Cho nên lúc trước, đám người Lạc Bắc vẫn cảm thấy, công hiệu lớn nhất của Thần Kiêu pháp giới tương đương với một cái pháp bảo giữ mạng. Nếu có chuyện nguy hiểm thì có thể để cho phân thân đi làm. Dù sao thì phân thân bị phá hủy cũng tương đương với việc mất đi một cái pháp bảo. Sau khi thôi không điều khiển cái pháp bảo đó có thể d s tu luyện, hồi phục tu vi của mình. Khi tu vi hồi phục tới một trình độ nhất định thì có thể sử dụng Thần Kiêu pháp giới để tạo ra một cái phân thân mới.
Nhưng khi trầm tư trước Linh tuyền, Lạc Bắc cảm thấy cái Thần Kiêu pháp giới còn có nhiều ý nghĩa hơn nữa.
Bởi vì hóa thân của Thần Kiêu pháp giới tạo ra cũng như một cái thân thể có thể tu luyện. Có thể nói, phân thân cũng có thể hấp thu linh khí của trời đất, chuyển hóa thành chân nguyên để giữ trong người.
Mà thân thể bản tôn của Lạc Bắc chẳng khác nào một người tu đạo mất đi rất nhiều chân nguyên. Cho dù không tu luyện thì với sự tuần hoàn chân nguyên trong cơ thể cũng sẽ từ từ hấp thu linh khsi của trời đất chuyển hóa thành chân nguyên. Không đi tu luyện, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn cũng sẽ từ từ hồi phục. Chỉ có điều tốc độ hồi phục sẽ chậm hơn nhiều.
Như vậy khi Lạc Bắc sử dụng phân thân hoạt động, có thể cho bản tôn từ từ hồi phục. Chỉ cần thời gian đủ, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn sẽ từ từ hồi phục tới mức tạo ra phân thân.
Bản tôn tự nhiên hấp thu linh khí của trời đất. Hơn nữa phân thân tu luyện so với chỉ có một mình bản tôn tu luyện sẽ nhanh hơn một chút.
Hiện tại Lạc Bắc có thể cảm giác được bản thân phải đột phá tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh. Một vạn ba nghìn chư thiên trong cơ thể đã trữ đầy chân nguyên. Khi chân nguyên tích trữ trong cơ thể tới lúc không còn thêm được nữa mới có thể có sự thay đổi, phá tan bức tường đạt tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Mà hiện tại mỗi một cái chư thiên trong cơ thể của Lạc Bắc cũng giống như THức Hải, vô cùng rộng lớn. Để cho một vạn ba nghìn chư thiên trữ đầy chân nguyên mất một thời gian rất lâu.
Lạc Bắc thầm tính nếu không có sự giúp đỡ của đan dược, chỉ một mình hắn hấp thu linh khí của trời đất tu luyện thì cho dù dưới cây Thông Tiên diệu thụ có đầy linh khí, chẳng khác nào tu luyện ngay tại chỗ linh mạch phun ra mà để lấp đầy một vạn ba nghìn chư thiên cũng phải mất bảy, tám mươi năm.
Cái thời gian đó mặc dù nghe có chút khủng bố nhưng sự thật đúng là như vậy. Bởi vì với tốc độ tăng tu vi của Lạc Bắc tương đương với người tu đạo Nguyên Anh đại thành đạt tới Độ Kiếp kỳ. Có người tu đạo Nguyên Anh đại thành mất mấy trăm năm tới khi tuổi thọ của Nguyên Anh cạn kiệt vẫn không thể đạt tới Độ kiếp kỳ.
Hơn nữa, trong bảy, tám mươi năm đó vẫn có thể chiến đấu với người khác, tiêu hao rất nhiều chân nguyên.
Tu vi càng cao, tiến cấp càng khó.
Mà theo lý thuyết nếu muốn tu vi đột phá thì tốt nhất là bế quan. Nhưng trên thực tế thì phần lớn người tu đạo giống như một thứ ruồi mới nghe tới có thiên tài địa bảo xuất hiện là lập tức bu tới muốn cướp đoạt bất chấp tổn thất chân nguyên. Bởi vì với linh khí ẩn chứa trong thiên tài địa bảo có khi tương đương với cả mấy chục năm khổ tu.
Mà người tu đạo cấp bậc Lạc Bắc khi chân nguyên trong cơ thể kiệt quệ càng nhiều, khi tu luyện hấp thu linh khí trời đất, bổ sung chân nguyên lại càng nhanh. Cái này tương đương với một cái bình tràn ngập thuốc, ngươi muốn cho thêm một viên vào cũng khó. Nhưng nếu một cái bình rỗng, bỏ thuốc vào đó lại là chuyện vô cùng dễ dàng.
Cho nên Lạc Bắc nghĩ sau khi hóa ra phân thân liền mặc kệ nó ở đó rồi sau đó dốc sức tu luyện bản tôn. Như vậy, đợi cho tới khi bản tôn hồi phục liền để cho phân thân tan rã hòa vào trong cơ thể rồi sau đó tạo ra một cái phân thân mới. Cứ như vậy, cơ thể của bản tôn giống như một cái bình, tốc độ tu luyện cực nhanh. Lặp đi lặp lại quá trinh đó, tốc độ tu luyện có lẽ so với khi tu luyện bình thường còn nhanh hơn mấy lần.
Như vậy chẳng khác nào gặp một cái cơ may. Có khả năng chỉ cần chưa tới một, hai chục năm liền có thể tấn công tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Có thể nói ý nghĩa của Thần Kiêu pháp giới đối với Lạc Bắc không chỉ là một cái pháp bảo giữ mạng mà còn có thể tăng tốc độ tu luyện.
