Lăng Thần sắc mặt trầm tư, trong mắt nàng toát lên sự cảm thông và nét gì đó buồn buồn. Nàng có thể nghe ra được, trong lòng hai người
này đều cảm thấy sự mệt mỏi, sự mệt mỏi đó hoàn toàn xuất phát từ đáy lòng, hoàn toàn không có chút gì giả dối.
Nàng đâu có biết, bất luận là Lăng Thiên hay là Lê Tuyết, trò chơi quyền thế, đã chơi cả hai đời! Thật sự là đã chơi quá mệt mỏi rồi!
Lê Tuyết, vì Lăng Thiên, bất kì điều gì nàng cũng có thể làm! Nhưng duy nhất có một điểm, đó chính là quyền lực!
Chỉ cần Lăng Thiên còn nắm giữ trong tay quyền lực, Lê Tuyết sẽ tuyệt đối không cho phép bản thân nàng nắm giữ quyền lực tương
đương!
Điều này có lẽ là do Lê Tuyết suy nghĩ quá nhiều, nhưng với trực giác của một người phụ nữ. Lê Tuyết biết, nếu như bản thân nàng thật sự
nắm giữ quyền lực lớn trong tay, thì sẽ khó tránh khỏi có xung đột gì đó với Lăng Thiên. Sau khi trải qua những sự việc của đời trước, cho
dù là một chút gì đó không vui vẻ thoải mái, nàng cũng sẽ không để nó tồn tại giữa hai người! Càng huống hồ có thể sẽ có cả sự nghi ngờ
lẫn nhau?
Lê Tuyết tự tin, nếu như bản thân nàng muốn trang đoạt ngôi vị hoàng hậu, ai có thể tranh được với nàng? Kể cả là Lăng Thần cũng không
thể so sánh được với nàng. Thế nhưng, thật sự trở thành chủ của hậu cung, kể cả là nàng xử lí công việc một cách vô tâm thì cũng là không
được. Bởi vì chủ của hậu cung cho dù vô tâm, cũng đã có trong tay một quyền lực vô cùng lớn, nhất cử nhất động, đều có thể thu hút sự
dòm ngó của người khác!
Cho nên Lê Tuyết bất kì lúc nào cũng chỉ sẽ tồn tại ở hình thức giúp đỡ gián tiếp, chứ nàng không trực tiếp can dự.
Hiện nay nàng giúp đỡ Lăng Thiên cũng là như vậy, sau này giúp đỡ Lăng Thần cai quản hậu cung, giúp đỡ Lăng Thiên cai quản thiên hạ
cũng sẽ là như vậy!
Hơn nữa, Lăng Thiên và Lê Tuyết, cả hai người đều hiểu rất rõ, dựa vào năng lực của Lăng Thiên, trên thế giới này đã được xem là vô
địch! Nếu như nói năng lực của ai đó có thể uy hiếp được Lăng Thiên, người đó chắc chắn sẽ không phải là Ngọc Mãn Lâu, càng tuyệt
đối sẽ không phải là Tống Quân Thiên Lí! Chỉ có duy nhất một người.---Đó chính là Lê Tuyết!
Nếu như trong thế giới này có một người có thể giết chết được Lăng Thiên, cũng sẽ chỉ có Lê Tuyết!
Nếu như trong thế giới này có một người có thể lợi dụng tất cả những gì có thể lợi dụng được để đánh bại Lăng Thiên, cũng chỉ có Lê
Tuyết!
Luận về năng lực cá nhân, Lê Tuyết mới chính là đối thủ mạnh nhất trong thế giới này của Lăng Thiên! Cũng là đối thủ có tư cách nhất. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nhưng Lê Tuyết đã xác định sẵn trong lòng, vĩnh viễn không bao giờ nàng đối địch với Lăng Thiên!
Thậm chí bất kì một loại quyền lực nào, Lê Tuyết cũng sẽ không chủ động nắm giữ. Về điểm này, Lê Tuyết nhìn được thấu suốt, cũng rất
thông minh! Nàng vì Lăng Thiên mà đau khổ cả một đời, nàng cũng chính vì Lăng Thiên mà chết! Và đến giờ thì cũng chính nàng đuổi theo
Lăng Thiên vượt qua không gian thời gian đến tận nơi đây!
