Thật ra thì, Cung Hàn cảm giác được yêu khí chính xác là từ trong cơ thể Bạch Tuyết mà ra , nhưng hắn lại cho là Bạch Tuyết bị yêu thượng. Kì thực là hiện tại thân thể Bạch Tuyết vốn đang mang theo yêu khí.
Không có ai nói với Bạch Tuyết rằng, cùng đàn ông quan hệ sẽ mang thai, cũng không có nói với cô, một khi mang thai con của Lang Vương thì rốt cuộc sẽ ra sao? Là sói con? Hay vẫn là loài người giống Bạch Tuyết ?
Không có ai biết!
Càng không có người nào biết cái thai cũng có lúc sẽ khác lạ, kể như cách cái bụng mà đánh người, cách cái bụng mắng chửi người, cách cái bụng sử dụng pháp lực. . . . . .
Đem thế giới của Bạch Tuyết không còn bình yên nữa , bởi vở bi kịch sắp diễn ra ở trên người Bạch Tuyết !
Cung Hàn tò mò, chẳng lẽ còn có con yêu khác cũng ở đây à? Chẳng lẽ Bạch Tuyết cũng bị con yêu đó để mắt tới?
Lần nữa quan sát Bạch Tuyết, đúng vậy a, một con mồi thượng hạng như vậy nhất định sẽ có đàn ông nuôi, nhưng mà cô nhìn còn nhỏ như vậy! Chẳng lẽ liền bị người ta bao nuôi?
Khóe miệng khẽ nhếch, hắn liền thích chơi đùa với phụ nữ của người khác, từ trong tay người khác cướp đoạt con mồi cảm giác đó mới gọi là kích thích. Bạch Tuyết cho dù cô là của ai, hắn cũng sẽ đoạt lấy .
Trước kia thời điểm hắn chưa có tu luyện thành hình người , hắn cũng rất thích cùng con sói khác cướp đoạt con mồi, còn thích đoạt lấy phối ngẫu của sói.
Chuẩn bị dùng pháp lực nhìn xem Bạch Tuyết có phải là xử nữ hay không, thì hắn nhìn không thấy gì?
Đây là hiện tượng trước kia chưa bao giờ có , chỉ cần hắn muốn nhìn , vừa nhìn liền biết, tại sao bụng của Bạch Tuyết lại không nhìn thấu, mà bị một tầng màng cản trở, cái gì cũng không thấy được!
Hoang mang, lại thử một lần, phát hiện vẫn là nhìn không thấu.
Lo lắng Bạch Tuyết tỉnh lại, xuất hiện luồng khói trắng liền biến mất không thấy, hắn cho là bởi vì mình gần đây lười , không có tu luyện, cho cho nên pháp lực không tốt , nên chợt vội vã trở về tu luyện .
Thật ra thì, cũng không phải là pháp lực của hắn không tốt, mà là. . . . . .
Sau khi Cung Hàn rời đi, một thanh âm tức giận từ trong bụng Bạch Tuyết truyền tới.
"Tên thối yêu đó, muốn ăn đậu hũ của mẹ! Đừng mơ tưởng!" Nói chuyện là một bé trai.
"Mới vừa rồi ngươi tại sao ngăn cản ta? Tại sao không để cho ta dạy dỗ tên bại hoại đó!" Lại là thanh âm của bé trai .
"Chớ quấy rầy, mẹ đang ngủ, cái tên yêu đó hãy để cho cha sử lí hắn đi, còn chúng ta đang ở trong bụng mẹ phải ngoan ngoãn đợi mới phải, ngủ, ngủ." Một thanh âm bé gái truyền tới.
Thật ra thì, đây chính là ba người trong không gian thần bí. Cũng chính là ba linh đồng đến từ Thiên Sơn , bọn họ đều đầu thai thành con của Lang Vương .
Bạch Tuyết đang ngủ say tựa hồ bị thanh âm gì đó đánh thức, mơ hồ mở ra con mắt, không có ai, chẳng lẽ là mình nằm mơ?
Vì vậy, ngã đầu lại ngủ, không biết gần đây thế nào? Bạch Tuyết luôn cảm thấy mệt rã rời, hơn nữa còn đặc biệt ăn nhiều.