Hơn nữa, nếu bản tôn hoàn toàn hồi phục, Lạc Bắc cũng có thể lựa chọn không để cho phân thân và bản tôn dung hợp, có thể tiếp tục điều khiển phân thân làm việc. Ví dụ như phân thân hành động cách cả ngàn dặm, bản tôn ở lại trấn thủ Thương lãng cung. Dù sao thì phân thân cũng chẳng khác nào một cái pháp bảo, có thể bỏ đi bất cứ lúc nào.
Như thế cũng không sợ sau khi bản thân ra ngoài, kẻ địch thừ cơ lọt vào. Hơn nữa còn đánh lạc tầm mắt của đối phương khiến cho đối thủ không phát hiện được hành tung thật sự của mình.
Tác dụng của Thần Kiêu pháp giới rất lớn cho nên hiện tại Lạc Bắc không muốn người khác biết mình có cái pháp bảo này.
Cho nên Lạc Bắc đã căn dặn những người biết không được nói với bất cứ ai. Hiện tại cái phân thân của Lạc Bắc được Thần Kiêu pháp giới tạo ra một cái đạo bào màu vàng. Bên ngoài phủ thêm một cái pháp y màu đen.
Cái pháp y đó là một cái pháp bảo Lạc Bắc hỏi mượn Vũ Sư Thanh, tên là Thiên huyền pháp y, có cấp bậc không cao. Tuy nhiên nó lại có công hiệu che giấu khí tức và pháp lực dao động. Hơn nữa, nó còn tản ra một vầng ánh sáng màu đen. Bởi vì kim thân của Lạc Bắc có màu sáng bóng như ngọc nên cho dù Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh cũng không nhận ra giữa bản tôn và phân thân có gì khác biệt.
....
- Chưởng giáo Lạc Bắc!
Trong khoảng khắc, hai tên đệ tử Nga Mi tới trước mặt phân thân của Lạc Bắc. Hai tên đệ tử đó đều là những kẻ được Vũ Sư Thanh tự tay truyền thụ, hơn nữa khi ở Thương Lãng cung cũng đã gặp Lạc Bắc cho nên mới gặp đã nhận ra hắn. Chỉ có điều bọn họ không biết trước mặt là phân thân của hắn. Bình thường người tu đạo và Yêu tộc trong Thất Hải đều quen gọi Lạc Bắc là Yêu vương. Nhưng đám đệ tử Nga Mi lại thích gọi Lạc Bắc với một cái thân ph khác. Bởi vì trong suy nghĩ của họ thì liên minh với chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai so với liên minh một người đứng đầu yêu tộc còn dễ chấp nhận hơn. Sau khi thi lễ với Lạc Bắc, hai tên đệ tử Nga Mi dẫn hắn vào bên trong, đồng thời nói với hắn:
- Hiện tại sư tôn tới một thị trường giao dịch, chắc không có trong sư môn. Có điều sư tôn đã căn dặn nói rằng đồ vật mà lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa đưa tới đã chuyển về Thương Lãng cung.
- Đây là cái gì?
Trong một cái động bên dưới động phủ ngầm của Bích Căn sơn nhân, Lạc Bắc nhìn mười lăm hạt châu màu đen trong một cái túi tơ màu xanh mà hỏi.
Đừng gần bên cạnh hắn là một bóng người gần như trong suốt, hơi thở và pháp lực dao động được che giấu rất tốt. Người đó chính là Thống lĩnh Ảnh La Sát - Nguyệt Ẩn.
Lạc Bắc vẫn mặc cái pháp y màu đen, rõ ràng là phân thân. Chỉ có điều cho dù với tu vi và con mắt của Nguyệt Ẩn cũng không nhận ra.
Hiện tại mười lăm hạt châu màu đen đó chính là một trong những vật mà lão đầu tử Bán Diện Nhân Ma của Trạm Châu Trạch Địa gửi cho hắn. Những hạt châu đó to bằng quả trứng chim bồ câu, bề mặt sáng bóng, nhìn giống như một thứ trân châu màu đen. Tuy nhiên chúng lại tản ra từng làn hơi thở lạnh lẽo. Hơn nữa Lạc Bắc hiểu rõ, thứ mà lão đầu tử đưa tới chắc chắn không phải là một vật tầm thường.
- Cái này chính là quả Quỷ Kiểm hoa. - Nguyệt Ẩn trả lời Lạc Bắc:
- Quỷ Kiểm hoa là một thứ hoa cỏ độc đáo của Trạm Châu Trạch Địa chúng ta, sinh trưởng ở nơi có khí âm lệ cực nhiều. Cứ trăm năm chúng mới nở hoa, ngàn năm mới kết quả. Những trái của chúng ẩn chứa khí âm lệ kinh người, ngoài ra còn có một thứ dược tính mê hoặc thần hồn cực mạnh. Cho dù người tu đạo có tu vi cực cao trong Ma môn chúng ta cũng không thể nào ngăn cản nổi. Nếu muốn luyện hóa cũng rất dễ tẩu hỏa nhập ma.
- Lão giao cho ta Quỷ Kiểm hoa để dùng vào việc gì? - Lạc Bắc tập trung nhìn hơn mười viên tinh thạch trong suốt màu vàng trên bàn:
- Còn đây là cái gì?
Nguyệt Ẩn nói:
- Thứ này là Thiên Nguyên hoàng tinh.
- Thiên Nguyên hoàng tinh?- Lạc Bắc hơi giật mình.
Mười viên tinh thạch trong suốt trước mặt hắn đều có hình lục lăng như được thiên nhiên hình thành, dài tới hai thước. Mỗi một viên đều hết sức nặng.
Đối với Thiên Nguyên hoàng tinh, lúc trước Lạc Bắc có đọc qua một chút giới thiệu trong điển tịch.
