Chương 103: Bóc phốt
Dư Bắc tưởng Tiểu Bạch chỉ biết Cửu Ư Chân Kinh, không ngờ cậu nhóc còn giỏi cả đánh nhau.
Tiểu Bạch nóng nảy, đấm phát chết luôn.
Dư Bắc rất cảm động.
Chưa bàn tới việc có nên đánh nhau hay không.
Chỉ riêng chuyện Tiểu Bạch vì mình mà gây gổ với Lữ Hâm thì còn không phải là tình yêu đích thực ư?
Đám Tiêu Thành Chu Kiêu chạy đến khuyên can.
"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!"
Tiêu Thành và Chu Kiêu ôm lấy hai tay Lữ Hâm.
"Có gì cứ từ từ nói! Đừng động tay động chân!" Chu Kiêu cũng giả vờ hô hào.
"Các người... Mẹ, nó đánh tôi mà? Các người ôm tôi làm cái quái gì?!"
Tiêu Thành và Chu Kiêu giữ Lữ Hâm lại, vờ như chẳng nghe thấy, lảm nhảm liên tục.
"Đừng đánh nhau! Chúng ta cùng một đoàn phim! Đừng xích mích làm mất hoà khí!"
"Đúng, đúng! Còn ảnh hưởng tới sức khoẻ nữa..."
"Làm gì thế hả? Lữ Hâm còn trẻ người non dạ, đừng buông tha... Đừng đánh!"
Vốn Lữ Hâm có thể đánh trả, nhưng bị họ kéo lại nên mặt gã trúng thêm mấy phát cào của Tiểu Bạch.
"Tôi... Các người... Đệt..."
Lữ Hâm sắp ói máu.
Mãi đến khi Dư Bắc tóm lấy Tiểu Bạch, Tiểu Bạch mới dừng tay.
Tiêu Thành Chu Kiêu quẳng gã sang một bên.
Lúc Tiểu Bạch tức xì khói kể nguồn cơn sự việc cho Dư Bắc nghe, Lữ Hâm mới lồm cồm bò dậy, phản ứng lại.
"Mày ngậm máu phun người!" Lữ Hâm oan ức gào. "Weibo đấy liên quan gì tới tao?"
"Mày dám nói đây không phải là tài khoản của mày?"
Tiểu Bạch xắn tay áo, chuẩn bị tiếp tục vung tay.
"Trong đoàn có mình mày thích tác oai tác quái. Ngoại trừ mày còn đứa nào thất đức vậy nữa?"
"Ê! Bằng chứng đâu mà kết luận là tao? Được lắm, tụi mày vào hùa với nhau vu oan giá hoạ, bắt nạt tao. Tao thấy chắc có người ngứa mắt nên ra tay bảo vệ chính nghĩa đấy!"
Lữ Hâm bật dậy để cãi nhau, nhưng cứ hơi cử động mạnh một cái là ảnh hưởng đến vết thâm tím cùng vết cào trêи mặt, khiến gã đau xuýt xoa.
"Cái đệt!"
Tiểu Bạch nổi giận đùng đùng.
"Thằng ôn này mồm loa mép giải thật! Mày suốt ngày nói cạnh nói khoé, chắc chắn tài khoản đó của mày!" Tiểu Bạch kéo Dư Bắc, bảo: "Anh Tiểu Bắc, đảm bảo là thằng lìn này luôn! Nếu không phải em sẽ trồng cây chuối ăn cớt!"
"Vớ vẩn!" Lữ Hâm biện giải. "Lúc đấy tao đang xin lỗi Dư Bắc, chắc rảnh để chụp ảnh?!"
Dư Bắc thấy gã nói cũng có lý...
Khoảng cách chụp hơi xa nên ảnh mờ, chứng tỏ kẻ chụp tấm ảnh kia không đứng gần họ.
Tiểu Bạch khựng lại, sau đó đáp: "Vậy thì mày kiếm ảnh ở đâu rồi. Nó là đồng bọn của mày!"
Lữ Hâm gào lên: "Mày muốn đổ vấy cho tao, nói thế nào chẳng được! Tụi mày nhất quyết hất cái bô toàn cứt này lên người tao!"
