Ba cái hơi thở qua đi, Vũ Thiên Long không tiếp tục tránh né nữa mà thình lình nâng tay phải lên, trong khoảnh khắc đó, một ngón tay chỉ về phía Tiết Tiểu Tam.
Lăng Không Kình! .
Hai mắt Vũ Thiên Long tràn ngập tơ máu, một chỉ này là động ở thiên địa, động ở bên trong thân thể hắn, động tại toàn bộ tám phương, hư vô vặn vẹo, đồng thời từ mi tâm Vũ Thiên Long lóe lên một vệt kim quang, kim quang này tựa hồ ngôi lưu tinh vậy, sát na xuất hiện, cũng trong cái sát na đó bạo phát ra quang mang mãnh liệt, một đạo thần thức kia của Vũ Thiên Long bất chợt ầm vang, tốc độ cực kỳ nhanh chóng, đang hướng tới vị Trí Tiết Tiểu Tam triển khai công kích.
Trong thời gian ngắn, Tiết Tiểu Tam vẻ mặt biến đổi, hư ảnh hoàng kim trường kiếm ngự tại trước mặt cũng theo đó chấn động, lắc lư dữ dội, thời khắc này hư vô như bị trấn áp, tựa hồ toàn bộ thế giới đều nghịch chuyển, bốn phương tám hướng triệt để phong ấn xuống.
Cỗ phong ấn này mang theo kinh thiên uy áp, bên trong le lói, tản mát ra một tia Hóa Hư khí tức thần hồn mờ nhạt, bất quá, dù chỉ là một tia mờ nhạt, thế nhưng cũng dễ dàng khiến cho thương thiên biến sắc, quang huy bảy màu phô thiên cái địa mà khuếch tán.
Đây là thuật pháp gì? Nội tâm Tiết Tiểu Tam chấn động.
Cùng lúc đó trong mắt Vũ Thiên Long tràn ngập những sợi huyết tơ, khóe miệng thình lình tràn ra máu tươi, cưỡng ép dùng thần thức phong ấn một tu sĩ Kết Đan, đối với hắn mà nói là một việc hơi hơi quá sức.
Giờ phút này máu huyết toàn thân như muốn đóng băng, đại não càng là đau nhức kịch liệt, Vũ Thiên Long sát cơ ngập trời, tay áo vung lên, lập tức một cái đại thủ ấn hắc sắc bay ra, lượn vòng, vờn quanh thân thể, Nhất Thủ Già Thương Khung ngập trời tà ác, khiến cho không khí bốn phía xung quanh trực tiếp hóa thành sương mù màu đen.
Tay trái lại nâng lên, Vũ Thiên Long cắn răng, dùng linh lực hóa kiếm khí, kiếm khí sắc bén cắt ngang qua ngón tay thứ nhất, ngón thứ hai, ngón thứ ba… cho đến ngón tay thứ năm chảy đầy máu, thì lực lượng của ngũ huyết chỉ đã ngưng tụ thành một cái cự đại huyết ấn.
Lấy tinh hoa kích phát cực hạn thần thông, Nhất Thủ Già Thương Khung giờ phút này đã không còn hắc mang u ám, thay vào đó xích mang huyết khí mạnh mẽ khuếch tán, bao trùm lấy bốn phương tám hướng, khí tức tanh nồng kéo theo cả bầu trời trong một khắc chùng hẳn xuống, hôm ám cực kỳ.
Hết thảy những việc trên nói ra thì dài dòng, nhưng thực tế chỉ phát sinh trong thời gian mấy cái hô hấp, gần như trong khoảnh khắc sát chiêu của Vũ Thiên Long tới gần, hai mắt Tiết Tiểu Tam bỗng nhiên chợt lóe lên, cả người trực tiếp phá vỡ phong ấn, khôi phục hành động, dù sao hắn cũng là Kết Đan tu sĩ, một đạo thần thức kia của Vũ Thiên Long tuy nói bất phàm, thế nhưng cũng không có cách nào khiến phong ấn duy trì, vượt quá hai hơi thở thời gian.
