Galahad khi thấy Lâm Linh và Parsifal xuất hiện ở chỗ hắn thì cũng chẳng có biểu hiện kinh ngạc gì. Vì hắn đang khổ não vì chưa thể tìm ra được vị trí của chén thánh. Để che dấu lý do tới của bản thân, Lâm Linh không thể làm gì khác hơn là nói dối rằng Arthur bảo bọn họ tới đây. Galahad thấy trước mặt mình chính là vương hậu tương lai, hơn nữa hắn lại hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra bên ngoài, tâm địa lại thiện lương nên không hề hoài nghi nàng.
Trong lòng Lâm Linh hiện giờ vô cùng lo lắng cho tình hình hiện tại của Arthur, nhưng nàng buộc phải giữ cho mình một trạng thái tỉnh táo. Chỉ có như vậy, nàng mới có thể suy nghĩ kỹ vấn đề. Nếu như nơi này chính là chỗ của chén thánh, vậy thì nhất định sẽ để lại dấu vết liên quan đến nó. Ngay lúc nàng đang trăm mối tơ vò, đột nhiên nàng nghĩ tới một chuyện vô cùng quan trọng.
“Đúng rồi, tương truyền chén thánh chính là ly rượu mà chúa Jesus và 12 môn đồ sử dụng vào bữa tối cuối cùng trước ngày Jesus bị đóng đinh trên giá chữ thập, theo các cậu thì có thấy nó liên quan đến Thánh Kinh không? Không chừng trong Thánh Kinh có thể cho ta một chút manh mối gì đó?”
Galahad ngẩn người, đột nhiên vẻ mặt sáng bừng lên:“Đúng rồi, sao tôi lại không nghĩ tới điều đó nhỉ!”
“Nhưng…” Lâm Linh nâng cằm phân vân,“Hiện giờ chúng ta không có Thánh kinh. Tôi thì chỉ nhớ linh tinh vài mấu.”
“Không sao,” Galahad mỉm cười trấn an nàng,“Từ nhỏ ta đã học thuộc làu làu được Thánh kinh rồi.”
“Thật?” Lâm Linh mừng rỡ, hóa ra kỵ sĩ hoàn mỹ nhất cũng chính là một cuốn Thánh kinh sống! Chẳng trách cậu ấy được chọn là người đi tìm chén thánh!
Galahad theo lời Lâm Linh, nhanh chóng đọc thuộc làu từng chi tiết câu chuyện trong Thánh kinh… Còn Lâm Linh thì dựng đứng hai lỗ tai lên, chỉ sợ sẽ bỏ mất đi một chi tiết nhỏ nào đó.
“Ngày ấy vì yêu chúng ta, dùng máu của chính mình để chúng ta có thể thót khỏi được những tội ác.”
“Theo luật, phàm mọi thứ đều được dùng máu để rửa sạch, nếu như không chảy máu, tội sẽ không được đặc xá.”
“Vì vậy ngài để máu lại trên thập giá, gìn giữ hòa bình…”
Không biết tại sao, càng nghe, Lâm Linh lại càng cảm thấy kinh hồn táng đảm, một cảm giác cực kỳ bất an như một con độc xà quấn chặt lấy trái tim nàng, cơ hồ sẽ khiến nàng phải thốt lên “Đừng đọc tiếp nữa” vậy… Như có cùng một cảm giác với nàng, Galahad đột nhiên dừng lại không đọc tiếp nữa. Lâm Linh hoang mang nhìn hắn, chỉ thấy biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp của hắn vô cùng kỳ quái, nhưng ánh mắt lại toát lên ánh sáng kiên định.
“Sao cậu không đọc tiếp nữa, Galahad?”
“Vì, ta đã hiểu rõ Thượng Đế muốn nói gì.” Hắn bỗng nhiên đứng dậy, nhanh chóng rút trường kiếm nhắm ngay
Trong lòng Lâm Linh hiện giờ vô cùng lo lắng cho tình hình hiện tại của Arthur, nhưng nàng buộc phải giữ cho mình một trạng thái tỉnh táo. Chỉ có như vậy, nàng mới có thể suy nghĩ kỹ vấn đề. Nếu như nơi này chính là chỗ của chén thánh, vậy thì nhất định sẽ để lại dấu vết liên quan đến nó. Ngay lúc nàng đang trăm mối tơ vò, đột nhiên nàng nghĩ tới một chuyện vô cùng quan trọng.
“Đúng rồi, tương truyền chén thánh chính là ly rượu mà chúa Jesus và 12 môn đồ sử dụng vào bữa tối cuối cùng trước ngày Jesus bị đóng đinh trên giá chữ thập, theo các cậu thì có thấy nó liên quan đến Thánh Kinh không? Không chừng trong Thánh Kinh có thể cho ta một chút manh mối gì đó?”
Galahad ngẩn người, đột nhiên vẻ mặt sáng bừng lên:“Đúng rồi, sao tôi lại không nghĩ tới điều đó nhỉ!”
“Nhưng…” Lâm Linh nâng cằm phân vân,“Hiện giờ chúng ta không có Thánh kinh. Tôi thì chỉ nhớ linh tinh vài mấu.”
“Không sao,” Galahad mỉm cười trấn an nàng,“Từ nhỏ ta đã học thuộc làu làu được Thánh kinh rồi.”
“Thật?” Lâm Linh mừng rỡ, hóa ra kỵ sĩ hoàn mỹ nhất cũng chính là một cuốn Thánh kinh sống! Chẳng trách cậu ấy được chọn là người đi tìm chén thánh!
Galahad theo lời Lâm Linh, nhanh chóng đọc thuộc làu từng chi tiết câu chuyện trong Thánh kinh… Còn Lâm Linh thì dựng đứng hai lỗ tai lên, chỉ sợ sẽ bỏ mất đi một chi tiết nhỏ nào đó.
“Ngày ấy vì yêu chúng ta, dùng máu của chính mình để chúng ta có thể thót khỏi được những tội ác.”
“Theo luật, phàm mọi thứ đều được dùng máu để rửa sạch, nếu như không chảy máu, tội sẽ không được đặc xá.”
“Vì vậy ngài để máu lại trên thập giá, gìn giữ hòa bình…”
Không biết tại sao, càng nghe, Lâm Linh lại càng cảm thấy kinh hồn táng đảm, một cảm giác cực kỳ bất an như một con độc xà quấn chặt lấy trái tim nàng, cơ hồ sẽ khiến nàng phải thốt lên “Đừng đọc tiếp nữa” vậy… Như có cùng một cảm giác với nàng, Galahad đột nhiên dừng lại không đọc tiếp nữa. Lâm Linh hoang mang nhìn hắn, chỉ thấy biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp của hắn vô cùng kỳ quái, nhưng ánh mắt lại toát lên ánh sáng kiên định.
“Sao cậu không đọc tiếp nữa, Galahad?”
“Vì, ta đã hiểu rõ Thượng Đế muốn nói gì.” Hắn bỗng nhiên đứng dậy, nhanh chóng rút trường kiếm nhắm ngay
/161
|