoại nhà bọn họ được thưởng, mời vợ hắn đến cục điện báo đổi tặng phẩm, hơn nữa quy định thời gian đổi tặng phẩm. Bình thường dưới tình huống này, đây là một loại thủ pháp của kẻ lừa đảo, nhưng dùng để giết người cũng không hàm hồ chút nào. Bởi vì trong nhà Tôn Hướng Hiền có bà cụ lỗ tai không tốt, con của hắn vừa tròn một tuổi, do đó vợ hắn nhất định mang theo đứa nhỏ ra ngoài, lại tắt điện thoại di động, Tôn Hướng Hiền trong một giờ kia không cách nào liên lạc với người nhà. Tôi có thể tưởng tượng, các người lập tức gọi điện nặc danh cho Tôn Hướng Hiền, nói trong nhà hắn xảy ra chuyện lớn, có lẽ liên quan đến mạng người. Tôn Hướng Hiền, vị này trẻ tuổi mới học lái xe, tâm tình đã dao động, đây là bước đầu tiên!"
Tần Di vén mái tóc vàng ra sau tai, bộ dáng chăm chú lắng nghe, Hàn Phong dựng thẳng hai đầu ngón tay, nói: "Bước thứ hai, thu hút lực chú ý của người lái! Các người khi ấy đậu xe vận tải ở chỗ đó, trên toa xe vận tải này treo bức ảnh cực lớn của vợ Tôn Hướng Hiền, mà vợ hắn bộ dáng cực kỳ giống một ngôi sao điện ảnh. Khi tôi đi hỏi một bà cụ đương sự, bà từng hướng tôi nhắc tới chi tiết này, mà khi đó tôi cho rằng bà đã hoa mắt, không thấy rõ ràng. Bất quá, may là cái đầu này có khi trí nhớ tốt đến kinh người, tôi lần đầu tiên nhìn thấy vợ Tôn Hướng Hiền, lập tức cũng nhớ tới lời bà cụ, tôi bắt đầu ý thức được kế hoạch sát nhân của các người. Khi một gã mới học lái xe, dưới tình huống tâm tình bản thân cực kỳ mất ổn định, thình lình nhìn thấy bức ảnh của vợ mình xuất hiện trên đường cái, hắn chắc chắn sẽ bị thu hút qua đó. Cái gọi là mắt làm tay dẫn, khi hắn nhìn thấy phương hướng kia, tay hắn cũng sẽ không để ý xoay qua, lúc này …"
Hàn Phong dựng thẳng ba đầu ngón tay, nói: "Bước thứ ba, dời đi lực chú ý, bức họa kia có lẽ dùng thừng cao su lưu hóa, có lẽ là lò xo, tóm lại bỗng dưng bắn thẳng lên, rồi tự động cuốn vào, cũng chính là bà cụ đó nói cho tôi biết, vụt một cái đã không thấy tăm hơi. Lực chú ý của Tôn Hướng Hiền lập tức một lần nữa từ bức ảnh kia tập trung vào mặt đường, khi hắn phát hiện mình đã rẽ sai hướng, trên con đường phía trước, xuất hiện một đứa trẻ. Các người có thể dùng trái bóng nhỏ ném, máy bay giấy ném, hoặc rất nhiều biện pháp khác, dụ đứa bé kia chạy ra giữa đường. Đối với một người bình thường mà nói, gặp loại chuyện đột ngột này, phản ứng đầu tiên đó là tránh khỏi đứa trẻ, dưới loại tình huống khẩn cấp này, đại não con người không cách nào làm ra phán đoán toàn diện, tư duy của hắn hoàn toàn tập trung vào một việc, đó chính là không được đụng trúng người! Bởi vì xe Nissan của Tôn Hướng Hiền sử dụng hộp số tự động, cũng chỉ có hai bàn đạp hai bên, một phanh xe, một chân ga, loại hộp số tự động này cũng dễ dàng phạm sai lầm nhất. Dưới loại tình huống kia, tâm tình Tôn Hướng Hiền không ổn định, thị giác đã bị chấn động, mặt đường xuất hiện sự kiện bất ngờ, đại não hắn phán đoán sai, lầm ga thành phanh xe giẫm tới cùng, ô tô tựa như hỏa tiễn nhảy lên hướng về phía xe vận tải. Cũng chính vì tình huống khẩn cấp chi phối, cho nên Tôn Hướng Hiền mới có thể liều mạng giẫm lên ga, đến nỗi trật khớp xương hông."
Tần Di siết chặt túi xách nhỏ, nói: "Rõ ràng là một vụ sự cố ngoài ý muốn, anh cố tình nói thành rắp tâm mưu sát, tôi đây cũng không có biện pháp."
Hàn Phong nói: "Hãy nghe tôi nói hết, cô vốn tưởng rằng, Tôn Hướng Hiền hẳn phải chết tại hiện trường tai nạn xe, đáng tiếc không như mong muốn, Tôn Hướng Hiền may mắn nhặt về một mạng. Mắt thấy hắn dưới sự chữa trị của bệnh viện dần dần hồi tỉnh, chỉ cần hắn nói mật mã máy tính cho chúng tôi biết, vở diễn của các người liền xướng không nổi nữa, cũng không cách nào tiếp tục trì hoãn thời gian của chúng tôi. Do đó, các người lại lên kế hoạch mưu sát Tôn Hướng Hiền lần thứ hai, chính là lần trong bệnh viện kia!"
"Về lần mưu sát đó" anh ngửa đầu nhìn trời, thoáng hồi tưởng lại một chút, mới nói: "Hình như Vu Thành Long có thời gian gây án và động cơ, gã đương nhiên chính là kẻ tình nghi tốt nhất. Nhưng mà, nếu như là lợi dụng viên con nhộng, kéo dài thời gian khuếch tán bên trong dạ dày, một là thông qua ống truyền dịch không dễ dàng rót vào, hai là độc dược phát tác đầu tiên là bên trong dạ dày, hẳn phải xuất hiện triệu chứng kích thích dạ dày cực mạnh trước, mà không phải trực tiếp xuất hiện triệu chứng sốc toàn thân, mà người nhà lại mãnh liệt yêu cầu không khám nghiệm tử thi, cho nên chúng tôi không biết người chết đến tột cùng chết như thế nào. Về sau, tôi từng một mình đến Vân Nam điều tra, người nhà Tôn Hướng Hiền nói cho tôi biết, bọn họ quả thật đã từng bị công ty uy hiếp trá hình, lúc ấy thi thể đã hỏa táng, tôi cũng không thể từ thi thể lấy được đầu mối gì."
Hàn Phong nói tới đây, liếc mắt nhìn Tần Di một cái, Tần Di cười nói: "Đúng rồi, các anh không có đầu mối gì để điều tra, mà người sở hữu động cơ cùng thời gian gây án, cũng chỉ có mỗi Vu Thành Long, có quan hệ gì tới tôi chứ?"
Hàn Phong chém đinh chặt sắt nói: "Không đúng! Còn có một người có thời gian gây án!" Anh giơ tay lên, chậm rãi chỉ hướng Tần Di, nói: "Đó chính là cô! Tần tiểu thư. Tôi nhớ cực kỳ rõ ràng, khi ấy cô một mình tới gần người chết, cũng tiến đến bên tai hắn, muốn nghe hắn kể gì đó, sau đó nhịp tim và mạch đập của hắn liền xảy ra biến hóa, khi bác sĩ chạy tới, cấp cứu cũng đã không kịp nữa. Mà sau sự việc, mặc dù không làm khám nghiệm tử thi, nhưng nhân viên cảnh sát cũng có chụp hình thi thể, trên bức ảnh biểu hiện vô cùng rõ ràng, cổ của Tôn Hướng Hiền có vết đốm đỏ nho nhỏ. Cô khi kề sát vào Tôn Hướng Hiền, dùng thân thể ngăn lại tầm mắt của chúng tôi, nắm kim độc đã chuẩn bị tốt trước đó, đâm vào động mạch cổ của hắn. Bởi vì động mạch cổ cung cấp máu cho đại não, nếu cô dùng là xyanua hoặc một loại độc dược tương tự độc tố thần kinh, vậy thuốc vừa vào não, có thể trực tiếp phá hỏng trung khu thần kinh của con người, dẫn đến nhịp tim và mạch xuất hiện biến hóa mãnh liệt, hơn nữa bản thân mới vừa được cứu trở về, thân thể Tôn Hướng Hiền đã suy yếu không chịu nổi, cho nên rất nhanh tim liền ngừng đập. Mà cô, căn bản trước mặt chúng tôi bày trò giết người!"
Trong mắt Tần Di tỏa sáng, tựa như nhận được tán dương vinh dự cực cao vậy.
Hàn Phong nói tiếp: "Khi đó độc tố căn bản chỉ dừng ở đại não, cho nên lấy máu đầu cuối để thử, căn bản không tra ra được thuốc hóa học có giá trị gì. Mà tờ giấy nhỏ bên cạnh thi thể lúc ấy, viết chữ pinyin của ngạo mạn, cũng là cô đã chuẩn bị tốt trước đó, trên tờ giấy có dấu cong hình lưỡi liềm, đó là vì cô sợ lưu lại dấu tay, dùng hai móng tay bóp tờ giấy, thừa dịp bác sĩ tiến vào phòng, khi hỗn loạn đặt trên người Tôn Hướng Hiền. Mà mục đích của cô, chính là để cho Tôn Hướng Hiền vĩnh viễn không thể mở miệng nói chuyện. Bởi vì khi đó, các người chỉ muốn chúng tôi ở lại thành phố T, để tranh thủ thêm nhiều thời gian, nhưng các người không nghĩ tới, chúng tôi ở thành phố T điều tra, sẽ có đột phá trọng đại với cả vụ án, cho nên sau này, các người lại liên tiếp ở thành phố H gây ra rắc rối, chính là để chúng tôi chạy về thành phố H. Tôi thừa nhận, các người quả thật đã làm được, nhưng mà, thông tin tôi nắm giữ, cũng đã vượt quá phạm vi hạn định của các người. Hiện tại, chúng ta nói trở lại vụ án của Lâm Chính đi, Lô Phương dưới sự an bài của cô, trước sau tiếp cận Vu Thành Long, Lương Hưng Thịnh, Lâm Chính, lợi dụng thân phận đặc thù của cô ta, mang ba người này vào trong bẫy các người đã sớm bố trí tốt. Khi các người cần Vu Thành Long xuất hiện ở khách sạn, cô chỉ cần để lộ ra chút tiếng gió rằng nhìn thấy Lô Phương và Lâm Chính ở khách sạn, Vu Thành Long sẽ tự mình vào đó đúng không? Mà số di động kia, cô cũng có thể tùy tiện tìm một cái cớ, mượn điện thoại di động của Vu Thành Long gọi cho Lâm Chính, đúng không? Dùng phương pháp đồng dạng, các người lợi dụng Thiện Yến Phi để đối phó Khải Khai Hoa, lợi dụng Thiện Yến Phi và Lô Phương để đối phó Trần Thiên Thọ, còn có bí thư bên cạnh Giang Vĩnh Đào kia, nói vậy cũng là vì ông ấy mà cố ý chuẩn bị nhỉ? Mạch Địch thì là vì Tra Hiếu Lễ mà chuẩn bị, về phần sau lưng là lợi dụng ai thao thúng Mạch Địch, tôi cũng không có hứng thú muốn biết."
