Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 118: Cuộc làm ăn đầu tiên

/250


Địa phương Lâm Dật Hiên phủ xuống ở hướng đông ước chừng ba mươi dặm, liền có một tòa cổ thành, từ trong miệng Mã Lục Nghĩa, Lâm Dật Hiên hiểu rõ, nơi này là giao giới của Đại Lý cùng Đại Tống, từ nơi này hướng tây không đến trăm dặm, chính là khu vực Đại Lý, mà một nhà Mã Lục Nghĩa chính là mua bán lui tới giữa Đại Lý cùng Đại Tống.

Để cho Lâm Dật Hiên kinh ngạc nhất chính là, đại bá giao hữu rất rộng mà Mã Nguyệt Bình nói kia, dĩ nhiên là Mã Ngũ Đức, mặc dù Mã Ngũ Đức ở bên trong Thiên Long Bát Bộ chỉ là một nhân vật nho nhỏ, nhưng cũng là người Đoàn Dự mang lên Vô Lượng Sơn, có thể nói là một lời dẫn trong Thiên Long Bát Bộ, nếu như không có Mã Ngũ Đức mà nói, như vậy Đoàn Dự sẽ không lên được Vô Lượng Sơn, không đến được Vô Lượng Sơn, hắn không có thể cơ duyên xảo hợp mà đạt được Bắc Minh Thần Công cùng Lăng Ba Vi Bộ, mà không có những thứ này, như vậy sự tình từ nay về sau sẽ không thể nào nói đến.

Hơn nữa tuy võ công của Mã Ngũ Đức không được tốt lắm, nhưng lại nhận thức rất nhiều võ lâm nhân sĩ, đây đối với Lâm Dật Hiên mà nói, ngược lại là một tin tức tốt.

Ba mươi dặm đường, dùng tốc độ của Lâm Dật Hiên mà nói, cũng không quá đáng nửa canh giờ mà thôi, cái này còn là bởi vì trên người Mã Lục Nghĩa có tổn thương nên liên lụy.

Đến Cổ Thành, Lâm Dật Hiên mới phát hiện Cổ Thành này thật đúng là không nhỏ, phạm vi ước chừng vài chục dặm, Cổ Thành này xây dựng bên trong dãy núi, cũng không có tường thành, từ chỗ cao nhìn lại, phòng ốc tương liên kéo hơn mười dặm đường, ngược lại có một phen cảnh trí khác.

Đã đến Cổ Thành, Mã Lục Nghĩa cực lực mời Lâm Dật Hiên đến nhà hắn làm khách, Lâm Dật Hiên cũng không có từ chối, dù sao hắn tới nơi này chưa quen cuộc sống nơi đây, hơn nữa trên người lại không có ngân lượng.

Gia viên của Mã Lục Nghĩa xây dựng ở chân núi, toàn bộ tòa nhà chiếm hơn mười mẫu đất, ngược lại thật sự là khí phái, Lâm Dật Hiên được an bài tại một biệt viện vô cùng khác biệt, phong cảnh biệt viện này vô cùng khả quan, hơn nữa bên cạnh có một cánh cửa, có thể trực tiếp thông hướng sau núi, đối với Lâm Dật Hiên mà nói, như thế là một địa phương rất tốt.

Lâm Dật Hiên vì Mã Lục Nghĩa mở mấy thang thuốc, lại để cho hắn an tâm điều dưỡng.

Mà con lớn nhất của Mã Lục Nghĩa là Mã Nguyệt Đông cùng tiểu nhi tử Mã Nguyệt Bình thì bắt đầu vì Lâm Dật Hiên làm tuyên truyền, còn Lâm Dật Hiên thì an tâm ở lại Mã gia.

Trong nháy mắt, năm ngày liền qua, trong năm ngày này, Lâm Dật Hiên cũng không có nhàn rỗi, Nhất Nguyên Thần Công cùng Phong Thần Thối, hắn mỗi ngày đều tu luyện, mà chức nghiệp thần y, Lâm Dật Hiên cũng tỉ mỉ nghiên cứu, từ khi hắn đạt được nội lực, chức nghiệp thần y lại xuất hiện rất nhiều thủ pháp cao siêu, thậm chí trong đó còn dính đến một ít thủ đoạn cực kỳ lợi hại.

Năm ngày này, Lâm Dật Hiên thu hoạch cũng coi như không nhỏ, để cho Lâm Dật Hiên kinh hỉ nhất chính là, Nhất Nguyên Thần Công của hắn tựa hồ muốn đột phá tầng thứ nhất, tin tưởng không dùng được vài ngày, hắn có thể đột phá, đến lúc đó thực lực của hắn nhất định sẽ lại tăng trưởng một chút.

Ngày hôm đó, Lâm Dật Hiên đang nghiên cứu bản Độc Kinh của Lưu Phương Tử, đột nhiên nghe được thanh âm của Mã Nguyệt Bình từ nơi xa truyền đến:

- Lâm thiếu hiệp, có người đến cầu xem bệnh.

Lâm Dật Hiên nao nao, không nghĩ tới mới vài ngày liền có người đến, xem ra hiệu quả đám người Mã Lục Nghĩa tuyên truyền cũng không tệ lắm.

- Đi, dẫn ta qua xem.

Lâm Dật Hiên chậm rãi nói, thời điểm hắn ở đây để cho bọn người Mã Nguyệt Bình tuyên truyền, đã sớm nói rõ quy củ, muốn cầu y, phải đáp ứng thay Lâm Dật Hiên làm một chuyện.

- Vâng, Lâm thiếu hiệp mời đi theo ta.

Mã Nguyệt Bình khom người, sau đó đi phía trước dẫn đường.

