Thủy Hoàng đế nghi hoặc nhìn Triệu Cao, không nói gì. Chuyện này sao ông quên được chứ! Năm xưa tại Bác Lãng Sa nếu không có bão cát lớn có thể khiến Thiết chùy nhìn lầm xa giá, thì chỉ sợ tính mạng của ông đã khó bảo toàn. Chuyện này in sâu trong ký ức của Thủy Hoàng đế, nhưng ông không nhớ rõ chuyện đã qua nhiều năm như vậy, sao đột nhiên Triệu Cao lại nhắc tới chứ?
- Lúc đó mặc dù khoảng cách cực xa, nhưng lão nô vẫn mơ hồ thấy rõ bóng dáng của thích khách. Thích khách kia có thân hình vô cùng to lớn, sức mạnh kinh người. Sau này lão nô đã phái Xa sĩ của Trung xa phủ đi truy tìm, tại Mạnh Trư Trạch bị gặp phục kích, đối phương dùng tiễn Phi phù, hơn nữa lại có liên nỏ Đại Hoàng Sâm sau được cải biến thành cường cung mười hai thạch. Mũi tên trên thi thể của Xa sĩ Trung xa phủ rất tương đồng với tên mà Lưu Lang Trung dùng.
Thủy Hoàng đế nghe xong hàng lông mày chau lại.
- Ý của ngươi là...
- Lão nô không có ý gì khác, chỉ là nghĩ cảm thấy trùng hợp thôi. Mạnh Trư Chạch kia nằm ngay giao giới giữa quận Nãng và quận Tứ Thủy, là con đường đi thông tới huyện Bái. Trên đời này, người có sức mạnh như thích khách kia không nhiều lắm, về phần thần lực kinh người giống như thích khách vậy, thì lại càng ít. Lão nô sau này từng truy tra việc này, nhưng tung tích thích khách như đá chìm đáy biển. Bệ hạ, không phải lão nô hoài nghi Lưu Lang trung, nhưng...
Triệu Cao ngoài mặt và trong lòng biểu hiện khác nhau, cho nên cũng sẽ không để Lưu Khám được đắc ý. Lão nhận ra Thủy Hoàng đế cực kỳ coi trọng Lưu Khám, tuy rằng chưa chăc đã có thể gây được gì nhưng ít nhất có thể mang lại cho Thủy Hoàng đế sự cảnh giác. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm c.o.m
Chỉ là vài câu nói bâng quơ có chủ ý của lão lại không gặp thời rồi. Thủy Hoàng đế cau mày:
- Triệu Cao, ngươi qua đây!
Triệu Cao sợ hãi tiến lên hai bước, nhưng không chờ lão đứng vững, Thủy Hoàng đế bất chợt cầm chặn giấy bằng Thanh đồng lên, hung hãn đập vào đầu lão.
- Lão già ngươi đúng là ăn nói năng xằng bậy!
Thủy Hoàng đế cả giận nói:
- Năm thứ ba mươi, lúc đó con trai Lưu thị bao nhiêu tuổi hả? Mười lăm tuổi mà thôi. Lúc ấy hắn vừa được trẫm đặc xá tội danh không lâu, còn đi tới phương Bắc cầu phương thức làm rượu Yến. Lúc trẫm bị hành thích tại Bác Lãng Sa thì hắn đã ở Cố Triệu rồi, chẳng lẽ bảo hắn phân thân đi ám sát trẫm sao?
- A....
Triệu Cao lập tức cứng họng không giải thích được. Cũng khó trách, nếu Thủy Hoàng đế đã quyết tâm sử dụng Lưu Khám, thì sao không từng đi tìm hiểu về hắn chứ? Vốn là nếu Triệu Cao không đề cập tới việc Bác Lãng Sa, không chừng Thủy Hoàng đế thật sự sẽ nghi ngờ Lưu Khám, nhưng cũng may lúc trước Lưu Khám khi ở huyện Hoài từng có quan điệp thông quan có thể chứng minh. Kể từ đó, Thủy Hoàng đế đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của Triệu Cao, nhưng đồng thời cũng bởi vì nguyên nhân này mà giận tím mặt:
- Xuất thân lai lịch của con trai Lưu thị đều do Nhâm Hiêu trình báo, cũng là do Nhị Mông Khanh gia đứng ra đảm bảo. Lão gia hỏa ngươi không phải là muốn nói cho trẫm biết việc thống soái hai biên giới Nam Bắc cũng là do hắn tham dự việc ám sát đấy chứ? Nếu không niệm ngươi xưa nay có khổ công thì đã đã chém đầu chó của ngươi rồi. Đừng có nói lời vô nghĩa trước mặt trẫm nữa, mau đi gọi Lý Tư lại đây.
/16
|