Sau khi từ biệt Trương Vận Cao, Vương Học Bình dẫn theo Hác Cương xuống lầu một khu hành chính khối chính quyền.
Vương Học Bình lên xe trước, hắn nhận lấy cặp công văn trong tay Hác Cương rồi cười nói:
- Hôm nay là ngày ba mươi, sang năm cậu cứ ở nhà mà nghỉ ngơi, tết nhất tôi rất bận.
Hác Cương cũng không có vẻ vui sướng, hắn lo lắng hỏi Vương Học Bình:
- Lãnh đạ, cán bộ lãnh đạo như anh thì càng đến lễ mừng năm mới sẽ càng bận rộn, tôi cũng không cần nghỉ ngơi, sẽ có thể giúp được nhiều việc, có thể hỗ trợ anh tiếp khách.
- Ha ha, tết năm nay tôi cũng không ở nhà, sẽ xuất ngoại, cậu cứ ở nhà là được, vất vả lâu, nên buông lỏng một chút.
Vương Học Bình lắc đầu, hắn cười nói với Hác Cương:
- Chúc cậu năm mới vui vẻ, nhớ chào hỏi hai bác ở nhà dùm tôi, cậu đừng lo chuyện của tôi.
- Lãnh đạo, qua năm mới tôi cũng muốn đi với anh, không nói đâu xa, cũng phải đến chúc tết các lãnh đạo thị ủy chứ?
Hác Cương kiên trì thuyết phục Vương Học Bình.
Vương Học Bình nghe ra ý nghĩa lời nói của Hác Cương, lúc này hắn cười nói:
- Chờ tôi từ nước ngoài quay về thì sẽ đi lên thị ủy chúc tết, nhất định sẽ mang cậu theo.
Hác Cương lúc này mới thở dài một hơi, từ khi làm thư ký cho Vương Học Bình thì trong lòng hắn đã có quyết định, nhất định phải đi theo lãnh đạo làm tốt công tác, để chính mình thành cánh tay không thể thiếu của lãnh đạo.
Vương Học Bình trẻ tuổi như vậy mà đã là lãnh đạo cấp phó huyện, tương lai nào có thể biết được?
Hác Cương đi theo Vương Học Bình cũng không phải quá ngắn, điều này đủ để biết rõ những mối quan hệ của Vương Học Bình ở thị ủy, Hác Cương mơ hồ đoán được lãnh đạo nhà mình có quan hệ không tầm thường với chủ tịch thành phố Kim Hữu Công.
Dù chưa nói đến quan hệ trên thành phố, chỉ dựa vào mối quan hệ tâm phúc với bí thư Nghiêm Minh Cao, lại là cán bộ cấp phó huyện trẻ tuổi nhất thành phố, chuyện bay lên trời đã là ván đóng thuyền.
Hác Cương lên xe, hắn vẫn ngồi xuống vị trí sát bên tài xế, hắn ngẩng đầu nhìn vào kính chiếu hậu, phát hiện khóe miệng Vương Học Bình khẽ vểnh lên.
Tâm tình của lãnh đạo rất tốt, Hác Cương hiểu được điều này, vì vậy hắn quay lại hỏi Vương Học Bình:
- Lãnh đạo, bây giờ chúng ta đến khu quy hoạch sao?
- Ha ha, tiểu tử cậu hôm nay rất thông minh! Đúng vậy, đi đến khu quy hoạch, sáng hôm nay vừa ra khỏi cửa thì hai cụ ở nhà đã dặn dò năm lần, nhất định phải đưa Tiểu Linh về nhà ăn mừng năm mới.
Làm thư ký phải có ngộ tính, Vương Học Bình thấy Hác Cương dần tiến vào trạng thái thì rất vui sướng, tâm tình thoải mái, vì vậy hắn cười giải thích.
- Lái xe Lưu, chúng ta đến khu quy hoạch.
hác cương nghêng mặt qua nói với lái xe Lưu.
- Được.
Lái xe Lưu đáp ứng ngay, hắn khẽ giẫm chân ga, chiếc Santana tăng tốc chạy ra khỏi khu chính quyền huyện.
Xe chạy đến trước cổng chào của khu quy hoạch, Vương Học Bình phân phó lái xe Lưu chút nữa đậu xe bên ngoài, sau đó hắn sẽ xuống xe đi vào bên trong.
Khi lái xe Lưu chạy qua cổng chào khu quy hoạch thì một chiếc BMW đã từ phía sau tiến lên và biến mất trên con đường lớn.
Vương Học Bình lúc đầu còn chưa chú ý, lái xe Lưu lại nhận ra lai lịch của chiếc BMW, hắn giảm tốc độ và nhắc nhở:
- Chủ tịch Vương, vừa rồi có một chiếc BMW vọt qua, hình như là xe của giám đốc Tạ của công ty điện tử Giai Sang.