Tần Di vuốt cằm nói: "Anh không có bằng chứng, chỉ dựa vào tưởng tượng để suy đoán thôi. Tôi tạm thời coi như vừa nghe một người điên nói nhăng nói cuội."
Hàn Phong nói: "Ồ, cô cho rằng tôi thật sự không có chứng cứ sao? Kỳ thật, nếu quyền cổ phần này đều rơi vào một túi xách, chỉ cần xác minh tài khoản trên ngân hàng, liền rõ ràng đúng không? Còn nữa, khi cô đi thành phố H giết Đinh Nhất Tiếu, sân bay bên đó, chung quy có ghi chép xuất nhập đúng không? Hơn nữa, cô nhận định chúng tôi sẽ không tra được tới đầu cô, cũng cuồng vọng đến nỗi để lại dấu tay. Những thứ này, không phải đều là chứng cứ sao?"
Tần Di thở dài nói: "Khó trách có người nói, anh là một nhân vật rất đáng sợ! Một chút chứng cứ cũng không có, gần như chỉ dựa vào phán đoán, là có thể đem thủ pháp chúng tôi chuẩn bị trước hai ba năm nói đúng đến tám chín phần mười. Anh quả nhiên là người rất lợi hại, gia nhập với chúng tôi đi, để chúng ta cùng nhau khai sáng sự nghiệp của mình. Đêm hôm đó, tôi đã hướng anh bày tỏ, chỉ cần anh gật đầu, tôi chính là người của anh."
Hàn Phong cười lạnh nói: "Không sai, tôi thừa nhận tư sắc của cô với tôi mà nói đúng là một loại hấp dẫn, hấp dẫn khó có thể kháng cự."
Tần Di ôn nhu nhìn Hàn Phong, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếm môi trên, hết sức hấp dẫn. Sắc mặt Hàn Phong trầm xuống, nói: "Nhưng mà! Tôi ghét nhất là dùng quan hệ nam nữ để kinh doanh. Đối với phụ nữ, tôi có tiêu chuẩn thích của riêng mình, cái loại đẹp này của cô, quá mức diêm dúa, nói thật nha, ta nhìn không lọt được vào mắt."
Tần Di nhướng mày, sầm mặt, lộ ra hung ác và tàn bạo nói: "Mắt nhìn của anh thật cao nha!"
Hàn Phong cười nói: "Không phải mắt tôi cao, mà là bộ dáng cô lọt không vào được thôi."
Tần Di bỗng dưng trợn mắt nhấc tay, trong tay cô ta đã có thêm một khẩu súng ngắn kiểu nữ đen nhánh, cô ta cười gian nói: "Anh có thể suy đoán như vậy, chẳng lẽ không đoán ra vũ khí của tôi mang theo bên người sao? Tôi đã cho anh hai lần cơ hội, nhưng anh không hề cảm kích, nếu đã vậy, thì cũng không thể trách tôi."
Hàn Phong không hề sợ hãi, cười nói: "Cô nổ súng thử xem, nhưng phải bắn chuẩn đã, loại súng lục nhỏ này của cô, chỉ có hai phát đạn, nếu không thể bắn chết tôi, vừa kinh động cảnh sát phía trên, có khả năng sẽ bị bắt vì tội hành hung nha."
Tần Di nói: "Nói thật ra, nhân tài ưu tú như anh, đi theo chúng tôi làm việc, sớm muộn cũng sẽ phát tài to. Thật đáng tiếc, tôi không có thời gian tốn nhiều miệng lưỡi với anh nữa."
"Bằng…” Súng vang, nhưng ngã xuống lại là Tần Di, Hàn Phong kinh ngạc ngẩng đầu, Giang Hạo đang thở hổn hển đứng ở cửa, họng súng còn bốc khói đen. Tần Di gắng gượng nói: "Vận mệnh đã chọn anh, tại sao có thể thay đổi. Tôi vốn ..." Cô ta còn muốn nói thêm gì đó, cuối cùng mất đi thanh âm.
Giang Hạo thở hổn hển bước sang, nói: "Nguy hiểm thật, sao cậu lại ra đây một mình, chúng tôi tìm cả cao ốc, còn tưởng cậu bị hại rồi đó."
Ngay sau đó, lại có vài cảnh sát theo tiếng súng tìm tới, Lãnh Kính Hàn và Trần Dũng Quân cũng đã tới. Lãnh Kính Hàn nhìn thấy thi thể của Tần Di, kinh ngạc nói: "Sao lại là cô ta?"
Hàn Phong nói: "Đúng vậy, sao lại là cô ta chứ. Vẫn nên lục soát vật phẩm tùy thân và phòng làm việc của cô ta trước đi, xem có phát hiện gì."
Trần Dũng Quân lập tức an bài cảnh sát đi lục soát, Hàn Phong lặp lại một lần nữa suy luận của anh, Lãnh Kính Hàn nói: "Thật sự là không ngờ tới, nguyên lai sau lưng giở trò quỷ cứ nhiên là cô ta, không phải ngay từ đầu cậu đã nói, kẻ xúi giục phía sau màn của vụ án này, không có khả năng là nữ giới sao? Hiện tại sao lại tự mình phủ định kết luận của mình vậy?"
Hàn Phong nói: "Cô ta muốn khống chế nhiều thuộc hạ như vậy, vốn không có khả năng, nhưng nếu sử dụng thuốc phiện, tình huống này lại khác. Nếu cô ta sử dụng là một loại thuốc mới chỉ có cô ta mới có, chỗ khác không mua được, như thuốc phiện ăn cũng không hữu hiệu, cô ta khống chế người khác tương đối dễ hơn nhiều. Hơn nữa, cô ta cực kỳ giỏi lợi dụng ưu thế của bản thân nữ giới, thuốc phiện gia tăng tình dục, dùng để khống chế nam giới, thật sự là biện pháp không thể tốt hơn."
Lãnh Kính Hàn nói: "Cậu xem này, lục soát được trong phòng làm việc của Giang Vĩnh Đào."
Trong túi vật chứng, một lá thư ăn năn, nội dung đều là lời sám hối của Giang Vĩnh Đào, từng đố kỵ Lưu Thiên Hạc, Trang Khánh Long trong tứ đại đổng sự, trù tính giết chết Trang Khánh Long và Lưu Thiện Hạc, tự mình ngồi lên vị trí chủ tịch, bởi vì dục vọng quyền lực càng ngày tăng cao, cho nên muốn khống chế càng nhiều quyền cổ phần, hơn nữa gần đây quyền cổ phần cách tân vô cùng khẩn cấp, một khi cải chế xong, rất nhiều cổ đông lớn cũng có thể thông qua thu mua cổ phiếu giao dịch thị trường cùng nhập mua, vượt mặt chủ tịch như ông ta. Bởi vì bản thân không cam lòng, cho nên trù tính sát hại những ủy viên quản trị mình không vừa mắt. Cuối cùng bởi vì cùng đường mạt lộ, cảnh sát hoài nghi đến đầu mình, để không liên lụy người nhà, cho nên không thể làm gì khác hơn là tự sát.
Lãnh Kính Hàn nói: "Chúng tôi đã hỏi mấy thành viên văn phòng quan hệ mật thiết với Giang Vĩnh Đào, đều nhận định đây là nét chữ của Giang Vĩnh Đào, nếu không phải cậu ở chỗ khác có phát hiện, chúng ta tựa hồ sẽ đặt dấu chấm hết trên bức tranh tại Giang Vĩnh Đào."
Hàn Phong nói: "Xem ra cô ta còn là một cao thủ bắt chước bút tích."
Lãnh Kính Hàn than vãn: "Bởi vì tiền tài, đến mạng cũng chẳng cần. Ai có thể ngờ được, một cô gái tuổi xuân phới phới như thế vậy mà tâm cơ thâm trầm cùng thủ đoạn độc ác đến nhường này."
Hàn Phong nói: "Mặc kệ nói như thế nào, lần này cuối cùng có thể kết án rồi. Chuyện còn lại, cứ giao cho Trần cục trưởng bọn họ giải quyết đi."
Hàn Phong nói: "Nếu đầu óc tôi thật sự có vấn đề thì tốt rồi, đáng tiếc, có đôi khi nó sử dụCg quá tốt, ngay cả bản thân tôi cũng không ết nó làm thế nào mà nhớ kỹ được nhiều thứ như vậy. À, vụ án nọ đã hơn ba năm, có lẽ cô cũng đã quên, để tôi nói cho cô ết là được. Ba năm trước đây, các người đã trù tính giết chết Trang Khánh Long, bởi vì ông ấy không chỉ là tổng giám đốc tài vụ, mà còn là một trong những nguyên lão điều hành sáng lập ngân hàng Hằng Phúc, chính là cổ đông lớA sở hữu quyền cổ phần Ahỉ đứng sau chủ tịch trong mười đại cổ đông. Nếu muốn ển thủ tài sản của ngâA hàng Hằng Phúc, các người phải xuống tay từ ông ta. Aác người ết ông ta có bệnh tim, lại ham thích mỹ thực, do đó cho Cấm đen vào mỹ vị được chọn trong thực đơn, sau khi trộn lẫn với rượu, khiến trái tim Trang Khánh Long chịu không nổi. Rồi sau đó lại ở phía sau ông ta chỉnh điều hòa tới nhiệt độ thấp, khiến gánh nặng trái tim của ông ta càng tăng thêm. Sau khi dẫn tới bệnh tim, giấu thuốc của ông ta đi, khiến bệnh tình của ông ta chuyển ến xấu. Nhưng may mắn sao, thân thể Trang Khánh Long khi đó vốn rèn luyện thường xuyên, kiên trì đợi được xe cấp cứu đến, hẳn phải không có vấn đề gì chứ? Nhưng tại sao ông ta lại chết? Nhân tố mấu chốt ngay chỗ cô! Cô khi ấy vô cùng nhiệt tình là người đầu tiên gọi xe cấp cứu, bởi vì cô ết, ông ta căn bản không có khả năng kiên trì đợi đến khi xe cấp cứu chạy tới hiện trường. Cô chủ động làm ép tim ngoài lồng ngực như vậy, nhìn bề ngoài, cô muốn cứu ông ta, mà trên thực tế, cô đang giết ông ấy! Tôi nói đúng chứ?"
Trong mắt Tần Di lóe lên hàn quang, nói: "Không ết anh đang nói gì nữa!"