"Tao ghét nhất loại tạo tài khoản phụ, giở trò sau lưng như mày. Ngoài đời vâng vâng dạ dạ, lên mạng lại công kϊƈɦ người ta. Nào, không phục thì nhào vào ăn bố mày hộ cái!"
"..."
Dư Bắc ngượng chín mặt.
Hồi yêu thầm Cố Diệc Minh, mình cũng không ít lần giở trò đó.
ɖâʍ đãng trong tối, hèn nhát ngoài sáng.
"Tiểu Bạch, đừng cãi nhau nữa. Việc này chưa chắc đã do cậu ta làm."
Nói một cách công bằng thì có quá nhiều người dùng tài khoản phụ.
Chẳng thể quy chụp ngay cho ai được...
Mình không hề tự bênh bản thân đâu nhé.
Sau khi bị thu hết tài khoản, mình đã cải tà quy chính rồi.
Lữ Hâm cười khẩy: "Nói vậy còn lọt lỗ tai."
Hê.
Thằng nhãi này đúng là có mắt như mù.
Người ta nhượng bộ rồi mà được đằng chân lân đằng đầu.
Gã không đáng ăn đòn, ai đáng?
"Anh Tiểu Bắc, anh nhìn xem. Dù có phải thằng ôn này đăng hay không thì vẫn nên cho nó nếm mùi đời!"
"Đừng tưởng tao sợ mày!" Lữ Hâm rụt cổ lại, hô. "Tao là ngôi sao, không chấp loại trợ lý quèn như mày!"
Tiểu Bạch chợt nghĩ ra, nói: "Mày không nhận, ok thôi. Giờ mày mở Weibo lên cho bọn tao nhìn xem rút cục tài khoản phụ kia có phải của mày không?"
Lữ Hâm nghẹn họng.
"Tao... Đây là quyền riêng tư, tại sao tao phải cho mày xem?"
"Đấy, nó chột dạ!"
Tiểu Bạch càng tự tin hơn.
"Ai chột dạ? Tao chột dạ cái gì?" Lữ Hâm gân cổ lên cãi. "Ơ kìa, tụi mày là ai? Cảnh sát hả? Lấy tư cách gì để kiểm tra thứ thuộc quyền riêng tư của tao?"
"Mày cứ cãi chày cãi cối đi." Tiểu Bạch kiên quyết nói. "Có giỏi thì mày đưa Weibo cho mọi người xem. Hôm nay nhất định phải vạch mặt thứ nhiều chuyện, tung tin đồn thất thiệt này. Nếu đổ oan cho mày, tao sẽ quỳ xuống vái lạy. Còn nếu đúng là mày, mày phải xin lỗi anh Tiểu Bắc công khai, đăng tin đính chính, và ɭϊếʍ chân bố!"
Dư Bắc sửng sốt.
Tàn nhẫn với bản thân thế?
Chắc chắn Tiểu Bạch đang trút giận giúp mình.
Chứ không phải thoả mãn niềm đam mê cá nhân đâu.
"Mày... Đồ điên!"
Lữ Hâm định dứt áo bỏ đi, song bị Tiểu Bạch tóm lấy.
Tiêu Thành hùa theo, nói: "Ý kiến này cũng được đấy. Lữ Hâm, đưa điện thoại cho cậu ấy xem, chứng minh bản thân trong sạch là xong mà? Lẽ nào anh thật sự tung tin đồn nhảm?"
Lữ Hâm thẹn quá hoá giận, đáp: "Tôi vốn trong sạch, chứng minh cái quái gì? Cậu muốn chứng minh thì tự nộp điện thoại cho bọn họ xem đi!"
Càng ngày càng đông người kéo đến hóng biến, căn phòng chật ních.
Lữ Hâm nhìn xung quanh.
"Các người đều chống lại tôi đúng không?" Lữ Hâm nhìn Dư Bắc chằm chằm. "Đều bợ đít Dư Bắc chứ gì? Chẳng qua anh ta có Cố Diệc Minh chống lưng thôi mà? Ai cũng sợ, cũng o bế anh ta vậy hả?"
Vớ vẩn.
Liên quan gì tới Cố Diệc Minh?
Lẽ nào không phải vì họ yêu quý mình ư?
