Lãnh Đạo

Chương 360: Thu phục.

/435


- Cục trưởng Tùng, lấy danh nghĩa của cục công an thành phố để điện thoại lên hỏi mặt trận thống nhất, hỏi xem Kim Vũ Minh có kết hôn hay chưa? Có con không?Vương Học Bình hạ lệnh.

- Vâng!Tùng Chấn Hoa còn chưa biết Vương Học Bình có ý gì, nhưng cũng không thể nào chậm trễ, lập tức đồng ý, sau đó nhanh chóng đi ra hỏi tin tức của Kim Vũ Minh.

- Đồn trưởng Thịnh, chúng ta tâm sự, có được không?Vương Học Bình quét mắt nhìn đám người Lý Bân.

- Cục trưởng Vương, các anh cứ trò chuyện, chúng tôi sang bên kia xem tiến triển thế nào rồi.Lý Bân cũng có chút kỳ quái, đường đường là một cục trưởng cục công an thì làm gì có chuyện cần nói với một đồn trưởng nhỏ nhoi? Nhưng nếu Vương Học Bình đã hạ lệnh đuổi khách, hắn đành phải dẫn người rời khỏi phòng làm việc của Thịnh Bồi Căn.

Cửa phòng đóng lại, Vương Học Bình dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Thịnh Bồi Căn, tay phải khẽ gõ mặt bàn. Một lúc lâu sau hắn thở dài một tiếng rồi nói:- Đồn trưởng Thịnh, chỗ này không có người ngoài, chỉ có hai chúng ta, tôi cho anh một cơ hội duy nhất, nói đi, nói rõ sự việc.

Thịnh Bồi Căn thầm hoảng hốt, trong đầu rối loạn, hắn há hốc miệng dùng ánh mắt kinh sợ nhìn Vương Học Bình, giống như gặp phải ma quỷ vậy.

- Xin anh chú ý, mức kiên nhẫn của tôi cũng có hạn, đây là cơ hội duy nhất.Vương Học Bình đưa một ngón tay lên, hắn lạnh lùng nói:- Nếu bây giờ anh không nói, đến lúc đó anh phải nói rõ ràng trước mặt ủy ban kỷ luật.

Vương Học Bình quẳng ra những lời này rồi đốt thuốc, nghiêng đầu đi, không thèm nhìn một Thịnh Bồi Căn đã rất rối loạn.

- Cục...Cục trưởng Vương, tôi... ....Mặt Thịnh Bồi Căn đổ đầy mồ hôi, hắn dùng giọng đứt quảng nói.

- Không muốn sao? Được rồi, anh có thể ra khỏi phòng.Vương Học Bình khoát tay không chút do dự, tỏ ý cho Thịnh Bồi Căn cút nhanh.

Thịnh Bồi Căn thầm kinh hoàng, sóng lòng càng ngày càng cao, liên tục đánh vào hệ thần kinh tương đối mạnh mẽ của hắn. Dù sao hắn cũng là một đồn trưởng, hắn hiểu đội nặng của Vương Học Bình, nhưng hắn phải nói gì đây?

Thịnh Bồi Căn thân là đồn trưởng, ngày bình thường khó tránh khỏi làm vài việc, mà đây chỉ là nhiệm vụ phạt tiền, mà hắn lâu lâu cũng chỉ bắt một con thỏ mà thôi.

Thịnh Bồi Căn liên tưởng đến câu hỏi khách sạn Tiền Tây mấy sao của Vương Học Bình, vì vậy mà đầu óc muốn nổ tung.

- Cục trưởng Vương, tôi có vài hành vi không tuân theo quy định trong quá trình thực hiện nhiệm vụ do phân cục phân phó.Xuất phát từ thói quen nghiệp vụ, Thịnh Bồi Căn vẫn chọn phương án tránh nặng tìm nhẹ, cố gắng vượt qua kiểm tra.

Vương Học Bình cười lạnh lùng, hắn nói:- Anh học thủ đoạn phản trinh sát để đối phó với tôi sao?

Vương Học Bình đứng lên chắp tay sau lưng đi ra cửa.

Thịnh Bồi Căn chợt căng thẳng, Vương Học Bình là cục trưởng cục công an thành phố, chỉ cần Vương Học Bình đưa ra một ám hiệu nhỏ cũng đủ cho Thịnh Bồi Căn xuống mười tám tầng địa ngục.

Vương Học Bình mới mở miệng thì Thịnh Bồi Căn đã phán đoán chính xác đầu ra, hắn không những chĩa đầu mâu về phía vấn đề không tuân theo quy định, đồng thời còn nắm bắt chứng cứ của Kim Vũ Minh.

Khi thấy Vương Học Bình mò tay đến chuôi cửa, Thịnh Bồi Căn cắn răng, hắn giống hổ bị lột da, hắn cúi đầu nói:- Cục trưởng Vương, tôi sai rồi.

Vương Học Bình xoay người, trong lòng bàn tay cũng vã mồ hôi, hắn dùng giọng lạnh lùng nói:- Tôi không muốn nghe những lời nói nhảm.

Vương Học Bình đứng yên tại chỗ trầm mặt nhìn Thịnh Bồi Căn.

- Cục trưởng Vương, tôi thật sự phạm sai lầm, muốn chém muốn giết đều tùy anh, tôi chỉ cầu anh một chuyện, đừng nói cho vợ tôi biết.Dù đã mềm nhũn ra nhưng Thịnh Bồi Căn vẫn còn có tư tâm, tiếp tục dùng tiểu thông minh, thử thái độ của Vương Học Bình với mình.

- Rút nước cứu thuyền, trị bệnh cứu người, có sai thì sửa, đúng thì khen ngợi và khuyến khích.Vương Học Bình dùng giọng khuyến khích nói.