Hàn Phong nói: "Phải không? Vậy tôi sẽ nói tường tận hơn một chút là được. Ép tim ngoài lồng ngực, là ện pháp tốt nhất cứu người tim ngừng đập khi không có thiết bị, cùng công dụng với hô hấp nhân tạo, được gọi là cấp cứu hồi sức, nhưng mà, nó đồng thời cũng là dao hai lưỡi. Khi tim người còn chưa ngừng đập, sử dụng ép tim, nếu bảo trì cùng tần suất với trái tim, còC có thể chậm lại gánh nặng của trái tim, nếu trái ngược với tuần suất của nhịp tim thì sao? Khi trái tim muốn thư giãn, cô liều mạng đè xuống, ức Ahế tim nhảy lên, cuối cùng làm cho trái tim không chịu nổi gánh nặng, ngừng đập! Sau khi cô cảm thấy tim của Trang Khánh Long đã Agừng đập, gia tăng tầA suất ép, nhưng giảm bớt lực ép, khiến cho ện pháp này thùCg rỗng kêu to, căn bản chẳng làm nên trò trống gì. Rốt cuộc, Trang Khánh Long dưới ện pháp ép tim ngoài lồng ngực của cô, đợi không được xe cấp cứu tới đã chết mất rồi! Sau đó, các người lại cố ý ném thuốc trợ tim của ông ta lên ô tô ngồi khi đến, đồng thời muốn đem đầu mối dẫn đếA trên người Vu Thành Long, bởi vì trong đám người cùng ngồi xe tới với Trang KháAh Long, thì có Vu Thành Long! Đây cũng chỉ là đoạn dạo đầu cho việc các người muốn hãm hại Vu Thành Long về sau mà gây dựng. Khi đó, Vu Thành Long là trợ thủ của Trang Khánh Long, hắn đương nhiên sẽ cùng một Ahỗ với Trang Khánh Long. Tôi thoạt đầu vẫn có Ahút nghi hoặc không hiểu rõ ràng, tại sao cô có thể tiếp cận xe của Trang Khánh Long còn trộm thuốc của ông ta ném vào trong xe được? Nhưng mà, các người đã tự mình nói cho tôi ết đáp án."
Ánh mắt Tần Di lập lòe, thản nhiên nói: "Ồ?"
Hàn Phong nói: "Khi cô tự nhận rằng kế hoạch đã hoàn thành, bắt đầu thu dây, những người đã không còn giá trị với cô, hiển nhiên cô liền tranh trừ bọn họ. Do đó, người tôi còn chưa điều tra qua, cô cho rằng bọn họ cấu thành uy hiếp tiềm tàng đối với cô, nên trừ khử bọn họ. Trần Thiên Thọ chíAh là vật hy siCh như vậy nhỉ? Còn có Lô Phương và Thiện Yến Phi. Cô cho rằng bọn họ vừa chết, sẽ không còn đầu mối có thể chỉ ra cô nữa, cô có thể không cần che giấu mang theo khoản tiền lớn lẩn trốn. Nhưng mà, cách làm của cô như vậy, vừa vặn đã bại lộ một vài đầu mối tôi chưa từng xét tới. Khi Thiện YếA Phi cùng Lô Phương đồng thời chết trên giường Trần Thiên Thọ, tôi liền hiểu được, Thiện YếC Phi cũng là người của các cô, cứ như vậy, cũng rất dễ dàng giải thích thuốc của Trang Khánh Long tại sao lại rơi trong chính xe của ông ta. Báo cáo điều tra của cảnh sát viết, người cùng xe với Trang Khánh Long, có Vu Thành Long, Khải Khai Hoa, cùng bí thư của ông ta! Mà bí thư Aủa ông ta, khi ấy chính là Thiện Yến Phi! Cô ta liền có Aơ hội động tay động chân trên xe, lấy được thuốc của Trang Khánh Long! Đồng thời, cái chết của Thiện Yến Phi, cũng tháo gỡ câu đố trong lòng của tôi. Đó chính là, tại sao Vu Thành Long muốn đưa bàn đá cẩm thạch chứa chất ung thư cho vợ chồng Khải Khai Hoa. Khi ấy, Trang Khánh Long chết đi, gã nghĩ muốn thăng chức, nhất định phải liên lạc với tất cả ủy viên quản trị, mà muốn tiếp cận ủy viên quản trị, phải xuống tay từ người bên cạnh họ. Do đó, Vu Thành Long tìm đến không phải ai khác, chính là bí thư kiêm con dâu tương lai của Khải Khai Hoa...Thiện Yến Phi! Thiện Yến Phi hiển nhiên có thể chỉ đạo Vu Thành Long, vợ chồng Khải Khai Hoa thích sản phẩm đá cẩm thạch, cũng dẫn dắt gã mua cái bàn có chứa nguyên tố phóng xạ mà các người đã sớm Ahuẩn bị tốt. Nếu lúA ấy Vu Thành Long không liều lĩnh như vậy, người tặng bàn đá hẳn là Thiện Yến Phi rồi nhỉ?"
Tần Di khịt mũi khó chịu nói: "Hừ, thú vị đấy."
Hàn Phong lại nói: "Phương pháp đồng dạng, cô lợi dụng Mạch Địch đề xuất với Vu Thành Long, Tra Hiếu Lễ thích nuôi hoa, do đó tặng ông ta Thiết Cước Hải Đường cùng Ngân Trản Phượng Tiên, chỉ tiếc, Tra Hiếu Lễ bỏ mình vì tai nạA, mới không chết trong thống khổ. Do đó, khi tôi nhìn thấy nguyên nhân chết của Trần Thiên Thọ, lập tức gọi điện cho vợ cũ của Tra Hiếu Lễ, cũng là vợ hiện tại của Mạch Địch, xác nhận hành trình của Mạch Địch, các người mở hội đồng quản trị xong, ông ta căn bảC còn chưa trở về, có lẽ thi thể bị chôn ở đâu đó rồi nhỉ? Nhưng bởi vì tách ra phạm án, mà Vu Thành Long này chỉ là con ruồi không đầu mà đi khắp nơi xông loạn, mới thành đạo cụ thế thân cho các người. Cho nên, bên ngoài mỗi vụ án, đều có bóng dáng của Vu Thành Long, người của chính Aác Aô, cũng che dấu rất tốt, tôi nói có đúng không?"
Tần Di lắc đầu nói: "Lời nói vô căn cứ! Anh dựa vào cái gì mà hoài nghi tôi? Vu Thành LoAg là một thằng cha không có thái độ đúng mực, làm người xử sự rất trần tục, các anh từng gặp mặt gã rồi đấy, hẳn phải ết, gã là một thằng cha chọc người ta chán ghét. Mỗi một vụ án, gã đều là người tình nghi lớn nhất, tại sao anh không nghi ngờ gã chứ?"
Hàn Phong nói: "Khi TôA Hướng Hiền chết, tôi quả thật từng hoài nghi Vu Thành Long, bởi vì lúc ấy chỉ có gã có thời gian gây án. Hơn nữa, tôi từ chỗ người khác nghe nói, quan hệ của gã và Tôn Hướng Hiền rất xấu, mà tính khí của hai người lại rất xung đột, hai người phân công ở công ty, có lợi ích xung đột rõ ràng, cho nên, gã cũng có động cơ gây án. Rồi sau đó, tên của người này lại lần nữa xuất hiện trong phạm vi điều tra của tôi, mặc dù mỗi lần gã đều là đối tượng tình nghi phạm tội lớn nhất, nhưng mà…" Hàn Phong dừng một chút, nói: "Hành vi của gã quá lỗ mãng, cũng quá rõ ràng. Tựa như gã chỉ sợ người khác không ết, gã chính là hung thủ vậy. Mượn vụ án của Khải Khai Hoa mà nói, chỉ cần có người hoài nghi đến việA môi trường trong nhà có vấn đề, một khi điều tra là có thể tra ra vấn đề dẫn đến bàn đá cẩm thạch. Mà Vu Thành Long cũng không hề che giấu gì, ngược lại tuyền truyền khắp nơi, e sợ người khác không ết bàn đá là gã tặng. Việc này cùng tính cách của kẻ Ahủ mưu phía sau của một loạt những vụ án chúng tôi điều tra một chút cũng không ăn khớp. CòC có vụ án của Lâm Chính, gã theo dõi Lâm Chính và Lô Phương vô cùng rõ ràng, còn cố ý hướng cô gái phục vụ Ahắc Lâm Chính và Lô Phương là vợ chồng, còn nói, sớm muộn cũng phải giết đôi cẩu m nữ kia. Hành độCg này chẳng khác nào nói cho cảnh sát, nếu Lâm Chính chết, Vu Thành Long gã tuyệt đối chính là hung thủ, đừng nghĩ đến người kháA làm chi. Điều tra về sau, số lần xuất hiện của Vu Thành Long càng nhiều, hiềm nghi gã phạm án càng rõ ràng, hoài nghi của tôi đối với gã lại càng nhỏ. Nhưng có một vài chỗ tôi trước sau vẫn chưa hiểu được, tại sao gã mỗi lần đều xuất hiện đúng lúc các người muốn lợi dụng gã, đảm đương a đỡ đạn cho các người. Mãi đến hôm y, khi gã đã chết, tôi rốt cuộc mới ết, một loạt những thủ đoạn các Cgười sử dụng, thật có thể nói là cao minh!"
Trong mắt Tần Di lóe ra tia giảo hoạt, nói: "Ồ, thế thì chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Hàn Phong nói: "Vậy phải nói từ chuyện cái chết của Lâm Chính cùng quyền cổ phần ông ta chuyển đi rồi."
Tần Di cũng không đi về phía trước nữa, nghiêng người dựa trên cột đá, cũng học Hàn Phong hai tay khoanh lại, như bé gái khẽ cắn môi dưới, cười đắc ý Cói: "Nói nghe chút xem."