"Tôi nói cho các người biết, các người hám danh hám lợi, tôi thì không! Dư Bắc, anh đã chia tay với Cố Diệc Minh rồi, vênh váo cái gì? Chẳng qua anh từng ngủ cùng Cố Diệc Minh trêи một chiếc giường thôi mà? Thiếu Cố Diệc Minh, anh đếch là gì hết!"
Lữ Hâm chửi xong bèn chen ra khỏi đám đông, chạy mất hút.
Dư Bắc bật cười.
"Anh Tiểu Bắc! Anh vẫn cười được à? Nó chửi thẳng mặt mình kìa!"
Tiểu Bạch kéo Dư Bắc.
"Chửi người khác là sai."
Nhưng Dư Bắc chẳng những không giận mà còn hơi hơi thấy tự hào.
Sao gã nói nặng lời vậy lại khiến mình vui như mở cờ trong bụng thế nhỉ?
Giống hệt khi bị dè bỉu "Có tí tiền mà vênh", "Đẹp trai thôi chứ ghê gớm gì".
Lữ Hâm nhìn thấu được bản chất của hiện tượng.
Haiz...
Dư Bắc ngẫm nghĩ, lại thấy sầu đời.
Sao lúc đó mình lên cơn hâm, nghĩ quẩn vậy nhở?
Giờ thì hay rồi.
Ngay cả Cố Diệc Minh cũng chẳng còn để mà chịch nữa.
Không phải hối hận gì đâu.
Là tại vì sau khi mình chia tay với Cố Diệc Minh, anh ấy cứ xuất hiện khắp mọi nơi.
Sao ám người ta suốt thế hả?
Mình đã không đòi được trinh tiết rồi, cuộc đời cũng không thể tìm lại.
"Thôi giải tán, giải tán."
Dư Bắc bảo Tiểu Bạch dẹp đám đông.
Tiểu Bạch ban nãy nhe nanh múa vuốt, bây giờ lập tức rụt đầu rụt cổ.
"Má, hết hồn." Tiểu Bạch vỗ ngực.
"Cậu còn biết sợ?"
"Haiz, em yếu ớt như thế này chưa chắc đã thắng gã. Nhỡ đánh nhau hăng quá, mặt em bị cào toe toét thì sao? Sao em tìm trai được nữa?"
"Người ta là ngôi sao, bị cậu cào cho mấy phát, mai quay phim kiểu gì? Chưa biết chừng đạo diễn sẽ tính sổ với cậu."
Dư Bắc nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Bạch.
Ôi, bé thụ đanh đá này.
Đúng là không uổng công mình vẫn luôn yêu thương, còn làm mối, giới thiệu bạn trai cho cậu nhóc.
Lần sau sẽ giới thiệu cho Tiểu Bạch thêm một người.
Dư Bắc ôm cổ cậu ta, bảo: "Tiểu Bạch, cậu liều mạng bảo vệ tôi như vậy, tôi thậm chí muốn để cậu làm vợ tôi luôn."
Cơ thể Tiểu Bạch cứng ngắc.
"Anh Tiểu Bắc, anh đừng thế mà... Chúng ta không hợp nhau. Đừng yêu đương gì, chẳng có kết quả đâu." Tiểu Bạch nói bằng giọng đầy khó xử.
"Sao lại không hợp?" Dư Bắc hỏi. "Lẽ nào cậu không yêu tôi?"
"Yêu thì yêu..." Tiểu Bạch mếu máo đáp. "Nhưng em không muốn tụi mình lột sạch đồ rồi cùng chổng ʍôиɠ lên..."
Tiểu Bạch bị Dư Bắc đấm cho một trận.
Vì vụ lùm xùm kia, đạo diễn vốn định nổi trận lôi đình, song nhìn khuôn mặt trúng mấy phát cào của Lữ Hâm, anh ta đành kìm nén cơn tức giận, huỷ kế hoạch quay buổi sáng, bảo thợ trang điểm xem liệu có thể che đi vết thương không.
Dư Bắc ngồi lướt Weibo xem hài cả buổi sáng.
Buồn chán, cậu tìm tên mình thử coi giờ bản thân nổi đến mức nào rồi.
Không ngờ bài bóc phốt của tài khoản kia hot ra phết.
Đã có tới cả chục ngàn bình luận.