Đoạn thời gian trước Lãnh Dạ phái Lãnh Hạo trở về thăm dò , phát hiện ở yêu giới có một con yêu trốn ra , hơn nữa không phải là hiện tại mới trốn ra được , bơi ở yêu giới có một tiêu hồn khóa, một loại khóa dùng cho yêu quái phạm vào tội lớn. Rất nhiều năm trước Lãnh Dạ có bắt được một con yêu, sau đó đem hắn khóa vào tiêu hồn khóa để trừng phạt hắn, ai ngờ lần này Lãnh Hạo đi thăm dò , phát hiện tiêu hồn khóa không có, con yêu quái kia cũng không thấy !
Lãnh Hạo tra lần tất cả yêu giới, cũng không có tìm được con yêu phạm tội kia, cho nên Lãnh Dạ hoài nghi con yêu đó đã tới thế giới loài người, nên lần này Lãnh Dạ cùng Lãnh Hạo đi ra ngoài chính là vì chuyện này.
Lãnh Dạ cùng Lãnh Hạo bất lực trở về, bọn họ không có tìm được một chút yêu khí ở đây, mặc dù bọn họ cũng là yêu, nhưng Lãnh Dạ đã đem yêu khí trên người bọn họ che lại, nên hiện tại trên người hắn đều là hơi thở của loài người , không có một chút yêu khí, cho nên giả như có yêu quái đến thế giới này, Lãnh Dạ sẽ cảm ứng được, nhưng là hắn không có nhận được bất kỳ tin tức gì, chẳng lẽ là mình đã đoán sai, con yêu kia không có ở đây , mà là đi đến không gian khác?
Lãnh Dạ không có tìm được yêu phạm tội, nhưng lại tìm được thi thể của A Ly, mà bây giờ còn không có ai phát hiện A Ly chết, Lãnh Dạ cẩn thận quan sát hiện trường, cũng nghiêm túc quan sát phía dưới, thì ra là hắn là bị người ta cắt đi vật đó mà chết , tại sao chết một chút cũng không thấy đau khổ?
Bởi vì vẻ mặt của hắn còn giống như rất vui vẻ ? Trừ phi là hung thủ xuất thủ rất nhanh, nên người chết còn không có phát hiện hung thủ, **liền rớt.
Lãnh Dạ phân tích, có thể thần không biết quỷ không hay đem vật quan trọng của đàn ông cắt đi, hơn nữa còn là tốc độ cực nhanh, tuyệt đối không giống như con người có thể làm được !
Hung thủ tại sao muốn vật đó? Có ích lợi gì?
Lãnh Dạ bắt đầu suy tư, chợt hắn nghĩ đến cái gì? Chẳng lẽ là tên yêu bỏ trốn đó, hắn dùng vật đó của đàn ông để che dấu yêu khí trên người , như vậy cho dù là đi đối diện, Lãnh Dạ cũng sẽ không phát hiện được trên người của hắn có yêu khí, bởi vì lâu dài ăn vật này, thân thể sẽ có một nửa là mùi của con người , dù sao hắn ăn là mệnh căn của đàn ông.
Không ngờ tên yêu này lại giảo hoạt như vậy, muốn dùng đến thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để che dấu yêu khí!
Bắt được hắn nhất định không thể tha cho được!
Đang lúc Bạch Tuyết mới vừa tỉnh ngủ, thay xong quần áo, chuẩn bị đi làm cơm, cho là Lãnh Dạ đi công việc, mà cô cũng đáp ứng mọi việc trong nhà, liền bắt đầu.
Ai ngờ, có người nhấn chuông cửa, Bạch Tuyết tò mò, chẳng lẽ là Lãnh Dạ không có mang theo chìa khóa? Liền cuống quít chạy ra mở cửa.
Không nghĩ tới chính là mẹ kế cùng em gái Bạch Lan.
"Dì Mai ? Lan Lan?" Bạch Tuyết ngoài ý muốn, chẳng lẽ là họ không tìm được cô phát tiết, vì vậy mới tới nơi này tìm cô gây phiền toái, trong lòng không khỏi có chút bận tâm.
"Tuyết Nhi, có thể vào xem một chút không? Con không biết mấy ngày con không ở nhà, chúng ta rất nhớ con a, nhất là cha con, ngày ngày nói thầm, không biết con ở đây có quen không!" Mẹ kế Bạch Tuyết nói rất khoa trương, thật ra thì, bọn họ là muốn tiếp tục lợi dụng Bạch Tuyết nên mới vậy.
Bạch Tuyết đơn thuần nghĩ đến cha, liền đỏ mắt, thật ra thì mẹ kế cố ý nói như vậy, những cũng là điều Bạch Tuyết bận tâm, chỉ cần quan hệ đến cha , cô cũng tạm nhân nhượng vì lợi ích , bởi vì cô là một đứa bé hiểu chuyện, cũng rất nghe lời.