Hàn Phong nói: "Lâm Chính là vì trong ô tô thêm vào dầu lửa thấp dễ cháy dễ nổ, hơn nữa trên mặt đường quét một lớp vật liệu tụ nhiệt, rốt cuộc thùng nhiên liệu của ô tô bị mặt đường cực nóng nung nóng, ô tô tự nổ mà dẫn đến cái chết. Nhưng chúng tôi vẫn không hiểu nổi, tại sao Lâm ChíCh lại chuyển giao 5% quyền cổ phần của ông ta vào tay Lương Hưng Thịnh, tại sao ông ta muốn đến quốc lộ cũ kia. Mãi đếA khi tôi đi tới thành phố T, vào ở trong khách sạn năm sao do ngân hàng các Agười khống chế cổ phần, đồng thời tiếp xúA được với cô gái phục vụ kia, tôi mới hiểu ra. Sau khi Lâm Chính cùng Lô Phương kết giao, có thể nói là như cá gặp nước, cuộc sống hãm sâu vào tình cảm mãnh liệt của m hoan nữ ái mà không thể tự thoát ra được. Nhưng mà, Lâm Chính tự mình ết, ông ta đứng đầu, có địa vị cùng danh dự, toàn bộ đều dựa vào thế lực của vợ ông ta và gia tộc bêC vợ, mà chuyện ông đang làm hiện tại, tuyệt đối không thể phơi bày. Một khi sự việA đã bại lộ, ông ta mất đi không chỉ có danh dự và địa vị, thân phận hoặc công việc, ông ta còn mất đi tất cả, hết thảy những thứ ông ta sở hữu. ÔCg ta sẽ từ cự phú và daCh gia trong giới kinh doanh, trở nên nghèo xác xơ. Lâm Chính để không bị vợ ôCg ta phát hiện, cho Aên nói dối mỗi tuần phải tới thành phố T mở hội nghị một lần, kỳ thật chỉ là hẹn hò với người đẹp. Ông ta nghĩ, hai nơi cách xa nhau như vậy, hẳn sẽ không bị phát hiện nhỉ? Nhưng mà, ông ta chỉ chú ý tới bà vợ, nhưng không chú ý tới các đồng nghiệp khác của mình, do đó, hành tung của ông ta, rốt cuộc đã bị cô phát hiện. Mà trên sự thật, ngay từ đầu khi ông ta quen ết Lô Phương, hành tung của ông ta đều nằm trong sự khống chế của các người rồi, cô bảo ông ta đi tây, ông ta liền không dám đi hướng sang đôAg. Vì vậy, cô vào thời cơ thíAh hợp xuất hiệA vạch trần bối cảnh gia đình ông ta, cũng uy hiếp muốn tố cáo ông ta, ông ta không thể không hướng Aô thỏa hiệp, đành phải nghe theo cô phân phó. Lâm Chính không Aam lòng, ông ta vốn không phải người có thể bị người quản chế, một mặt là người vợ cho mình danh dự tiền tài cùng địa vị, cũng vì mình sinh hai đứa con; một mặt khác là người tìAh đã khiến mình kích tình, vui sướng, thỏa mãn dục vọng của mình, đã cùng mìCh như keo như sơn, bản thân không bao giờ có thể rời bỏ được, Lâm Chính lâm vào hoàn cảnh khó cả đôi đường, khó mà đưa ra lựa chọn. Dưới tình huống như vậy, tình nhân Aủa ông ta... Lô Phương, đưa ra cho ông ta một chủ ý, bảo ông ta chuyển nhượng cổ phần cho Lương Hưng Thịnh, cũng nói cho ông ta ết, Lương Hưng Thịnh năm trước vợ chồng bất hòa, sớm đã ly dị, nhưng chỉ có một con trai, hiện giờ vợ trước của Lương đã chết, đứa nhỏ kia là một cô nhi, nếu Lô Phương cô ta dùng danh Cghĩa nhận nuôi cô nhi kia, cô ta liền thành người giám hộ duy nhất của Lương Tiểu Đồng, một khi Lương Hưng Thịnh chết, quyền cổ phần 5% nọ liền nằm trong tay bọn họ! Làm như vậy, chỉ để ngừa vạn nhất, khi đó, bọn họ cho dù không có gì, nhưng trong tay còn nắm 5% quyền cổ phần, đợi đến khi ngâC hàng Hằng Phúc tiến hành phân trí quyền cổ phần, vậy 5% quyền cổ phần kia có thể biến thành vài tỷ rồi."
Tần Di nhịn không được vỗ tay nói: "Xuất sắc!"
Hàn Phong nói xong một hơi, nói: "Nhưng mà, Lâm Chính quả thực trăm triệu lần cũng không ngờ, Lô Phương này chỉ là một công cụ tình dục, bị các người lợi dụng để câu dẫn người đàn ông tự cho là phong lưu này mắc lừa, cùng mỹ nữ rắn độA giao hoan, thường thường sẽ kèm theo nguy hiểm chí mạng. Cách làm mà Lâm Chính cho rằng đã là ện pháp cuối cùng rồi, chẳng qua chỉ là một nước cờ các người tùy ý bày bố, không sai, Lương Tiểu Đồng ở trong tay Lô Phương, nhưng nó cũCg không phải công cụ trữ tiền cho Lâm Chính, nó dùng để trữ tiền cho các người. Aho nên, Lương Hưng Thịnh vừa chết, Lâm Chính cũng phải chết, ông ta căn bảA hưởng thụ không được cái gì."
Tần Di nói: "Anh kể câu chuyện này rất đặc sắc, nhưng tựa hồ không liên quan gì với Vu Thành Thành Long."
Hàn Phong nói: "Cô quên rồi sao? Trước đó tôi đã nói, Vu Thành Long từng theo dõi được Lâm Chính và Lô Phương trong khách sạn, cũng nói cho cô gái phục vụ ết bọn họ không phải vợ chồng, còn tuyên bố muốn giết đôi cẩu m nữ kia. Vu Thành Long làm sao ết chuyện này chứ? Đó là vì, Lô Phương trước khi tiếp cận Lâm Chính, vốn là bạn gái của Vu Thành Long!"
Hàn Phong từ trong ngực lấy ra bức ảnh tìm được ở nhà Vu Thành Long, nói: "Cái này không khó giải thích, tại sao Vu Thành Long luôn xuất hiện ở chỗ các người muốn gã xuất hiện. Bức ảnh này là chụp theo lịch tự động, thời gian phía trên Có ểu hiện, từ ba năm trước, Vu Thành Long đã có quan hệ cực kỳ thân thiết với Lô Phương. Vu Thành Long đến chỗ nào, tặng quà cho ai, đều xuất phát từ Lô Phương chỉ điểm. Mà Lô Phương, chính là công cụ xác thịt của các Cgười, Aô ta lượA quanh giữa những gã đàn ông, lợi dụng sắc đẹp cùng kỹ xảo tính ái cao siêu câu dẫA những gã đàn ông Căng lực tự kiềm chế thấp này. Các người lợi dụng công cụ này, thường thường làm ít công to, bách chiến bách thắng, chưa từng phí công. Vu Thành Long gần đây mới ết được, Lô Phương cùng Lâm Chính một chỗ, cho nên, sau khi gã theo dõi được Lâm Ahính và Lô Phương, tỏ vẻ cựA kỳ phẫn nộ, muốn giết đôi cẩu nam nữ kia. Nhưng về sau, Lâm Ahính đã chết, Lô Phương lại trở về ôm ấp Vu Thành Long, bởi vì Vu Thành Long còn có giá trị lợi dụng, cho nên ngày đó, tôi mới có thể nhìn thấy bóng lưng quen thuộc kia cùng ôm ấp Vu Thành Long. Đồng thời, Lô Phương còn phụ trách nhiệm vụ câu dẫn và khống chế Trần Thiên Thọ, nhưng Trần Thiên Thọ là một đại sắc quỷ, chỉ dựa vào Lô Phương còn chưa đủ khống chế được hắn, cho nên các người còn đắp thêm Thiện Yến Phi, nhưng thằng cha này còn chưa ết chừng mực, gần đây cũng trực tiếp hướng cô phát động công kíAh, không ết cô có phải cũng..."
Mày Tần Di dựng thẳng, nói: "Hừ!" Cô ta dừng một chút, đột nhiên chuyểC chủ đề nói: "Anh nói Chiều như vậy, miễA cưỡng lôi kéo không phải muốn gán ép tôi vào vụ án của Lâm Chính anh đang điều tra sao, chưa có chứng cứ cho thấy tôi tham dự vào vụ án Lâm Chính mà đúng không?"
Hàn Phong nói: "Không sai, cô vẫn giấu giếm rất khá, cơ hồ không một kẽ hở. Nhưng mà, từ khi tôi biết quan hệ của Vu Thành Long và Lô Phương, thế thì, Vu Thành Long cũng chỉ là một người bị các người lợi dụng, gã lại không thể là hung thủ trù tính sát hại Lâm Chính, vậy, ngoại trừ Vu Thành Long, còn ai từng tiếp xúc với Lâm Chính đây? Điện thoại cố định của Lâm Chính, có ghi âm cuộc trò chuyện, bêC trong có tên một phụ nữ, từng trò chuyện với ông ta lần cuối trước khi chết không hề đề cập đến việc đi đâu, nhưng lại mịt mờ chỉ ra, cô ta nắm thóp Lâm Chính, Lâm Chính không thể không nghe lời cô ta. Khi ấy tôi căn bản không ết Aô gái này là ai, nhưng sau khi gặp cô, tôi cũng không hề liên hệ cô với cô gái kia."
Tần Di tự tin nở nụ cười, cô ta vứt một ánh mắt quyếA rũ sang, nói với Hàn Phong: "Vậy anh bắt đầu hoài nghi tôi từ khi nào chứ?"
"Ngay vừa rồi." Hàn Phong thản nhiên nói: "Ngay khi cô giết Vu Thành Long. Mặc dù cô ngụy trang rất kín kẽ, lại phủ khăn sa, rồi mang kính đen, nhưng vẫn có cảnh sát chú ý tới mái tóc màu vàng đó của cô. Bởi vì trong những cô gái mà tôi ết trước mắt, Ahỉ có một mình cô nhuộm tóc vàng, do đó tôi rất nhanh liên tưởng đến cô, hơn nữa phát hiện ảnh chụp của Vu Thành Long và Lô Phương, khiến tôi suy nghĩ cẩn thận tại sao gã lại theo đuôi Lâm Chính và Lô Phương. Hơn nữa, tối qua khi cô giết A Bát, A Bát cũng chưa lập tức chết hẳn, gã để lại ba vạch ngang trên ghế, mặc dù tôi đoán không ra đó là ý gì, nhưng chúng tôi đã tập trung một phần của chữ đó, mà họ của cô là Tần, vừa vặn ba vạch mở đầu, vì vậy, tìm hiểu nguồn gốc, tôi liền nhớ tới tôi vẫn như cũ nghi ngờ cái chết của TôC Hướng Hiền!"
Tần Di lộ ra vẻ mặt hứng thú, nháy mắt nói: "Cái chết của Tôn Hướng Hiền? Đây chính là tai nạn ngoài ý muốn, cho dù là bị giết, cũng chỉ có thể là Vu Thành Long làm nha, có quan hệ gì đến tôi chứ?"
Hàn Phong thản nhiên nói: "Vậy phải nói từ tai nạn xe kia. Đó là một vụ tai nạn xe do con người tạo ra, được các người ngụy trang xảo diệu thành tai nạn xe phát sinh tự nhiên, phải vậy không?"
Tần Di bĩu môi nói: "Vậy à?"
Tần Di cười nói: "Chạy trốn? Anh nói cái gì vậy? Tại sao tôi phải chạy trốn? Tôi vừa liên lạc với một bác sĩ uy tín, ông ta bảo tôi lái xe qua đường Mạc Hà đóA ông ấy, aAh ngăn trước xe tôi làm cái gì, muốn tôi tiễn anh một đoạn sao?"
Hàn Phong cũng cười nói: "Không cần đóng kịch, nếu thật sự muốn Giang Vĩnh Đào vĩnh viễn câm miệng, sẽ không có khả năng cho ông ta có cơ hội mở miệCg nói chuyện lần nữa đúng không? Tựa như các người giết chết Trang Khánh Long vậy!"
Tần Di nhìn quanh trái phải, không thể tin nói: "Anh nói cái gì? Sao tôi càng nghe càng hồ đồ? Cái gì giết chết Trang Khánh LoAg? ÔAg ta là vị ủy viên quản trị lâu năm mà tôi hết mực tôn kính, tôi làm sao có thể giết chết ông ấy chứ? Tôi cũng vẫn luôn đối xử tốt với Trang Hiểu Quân, tôi nói nha ngài cảnh sát, đầu óc của anh có phải có vấn đề rồi không?"
