- Em thật giỏi, có đc cô con dâu vậy tốt quá – ông Vương mỉm cười
- Em chỉ lo anh không đồng ý – bà Phi Yến thở phào
- Sao e lại nghĩ thế?
- Vì em thấy anh có vẻ thích những con nhà tiểu thư hơn
- Tất nhiên, vì anh nghĩ những gia đình đó có điều kiện để nuôi dạy con cái đàng hoàng gia giáo. Anh cần một cô con dâu ngoan ngoãn đảm đang thông minh chứ không cần một cô con dâu có địa vị như nhà ta. – ông Vương gật gù
- Anh nói vậy thi hay quá! Hay nhân dịp em có ý này, có thể gắn kết tình cảm cha con anh đó – bà Phi Yến cười
- Ý gì, e nói xem
- Thế này nhé…anh sẽ….sau đó…..- bà Phi Yến thì thào vào tai ông Vương
- Ý kiến hay đó, em đúng là thông mình – ông Vương cười tươi
Hoàng sau khi gặp bố và mẹ kế thì có vẻ trầm hẳn, nó hơi khó chịu khi gặp 2 người đó. Cả lũ nhóc biết điều đó, không ai bảo ai đều im lặng không dám nói gì. Đúng lúc đó thì một người đứng trên sân khấu ra phát biểu….Long và Minh Hồng bước ra. Hôm nay trông Long rất đĩnh đạc trong bộ vest màu trắng (lại màu trắng nhá) còn Minh Hồng rực rỡ trong chiếc váy màu kem dài thướt tha. Con nhỏ nhìn thấy Trúc, nó cười đắc ý lắm…Trúc thấy vậy lờ đi
- Hôm nay là ngày đính hôn của 2 con chúng tôi là Tuấn Long và Minh Hồng, tôi rất vinh hạnh khi các quí vị đã đến dự ngày vui của tôi. Nhưng….- ông Trần ngập ngừng…trước hết xin mời quí vị thưởng thức một số tiết mục sau. – Câu nói này làm ba mẹ Minh Hồng và Minh Hồng hơi bất ngờ…không có trong kịch bản, nó đoán là để thêm phần thú vị. Minh Hồng cười tít mắt vỗ tay…Bỗng…mặt nó tái đi….
Từng lời của Minh Hồng đang hiện lên trên cái loa to ở trong hội trường, từng lời nói cay độc và giọng nói chanh chua vọng lên. Minh Hồng như chết sững lại…nó quay ra nhìn Long, quay ra nhìn ba mẹ nó cả 2 cũng đang trợn tròn mắt khi nghe đoạn băng trên
- Chưa hết đâu…còn nhiều điều thú vị nữa – ông Trần lạnh lùng
Và đoạn băng đối thoại giữa mẹ Minh Hồng và Minh Hồng lại vang lên, lần này sắc mặt của mẹ Minh Hồng và Minh Hồng trắng bệch ra. Cả hội trường nháo nhào, đám phóng viên lao ra chụp ảnh ghi hình lia lịa…
- Đó là bộ mặt thật của gia đình mà tôi vô cùng tin tưởng tính kết làm thông gia vậy mà họ lại có âm mưu sau lưng tôi như thế…Chính vì thế tôi tuyên bố trước tất cả các vị quan khách ở đây….Tôi chính thức hủy lễ đính hôn này đồng thời…tôi cũng rút toàn bộ vốn và cổ phần trong tập đoàn của ông Nguyễn (tức ba Minh Hồng). – ông Trần cứ lạnh lùng nói…