"Mau vào đi." Bạch Tuyết mời họ vào nhà , Bạch Lan trợn tròn mắt, trong lòng thầm nghĩ: Nha đầu chết tiệt kia đơn giản là được rơi vào trong nhung lụa, khu nhà cao cấp này quá lớn , Bạch Lan vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, hận a!
Cô đưa mẹ kế cùng Bạch Lan vào trong phòng khách, sau đó pha một chút nước trái cây mời họ, dáng vẻ giống như cô chủ vậy, để cho mẹ kế trong lòng rất không vui!
Tại sao? Bà năm đó bại bởi mẹ của cô, hôm nay Lan Lan cũng lại bại bởi Bạch Tuyết. Người đàn ông Lãnh Dạ đó có thể nói là rất hoàn mĩ, có khu nhà cao cấp, có xe hơi, có tiền của. . . . . .
Nếu như Lan Lan tìm người đàn ông tốt như vậy, cho dù là làm tình nhân cho người ta bà cũng nguyện ý. Con nhỏ đó , đúng là vận cứt chó, tìm được một người tốt như vậy .
Kỳ thực, lúc trước Bạch Hàn nói nhượng Bạch Tuyết đi đến chỗ Lãnh Dạ , giúp đỡ công ty khởi tử hồi sinh, trong lòng bà còn rất đắc ý, cho rằng Lãnh Dạ là một người trung niên, không ngờ là một người đàn ông hoàng kim. Thực sự là Bạch Tuyết chó ngáp phải ruồi mà, xem ra hiện tại ở trong này rất thoải mái ,ăn mặc cũng khá, trên mặt cũng béo lên, phòng ốc lại lớn.
Hâm mộ!
Ghen tỵ!
Đỏ mắt!
Nhưng là, những thứ này cũng chỉ có thể ở trong lòng nghĩ muốn, mặt mũi còn không có để lộ, bởi vì hiện tại bà cần một chỗ dựa, không phải là con nhỏ này sao, muốn đánh liền đánh muốn mắng mắng cũng không được rồi!
"Lãnh tổng đi làm sao?" Mẹ kế Bạch Tuyết hỏi.
"Vâng, anh ấy đi làm." Bạch Tuyết ngượng ngùng trả lời, dù sao cô cùng Lãnh Dạ không có kết hôn, nên cũng khó coi, bởi cô cũng không có cách nào a!
"Con đang nấu cơm? Chúng ta vừa lúc mua rất nhiều cua, con nên chưng cho Lãnh tổng ăn đi, để ta giúp con rửa một chút." Mẹ kế vừa nói, liền sách túi cua vào phòng bếp, Bạch Tuyết bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi theo , Bạch Lan thì giống như chủ nhân đi khắp nơi bắt đầu đi thăm thú.
Hâm mộ chết mất, phòng ngủ thật to, nhất là cái giường lớn của Lãnh Dạ cùng Bạch Tuyết , cô thật ghen tỵ đến chết, được một người đẹp trai ôm ngủ nằm mơ cũng đều ngọt.
Bạch Tuyết khiếp đảm cùng mẹ kế ở trong phòng bếp nấu cơm, Bạch Tuyết bắt đầu bất an, chẳng lẽ mẹ kế cùng Bạch Lan muốn ở chỗ này ăn cơm, không biết Lãnh Dạ trở lại có tức giận hay không? Dù sao nơi này cũng không phải là nhà của cô, cô cũng chỉ ở nhờ nơi này!
Một lát sau Bạch Lan xuống, nhìn Bạch Tuyết liền sinh khí, trong lòng rất không thoải mái, tại sao Bạch Tuyết lại may mắn như vậy ?
Vì vậy, cầm lên một con cua tới gần cái mông của Bạch Tuyết , chỉ thấy con cua giương càng lớn đến gần cái mông của Bạch Tuyết , Bạch Tuyết lại không biết có nguy hiểm sau lưng, như cũ cùng mẹ kế nấu ăn.
"A ——"
Một tiếng thét chói tai, nhưng tiếng thét chói tai không phải là Bạch Tuyết, mà là Bạch Lan, bởi vì con cua kẹp lấy cái mông của Bạch Lan. Thì ra khi cô còn chưa có đem con cua thả vào Bạch Tuyết ,thì phía sau không biết làm sao lại có một con cua lớn bò ra ngoài , hơn nữa hung ác kẹp lấy cái mông của Bạch Lan !