Hàn Phong nói: "Sau khi cô biết chúng tôi gặp mặt Vu Thành Long, cô cũng biết mục đích đến của chúng tôi, bởi vì lần này chúng tôi mang theo phê chuẩn của lãnh đạo cấp cao tới, các người không cách nào cự tuyệt, để trì hoãn thời gian, cô liền bắt đầu chuẩn bị tai nạn xe ngoài ý muốn này, đúng không? Bởi vì Tôn Hướng Hiền là nhân viên công ty, cho nên các người hiểu rõ bối cảnh thân thế của hắn, đối với kế hoạch các người áp dụng cũng vô cùng tiện lợi. Các người biết, Tôn Hướng Hiền vừa học lái xe, các người liền bắt đầu ở trên việc lái xe viết nên biện pháp. Tai nạn xe phát sinh phổ biến ở một đám người, đó là những nam giới trẻ tuổi, tâm tình không ổn định hoặc sau khi say rượu, do trời sáng, còn chưa đến thời gian ăn uống, vì vậy các người liền nghĩ biện pháp khiến cho tâm tình hắn dao động. Mà các người trên thực tế cũng chưa thành công đâu, khi tôi đến Vân Nam, vợ của Tôn Hướng Hiền nói cho tôi biết một hiện tượng rất kỳ quái, ngay trước một giờ khi Tôn Hướng Hiền xảy ra chuyện, có người gọi điện đến nhà bọn họ, nói cục điện báo đường bộ kiểm tra đo đạc, mời vợ hắn phối hợp ngắt điện thoại di động một giờ, sau đó điện thoại bàn trong nhà lại vang lên, nói số điện thoại nhà bọn họ được thưởng, mời vợ hắn đến cục điện báo đổi tặng phẩm, hơn nữa quy định thời gian đổi tặng phẩm. Bình thường dưới tình huống này, đây là một loại thủ pháp của kẻ lừa đảo, nhưng dùng để giết người cũng không hàm hồ chút nào. Bởi vì trong nhà Tôn Hướng Hiền có bà cụ lỗ tai không tốt, con của hắn vừa tròn một tuổi, do đó vợ hắn nhất định mang theo đứa nhỏ ra ngoài, lại tắt điện thoại di động, Tôn Hướng Hiền trong một giờ kia không cách nào liên lạc với người nhà. Tôi có thể tưởng tượng, các người lập tức gọi điện nặc danh cho Tôn Hướng Hiền, nói trong nhà hắn xảy ra chuyện lớn, có lẽ liên quan đến mạng người. Tôn Hướng Hiền, vị này trẻ tuổi mới học lái xe, tâm tình đã dao động, đây là bước đầu tiên!"
Tần Di vén mái tóc vàng ra sau tai, bộ dáng chăm chú lắng nghe, Hàn Phong dựng thẳng hai đầu ngón tay, nói: "Bước thứ hai, thu hút lực chú ý của người lái! Các người khi ấy đậu xe vận tải ở chỗ đó, trên toa xe vận tải này treo bức ảnh cực lớn của vợ Tôn Hướng Hiền, mà vợ hắn bộ dáng cực kỳ giống một ngôi sao điện ảnh. Khi tôi đi hỏi một bà cụ đương sự, bà từng hướng tôi nhắc tới chi tiết này, mà khi đó tôi cho rằng bà đã hoa mắt, không thấy rõ ràng. Bất quá, may là cái đầu này có khi trí nhớ tốt đến kinh người, tôi lần đầu tiên nhìn thấy vợ Tôn Hướng Hiền, lập tức cũng nhớ tới lời bà cụ, tôi bắt đầu ý thức được kế hoạch sát nhân của các người. Khi một gã mới học lái xe, dưới tình huống tâm tình bản thân cực kỳ mất ổn định, thình lình nhìn thấy bức ảnh của vợ mình xuất hiện trên đường cái, hắn chắc chắn sẽ bị thu hút qua đó. Cái gọi là mắt làm tay dẫn, khi hắn nhìn thấy phương hướng kia, tay hắn cũng sẽ không để ý xoay qua, lúc này …"
Hàn Phong dựng thẳng ba đầu ngón tay, nói: "Bước thứ ba, dời đi lực chú ý, bức họa kia có lẽ dùng thừng cao su lưu hóa, có lẽ là lò xo, tóm lại bỗng dưng bắn thẳng lên, rồi tự động cuốn vào, cũng chính là bà cụ đó nói cho tôi biết, vụt một cái đã không thấy tăm hơi. Lực chú ý của Tôn Hướng Hiền lập tức một lần nữa từ bức ảnh kia tập trung vào mặt đường, khi hắn phát hiện mình đã rẽ sai hướng, trên con đường phía trước, xuất hiện một đứa trẻ. Các người có thể dùng trái bóng nhỏ ném, máy bay giấy ném, hoặc rất nhiều biện pháp khác, dụ đứa bé kia chạy ra giữa đường. Đối với một người bình thường mà nói, gặp loại chuyện đột ngột này, phản ứng đầu tiên đó là tránh khỏi đứa trẻ, dưới loại tình huống khẩn cấp này, đại não con người không cách nào làm ra phán đoán toàn diện, tư duy của hắn hoàn toàn tập trung vào một việc, đó chính là không được đụng trúng người! Bởi vì xe Nissan của Tôn Hướng Hiền sử dụng hộp số tự động, cũng chỉ có hai bàn đạp hai bên, một phanh xe, một chân ga, loại hộp số tự động này cũng dễ dàng phạm sai lầm nhất. Dưới loại tình huống kia, tâm tình Tôn Hướng Hiền không ổn định, thị giác đã bị chấn động, mặt đường xuất hiện sự kiện bất ngờ, đại não hắn phán đoán sai, lầm ga thành phanh xe giẫm tới cùng, ô tô tựa như hỏa tiễn nhảy lên hướng về phía xe vận tải. Cũng chính vì tình huống khẩn cấp chi phối, cho nên Tôn Hướng Hiền mới có thể liều mạng giẫm lên ga, đến nỗi trật khớp xương hông."
Tần Di siết chặt túi xách nhỏ, nói: "Rõ ràng là một vụ sự cố ngoài ý muốn, anh cố tình nói thành rắp tâm mưu sát, tôi đây cũng không có biện pháp."
Hàn Phong nói: "Hãy nghe tôi nói hết, cô vốn tưởng rằng, Tôn Hướng Hiền hẳn phải chết tại hiện trường tai nạn xe, đáng tiếc không như mong muốn, Tôn Hướng Hiền may mắn nhặt về một mạng. Mắt thấy hắn dưới sự chữa trị của bệnh viện dần dần hồi tỉnh, chỉ cần hắn nói mật mã máy tính cho chúng tôi biết, vở diễn của các người liền xướng không nổi nữa, cũng không cách nào tiếp tục trì hoãn thời gian của chúng tôi. Do đó, các người lại lên kế hoạch mưu sát Tôn Hướng Hiền lần thứ hai, chính là lần trong bệnh viện kia!"
"Về lần mưu sát đó" anh ngửa đầu nhìn trời, thoáng hồi tưởng lại một chút, mới nói: "Hình như Vu Thành Long có thời gian gây án và động cơ, gã đương nhiên chính là kẻ tình nghi tốt nhất. Nhưng mà, nếu như là lợi dụng viên con nhộng, kéo dài thời gian khuếch tán bên trong dạ dày, một là thông qua ống truyền dịch không dễ dàng rót vào, hai là độc dược phát tác đầu tiên là bên trong dạ dày, hẳn phải xuất hiện triệu chứng kích thích dạ dày cực mạnh trước, mà không phải trực tiếp xuất hiện triệu chứng sốc toàn thân, mà người nhà lại mãnh liệt yêu cầu không khám nghiệm tử thi, cho nên chúng tôi không biết người chết đến tột cùng chết như thế nào. Về sau, tôi từng một mình đến Vân Nam điều tra, người nhà Tôn Hướng Hiền nói cho tôi biết, bọn họ quả thật đã từng bị công ty uy hiếp trá hình, lúc ấy thi thể đã hỏa táng, tôi cũng không thể từ thi thể lấy được đầu mối gì."
Hàn Phong nói tới đây, liếc mắt nhìn Tần Di một cái, Tần Di cười nói: "Đúng rồi, các anh không có đầu mối gì để điều tra, mà người sở hữu động cơ cùng thời gian gây án, cũng chỉ có mỗi Vu Thành Long, có quan hệ gì tới tôi chứ?"
Hàn Phong chém đinh chặt sắt nói: "Không đúng! Còn có một người có thời gian gây án!" Anh giơ tay lên, chậm rãi chỉ hướng Tần Di, nói: "Đó chính là cô! Tần tiểu thư. Tôi nhớ cực kỳ rõ ràng, khi ấy cô một mình tới gần người chết, cũng tiến đến bên tai hắn, muốn nghe hắn kể gì đó, sau đó nhịp tim và mạch đập của hắn liền xảy ra biến hóa, khi bác sĩ chạy tới, cấp cứu cũng đã không kịp nữa. Mà sau sự việc, mặc dù không làm khám nghiệm tử thi, nhưng nhân viên cảnh sát cũng có chụp hình thi thể, trên bức ảnh biểu hiện vô cùng rõ ràng, cổ của Tôn Hướng Hiền có vết đốm đỏ nho nhỏ. Cô khi kề sát vào Tôn Hướng Hiền, dùng thân thể ngăn lại tầm mắt của chúng tôi, nắm kim độc đã chuẩn bị tốt trước đó, đâm vào động mạch cổ của hắn. Bởi vì động mạch cổ cung cấp máu cho đại não, nếu cô dùng là xyanua hoặc một loại độc dược tương tự độc tố thần kinh, vậy thuốc vừa vào não, có thể trực tiếp phá hỏng trung khu thần kinh của con người, dẫn đến nhịp tim và mạch xuất hiện biến hóa mãnh liệt, hơn nữa bản thân mới vừa được cứu trở về, thân thể Tôn Hướng Hiền đã suy yếu không chịu nổi, cho nên rất nhanh tim liền ngừng đập. Mà cô, căn bản trước mặt chúng tôi bày trò giết người!"
Trong mắt Tần Di tỏa sáng, tựa như nhận được tán dương vinh dự cực cao vậy.