Thiên Nguyên hoàng tinh có tính chất vô cùng cứng rắn, thậm chí còn hơn cả Hỗn Nguyên tinh kim và Huyền Thiên ô kim. Sử dụng nó để luyện chế phôi của pháp bảo thì cho dù loại nào cũng sẽ rất rắn chắc. Nó là một thứ nguyên liệu để luyện chế pháp bảo còn hơn cả Hỗn Nguyên tinh kim và Huyền thiên ô kim.
Nhưng đáng tiếc là loại tinh thạch này có thứ tính chất quái dị. Nó có một thứ đặc tính đó là sau khi bị chân hỏa nấu chảy, đông lại thì mặc dù mức độ cứng rắn tăng lên nhưng lại hết sức giòn, chỉ cần va chạm mạnh là vỡ vụn. Một thứ đặc tính nữa của nó là mức độ phù hợp với nguyên khí của trời đất so với các thứ kim loại khác kém hơn nhiều, rất khó dung hợp với các loại tinh kim khác. Hơn nữa, nó không thể giữ hay dung hợp các loại nguyên khí của trời đất.
Với hai thứ đặc tính đó khiến cho Thiên Nguyên hoàng tinh trở thành một thứ vất đi trong luyện pháp bảo.
Bởi vì gần như toàn bộ thai thể pháp bảo đều cần phải được chân hỏa làm tan chảy sau đó mới ngưng tụ tạo ra hình dạng pháp bảo. Nhất là Thiên Nguyên hoàng tinh không thể cắt gọt thì chỉ có thể hòa tan mới tạo ra được hình dạng, bố trí vào trận pháp.
Nhưng sau khi sử dụng lửa làm tan chảy, tạo hình xong, Thiên Nguyên hoàng tinh lại trở nên rất giòn, cho dù bố trí ở trận pháp cũng không thể hấp thu được linh khí của trời dất.
- Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh được lão đầu tử đưa tới đây dành cho Thi thần của ngươi. - Nguyệt Ẩn cũng không nói nhiều, mà đi thẳng vào vấn đề.
- Chuẩn bị cho Thi thần? - Lạc Bắc hơi ngạc nhiên nhìn Nguyệt Ẩn.
- Đúng vậy. - Nguyệt Ẩn gật đầu:
- Lúc trước lão đầu tử chỉ biết ngươi có một con thi thần. Vốn lão nhân cũng không hiểu biết nhiều về các loại pháp quyết luyện thi, đồng thời cũng thấy nó không quá mạnh nên không để ý. Nhưng sau khi nghe nói Thi thần của ngươi cắn nuốt cái thân thể của Kỳ Liên Liên Thành, lão cảm thấy hứng thú liền xem một số điển tịch liên quan tới Thi thần. Kết quả lão biết Thi thần tương đương với một cái pháp bảo có thể trưởng thành. Nếu để tâm luyện chế thì uy lực càng về sau lại càng khả quan. Lão thấy trong điển tịch có ghi lại rằng thời thượng cổ có một người tu đạo được gọi là Bạch Chúc pháp sư chuyên luyện thi thần. Người đó từng giết mấy người tu đạo Nguyên Anh kỳ, thậm chí có cả một người tu đạo Nguyên Anh đại thành.
- A? - Lạc Bắc chớp mắt.
Chuyện Thi Thần tương đương với một cái pháp bảo trưởng thành thì hắn biết. Nhưng hắn không ngờ Thi thần lại có thể giết được người tu đạo Nguyên Anh đại thành.
- Sự phát hiện đó khiến cho lão đầu tử thêm hứng thú. Lão biết sự hiểu biết của ngươi về Thi thần là tới từ pháp quyết của phái Bắc Mang cũng không nhiều hơn lão. Cho nên lão đã xem rất nhiều điển tịch. - Nguyệt Ẩn nói tiếp:
- Sau khi có Thi thần việc luyện nó hết sức đơn giản. Chỉ cần cung cấp đủ âm khí, để cho thi thần ăn kim ngọc là được. Nhưng tới một mức độ nhất định thì Thi thần tiến cấp sẽ rất khó khăn. Bởi vì lúc đó, mức độ cứng rắn của thân thể thi thần gần như vượt qua tất cả các loại sắt thép. Có nuốt cũng chỉ tương đương với nuốt bã, chỉ tiêu hao âm khí trong cơ thể nó mà không có tác dụng với Thi thần.
- Lão nhân xem tới đây thì hiểu được muốn để cho Thi thần tăng cấp thì phải cung cấp cho nó tinh kim tinh thạch cứng rắn hơn bản thân nó. Nhưng lão nhân nghĩ mãi cũng không hiểu được vì như thế chỉ giúp cho thân thể của Thi thần mạnh lên, giống như một cái Hạo Thiên kính. Theo lý mà nói thì tốc độ phi độn của nó phải kém hơn so với người tu đạo Nguyên Anh đại thành. Mà người tu đạo Nguyên Anh đại thành cho dù không đánh được thi thần cũng có thể bỏ trống. Thậm chí có thể vượt qua Thi thần mà tấn công người điều khiển. Nhưng tại sao lại bị giết chết?
Dường như Bán Diện Nhân Ma biết Lạc Bắc sẽ thắc mắc điều này nên cố tình nói cho Nguyệt Ẩn. Nên khi Nguyệt Ẩn thuật lại cũng giống như Bán Diện Nhân Ma đang nói:
- Sau đó lão lại tìm được một số ghi chép của người tu đạo thượng cổ thì mới phát hiện ra khi Thi thần tới một mức độ nhất định thì không chỉ thân thể mà cả Đại đan trong cơ thể của nó cũng lớn mạnh.