"Đây là đang quay phim ở phim trường hả?"
"Chỉ với một bức ảnh mà bịa được cả câu chuyện."
"Chưa rõ đầu đuôi sự việc, miễn bình luận."
"Ảnh mờ vãi đạn. Phải là một con Nokia tuổi thọ trêи mười năm mới chụp ra được tấm này."
Kẻ chủ mưu nhận thấy không thể bôi nhọ Dư Bắc, bèn bình luận.
"Tôi có mặt tại hiện trường. Dư Bắc nổi cáu, chửi bới vì người ta mắc lỗi, chèn ép diễn viên mới."
Bình luận của tài khoản nọ khiến cư dân mạng dậy sóng.
"Tôi không tin Tiểu Bắc là người như thế."
"Tiểu Bắc debut mấy năm rồi, chưa bao giờ tạo scandal, ok?"
"Mày tin? Mày biết rõ nó lắm hả? Nó là người nhà hay bố đẻ ra mày?"
"Người qua đường thấy trong chương trình Bạn Đồng Hành, Dư Bắc có vẻ khá kiêu căng, cùng Cố Diệc Minh đi chơi riêng lẻ, hoàn toàn chẳng quan tâm đến các khách mời khác."
"Ké được tí fame từ Cố Diệc Minh thì bắt đầu quá đà đấy."
"Hahaha, không có lấy một tác phẩm đại biểu mà vẫn cố khen khả năng diễn xuất, đúng đỉnh của chóp."
"Tinh vi tinh tướng."
"Anti bới móc ghê thật, còn tốn công tốn sức hơn đào mộ cho nhà tụi nó."
"Tôi nghĩ là tạo scandal để PR phim mới thôi."
"Dư Bắc đi tới đâu là ồn ào tới đó. Ẩn được không nhỉ?"
"Không muốn thấy thì mày còn chui vào đây bình luận làm gì?"
Dư Bắc bỗng cảm thấy Cố Diệc Minh nói rất đúng, trêи thế giới này chẳng bao giờ thiếu kẻ vô duyên vô cớ có ác cảm với mình.
Đây là cái giá phải trả cho sự nổi tiếng.
Do trước kia mình được Cố Diệc Minh bảo vệ nên mọi thứ trông mới không xấu xa đến mức độ ấy thôi.
Dư Bắc vốn nghĩ chỉ là chút chuyện vặt vãnh.
Idol nhà ai mà không có anti?
Nhưng dường như vụ việc càng lúc càng nghiêm trọng.
Đột nhiên có page lá cải tung ra một cú phốt lớn hơn.
Ông Tám Showbiz: "Thứ hai đầu tuần, xin chào cả nhà iu. Tin tức kỳ này tới từ couple nam nam cực nổi dạo gần đây. Sao nam họ D siêu hot trong thời gian này, thật ra được sao nam họ C bao nuôi. Hai người chung sống đã nhiều năm, cách đây không lâu vừa mua một căn hộ cao cấp ở Hải Thành Nhất Phẩm. Vào dịp sinh nhật D, C vô cùng hào phóng, tặng ngay cho cậu ta chiếc Maserati. Từ khoá gợi ý: Bạn cùng phòng."
Hồi trước Cố Diệc Minh bị bôi nhọ, đen ngang anh da đen thì bây giờ có thể nói Dư Bắc đã đen như cục phân cừu rồi.
Cậu thấy số mình dính sao Thuỷ nghịch hành, sự nghiệp không thuận lợi, đường tình duyên lận đận.
Dư Bắc mở ảnh đính kèm bài viết của Ông Tám Showbiz ra.
Tấm đầu và tấm thứ hai lần lượt là khu chung cư nhà cậu bên Hải Thành với chiếc xe "chủ tịch". Có thể thấy loáng thoáng bóng một người đàn ông mặc Âu phục ngồi ở ghế lái. Ghế phụ đã bị làm mờ, che đi.
Tấm thứ ba, thứ tư là giấy chứng nhận sở hữu căn hộ và giấy tờ xe.
Cột tên chủ nhà và chủ xe đều bị che gần hết, chỉ để lộ ra phần đầu của hai từ Dư Bắc.
Đầu Dư Bắc nổ tung.
___
Có lỗi tôi sửa sau nhé.