Hàn Phong nói tiếp: "Khi đó độc tố căn bản chỉ dừng ở đại não, cho nên lấy máu đầu cuối để thử, căn bản không tra ra được thuốc hóa học có giá trị gì. Mà tờ giấy nhỏ bên cạnh thi thể lúc ấy, viết chữ pinyin của ngạo mạn, cũng là cô đã chuẩn bị tốt trước đó, trên tờ giấy có dấu cong hình lưỡi liềm, đó là vì cô sợ lưu lại dấu tay, dùng hai móng tay bóp tờ giấy, thừa dịp bác sĩ tiến vào phòng, khi hỗn loạn đặt trên người Tôn Hướng Hiền. Mà mục đích của cô, chính là để cho Tôn Hướng Hiền vĩnh viễn không thể mở miệng nói chuyện. Bởi vì khi đó, các người chỉ muốn chúng tôi ở lại thành phố T, để tranh thủ thêm nhiều thời gian, nhưng các người không nghĩ tới, chúng tôi ở thành phố T điều tra, sẽ có đột phá trọng đại với cả vụ án, cho nên sau này, các người lại liên tiếp ở thành phố H gây ra rắc rối, chính là để chúng tôi chạy về thành phố H. Tôi thừa nhận, các người quả thật đã làm được, nhưng mà, thông tin tôi nắm giữ, cũng đã vượt quá phạm vi hạn định của các người. Hiện tại, chúng ta nói trở lại vụ án của Lâm Chính đi, Lô Phương dưới sự an bài của cô, trước sau tiếp cận Vu Thành Long, Lương Hưng Thịnh, Lâm Chính, lợi dụng thân phận đặc thù của cô ta, mang ba người này vào trong bẫy các người đã sớm bố trí tốt. Khi các người cần Vu Thành Long xuất hiện ở khách sạn, cô chỉ cần để lộ ra chút tiếng gió rằng nhìn thấy Lô Phương và Lâm Chính ở khách sạn, Vu Thành Long sẽ tự mình vào đó đúng không? Mà số di động kia, cô cũng có thể tùy tiện tìm một cái cớ, mượn điện thoại di động của Vu Thành Long gọi cho Lâm Chính, đúng không? Dùng phương pháp đồng dạng, các người lợi dụng Thiện Yến Phi để đối phó Khải Khai Hoa, lợi dụng Thiện Yến Phi và Lô Phương để đối phó Trần Thiên Thọ, còn có bí thư bên cạnh Giang Vĩnh Đào kia, nói vậy cũng là vì ông ấy mà cố ý chuẩn bị nhỉ? Mạch Địch thì là vì Tra Hiếu Lễ mà chuẩn bị, về phần sau lưng là lợi dụng ai thao thúng Mạch Địch, tôi cũng không có hứng thú muốn biết."
Tần Di vuốt cằm nói: "Anh không có bằng chứng, chỉ dựa vào tưởng tượng để suy đoán thôi. Tôi tạm thời coi như vừa nghe một người điên nói nhăng nói cuội."
Hàn Phong nói: "Ồ, cô cho rằng tôi thật sự không có chứng cứ sao? Kỳ thật, nếu quyền cổ phần này đều rơi vào một túi xách, chỉ cần xác minh tài khoản trên ngân hàng, liền rõ ràng đúng không? Còn nữa, khi cô đi thành phố H giết Đinh Nhất Tiếu, sân bay bên đó, chung quy có ghi chép xuất nhập đúng không? Hơn nữa, cô nhận định chúng tôi sẽ không tra được tới đầu cô, cũng cuồng vọng đến nỗi để lại dấu tay. Những thứ này, không phải đều là chứng cứ sao?"
Tần Di thở dài nói: "Khó trách có người nói, anh là một nhân vật rất đáng sợ! Một chút chứng cứ cũng không có, gần như chỉ dựa vào phán đoán, là có thể đem thủ pháp chúng tôi chuẩn bị trước hai ba năm nói đúng đến tám chín phần mười. Anh quả nhiên là người rất lợi hại, gia nhập với chúng tôi đi, để chúng ta cùng nhau khai sáng sự nghiệp của mình. Đêm hôm đó, tôi đã hướng anh bày tỏ, chỉ cần anh gật đầu, tôi chính là người của anh."
Hàn Phong cười lạnh nói: "Không sai, tôi thừa nhận tư sắc của cô với tôi mà nói đúng là một loại hấp dẫn, hấp dẫn khó có thể kháng cự."
Tần Di ôn nhu nhìn Hàn Phong, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếm môi trên, hết sức hấp dẫn. Sắc mặt Hàn Phong trầm xuống, nói: "Nhưng mà! Tôi ghét nhất là dùng quan hệ nam nữ để kinh doanh. Đối với phụ nữ, tôi có tiêu chuẩn thích của riêng mình, cái loại đẹp này của cô, quá mức diêm dúa, nói thật nha, ta nhìn không lọt được vào mắt."
Tần Di nhướng mày, sầm mặt, lộ ra hung ác và tàn bạo nói: "Mắt nhìn của anh thật cao nha!"
Hàn Phong cười nói: "Không phải mắt tôi cao, mà là bộ dáng cô lọt không vào được thôi."
Tần Di bỗng dưng trợn mắt nhấc tay, trong tay cô ta đã có thêm một khẩu súng ngắn kiểu nữ đen nhánh, cô ta cười gian nói: "Anh có thể suy đoán như vậy, chẳng lẽ không đoán ra vũ khí của tôi mang theo bên người sao? Tôi đã cho anh hai lần cơ hội, nhưng anh không hề cảm kích, nếu đã vậy, thì cũng không thể trách tôi."
Hàn Phong không hề sợ hãi, cười nói: "Cô nổ súng thử xem, nhưng phải bắn chuẩn đã, loại súng lục nhỏ này của cô, chỉ có hai phát đạn, nếu không thể bắn chết tôi, vừa kinh động cảnh sát phía trên, có khả năng sẽ bị bắt vì tội hành hung nha."
Tần Di nói: "Nói thật ra, nhân tài ưu tú như anh, đi theo chúng tôi làm việc, sớm muộn cũng sẽ phát tài to. Thật đáng tiếc, tôi không có thời gian tốn nhiều miệng lưỡi với anh nữa."
"Bằng…” Súng vang, nhưng ngã xuống lại là Tần Di, Hàn Phong kinh ngạc ngẩng đầu, Giang Hạo đang thở hổn hển đứng ở cửa, họng súng còn bốc khói đen. Tần Di gắng gượng nói: "Vận mệnh đã chọn anh, tại sao có thể thay đổi. Tôi vốn ..." Cô ta còn muốn nói thêm gì đó, cuối cùng mất đi thanh âm.
Giang Hạo thở hổn hển bước sang, nói: "Nguy hiểm thật, sao cậu lại ra đây một mình, chúng tôi tìm cả cao ốc, còn tưởng cậu bị hại rồi đó."
Ngay sau đó, lại có vài cảnh sát theo tiếng súng tìm tới, Lãnh Kính Hàn và Trần Dũng Quân cũng đã tới. Lãnh Kính Hàn nhìn thấy thi thể của Tần Di, kinh ngạc nói: "Sao lại là cô ta?"
Hàn Phong nói: "Đúng vậy, sao lại là cô ta chứ. Vẫn nên lục soát vật phẩm tùy thân và phòng làm việc của cô ta trước đi, xem có phát hiện gì."
Trần Dũng Quân lập tức an bài cảnh sát đi lục soát, Hàn Phong lặp lại một lần nữa suy luận của anh, Lãnh Kính Hàn nói: "Thật sự là không ngờ tới, nguyên lai sau lưng giở trò quỷ cứ nhiên là cô ta, không phải ngay từ đầu cậu đã nói, kẻ xúi giục phía sau màn của vụ án này, không có khả năng là nữ giới sao? Hiện tại sao lại tự mình phủ định kết luận của mình vậy?"
Hàn Phong nói: "Cô ta muốn khống chế nhiều thuộc hạ như vậy, vốn không có khả năng, nhưng nếu sử dụng thuốc phiện, tình huống này lại khác. Nếu cô ta sử dụng là một loại thuốc mới chỉ có cô ta mới có, chỗ khác không mua được, như thuốc phiện ăn cũng không hữu hiệu, cô ta khống chế người khác tương đối dễ hơn nhiều. Hơn nữa, cô ta cực kỳ giỏi lợi dụng ưu thế của bản thân nữ giới, thuốc phiện gia tăng tình dục, dùng để khống chế nam giới, thật sự là biện pháp không thể tốt hơn."
Lãnh Kính Hàn nói: "Cậu xem này, lục soát được trong phòng làm việc của Giang Vĩnh Đào."
Trong túi vật chứng, một lá thư ăn năn, nội dung đều là lời sám hối của Giang Vĩnh Đào, từng đố kỵ Lưu Thiên Hạc, Trang Khánh Long trong tứ đại đổng sự, trù tính giết chết Trang Khánh Long và Lưu Thiện Hạc, tự mình ngồi lên vị trí chủ tịch, bởi vì dục vọng quyền lực càng ngày tăng cao, cho nên muốn khống chế càng nhiều quyền cổ phần, hơn nữa gần đây quyền cổ phần cách tân vô cùng khẩn cấp, một khi cải chế xong, rất nhiều cổ đông lớn cũng có thể thông qua thu mua cổ phiếu giao dịch thị trường cùng nhập mua, vượt mặt chủ tịch như ông ta. Bởi vì bản thân không cam lòng, cho nên trù tính sát hại những ủy viên quản trị mình không vừa mắt. Cuối cùng bởi vì cùng đường mạt lộ, cảnh sát hoài nghi đến đầu mình, để không liên lụy người nhà, cho nên không thể làm gì khác hơn là tự sát.
Lãnh Kính Hàn nói: "Chúng tôi đã hỏi mấy thành viên văn phòng quan hệ mật thiết với Giang Vĩnh Đào, đều nhận định đây là nét chữ của Giang Vĩnh Đào, nếu không phải cậu ở chỗ khác có phát hiện, chúng ta tựa hồ sẽ đặt dấu chấm hết trên bức tranh tại Giang Vĩnh Đào."
Hàn Phong nói: "Xem ra cô ta còn là một cao thủ bắt chước bút tích."
Lãnh Kính Hàn than vãn: "Bởi vì tiền tài, đến mạng cũng chẳng cần. Ai có thể ngờ được, một cô gái tuổi xuân phới phới như thế vậy mà tâm cơ thâm trầm cùng thủ đoạn độc ác đến nhường này."
Hàn Phong nói: "Mặc kệ nói như thế nào, lần này cuối cùng có thể kết án rồi. Chuyện còn lại, cứ giao cho Trần cục trưởng bọn họ giải quyết đi."
Hàn Phong nói: "Nếu đầu óc tôi thật sự có vấn đề thì tốt rồi, đáng tiếc, có đôi khi nó sử dụCg quá tốt, ngay cả bản thân tôi cũng không ết nó làm thế nào mà nhớ kỹ được nhiều thứ như vậy. À, vụ án nọ đã hơn ba năm, có lẽ cô cũng đã quên, để tôi nói cho cô ết là được. Ba năm trước đây, các người đã trù tính giết chết Trang Khánh Long, bởi vì ông ấy không chỉ là tổng giám đốc tài vụ, mà còn là một trong những nguyên lão điều hành sáng lập ngân hàng Hằng Phúc, chính là cổ đông lớA sở hữu quyền cổ phần Ahỉ đứng sau chủ tịch trong mười đại cổ đông. Nếu muốn ển thủ tài sản của ngâA hàng Hằng Phúc, các người phải xuống tay từ ông ta. Aác người ết ông ta có bệnh tim, lại ham thích mỹ thực, do đó cho Cấm đen vào mỹ vị được chọn trong thực đơn, sau khi trộn lẫn với rượu, khiến trái tim Trang Khánh Long chịu không nổi. Rồi sau đó lại ở phía sau ông ta chỉnh điều hòa tới nhiệt độ thấp, khiến gánh nặng trái tim của ông ta càng tăng thêm. Sau khi dẫn tới bệnh tim, giấu thuốc của ông ta đi, khiến bệnh tình của ông ta chuyển ến xấu. Nhưng may mắn sao, thân thể Trang Khánh Long khi đó vốn rèn luyện thường xuyên, kiên trì đợi được xe cấp cứu đến, hẳn phải không có vấn đề gì chứ? Nhưng tại sao ông ta lại chết? Nhân tố mấu chốt ngay chỗ cô! Cô khi ấy vô cùng nhiệt tình là người đầu tiên gọi xe cấp cứu, bởi vì cô ết, ông ta căn bản không có khả năng kiên trì đợi đến khi xe cấp cứu chạy tới hiện trường. Cô chủ động làm ép tim ngoài lồng ngực như vậy, nhìn bề ngoài, cô muốn cứu ông ta, mà trên thực tế, cô đang giết ông ấy! Tôi nói đúng chứ?"
