Kỳ thật, ngay cả Đóa Đóa cũng không biết trên thế giới rốt cuộc có người ngoài hành tinh hay không?
Rốt cuộc những cái đó trong TV có tồn tại hay không? Nếu là trước đây, cô sẽ nói nhân vật trong TV đều là hư cấu. Nhưng mà, hiện tại cô đã không suy nghĩ như vậy nữa, cô biết Lang Vương, biết yêu quái, còn có chính mình trải qua, cô biết trên thế giới còn có rất nhiều sinh vật và chuyện mà cô không biết.
Đứa nhỏ trước mắt này không biết thuộc về loại sinh vật nào, mặc kệ là loại nào, thì tuyệt đối nó là một sinh vật nguy hiểm.
Lúc Đóa Đóa bị Đản Nhi làm cho không di chuyển được, Bạch Tuyết và Đan Đan cũng đang hỏa chiến liên miên, Đan Đan vũ nhục Bạch Tuyết, vũ nhục Mẫu Đan Tiên Tử. Cô làm sao có thể sẽ tha cho cô ta!
“Tôi là người phàm thì cũng tốt, tôi là hậu nhân Mẫu Đan Tiên Tử cũng tốt, những cái đó với tôi mà nói đều không quan trọng, quan trọng là tôi vui sướng, tôi thấy đủ. Tôi có con của mình, có chồng, tôi sống rất hạnh phúc.
Nếu cô cho rằng tôi là người phàm, không có cao quý như cô, tùy tiện. Tôi có thể để cao quý cho cô, xin hỏi cao quý có thể làm ra cơm ăn sao? Hay là có thể an ủi sự tham lam của một con người?
Tôi có con với Lang Vương là đủ rồi, mặt khác, nếu cô thích? Xin cứ tự nhiên.” Bạch Tuyết tỏ vẻ không quan trọng nói.
“Bạch Tuyết cô đừng nên quá kiêu ngạo, tôi sẽ lấy những thứ vốn nên thuộc về tôi, cô đừng tưởng rằng cô là hậu nhân Mẫu Đan Tiên Tử thì rất ghê gớm, nói cho cô biết tôi là tứ chi Mẫu Đan Tiên Tử, tôi so cô còn gần với Mẫu Đan Tiên Tử hơn. Cho nên chỉ có tôi mới có tư cách được Lang Vương yêu, cũng chỉ có tôi mới có tư cách đắc đạo thành tiên với Lang Vương.”
Mẹ Đản Nhi nói xong điều đó, rốt cuộc Bạch Tuyết cũng hiểu được, thì ra đây mới là mục đích chính mà khiến cô ta chen chân, vốn đang cho rằng cô ta là yêu thích Lang Vương mới có thể tranh đoạt với cô, thì ra mục đích thực sự của cô ta là tu luyện thành tiên.
Tuy rằng hiện tại Đan Đan cũng là tiểu tiên tử, nhưng mà trước sau cô không phải là đại tiên, không thể lên thiên đình, không thể gặp mặt Ngọc Đế, càng không thể có phát triển tốt.
Cho nên cách tốt nhất là ra mặt tu luyện thành đại tiên, mới có thể trở thành tiên nhân làm cho người khác kính ngưỡng.
“Hừ hừ!! Có bản lĩnh cô liền tới lấy tình yêu của Lang Vương, trái tim anh ấy đều ở trên người tôi, tôi yêu anh ấy, anh ấy càng yêu tôi, chẳng lẽ cô không nhìn ra được, hay là ngươi không mở to mắt ra?” Bạch Tuyết phẫn nộ gầm nhẹ, người phụ nữ này quá đáng giận, kẻ thứ ba chen chân đều cuồng ngạo như vậy.
“Tôi sẽ làm cho Lang Vương yêu tôi, cô nhìn leequydon xem đây là cái gì?
Đan Đan vươn tay ra nói, Lúc Bạch Tuyết rũ mắt nhìn, Đan Đan nhẹ nhàng thổi một hơi, Bạch Tuyết choáng váng một trận.
Ngay sau đó liền ngã trên mặt đất.
Đóa Đóa sốt ruột, vậy phải làm sao bây giờ?
