Đồ Kỳ, trong câu nói Hung Nô có hàm nghĩa chính trực, trung nghĩa.
Nhưng, chính trực cũng được mà trung nghĩa cũng được, chẳng có chút nào liên quan đến Loan Đề Đồ Kỳ. Sinh ra muộn hơn Loan Đề Đầu Man hai năm, chỉ có thể làm một Tả Hiền Vương. Theo lý mà nói, Tả Hiền Vương này thông thường đều là người kế tục của Thiền Vu mới có thể đảm nhận, nhưng lúc đó lúc Đầu Man đăng ngôi Thiền Vu, vẫn chưa có con trai nối dõi, đành để cho Đồ Kỳ tạm thời đảm nhiệm. Cho nên trong lòng Đồ Kỳ trước nay luôn luôn tồn tại một ý nghĩ.
Hiện nay, Đầu Man có mười sáu đứa con trai, đã lờ mờ lộ ra ý muốn thay đổi Tả Hiền Vương.
Sở dĩ vẫn chưa động đến lão, là vì đại quân trong tay Đồ Kỳ và người Nguyệt Thị ở phía sau. Đồ Kỳ hiểu rất rõ, không chỉ là Đầu Man nhìn chăm chăm vào lão, cả ba người còn lại trong Tứ Giáp đều nhìn chằm chằm vào lão. Tà Hàn không chỉ là sợi dây gắn bó giữa lão với người Nguyệt Thị, mà còn liên quan đến thể diện của lão. Cho dù là Đồ Kỳ không sủng ái Tà Hàn, cũng không thể không xuất binh ứng cứu, nếu không sẽ bị người khác đàm tiếu.
Những dây dưa lằng nhằng đó, tuyệt đối không phải một câu nói mà nói rõ ràng được.
Sau khi thiêu cháy thi thể binh sĩ sở thuộc Bồ Nô, trong lòng Bồ Kỳ rất không thoải mái.
Lão ngồi một mình trong lều trại uống rượu sầu.
Vốn cho rằng đất Phú Bình nhỏ bé này, thậm chí không cần đến lão ra tay, dựa vào ba nghìn kỵ binh Bồ Nô là có thể đánh chiếm dễ như bẻ cành khô.
Nào biết đến bóng dáng của tường thành Phú Bình còn chưa thấy, Bồ Nô đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
Bọn Tần mọi rợ có người tài ư?
Đồ Kỳ không ngông cuồng như quân Bồ Nô, sau khi nghe miêu tả tỉ mỉ về bại quân, sau khi đến thung lũng, lão dứt khoát vượt lên trước, đóng quân ở đó, để tránh đối phương lại dùng quỷ kế gì nữa. Đồng thời, lão cũng không lập tức hạ lệnh tấn công mà tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục.
Trên đồi Bạch Thổ có bao nhiêu quân Tần?
Đồ Kỳ đã nghe ngóng rõ ràng, không đến hàng nghìn hàng vạn như đám bại quân kia nói, chẳng qua cũng chỉ mấy trăm quân Tần, còn lại toàn bộ đều là dân phu.
Cờ quạt xuất hiện trên vách núi hôm qua cũng là do Lưu Khám lệnh cho dân phu dựng lên.
Trong lúc hoảng loạn, rất khó nhìn xem đối phương rốt cục có bao nhiêu người. Thế cho nên rất nhiều bại binh đều tưởng rằng số lượng quân Tần ít nhất cũng đến hai ba nghìn.
Mà cũng cứ coi như có người nhìn ra mánh khóe này, cũng sẽ không nói thẳng ra.
Dù sao thì mấy nghìn quân mà bị mấy trăm quân đánh bại, nói ra cũng không được hay cho lắm. Theo kế hoạch của Đồ Kỳ, sau một đêm nghỉ ngơi, rạng sáng ngày mai sẽ bắt đầu tấn công dữ dội không ngừng nghỉ vào đồi Bạch Thổ. Tốt nhất là có thể một đòn phá vỡ phòng ngự của đồi Bạch Thổ, tiến thẳng vào huyện thành Phú Bình.