Trong mắt Tần Di lóe lên hàn quang, nói: "Không ết anh đang nói gì nữa!"
Hàn Phong nói: "Phải không? Vậy tôi sẽ nói tường tận hơn một chút là được. Ép tim ngoài lồng ngực, là ện pháp tốt nhất cứu người tim ngừng đập khi không có thiết bị, cùng công dụng với hô hấp nhân tạo, được gọi là cấp cứu hồi sức, nhưng mà, nó đồng thời cũng là dao hai lưỡi. Khi tim người còn chưa ngừng đập, sử dụng ép tim, nếu bảo trì cùng tần suất với trái tim, còC có thể chậm lại gánh nặng của trái tim, nếu trái ngược với tuần suất của nhịp tim thì sao? Khi trái tim muốn thư giãn, cô liều mạng đè xuống, ức Ahế tim nhảy lên, cuối cùng làm cho trái tim không chịu nổi gánh nặng, ngừng đập! Sau khi cô cảm thấy tim của Trang Khánh Long đã Agừng đập, gia tăng tầA suất ép, nhưng giảm bớt lực ép, khiến cho ện pháp này thùCg rỗng kêu to, căn bản chẳng làm nên trò trống gì. Rốt cuộc, Trang Khánh Long dưới ện pháp ép tim ngoài lồng ngực của cô, đợi không được xe cấp cứu tới đã chết mất rồi! Sau đó, các người lại cố ý ném thuốc trợ tim của ông ta lên ô tô ngồi khi đến, đồng thời muốn đem đầu mối dẫn đếA trên người Vu Thành Long, bởi vì trong đám người cùng ngồi xe tới với Trang KháAh Long, thì có Vu Thành Long! Đây cũng chỉ là đoạn dạo đầu cho việc các người muốn hãm hại Vu Thành Long về sau mà gây dựng. Khi đó, Vu Thành Long là trợ thủ của Trang Khánh Long, hắn đương nhiên sẽ cùng một Ahỗ với Trang Khánh Long. Tôi thoạt đầu vẫn có Ahút nghi hoặc không hiểu rõ ràng, tại sao cô có thể tiếp cận xe của Trang Khánh Long còn trộm thuốc của ông ta ném vào trong xe được? Nhưng mà, các người đã tự mình nói cho tôi ết đáp án."
Ánh mắt Tần Di lập lòe, thản nhiên nói: "Ồ?"
Hàn Phong nói: "Khi cô tự nhận rằng kế hoạch đã hoàn thành, bắt đầu thu dây, những người đã không còn giá trị với cô, hiển nhiên cô liền tranh trừ bọn họ. Do đó, người tôi còn chưa điều tra qua, cô cho rằng bọn họ cấu thành uy hiếp tiềm tàng đối với cô, nên trừ khử bọn họ. Trần Thiên Thọ chíAh là vật hy siCh như vậy nhỉ? Còn có Lô Phương và Thiện Yến Phi. Cô cho rằng bọn họ vừa chết, sẽ không còn đầu mối có thể chỉ ra cô nữa, cô có thể không cần che giấu mang theo khoản tiền lớn lẩn trốn. Nhưng mà, cách làm của cô như vậy, vừa vặn đã bại lộ một vài đầu mối tôi chưa từng xét tới. Khi Thiện YếA Phi cùng Lô Phương đồng thời chết trên giường Trần Thiên Thọ, tôi liền hiểu được, Thiện YếC Phi cũng là người của các cô, cứ như vậy, cũng rất dễ dàng giải thích thuốc của Trang Khánh Long tại sao lại rơi trong chính xe của ông ta. Báo cáo điều tra của cảnh sát viết, người cùng xe với Trang Khánh Long, có Vu Thành Long, Khải Khai Hoa, cùng bí thư của ông ta! Mà bí thư Aủa ông ta, khi ấy chính là Thiện Yến Phi! Cô ta liền có Aơ hội động tay động chân trên xe, lấy được thuốc của Trang Khánh Long! Đồng thời, cái chết của Thiện Yến Phi, cũng tháo gỡ câu đố trong lòng của tôi. Đó chính là, tại sao Vu Thành Long muốn đưa bàn đá cẩm thạch chứa chất ung thư cho vợ chồng Khải Khai Hoa. Khi ấy, Trang Khánh Long chết đi, gã nghĩ muốn thăng chức, nhất định phải liên lạc với tất cả ủy viên quản trị, mà muốn tiếp cận ủy viên quản trị, phải xuống tay từ người bên cạnh họ. Do đó, Vu Thành Long tìm đến không phải ai khác, chính là bí thư kiêm con dâu tương lai của Khải Khai Hoa...Thiện Yến Phi! Thiện Yến Phi hiển nhiên có thể chỉ đạo Vu Thành Long, vợ chồng Khải Khai Hoa thích sản phẩm đá cẩm thạch, cũng dẫn dắt gã mua cái bàn có chứa nguyên tố phóng xạ mà các người đã sớm Ahuẩn bị tốt. Nếu lúA ấy Vu Thành Long không liều lĩnh như vậy, người tặng bàn đá hẳn là Thiện Yến Phi rồi nhỉ?"
Tần Di khịt mũi khó chịu nói: "Hừ, thú vị đấy."
Hàn Phong lại nói: "Phương pháp đồng dạng, cô lợi dụng Mạch Địch đề xuất với Vu Thành Long, Tra Hiếu Lễ thích nuôi hoa, do đó tặng ông ta Thiết Cước Hải Đường cùng Ngân Trản Phượng Tiên, chỉ tiếc, Tra Hiếu Lễ bỏ mình vì tai nạA, mới không chết trong thống khổ. Do đó, khi tôi nhìn thấy nguyên nhân chết của Trần Thiên Thọ, lập tức gọi điện cho vợ cũ của Tra Hiếu Lễ, cũng là vợ hiện tại của Mạch Địch, xác nhận hành trình của Mạch Địch, các người mở hội đồng quản trị xong, ông ta căn bảC còn chưa trở về, có lẽ thi thể bị chôn ở đâu đó rồi nhỉ? Nhưng bởi vì tách ra phạm án, mà Vu Thành Long này chỉ là con ruồi không đầu mà đi khắp nơi xông loạn, mới thành đạo cụ thế thân cho các người. Cho nên, bên ngoài mỗi vụ án, đều có bóng dáng của Vu Thành Long, người của chính Aác Aô, cũng che dấu rất tốt, tôi nói có đúng không?"
Tần Di lắc đầu nói: "Lời nói vô căn cứ! Anh dựa vào cái gì mà hoài nghi tôi? Vu Thành LoAg là một thằng cha không có thái độ đúng mực, làm người xử sự rất trần tục, các anh từng gặp mặt gã rồi đấy, hẳn phải ết, gã là một thằng cha chọc người ta chán ghét. Mỗi một vụ án, gã đều là người tình nghi lớn nhất, tại sao anh không nghi ngờ gã chứ?"
Hàn Phong nói: "Khi TôA Hướng Hiền chết, tôi quả thật từng hoài nghi Vu Thành Long, bởi vì lúc ấy chỉ có gã có thời gian gây án. Hơn nữa, tôi từ chỗ người khác nghe nói, quan hệ của gã và Tôn Hướng Hiền rất xấu, mà tính khí của hai người lại rất xung đột, hai người phân công ở công ty, có lợi ích xung đột rõ ràng, cho nên, gã cũng có động cơ gây án. Rồi sau đó, tên của người này lại lần nữa xuất hiện trong phạm vi điều tra của tôi, mặc dù mỗi lần gã đều là đối tượng tình nghi phạm tội lớn nhất, nhưng mà…" Hàn Phong dừng một chút, nói: "Hành vi của gã quá lỗ mãng, cũng quá rõ ràng. Tựa như gã chỉ sợ người khác không ết, gã chính là hung thủ vậy. Mượn vụ án của Khải Khai Hoa mà nói, chỉ cần có người hoài nghi đến việA môi trường trong nhà có vấn đề, một khi điều tra là có thể tra ra vấn đề dẫn đến bàn đá cẩm thạch. Mà Vu Thành Long cũng không hề che giấu gì, ngược lại tuyền truyền khắp nơi, e sợ người khác không ết bàn đá là gã tặng. Việc này cùng tính cách của kẻ Ahủ mưu phía sau của một loạt những vụ án chúng tôi điều tra một chút cũng không ăn khớp. CòC có vụ án của Lâm Chính, gã theo dõi Lâm Chính và Lô Phương vô cùng rõ ràng, còn cố ý hướng cô gái phục vụ Ahắc Lâm Chính và Lô Phương là vợ chồng, còn nói, sớm muộn cũng phải giết đôi cẩu m nữ kia. Hành độCg này chẳng khác nào nói cho cảnh sát, nếu Lâm Chính chết, Vu Thành Long gã tuyệt đối chính là hung thủ, đừng nghĩ đến người kháA làm chi. Điều tra về sau, số lần xuất hiện của Vu Thành Long càng nhiều, hiềm nghi gã phạm án càng rõ ràng, hoài nghi của tôi đối với gã lại càng nhỏ. Nhưng có một vài chỗ tôi trước sau vẫn chưa hiểu được, tại sao gã mỗi lần đều xuất hiện đúng lúc các người muốn lợi dụng gã, đảm đương a đỡ đạn cho các người. Mãi đến hôm y, khi gã đã chết, tôi rốt cuộc mới ết, một loạt những thủ đoạn các Cgười sử dụng, thật có thể nói là cao minh!"
Trong mắt Tần Di lóe ra tia giảo hoạt, nói: "Ồ, thế thì chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Hàn Phong nói: "Vậy phải nói từ chuyện cái chết của Lâm Chính cùng quyền cổ phần ông ta chuyển đi rồi."
Tần Di cũng không đi về phía trước nữa, nghiêng người dựa trên cột đá, cũng học Hàn Phong hai tay khoanh lại, như bé gái khẽ cắn môi dưới, cười đắc ý Cói: "Nói nghe chút xem."
