Không thấy Tuyết Nhi, Lang Vương rất sốt ruột, cầm lấy di động gọi điện thoại cho một người đồng nghiệp và một người bạn của Tuyết Nhi, đầu tiên thử xem có phải Tuyết Nhi ở với các cô ấy hay không.
“Vâng! Cô ấy không đi với cô sao, làm phiền cô nếu có tin tức của cô ấy thì gọi cho tôi biết trước tiên.” Gọi hết những người có trong điện thoại, đều không có tin tức, Lang Vương bắt đầu lo lắng, cũng biết việc Tuyết Nhi mất tích nhất định có liên quan đến Đại Ma Vương.
Không thấy Tuyết Nhi, đầu tiên Lang Vương liên lạc với mẹ anh, kẻ bắt cóc Tuyết Nhi không phải là người khác, là Đại Ma Vương, anh ta không phải người phàm, cho nên nhất định sẽ khó đối phó. Cho nên gọi mẹ nhờ giúp đỡ.
“Lang nhi, con trước đừng có gấp, chúng ta trước hết nghĩ cách đã, nơi này là nhân gian, chúng ta không thể kinh động con người nơi này, cô gắng xử lý chuyện này nhanh gọn nhất.” Mẹ Lang Vương an ủi con trai.
*********
Tuyết Nhi hôn mê, rốt cuộc đã tỉnh lại, phát hiện tay mình bị trói ở sau lưng, miệng bị bịt lại, cô sợ hãi, khủng hoảng. Tình huống gì đây? Thường xem hình ảnh bắt cóc trong TV, thế nhưng sẽ xãy ra ở trên người mình.
Đầu cô rất choáng váng, cẩn thận nhớ lại một chút, nhớ rõ là sau khi ra khỏi cửa nhà thì bị người ta túm lên xe, sau lại thì không nhớ rõ.
Lúc này cửa mở ra, vài người tiến vào, sau đó đóng cửa lại, trong phòng rất tối, thấy không rõ diện mạo họ lắm, có lẽ là bọn họ sợ Tuyết Nhi thấy rõ mặt bọn họ.
Mắt to Tuyết Nhi ngập nước nhìn về phía trước, tuy rằng cô thấy không rõ mặt bọn họ lắm, nhưng mà cô nhìn thấy bốn người đàn ông tiến vào, Tuyết Nhi thấy rõ ràng khuôn mặt của người đàn ông đứng ở cửa thông qua anh sáng mỏng manh gần cửa sổ, đây thật là một gương mặt câu hồn, là một người đàn ông cũng rất khó kháng cự, chẳng qua giờ phút này khuôn mặt tuấn tú lại điềm đạm đáng yêu.
Miệng Tuyết Nhi bị bịt lại, không thể nói chuyện, nhưng mà cô vẫn là: phát ra âm thanh ưm, ưm, ưm, giống như đang hỏi vì sao lại bắt cô?
“Ai cho các người trói chặt cô ấy, buông ra cho tôi, chúng ta chỉ là lấy tiền thay người làm việc, đi lấy chút thức ăn tới, giữ cửa khóa kỹ.”
Người nói chuyện, lúc nhìn thấy Tuyết Nhi, trong ánh mắt nhiều hơn một tia thương hại, hút thuốc đi ra ngoài. Ở trước mặt anh ta mỗi người cũng không dám nói chuyện, bởi vì khiếp sợ, càng là sợ hãi sẽ nói bậy.
“Đại ca, lão đại đây là làm sao vậy, trước kia bắt người tới đều không như thế này sao, sao bay giờ lại đãi ngộ tốt như vậy!” Người thủ hạ nhìn lão đại đi rồi, mới dám thấp giọng nói chuyện.
“Mẹ anh ta đó, ai biết chuyện gì chứ? Có lẽ là bởi vì lần này mua bán lớn đi! Đừng nói nhiều như vậy, buông ra, buông ra.” Nói chuyện, nới lỏng dây thừng khỏi người Tuyết Nhi.