- À!
Vương Học Bình nở nụ cười ung dung, hắn chỉ hừ hừ một tiếng, cũng không tỏ ra điều gì khác. Hắn không có bất kỳ liên hệ cuộc sống nào với Tạ Hàn Yên, đến bây giờ hai bên cũng chỉ gặp mặt nhau ba lượt mà thôi, hoàn toàn có thể dùng một từ để nói về mối quan hệ này: "Không quên".
Loại phụ nữ cao quý như Tạ Hàn Yên gần đây mắt cao hơn đầu, nàng cũng xem thường loại quan nhỏ như hạt vừng giống Vương Học Bình, vì vậy hắn cần gì chạy dán mặt nóng lên mông lạnh của đối phương? Đây không phải tự mình làm mất mặt hay sao?
Xe nhanh chóng chạy đến trước cổng khu hành chính của khu quy hoạch, Vương Học Bình đẩy cửa xuống xe, hắn nhìn chung quanh, không gặp Lý Tiểu Linh, điều này làm trong lòng hắn có chút thất vọng, vừa rồi đã liên lạc tốt với nàng, chẳng lẽ bây giờ có chuyện gì đó phát sinh?
Vương Học Bình ung dung bước vào trong hiệp hội quản lý khu quy hoạch, hắn đưa mắt nhìn, lúc này thấy Lý Tiểu Linh mặc chế phục phòng công thương đang khẩn trương vùi đầu vào công tác, tay trái đang tính toán, tay phải xách bút viết lên một quyển sổ rất dày.
Vương Học Bình nhìn qua cửa sổ thủy tinh, hắn phát hiện đám đồng sự bốn phía xung quanh Lý Tiểu Linh cũng đang vùi đầu vào công tác.
Vương Học Bình không muốn quấy rầy công tác của Lý Tiểu Linh, hắn lén đi ra ngoài, lại chui vào trong xe rồi dặn dò:
- Lái xe Lưu, chở tôi đi dạo một vòng.
Sắp đón tân xuân, lúc này nhìn ra cửa sổ thấy nhiều dãy nhà xưởng đã mọc lên, những dòng xe chạy qua chạy lại. Vương Học Bình không khỏi nở nụ cười, chỉ vài tháng ngắn ngủi mà kinh tế huyện Nam Vân đã có dấu hiệu cất cánh, coi như xu thế phát triển khó cản, tâm huyết của hắn cũng không uổng phí.
Đột nhiên tầm mắt của Vương Học Bình bị một hình bóng nổi bật thu hút, chỉ thấy một người phụ nữ mặc áo váy trắng đang đứng trên đường, đứng sau một chiếc BMW màu trắng, mái tóc dài của nàng đen nhánh, có vẻ cực kỳ phiêu dật.
Lúc xe chậm rãi đi qua, Vương Học Bình nhìn thấy hình bóng một bên của người phụ nữ này, đó là một gò má thanh tú kinh tâm động phách.
Không cần phải nói nhiều, chỉ từ chiếc BMW thì Vương Học Bình có thể đưa ra phán đoán, đó là Tạ Hàn Yên.
Giờ khắc này Vương Học Bình chợt cảm thấy có chút kỳ quái, người phụ nữ cao cao tại thượng này giống như tiên tử không dính khói bụi nhân gian, lại giống như chim phượng tung bay trên trời, ngạo thị sinh linh.
Tầm mắt Vương Học Bình di động, hắn thấy nàng đứng đó chú ý về phía trước, phía bên kia là Tôn Mị, lúc này thật sự ngoài Tạ Hàn Yên thì không có gì đủ để thu hút được sự quan tâm của Tôn Mị.
Dù Vương Học Bình không quá rõ ràng Tôn Mị đến từ cục cảnh vệ trung ương, nhưng với trí tuệ của hắn thì biết Tôn Mị không hẳn chỉ là vệ sĩ cho Tạ Hàn Yên.
Xe tiếp tục chạy về phía trước, Vương Học Bình dựa người lên hàng ghế phía sau, hắn nhắm mắt dưỡng thần và chợt nhớ đến một sự kiện.
Theo Vương Học Bình biết thì tư khi công ty điện tử Giai Sang gia nhập khu quy hoạch, Tạ Hàn Yên liên tục đẩy mạnh sản xuất tivi.
Lúc này đã vào thời đại nào rồi, còn sản xuất ti vi theo kiểu cũ, nhà máy của Tạ Hàn Yên rất đáng lo.
Vương Học Bình khẽ lắc đầu, Tạ Hàn Yên là loại phụ nữ cao quý siêu cấp, chỉ có trời biết trong túi nàng có bao nhiêu tiền, sợ rằng chút thiệt hại chỉ là hạt bụi với nàng, nào cần hắn phải lo nghĩ?
