Trong một phòng bệnh nhỏ của khu phố nghèo thành phố B có một người phụ nữ gầy yếu nằm trên giường, khuôn mặt gầy gộc, làn da trắng bạch thiếu sức sống bên cạnh cô là người đàn ông mặc áo blue trắng
-Bà ngày càng yếu rồi, tôi khuyên bà nên nằm nghỉ ngơi, nếu cảm thấy ngột ngạt thì có thể mở cửa sổ, nói xong bác sĩ liền ra ngoài
Người phụ nữ nhìn trần nhà một cách vô vọng. Bà ấy đang hồi tưởng lại quá khứ bà ấy nghĩ "đời của bà thật sự kết thúc ở đây sao, tại sao lại vậy chứ, lúc còn trẻ bà cũng là nữ doanh thành đạt cơ mà chỉ từ khi gặp người đàn ông đó cô đã chót yêu và đánh mất sự khôn ngoan mưu trí của người làm danh nghiệp khi đó cô chỉ có thể nghĩ làm sao để người đàn ông đó luôn nghĩ đến bà không tìm những người đàn bà khác, bà đưa cho hắn bất cứ những gì hắn muốn, giúp hắn khôi phục lại công ty rồi đến một ngày hắn lại dẫn theo một người đàn bà khác đến trước mặt bà và nói đó là vị hôn thê của hắn và hắn chỉ xem bà là bạn. Ha ha, lúc đó bà cứ nghĩ là tất cả do ả đàn bà đó mà ra rồi lại nhắm ả ta mà gây sự nhưng rồi lại bị ả ta đánh ngược lại thì ra ả không phải là người đàn bà chân yếu tay mềm ngu si dốt nát mà là một con sói đội lốt cừu, từ lúc bà bắt đầu gây sự với ả thì công ty bà cũng dần dần sạp đổ nhưng không phải chỉ mình công ty mà cả công ty bố mẹ bà nữa. Hừ! mà không phải là ai phá hoại mà chính là hắn ta phá nữa cô mới cảm thấy nhói lòng, thời gian qua bà đã giúp hắn rất nhiều chỉ có thể đổi đến ngày hôm nay sao. ngày mà bà bị hắn hại thê thảm. lúc bà hiểu ra thì cũng đã quá muộn giờ đây bà trắng tay, gia đình không còn. bà bây giờ rất ân hận bà muốn mọi thứ quay lại như lúc bà còn 17t cái lúc mà chưa có chuyện gì xảy ra, có thể tránh những người đó, có thể có thể thực hiện ước mơ của mình. ước gì...ước gì nêu có thể thành hiện thực bà sẽ xóa bỏ tất cả hận thù và làm lại cuộcđời..." bà ấy cứ nghĩ cho đến lúc ngủ thiếp đi từ lúc nào. Căn phòng của bà yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng thở đều đều của bà. trong lúc bà ngủ một vầng hào quang xuất hiên xung quanh người bà rồi bà bỗng biến mất.
___________________ thời gian qua____________________
- Đau...đau quá- tim bà đau quá, cô chết rồi ư, chết thật rồi ư
cô từ từ mở mắt ra, đập vào mắt cô là trần nhà màu trắng khiến cô cảm thấy rất quen thuộc, cô nhìn xung quanh, cô nghĩ " đây là thiên đàng ư, cô đã lên thiên đàng rồi sao,...hay là...hay là..." cố giật mình bất dâyh một cách yếu ớt nhìn thật kĩ, thật kĩ
- Đây là sự thật sao...đây không phải là...- cô nói chưa hết câu liền chạy vội đến trước gương, cô sờ nhẹ lên má cô gái trẻ trong gương cũng làm y như vậy, cô nhìn xuống bàn tay cô thì đã hiểu ra cô thật sự trở về rồi điều ước cô đã trở thành hiện thực rồi. cô tự nhủ với mình là " từ nay trở đi phải chín chắn lên, không được như trước nữa, quên mọi chuyện lúc trước đi, và sẽ bắt đầu lại cuộc đời mới với ước mơ của cô.
- Hàn Thiên Ân-
một giọng nói phát ra từ phía sau lưng cô làm cô lạnh người. cô đảo mắt quanh phòng để tìm nhưng không thấy ai cả
- cô sẽ không thây được tôi đâu. tôi chính là người đã giúp cô thực hiện điều ước của mình, nhưng cô đừng nghĩ như vậy là xong. tôi có một nhiệm vụ cho cô đó là hãy giúp những người bạn này để họ có thể thực hiện ước mơ cùng cô, những người này cũng sẽ là người đồng hành cùng cô để vượt qua những khó khăn sau này.- nói xong trong đầu cô hiện lên 5 hình ảnh quả 5 cô gái lạ, không chỉ nhìn thấy những hình ảnh đó mà cô còn biết được hoàn cảnh và ước mơ của họ
- tôi đồng ý - Hàn Thiên Ân trả lời dứt khoát,dù sao sau này những người này sẽ giúp cho cô rất nhiều không chỉ vậy cô và những người ấy đều có cùng ước mơ như vậy thì tuyệt quá rồi.