Trong lòng của Lê Tuyết, đã không còn có gì có thể quan trọng hơn Lăng Thiên! Bất luận là quyền khuynh thiên hạ, hay là chí tôn hồng
nhan! Trong lòng của Lê Tuyết, không gì là không thể từ bỏ! Nhưng có một thứ nàng không thể từ bỏ được, đó là tình yêu! Là Lăng
Thiên!
Đó chính là tâm tư của Lê Tuyết, điều này Lăng Thiên cũng hiểu rất rõ! Lăng Thiên cũng biết, dựa vào sự hiếu thắng của Lê Tuyết, nếu
như nắm giữ thực quyền, thì trên một số vấn đề quyết sách chắc chắn sẽ đi ngược lại với mình.
Tài trí của hai người vốn dĩ không ai kém ai, mà bất kì nhược điểm nào của Lăng Thiên, Lê Tuyết đều biết rõ như lòng bàn tay, thậm chí
còn hiểu hơn cả chính bản thân Lăng Thiên hiểu hắn.
Mỗi một biểu lộ tình cảm của Lăng Thiên, nói lên tâm tình như thế nào, cách nghĩ như thế nào, mỗi một động tác, mỗi một ánh mắt của hắn
là có dụng ý như thế nào, Lê Tuyết đều biết rõ. Thậm chí có rất nhiều chuyện, Lăng Thiên căn bản không cần phải nói ra, thì Lê Tuyết đã
phát giác ra được, đã làm xong xuôi cả!
Không như hiện nay, Lê Tuyết vẫn có thể khống chế tất cả, có thể giám sát, có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng nàng lại rời xa quyền lực,
ngược lại càng là có thể giúp đỡ được Lăng Thiên. Hơn nữa, chính bản thân Lê Tuyết càng thích cuộc sống nhẹ nhàng như thế này.
Cho nên Lăng Thiên tuyệt đối không miễn cưỡng nàng, mà ngược lại, có lúc Lăng Thiên cố ý đưa ra một số quyết định sai lầm, để cho Lê
Tuyết sửa chữa giúp hắn, để hai người càng có thể hưởng thụ một số những điều thú vị đó.
Lăng Thiên thừa nhận, bản thân hắn hiện giờ tuyệt đối sẽ không hoài nghi Lê Tuyết, thế nhưng kể cả là đối với mỗi một người. Chính bản
thân hắn cũng tuyệt đối không tin bản thân hắn có thể nói ra hai chữ vĩnh viễn, mọi thứ đều sẽ có thể thay đổi.
Lăng Thiên cũng không thể xác định được bản thân hắn trong tương lai có thay đổi hay không. Đối với nhân tính, Lăng Thiên nhận thức
được một cách rất rõ ràng, cho nên hắn cho rằng, quyết định như này của Lê Tuyết chính là quyết định chính xác nhất! Chính quyết định
này, đảm bảo cho cả đời này hai người không bao giờ phải nghi ngờ lẫn nhau!
Mà sau này có Lê Tuyết giúp đỡ Lăng Thần, hậu cung của Lăng Thiên sẽ là vô cùng vững chắc, không gì phá vỡ nổi.
Đứng ngoài vòng tranh đấu, đặt thân mình nằm ngoài cuộc, tự nhiên điều gì cũng có thể nhìn thấy được một cách rõ ràng.
Đương nhiên, như vậy cũng có chỗ không tốt lắm, bởi vì một người như Lê Tuyết tồn tại, thì các cô gái của hậu cung lúc nào cũng sẽ đoàn
kết với nhau. Kẻ ở vào thế yếu tuyệt đối như Lăng Thiên phải sống cả đời thế này, trước sau tuyệt đối không thể tăng thêm bất kì cô gái
nào trong chính hậu cung của mình. Về điểm này, Lăng Thiên đúng là thất bại hoàn toàn! Chịu thua Lê Tuyết một cách triệt để, thua cả đời.
Có điều, một người đàn ông, có thể chịu thua một người phụ nữ cả một đời, âu cũng là một chuyện hạnh phúc nhất!
Thử hỏi nam nữ cả thiên hạ, cứ là những người có thể sống với nhau hạnh phúc cả đời, đều là một bên nhược thế một bên cường thế; mà
bên nhược thế chắc chắn sẽ có biện pháp có thể chế ngự được bên cường thế.
Nếu như đều mạnh, tất sẽ có sự va chạm! Nếu như cả hai đều yếu, thì chắc chắn sẽ tạo thành bi kịch!
Nương tựa lẫn nhau, chế ước lẫn nhau, đạt đến sự cân bằng giữa mạnh và yếu, đó mới là phu thê chi đạo.