Vương Học Bình lên xe trước, hắn nhận lấy cặp công văn trong tay Hác Cương rồi cười nói:
- Hôm nay là ngày ba mươi, sang năm cậu cứ ở nhà mà nghỉ ngơi, tết nhất tôi rất bận.
Hác Cương cũng không có vẻ vui sướng, hắn lo lắng hỏi Vương Học Bình:
- Lãnh đạ, cán bộ lãnh đạo như anh thì càng đến lễ mừng năm mới sẽ càng bận rộn, tôi cũng không cần nghỉ ngơi, sẽ có thể giúp được nhiều việc, có thể hỗ trợ anh tiếp khách.
- Ha ha, tết năm nay tôi cũng không ở nhà, sẽ xuất ngoại, cậu cứ ở nhà là được, vất vả lâu, nên buông lỏng một chút.
Vương Học Bình lắc đầu, hắn cười nói với Hác Cương:
- Chúc cậu năm mới vui vẻ, nhớ chào hỏi hai bác ở nhà dùm tôi, cậu đừng lo chuyện của tôi.
- Lãnh đạo, qua năm mới tôi cũng muốn đi với anh, không nói đâu xa, cũng phải đến chúc tết các lãnh đạo thị ủy chứ?
Hác Cương kiên trì thuyết phục Vương Học Bình.
Vương Học Bình nghe ra ý nghĩa lời nói của Hác Cương, lúc này hắn cười nói:
- Chờ tôi từ nước ngoài quay về thì sẽ đi lên thị ủy chúc tết, nhất định sẽ mang cậu theo.
Hác Cương lúc này mới thở dài một hơi, từ khi làm thư ký cho Vương Học Bình thì trong lòng hắn đã có quyết định, nhất định phải đi theo lãnh đạo làm tốt công tác, để chính mình thành cánh tay không thể thiếu của lãnh đạo.
Vương Học Bình trẻ tuổi như vậy mà đã là lãnh đạo cấp phó huyện, tương lai nào có thể biết được?
Hác Cương đi theo Vương Học Bình cũng không phải quá ngắn, điều này đủ để biết rõ những mối quan hệ của Vương Học Bình ở thị ủy, Hác Cương mơ hồ đoán được lãnh đạo nhà mình có quan hệ không tầm thường với chủ tịch thành phố Kim Hữu Công.
Dù chưa nói đến quan hệ trên thành phố, chỉ dựa vào mối quan hệ tâm phúc với bí thư Nghiêm Minh Cao, lại là cán bộ cấp phó huyện trẻ tuổi nhất thành phố, chuyện bay lên trời đã là ván đóng thuyền.
Hác Cương lên xe, hắn vẫn ngồi xuống vị trí sát bên tài xế, hắn ngẩng đầu nhìn vào kính chiếu hậu, phát hiện khóe miệng Vương Học Bình khẽ vểnh lên.
Tâm tình của lãnh đạo rất tốt, Hác Cương hiểu được điều này, vì vậy hắn quay lại hỏi Vương Học Bình:
- Lãnh đạo, bây giờ chúng ta đến khu quy hoạch sao?
- Ha ha, tiểu tử cậu hôm nay rất thông minh! Đúng vậy, đi đến khu quy hoạch, sáng hôm nay vừa ra khỏi cửa thì hai cụ ở nhà đã dặn dò năm lần, nhất định phải đưa Tiểu Linh về nhà ăn mừng năm mới.
Làm thư ký phải có ngộ tính, Vương Học Bình thấy Hác Cương dần tiến vào trạng thái thì rất vui sướng, tâm tình thoải mái, vì vậy hắn cười giải thích.
- Lái xe Lưu, chúng ta đến khu quy hoạch.
hác cương nghêng mặt qua nói với lái xe Lưu.
- Được.
Lái xe Lưu đáp ứng ngay, hắn khẽ giẫm chân ga, chiếc Santana tăng tốc chạy ra khỏi khu chính quyền huyện.
Xe chạy đến trước cổng chào của khu quy hoạch, Vương Học Bình phân phó lái xe Lưu chút nữa đậu xe bên ngoài, sau đó hắn sẽ xuống xe đi vào bên trong.
Khi lái xe Lưu chạy qua cổng chào khu quy hoạch thì một chiếc BMW đã từ phía sau tiến lên và biến mất trên con đường lớn.
Vương Học Bình lúc đầu còn chưa chú ý, lái xe Lưu lại nhận ra lai lịch của chiếc BMW, hắn giảm tốc độ và nhắc nhở:
- Chủ tịch Vương, vừa rồi có một chiếc BMW vọt qua, hình như là xe của giám đốc Tạ của công ty điện tử Giai Sang.
- À!