Minh Hồng khuỵu xuống, mẹ Minh Hồng ôm mặt khóc nức nở còn ba Minh Hồng đỡ vừa đỡ bà ta vừa che mặt khỏi mấy đám phóng viên đang chụp ảnh tới tấp… Tai Minh Hồng như ù đi…mọi vật xung quanh nó chao đảo….Không…tất cả chỉ là một giấc mơ…nó nhắm chặt mắt lại…nó mở mắt ra xung quanh nó vẫn thế….Vậy những gì diễn ra trước mắt nó hoàn toàn là sự thật…Nó nhìn thấy Trúc…Trúc đang nhìn nó với ánh mắt thương hại…Không!…nó không cần…nó là một tiểu thư danh giá và uy quyền…nó không cần ai thương hại nó hết, nhất là từ con nhỏ đáng ghét đó…nó không cần…Nó khuỵu xuống và ngất đi…Trước khi lịm đi nó thấy bóng Trúc lao về phía nó…
- Minh Hồng, cô tỉnh lại đi…- Trúc lay lay Minh Hồng, đám nhóc Hùng, Hoàng, Dung Long cũng lao ra
- Cô ta xỉu mất rồi….thật là trơ trẽn quá- mấy người xung quanh xì xào
- Mấy người còn đứng đó bình phẩm sao, gọi cấp cứu đi – Trúc gào lên, nó ôm Minh Hồng vào lòng lay lay và nhìn Minh Hồng đầy lo lắng
Xe cấp cứu đc đưa đến…ba mẹ Minh Hồng đi theo xe cùng nó…đám phóng viên nháo nhào đi lên phía ông Trần…ông nói
- Mọi chuyện thế nào mọi người cũng đã biết, tôi chỉ tuyên bố rằng việc hôn nhân của con trai tôi sẽ do nó quyết định tôi tôn trọng quyết định của nó – ông Trần quay ra phía Long, thằng nhóc đang cười sung sướng.
Ông Vương đi lên phía ông Trần
- Chúc mừng anh chủ tịch Trần…- ông Vương cười bắt tay
- Ô, chủ tịch Vương, thất lễ quá. Từ lúc nãy đến giờ quá bận nên chưa tiếp đón chu đáo… – ông Trần lịch sự
- Không có gì. Tôi thấy anh quyết định vậy là đúng đó, chúng ta đều muốn tốt cho con cái mà phải không? – ông Vương cười vang
- Đúng, vậy thiếu gia nhà anh đã có ai lọt vào mắt xanh chưa?
- Thực ra hôm nay tôi cũng định thông báo với mọi người một chuyện – ông Vương nói, làm cả hội trường im re…
Đám nhà báo phóng viên hồi hộp, ai cũng lăm lăm míc với máy quay…
- Tôi muốn giới thiệu với mọi người về con trai người thừa kế tập đoàn của tôi và con dâu tương lai của tôi đó – ông Vương quay về phía Trúc và Hoàng, ông tiến về phía tụi nhóc trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người…đặc biệt là Long…
- Vâng, đây chính là người mà con trai tôi đã lựa chọn, tôi hoàn toàn ủng hộ sự lựa chọn của cháu- ông Vương mỉm cười
Cả hội trường vỡ òa, một ngày mà có những 2 sự kiện xảy ra, một bên thì hủy hôn, một bên thì tuyên bố ra mắt con dâu tương lai. Thật là sự kiện có một không hai…Trúc nhìn Hoàng ngơ ngác…nó vô cùng bối rối…ánh đèn flash cứ liên tục nhấp nháy vào mặt nó, Hoàng cũng ngạc nhiên chẳng kém gì…Trúc sợ hãi nép sau lưng Hoàng…Thằng nhóc cũng bối rối không kém…tự dưng bố nó lại tuyên bố sự việc này trước bao nhiêu người…
- Anh Hoàng xin cho hỏi ông Vương nói vậy là đúng hay sai ah?
- Anh Hoàng, anh và tiểu thư đây đã yêu nhau lâu chưa ạh
- Anh Hoàng, dự định sắp tới của 2 người là gì ạh…
Bla blab la…..hỏi nhìu vô kể đám đông bu kín lấy Hoàng và Trúc. Ông Trần tiến tới chủ tịch Vương
- Chúc mừng anh đã tìm đc con dâu ưng ý, nhưng xem ra chúng ta sắp trở thành đối thủ rồi…
- Là sao vậy?