“Mẹ của anh ta ơi, ngoan ngoãn cho tôi, lấy được tiền rồi liền thả cô về nhà, cô đừng nghĩ chạy trốn, bên ngoài đều là người của chúng tôi.” Nói xong, trong phòng liền không có người, đều đi rồi.
Các dì trong cô nhi viện và bạn bè của Tuyết Nhi đều đến một phòng, đều lo lắng Tuyết Nhi xảy ra chuyện.
“Viện trưởng, đã 24 giờ, chúng ta báo án đi?” Dì vẫn luôn chăm sóc cho Tuyết Nhi sốt ruột đứng lên nói.
“Được, báo án.” Viện trưởng rất khổ sở nói.
“Vâng? Cục Công An sao? Tôi muốn báo án……………….”
Viện trưởng giải thích kỹ càng tỉ mỉ tin tức Tuyết Nhi mất tích với cảnh sát.
Nhưng mà khiếp sợ chính là, Đại Ma Vương lại có thể cũng giả vờ đến đây hỗ trợ tìm người!
Sau khi Lang Vương biết được giám đốc tới, thực sự bị ngơ ngẩn, vừa ăn cướp vừa la làng?! Đại Ma Vương làm bộ rất khổ sở dường như muốn ở viện trưởng và những dì nhân viên, thỉnh thoảng còn gọi điện thoại tìm sự giúp đỡ. Nhưng mà, Lang Vương cũng tới, tất nhiên là tới chỗ Đại Ma Vương, nhìn các dì ở khắp phòng, Lang Vương không có động thủ, cắn răng nhịn xuống xúc động muốn đánh anh ta.
Cái tên đàn ông giả vờ này, rõ ràng là anh ta bắt cóc người, còn dám giả mạo người tốt ở chỗ này hỗ trợ tìm kiếm!
Nhưng mà, Đại Ma Vương nhìn thấy dáng vẻ đau đớn muốn chết của Lang Vương, rất đã ghiền.
Thật ra, Tuyết Nhi mất tích, Lang Vương rất sốt ruột, nhưng mà, anh biết chỉ cần Đại Ma Vương ở chỗ này, Tuyết Nhi sẽ không có nguy hiểm. Hơn nữa mục đích anh ta bắt cóc Tuyết Nhi rất rõ ràng, chính là vì không cho Tuyết Nhi kết hôn với anh.
Tên đàn ông đê tiện vô sỉ, cho rằng như vậy thì có thể được Tuyết Nhi sao!
Nhưng mà, Đại Ma Vương lạnh lùng nhìn chú rể lập tức muốn kết hôn, chỉ thấy anh ta mày ủ mặt ê, vẻ mặt nôn nóng, trong lòng anh thực sảng khoái. Người phụ nữ anh không chiếm được, ai cũng đừng nghĩ có được.
Vốn dĩ chuyện còn có thể chuyển biến, không nghĩ tới sau một lần sai, sau khi trở về bọn họ lại cưới chui, lúc này Đại Ma Vương không chiếm được mới bức nóng nảy, thà rằng hủy diệt, cũng không thể tiện nghi tên khốn kia, bắt cóc cô dâu, xem anh ta còn có thể kết hôn với ai đây.
Hazzi! Chuyện không thành, liền hủy hoa, độc, thật độc.
Tuyết Nhi đã mất tích một ngày hai đêm, một đôi mắt lạnh của Lang Vương nhìn chằm chằm Đại Ma Vương.
Trong lòng Tuyết Nhi rất sợ hãi: Nếu đây là giấc mộng thì thật tốt a! Một cơn ác mộng, tỉnh lại thì tất cả đều tốt. Hazzi! Rốt cuộc cô cũng chỉ là người phàm, không phải đối thủ của Đại Ma Vương. Không chỉ có không có tổn thương đến Đại Ma Vương, còn khiến cho chính mình thảm như vậy, nếu như vậy có thể để cho cô đi đến chăm sóc con trai, đây có lẽ không phải là chuyện tốt!