- Luyện Thi thần tới một mức độ nhất định nó có thể phun ra Huyền sát âm khí, phá hủy pháp bảo. Lão đầu tử còn điều tra được sở dĩ Thi thần của Bạch Chúc pháp sư lợi hại như vậy là do ăn được nhiều nguyên liệu độc đáo cho nên khí đối địch phun ra hơi thở so với thi thần có trình độ ngang nhau thì lợi hại hơn nhiều.
- Nói vậy thì Quỷ Kiểm hoa cũng là một thứ nguyên liệu độc đáo? - Lạc Bắc liếc mắt nhìn Nguyệt Ẩn mà hỏi.
Suy nghĩ của hắn cũng hết sức nhạy bén. Nghe Nguyệt Ẩn nói vậy, Lạc Bắc cũng biết Thiên Nguyên hoàng tinh có thể làm cho Thi thần mạnh lên. Bởi vì Thiên Nguyên hoàng tinh còn cứng hơn thân thể của Thi thần nhiều. Mà thi thần ăn những thứ này chỉ dùng âm nguyên từ từ luyện hóa, dung hợp tạo ra thân thể chứ không phải sử dụng chân hỏa để hòa tan nên Thiên Nguyên hoàng tinh sẽ không có đặc tính biến dij. Mà lúc trước, Nguyệt ẩn có nói tới trong Quỷ Kiểm hoa có dược tính mê hoặc thần hồn, chắc là một trong những thứ làm cho hơi thở của Thi thần trở nên độc đáo.
- Đúng vậy. - Quả nhiên Lạc Bắc vừa mới dứt lời, Nguyệt Ẩn liền gật đầu:
- Quỷ Kiểm hoa chính là một trong những thứ đặc biệt mà Bạch Chúc pháp sư dùng để luyện thi thần. Mà Quỷ Kiểm hoa, chúng ta không thể luyện hóa nhưng Thi thần là vật thi luyện có thể sử dụng nó. Sau khi luyện hóa Quỷ kiểm hoa xong, khí âm lệ và dược tính của nó sẽ nằm trong nội đan của Thi thần. Đến lúc đó, khi Thi thần phun ra Huyền Sát âm khí có tác dụng gây hỗn loạn thần hồn. Chỉ cần phun ra một hơi rất dễ khiến cho đối phương đầu vàng mắt hoa, khó thi triển pháp thuật. Bạch Chúc pháp sư dựa vào sự lợi hại của hơi thở thi thần mới giết được người tu đạo cấp bậc Nguyên Anh đại thành. Mà lão đầu tử còn điều tra được Bạch Chúc pháp sư có rất nhiều nguyên liệu khác. Chỉ có điều hiện giờ cơ bản chúng đã mất tích. Nhưng khi đó Bạch Chúc pháp sư cũng chỉ có ba quả Quỷ Kiểm hoa. Lão đầu tử thấy với trình độ thi thần của ngươi hiện nay, luyện hóa mười lăm quả Quỷ Kiểm hoa này cùng với Thiên Nguyên hoàng tinh thì uy lực cũng rất khả quan, có lẽ có thể so đấu với thi thần của Bạch chúc pháp sư.
Tâm niệm của Lạc Bắc mới động, một cơn gió lạnh đã từ cửa động thổi vào.
Cơn gió lạnh khiến cho toàn bộ hơi nóng giảm xuống đó chính là do Thi thần của Lạc Bắc tạo ra. Lần trước sau khi về từ Nam Thiên môn, Lạc Bắc đã để Thi thần trong động phủ của Thần Kiêu vương cho bảo vệ. Hiện tại mặc dù Lạc Bắc chỉ có phân thân ở ngoài nhưng Thi thần dưới sự điều khiển của hắn vẫn lập tức lao tới.
Sau khi ăn Kỳ Liên Liên Thành xong, hiện tại trên người thi thần có một làn ánh sáng màu trắng với pháp lực đao động cực kỳ dày khiến cho không khí xung quanh người nó đều bị đóng băng. Nó khiến cho dưới chân của Thi thần như dẫm lên một cái đĩa bằng băng.
Thân thể của Thi thần bây giờ nhìn sáng bóng không còn sự âm trầm khủng bố, mà có thứ phong thái trang nghiêm.
Hiện tại, sau khi Thi thần đi vào, Lạc Bắc lập tức ra lệnh cho nó ăn Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh. Nó lập tức há mồm hút lấy một quả Quỷ Kiểm hoa và một viên Thiên Nguyên hoàng tinh. Ngay tức khắc, ánh sáng bên ngoài cơ thể của nó hơi rối loạn.
Lạc Bắc biết mặc dù Nguyệt Ẩn nói như vậy nhưng để tìm ra được những điều đó, Bán Diện Nhân Ma chắc chắn phải mất rất nhiều công sức. Bây giờ, sắp tới gần ngày khai sơn lập phái nên Lạc Bắc cũng không muốn mất thời gian.
Nếu như Thi thần có thể tiến cấp trước ngày khai sơn lập phải thì thực lực của Lạc Bắc cũng mạnh hơn.
- Còn có một thứ phải giao cho ngươi. - Sau khi thấy Lạc Bắc gọi Thi thần tới cho ăn Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh, Nguyệt Ẩn nói:
- Nhưng sau khi nghe nói ngươi định khai sơn lập phái, lão đầu tử thay đổi ý định muốn tới ngày đó sẽ cho người mang tới cho ngươi. Ngoài ra, còn có một lễ vật đặc biết mà lão đầu tử nói nếu ngươi thấy sẽ rất vui.
- Lễ vật đặc biệt? - Lạc Bắc ngẩn người.
Trên gương mặt gần như trong suốt của Nguyệt Ẩn xuất hiện một nụ cười. Y không nói gì, chỉ vỗ tay.