"Thế nào? Thế nào?" Mẹ kế đau lòng hỏi, thấy Bạch Lan gấp đến độ muốn khóc, bà gấp gáp hỏi.
"Phía sau, phía sau. . . . . ." Bạch Lan không dám động, bởi vì đau muốn chết.
"Má ơi! Con cua lớn như vậy làm sao lại chạy tới đây?" Mẹ kế kinh ngạc kêu to, cuống quít kéo con cua ra.
"Lan Lan, đừng động, chảy máu!" Bạch Tuyết hảo tâm nhắc nhở nói, sau đó đi lấy thuốc tiêu viêm .
Nhìn Bạch Tuyết rời đi, Bạch Lan còn không ngừng oán trách mẹ của mình.
"Mẹ, con rốt cuộc không phải con gái của mẹ mà, tại sao một người đàn ông tốt như vậy lại cho chị ta? Mẹ xem, nơi này thật tốt, còn có người đàn ông đẹp trai kia!" Bạch Lan chính là rất thích trai đẹp, mới vừa rồi còn ôm hình Lãnh Dạ nhìn nhiều lần, tóm lại là càng xem càng thích.
"Mẹ làm sao sẽ biết Lãnh Dạ còn trẻ như vậy, ta còn tưởng rằng hắn là người trung niên đã kết hôn đấy! Nếu biết như thế này, mẹ nhất định để cho con tới." Thật ra thì, nếu là Bạch Lan tới cũng không dùng được, Lãnh Dạ muốn chính là Bạch Tuyết, cũng không phải là Bạch Lan, mặc dù Bạch Lan cởi hết nằm ở nơi đó, Lãnh Dạ cũng không thèm nhìn, loại phụ nữ này hắn không thích, không phải là bởi vì là người nhà của Bạch Tuyết !
Lãnh Dạ là ai?
Hắn chính là Lang Vương, hắn thích đều là những người phụ nữ ưu tú, ở yêu giới Vương Phi của hắn chính là người hiền huệ , còn giống như Bạch Lan chỉ biết đến tiền , nên dù cho không hắn, hắn cũng không cần!
Bạch Lan cùng mẹ cô chẳng qua là nằm mộng giữa ban ngày.
"Mau nói, con không ngồi im một chỗ lại tới đây làm gì? Còn con cua này làm sao lại cặp con bị thương?" Mẹ kế nghi hoặc nói, bà nhớ mình đem cua đổ vào trong chậu , bốn phía rất trơn, vậy con cua này làm sao bò lên? Thật là kỳ quái, nhìn Bạch Lan đứng vị trí cách chậu nước một đoạn a?
Bạch Tuyết đi tới, đem thuốc đưa cho mẹ kế để bà bôi cho Bạch Lan. Hình như vết thương rất đau, bởi vì vết thương đã chảy máu , khó trách mới vừa rồi lại kêu lớn tiếng như vậy, xem ra con cua đã kẹp mất một miếng thịt!
"Mai di, hai người đi vào trong phòng khách ngồi đi, nơi này để con làm." Bạch Tuyết đem con cua vớt ra ngoài, sau đó chuẩn bị làm, Bạch Lan liền kỳ quái, mới vừa rồi khi cô cầm con cua , chúng đều muốn giương càng như muốn ăn người! Tại sao Bạch Tuyết cầm , bọn chúng đều nằm im? Trông rất sợ Bạch Tuyết , còn giống như mặc cho Bạch Tuyết làm thịt vậy?
Bạch Lan lại càng không hiểu, vì sao cô cầm con cua đi kẹp Bạch Tuyết, chính mình lại bị kẹp? Vì sao a...
Lúc này, ở cấm địa.
"Phế vật, tất cả đều là phế vật, bổn tôn đã cảm giác được ba linh đồng kia đã đầu thai! Các ngươi nhất định phải tìm được ba tên súc sinh đó, ta muốn dùng máu của bọn họ để cởi phong ấn, còn không mau đi ——" Thanh âm âm trầm từ trong cột đá truyền tới.Phía dưới Tiểu Yêu sợ hãi liền lăn một vòng chạy đi.
Trong cột đá chính là Ma Vương, năm đó Ma vương bị Mẫu Đơn tiên tử dùng vạn niên hàn băng đóng băng lại, hơn nữa còn đem pháp lực của hắn phong ấn, nên chỉ có dùng máu hài tử của Mẫu Đơn tiên tử cùng Lang Vương mới có thể phá giải phong ấn, cho nên hắn luôn luôn chờ đợi ngày này. . . . . .