Nhưng mà, lúc Tuyết Nhi đang luẩn quẩn trong lòng, bỗng nhiên một giọng nói của đàn ông ở bên ngoài làm nhiễu loạn cô.
“Vâng, là tôi, rốt cuộc khi nào thì tiền mới đến, chúng tôi chính là có quy tắc, nhiều nhất hai ngày, chuyện đã lớn rồi, đối với ai đều không tốt, tôi mặc kệ các người là vì nguyên nhân gì, quay tắc thức ăn ăn không hết thì gói đem đi, lão tử cũng không phải là người ăn chay.” Người đàn ông rất âm ngoan nói.
Người này là người đứng đầu bang phái nhỏ, có chút thế lực.
Người đàn ông nói điện thoại xong, từ cửa sổ nói vọng vào, biểu tình lãnh khốc, vẫn không thể che lấp thương hại trong ánh mắt, đây là chuyện chưa bao giờ có.
*******
Tất cả mọi người đều lo lắng cho Tuyết Nhi, Lang Vương nghĩ đến Tuyết Nhi trái tim anh liền đau.
Nhưng mà, Đại Ma Vương bị Lang Vương nhìn chằm chằm thật chặt, không có cách nào gửi tiền cho đối phương, chuyện này chỉ có anh biết, cho nên anh không thể ủy thác bất kỳ kẻ nào đi đưa tiền cho những tên bắt cóc đó, chỉ có thể ở lại dây dưa với tên chú rể này như là bóng dáng.
Thật là kỳ quái, cô dâu mất tích, tên chú rể này không nắm chặt đi tìm người, nhưng vẫn ở chỗ này nhìn chằm chằm anh, chẳng lẽ anh ta biết là anh bắt cóc Tuyết Nhi?
Không thể a, anh làm rất cẩn thận, chuyện này chỉ cần bỏ chút tiền, gần như không có gì quan hệ gì với anh, mặc dù những người đó bị bắt được, cũng không có người biết là anh làm, bởi vì anh vẫn luôn không có lộ diện, toàn bộ là dùng điện thoại liên hệ bên kia, trả tiền cũng là trực tiếp gửi qua là được, hơn nữa anh nói chỉ là hù dọa đối phương một chút, tuyệt đối không thể tổn thương người phụ nữ kia.
Bởi vì vậy nên anh mới có thể yên tâm ở chỗ này ngồi như vậy, nhưng mà, Lang Vương cũng chính là nhìn thấu điểm này, anh biết mục tiêu của Đại Ma Vương là Tuyết Nhi, cho nên anh sẽ không tổn thương Tuyết Nhi, mà là nghĩ làm sao để chia rẽ bọn họ, anh ta mới có được Tuyết Nhi.
*******
Tuyết Nhi bị nhốt lại trong phòng nhỏ.
“Cô gái, tôi đưa cô về nhà.” Một người đàn ông đi vào lạnh giọng nói.
Tuyết Nhi nghĩ thầm: Đây là tên lão đại kia, giọng nói của anh ta tràn ngập sự thu hút, rất đặc biệt. Anh ta không phải là muốn giết cô chứ. Một loại sợ hãi nảy lên trong lòng.
“Các người, thật muốn đưa tôi về nhà?” Tuyết Nhi cẩn thận mà nói.
Người đàn ông nhìn khuôn mặt khiếp sợ trước mắt này, nhịn không được muốn ôm vào trong lòng ngực, cho cô an toàn.
“Đừng sợ, cô có thể về nhà.” Người đàn ông tận lực làm giọng nói ôn nhu một chút, sợ lại dọa đến cô. Anh lấy tới một ít quần áo của phụ nữ, đều là mới, hơn nữa đều là siêu hàng hiệu, kỳ quái chính là số đo đều là số đo Tuyết Nhi thường hay mặc.
“Thay nó đi, quần áo của cô đều đã dơ rồi, tôi ở trong xe bên ngoài chờ cô.” Nngười đàn ông nói xong rồi đi.