Dư Bắc tưởng Tiểu Bạch chỉ biết Cửu Ư Chân Kinh, không ngờ cậu nhóc còn giỏi cả đánh nhau.
Tiểu Bạch nóng nảy, đấm phát chết luôn.
Dư Bắc rất cảm động.
Chưa bàn tới việc có nên đánh nhau hay không.
Chỉ riêng chuyện Tiểu Bạch vì mình mà gây gổ với Lữ Hâm thì còn không phải là tình yêu đích thực ư?
Đám Tiêu Thành Chu Kiêu chạy đến khuyên can.
"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!"
Tiêu Thành và Chu Kiêu ôm lấy hai tay Lữ Hâm.
"Có gì cứ từ từ nói! Đừng động tay động chân!" Chu Kiêu cũng giả vờ hô hào.
"Các người... Mẹ, nó đánh tôi mà? Các người ôm tôi làm cái quái gì?!"
Tiêu Thành và Chu Kiêu giữ Lữ Hâm lại, vờ như chẳng nghe thấy, lảm nhảm liên tục.
"Đừng đánh nhau! Chúng ta cùng một đoàn phim! Đừng xích mích làm mất hoà khí!"
"Đúng, đúng! Còn ảnh hưởng tới sức khoẻ nữa..."
"Làm gì thế hả? Lữ Hâm còn trẻ người non dạ, đừng buông tha... Đừng đánh!"
Vốn Lữ Hâm có thể đánh trả, nhưng bị họ kéo lại nên mặt gã trúng thêm mấy phát cào của Tiểu Bạch.
"Tôi... Các người... Đệt..."
Lữ Hâm sắp ói máu.
Mãi đến khi Dư Bắc tóm lấy Tiểu Bạch, Tiểu Bạch mới dừng tay.
Tiêu Thành Chu Kiêu quẳng gã sang một bên.
Lúc Tiểu Bạch tức xì khói kể nguồn cơn sự việc cho Dư Bắc nghe, Lữ Hâm mới lồm cồm bò dậy, phản ứng lại.
"Mày ngậm máu phun người!" Lữ Hâm oan ức gào. "Weibo đấy liên quan gì tới tao?"
"Mày dám nói đây không phải là tài khoản của mày?"
Tiểu Bạch xắn tay áo, chuẩn bị tiếp tục vung tay.
"Trong đoàn có mình mày thích tác oai tác quái. Ngoại trừ mày còn đứa nào thất đức vậy nữa?"
"Ê! Bằng chứng đâu mà kết luận là tao? Được lắm, tụi mày vào hùa với nhau vu oan giá hoạ, bắt nạt tao. Tao thấy chắc có người ngứa mắt nên ra tay bảo vệ chính nghĩa đấy!"
Lữ Hâm bật dậy để cãi nhau, nhưng cứ hơi cử động mạnh một cái là ảnh hưởng đến vết thâm tím cùng vết cào trêи mặt, khiến gã đau xuýt xoa.
"Cái đệt!"
Tiểu Bạch nổi giận đùng đùng.
"Thằng ôn này mồm loa mép giải thật! Mày suốt ngày nói cạnh nói khoé, chắc chắn tài khoản đó của mày!" Tiểu Bạch kéo Dư Bắc, bảo: "Anh Tiểu Bắc, đảm bảo là thằng lìn này luôn! Nếu không phải em sẽ trồng cây chuối ăn cớt!"
"Vớ vẩn!" Lữ Hâm biện giải. "Lúc đấy tao đang xin lỗi Dư Bắc, chắc rảnh để chụp ảnh?!"
Dư Bắc thấy gã nói cũng có lý...
Khoảng cách chụp hơi xa nên ảnh mờ, chứng tỏ kẻ chụp tấm ảnh kia không đứng gần họ.
Tiểu Bạch khựng lại, sau đó đáp: "Vậy thì mày kiếm ảnh ở đâu rồi. Nó là đồng bọn của mày!"
Lữ Hâm gào lên: "Mày muốn đổ vấy cho tao, nói thế nào chẳng được! Tụi mày nhất quyết hất cái bô toàn cứt này lên người tao!"