- Con trai tôi…cũng có tình cảm với cô bé đó…chính nó là người phản đối cuộc hôn nhân này hơn ai hết
- ồ vậy sao, vậy thì tôi lại càng phải giữ chặt cô con dâu này, chắc hẳn cô bé đặc biệt lắm mới khiến cho cả con trai tôi và con trai ông đều yêu quí…
- Được thôi…tôi đã sai lầm một lần và tôi không nghĩ mình lại để con trai tôi phải chịu đựng thêm một lần nữa…- ông Trần lạnh lùng nói
- Ồ, vậy ông nghĩ tôi sẽ để con trai tôi bị người ta cuỗm tay trên vợ nó sao? – ông Vương đanh mặt lại.
Cuộc nói chuyện này tất nhiên chẳng ai nghe đc, chỉ có 2 người họ biết, đám phóng viên còn mải bám riết lấy Hoàng và Trúc…Một người đang đứng sững lại đó là…Long…nó muốn chạy vào đám đông đó mà kéo Trúc ra…nó muốn tuyên bố với mọi người Trúc là người nó yêu thương. Vậy mà người đàn ông này làm hỏng hết chuyện. Đáng lẽ sau khi tuyên bố hủy hôn với Minh Hồng, nó sẽ dẫn Trúc lên đàng hoàng giới thiệu đó là người nó lựa chọn. Vậy mà sao….Nó đau đớn không nghĩ đc gì nữa…Nó định lao về phía Trúc nhưng ba nó đã ngăn lại, ông nhìn nó lắc đầu và kéo nó đi. Nó hiểu, nếu bây giờ nó lao vào kéo Trúc ra thì không biết mọi chuyện sẽ còn rắc rối đến đâu nữa…
Long lặng lẽ nhìn Trúc…nó quay mặt bước đi theo ba ra ngoài, đám phóng viên chạy theo nó và ông Trần tới tấp hỏi, nhưng tai nó ù đi, nó không nghe thấy cái gì nữa cả, trong mắt nó chỉ có hỉnh ảnh Trúc đang đứng nép sau lưng Hoàng khiến tim nó tan nát…
- Em chỉ lo anh không đồng ý – bà Phi Yến thở phào
- Sao e lại nghĩ thế?
- Vì em thấy anh có vẻ thích những con nhà tiểu thư hơn
- Tất nhiên, vì anh nghĩ những gia đình đó có điều kiện để nuôi dạy con cái đàng hoàng gia giáo. Anh cần một cô con dâu ngoan ngoãn đảm đang thông minh chứ không cần một cô con dâu có địa vị như nhà ta. – ông Vương gật gù
- Anh nói vậy thi hay quá! Hay nhân dịp em có ý này, có thể gắn kết tình cảm cha con anh đó – bà Phi Yến cười
- Ý gì, e nói xem
- Thế này nhé…anh sẽ….sau đó…..- bà Phi Yến thì thào vào tai ông Vương
- Ý kiến hay đó, em đúng là thông mình – ông Vương cười tươi
Hoàng sau khi gặp bố và mẹ kế thì có vẻ trầm hẳn, nó hơi khó chịu khi gặp 2 người đó. Cả lũ nhóc biết điều đó, không ai bảo ai đều im lặng không dám nói gì. Đúng lúc đó thì một người đứng trên sân khấu ra phát biểu….Long và Minh Hồng bước ra. Hôm nay trông Long rất đĩnh đạc trong bộ vest màu trắng (lại màu trắng nhá) còn Minh Hồng rực rỡ trong chiếc váy màu kem dài thướt tha. Con nhỏ nhìn thấy Trúc, nó cười đắc ý lắm…Trúc thấy vậy lờ đi
- Hôm nay là ngày đính hôn của 2 con chúng tôi là Tuấn Long và Minh Hồng, tôi rất vinh hạnh khi các quí vị đã đến dự ngày vui của tôi. Nhưng….- ông Trần ngập ngừng…trước hết xin mời quí vị thưởng thức một số tiết mục sau. – Câu nói này làm ba mẹ Minh Hồng và Minh Hồng hơi bất ngờ…không có trong kịch bản, nó đoán là để thêm phần thú vị. Minh Hồng cười tít mắt vỗ tay…Bỗng…mặt nó tái đi….