Chút tài mọn! .
Tiết Tiểu Tam gầm nhẹ một tiếng, tay phải nâng lên, bấm quyết niệm thần chú hướng về phía trước nhấn mạnh một cái, dưới một cái nhấn tay này, thiên địa nhất thời nổ vang, một con rồng hư ảo mười đầu dữ tợn huyễn hóa xuất ra, phóng thẳng về phía Vũ Thiên Long, tiếng nổ vang tê minh chấn động, quanh quẩn thiên địa.
Đám huyết vụ màu đỏ lập tức bị hủy diệt, huyết ấn nhanh chóng tan rã, Vũ Thiên Long lần nữa há miệng phun máu tươi, thân mình như diều đứt dây tung bay, bị hất ngược lại phía sau.
Lúc này Tiết Tiểu Tam đang muốn truy sát đuổi theo, nhưng sắc mặt hắn lại đột nhiên đại biến, thân thể Vũ Thiên Long trong khi bật tung về phía sau, vậy mà vừa vặn phóng xuất ra một cỗ khí tức kỳ dị, khí tức này mặc dù tương đối loãng nhạt, bất quá, cũng đủ cầm chân Tiết Tiểu Tam qua mấy cái hơi thở thời gian, con ngươi Vũ Thiên Long trong lúc này lại xuất hiện màu tím, trên da dẻ của hắn, kinh mạch đều là màu tím, thậm chí máu huyết lúc này cũng một màu tím sẫm, khiến cho toàn thân Vũ Thiên Long tràn ngập tử kim chi ý.
Chính là Kim Cang Tiên Thể! Dưới nguy cơ sinh tử vậy mà thức tỉnh triệt để, lập tức thương thế của Vũ Thiên Long sát na cấp tốc khôi phục, hắn từ bên trong huyết vụ gắt gao nhìn chắm chằm lấy Tiết Tiểu Tam.
Trên thân, hàn phong không biết từ đâu ngùn ngụt bốc ra, trận trận gió lớn theo hư ảnh một cái đại đỉnh chậm rải ngưng tụ thành hình tại phía đỉnh đầu Vũ Thiên Long, không! Không phải lư đỉnh thông thường, mà tựa hồ là hình dạng một cái ấm trà, ấm trà này dáng tròn, thon cao, bất quá, bởi nó vốn dĩ chỉ là hư ảnh thế nên chẳng thể nào hình dung một cách rõ ràng.
Rốt cuộc phong thuộc tính bên trong thiên địa tựa hồ bị kích thích, bị lôi kéo, giờ phút này bão táp ngập trời quật khởi, phong bạo ầm ập kéo đến thổi qua hư ảnh đại đỉnh, khiến cho đỉnh kia trở nên vặn vẹo, giống như đã từng ở đó, trôi qua vô tận năm tháng, cái đỉnh này vốn chỉ là hư ảo, chỉ một màu đen mông lung huyền bí, càng không có khả năng tồn tại lâu dài, bởi vậy nhìn qua tựa hồ như có uy lực vô cùng, bất quá, chỉ trong giây lát liền sinh sinh tiêu tán.
Một cái chỉ tay lạnh nhạt! Phong bạo điên cuồng gào thét.
Cho đến khi ngọn gió này mềm mại quét qua người Tiết Tiểu Tam, lại thình lình mang đi sức sống trên làn da, khiến cho hai bàn tay đang lộ ra bên ngoài của hắn bỗng nhiên xuất hiện nếp nhăn, khiến cho khuôn mặt trở nên già nua, càng làm cho sinh cơ của hắn, tại trong chớp mắt này như bị mạnh mẽ rút đi đúng một giáp tuế nguyệt.
Cảm giác suy yếu khó bề hình dung trực tiếp sinh ra trong lòng Tiết Tiểu Tam, làm cho hắn kịch liệt biến sắc, thân hình tại bên dưới không ngừng run rẩy, miệng phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo lùi lại phía sau, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng không thể tin nổi.
Ngươi! .