"Tao ghét nhất loại tạo tài khoản phụ, giở trò sau lưng như mày. Ngoài đời vâng vâng dạ dạ, lên mạng lại công kϊƈɦ người ta. Nào, không phục thì nhào vào ăn bố mày hộ cái!"
"..."
Dư Bắc ngượng chín mặt.
Hồi yêu thầm Cố Diệc Minh, mình cũng không ít lần giở trò đó.
ɖâʍ đãng trong tối, hèn nhát ngoài sáng.
"Tiểu Bạch, đừng cãi nhau nữa. Việc này chưa chắc đã do cậu ta làm."
Nói một cách công bằng thì có quá nhiều người dùng tài khoản phụ.
Chẳng thể quy chụp ngay cho ai được...
Mình không hề tự bênh bản thân đâu nhé.
Sau khi bị thu hết tài khoản, mình đã cải tà quy chính rồi.
Lữ Hâm cười khẩy: "Nói vậy còn lọt lỗ tai."
Hê.
Thằng nhãi này đúng là có mắt như mù.
Người ta nhượng bộ rồi mà được đằng chân lân đằng đầu.
Gã không đáng ăn đòn, ai đáng?
"Anh Tiểu Bắc, anh nhìn xem. Dù có phải thằng ôn này đăng hay không thì vẫn nên cho nó nếm mùi đời!"
"Đừng tưởng tao sợ mày!" Lữ Hâm rụt cổ lại, hô. "Tao là ngôi sao, không chấp loại trợ lý quèn như mày!"
Tiểu Bạch chợt nghĩ ra, nói: "Mày không nhận, ok thôi. Giờ mày mở Weibo lên cho bọn tao nhìn xem rút cục tài khoản phụ kia có phải của mày không?"
Lữ Hâm nghẹn họng.
"Tao... Đây là quyền riêng tư, tại sao tao phải cho mày xem?"
"Đấy, nó chột dạ!"
Tiểu Bạch càng tự tin hơn.
"Ai chột dạ? Tao chột dạ cái gì?" Lữ Hâm gân cổ lên cãi. "Ơ kìa, tụi mày là ai? Cảnh sát hả? Lấy tư cách gì để kiểm tra thứ thuộc quyền riêng tư của tao?"
"Mày cứ cãi chày cãi cối đi." Tiểu Bạch kiên quyết nói. "Có giỏi thì mày đưa Weibo cho mọi người xem. Hôm nay nhất định phải vạch mặt thứ nhiều chuyện, tung tin đồn thất thiệt này. Nếu đổ oan cho mày, tao sẽ quỳ xuống vái lạy. Còn nếu đúng là mày, mày phải xin lỗi anh Tiểu Bắc công khai, đăng tin đính chính, và ɭϊếʍ chân bố!"
Dư Bắc sửng sốt.
Tàn nhẫn với bản thân thế?
Chắc chắn Tiểu Bạch đang trút giận giúp mình.
Chứ không phải thoả mãn niềm đam mê cá nhân đâu.
"Mày... Đồ điên!"
Lữ Hâm định dứt áo bỏ đi, song bị Tiểu Bạch tóm lấy.
Tiêu Thành hùa theo, nói: "Ý kiến này cũng được đấy. Lữ Hâm, đưa điện thoại cho cậu ấy xem, chứng minh bản thân trong sạch là xong mà? Lẽ nào anh thật sự tung tin đồn nhảm?"
Lữ Hâm thẹn quá hoá giận, đáp: "Tôi vốn trong sạch, chứng minh cái quái gì? Cậu muốn chứng minh thì tự nộp điện thoại cho bọn họ xem đi!"
Càng ngày càng đông người kéo đến hóng biến, căn phòng chật ních.
Lữ Hâm nhìn xung quanh.
"Các người đều chống lại tôi đúng không?" Lữ Hâm nhìn Dư Bắc chằm chằm. "Đều bợ đít Dư Bắc chứ gì? Chẳng qua anh ta có Cố Diệc Minh chống lưng thôi mà? Ai cũng sợ, cũng o bế anh ta vậy hả?"
Vớ vẩn.
Liên quan gì tới Cố Diệc Minh?
Lẽ nào không phải vì họ yêu quý mình ư?