Quyển 7
này đều cảm thấy sự mệt mỏi, sự mệt mỏi đó hoàn toàn xuất phát từ đáy lòng, hoàn toàn không có chút gì giả dối.
Nàng đâu có biết, bất luận là Lăng Thiên hay là Lê Tuyết, trò chơi quyền thế, đã chơi cả hai đời! Thật sự là đã chơi quá mệt mỏi rồi!
Lê Tuyết, vì Lăng Thiên, bất kì điều gì nàng cũng có thể làm! Nhưng duy nhất có một điểm, đó chính là quyền lực!
Chỉ cần Lăng Thiên còn nắm giữ trong tay quyền lực, Lê Tuyết sẽ tuyệt đối không cho phép bản thân nàng nắm giữ quyền lực tương
đương!
Điều này có lẽ là do Lê Tuyết suy nghĩ quá nhiều, nhưng với trực giác của một người phụ nữ. Lê Tuyết biết, nếu như bản thân nàng thật sự
nắm giữ quyền lực lớn trong tay, thì sẽ khó tránh khỏi có xung đột gì đó với Lăng Thiên. Sau khi trải qua những sự việc của đời trước, cho
dù là một chút gì đó không vui vẻ thoải mái, nàng cũng sẽ không để nó tồn tại giữa hai người! Càng huống hồ có thể sẽ có cả sự nghi ngờ
lẫn nhau?
Lê Tuyết tự tin, nếu như bản thân nàng muốn trang đoạt ngôi vị hoàng hậu, ai có thể tranh được với nàng? Kể cả là Lăng Thần cũng không
thể so sánh được với nàng. Thế nhưng, thật sự trở thành chủ của hậu cung, kể cả là nàng xử lí công việc một cách vô tâm thì cũng là không
được. Bởi vì chủ của hậu cung cho dù vô tâm, cũng đã có trong tay một quyền lực vô cùng lớn, nhất cử nhất động, đều có thể thu hút sự
dòm ngó của người khác!
Cho nên Lê Tuyết bất kì lúc nào cũng chỉ sẽ tồn tại ở hình thức giúp đỡ gián tiếp, chứ nàng không trực tiếp can dự.
Hiện nay nàng giúp đỡ Lăng Thiên cũng là như vậy, sau này giúp đỡ Lăng Thần cai quản hậu cung, giúp đỡ Lăng Thiên cai quản thiên hạ
cũng sẽ là như vậy!
Hơn nữa, Lăng Thiên và Lê Tuyết, cả hai người đều hiểu rất rõ, dựa vào năng lực của Lăng Thiên, trên thế giới này đã được xem là vô
địch! Nếu như nói năng lực của ai đó có thể uy hiếp được Lăng Thiên, người đó chắc chắn sẽ không phải là Ngọc Mãn Lâu, càng tuyệt
đối sẽ không phải là Tống Quân Thiên Lí! Chỉ có duy nhất một người.---Đó chính là Lê Tuyết!
Nếu như trong thế giới này có một người có thể giết chết được Lăng Thiên, cũng sẽ chỉ có Lê Tuyết!
Nếu như trong thế giới này có một người có thể lợi dụng tất cả những gì có thể lợi dụng được để đánh bại Lăng Thiên, cũng chỉ có Lê
Tuyết!
Luận về năng lực cá nhân, Lê Tuyết mới chính là đối thủ mạnh nhất trong thế giới này của Lăng Thiên! Cũng là đối thủ có tư cách nhất. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nhưng Lê Tuyết đã xác định sẵn trong lòng, vĩnh viễn không bao giờ nàng đối địch với Lăng Thiên!
Thậm chí bất kì một loại quyền lực nào, Lê Tuyết cũng sẽ không chủ động nắm giữ. Về điểm này, Lê Tuyết nhìn được thấu suốt, cũng rất
thông minh! Nàng vì Lăng Thiên mà đau khổ cả một đời, nàng cũng chính vì Lăng Thiên mà chết! Và đến giờ thì cũng chính nàng đuổi theo
Lăng Thiên vượt qua không gian thời gian đến tận nơi đây!
Trong lòng của Lê Tuyết, đã không còn có gì có thể quan trọng hơn Lăng Thiên! Bất luận là quyền khuynh thiên hạ, hay là chí tôn hồng
nhan! Trong lòng của Lê Tuyết, không gì là không thể từ bỏ! Nhưng có một thứ nàng không thể từ bỏ được, đó là tình yêu! Là Lăng
Thiên!