Không có ai nói với Bạch Tuyết rằng, cùng đàn ông quan hệ sẽ mang thai, cũng không có nói với cô, một khi mang thai con của Lang Vương thì rốt cuộc sẽ ra sao? Là sói con? Hay vẫn là loài người giống Bạch Tuyết ?
Không có ai biết!
Càng không có người nào biết cái thai cũng có lúc sẽ khác lạ, kể như cách cái bụng mà đánh người, cách cái bụng mắng chửi người, cách cái bụng sử dụng pháp lực. . . . . .
Đem thế giới của Bạch Tuyết không còn bình yên nữa , bởi vở bi kịch sắp diễn ra ở trên người Bạch Tuyết !
Cung Hàn tò mò, chẳng lẽ còn có con yêu khác cũng ở đây à? Chẳng lẽ Bạch Tuyết cũng bị con yêu đó để mắt tới?
Lần nữa quan sát Bạch Tuyết, đúng vậy a, một con mồi thượng hạng như vậy nhất định sẽ có đàn ông nuôi, nhưng mà cô nhìn còn nhỏ như vậy! Chẳng lẽ liền bị người ta bao nuôi?
Khóe miệng khẽ nhếch, hắn liền thích chơi đùa với phụ nữ của người khác, từ trong tay người khác cướp đoạt con mồi cảm giác đó mới gọi là kích thích. Bạch Tuyết cho dù cô là của ai, hắn cũng sẽ đoạt lấy .
Trước kia thời điểm hắn chưa có tu luyện thành hình người , hắn cũng rất thích cùng con sói khác cướp đoạt con mồi, còn thích đoạt lấy phối ngẫu của sói.
Chuẩn bị dùng pháp lực nhìn xem Bạch Tuyết có phải là xử nữ hay không, thì hắn nhìn không thấy gì?
Đây là hiện tượng trước kia chưa bao giờ có , chỉ cần hắn muốn nhìn , vừa nhìn liền biết, tại sao bụng của Bạch Tuyết lại không nhìn thấu, mà bị một tầng màng cản trở, cái gì cũng không thấy được!
Hoang mang, lại thử một lần, phát hiện vẫn là nhìn không thấu.
Lo lắng Bạch Tuyết tỉnh lại, xuất hiện luồng khói trắng liền biến mất không thấy, hắn cho là bởi vì mình gần đây lười , không có tu luyện, cho cho nên pháp lực không tốt , nên chợt vội vã trở về tu luyện .
Thật ra thì, cũng không phải là pháp lực của hắn không tốt, mà là. . . . . .
Sau khi Cung Hàn rời đi, một thanh âm tức giận từ trong bụng Bạch Tuyết truyền tới.
"Tên thối yêu đó, muốn ăn đậu hũ của mẹ! Đừng mơ tưởng!" Nói chuyện là một bé trai.
"Mới vừa rồi ngươi tại sao ngăn cản ta? Tại sao không để cho ta dạy dỗ tên bại hoại đó!" Lại là thanh âm của bé trai .
"Chớ quấy rầy, mẹ đang ngủ, cái tên yêu đó hãy để cho cha sử lí hắn đi, còn chúng ta đang ở trong bụng mẹ phải ngoan ngoãn đợi mới phải, ngủ, ngủ." Một thanh âm bé gái truyền tới.
Thật ra thì, đây chính là ba người trong không gian thần bí. Cũng chính là ba linh đồng đến từ Thiên Sơn , bọn họ đều đầu thai thành con của Lang Vương .
Bạch Tuyết đang ngủ say tựa hồ bị thanh âm gì đó đánh thức, mơ hồ mở ra con mắt, không có ai, chẳng lẽ là mình nằm mơ?
Vì vậy, ngã đầu lại ngủ, không biết gần đây thế nào? Bạch Tuyết luôn cảm thấy mệt rã rời, hơn nữa còn đặc biệt ăn nhiều.
Đoạn thời gian trước Lãnh Dạ phái Lãnh Hạo trở về thăm dò , phát hiện ở yêu giới có một con yêu trốn ra , hơn nữa không phải là hiện tại mới trốn ra được , bơi ở yêu giới có một tiêu hồn khóa, một loại khóa dùng cho yêu quái phạm vào tội lớn. Rất nhiều năm trước Lãnh Dạ có bắt được một con yêu, sau đó đem hắn khóa vào tiêu hồn khóa để trừng phạt hắn, ai ngờ lần này Lãnh Hạo đi thăm dò , phát hiện tiêu hồn khóa không có, con yêu quái kia cũng không thấy !