Chỉ có như vậy mới có thể chứng tỏ bản lĩnh của hắn.
Cũng chỉ có như vậy mới có thể khiến cho những người khác nhìn vào không dị nghị. Sự thất bại của Bồ Nô, không phải là ta không có bản lĩnh, mà là vì đối thủ quá mạnh mà thôi. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
Nhưng đối thủ lớn mạnh như vậy vẫn bị ta đánh bại trong chớp mắt.
Chỉ là đánh bại đồi Bạch Thổ, vẫn còn thành Phú Bình. Đồ Kỳ phát hiện, lúc này ra quân cứu viện Tà Hàn, có lẽ không dễ dàng như lão tưởng tượng.
- Truyền lệnh Thiên phu trường các bộ đến đại trướng nghị sự!
Đồ Kỳ uống một ngụm rượu, lệnh cho thân binh truyền lệnh xuống dưới. Sau đó, lão lại rút ra một bản đồ da trâu, trong lều quân quan sát.
Một lát sau, các bộ đông quân lần lượt kéo đến quân trướng, phân thành hai bên.
- Bọn Tần mọi rợ trên đồi Bạch Thổ, vô cùng xảo quyệt!
Đồ Kỳ vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Sự thất bại của Bồ Nô, cố nhiên là bại ở chỗ thiếu cảnh giác, nhưng cũng không thể phủ định, quân Tần mọi rợ thật sự có bản lĩnh.
- Đại vương, trước khi lâm trận, hà cớ phải đề cao chí khí của người khác, hạ thấp uy phong của mình?
Một gã thiên phu trường đứng lên nói to:
- Ngày mai ta nguyện làm quân tiên phong, cổ vũ tinh thần tiến đến đồi Bạch Thổ, đại vương không cần lo lắng như vậy!
- Thi Trục Hầu không hổ là dũng sĩ Hung Nô ta, quả nhiên thẳng thắn. Hôm nay ta gọi các ngươi đến, chính là vì bàn bạc làm thế nào để cổ vũ tinh thần tiến đánh đồi Bạch Thổ. Thi Trục hầu, ngươi đã chủ động xin đi, vậy ta lệnh cho ngươi làm tiên phong, sáng sớm ngày mai xuất phát, tiến hành tấn công.
Dũng sĩ các bộ đều cần phải chuẩn bị kĩ càng, tấn công liên tục không ngừng vào đồi Bạch Thổ...
Thi Trục Hầu, ta biết ngươi rất dũng cảm, nhưng tuyệt đối không thể lơ là. Nếu không ngươi sẽ bước vào vết xe đổ của Bồ Nô. Một khi bắt đầu tấn công, không có lệnh của ta, các bộ không được tự ý dừng lại, thậm chí là lùi lại. Ta sẽ tự mình đôn đốc, tất cả những người lùi bước khi lâm trận, giết không tha!
Thi Trục Hầu là tên của người Hung Nô.
Ngoại trừ một số ít quý tộc có họ, đa số người Hung Nô chỉ có tên. Thi Trục Hầu này cũng coi như là khác loại với người Hung Nô, thân cao chín thước, cao lớn vạm vỡ, vô cùng mạnh mẽ. Gò má cao, trên gương mặt còn xăm hình đầu sói. Bộ râu như kim thép, được ánh nến chiếu sáng, càng hiện ra một loại khí chất dữ tợn và đáng sợ.
Nghe Đồ Kỳ nói như vậy, Thi Trục Hầu cũng không nói gì nữa.
Đồ Kỳ nói:
- Bây giờ ta sắp xếp thứ tự tấn công các bộ... Bộ đội sở thuộc Thi Trục Hầu là thê đội đầu tiên, hai bộ Lư, Khưu Phù Vưu làm yểm trợ hai bên sườn, một khi Thi Trục Hầu tiến công có gì bất lợi, hai bộ các ngươi lập tức tiếp tay, dẫn binh lực vào trận đồi Bạch Thổ.
Hai tên tướng lĩnh Hung Nô đứng dậy, đấm ngực nhận lệnh.
/16
|