Thân hình run rẩy, sắc mặt tái nhợt, làn da khô héo, thân thể cũng lập tức ốm đi một vòng, qua mấy cái hô hấp, đầu tóc nguyên bản màu đen lúc này cũng đã nhanh chóng chuyển thành nửa bạc.
Bất quá, trên khuôn mặt kia còn sót lại một chút anh khí chưa tiêu tán, chỉ là vẻ mặt khiếp sợ, ánh mắt khủng hoảng làm cho không gian bốn phía nháy mắt lâm vào tĩnh mịch.
Thần thông như thế đủ để chấn động thiên hạ, từ đầu tới cuối, Vũ Thiên Long thậm chí còn chưa có động thân!.
Kim Cang Thể Chất bên dưới nguy cơ sinh tử lại bỗng nhiên bộc phát ra uy năng, thần thông này cũng là tự động mà xuất hiện trong não hải Vũ Thiên Long, tựa thể hồ quán đỉnh, càng giống như một thứ lạc ấn in sâu, hết thảy mọi chuyện phát sinh đều bắt nguồn từ chút cảm ngộ ít ỏi của bản thân hắn về Nhân Sinh Đạo.
Nhân Sinh! Bao hàm sinh tử, bao quát luân hồi! Từ nay đặt tên cho môn thần thông này của ta là: Tuế Nguyệt Vô Ưu! .
Lời nói vừa xuất, tựa hồ bên trong trời đất, bên trong cõi U Minh huyền bí vọng lại một thanh âm đáp trả, thanh âm này giống như đang cộng minh cùng với thanh âm của Vũ Thiên Long, sát na, dồn dập dồn dập, tạo thành tiếng vang oanh minh quanh quẩn thiên địa.
Một cái chỉ tay, lấy đi một giáp năm tháng của Tiết Tiểu Tam … Hết thảy, làm cho chúng nhân nơi này tràn ngập hoảng sợ cùng nháo nhác thanh âm tiếng bàn tán.
Đây là… đây là thuật pháp gì? .
Khó trách hắn dám khiêu chiến Kết Đan, hắn là ai vậy? .
Tại trong tiếng ồn ào bàn tán, Tiết Tiểu Tam run rẩy hoảng sợ, vẻ mặt mờ mịt hỗn loạn, thần sắc tái nhợt một mảnh, mà lúc này Vũ Thiên Long cũng vung tay, thản nhiên mở miệng.
Lấy đi một giáp năm tháng của ngươi, cho ngươi biết thế nào là trời cao đất rộng!.
Lời nói vừa ra, lập tức khiến cho mấy vạn chúng nhân bên dưới trở nên yên lặng, nhưng thời gian yên tĩnh kia kéo dài không được bao nhiêu liền tiếp tục trở nên ồn ào.
Thần thông có thể cướp đi thọ nguyên của người khác? Cũng quá tà đạo rồi! .
Hình như mọi chuyện ngọn ngành là phát sinh từ bên trên hư ảnh hắc đỉnh kia! .
Tại trong tiếng bàn tán liên miên kia, từng ánh mắt tràn ngập lửa nóng đồng loạt nhìn về phía Vũ Thiên Long, có kính sợ, có ganh ghét càng nhiều hơn là thù địch chi ý.
Tiết Tiểu Tam hít một hơi dài, thân hình gấp rút lùi lại về sau vài bước, nội tâm càng là dâng lên chua xót, ấm ức cùng điên cuồng vô hạn.
Ngươi thua! .
Vũ Thiên Long lạnh nhạt nhìn Tiết Tiểu Tam, sau đó lạnh nhạt mở miệng, hắn không vì chiến thắng của bản thân mà kiêu ngạo, càng không vì lấy đi thọ nguyên của người khác mà thương cảm, đơn giản đây chính là chiến đấu công bình, đổi lại nếu Vũ Thiên Long trong thời khắc nguy cấp không ngộ ra Tuế Nguyệt Vô Ưu mà là một loại sát chiêu khác thì Tiết Tiểu Tam mãn cục ắt phải thê thảm hơn nhiều, hoặc cũng có thể kẻ thê thảm hôm nay chính là Vũ Thiên Long hắn.