Tuyết Nhi rất nghi ngờ, bất quá, nghĩ đến sẽ về nhà, liền chạy nhanh thay quần áo sạch sẽ, quần áo trên người thật sự là quá bẩn.
Đi ra khỏi phòng tối, một chiếc xe dừng lại ở phía trước, thấy cô ra tới, cửa xe mở ra, cô ngoan ngoãn lên xe. Trong xe có bọn họ hai người, xe liền chạy đi.
Tuyết Nhi không dám nhìn người đàn ông trước mắt này, cô sợ bị diệt khẩu, bởi vì cô có thể cảm giác được trên người người này có một loại khí phách, mọi người ở trước mặt hắn, chỉ có phục tùng.
Cứ như vậy hai người ai cũng không nói lời nào. Thay đổi quần áo thì Tuyết Nhi lên tinh thần hơn rất nhiều, trời sinh sắc đẹp không chút nào giữ lại đều toát ra ngoài, quần áo trên người rất thích hợp với cô.
Xe rời đi rồi, hai người vẫn luôn phụ trách trông giữ Tuyết Nhi giật mình nhìn chiếc xe đã đi rất là khó hiểu.
“Đại ca, lão đại đây là sao chứ? Đối phương còn chưa chuyển tiền, sao lại thả người chứ? Lại nói cảnh sát cũng nhúng tay vào chuyện này, cứ như vậy trở về sẽ nhiều nguy hiểm đó!” Một tên côn đồ khó hiểu nói.
“Mẹ anh ta mà, ai biết, trước kia chưa từng có loại tình huống này, tôi, chúng ta cũng đừng quản.”
Thật ra, cảnh sát bên này đã có thể hoàn toàn xử lý người đàn ông lái xe này. Chỉ là lúc này vội vàng vô ích, bởi vì anh ta tự mình thả người, đối phương sẽ không trả tiền, rốt cuộc là vì nguyên nhân khiến anh ta làm như vậy?
Oai phong một cõi mấy năm nay, sớm có thanh danh tàn nhẫn độc ác trên đường này, lúc này đây vì sao lại nương tay?
“Các người nói con bé sẽ về?” Viện trưởng nôn nóng hỏi, đôi mắt đã khóc đến sưng lên.
“Tuyết Nhi sẽ trở về, mẹ yên tâm, con bảo đảm.” Lang Vương bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương, Đại Ma Vương nghi ngờ nhìn Lang Vương, người đàn ông này thật tự tin, thật bình tĩnh, không thấy cô đau của mình, lại có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ này như vậy, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm anh, có ý tứ gì?
Bởi vì như thế, nơi nào anh cũng không dám đi, vẫn luôn không dám liên lạc với bên kia!
Bị tên đàn ông chết tiệt này nhìn chằm chằm gắt gao.
Lúc này, di động Lang Vương vang lên, là mẹ Lang Vương gọi điện thoại tới, thì ra là là Tuyết Nhi đi đến nhà Lang Vương, cũng chính là sắp trở thành nhà mới của Tuyết Nhi.
“Lang nhi, Tuyết Nhi đã trở lại, đang ở bên cạnh mẹ.” Mẹ Lang Vương hưng phấn nói.
Thật ra, ngày này Lang Vương nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương, chủ yếu là bởi vì mẹ anh ở bên ngoài đi tìm Tuyết Nhi, chỉ cần anh nhìn chằm chằm Đại Ma Vương, hành động bên chỗ mẹ sẽ tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn, quả nhiên Tuyết Nhi được mẹ mang về tới.
Tuyết Nhi có thể nói là do mẹ Lang Vương cứu, cũng có thể nói là dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của Tuyết Nhi đã cứu cô. Hai nguyên nhân này đều có, tuy rằng mẹ Lang Vương vẫn luôn không có hiện thân, nhưng mà bà lại tìm được Tuyết Nhi rồi, phát hiện Tuyết Nhi không có nguy hiểm, cho nên vẫn luôn âm thầm quan sát, hơn nữa kích thích nho nhỏ thần kinh tên lão đại đã bắt cóc Tuyết Nhi một chút, cho nên lão đại phát hiện lương tâm, liền đưa Tuyết
“Vâng! Cô ấy không đi với cô sao, làm phiền cô nếu có tin tức của cô ấy thì gọi cho tôi biết trước tiên.” Gọi hết những người có trong điện thoại, đều không có tin tức, Lang Vương bắt đầu lo lắng, cũng biết việc Tuyết Nhi mất tích nhất định có liên quan đến Đại Ma Vương.