- vây thì được rồi, mong cô đừng mắc những sai lầm không đáng có nữa, chúc cô may mắn.
-Bà ngày càng yếu rồi, tôi khuyên bà nên nằm nghỉ ngơi, nếu cảm thấy ngột ngạt thì có thể mở cửa sổ, nói xong bác sĩ liền ra ngoài
Người phụ nữ nhìn trần nhà một cách vô vọng. Bà ấy đang hồi tưởng lại quá khứ bà ấy nghĩ "đời của bà thật sự kết thúc ở đây sao, tại sao lại vậy chứ, lúc còn trẻ bà cũng là nữ doanh thành đạt cơ mà chỉ từ khi gặp người đàn ông đó cô đã chót yêu và đánh mất sự khôn ngoan mưu trí của người làm danh nghiệp khi đó cô chỉ có thể nghĩ làm sao để người đàn ông đó luôn nghĩ đến bà không tìm những người đàn bà khác, bà đưa cho hắn bất cứ những gì hắn muốn, giúp hắn khôi phục lại công ty rồi đến một ngày hắn lại dẫn theo một người đàn bà khác đến trước mặt bà và nói đó là vị hôn thê của hắn và hắn chỉ xem bà là bạn. Ha ha, lúc đó bà cứ nghĩ là tất cả do ả đàn bà đó mà ra rồi lại nhắm ả ta mà gây sự nhưng rồi lại bị ả ta đánh ngược lại thì ra ả không phải là người đàn bà chân yếu tay mềm ngu si dốt nát mà là một con sói đội lốt cừu, từ lúc bà bắt đầu gây sự với ả thì công ty bà cũng dần dần sạp đổ nhưng không phải chỉ mình công ty mà cả công ty bố mẹ bà nữa. Hừ! mà không phải là ai phá hoại mà chính là hắn ta phá nữa cô mới cảm thấy nhói lòng, thời gian qua bà đã giúp hắn rất nhiều chỉ có thể đổi đến ngày hôm nay sao. ngày mà bà bị hắn hại thê thảm. lúc bà hiểu ra thì cũng đã quá muộn giờ đây bà trắng tay, gia đình không còn. bà bây giờ rất ân hận bà muốn mọi thứ quay lại như lúc bà còn 17t cái lúc mà chưa có chuyện gì xảy ra, có thể tránh những người đó, có thể có thể thực hiện ước mơ của mình. ước gì...ước gì nêu có thể thành hiện thực bà sẽ xóa bỏ tất cả hận thù và làm lại cuộcđời..." bà ấy cứ nghĩ cho đến lúc ngủ thiếp đi từ lúc nào. Căn phòng của bà yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng thở đều đều của bà. trong lúc bà ngủ một vầng hào quang xuất hiên xung quanh người bà rồi bà bỗng biến mất.
___________________ thời gian qua____________________
- Đau...đau quá- tim bà đau quá, cô chết rồi ư, chết thật rồi ư
cô từ từ mở mắt ra, đập vào mắt cô là trần nhà màu trắng khiến cô cảm thấy rất quen thuộc, cô nhìn xung quanh, cô nghĩ " đây là thiên đàng ư, cô đã lên thiên đàng rồi sao,...hay là...hay là..." cố giật mình bất dâyh một cách yếu ớt nhìn thật kĩ, thật kĩ
- Đây là sự thật sao...đây không phải là...- cô nói chưa hết câu liền chạy vội đến trước gương, cô sờ nhẹ lên má cô gái trẻ trong gương cũng làm y như vậy, cô nhìn xuống bàn tay cô thì đã hiểu ra cô thật sự trở về rồi điều ước cô đã trở thành hiện thực rồi. cô tự nhủ với mình là " từ nay trở đi phải chín chắn lên, không được như trước nữa, quên mọi chuyện lúc trước đi, và sẽ bắt đầu lại cuộc đời mới với ước mơ của cô.
- Hàn Thiên Ân-
một giọng nói phát ra từ phía sau lưng cô làm cô lạnh người. cô đảo mắt quanh phòng để tìm nhưng không thấy ai cả
- cô sẽ không thây được tôi đâu. tôi chính là người đã giúp cô thực hiện điều ước của mình, nhưng cô đừng nghĩ như vậy là xong. tôi có một nhiệm vụ cho cô đó là hãy giúp những người bạn này để họ có thể thực hiện ước mơ cùng cô, những người này cũng sẽ là người đồng hành cùng cô để vượt qua những khó khăn sau này.- nói xong trong đầu cô hiện lên 5 hình ảnh quả 5 cô gái lạ, không chỉ nhìn thấy những hình ảnh đó mà cô còn biết được hoàn cảnh và ước mơ của họ
- tôi đồng ý - Hàn Thiên Ân trả lời dứt khoát,dù sao sau này những người này sẽ giúp cho cô rất nhiều không chỉ vậy cô và những người ấy đều có cùng ước mơ như vậy thì tuyệt quá rồi.
- vây thì được rồi, mong cô đừng mắc những sai lầm không đáng có nữa, chúc cô may mắn.
/1
|