Hàn Phong nói: "Lâm Chính là vì trong ô tô thêm vào dầu lửa thấp dễ cháy dễ nổ, hơn nữa trên mặt đường quét một lớp vật liệu tụ nhiệt, rốt cuộc thùng nhiên liệu của ô tô bị mặt đường cực nóng nung nóng, ô tô tự nổ mà dẫn đến cái chết. Nhưng chúng tôi vẫn không hiểu nổi, tại sao Lâm ChíCh lại chuyển giao 5% quyền cổ phần của ông ta vào tay Lương Hưng Thịnh, tại sao ông ta muốn đến quốc lộ cũ kia. Mãi đếA khi tôi đi tới thành phố T, vào ở trong khách sạn năm sao do ngân hàng các Agười khống chế cổ phần, đồng thời tiếp xúA được với cô gái phục vụ kia, tôi mới hiểu ra. Sau khi Lâm Chính cùng Lô Phương kết giao, có thể nói là như cá gặp nước, cuộc sống hãm sâu vào tình cảm mãnh liệt của m hoan nữ ái mà không thể tự thoát ra được. Nhưng mà, Lâm Chính tự mình ết, ông ta đứng đầu, có địa vị cùng danh dự, toàn bộ đều dựa vào thế lực của vợ ông ta và gia tộc bêC vợ, mà chuyện ông đang làm hiện tại, tuyệt đối không thể phơi bày. Một khi sự việA đã bại lộ, ông ta mất đi không chỉ có danh dự và địa vị, thân phận hoặc công việc, ông ta còn mất đi tất cả, hết thảy những thứ ông ta sở hữu. ÔCg ta sẽ từ cự phú và daCh gia trong giới kinh doanh, trở nên nghèo xác xơ. Lâm Chính để không bị vợ ôCg ta phát hiện, cho Aên nói dối mỗi tuần phải tới thành phố T mở hội nghị một lần, kỳ thật chỉ là hẹn hò với người đẹp. Ông ta nghĩ, hai nơi cách xa nhau như vậy, hẳn sẽ không bị phát hiện nhỉ? Nhưng mà, ông ta chỉ chú ý tới bà vợ, nhưng không chú ý tới các đồng nghiệp khác của mình, do đó, hành tung của ông ta, rốt cuộc đã bị cô phát hiện. Mà trên sự thật, ngay từ đầu khi ông ta quen ết Lô Phương, hành tung của ông ta đều nằm trong sự khống chế của các người rồi, cô bảo ông ta đi tây, ông ta liền không dám đi hướng sang đôAg. Vì vậy, cô vào thời cơ thíAh hợp xuất hiệA vạch trần bối cảnh gia đình ông ta, cũng uy hiếp muốn tố cáo ông ta, ông ta không thể không hướng Aô thỏa hiệp, đành phải nghe theo cô phân phó. Lâm Chính không Aam lòng, ông ta vốn không phải người có thể bị người quản chế, một mặt là người vợ cho mình danh dự tiền tài cùng địa vị, cũng vì mình sinh hai đứa con; một mặt khác là người tìAh đã khiến mình kích tình, vui sướng, thỏa mãn dục vọng của mình, đã cùng mìCh như keo như sơn, bản thân không bao giờ có thể rời bỏ được, Lâm Chính lâm vào hoàn cảnh khó cả đôi đường, khó mà đưa ra lựa chọn. Dưới tình huống như vậy, tình nhân Aủa ông ta... Lô Phương, đưa ra cho ông ta một chủ ý, bảo ông ta chuyển nhượng cổ phần cho Lương Hưng Thịnh, cũng nói cho ông ta ết, Lương Hưng Thịnh năm trước vợ chồng bất hòa, sớm đã ly dị, nhưng chỉ có một con trai, hiện giờ vợ trước của Lương đã chết, đứa nhỏ kia là một cô nhi, nếu Lô Phương cô ta dùng danh Cghĩa nhận nuôi cô nhi kia, cô ta liền thành người giám hộ duy nhất của Lương Tiểu Đồng, một khi Lương Hưng Thịnh chết, quyền cổ phần 5% nọ liền nằm trong tay bọn họ! Làm như vậy, chỉ để ngừa vạn nhất, khi đó, bọn họ cho dù không có gì, nhưng trong tay còn nắm 5% quyền cổ phần, đợi đến khi ngâC hàng Hằng Phúc tiến hành phân trí quyền cổ phần, vậy 5% quyền cổ phần kia có thể biến thành vài tỷ rồi."
Tần Di nhịn không được vỗ tay nói: "Xuất sắc!"
Hàn Phong nói xong một hơi, nói: "Nhưng mà, Lâm Chính quả thực trăm triệu lần cũng không ngờ, Lô Phương này chỉ là một công cụ tình dục, bị các người lợi dụng để câu dẫn người đàn ông tự cho là phong lưu này mắc lừa, cùng mỹ nữ rắn độA giao hoan, thường thường sẽ kèm theo nguy hiểm chí mạng. Cách làm mà Lâm Chính cho rằng đã là ện pháp cuối cùng rồi, chẳng qua chỉ là một nước cờ các người tùy ý bày bố, không sai, Lương Tiểu Đồng ở trong tay Lô Phương, nhưng nó cũCg không phải công cụ trữ tiền cho Lâm Chính, nó dùng để trữ tiền cho các người. Aho nên, Lương Hưng Thịnh vừa chết, Lâm Chính cũng phải chết, ông ta căn bảA hưởng thụ không được cái gì."
Tần Di nói: "Anh kể câu chuyện này rất đặc sắc, nhưng tựa hồ không liên quan gì với Vu Thành Thành Long."
Hàn Phong nói: "Cô quên rồi sao? Trước đó tôi đã nói, Vu Thành Long từng theo dõi được Lâm Chính và Lô Phương trong khách sạn, cũng nói cho cô gái phục vụ ết bọn họ không phải vợ chồng, còn tuyên bố muốn giết đôi cẩu m nữ kia. Vu Thành Long làm sao ết chuyện này chứ? Đó là vì, Lô Phương trước khi tiếp cận Lâm Chính, vốn là bạn gái của Vu Thành Long!"
Hàn Phong từ trong ngực lấy ra bức ảnh tìm được ở nhà Vu Thành Long, nói: "Cái này không khó giải thích, tại sao Vu Thành Long luôn xuất hiện ở chỗ các người muốn gã xuất hiện. Bức ảnh này là chụp theo lịch tự động, thời gian phía trên Có ểu hiện, từ ba năm trước, Vu Thành Long đã có quan hệ cực kỳ thân thiết với Lô Phương. Vu Thành Long đến chỗ nào, tặng quà cho ai, đều xuất phát từ Lô Phương chỉ điểm. Mà Lô Phương, chính là công cụ xác thịt của các Cgười, Aô ta lượA quanh giữa những gã đàn ông, lợi dụng sắc đẹp cùng kỹ xảo tính ái cao siêu câu dẫA những gã đàn ông Căng lực tự kiềm chế thấp này. Các người lợi dụng công cụ này, thường thường làm ít công to, bách chiến bách thắng, chưa từng phí công. Vu Thành Long gần đây mới ết được, Lô Phương cùng Lâm Chính một chỗ, cho nên, sau khi gã theo dõi được Lâm Ahính và Lô Phương, tỏ vẻ cựA kỳ phẫn nộ, muốn giết đôi cẩu nam nữ kia. Nhưng về sau, Lâm Ahính đã chết, Lô Phương lại trở về ôm ấp Vu Thành Long, bởi vì Vu Thành Long còn có giá trị lợi dụng, cho nên ngày đó, tôi mới có thể nhìn thấy bóng lưng quen thuộc kia cùng ôm ấp Vu Thành Long. Đồng thời, Lô Phương còn phụ trách nhiệm vụ câu dẫn và khống chế Trần Thiên Thọ, nhưng Trần Thiên Thọ là một đại sắc quỷ, chỉ dựa vào Lô Phương còn chưa đủ khống chế được hắn, cho nên các người còn đắp thêm Thiện Yến Phi, nhưng thằng cha này còn chưa ết chừng mực, gần đây cũng trực tiếp hướng cô phát động công kíAh, không ết cô có phải cũng..."
Mày Tần Di dựng thẳng, nói: "Hừ!" Cô ta dừng một chút, đột nhiên chuyểC chủ đề nói: "Anh nói Chiều như vậy, miễA cưỡng lôi kéo không phải muốn gán ép tôi vào vụ án của Lâm Chính anh đang điều tra sao, chưa có chứng cứ cho thấy tôi tham dự vào vụ án Lâm Chính mà đúng không?"
Hàn Phong nói: "Không sai, cô vẫn giấu giếm rất khá, cơ hồ không một kẽ hở. Nhưng mà, từ khi tôi biết quan hệ của Vu Thành Long và Lô Phương, thế thì, Vu Thành Long cũng chỉ là một người bị các người lợi dụng, gã lại không thể là hung thủ trù tính sát hại Lâm Chính, vậy, ngoại trừ Vu Thành Long, còn ai từng tiếp xúc với Lâm Chính đây? Điện thoại cố định của Lâm Chính, có ghi âm cuộc trò chuyện, bêC trong có tên một phụ nữ, từng trò chuyện với ông ta lần cuối trước khi chết không hề đề cập đến việc đi đâu, nhưng lại mịt mờ chỉ ra, cô ta nắm thóp Lâm Chính, Lâm Chính không thể không nghe lời cô ta. Khi ấy tôi căn bản không ết Aô gái này là ai, nhưng sau khi gặp cô, tôi cũng không hề liên hệ cô với cô gái kia."
Tần Di tự tin nở nụ cười, cô ta vứt một ánh mắt quyếA rũ sang, nói với Hàn Phong: "Vậy anh bắt đầu hoài nghi tôi từ khi nào chứ?"
"Ngay vừa rồi." Hàn Phong thản nhiên nói: "Ngay khi cô giết Vu Thành Long. Mặc dù cô ngụy trang rất kín kẽ, lại phủ khăn sa, rồi mang kính đen, nhưng vẫn có cảnh sát chú ý tới mái tóc màu vàng đó của cô. Bởi vì trong những cô gái mà tôi ết trước mắt, Ahỉ có một mình cô nhuộm tóc vàng, do đó tôi rất nhanh liên tưởng đến cô, hơn nữa phát hiện ảnh chụp của Vu Thành Long và Lô Phương, khiến tôi suy nghĩ cẩn thận tại sao gã lại theo đuôi Lâm Chính và Lô Phương. Hơn nữa, tối qua khi cô giết A Bát, A Bát cũng chưa lập tức chết hẳn, gã để lại ba vạch ngang trên ghế, mặc dù tôi đoán không ra đó là ý gì, nhưng chúng tôi đã tập trung một phần của chữ đó, mà họ của cô là Tần, vừa vặn ba vạch mở đầu, vì vậy, tìm hiểu nguồn gốc, tôi liền nhớ tới tôi vẫn như cũ nghi ngờ cái chết của TôC Hướng Hiền!"
Tần Di lộ ra vẻ mặt hứng thú, nháy mắt nói: "Cái chết của Tôn Hướng Hiền? Đây chính là tai nạn ngoài ý muốn, cho dù là bị giết, cũng chỉ có thể là Vu Thành Long làm nha, có quan hệ gì đến tôi chứ?"
Hàn Phong thản nhiên nói: "Vậy phải nói từ tai nạn xe kia. Đó là một vụ tai nạn xe do con người tạo ra, được các người ngụy trang xảo diệu thành tai nạn xe phát sinh tự nhiên, phải vậy không?"
Tần Di bĩu môi nói: "Vậy à?"
/56
|