Chỉ chốc lát sau, Lâm Dật Hiên liền cùng Mã Nguyệt Bình đi vào một gian chính sảnh, lúc này ở trong chính sảnh đang ngồi hai người, một nam một nữ, nam tử khoảng trung niên, cả người hết sức cường tráng, hơn nữa biểu lộ hơi có vẻ dữ tợn kia, ngược lại có vài phần hung thần ác sát.

Còn nữ tử bên cạnh chỉ khoảng mười sáu mười bảy, vóc người cũng rất đẹp, tiếc nuối duy nhất là, ánh mắt của nàng ảm đạm vô thần, không có một tia tiêu cự, hiển nhiên là mù.

- Lâm thiếu hiệp, hai vị này, một vị là Hoàng Phủ Hiếu Kỳ, Hoàng Phủ tiền bối, một vị khác là thiên kim của Hoàng Phủ tiền bối, lần này tới chẩn đoán bệnh là Hoàng Phủ tiểu thư.

Mới vừa vào đại sảnh, Mã Nguyệt Bình liền vì Lâm Dật Hiên giới thiệu hai người đến.

- Tiền bối biết quy củ của ta không?

Lâm Dật Hiên nhìn Hoàng Phủ Hiếu Kỳ, nhẹ nhàng hỏi.

- Biết rõ, cầu ngươi chữa bệnh, phải đáp ứng làm cho ngươi một chuyện.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ cao thấp đánh giá Lâm Dật Hiên một phen, trong nội tâm một hồi hoài nghi, tuổi tác Lâm Dật Hiên nhỏ như vậy, thật có thể có bản lãnh lớn như vậy sao, không phải chỉ là để nói khoác chứ.

- Biết rõ là tốt rồi, ta trước xem bệnh cho lệnh thiên kim, chờ ta xác định bệnh tình về sau, lại nói sự tình ta muốn cho ngươi xử lý.

Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, trực tiếp đi tới bên cạnh nàng kia, tỉ mỉ quan sát ánh mắt của nàng một phen, sau đó nói khẽ:

- Cô nương, phiền toái vươn tay ra, ta bắt mạch cho nàng.

Nữ tử nghe được hắn nói, có chút sợ hãi mà vươn tay ra, Lâm Dật Hiên đem ngón tay khoác lên cổ tay của nàng, qua một lát sau, mới hướng Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nói:

- Con mắt lệnh thiên kim không phải bị mù bẩm sinh a, hẳn là không đến một năm trước đột nhiên mất đi ánh sáng, có phải hay không?

- Vâng, không sai.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nghe được Lâm Dật Hiên nói, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, hắn không nghĩ tới Lâm Dật Hiên chẳng qua là nhìn hai cái như vậy, liền biết tình huống, phải biết rõ lúc trước hắn tìm rất nhiều danh y, nhưng mà bọn hắn căn bản nhìn không ra chuyện gì, bởi vậy có thể thấy được hai bên chênh lệch.

- Muốn trị con mắt của lệnh thiên kim cũng không khó, nhưng cần một ít thời gian.

Lâm Dật Hiên đưa tay từ trên cổ tay nữ tử lấy ra, sau đó vừa cười vừa nói.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nghe được Lâm Dật Hiên nói có thể chữa tốt con mắt của của nữ nhi hắn, trên mặt lập tức lộ ra một tia mừng như điên, hắn có chút không dám tin tưởng nói:

- Có thật không vậy? Ngay cả Diêm Vương Địch Tiết Mộ Hoa cũng nói tiểu nữ hết thuốc chữa, ngươi thật có thể chữa tốt nàng?

Tiết Mộ Hoa? Lâm Dật Hiên nao nao, hắn nhớ rõ Tiết Mộ Hoa hình như là thần y nổi danh bên trong Thiên Long Bát Bộ, đệ tử của Tô Tinh Hà phái Tiêu Dao, trên giang hồ có danh xưng Diêm Vương Địch, không nghĩ tới Hoàng Phủ Hiếu Kỳ đã đi tìm Tiết Mộ Hoa rồi.

- Nếu như ta nói có thể chữa, tự nhiên có thể trị liệu, há có thể lừa ngươi.

Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, tuy Tiết Mộ Hoa nói không chưa được, nhưng không có nghĩa là hắn không chữa được, hắn có chức nghiệp thần y, một thân y thuật sớm đã xuất thần nhập hóa, muốn trị liệu một đôi mắt mù, còn không phải dư xài sao.

- Nếu như Lâm thần y thật có thể chữa tốt nữ nhi của ta mà nói, ta nhất định cảm tạ.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ thấy Lâm Dật Hiên nói tự tin như vậy, trên mặt không khỏi lộ ra một tia vui mừng, hắn vì con mắt nữ nhi đã bôn ba gần một năm, không nghĩ tới hôm nay rốt cục có hi vọng rồi.

- Thâm tạ thì không cần, chỉ cần ngươi đáp ứng điều kiện của ta là được rồi.

Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nói.

- Không biết Lâm thần y muốn ta làm chuyện gì?

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ hướng Lâm Dật Hiên hỏi.

- Võ công của ngươi như thế nào?

Lâm Dật Hiên cũng không có trực tiếp trả lời, mà là nhàn nhạt hỏi thăm.

- Võ công?

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nao nao, sau đó mới tự tin nói:

- Võ công của ta tuy so với Bắc Kiều Phong, Nam Mộ Dung kém một chút, nhưng trên giang hồ coi như là ít có địch thủ.

- Như thế rất tốt, điều kiện của ta ngươi hãy nghe cho kỹ, ta muốn ngươi lấy tới ba quyển bí tịch võ công nhất lưu, bất kể là môn phái nào, chỉ cần là ba quyển bí tịch võ công nhất lưu là được.

Lâm Dật Hiên cười nhẹ đem điều kiện nói ra.


/250

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status