Bà xã Bạch Hàn bị tiểu gia hỏa nhìn chăm chú như thế, mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng mà, bà không biết tên tiểu quỷ sau đó sẽ nói những gì? Cảnh giác nhìn nó.
Không giống! Thật không giống! Niệm Niệm lắc đầu, bất đắc dĩ nói.
Không giống cái gì? Bà xã Bạch Hàn tò mò hỏi.
Không giống con đường giao thông! Niệm Niệm rất thành khẩn nói, bộ dạng chăm chú xem xét giống như không phải nói láo.
Đúng đấy, mặt của ta luôn rất chú ý bảo dưỡng, làm sao lại giống những gì tiểu quỷ đáng giận kia nói như vậy!
Đúng đấy, không hề giống, mọi người mau đến xem, con mắt cái mũi còn có hai má đoe hồng giống như mông khỉ, có phải đang chen một chỗ hay không? Niệm Niệm nghiêm trang nói, tay nhỏ còn chỉ mặt của bà xã Bạch Hàn nói, giống như phát hiện cái gì hiếm lạ.
Mày mày, cái đồ mất nết, cút cho ta, không được ở trong nhà tao—— Bà xã Bạch Hàn tức giận hổn hển quát tháo.
Niệm Niệm lại lắc đầu một lần nữa, Thiên Tầm hiếu kỳ đi qua.
Ai! hông chỉ có dung mạo khó coi, thế mà tính khí cũng kinh khủng giống đại khủng lòng trong công viên kỉ Jura! Ông ngoại, ông làm sao chịu đựng người phụ nữ khủng bố như vậy? Thiên Tầm rất đồng tình cho ông! Con tin tưởng người phụ nữ nào cũng tốt hơn bà ta. Thiên Tầm rất khó chịu nói.
Mày nói người nào không tốt? Chúng mày đều là bọn mất nết, đều rời khỏi nhà tao, lăn, xéo đi —— Bà xã Bạch Hàn tiếp tục hét lớn.
Tại sao chúng tôi phải lăn? Không phải người ta vừa nói sao, không có học lăn, chỉ biết đi, muốn người ta đi cho hai bước, tư thế tiêu chuẩn không ? Thiên Tầm cười ha hả nói.
Chúng mày làm tao tức chết rồi!
Thật sự là không nói đạo lý! Người ta nói không lăn, nào có quá phận như thế!
Thiên Tầm à, xem chừng bà ấy tám phần là không biết đi, đều là lăn đến, không bằng chúng ta để bà ấy dạy chúng ta nên lăn là thế nào đi? Niệm Niệm cảm thấy rất hứng thú trưng cầu ý kiến Thiên Tầm.
Cũng được! Em đồng ý . Thiên Tầm vỗ tay, biểu thị rất đồng ý.
Đám nhóc chúng mày, mơ tưởng —— Bà xã Bạch Hàn ngoài miệng nói xong, nhưng chân đã không nghe sai khiến mà đứng lên, sau đó vòng qua bàn trà.
A —— tao bị sao thế này? Tao không muốn! Bà xã Bạch Hàn không khống chế nổi chân mình, hai tay kinh hoảng nắm vào chiếc ghế sô pha, cũng không chịu rời khỏi nó, nhưng bất đắc dĩ! Chân của bà ta lại vẫn tiến thẳng phía trước, thân thể khổ cực đành phải theo chân rời khỏi bàn trà, đi vào một chỗ rộng rãi, không cam tâm tình nguyện ngồi xuống, sau đó hai tay chống lấy mặt đất, biểu lộ thống khổ nằm xuống, khóc không ra nước mắt nhìn hai đứa bé vay quanh mình.
Ức Ức đã sớm ở một bên xem náo nhiệt, loại chuyện nhỏ nhặt này chỉ cần hai người bọn họ liền xong, biết mẹ không ở đây, khi người đàn bà chanh chua chửi ầm lên vậy không ra? Nói rõ mẹ cùng cha ra ngoài, cho nên gạt mẹ trừng phạt người đàn bà này một chút.
Ức Ức cầm kem vừa rồi ông ngoại mua cho, nhàn nhã bắt đầu ăn, nhưng mà, Bạch Hàn một bên lại trợn tròn mắt, lấy thuốc định tâm ra nhét vào miệng, ông cảm thấy trái tim của mình kiên cường, không nghĩ tới bọn nhỏ lại để cho ông không thể thừa nhận, ông sống hơn nửa đời người, làm sao lúc này phát hiện, cũng không bằng mấy đứa bé chứ!