Không thấy Tuyết Nhi, đầu tiên Lang Vương liên lạc với mẹ anh, kẻ bắt cóc Tuyết Nhi không phải là người khác, là Đại Ma Vương, anh ta không phải người phàm, cho nên nhất định sẽ khó đối phó. Cho nên gọi mẹ nhờ giúp đỡ.
“Lang nhi, con trước đừng có gấp, chúng ta trước hết nghĩ cách đã, nơi này là nhân gian, chúng ta không thể kinh động con người nơi này, cô gắng xử lý chuyện này nhanh gọn nhất.” Mẹ Lang Vương an ủi con trai.
*********
Tuyết Nhi hôn mê, rốt cuộc đã tỉnh lại, phát hiện tay mình bị trói ở sau lưng, miệng bị bịt lại, cô sợ hãi, khủng hoảng. Tình huống gì đây? Thường xem hình ảnh bắt cóc trong TV, thế nhưng sẽ xãy ra ở trên người mình.
Đầu cô rất choáng váng, cẩn thận nhớ lại một chút, nhớ rõ là sau khi ra khỏi cửa nhà thì bị người ta túm lên xe, sau lại thì không nhớ rõ.
Lúc này cửa mở ra, vài người tiến vào, sau đó đóng cửa lại, trong phòng rất tối, thấy không rõ diện mạo họ lắm, có lẽ là bọn họ sợ Tuyết Nhi thấy rõ mặt bọn họ.
Mắt to Tuyết Nhi ngập nước nhìn về phía trước, tuy rằng cô thấy không rõ mặt bọn họ lắm, nhưng mà cô nhìn thấy bốn người đàn ông tiến vào, Tuyết Nhi thấy rõ ràng khuôn mặt của người đàn ông đứng ở cửa thông qua anh sáng mỏng manh gần cửa sổ, đây thật là một gương mặt câu hồn, là một người đàn ông cũng rất khó kháng cự, chẳng qua giờ phút này khuôn mặt tuấn tú lại điềm đạm đáng yêu.
Miệng Tuyết Nhi bị bịt lại, không thể nói chuyện, nhưng mà cô vẫn là: phát ra âm thanh ưm, ưm, ưm, giống như đang hỏi vì sao lại bắt cô?
“Ai cho các người trói chặt cô ấy, buông ra cho tôi, chúng ta chỉ là lấy tiền thay người làm việc, đi lấy chút thức ăn tới, giữ cửa khóa kỹ.”
Người nói chuyện, lúc nhìn thấy Tuyết Nhi, trong ánh mắt nhiều hơn một tia thương hại, hút thuốc đi ra ngoài. Ở trước mặt anh ta mỗi người cũng không dám nói chuyện, bởi vì khiếp sợ, càng là sợ hãi sẽ nói bậy.
“Đại ca, lão đại đây là làm sao vậy, trước kia bắt người tới đều không như thế này sao, sao bay giờ lại đãi ngộ tốt như vậy!” Người thủ hạ nhìn lão đại đi rồi, mới dám thấp giọng nói chuyện.
“Mẹ anh ta đó, ai biết chuyện gì chứ? Có lẽ là bởi vì lần này mua bán lớn đi! Đừng nói nhiều như vậy, buông ra, buông ra.” Nói chuyện, nới lỏng dây thừng khỏi người Tuyết Nhi.
“Mẹ của anh ta ơi, ngoan ngoãn cho tôi, lấy được tiền rồi liền thả cô về nhà, cô đừng nghĩ chạy trốn, bên ngoài đều là người của chúng tôi.” Nói xong, trong phòng liền không có người, đều đi rồi.