Khi tiếng vỗ tay của y mới vọng ra ngoài, Lạc Bắc lập tức cảm nhân có hơn mười làn hơi thở quen thuộc tiến vào. Hắn lập tức ngẩng phắt đầu lên rồi sau đó liền nhìn thấy Thi Kiếm, Vân Viện và mấy người đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai xuất hiện trong tầm mắt của mình.
Nhưng khi trầm tư trước Linh tuyền, Lạc Bắc cảm thấy cái Thần Kiêu pháp giới còn có nhiều ý nghĩa hơn nữa.
Bởi vì hóa thân của Thần Kiêu pháp giới tạo ra cũng như một cái thân thể có thể tu luyện. Có thể nói, phân thân cũng có thể hấp thu linh khí của trời đất, chuyển hóa thành chân nguyên để giữ trong người.
Mà thân thể bản tôn của Lạc Bắc chẳng khác nào một người tu đạo mất đi rất nhiều chân nguyên. Cho dù không tu luyện thì với sự tuần hoàn chân nguyên trong cơ thể cũng sẽ từ từ hấp thu linh khsi của trời đất chuyển hóa thành chân nguyên. Không đi tu luyện, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn cũng sẽ từ từ hồi phục. Chỉ có điều tốc độ hồi phục sẽ chậm hơn nhiều.
Như vậy khi Lạc Bắc sử dụng phân thân hoạt động, có thể cho bản tôn từ từ hồi phục. Chỉ cần thời gian đủ, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn sẽ từ từ hồi phục tới mức tạo ra phân thân.
Bản tôn tự nhiên hấp thu linh khí của trời đất. Hơn nữa phân thân tu luyện so với chỉ có một mình bản tôn tu luyện sẽ nhanh hơn một chút.
Hiện tại Lạc Bắc có thể cảm giác được bản thân phải đột phá tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh. Một vạn ba nghìn chư thiên trong cơ thể đã trữ đầy chân nguyên. Khi chân nguyên tích trữ trong cơ thể tới lúc không còn thêm được nữa mới có thể có sự thay đổi, phá tan bức tường đạt tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Mà hiện tại mỗi một cái chư thiên trong cơ thể của Lạc Bắc cũng giống như THức Hải, vô cùng rộng lớn. Để cho một vạn ba nghìn chư thiên trữ đầy chân nguyên mất một thời gian rất lâu.
Lạc Bắc thầm tính nếu không có sự giúp đỡ của đan dược, chỉ một mình hắn hấp thu linh khí của trời đất tu luyện thì cho dù dưới cây Thông Tiên diệu thụ có đầy linh khí, chẳng khác nào tu luyện ngay tại chỗ linh mạch phun ra mà để lấp đầy một vạn ba nghìn chư thiên cũng phải mất bảy, tám mươi năm.
Cái thời gian đó mặc dù nghe có chút khủng bố nhưng sự thật đúng là như vậy. Bởi vì với tốc độ tăng tu vi của Lạc Bắc tương đương với người tu đạo Nguyên Anh đại thành đạt tới Độ Kiếp kỳ. Có người tu đạo Nguyên Anh đại thành mất mấy trăm năm tới khi tuổi thọ của Nguyên Anh cạn kiệt vẫn không thể đạt tới Độ kiếp kỳ.
Hơn nữa, trong bảy, tám mươi năm đó vẫn có thể chiến đấu với người khác, tiêu hao rất nhiều chân nguyên.
Tu vi càng cao, tiến cấp càng khó.
Mà theo lý thuyết nếu muốn tu vi đột phá thì tốt nhất là bế quan. Nhưng trên thực tế thì phần lớn người tu đạo giống như một thứ ruồi mới nghe tới có thiên tài địa bảo xuất hiện là lập tức bu tới muốn cướp đoạt bất chấp tổn thất chân nguyên. Bởi vì với linh khí ẩn chứa trong thiên tài địa bảo có khi tương đương với cả mấy chục năm khổ tu.
Mà người tu đạo cấp bậc Lạc Bắc khi chân nguyên trong cơ thể kiệt quệ càng nhiều, khi tu luyện hấp thu linh khí trời đất, bổ sung chân nguyên lại càng nhanh. Cái này tương đương với một cái bình tràn ngập thuốc, ngươi muốn cho thêm một viên vào cũng khó. Nhưng nếu một cái bình rỗng, bỏ thuốc vào đó lại là chuyện vô cùng dễ dàng.
Cho nên Lạc Bắc nghĩ sau khi hóa ra phân thân liền mặc kệ nó ở đó rồi sau đó dốc sức tu luyện bản tôn. Như vậy, đợi cho tới khi bản tôn hồi phục liền để cho phân thân tan rã hòa vào trong cơ thể rồi sau đó tạo ra một cái phân thân mới. Cứ như vậy, cơ thể của bản tôn giống như một cái bình, tốc độ tu luyện cực nhanh. Lặp đi lặp lại quá trinh đó, tốc độ tu luyện có lẽ so với khi tu luyện bình thường còn nhanh hơn mấy lần.
Như vậy chẳng khác nào gặp một cái cơ may. Có khả năng chỉ cần chưa tới một, hai chục năm liền có thể tấn công tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Có thể nói ý nghĩa của Thần Kiêu pháp giới đối với Lạc Bắc không chỉ là một cái pháp bảo giữ mạng mà còn có thể tăng tốc độ tu luyện.
Hơn nữa, nếu bản tôn hoàn toàn hồi phục, Lạc Bắc cũng có thể lựa chọn không để cho phân thân và bản tôn dung hợp, có thể tiếp tục điều khiển phân thân làm việc. Ví dụ như phân thân hành động cách cả ngàn dặm, bản tôn ở lại trấn thủ Thương lãng cung. Dù sao thì phân thân cũng chẳng khác nào một cái pháp bảo, có thể bỏ đi bất cứ lúc nào.