"Tôi nói cho các người biết, các người hám danh hám lợi, tôi thì không! Dư Bắc, anh đã chia tay với Cố Diệc Minh rồi, vênh váo cái gì? Chẳng qua anh từng ngủ cùng Cố Diệc Minh trêи một chiếc giường thôi mà? Thiếu Cố Diệc Minh, anh đếch là gì hết!"
Lữ Hâm chửi xong bèn chen ra khỏi đám đông, chạy mất hút.
Dư Bắc bật cười.
"Anh Tiểu Bắc! Anh vẫn cười được à? Nó chửi thẳng mặt mình kìa!"
Tiểu Bạch kéo Dư Bắc.
"Chửi người khác là sai."
Nhưng Dư Bắc chẳng những không giận mà còn hơi hơi thấy tự hào.
Sao gã nói nặng lời vậy lại khiến mình vui như mở cờ trong bụng thế nhỉ?
Giống hệt khi bị dè bỉu "Có tí tiền mà vênh", "Đẹp trai thôi chứ ghê gớm gì".
Lữ Hâm nhìn thấu được bản chất của hiện tượng.
Haiz...
Dư Bắc ngẫm nghĩ, lại thấy sầu đời.
Sao lúc đó mình lên cơn hâm, nghĩ quẩn vậy nhở?
Giờ thì hay rồi.
Ngay cả Cố Diệc Minh cũng chẳng còn để mà chịch nữa.
Không phải hối hận gì đâu.
Là tại vì sau khi mình chia tay với Cố Diệc Minh, anh ấy cứ xuất hiện khắp mọi nơi.
Sao ám người ta suốt thế hả?
Mình đã không đòi được trinh tiết rồi, cuộc đời cũng không thể tìm lại.
"Thôi giải tán, giải tán."
Dư Bắc bảo Tiểu Bạch dẹp đám đông.
Tiểu Bạch ban nãy nhe nanh múa vuốt, bây giờ lập tức rụt đầu rụt cổ.
"Má, hết hồn." Tiểu Bạch vỗ ngực.
"Cậu còn biết sợ?"
"Haiz, em yếu ớt như thế này chưa chắc đã thắng gã. Nhỡ đánh nhau hăng quá, mặt em bị cào toe toét thì sao? Sao em tìm trai được nữa?"
"Người ta là ngôi sao, bị cậu cào cho mấy phát, mai quay phim kiểu gì? Chưa biết chừng đạo diễn sẽ tính sổ với cậu."
Dư Bắc nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Bạch.
Ôi, bé thụ đanh đá này.
Đúng là không uổng công mình vẫn luôn yêu thương, còn làm mối, giới thiệu bạn trai cho cậu nhóc.
Lần sau sẽ giới thiệu cho Tiểu Bạch thêm một người.
Dư Bắc ôm cổ cậu ta, bảo: "Tiểu Bạch, cậu liều mạng bảo vệ tôi như vậy, tôi thậm chí muốn để cậu làm vợ tôi luôn."
Cơ thể Tiểu Bạch cứng ngắc.
"Anh Tiểu Bắc, anh đừng thế mà... Chúng ta không hợp nhau. Đừng yêu đương gì, chẳng có kết quả đâu." Tiểu Bạch nói bằng giọng đầy khó xử.
"Sao lại không hợp?" Dư Bắc hỏi. "Lẽ nào cậu không yêu tôi?"
"Yêu thì yêu..." Tiểu Bạch mếu máo đáp. "Nhưng em không muốn tụi mình lột sạch đồ rồi cùng chổng ʍôиɠ lên..."
Tiểu Bạch bị Dư Bắc đấm cho một trận.
Vì vụ lùm xùm kia, đạo diễn vốn định nổi trận lôi đình, song nhìn khuôn mặt trúng mấy phát cào của Lữ Hâm, anh ta đành kìm nén cơn tức giận, huỷ kế hoạch quay buổi sáng, bảo thợ trang điểm xem liệu có thể che đi vết thương không.
Dư Bắc ngồi lướt Weibo xem hài cả buổi sáng.
Buồn chán, cậu tìm tên mình thử coi giờ bản thân nổi đến mức nào rồi.
Không ngờ bài bóc phốt của tài khoản kia hot ra phết.
Đã có tới cả chục ngàn bình luận.
"Đây là đang quay phim ở phim trường hả?"