Các dì trong cô nhi viện và bạn bè của Tuyết Nhi đều đến một phòng, đều lo lắng Tuyết Nhi xảy ra chuyện.
“Viện trưởng, đã 24 giờ, chúng ta báo án đi?” Dì vẫn luôn chăm sóc cho Tuyết Nhi sốt ruột đứng lên nói.
“Được, báo án.” Viện trưởng rất khổ sở nói.
“Vâng? Cục Công An sao? Tôi muốn báo án……………….”
Viện trưởng giải thích kỹ càng tỉ mỉ tin tức Tuyết Nhi mất tích với cảnh sát.
Nhưng mà khiếp sợ chính là, Đại Ma Vương lại có thể cũng giả vờ đến đây hỗ trợ tìm người!
Sau khi Lang Vương biết được giám đốc tới, thực sự bị ngơ ngẩn, vừa ăn cướp vừa la làng?! Đại Ma Vương làm bộ rất khổ sở dường như muốn ở viện trưởng và những dì nhân viên, thỉnh thoảng còn gọi điện thoại tìm sự giúp đỡ. Nhưng mà, Lang Vương cũng tới, tất nhiên là tới chỗ Đại Ma Vương, nhìn các dì ở khắp phòng, Lang Vương không có động thủ, cắn răng nhịn xuống xúc động muốn đánh anh ta.
Cái tên đàn ông giả vờ này, rõ ràng là anh ta bắt cóc người, còn dám giả mạo người tốt ở chỗ này hỗ trợ tìm kiếm!
Nhưng mà, Đại Ma Vương nhìn thấy dáng vẻ đau đớn muốn chết của Lang Vương, rất đã ghiền.
Thật ra, Tuyết Nhi mất tích, Lang Vương rất sốt ruột, nhưng mà, anh biết chỉ cần Đại Ma Vương ở chỗ này, Tuyết Nhi sẽ không có nguy hiểm. Hơn nữa mục đích anh ta bắt cóc Tuyết Nhi rất rõ ràng, chính là vì không cho Tuyết Nhi kết hôn với anh.
Tên đàn ông đê tiện vô sỉ, cho rằng như vậy thì có thể được Tuyết Nhi sao!
Nhưng mà, Đại Ma Vương lạnh lùng nhìn chú rể lập tức muốn kết hôn, chỉ thấy anh ta mày ủ mặt ê, vẻ mặt nôn nóng, trong lòng anh thực sảng khoái. Người phụ nữ anh không chiếm được, ai cũng đừng nghĩ có được.
Vốn dĩ chuyện còn có thể chuyển biến, không nghĩ tới sau một lần sai, sau khi trở về bọn họ lại cưới chui, lúc này Đại Ma Vương không chiếm được mới bức nóng nảy, thà rằng hủy diệt, cũng không thể tiện nghi tên khốn kia, bắt cóc cô dâu, xem anh ta còn có thể kết hôn với ai đây.
Hazzi! Chuyện không thành, liền hủy hoa, độc, thật độc.
Tuyết Nhi đã mất tích một ngày hai đêm, một đôi mắt lạnh của Lang Vương nhìn chằm chằm Đại Ma Vương.
Trong lòng Tuyết Nhi rất sợ hãi: Nếu đây là giấc mộng thì thật tốt a! Một cơn ác mộng, tỉnh lại thì tất cả đều tốt. Hazzi! Rốt cuộc cô cũng chỉ là người phàm, không phải đối thủ của Đại Ma Vương. Không chỉ có không có tổn thương đến Đại Ma Vương, còn khiến cho chính mình thảm như vậy, nếu như vậy có thể để cho cô đi đến chăm sóc con trai, đây có lẽ không phải là chuyện tốt!
Nhưng mà, lúc Tuyết Nhi đang luẩn quẩn trong lòng, bỗng nhiên một giọng nói của đàn ông ở bên ngoài làm nhiễu loạn cô.