Đó chính là tâm tư của Lê Tuyết, điều này Lăng Thiên cũng hiểu rất rõ! Lăng Thiên cũng biết, dựa vào sự hiếu thắng của Lê Tuyết, nếu
như nắm giữ thực quyền, thì trên một số vấn đề quyết sách chắc chắn sẽ đi ngược lại với mình.
Tài trí của hai người vốn dĩ không ai kém ai, mà bất kì nhược điểm nào của Lăng Thiên, Lê Tuyết đều biết rõ như lòng bàn tay, thậm chí
còn hiểu hơn cả chính bản thân Lăng Thiên hiểu hắn.
Mỗi một biểu lộ tình cảm của Lăng Thiên, nói lên tâm tình như thế nào, cách nghĩ như thế nào, mỗi một động tác, mỗi một ánh mắt của hắn
là có dụng ý như thế nào, Lê Tuyết đều biết rõ. Thậm chí có rất nhiều chuyện, Lăng Thiên căn bản không cần phải nói ra, thì Lê Tuyết đã
phát giác ra được, đã làm xong xuôi cả!
Không như hiện nay, Lê Tuyết vẫn có thể khống chế tất cả, có thể giám sát, có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng nàng lại rời xa quyền lực,
ngược lại càng là có thể giúp đỡ được Lăng Thiên. Hơn nữa, chính bản thân Lê Tuyết càng thích cuộc sống nhẹ nhàng như thế này.
Cho nên Lăng Thiên tuyệt đối không miễn cưỡng nàng, mà ngược lại, có lúc Lăng Thiên cố ý đưa ra một số quyết định sai lầm, để cho Lê
Tuyết sửa chữa giúp hắn, để hai người càng có thể hưởng thụ một số những điều thú vị đó.
Lăng Thiên thừa nhận, bản thân hắn hiện giờ tuyệt đối sẽ không hoài nghi Lê Tuyết, thế nhưng kể cả là đối với mỗi một người. Chính bản
thân hắn cũng tuyệt đối không tin bản thân hắn có thể nói ra hai chữ vĩnh viễn, mọi thứ đều sẽ có thể thay đổi.
Lăng Thiên cũng không thể xác định được bản thân hắn trong tương lai có thay đổi hay không. Đối với nhân tính, Lăng Thiên nhận thức
được một cách rất rõ ràng, cho nên hắn cho rằng, quyết định như này của Lê Tuyết chính là quyết định chính xác nhất! Chính quyết định
này, đảm bảo cho cả đời này hai người không bao giờ phải nghi ngờ lẫn nhau!
Mà sau này có Lê Tuyết giúp đỡ Lăng Thần, hậu cung của Lăng Thiên sẽ là vô cùng vững chắc, không gì phá vỡ nổi.
Đứng ngoài vòng tranh đấu, đặt thân mình nằm ngoài cuộc, tự nhiên điều gì cũng có thể nhìn thấy được một cách rõ ràng.
Đương nhiên, như vậy cũng có chỗ không tốt lắm, bởi vì một người như Lê Tuyết tồn tại, thì các cô gái của hậu cung lúc nào cũng sẽ đoàn
kết với nhau. Kẻ ở vào thế yếu tuyệt đối như Lăng Thiên phải sống cả đời thế này, trước sau tuyệt đối không thể tăng thêm bất kì cô gái
nào trong chính hậu cung của mình. Về điểm này, Lăng Thiên đúng là thất bại hoàn toàn! Chịu thua Lê Tuyết một cách triệt để, thua cả đời.
Có điều, một người đàn ông, có thể chịu thua một người phụ nữ cả một đời, âu cũng là một chuyện hạnh phúc nhất!
Thử hỏi nam nữ cả thiên hạ, cứ là những người có thể sống với nhau hạnh phúc cả đời, đều là một bên nhược thế một bên cường thế; mà
bên nhược thế chắc chắn sẽ có biện pháp có thể chế ngự được bên cường thế.
Nếu như đều mạnh, tất sẽ có sự va chạm! Nếu như cả hai đều yếu, thì chắc chắn sẽ tạo thành bi kịch!
Nương tựa lẫn nhau, chế ước lẫn nhau, đạt đến sự cân bằng giữa mạnh và yếu, đó mới là phu thê chi đạo.
Quyển 7
/795
|