Bà xã ông, ông lại không có một chút biện pháp, động một chút là phát cáu còn chưa tính, thua tiền liền trở lại tức giận với ông!
Hôm nay, tất cả đều quá quỷ dị?
Vừa rồi bọn nhỏ biểu hiện không giống như là bọn nhỏ độ tuổi như vậy!
Nhất là, vừa rồi bà xã ông căn bản không muốn tới, càng không có khả năng lăn cho bọn nó nhìn!
Đây tất cả đến cùng chuyện gì xảy ra?
Không phải mình già nên si ngốc chứ? Vẫn xã hội này biến hóa quá nhanh?
Bạch Hàn, cứu tôi, tôi trúng tà... Lúc này, bà xã Bạch Hàn không có sĩ khí, khiếp đảm nhìn ba đứa nhỏ.
Bà lão, bà không phải trúng tà, bà là tâm nhãn quá xấu, cái này gọi tự gây nghiệt, đáng đời, ai bảo bà kêu người khác cút! Cho nên phía trên trừng phạt bà lảm nhảm! Niệm Niệm chỉ chỉ phía trên.
Phía trên? Bà xã Bạch Hàn hoang mang hỏi.
Thì là bà quá xấu, chúng tôi còn nhỏ như vậy, bà còn đi khi dễ! Ông trời thấy thương chúng tôi, cho nên trừng phạt bà thôi! Thực xin lỗi, đây là thiên ý, chúng tôi cũng lực bất tòng tâm, bà cứ từ từ ở đây lăn đi, chúng tôi muốn vào phòng ăn xong, bái bai. Thiên Tầm cúi đầu, bất đắc dĩ nói, nhưng sau đó xoay người thục nữ rời đi, tiếp đó Niệm Niệm cũng lạnh lùng đi theo.
Ức Ức cầm kem vừa ăn vừa đi, lúc đi đến trước mặt bà xã Bạch Hàn, dừng lại, mắt lạnh nhìn bà ta, người đàn bà không ngừng lăn lộn trên mặt đất giật mình, bà ta bỗng nhiên có loại dự cảm, đứa trẻ một mực không nói gì này kỳ thật mới là nhân vật nguy hiểm, tuy nhiên nó một mực ăn kem, khóe miệng còn có dính kem, nhưng toàn thân nó tản ra một cỗ khí thế cường đại, cái khí lạnh âm lãnh này không phải bởi vì
Không giống! Thật không giống! Niệm Niệm lắc đầu, bất đắc dĩ nói.
Không giống cái gì? Bà xã Bạch Hàn tò mò hỏi.
Không giống con đường giao thông! Niệm Niệm rất thành khẩn nói, bộ dạng chăm chú xem xét giống như không phải nói láo.
Đúng đấy, mặt của ta luôn rất chú ý bảo dưỡng, làm sao lại giống những gì tiểu quỷ đáng giận kia nói như vậy!
Đúng đấy, không hề giống, mọi người mau đến xem, con mắt cái mũi còn có hai má đoe hồng giống như mông khỉ, có phải đang chen một chỗ hay không? Niệm Niệm nghiêm trang nói, tay nhỏ còn chỉ mặt của bà xã Bạch Hàn nói, giống như phát hiện cái gì hiếm lạ.
Mày mày, cái đồ mất nết, cút cho ta, không được ở trong nhà tao—— Bà xã Bạch Hàn tức giận hổn hển quát tháo.
Niệm Niệm lại lắc đầu một lần nữa, Thiên Tầm hiếu kỳ đi qua.
Ai! hông chỉ có dung mạo khó coi, thế mà tính khí cũng kinh khủng giống đại khủng lòng trong công viên kỉ Jura! Ông ngoại, ông làm sao chịu đựng người phụ nữ khủng bố như vậy? Thiên Tầm rất đồng tình cho ông! Con tin tưởng người phụ nữ nào cũng tốt hơn bà ta. Thiên Tầm rất khó chịu nói.
Mày nói người nào không tốt? Chúng mày đều là bọn mất nết, đều rời khỏi nhà tao, lăn, xéo đi —— Bà xã Bạch Hàn tiếp tục hét lớn.
Tại sao chúng tôi phải lăn? Không phải người ta vừa nói sao, không có học lăn, chỉ biết đi, muốn người ta đi cho hai bước, tư thế tiêu chuẩn không ? Thiên Tầm cười ha hả nói.
Chúng mày làm tao tức chết rồi!
Thật sự là không nói đạo lý! Người ta nói không lăn, nào có quá phận như thế!