Từng lời của Minh Hồng đang hiện lên trên cái loa to ở trong hội trường, từng lời nói cay độc và giọng nói chanh chua vọng lên. Minh Hồng như chết sững lại…nó quay ra nhìn Long, quay ra nhìn ba mẹ nó cả 2 cũng đang trợn tròn mắt khi nghe đoạn băng trên
- Chưa hết đâu…còn nhiều điều thú vị nữa – ông Trần lạnh lùng
Và đoạn băng đối thoại giữa mẹ Minh Hồng và Minh Hồng lại vang lên, lần này sắc mặt của mẹ Minh Hồng và Minh Hồng trắng bệch ra. Cả hội trường nháo nhào, đám phóng viên lao ra chụp ảnh ghi hình lia lịa…
- Đó là bộ mặt thật của gia đình mà tôi vô cùng tin tưởng tính kết làm thông gia vậy mà họ lại có âm mưu sau lưng tôi như thế…Chính vì thế tôi tuyên bố trước tất cả các vị quan khách ở đây….Tôi chính thức hủy lễ đính hôn này đồng thời…tôi cũng rút toàn bộ vốn và cổ phần trong tập đoàn của ông Nguyễn (tức ba Minh Hồng). – ông Trần cứ lạnh lùng nói…
Minh Hồng khuỵu xuống, mẹ Minh Hồng ôm mặt khóc nức nở còn ba Minh Hồng đỡ vừa đỡ bà ta vừa che mặt khỏi mấy đám phóng viên đang chụp ảnh tới tấp… Tai Minh Hồng như ù đi…mọi vật xung quanh nó chao đảo….Không…tất cả chỉ là một giấc mơ…nó nhắm chặt mắt lại…nó mở mắt ra xung quanh nó vẫn thế….Vậy những gì diễn ra trước mắt nó hoàn toàn là sự thật…Nó nhìn thấy Trúc…Trúc đang nhìn nó với ánh mắt thương hại…Không!…nó không cần…nó là một tiểu thư danh giá và uy quyền…nó không cần ai thương hại nó hết, nhất là từ con nhỏ đáng ghét đó…nó không cần…Nó khuỵu xuống và ngất đi…Trước khi lịm đi nó thấy bóng Trúc lao về phía nó…
- Minh Hồng, cô tỉnh lại đi…- Trúc lay lay Minh Hồng, đám nhóc Hùng, Hoàng, Dung Long cũng lao ra
- Cô ta xỉu mất rồi….thật là trơ trẽn quá- mấy người xung quanh xì xào
- Mấy người còn đứng đó bình phẩm sao, gọi cấp cứu đi – Trúc gào lên, nó ôm Minh Hồng vào lòng lay lay và nhìn Minh Hồng đầy lo lắng
Xe cấp cứu đc đưa đến…ba mẹ Minh Hồng đi theo xe cùng nó…đám phóng viên nháo nhào đi lên phía ông Trần…ông nói
- Mọi chuyện thế nào mọi người cũng đã biết, tôi chỉ tuyên bố rằng việc hôn nhân của con trai tôi sẽ do nó quyết định tôi tôn trọng quyết định của nó – ông Trần quay ra phía Long, thằng nhóc đang cười sung sướng.
Ông Vương đi lên phía ông Trần
- Chúc mừng anh chủ tịch Trần…- ông Vương cười bắt tay
- Ô, chủ tịch Vương, thất lễ quá. Từ lúc nãy đến giờ quá bận nên chưa tiếp đón chu đáo… – ông Trần lịch sự
- Không có gì. Tôi thấy anh quyết định vậy là đúng đó, chúng ta đều muốn tốt cho con cái mà phải không? – ông Vương cười vang
- Đúng, vậy thiếu gia nhà anh đã có ai lọt vào mắt xanh chưa?