Lăng Không Kình! .
Hai mắt Vũ Thiên Long tràn ngập tơ máu, một chỉ này là động ở thiên địa, động ở bên trong thân thể hắn, động tại toàn bộ tám phương, hư vô vặn vẹo, đồng thời từ mi tâm Vũ Thiên Long lóe lên một vệt kim quang, kim quang này tựa hồ ngôi lưu tinh vậy, sát na xuất hiện, cũng trong cái sát na đó bạo phát ra quang mang mãnh liệt, một đạo thần thức kia của Vũ Thiên Long bất chợt ầm vang, tốc độ cực kỳ nhanh chóng, đang hướng tới vị Trí Tiết Tiểu Tam triển khai công kích.
Trong thời gian ngắn, Tiết Tiểu Tam vẻ mặt biến đổi, hư ảnh hoàng kim trường kiếm ngự tại trước mặt cũng theo đó chấn động, lắc lư dữ dội, thời khắc này hư vô như bị trấn áp, tựa hồ toàn bộ thế giới đều nghịch chuyển, bốn phương tám hướng triệt để phong ấn xuống.
Cỗ phong ấn này mang theo kinh thiên uy áp, bên trong le lói, tản mát ra một tia Hóa Hư khí tức thần hồn mờ nhạt, bất quá, dù chỉ là một tia mờ nhạt, thế nhưng cũng dễ dàng khiến cho thương thiên biến sắc, quang huy bảy màu phô thiên cái địa mà khuếch tán.
Đây là thuật pháp gì? Nội tâm Tiết Tiểu Tam chấn động.
Cùng lúc đó trong mắt Vũ Thiên Long tràn ngập những sợi huyết tơ, khóe miệng thình lình tràn ra máu tươi, cưỡng ép dùng thần thức phong ấn một tu sĩ Kết Đan, đối với hắn mà nói là một việc hơi hơi quá sức.
Giờ phút này máu huyết toàn thân như muốn đóng băng, đại não càng là đau nhức kịch liệt, Vũ Thiên Long sát cơ ngập trời, tay áo vung lên, lập tức một cái đại thủ ấn hắc sắc bay ra, lượn vòng, vờn quanh thân thể, Nhất Thủ Già Thương Khung ngập trời tà ác, khiến cho không khí bốn phía xung quanh trực tiếp hóa thành sương mù màu đen.
Tay trái lại nâng lên, Vũ Thiên Long cắn răng, dùng linh lực hóa kiếm khí, kiếm khí sắc bén cắt ngang qua ngón tay thứ nhất, ngón thứ hai, ngón thứ ba… cho đến ngón tay thứ năm chảy đầy máu, thì lực lượng của ngũ huyết chỉ đã ngưng tụ thành một cái cự đại huyết ấn.
Lấy tinh hoa kích phát cực hạn thần thông, Nhất Thủ Già Thương Khung giờ phút này đã không còn hắc mang u ám, thay vào đó xích mang huyết khí mạnh mẽ khuếch tán, bao trùm lấy bốn phương tám hướng, khí tức tanh nồng kéo theo cả bầu trời trong một khắc chùng hẳn xuống, hôm ám cực kỳ.
Hết thảy những việc trên nói ra thì dài dòng, nhưng thực tế chỉ phát sinh trong thời gian mấy cái hô hấp, gần như trong khoảnh khắc sát chiêu của Vũ Thiên Long tới gần, hai mắt Tiết Tiểu Tam bỗng nhiên chợt lóe lên, cả người trực tiếp phá vỡ phong ấn, khôi phục hành động, dù sao hắn cũng là Kết Đan tu sĩ, một đạo thần thức kia của Vũ Thiên Long tuy nói bất phàm, thế nhưng cũng không có cách nào khiến phong ấn duy trì, vượt quá hai hơi thở thời gian.
Chút tài mọn! .