Thiên Tầm à, xem chừng bà ấy tám phần là không biết đi, đều là lăn đến, không bằng chúng ta để bà ấy dạy chúng ta nên lăn là thế nào đi? Niệm Niệm cảm thấy rất hứng thú trưng cầu ý kiến Thiên Tầm.
Cũng được! Em đồng ý . Thiên Tầm vỗ tay, biểu thị rất đồng ý.
Đám nhóc chúng mày, mơ tưởng —— Bà xã Bạch Hàn ngoài miệng nói xong, nhưng chân đã không nghe sai khiến mà đứng lên, sau đó vòng qua bàn trà.
A —— tao bị sao thế này? Tao không muốn! Bà xã Bạch Hàn không khống chế nổi chân mình, hai tay kinh hoảng nắm vào chiếc ghế sô pha, cũng không chịu rời khỏi nó, nhưng bất đắc dĩ! Chân của bà ta lại vẫn tiến thẳng phía trước, thân thể khổ cực đành phải theo chân rời khỏi bàn trà, đi vào một chỗ rộng rãi, không cam tâm tình nguyện ngồi xuống, sau đó hai tay chống lấy mặt đất, biểu lộ thống khổ nằm xuống, khóc không ra nước mắt nhìn hai đứa bé vay quanh mình.
Ức Ức đã sớm ở một bên xem náo nhiệt, loại chuyện nhỏ nhặt này chỉ cần hai người bọn họ liền xong, biết mẹ không ở đây, khi người đàn bà chanh chua chửi ầm lên vậy không ra? Nói rõ mẹ cùng cha ra ngoài, cho nên gạt mẹ trừng phạt người đàn bà này một chút.
Ức Ức cầm kem vừa rồi ông ngoại mua cho, nhàn nhã bắt đầu ăn, nhưng mà, Bạch Hàn một bên lại trợn tròn mắt, lấy thuốc định tâm ra nhét vào miệng, ông cảm thấy trái tim của mình kiên cường, không nghĩ tới bọn nhỏ lại để cho ông không thể thừa nhận, ông sống hơn nửa đời người, làm sao lúc này phát hiện, cũng không bằng mấy đứa bé chứ!
Bà xã ông, ông lại không có một chút biện pháp, động một chút là phát cáu còn chưa tính, thua tiền liền trở lại tức giận với ông!
Hôm nay, tất cả đều quá quỷ dị?
Vừa rồi bọn nhỏ biểu hiện không giống như là bọn nhỏ độ tuổi như vậy!
Nhất là, vừa rồi bà xã ông căn bản không muốn tới, càng không có khả năng lăn cho bọn nó nhìn!
Đây tất cả đến cùng chuyện gì xảy ra?
Không phải mình già nên si ngốc chứ? Vẫn xã hội này biến hóa quá nhanh?
Bạch Hàn, cứu tôi, tôi trúng tà... Lúc này, bà xã Bạch Hàn không có sĩ khí, khiếp đảm nhìn ba đứa nhỏ.
Bà lão, bà không phải trúng tà, bà là tâm nhãn quá xấu, cái này gọi tự gây nghiệt, đáng đời, ai bảo bà kêu người khác cút! Cho nên phía trên trừng phạt bà lảm nhảm! Niệm Niệm chỉ chỉ phía trên.
Phía trên? Bà xã Bạch Hàn hoang mang hỏi.
Thì là bà quá xấu, chúng tôi còn nhỏ như vậy, bà còn đi khi dễ! Ông trời thấy thương chúng tôi, cho nên trừng phạt bà thôi! Thực xin lỗi, đây là thiên ý, chúng tôi cũng lực bất tòng tâm, bà cứ từ từ ở đây lăn đi, chúng tôi muốn vào phòng ăn xong, bái bai. Thiên Tầm cúi đầu, bất đắc dĩ nói, nhưng sau đó xoay người thục nữ rời đi, tiếp đó Niệm Niệm cũng lạnh lùng đi theo.
Ức Ức cầm kem vừa ăn vừa đi, lúc đi đến trước mặt bà xã Bạch Hàn, dừng lại, mắt lạnh nhìn bà ta, người đàn bà không ngừng lăn lộn trên mặt đất giật mình, bà ta bỗng nhiên có loại dự cảm, đứa trẻ một mực không nói gì này kỳ thật mới là nhân vật nguy hiểm, tuy nhiên nó một mực ăn kem, khóe miệng còn có dính kem, nhưng toàn thân nó tản ra một cỗ khí thế cường đại, cái khí lạnh âm lãnh này không phải bởi vì
/530
|