Như thế cũng không sợ sau khi bản thân ra ngoài, kẻ địch thừ cơ lọt vào. Hơn nữa còn đánh lạc tầm mắt của đối phương khiến cho đối thủ không phát hiện được hành tung thật sự của mình.
Tác dụng của Thần Kiêu pháp giới rất lớn cho nên hiện tại Lạc Bắc không muốn người khác biết mình có cái pháp bảo này.
Cho nên Lạc Bắc đã căn dặn những người biết không được nói với bất cứ ai. Hiện tại cái phân thân của Lạc Bắc được Thần Kiêu pháp giới tạo ra một cái đạo bào màu vàng. Bên ngoài phủ thêm một cái pháp y màu đen.
Cái pháp y đó là một cái pháp bảo Lạc Bắc hỏi mượn Vũ Sư Thanh, tên là Thiên huyền pháp y, có cấp bậc không cao. Tuy nhiên nó lại có công hiệu che giấu khí tức và pháp lực dao động. Hơn nữa, nó còn tản ra một vầng ánh sáng màu đen. Bởi vì kim thân của Lạc Bắc có màu sáng bóng như ngọc nên cho dù Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh cũng không nhận ra giữa bản tôn và phân thân có gì khác biệt.
....
- Chưởng giáo Lạc Bắc!
Trong khoảng khắc, hai tên đệ tử Nga Mi tới trước mặt phân thân của Lạc Bắc. Hai tên đệ tử đó đều là những kẻ được Vũ Sư Thanh tự tay truyền thụ, hơn nữa khi ở Thương Lãng cung cũng đã gặp Lạc Bắc cho nên mới gặp đã nhận ra hắn. Chỉ có điều bọn họ không biết trước mặt là phân thân của hắn. Bình thường người tu đạo và Yêu tộc trong Thất Hải đều quen gọi Lạc Bắc là Yêu vương. Nhưng đám đệ tử Nga Mi lại thích gọi Lạc Bắc với một cái thân ph khác. Bởi vì trong suy nghĩ của họ thì liên minh với chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai so với liên minh một người đứng đầu yêu tộc còn dễ chấp nhận hơn. Sau khi thi lễ với Lạc Bắc, hai tên đệ tử Nga Mi dẫn hắn vào bên trong, đồng thời nói với hắn:
- Hiện tại sư tôn tới một thị trường giao dịch, chắc không có trong sư môn. Có điều sư tôn đã căn dặn nói rằng đồ vật mà lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa đưa tới đã chuyển về Thương Lãng cung.
- Đây là cái gì?
Trong một cái động bên dưới động phủ ngầm của Bích Căn sơn nhân, Lạc Bắc nhìn mười lăm hạt châu màu đen trong một cái túi tơ màu xanh mà hỏi.
Đừng gần bên cạnh hắn là một bóng người gần như trong suốt, hơi thở và pháp lực dao động được che giấu rất tốt. Người đó chính là Thống lĩnh Ảnh La Sát - Nguyệt Ẩn.
Lạc Bắc vẫn mặc cái pháp y màu đen, rõ ràng là phân thân. Chỉ có điều cho dù với tu vi và con mắt của Nguyệt Ẩn cũng không nhận ra.
Hiện tại mười lăm hạt châu màu đen đó chính là một trong những vật mà lão đầu tử Bán Diện Nhân Ma của Trạm Châu Trạch Địa gửi cho hắn. Những hạt châu đó to bằng quả trứng chim bồ câu, bề mặt sáng bóng, nhìn giống như một thứ trân châu màu đen. Tuy nhiên chúng lại tản ra từng làn hơi thở lạnh lẽo. Hơn nữa Lạc Bắc hiểu rõ, thứ mà lão đầu tử đưa tới chắc chắn không phải là một vật tầm thường.
- Cái này chính là quả Quỷ Kiểm hoa. - Nguyệt Ẩn trả lời Lạc Bắc:
- Quỷ Kiểm hoa là một thứ hoa cỏ độc đáo của Trạm Châu Trạch Địa chúng ta, sinh trưởng ở nơi có khí âm lệ cực nhiều. Cứ trăm năm chúng mới nở hoa, ngàn năm mới kết quả. Những trái của chúng ẩn chứa khí âm lệ kinh người, ngoài ra còn có một thứ dược tính mê hoặc thần hồn cực mạnh. Cho dù người tu đạo có tu vi cực cao trong Ma môn chúng ta cũng không thể nào ngăn cản nổi. Nếu muốn luyện hóa cũng rất dễ tẩu hỏa nhập ma.
- Lão giao cho ta Quỷ Kiểm hoa để dùng vào việc gì? - Lạc Bắc tập trung nhìn hơn mười viên tinh thạch trong suốt màu vàng trên bàn:
- Còn đây là cái gì?
Nguyệt Ẩn nói:
- Thứ này là Thiên Nguyên hoàng tinh.
- Thiên Nguyên hoàng tinh?- Lạc Bắc hơi giật mình.
Mười viên tinh thạch trong suốt trước mặt hắn đều có hình lục lăng như được thiên nhiên hình thành, dài tới hai thước. Mỗi một viên đều hết sức nặng.
Đối với Thiên Nguyên hoàng tinh, lúc trước Lạc Bắc có đọc qua một chút giới thiệu trong điển tịch.
Thiên Nguyên hoàng tinh có tính chất vô cùng cứng rắn, thậm chí còn hơn cả Hỗn Nguyên tinh kim và Huyền Thiên ô kim. Sử dụng nó để luyện chế phôi của pháp bảo thì cho dù loại nào cũng sẽ rất rắn chắc. Nó là một thứ nguyên liệu để luyện chế pháp bảo còn hơn cả Hỗn Nguyên tinh kim và Huyền thiên ô kim.