"Chỉ với một bức ảnh mà bịa được cả câu chuyện."
"Chưa rõ đầu đuôi sự việc, miễn bình luận."
"Ảnh mờ vãi đạn. Phải là một con Nokia tuổi thọ trêи mười năm mới chụp ra được tấm này."
Kẻ chủ mưu nhận thấy không thể bôi nhọ Dư Bắc, bèn bình luận.
"Tôi có mặt tại hiện trường. Dư Bắc nổi cáu, chửi bới vì người ta mắc lỗi, chèn ép diễn viên mới."
Bình luận của tài khoản nọ khiến cư dân mạng dậy sóng.
"Tôi không tin Tiểu Bắc là người như thế."
"Tiểu Bắc debut mấy năm rồi, chưa bao giờ tạo scandal, ok?"
"Mày tin? Mày biết rõ nó lắm hả? Nó là người nhà hay bố đẻ ra mày?"
"Người qua đường thấy trong chương trình Bạn Đồng Hành, Dư Bắc có vẻ khá kiêu căng, cùng Cố Diệc Minh đi chơi riêng lẻ, hoàn toàn chẳng quan tâm đến các khách mời khác."
"Ké được tí fame từ Cố Diệc Minh thì bắt đầu quá đà đấy."
"Hahaha, không có lấy một tác phẩm đại biểu mà vẫn cố khen khả năng diễn xuất, đúng đỉnh của chóp."
"Tinh vi tinh tướng."
"Anti bới móc ghê thật, còn tốn công tốn sức hơn đào mộ cho nhà tụi nó."
"Tôi nghĩ là tạo scandal để PR phim mới thôi."
"Dư Bắc đi tới đâu là ồn ào tới đó. Ẩn được không nhỉ?"
"Không muốn thấy thì mày còn chui vào đây bình luận làm gì?"
Dư Bắc bỗng cảm thấy Cố Diệc Minh nói rất đúng, trêи thế giới này chẳng bao giờ thiếu kẻ vô duyên vô cớ có ác cảm với mình.
Đây là cái giá phải trả cho sự nổi tiếng.
Do trước kia mình được Cố Diệc Minh bảo vệ nên mọi thứ trông mới không xấu xa đến mức độ ấy thôi.
Dư Bắc vốn nghĩ chỉ là chút chuyện vặt vãnh.
Idol nhà ai mà không có anti?
Nhưng dường như vụ việc càng lúc càng nghiêm trọng.
Đột nhiên có page lá cải tung ra một cú phốt lớn hơn.
Ông Tám Showbiz: "Thứ hai đầu tuần, xin chào cả nhà iu. Tin tức kỳ này tới từ couple nam nam cực nổi dạo gần đây. Sao nam họ D siêu hot trong thời gian này, thật ra được sao nam họ C bao nuôi. Hai người chung sống đã nhiều năm, cách đây không lâu vừa mua một căn hộ cao cấp ở Hải Thành Nhất Phẩm. Vào dịp sinh nhật D, C vô cùng hào phóng, tặng ngay cho cậu ta chiếc Maserati. Từ khoá gợi ý: Bạn cùng phòng."
Hồi trước Cố Diệc Minh bị bôi nhọ, đen ngang anh da đen thì bây giờ có thể nói Dư Bắc đã đen như cục phân cừu rồi.
Cậu thấy số mình dính sao Thuỷ nghịch hành, sự nghiệp không thuận lợi, đường tình duyên lận đận.
Dư Bắc mở ảnh đính kèm bài viết của Ông Tám Showbiz ra.
Tấm đầu và tấm thứ hai lần lượt là khu chung cư nhà cậu bên Hải Thành với chiếc xe "chủ tịch". Có thể thấy loáng thoáng bóng một người đàn ông mặc Âu phục ngồi ở ghế lái. Ghế phụ đã bị làm mờ, che đi.
Tấm thứ ba, thứ tư là giấy chứng nhận sở hữu căn hộ và giấy tờ xe.
Cột tên chủ nhà và chủ xe đều bị che gần hết, chỉ để lộ ra phần đầu của hai từ Dư Bắc.
Đầu Dư Bắc nổ tung.
___
Có lỗi tôi sửa sau nhé.
/124
|