Lãnh Hạo tra lần tất cả yêu giới, cũng không có tìm được con yêu phạm tội kia, cho nên Lãnh Dạ hoài nghi con yêu đó đã tới thế giới loài người, nên lần này Lãnh Dạ cùng Lãnh Hạo đi ra ngoài chính là vì chuyện này.
Lãnh Dạ cùng Lãnh Hạo bất lực trở về, bọn họ không có tìm được một chút yêu khí ở đây, mặc dù bọn họ cũng là yêu, nhưng Lãnh Dạ đã đem yêu khí trên người bọn họ che lại, nên hiện tại trên người hắn đều là hơi thở của loài người , không có một chút yêu khí, cho nên giả như có yêu quái đến thế giới này, Lãnh Dạ sẽ cảm ứng được, nhưng là hắn không có nhận được bất kỳ tin tức gì, chẳng lẽ là mình đã đoán sai, con yêu kia không có ở đây , mà là đi đến không gian khác?
Lãnh Dạ không có tìm được yêu phạm tội, nhưng lại tìm được thi thể của A Ly, mà bây giờ còn không có ai phát hiện A Ly chết, Lãnh Dạ cẩn thận quan sát hiện trường, cũng nghiêm túc quan sát phía dưới, thì ra là hắn là bị người ta cắt đi vật đó mà chết , tại sao chết một chút cũng không thấy đau khổ?
Bởi vì vẻ mặt của hắn còn giống như rất vui vẻ ? Trừ phi là hung thủ xuất thủ rất nhanh, nên người chết còn không có phát hiện hung thủ, **liền rớt.
Lãnh Dạ phân tích, có thể thần không biết quỷ không hay đem vật quan trọng của đàn ông cắt đi, hơn nữa còn là tốc độ cực nhanh, tuyệt đối không giống như con người có thể làm được !
Hung thủ tại sao muốn vật đó? Có ích lợi gì?
Lãnh Dạ bắt đầu suy tư, chợt hắn nghĩ đến cái gì? Chẳng lẽ là tên yêu bỏ trốn đó, hắn dùng vật đó của đàn ông để che dấu yêu khí trên người , như vậy cho dù là đi đối diện, Lãnh Dạ cũng sẽ không phát hiện được trên người của hắn có yêu khí, bởi vì lâu dài ăn vật này, thân thể sẽ có một nửa là mùi của con người , dù sao hắn ăn là mệnh căn của đàn ông.
Không ngờ tên yêu này lại giảo hoạt như vậy, muốn dùng đến thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để che dấu yêu khí!
Bắt được hắn nhất định không thể tha cho được!
Đang lúc Bạch Tuyết mới vừa tỉnh ngủ, thay xong quần áo, chuẩn bị đi làm cơm, cho là Lãnh Dạ đi công việc, mà cô cũng đáp ứng mọi việc trong nhà, liền bắt đầu.
Ai ngờ, có người nhấn chuông cửa, Bạch Tuyết tò mò, chẳng lẽ là Lãnh Dạ không có mang theo chìa khóa? Liền cuống quít chạy ra mở cửa.
Không nghĩ tới chính là mẹ kế cùng em gái Bạch Lan.
"Dì Mai ? Lan Lan?" Bạch Tuyết ngoài ý muốn, chẳng lẽ là họ không tìm được cô phát tiết, vì vậy mới tới nơi này tìm cô gây phiền toái, trong lòng không khỏi có chút bận tâm.
"Tuyết Nhi, có thể vào xem một chút không? Con không biết mấy ngày con không ở nhà, chúng ta rất nhớ con a, nhất là cha con, ngày ngày nói thầm, không biết con ở đây có quen không!" Mẹ kế Bạch Tuyết nói rất khoa trương, thật ra thì, bọn họ là muốn tiếp tục lợi dụng Bạch Tuyết nên mới vậy.
Bạch Tuyết đơn thuần nghĩ đến cha, liền đỏ mắt, thật ra thì mẹ kế cố ý nói như vậy, những cũng là điều Bạch Tuyết bận tâm, chỉ cần quan hệ đến cha , cô cũng tạm nhân nhượng vì lợi ích , bởi vì cô là một đứa bé hiểu chuyện, cũng rất nghe lời.