“Vâng, là tôi, rốt cuộc khi nào thì tiền mới đến, chúng tôi chính là có quy tắc, nhiều nhất hai ngày, chuyện đã lớn rồi, đối với ai đều không tốt, tôi mặc kệ các người là vì nguyên nhân gì, quay tắc thức ăn ăn không hết thì gói đem đi, lão tử cũng không phải là người ăn chay.” Người đàn ông rất âm ngoan nói.
Người này là người đứng đầu bang phái nhỏ, có chút thế lực.
Người đàn ông nói điện thoại xong, từ cửa sổ nói vọng vào, biểu tình lãnh khốc, vẫn không thể che lấp thương hại trong ánh mắt, đây là chuyện chưa bao giờ có.
*******
Tất cả mọi người đều lo lắng cho Tuyết Nhi, Lang Vương nghĩ đến Tuyết Nhi trái tim anh liền đau.
Nhưng mà, Đại Ma Vương bị Lang Vương nhìn chằm chằm thật chặt, không có cách nào gửi tiền cho đối phương, chuyện này chỉ có anh biết, cho nên anh không thể ủy thác bất kỳ kẻ nào đi đưa tiền cho những tên bắt cóc đó, chỉ có thể ở lại dây dưa với tên chú rể này như là bóng dáng.
Thật là kỳ quái, cô dâu mất tích, tên chú rể này không nắm chặt đi tìm người, nhưng vẫn ở chỗ này nhìn chằm chằm anh, chẳng lẽ anh ta biết là anh bắt cóc Tuyết Nhi?
Không thể a, anh làm rất cẩn thận, chuyện này chỉ cần bỏ chút tiền, gần như không có gì quan hệ gì với anh, mặc dù những người đó bị bắt được, cũng không có người biết là anh làm, bởi vì anh vẫn luôn không có lộ diện, toàn bộ là dùng điện thoại liên hệ bên kia, trả tiền cũng là trực tiếp gửi qua là được, hơn nữa anh nói chỉ là hù dọa đối phương một chút, tuyệt đối không thể tổn thương người phụ nữ kia.
Bởi vì vậy nên anh mới có thể yên tâm ở chỗ này ngồi như vậy, nhưng mà, Lang Vương cũng chính là nhìn thấu điểm này, anh biết mục tiêu của Đại Ma Vương là Tuyết Nhi, cho nên anh sẽ không tổn thương Tuyết Nhi, mà là nghĩ làm sao để chia rẽ bọn họ, anh ta mới có được Tuyết Nhi.
*******
Tuyết Nhi bị nhốt lại trong phòng nhỏ.
“Cô gái, tôi đưa cô về nhà.” Một người đàn ông đi vào lạnh giọng nói.
Tuyết Nhi nghĩ thầm: Đây là tên lão đại kia, giọng nói của anh ta tràn ngập sự thu hút, rất đặc biệt. Anh ta không phải là muốn giết cô chứ. Một loại sợ hãi nảy lên trong lòng.
“Các người, thật muốn đưa tôi về nhà?” Tuyết Nhi cẩn thận mà nói.
Người đàn ông nhìn khuôn mặt khiếp sợ trước mắt này, nhịn không được muốn ôm vào trong lòng ngực, cho cô an toàn.
“Đừng sợ, cô có thể về nhà.” Người đàn ông tận lực làm giọng nói ôn nhu một chút, sợ lại dọa đến cô. Anh lấy tới một ít quần áo của phụ nữ, đều là mới, hơn nữa đều là siêu hàng hiệu, kỳ quái chính là số đo đều là số đo Tuyết Nhi thường hay mặc.
“Thay nó đi, quần áo của cô đều đã dơ rồi, tôi ở trong xe bên ngoài chờ cô.” Nngười đàn ông nói xong rồi đi.
Tuyết Nhi rất nghi ngờ, bất quá, nghĩ đến sẽ về nhà, liền chạy nhanh thay quần áo sạch sẽ, quần áo trên người thật sự là quá bẩn.
