Tuyết nhi, anh đã hơn một ngàn tuổi, về duyên phận của chúng ta, về sau em sẽ rõ! Còn có một canh giờ là trời sáng rồi, anh dẫn em đi xem bọn nhỏ. trời vừa sáng, anh sẽ liền nghĩ cách để linh hồn em trở về. Mặc dù một Bạch Tuyết, hai linh hồn đều là một người. Nhưng Lang Vương vẫn không cam lòng để cho Bạch Tuyết rời đi.
Giống như lần này cô đi, thì sẽ không trở về được!
Được rồi, dẫn em đi gặp gặp bọn nhỏ. Bạch Tuyết kéo tay Lang Vương rời đi.
Bọn họ ra khỏi đình viện, đi vào một lầu ba tầng.
Nơi này, lầu một là chỗ học tập của bọn nhỏ, lầu hai là chỗ chơi đùa, lầu ba là nơi nghỉ ngơi.
Dạ, em không muốn đi vào nhìn bọn nhỏ, một số chuyện, vẫn là để nó thuận theo tự nhiên! Này đã là tương lai, đương nhiên về sau có cơ hội nhìn, hiện tại thế là được rồi! Em cần phải trở về! Ngay lúc sắp vào trong, Bạch Tuyết bỗng nhiên hối hận, cô yêu con của mình. Nhưng mà bây giờ cô lại không thuộc về nơi này, các con còn ở nhân gian chờ cô, cô hẳn là nên trở về bên kia.
Cũng được, em chờ một chút, anh qua đóng kỹ cửa lại.
Dạ, anh đi vào giúp em hôn bọn chúng một chút được chứ? Em ở đây chờ anh! Bạch Tuyết nói nhỏ.
Kỳ thật, ở tỏng lòng cô rất muốn đi gặp bọn nhỏ, thế nhưng đi tới cửa bỗng nhiên lại thấy khẩn trương, nơi này là tương lai, không biết bọn nhỏ thế nào? Cô còn chưa có cuẩn bị nghênh đón bộ dáng bọn nhỏ bây giờ, ba đứa từ khi ở trong bụng cô, vẫn cho cô nhiều kinh ngạc, chắc hẳn hiện tại cũng sẽ không thể bình thường!
Bạch Tuyết lo lắng đương nhiên là Lang Vương hiểu: Cũng được, chờ anh, anh lập tức quay lại. Lang Vương hôn một cái lên môi của Bạch Tuyết, sau đó tiến vào.
Bạch Tuyết bất an nhìn toà lầu này, không nghĩ tới kiến trúc Yêu
Giống như lần này cô đi, thì sẽ không trở về được!
Được rồi, dẫn em đi gặp gặp bọn nhỏ. Bạch Tuyết kéo tay Lang Vương rời đi.
Bọn họ ra khỏi đình viện, đi vào một lầu ba tầng.
Nơi này, lầu một là chỗ học tập của bọn nhỏ, lầu hai là chỗ chơi đùa, lầu ba là nơi nghỉ ngơi.
Dạ, em không muốn đi vào nhìn bọn nhỏ, một số chuyện, vẫn là để nó thuận theo tự nhiên! Này đã là tương lai, đương nhiên về sau có cơ hội nhìn, hiện tại thế là được rồi! Em cần phải trở về! Ngay lúc sắp vào trong, Bạch Tuyết bỗng nhiên hối hận, cô yêu con của mình. Nhưng mà bây giờ cô lại không thuộc về nơi này, các con còn ở nhân gian chờ cô, cô hẳn là nên trở về bên kia.
Cũng được, em chờ một chút, anh qua đóng kỹ cửa lại.
Dạ, anh đi vào giúp em hôn bọn chúng một chút được chứ? Em ở đây chờ anh! Bạch Tuyết nói nhỏ.
Kỳ thật, ở tỏng lòng cô rất muốn đi gặp bọn nhỏ, thế nhưng đi tới cửa bỗng nhiên lại thấy khẩn trương, nơi này là tương lai, không biết bọn nhỏ thế nào? Cô còn chưa có cuẩn bị nghênh đón bộ dáng bọn nhỏ bây giờ, ba đứa từ khi ở trong bụng cô, vẫn cho cô nhiều kinh ngạc, chắc hẳn hiện tại cũng sẽ không thể bình thường!
Bạch Tuyết lo lắng đương nhiên là Lang Vương hiểu: Cũng được, chờ anh, anh lập tức quay lại. Lang Vương hôn một cái lên môi của Bạch Tuyết, sau đó tiến vào.
Bạch Tuyết bất an nhìn toà lầu này, không nghĩ tới kiến trúc Yêu
/530
|