Tiết Tiểu Tam gầm nhẹ một tiếng, tay phải nâng lên, bấm quyết niệm thần chú hướng về phía trước nhấn mạnh một cái, dưới một cái nhấn tay này, thiên địa nhất thời nổ vang, một con rồng hư ảo mười đầu dữ tợn huyễn hóa xuất ra, phóng thẳng về phía Vũ Thiên Long, tiếng nổ vang tê minh chấn động, quanh quẩn thiên địa.
Đám huyết vụ màu đỏ lập tức bị hủy diệt, huyết ấn nhanh chóng tan rã, Vũ Thiên Long lần nữa há miệng phun máu tươi, thân mình như diều đứt dây tung bay, bị hất ngược lại phía sau.
Lúc này Tiết Tiểu Tam đang muốn truy sát đuổi theo, nhưng sắc mặt hắn lại đột nhiên đại biến, thân thể Vũ Thiên Long trong khi bật tung về phía sau, vậy mà vừa vặn phóng xuất ra một cỗ khí tức kỳ dị, khí tức này mặc dù tương đối loãng nhạt, bất quá, cũng đủ cầm chân Tiết Tiểu Tam qua mấy cái hơi thở thời gian, con ngươi Vũ Thiên Long trong lúc này lại xuất hiện màu tím, trên da dẻ của hắn, kinh mạch đều là màu tím, thậm chí máu huyết lúc này cũng một màu tím sẫm, khiến cho toàn thân Vũ Thiên Long tràn ngập tử kim chi ý.
Chính là Kim Cang Tiên Thể! Dưới nguy cơ sinh tử vậy mà thức tỉnh triệt để, lập tức thương thế của Vũ Thiên Long sát na cấp tốc khôi phục, hắn từ bên trong huyết vụ gắt gao nhìn chắm chằm lấy Tiết Tiểu Tam.
Trên thân, hàn phong không biết từ đâu ngùn ngụt bốc ra, trận trận gió lớn theo hư ảnh một cái đại đỉnh chậm rải ngưng tụ thành hình tại phía đỉnh đầu Vũ Thiên Long, không! Không phải lư đỉnh thông thường, mà tựa hồ là hình dạng một cái ấm trà, ấm trà này dáng tròn, thon cao, bất quá, bởi nó vốn dĩ chỉ là hư ảnh thế nên chẳng thể nào hình dung một cách rõ ràng.
Rốt cuộc phong thuộc tính bên trong thiên địa tựa hồ bị kích thích, bị lôi kéo, giờ phút này bão táp ngập trời quật khởi, phong bạo ầm ập kéo đến thổi qua hư ảnh đại đỉnh, khiến cho đỉnh kia trở nên vặn vẹo, giống như đã từng ở đó, trôi qua vô tận năm tháng, cái đỉnh này vốn chỉ là hư ảo, chỉ một màu đen mông lung huyền bí, càng không có khả năng tồn tại lâu dài, bởi vậy nhìn qua tựa hồ như có uy lực vô cùng, bất quá, chỉ trong giây lát liền sinh sinh tiêu tán.
Một cái chỉ tay lạnh nhạt! Phong bạo điên cuồng gào thét.
Cho đến khi ngọn gió này mềm mại quét qua người Tiết Tiểu Tam, lại thình lình mang đi sức sống trên làn da, khiến cho hai bàn tay đang lộ ra bên ngoài của hắn bỗng nhiên xuất hiện nếp nhăn, khiến cho khuôn mặt trở nên già nua, càng làm cho sinh cơ của hắn, tại trong chớp mắt này như bị mạnh mẽ rút đi đúng một giáp tuế nguyệt.
Cảm giác suy yếu khó bề hình dung trực tiếp sinh ra trong lòng Tiết Tiểu Tam, làm cho hắn kịch liệt biến sắc, thân hình tại bên dưới không ngừng run rẩy, miệng phun ra một ngụm máu tươi, lảo đảo lùi lại phía sau, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng không thể tin nổi.
Ngươi! .
Thân hình run rẩy, sắc mặt tái nhợt, làn da khô héo, thân thể cũng lập tức ốm đi một vòng, qua mấy cái hô hấp, đầu tóc nguyên bản màu đen lúc này cũng đã nhanh chóng chuyển thành nửa bạc.