- Thực ra hôm nay tôi cũng định thông báo với mọi người một chuyện – ông Vương nói, làm cả hội trường im re…
Đám nhà báo phóng viên hồi hộp, ai cũng lăm lăm míc với máy quay…
- Tôi muốn giới thiệu với mọi người về con trai người thừa kế tập đoàn của tôi và con dâu tương lai của tôi đó – ông Vương quay về phía Trúc và Hoàng, ông tiến về phía tụi nhóc trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người…đặc biệt là Long…
- Vâng, đây chính là người mà con trai tôi đã lựa chọn, tôi hoàn toàn ủng hộ sự lựa chọn của cháu- ông Vương mỉm cười
Cả hội trường vỡ òa, một ngày mà có những 2 sự kiện xảy ra, một bên thì hủy hôn, một bên thì tuyên bố ra mắt con dâu tương lai. Thật là sự kiện có một không hai…Trúc nhìn Hoàng ngơ ngác…nó vô cùng bối rối…ánh đèn flash cứ liên tục nhấp nháy vào mặt nó, Hoàng cũng ngạc nhiên chẳng kém gì…Trúc sợ hãi nép sau lưng Hoàng…Thằng nhóc cũng bối rối không kém…tự dưng bố nó lại tuyên bố sự việc này trước bao nhiêu người…
- Anh Hoàng xin cho hỏi ông Vương nói vậy là đúng hay sai ah?
- Anh Hoàng, anh và tiểu thư đây đã yêu nhau lâu chưa ạh
- Anh Hoàng, dự định sắp tới của 2 người là gì ạh…
Bla blab la…..hỏi nhìu vô kể đám đông bu kín lấy Hoàng và Trúc. Ông Trần tiến tới chủ tịch Vương
- Chúc mừng anh đã tìm đc con dâu ưng ý, nhưng xem ra chúng ta sắp trở thành đối thủ rồi…
- Là sao vậy?
- Con trai tôi…cũng có tình cảm với cô bé đó…chính nó là người phản đối cuộc hôn nhân này hơn ai hết
- ồ vậy sao, vậy thì tôi lại càng phải giữ chặt cô con dâu này, chắc hẳn cô bé đặc biệt lắm mới khiến cho cả con trai tôi và con trai ông đều yêu quí…
- Được thôi…tôi đã sai lầm một lần và tôi không nghĩ mình lại để con trai tôi phải chịu đựng thêm một lần nữa…- ông Trần lạnh lùng nói
- Ồ, vậy ông nghĩ tôi sẽ để con trai tôi bị người ta cuỗm tay trên vợ nó sao? – ông Vương đanh mặt lại.
Cuộc nói chuyện này tất nhiên chẳng ai nghe đc, chỉ có 2 người họ biết, đám phóng viên còn mải bám riết lấy Hoàng và Trúc…Một người đang đứng sững lại đó là…Long…nó muốn chạy vào đám đông đó mà kéo Trúc ra…nó muốn tuyên bố với mọi người Trúc là người nó yêu thương. Vậy mà người đàn ông này làm hỏng hết chuyện. Đáng lẽ sau khi tuyên bố hủy hôn với Minh Hồng, nó sẽ dẫn Trúc lên đàng hoàng giới thiệu đó là người nó lựa chọn. Vậy mà sao….Nó đau đớn không nghĩ đc gì nữa…Nó định lao về phía Trúc nhưng ba nó đã ngăn lại, ông nhìn nó lắc đầu và kéo nó đi. Nó hiểu, nếu bây giờ nó lao vào kéo Trúc ra thì không biết mọi chuyện sẽ còn rắc rối đến đâu nữa…
Long lặng lẽ nhìn Trúc…nó quay mặt bước đi theo ba ra ngoài, đám phóng viên chạy theo nó và ông Trần tới tấp hỏi, nhưng tai nó ù đi, nó không nghe thấy cái gì nữa cả, trong mắt nó chỉ có hỉnh ảnh Trúc đang đứng nép sau lưng Hoàng khiến tim nó tan nát…
/72
|