"Mau vào đi." Bạch Tuyết mời họ vào nhà , Bạch Lan trợn tròn mắt, trong lòng thầm nghĩ: Nha đầu chết tiệt kia đơn giản là được rơi vào trong nhung lụa, khu nhà cao cấp này quá lớn , Bạch Lan vừa hâm mộ vừa ghen tỵ, hận a!
Cô đưa mẹ kế cùng Bạch Lan vào trong phòng khách, sau đó pha một chút nước trái cây mời họ, dáng vẻ giống như cô chủ vậy, để cho mẹ kế trong lòng rất không vui!
Tại sao? Bà năm đó bại bởi mẹ của cô, hôm nay Lan Lan cũng lại bại bởi Bạch Tuyết. Người đàn ông Lãnh Dạ đó có thể nói là rất hoàn mĩ, có khu nhà cao cấp, có xe hơi, có tiền của. . . . . .
Nếu như Lan Lan tìm người đàn ông tốt như vậy, cho dù là làm tình nhân cho người ta bà cũng nguyện ý. Con nhỏ đó , đúng là vận cứt chó, tìm được một người tốt như vậy .
Kỳ thực, lúc trước Bạch Hàn nói nhượng Bạch Tuyết đi đến chỗ Lãnh Dạ , giúp đỡ công ty khởi tử hồi sinh, trong lòng bà còn rất đắc ý, cho rằng Lãnh Dạ là một người trung niên, không ngờ là một người đàn ông hoàng kim. Thực sự là Bạch Tuyết chó ngáp phải ruồi mà, xem ra hiện tại ở trong này rất thoải mái ,ăn mặc cũng khá, trên mặt cũng béo lên, phòng ốc lại lớn.
Hâm mộ!
Ghen tỵ!
Đỏ mắt!
Nhưng là, những thứ này cũng chỉ có thể ở trong lòng nghĩ muốn, mặt mũi còn không có để lộ, bởi vì hiện tại bà cần một chỗ dựa, không phải là con nhỏ này sao, muốn đánh liền đánh muốn mắng mắng cũng không được rồi!
"Lãnh tổng đi làm sao?" Mẹ kế Bạch Tuyết hỏi.
"Vâng, anh ấy đi làm." Bạch Tuyết ngượng ngùng trả lời, dù sao cô cùng Lãnh Dạ không có kết hôn, nên cũng khó coi, bởi cô cũng không có cách nào a!
"Con đang nấu cơm? Chúng ta vừa lúc mua rất nhiều cua, con nên chưng cho Lãnh tổng ăn đi, để ta giúp con rửa một chút." Mẹ kế vừa nói, liền sách túi cua vào phòng bếp, Bạch Tuyết bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi theo , Bạch Lan thì giống như chủ nhân đi khắp nơi bắt đầu đi thăm thú.
Hâm mộ chết mất, phòng ngủ thật to, nhất là cái giường lớn của Lãnh Dạ cùng Bạch Tuyết , cô thật ghen tỵ đến chết, được một người đẹp trai ôm ngủ nằm mơ cũng đều ngọt.
Bạch Tuyết khiếp đảm cùng mẹ kế ở trong phòng bếp nấu cơm, Bạch Tuyết bắt đầu bất an, chẳng lẽ mẹ kế cùng Bạch Lan muốn ở chỗ này ăn cơm, không biết Lãnh Dạ trở lại có tức giận hay không? Dù sao nơi này cũng không phải là nhà của cô, cô cũng chỉ ở nhờ nơi này!
Một lát sau Bạch Lan xuống, nhìn Bạch Tuyết liền sinh khí, trong lòng rất không thoải mái, tại sao Bạch Tuyết lại may mắn như vậy ?
Vì vậy, cầm lên một con cua tới gần cái mông của Bạch Tuyết , chỉ thấy con cua giương càng lớn đến gần cái mông của Bạch Tuyết , Bạch Tuyết lại không biết có nguy hiểm sau lưng, như cũ cùng mẹ kế nấu ăn.
"A ——"
Một tiếng thét chói tai, nhưng tiếng thét chói tai không phải là Bạch Tuyết, mà là Bạch Lan, bởi vì con cua kẹp lấy cái mông của Bạch Lan. Thì ra khi cô còn chưa có đem con cua thả vào Bạch Tuyết ,thì phía sau không biết làm sao lại có một con cua lớn bò ra ngoài , hơn nữa hung ác kẹp lấy cái mông của Bạch Lan !