Bất quá, trên khuôn mặt kia còn sót lại một chút anh khí chưa tiêu tán, chỉ là vẻ mặt khiếp sợ, ánh mắt khủng hoảng làm cho không gian bốn phía nháy mắt lâm vào tĩnh mịch.
Thần thông như thế đủ để chấn động thiên hạ, từ đầu tới cuối, Vũ Thiên Long thậm chí còn chưa có động thân!.
Kim Cang Thể Chất bên dưới nguy cơ sinh tử lại bỗng nhiên bộc phát ra uy năng, thần thông này cũng là tự động mà xuất hiện trong não hải Vũ Thiên Long, tựa thể hồ quán đỉnh, càng giống như một thứ lạc ấn in sâu, hết thảy mọi chuyện phát sinh đều bắt nguồn từ chút cảm ngộ ít ỏi của bản thân hắn về Nhân Sinh Đạo.
Nhân Sinh! Bao hàm sinh tử, bao quát luân hồi! Từ nay đặt tên cho môn thần thông này của ta là: Tuế Nguyệt Vô Ưu! .
Lời nói vừa xuất, tựa hồ bên trong trời đất, bên trong cõi U Minh huyền bí vọng lại một thanh âm đáp trả, thanh âm này giống như đang cộng minh cùng với thanh âm của Vũ Thiên Long, sát na, dồn dập dồn dập, tạo thành tiếng vang oanh minh quanh quẩn thiên địa.
Một cái chỉ tay, lấy đi một giáp năm tháng của Tiết Tiểu Tam … Hết thảy, làm cho chúng nhân nơi này tràn ngập hoảng sợ cùng nháo nhác thanh âm tiếng bàn tán.
Đây là… đây là thuật pháp gì? .
Khó trách hắn dám khiêu chiến Kết Đan, hắn là ai vậy? .
Tại trong tiếng ồn ào bàn tán, Tiết Tiểu Tam run rẩy hoảng sợ, vẻ mặt mờ mịt hỗn loạn, thần sắc tái nhợt một mảnh, mà lúc này Vũ Thiên Long cũng vung tay, thản nhiên mở miệng.
Lấy đi một giáp năm tháng của ngươi, cho ngươi biết thế nào là trời cao đất rộng!.
Lời nói vừa ra, lập tức khiến cho mấy vạn chúng nhân bên dưới trở nên yên lặng, nhưng thời gian yên tĩnh kia kéo dài không được bao nhiêu liền tiếp tục trở nên ồn ào.
Thần thông có thể cướp đi thọ nguyên của người khác? Cũng quá tà đạo rồi! .
Hình như mọi chuyện ngọn ngành là phát sinh từ bên trên hư ảnh hắc đỉnh kia! .
Tại trong tiếng bàn tán liên miên kia, từng ánh mắt tràn ngập lửa nóng đồng loạt nhìn về phía Vũ Thiên Long, có kính sợ, có ganh ghét càng nhiều hơn là thù địch chi ý.
Tiết Tiểu Tam hít một hơi dài, thân hình gấp rút lùi lại về sau vài bước, nội tâm càng là dâng lên chua xót, ấm ức cùng điên cuồng vô hạn.
Ngươi thua! .
Vũ Thiên Long lạnh nhạt nhìn Tiết Tiểu Tam, sau đó lạnh nhạt mở miệng, hắn không vì chiến thắng của bản thân mà kiêu ngạo, càng không vì lấy đi thọ nguyên của người khác mà thương cảm, đơn giản đây chính là chiến đấu công bình, đổi lại nếu Vũ Thiên Long trong thời khắc nguy cấp không ngộ ra Tuế Nguyệt Vô Ưu mà là một loại sát chiêu khác thì Tiết Tiểu Tam mãn cục ắt phải thê thảm hơn nhiều, hoặc cũng có thể kẻ thê thảm hôm nay chính là Vũ Thiên Long hắn.
/108
|