Nhưng đáng tiếc là loại tinh thạch này có thứ tính chất quái dị. Nó có một thứ đặc tính đó là sau khi bị chân hỏa nấu chảy, đông lại thì mặc dù mức độ cứng rắn tăng lên nhưng lại hết sức giòn, chỉ cần va chạm mạnh là vỡ vụn. Một thứ đặc tính nữa của nó là mức độ phù hợp với nguyên khí của trời đất so với các thứ kim loại khác kém hơn nhiều, rất khó dung hợp với các loại tinh kim khác. Hơn nữa, nó không thể giữ hay dung hợp các loại nguyên khí của trời đất.
Với hai thứ đặc tính đó khiến cho Thiên Nguyên hoàng tinh trở thành một thứ vất đi trong luyện pháp bảo.
Bởi vì gần như toàn bộ thai thể pháp bảo đều cần phải được chân hỏa làm tan chảy sau đó mới ngưng tụ tạo ra hình dạng pháp bảo. Nhất là Thiên Nguyên hoàng tinh không thể cắt gọt thì chỉ có thể hòa tan mới tạo ra được hình dạng, bố trí vào trận pháp.
Nhưng sau khi sử dụng lửa làm tan chảy, tạo hình xong, Thiên Nguyên hoàng tinh lại trở nên rất giòn, cho dù bố trí ở trận pháp cũng không thể hấp thu được linh khí của trời dất.
- Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh được lão đầu tử đưa tới đây dành cho Thi thần của ngươi. - Nguyệt Ẩn cũng không nói nhiều, mà đi thẳng vào vấn đề.
- Chuẩn bị cho Thi thần? - Lạc Bắc hơi ngạc nhiên nhìn Nguyệt Ẩn.
- Đúng vậy. - Nguyệt Ẩn gật đầu:
- Lúc trước lão đầu tử chỉ biết ngươi có một con thi thần. Vốn lão nhân cũng không hiểu biết nhiều về các loại pháp quyết luyện thi, đồng thời cũng thấy nó không quá mạnh nên không để ý. Nhưng sau khi nghe nói Thi thần của ngươi cắn nuốt cái thân thể của Kỳ Liên Liên Thành, lão cảm thấy hứng thú liền xem một số điển tịch liên quan tới Thi thần. Kết quả lão biết Thi thần tương đương với một cái pháp bảo có thể trưởng thành. Nếu để tâm luyện chế thì uy lực càng về sau lại càng khả quan. Lão thấy trong điển tịch có ghi lại rằng thời thượng cổ có một người tu đạo được gọi là Bạch Chúc pháp sư chuyên luyện thi thần. Người đó từng giết mấy người tu đạo Nguyên Anh kỳ, thậm chí có cả một người tu đạo Nguyên Anh đại thành.
- A? - Lạc Bắc chớp mắt.
Chuyện Thi Thần tương đương với một cái pháp bảo trưởng thành thì hắn biết. Nhưng hắn không ngờ Thi thần lại có thể giết được người tu đạo Nguyên Anh đại thành.
- Sự phát hiện đó khiến cho lão đầu tử thêm hứng thú. Lão biết sự hiểu biết của ngươi về Thi thần là tới từ pháp quyết của phái Bắc Mang cũng không nhiều hơn lão. Cho nên lão đã xem rất nhiều điển tịch. - Nguyệt Ẩn nói tiếp:
- Sau khi có Thi thần việc luyện nó hết sức đơn giản. Chỉ cần cung cấp đủ âm khí, để cho thi thần ăn kim ngọc là được. Nhưng tới một mức độ nhất định thì Thi thần tiến cấp sẽ rất khó khăn. Bởi vì lúc đó, mức độ cứng rắn của thân thể thi thần gần như vượt qua tất cả các loại sắt thép. Có nuốt cũng chỉ tương đương với nuốt bã, chỉ tiêu hao âm khí trong cơ thể nó mà không có tác dụng với Thi thần.
- Lão nhân xem tới đây thì hiểu được muốn để cho Thi thần tăng cấp thì phải cung cấp cho nó tinh kim tinh thạch cứng rắn hơn bản thân nó. Nhưng lão nhân nghĩ mãi cũng không hiểu được vì như thế chỉ giúp cho thân thể của Thi thần mạnh lên, giống như một cái Hạo Thiên kính. Theo lý mà nói thì tốc độ phi độn của nó phải kém hơn so với người tu đạo Nguyên Anh đại thành. Mà người tu đạo Nguyên Anh đại thành cho dù không đánh được thi thần cũng có thể bỏ trống. Thậm chí có thể vượt qua Thi thần mà tấn công người điều khiển. Nhưng tại sao lại bị giết chết?
Dường như Bán Diện Nhân Ma biết Lạc Bắc sẽ thắc mắc điều này nên cố tình nói cho Nguyệt Ẩn. Nên khi Nguyệt Ẩn thuật lại cũng giống như Bán Diện Nhân Ma đang nói:
- Sau đó lão lại tìm được một số ghi chép của người tu đạo thượng cổ thì mới phát hiện ra khi Thi thần tới một mức độ nhất định thì không chỉ thân thể mà cả Đại đan trong cơ thể của nó cũng lớn mạnh.
- Luyện Thi thần tới một mức độ nhất định nó có thể phun ra Huyền sát âm khí, phá hủy pháp bảo. Lão đầu tử còn điều tra được sở dĩ Thi thần của Bạch Chúc pháp sư lợi hại như vậy là do ăn được nhiều nguyên liệu độc đáo cho nên khí đối địch phun ra hơi thở so với thi thần có trình độ ngang nhau thì lợi hại hơn nhiều.