Người phụ nữ này có thể làm tổn thương Bạch Tuyết không?
Làm sao biết, Bạch Tuyết kia sẽ dễ dàng bị hại như vậy.
Có câu nói kêu: Tương kế tựu kế.
“Bạch Tuyết, là cô bức tôi, tôi sẽ làm cho cô tận mắt nhìn thấy Lang Vương ân ái với tôi như thế nào. Ha ha……” Chỉ thấy mẹ Đản Nhi nói xong xoay tròn một cái, ngay sau đó thân mình Bạch Tuyết bay lên trên không trung, sau đó rơi xuống mặt đất.
Cô vẫn quỳ rạp trên mặt đất không nhúc nhích, không biết tình huống như thế nào.
Một lát sau, Bạch Tuyết chậm rãi ngẩng đầu.
Chấn động nhìn người phụ nữ phía trước, ngay sau đó cái gì cũng không có nói, đứng dậy rời khỏi phòng.
Đóa Đóa lo lắng nhìn Bạch Tuyết, vì cái gì cô rời đi, nơi này là phòng ngủ của cô mà.
Sau khi Bạch Tuyết rời đi, mẹ Đản Nhi đóng cửa cho kỹ, xoay người một cái, biến thành bộ dáng của Bạch Tuyết. Đóa Đóa kinh há to miệng, ông trời a, người phụ nữ này biến thành Bạch Tuyết, cô ta muốn giả mạo Bạch Tuyết để sống cùng với Lang Vương?
Vậy Bạch Tuyết phải làm sao bây giờ?
Lúc Bạch Tuyết đi ra khỏi cửa phòng một này, ngoại hình của cô lập tức biến thành mẹ Đản Nhi, Bạch Tuyết không ầm ỹ không náo loạn, đi đến phòng khách, mở TV lên, ngẩn người xem chương trình TV.
Lang Vương mang theo bọn nhỏ từ bên ngoài trở về, anh một bên nắm tay Niệm Niệm, một bên nắm tay Ức Ức, phía sau còn cõng Thiên Tầm.
Lang Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua mẹ Đản Nhi đang xem TV ( chính là Bạch Tuyết ), sau đó liền cùng bọn nhỏ lên lầu.
Lúc này.
Trên lầu.
Đan đan nhẹ nhàng gật đầu một cái, ý bảo Đản Nhi ra tay giết Đóa Đóa. Đóa Đóa biết cô sống không được, Bạch Tuyết đã bị biến thành mẹ Đản Nhi, mẹ Đản Nhi cũng biến thành Bạch Tuyết.
Bi kịch muốn diễn ra!
Cô nhắm mắt lại, dáng vẻ như nhận lấy cái chết.
Nhưng vào lúc này, trên cầu thang truyền đến âm thanh nói chuyện, “Đóa Đóa, cô ở nơi nào? Đóa Đóa?” Thiên Tầm cất tiếng gọi.
Nháy mắt mẹ Đản Nhi trong phòng kinh hoảng.
“Đản Nhi, dù sao cũng chỉ là một con heo, sẽ không nói, quên đi, thả cô ta ra.” Mẹ Đản Nhi lại gật đầu một cái, Đản Nhi liếm kẹo que một chút, sau đó một dậm chân, chân Đóa Đóa động động.
Đóa Đóa thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lang Vương và bọn nhỏ đẩy cửa tiến vào.
“Mẹ, tụi con và ba đi ra ngoài chơi, chơi rất vui nha.” Thiên Tầm bổ nhào vào trong lòng ngực mẹ Đản Nhi nói, Đóa Đóa kinh hoảng nhìn Thiên Tầm, cô bé có thể phát hiện người này đã không phải là mẹ mình hay không?
Cái gì Thiên Tầm cũng không cảm giác được, bởi vì mùi hương trên người Bạch Tuyết và mẹ Đản Nhi là giống nhau, cho nên mùi hương Thiên Tầm ngửi được chính là mùi hương của mẹ cô bé.
“Nha bảo bối, để mẹ ôm một cái.” Mẹ Đản Nhi bế Thiên Tầm lên.
Thiên Tầm hơi bất ngờ, nhưng mà rất nhanh lại khôi phục dáng vẻ cười ha hả.