Đi ra khỏi phòng tối, một chiếc xe dừng lại ở phía trước, thấy cô ra tới, cửa xe mở ra, cô ngoan ngoãn lên xe. Trong xe có bọn họ hai người, xe liền chạy đi.
Tuyết Nhi không dám nhìn người đàn ông trước mắt này, cô sợ bị diệt khẩu, bởi vì cô có thể cảm giác được trên người người này có một loại khí phách, mọi người ở trước mặt hắn, chỉ có phục tùng.
Cứ như vậy hai người ai cũng không nói lời nào. Thay đổi quần áo thì Tuyết Nhi lên tinh thần hơn rất nhiều, trời sinh sắc đẹp không chút nào giữ lại đều toát ra ngoài, quần áo trên người rất thích hợp với cô.
Xe rời đi rồi, hai người vẫn luôn phụ trách trông giữ Tuyết Nhi giật mình nhìn chiếc xe đã đi rất là khó hiểu.
“Đại ca, lão đại đây là sao chứ? Đối phương còn chưa chuyển tiền, sao lại thả người chứ? Lại nói cảnh sát cũng nhúng tay vào chuyện này, cứ như vậy trở về sẽ nhiều nguy hiểm đó!” Một tên côn đồ khó hiểu nói.
“Mẹ anh ta mà, ai biết, trước kia chưa từng có loại tình huống này, tôi, chúng ta cũng đừng quản.”
Thật ra, cảnh sát bên này đã có thể hoàn toàn xử lý người đàn ông lái xe này. Chỉ là lúc này vội vàng vô ích, bởi vì anh ta tự mình thả người, đối phương sẽ không trả tiền, rốt cuộc là vì nguyên nhân khiến anh ta làm như vậy?
Oai phong một cõi mấy năm nay, sớm có thanh danh tàn nhẫn độc ác trên đường này, lúc này đây vì sao lại nương tay?
“Các người nói con bé sẽ về?” Viện trưởng nôn nóng hỏi, đôi mắt đã khóc đến sưng lên.
“Tuyết Nhi sẽ trở về, mẹ yên tâm, con bảo đảm.” Lang Vương bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương, Đại Ma Vương nghi ngờ nhìn Lang Vương, người đàn ông này thật tự tin, thật bình tĩnh, không thấy cô đau của mình, lại có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ này như vậy, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm anh, có ý tứ gì?
Bởi vì như thế, nơi nào anh cũng không dám đi, vẫn luôn không dám liên lạc với bên kia!
Bị tên đàn ông chết tiệt này nhìn chằm chằm gắt gao.
Lúc này, di động Lang Vương vang lên, là mẹ Lang Vương gọi điện thoại tới, thì ra là là Tuyết Nhi đi đến nhà Lang Vương, cũng chính là sắp trở thành nhà mới của Tuyết Nhi.
“Lang nhi, Tuyết Nhi đã trở lại, đang ở bên cạnh mẹ.” Mẹ Lang Vương hưng phấn nói.
Thật ra, ngày này Lang Vương nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương, chủ yếu là bởi vì mẹ anh ở bên ngoài đi tìm Tuyết Nhi, chỉ cần anh nhìn chằm chằm Đại Ma Vương, hành động bên chỗ mẹ sẽ tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn, quả nhiên Tuyết Nhi được mẹ mang về tới.
Tuyết Nhi có thể nói là do mẹ Lang Vương cứu, cũng có thể nói là dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của Tuyết Nhi đã cứu cô. Hai nguyên nhân này đều có, tuy rằng mẹ Lang Vương vẫn luôn không có hiện thân, nhưng mà bà lại tìm được Tuyết Nhi rồi, phát hiện Tuyết Nhi không có nguy hiểm, cho nên vẫn luôn âm thầm quan sát, hơn nữa kích thích nho nhỏ thần kinh tên lão đại đã bắt cóc Tuyết Nhi một chút, cho nên lão đại phát hiện lương tâm, liền đưa Tuyết
/530
|