Vương Học Bình nở nụ cười ung dung, hắn chỉ hừ hừ một tiếng, cũng không tỏ ra điều gì khác. Hắn không có bất kỳ liên hệ cuộc sống nào với Tạ Hàn Yên, đến bây giờ hai bên cũng chỉ gặp mặt nhau ba lượt mà thôi, hoàn toàn có thể dùng một từ để nói về mối quan hệ này: "Không quên".
Loại phụ nữ cao quý như Tạ Hàn Yên gần đây mắt cao hơn đầu, nàng cũng xem thường loại quan nhỏ như hạt vừng giống Vương Học Bình, vì vậy hắn cần gì chạy dán mặt nóng lên mông lạnh của đối phương? Đây không phải tự mình làm mất mặt hay sao?
Xe nhanh chóng chạy đến trước cổng khu hành chính của khu quy hoạch, Vương Học Bình đẩy cửa xuống xe, hắn nhìn chung quanh, không gặp Lý Tiểu Linh, điều này làm trong lòng hắn có chút thất vọng, vừa rồi đã liên lạc tốt với nàng, chẳng lẽ bây giờ có chuyện gì đó phát sinh?
Vương Học Bình ung dung bước vào trong hiệp hội quản lý khu quy hoạch, hắn đưa mắt nhìn, lúc này thấy Lý Tiểu Linh mặc chế phục phòng công thương đang khẩn trương vùi đầu vào công tác, tay trái đang tính toán, tay phải xách bút viết lên một quyển sổ rất dày.
Vương Học Bình nhìn qua cửa sổ thủy tinh, hắn phát hiện đám đồng sự bốn phía xung quanh Lý Tiểu Linh cũng đang vùi đầu vào công tác.
Vương Học Bình không muốn quấy rầy công tác của Lý Tiểu Linh, hắn lén đi ra ngoài, lại chui vào trong xe rồi dặn dò:
- Lái xe Lưu, chở tôi đi dạo một vòng.
Sắp đón tân xuân, lúc này nhìn ra cửa sổ thấy nhiều dãy nhà xưởng đã mọc lên, những dòng xe chạy qua chạy lại. Vương Học Bình không khỏi nở nụ cười, chỉ vài tháng ngắn ngủi mà kinh tế huyện Nam Vân đã có dấu hiệu cất cánh, coi như xu thế phát triển khó cản, tâm huyết của hắn cũng không uổng phí.
Đột nhiên tầm mắt của Vương Học Bình bị một hình bóng nổi bật thu hút, chỉ thấy một người phụ nữ mặc áo váy trắng đang đứng trên đường, đứng sau một chiếc BMW màu trắng, mái tóc dài của nàng đen nhánh, có vẻ cực kỳ phiêu dật.
Lúc xe chậm rãi đi qua, Vương Học Bình nhìn thấy hình bóng một bên của người phụ nữ này, đó là một gò má thanh tú kinh tâm động phách.
Không cần phải nói nhiều, chỉ từ chiếc BMW thì Vương Học Bình có thể đưa ra phán đoán, đó là Tạ Hàn Yên.
Giờ khắc này Vương Học Bình chợt cảm thấy có chút kỳ quái, người phụ nữ cao cao tại thượng này giống như tiên tử không dính khói bụi nhân gian, lại giống như chim phượng tung bay trên trời, ngạo thị sinh linh.
Tầm mắt Vương Học Bình di động, hắn thấy nàng đứng đó chú ý về phía trước, phía bên kia là Tôn Mị, lúc này thật sự ngoài Tạ Hàn Yên thì không có gì đủ để thu hút được sự quan tâm của Tôn Mị.
Dù Vương Học Bình không quá rõ ràng Tôn Mị đến từ cục cảnh vệ trung ương, nhưng với trí tuệ của hắn thì biết Tôn Mị không hẳn chỉ là vệ sĩ cho Tạ Hàn Yên.
Xe tiếp tục chạy về phía trước, Vương Học Bình dựa người lên hàng ghế phía sau, hắn nhắm mắt dưỡng thần và chợt nhớ đến một sự kiện.
Theo Vương Học Bình biết thì tư khi công ty điện tử Giai Sang gia nhập khu quy hoạch, Tạ Hàn Yên liên tục đẩy mạnh sản xuất tivi.
Lúc này đã vào thời đại nào rồi, còn sản xuất ti vi theo kiểu cũ, nhà máy của Tạ Hàn Yên rất đáng lo.
Vương Học Bình khẽ lắc đầu, Tạ Hàn Yên là loại phụ nữ cao quý siêu cấp, chỉ có trời biết trong túi nàng có bao nhiêu tiền, sợ rằng chút thiệt hại chỉ là hạt bụi với nàng, nào cần hắn phải lo nghĩ?
/435
|