Lang Vương đi tới ngồi ở bên người Bạch Tuyết, duỗi tay ôm mẹ Đản Nhi đang biến thành Bạch Tuyết vào trong ngực.
“Muốn ăn cái gì, anh đi chuẩn bị.” Lang Vương ôn nhu nói.
Đóa Đóa sốt ruột nhìn Lang Vương, sốt ruột nhìn bọn nhỏ, chẳng lẽ bọn họ không ai nhận ra người phụ nữ này không phải là Bạch Tuyết, người phụ nữ này là mẹ Đản Nhi.
Đản Nhi ở một bên ăn kẹo que, thần sắc lạnh nhạt, đối diện với Ức Ức.
Trong mắt Ức Ức hiện lên thần sắc sắc bén.
“Em và anh cùng đi chuẩn bị bữa tối.” Mẹ Đản Nhi ôn nhu nói, trên mặt không thể che dấu ý cười.
Đóa Đóa nhìn bọn họ một trước một sau đi ra ngoài, trong lòng sốt ruột, sau khi chờ bọn họ rời khỏi đây, Đóa Đóa cọ cọ chạy đến trước mặt Thiên Tầm, dùng đầu cọ chân Thiên Tầm, còn sốt ruột quay tới quay lui tại chỗ.
“Đóa Đóa, cô làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Thiên Tầm ngồi xổm xuống lo lắng hỏi.
“Ngao ——” Vừa rồi Đóa Đóa rõ ràng nói chuyện được với anh trai, cô nhớ rõ chính mình sẽ nói tiếng người, làm thế nào trong miệng lại là tiếng heo kêu.
Nôn nóng vạn phần, cô dựng thẳng thân mình lên, nhìn thẳng Thiên Tầm.
Dùng móng heo chỉ chỉ người vừa rồi đi ra ngoài, lại ngao ngao kêu hai tiếng.
“Đóa Đóa, cô cũng muốn đi xuống? Hay là cô đói bụng?” Thiên Tầm lo lắng hỏi.
Đóa Đóa cấp bách lắc đầu, đây là muốn xảy ra chuyện nha, cái người phụ nữ kia biến thành Bạch Tuyết, cô ta muốn có được tất cả của Bạch Tuyết.
Không được, cô cần có biện pháp.
Bạch Tuyết đang xem TV nhìn thấy Lang Vương và mẹ Đản Nhi đi xuống tới, cô nhìn lướt qua, tiếp tục ngẩn người xem TV. Mẹ Đản Nhi đắc ý khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hừ, Bạch Tuyết, cô nên chờ làm kẻ ngu đi.
Lang Vương và mẹ Đản Nhi ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối.
Đản Nhi ăn kẹo que đi xuống tới, ngồi ở trước mặt Bạch Tuyết thật sự. Cậu tới gần làm Bạch Tuyết không khỏi rùng mình một cái, thực lạnh ——
Cậu là một đứa bé, sao nhiệt độ cơ thể lại thấp như vậy?
Chẳng lẽ……
Xem ra sự tình không có đơn giản như tưởng tượng vậy, trận này diễn có diễn!
Trên bàn cơm, Bạch Tuyết thực sự rũ đầu, yên lặng đang ăn cơm, Đóa Đóa ngồi xổm phía sau cô.
“Đóa Đóa, đến bên này, Đóa Đóa ngoan nhất, lại đây, lại đây ăn cơm.”
Thiên Tầm nhỏ giọng gọi vào, mẹ Đản Nhi ngồi ở bên cạnh Lang Vương phóng ra ánh mắt lạnh lùng, hơi thở nhợt nhạt nguy hiểm phát ra, cô lạnh lùng nhìn Bạch Tuyết vẫn luôn ở yên lặng ăn cơm, còn nhìn con heo phía sau Bạch Tuyết.
Heo đáng chết, nếu không phải thời gian không cho phép, cô đã sớm đem xử lý nó, để tránh hậu hoạn, tuy rằng chỉ là một con heo, cũng quyết không thể buông tha nó, bởi vì nó thấy được chuyện xãy ra lúc nãy.
Đóa Đóa không chịu đi, cũng không ăn cơm, liền ngoan ngoãn ghé vào phía sau Bạch Tuyết như vậy.