- Nói vậy thì Quỷ Kiểm hoa cũng là một thứ nguyên liệu độc đáo? - Lạc Bắc liếc mắt nhìn Nguyệt Ẩn mà hỏi.
Suy nghĩ của hắn cũng hết sức nhạy bén. Nghe Nguyệt Ẩn nói vậy, Lạc Bắc cũng biết Thiên Nguyên hoàng tinh có thể làm cho Thi thần mạnh lên. Bởi vì Thiên Nguyên hoàng tinh còn cứng hơn thân thể của Thi thần nhiều. Mà thi thần ăn những thứ này chỉ dùng âm nguyên từ từ luyện hóa, dung hợp tạo ra thân thể chứ không phải sử dụng chân hỏa để hòa tan nên Thiên Nguyên hoàng tinh sẽ không có đặc tính biến dij. Mà lúc trước, Nguyệt ẩn có nói tới trong Quỷ Kiểm hoa có dược tính mê hoặc thần hồn, chắc là một trong những thứ làm cho hơi thở của Thi thần trở nên độc đáo.
- Đúng vậy. - Quả nhiên Lạc Bắc vừa mới dứt lời, Nguyệt Ẩn liền gật đầu:
- Quỷ Kiểm hoa chính là một trong những thứ đặc biệt mà Bạch Chúc pháp sư dùng để luyện thi thần. Mà Quỷ Kiểm hoa, chúng ta không thể luyện hóa nhưng Thi thần là vật thi luyện có thể sử dụng nó. Sau khi luyện hóa Quỷ kiểm hoa xong, khí âm lệ và dược tính của nó sẽ nằm trong nội đan của Thi thần. Đến lúc đó, khi Thi thần phun ra Huyền Sát âm khí có tác dụng gây hỗn loạn thần hồn. Chỉ cần phun ra một hơi rất dễ khiến cho đối phương đầu vàng mắt hoa, khó thi triển pháp thuật. Bạch Chúc pháp sư dựa vào sự lợi hại của hơi thở thi thần mới giết được người tu đạo cấp bậc Nguyên Anh đại thành. Mà lão đầu tử còn điều tra được Bạch Chúc pháp sư có rất nhiều nguyên liệu khác. Chỉ có điều hiện giờ cơ bản chúng đã mất tích. Nhưng khi đó Bạch Chúc pháp sư cũng chỉ có ba quả Quỷ Kiểm hoa. Lão đầu tử thấy với trình độ thi thần của ngươi hiện nay, luyện hóa mười lăm quả Quỷ Kiểm hoa này cùng với Thiên Nguyên hoàng tinh thì uy lực cũng rất khả quan, có lẽ có thể so đấu với thi thần của Bạch chúc pháp sư.
Tâm niệm của Lạc Bắc mới động, một cơn gió lạnh đã từ cửa động thổi vào.
Cơn gió lạnh khiến cho toàn bộ hơi nóng giảm xuống đó chính là do Thi thần của Lạc Bắc tạo ra. Lần trước sau khi về từ Nam Thiên môn, Lạc Bắc đã để Thi thần trong động phủ của Thần Kiêu vương cho bảo vệ. Hiện tại mặc dù Lạc Bắc chỉ có phân thân ở ngoài nhưng Thi thần dưới sự điều khiển của hắn vẫn lập tức lao tới.
Sau khi ăn Kỳ Liên Liên Thành xong, hiện tại trên người thi thần có một làn ánh sáng màu trắng với pháp lực đao động cực kỳ dày khiến cho không khí xung quanh người nó đều bị đóng băng. Nó khiến cho dưới chân của Thi thần như dẫm lên một cái đĩa bằng băng.
Thân thể của Thi thần bây giờ nhìn sáng bóng không còn sự âm trầm khủng bố, mà có thứ phong thái trang nghiêm.
Hiện tại, sau khi Thi thần đi vào, Lạc Bắc lập tức ra lệnh cho nó ăn Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh. Nó lập tức há mồm hút lấy một quả Quỷ Kiểm hoa và một viên Thiên Nguyên hoàng tinh. Ngay tức khắc, ánh sáng bên ngoài cơ thể của nó hơi rối loạn.
Lạc Bắc biết mặc dù Nguyệt Ẩn nói như vậy nhưng để tìm ra được những điều đó, Bán Diện Nhân Ma chắc chắn phải mất rất nhiều công sức. Bây giờ, sắp tới gần ngày khai sơn lập phái nên Lạc Bắc cũng không muốn mất thời gian.
Nếu như Thi thần có thể tiến cấp trước ngày khai sơn lập phải thì thực lực của Lạc Bắc cũng mạnh hơn.
- Còn có một thứ phải giao cho ngươi. - Sau khi thấy Lạc Bắc gọi Thi thần tới cho ăn Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh, Nguyệt Ẩn nói:
- Nhưng sau khi nghe nói ngươi định khai sơn lập phái, lão đầu tử thay đổi ý định muốn tới ngày đó sẽ cho người mang tới cho ngươi. Ngoài ra, còn có một lễ vật đặc biết mà lão đầu tử nói nếu ngươi thấy sẽ rất vui.
- Lễ vật đặc biệt? - Lạc Bắc ngẩn người.
Trên gương mặt gần như trong suốt của Nguyệt Ẩn xuất hiện một nụ cười. Y không nói gì, chỉ vỗ tay.
Khi tiếng vỗ tay của y mới vọng ra ngoài, Lạc Bắc lập tức cảm nhân có hơn mười làn hơi thở quen thuộc tiến vào. Hắn lập tức ngẩng phắt đầu lên rồi sau đó liền nhìn thấy Thi Kiếm, Vân Viện và mấy người đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai xuất hiện trong tầm mắt của mình.
/719
|