"Thế nào? Thế nào?" Mẹ kế đau lòng hỏi, thấy Bạch Lan gấp đến độ muốn khóc, bà gấp gáp hỏi.
"Phía sau, phía sau. . . . . ." Bạch Lan không dám động, bởi vì đau muốn chết.
"Má ơi! Con cua lớn như vậy làm sao lại chạy tới đây?" Mẹ kế kinh ngạc kêu to, cuống quít kéo con cua ra.
"Lan Lan, đừng động, chảy máu!" Bạch Tuyết hảo tâm nhắc nhở nói, sau đó đi lấy thuốc tiêu viêm .
Nhìn Bạch Tuyết rời đi, Bạch Lan còn không ngừng oán trách mẹ của mình.
"Mẹ, con rốt cuộc không phải con gái của mẹ mà, tại sao một người đàn ông tốt như vậy lại cho chị ta? Mẹ xem, nơi này thật tốt, còn có người đàn ông đẹp trai kia!" Bạch Lan chính là rất thích trai đẹp, mới vừa rồi còn ôm hình Lãnh Dạ nhìn nhiều lần, tóm lại là càng xem càng thích.
"Mẹ làm sao sẽ biết Lãnh Dạ còn trẻ như vậy, ta còn tưởng rằng hắn là người trung niên đã kết hôn đấy! Nếu biết như thế này, mẹ nhất định để cho con tới." Thật ra thì, nếu là Bạch Lan tới cũng không dùng được, Lãnh Dạ muốn chính là Bạch Tuyết, cũng không phải là Bạch Lan, mặc dù Bạch Lan cởi hết nằm ở nơi đó, Lãnh Dạ cũng không thèm nhìn, loại phụ nữ này hắn không thích, không phải là bởi vì là người nhà của Bạch Tuyết !
Lãnh Dạ là ai?
Hắn chính là Lang Vương, hắn thích đều là những người phụ nữ ưu tú, ở yêu giới Vương Phi của hắn chính là người hiền huệ , còn giống như Bạch Lan chỉ biết đến tiền , nên dù cho không hắn, hắn cũng không cần!
Bạch Lan cùng mẹ cô chẳng qua là nằm mộng giữa ban ngày.
"Mau nói, con không ngồi im một chỗ lại tới đây làm gì? Còn con cua này làm sao lại cặp con bị thương?" Mẹ kế nghi hoặc nói, bà nhớ mình đem cua đổ vào trong chậu , bốn phía rất trơn, vậy con cua này làm sao bò lên? Thật là kỳ quái, nhìn Bạch Lan đứng vị trí cách chậu nước một đoạn a?
Bạch Tuyết đi tới, đem thuốc đưa cho mẹ kế để bà bôi cho Bạch Lan. Hình như vết thương rất đau, bởi vì vết thương đã chảy máu , khó trách mới vừa rồi lại kêu lớn tiếng như vậy, xem ra con cua đã kẹp mất một miếng thịt!
"Mai di, hai người đi vào trong phòng khách ngồi đi, nơi này để con làm." Bạch Tuyết đem con cua vớt ra ngoài, sau đó chuẩn bị làm, Bạch Lan liền kỳ quái, mới vừa rồi khi cô cầm con cua , chúng đều muốn giương càng như muốn ăn người! Tại sao Bạch Tuyết cầm , bọn chúng đều nằm im? Trông rất sợ Bạch Tuyết , còn giống như mặc cho Bạch Tuyết làm thịt vậy?
Bạch Lan lại càng không hiểu, vì sao cô cầm con cua đi kẹp Bạch Tuyết, chính mình lại bị kẹp? Vì sao a...
Lúc này, ở cấm địa.
"Phế vật, tất cả đều là phế vật, bổn tôn đã cảm giác được ba linh đồng kia đã đầu thai! Các ngươi nhất định phải tìm được ba tên súc sinh đó, ta muốn dùng máu của bọn họ để cởi phong ấn, còn không mau đi ——" Thanh âm âm trầm từ trong cột đá truyền tới.Phía dưới Tiểu Yêu sợ hãi liền lăn một vòng chạy đi.
Trong cột đá chính là Ma Vương, năm đó Ma vương bị Mẫu Đơn tiên tử dùng vạn niên hàn băng đóng băng lại, hơn nữa còn đem pháp lực của hắn phong ấn, nên chỉ có dùng máu hài tử của Mẫu Đơn tiên tử cùng Lang Vương mới có thể phá giải phong ấn, cho nên hắn luôn luôn chờ đợi ngày này. . . . . .
/530
|