Đản Nhi rũ mắt liếc nhìn Đóa Đóa ở phía sau cách đó không xa một cái.
Thầm nghĩ: “Heo đáng chết, sớm muộn gì muốn ăn mày ——”
Ai ngờ!
Chuyện còn chưa hết loạn, Long Chu lại xuất hiện ở cửa.
Thì ra, anh treo điện thoại, nghĩ rồi lại nghĩ, anh chỉ có một người em gái như vậy, quyết không thể ngồi mặc kệ. Anh lái xe tìm tới nơi này, anh biết Thiên Tầm là con của Lãnh Dạ, cho nên nhất định Thiên Tầm đang lại ở chỗ này.
Đóa Đóa nhìn thấy anh trai xuất hiện ở chỗ này, thực ngoài ý muốn, cũng thực lo lắng, bởi vì trên bàn cơm này ngoại trừ có người, còn có yêu, thậm chí còn có một loại sinh vật nguy hiểm không biết tên, chính là người biến thành Bạch Tuyết kia, còn có cái kia đứa bé có đôi mắt sẽ biến dổi màu sắc kia, nhiệt độ cơ thể của cậu ta phỏng chừng cũng chỉ có mấy độ!
Anh trai tới nơi này quá nguy hiểm!
Cô từng bước một đi qua, ngẩng đầu nhìn anh trai.
Long Chu rũ mắt nhìn lướt qua Đóa Đóa, ngay sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía đang một bàn người ăn cơm.
“Xem ra…… Tôi không mời mà tự đến, có chút thất lễ.”
Lãnh Dạ nhìn thấy Long Chu xuất hiện ở chỗ này rất khó chịu, lại không có biểu lộ ra ngoài, vẫn là an tĩnh ăn cơm như cũ.
Lúc này, Bạch Tuyết thực sự đứng lên, buông chén đũa, đi đến trước mặt Long Chu. Sau đó, duỗi tay, cầm cánh tay Long Chu, thấp thấp nói một câu: “Anh ta là tới tìm tôi.”
Khiếp sợ ——
Mọi người đều khiếp sợ, tình huống gì đây?
Khi nào thì mẹ Đản Nhi lại quen biết với Long Chu?
Long Chu sửng sốt, cũng là hòa thượng quá cao sờ không tới đầu (không hiểu được tình huống), người phụ nữ này là ai? Anh là đến tìm em gái.
Bạch Tuyết nắm thật chặt tay Long Chu, tựa hồ là đang ám chỉ anh phối hợp một chút.
Cảm giác được bàn tay nắm anh đang dùng sức bắt lấy anh, anh nhàn nhạt cười.
“Đúng vậy, biết bạn của tôi ở chỗ này, cho nên tôi liền tới đây. Như thế nào? Không chào đón?” Long Chu lạnh lùng nhìn lãnh Dạ hỏi.
“Không chào đón thì như thế nào, anh cũng đã tới.” Lang Vương lạnh lẽo nói.
“Xem ra anh thực sự không thích tôi đến đây, bất quá không có cách nào khác, người bên cạnh ngươi đều là bạn tốt của tôi, nơi này…… Trừ bỏ anh không chào đón tôi, tôi tin rằng ai cũng đều thích tôi đến thăm.” Long Chu nhìn thoáng qua người phụ nữ bắt lấy tay của mình, chẳng lẽ người phụ nữ này cũng giống với em gái, cũng là bị Lãnh Dạ giam lỏng?
Anh vẫn luôn tin tưởng rằng em gái bị người giam lỏng lại, mà người kia rất có khả năng chính là Lãnh Dạ, ngoại trừ anh ta thì không có người dám làm như vậy. Trước kia nghi ngờ người tên Cung Hàn, sau này anh lại nghe được, nói là đã chết ở một lần ngoài ý muốn.
Cho nên hiện tại đối tượng nghi ngờduy nhất chính là Lãnh Dạ, em gái mất tích nhất định có liên quan với anh ta.
Nhưng vào lúc này, phía sau lại truyền đến một giọng nói, giọng nói này là là giọng nói mà Bạch Tuyết không muốn nghe đến
/530
|