Thịnh Bồi Căn thấy được hy vọng thoát thân, hắn giống như bắt được cây cỏ cứu mạng. Hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Vương Học Bình là cục trưởng hàng không xuống, lại mới nhận chức, chắc chắn còn chưa kịp găm tâm phúc của mình vào hệ thống.

Thịnh Bồi Căn có hy vọng này mà đầu óc linh hoạt hẳn lên, hắn thầm nghĩ, với thân phận của Vương Học Bình, nếu muốn trị mình thì còn cần phải nói nhảm sao? Chỉ cần một câu là chính mình chết không chỗ chôn rồi.

Thịnh Bồi Căn suy xét rõ ràng, trong lòng thầm có quyết định, mình nếu là tâm phúc của Vương Học Bình, sau này sẽ lên như diều gặp gió. Nếu thất bại, Thịnh Bồi Căn cũng không quan tâm nhiều như vậy, dù sao cũng không đến mức phải ngồi tù.

- Cục trưởng Vương, tôi nói một câu thật lòng, bắt Kim Vũ Minh, vì hắn có thù oán với tôi.Thịnh Bồi Căn đã quyết định thì cũng không muốn nói gì nữa, nói rõ ràng:- Người phụ nữ ở trong khách sạn với Kim Vũ Minh tên là Lưu Ngọc Nam, tôi cũng nhìn trúng cô ta.

Vương Học Bình thấy khi Thịnh Bồi Căn nhắc đến Lưu Ngọc Nam thì vẻ mặt rất đau khổ, mơ hồ có chút dữ tợn, điều này làm hắn tin tưởng vài phần.

Căn cứ vào miêu tả của Thịnh Bồi Căn, Vương Học Bình đã coi như có một kêt luận sơ bộ, khi Kim Vũ Minh vừa chuẩn bị hoan ái thì đã bị Thịnh Bồi Căn tiến vào bắt ngay tại trận.

Lưu Ngọc Nam trước đó vốn chỉ là một nhân viên phục vụ nhà khách, trùng hợp là Thịnh Bồi Căn được gặp mặt nàng thì động sắc tâm. Sau khi thầm đánh giá bối cảnh của nàng, hắn quyết định tiếp cận.

Sau này Thịnh Bồi Căn đưa Lưu Ngọc Nam vào công tác trong khách sạn Tiền Tây, làm một vị phó quản lý.

Thịnh Bồi Căn thấy Lưu Ngọc Nam sắp bị mình bắt làm tù binh, không ngờ sau đó giai nhân lại bị một thương nhân Đài Loan giàu có như Kim Vũ Minh mê hoặc, chưa đến hai ngày đã bị ôm lên giường.

Khách sạn Tiền Tây dù sao cũng là khu vực trực thuộc của Thịnh Bồi Căn, tất nhiên tai mắt sẽ rất nhiều, hắn tất nhiên sẽ nhanh chóng biết rõ sự việc. Hắn cảm thấy Kim Vũ Minh là một thương nhân Đài Loan, không thể dính vào, vì vậy mà rất bực bội.

Vương Học Bình nghe lời tự thuật của Thịnh Bồi Căn mà không khỏi tức cười, trong lòng thầm nghĩ, người này thật sự xui xẻo, mất nhiều sức lực trồng hoa lại để cho kẻ khác hái, khó trách đối phương ghi hận trong lòng.

- Còn người phụ nữ kia?Vương Học Bình vẫn còn một nghi vấn.

Thịnh Bồi Căn thành thật nói:- Cũng bị bắt đến, nhốt trong nhà giam, không chịu được lời dọa, vì vậy thừa nhận họ Kim kia mua dâm.

Nếu lúc này mà còn nói bậy thì rõ ràng là ngu xuẩn, vì thế Thịnh Bồi Căn sẽ không giấu diếm.

- Dựa theo lời của anh, đây chẳng qua chỉ là sai lầm thôi sao?Vương Học Bình khẽ cười.

Lúc này sợi dây căng cứng trong lòng Thịnh Bồi Căn cũng đã giãn ra, hắn không khỏi cười xấu hổ rồi trơ mặt nói:- Lãnh đạo, điều này...Háo sắc là bản tính của đàn ông.

- Cục trưởng Vương, tôi cũng không phải người gì tốt, nhưng tôi dám thề, sau này sẽ đi cùng anh, tất cả hành động đều nghe theo anh.Thịnh Bồi Căn cũng là người thông minh, Vương Học Bình đã biểu hiện rõ như vậy, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể ôm chặt chân của Vương Học Bình.

- Bồi Căn, việc này của anh thật sự thông thiên, đã kinh động đến cả bí thư thị ủy, rất khó xong việc.Vương Học Bình cũng không muốn đơn giản bỏ qua cho Thịnh Bồi Căn, vì thế lại tiếp tục nắm chặt dây cương.

- Sao? Bí thư Phùng?Thịnh Bồi Căn rất khó tin, nhưng Vương Học Bình đường đường là cục trưởng, lại tự chạy đến, điều này đã nói rõ vấn đề.

- Nhất định là có người muốn chơi tôi, thầm báo tin.Thịnh Bồi Căn căm hận ngứa răng.

- Bây giờ tôi cho anh thời gian, nhanh chóng tìm ra người kia.Vương Học Bình dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Thịnh Bồi Căn, nếu hắn muốn đứng vững gót chân ở cục công an thành phố, như vậy nhất định phải đưa mắt nhìn tám hướng, nhất định phải làm rõ những đầu mối quan hệ trong cục công an thành phố.

Thịnh Bồi Căn phấn chấn tinh thần, nếu không điều tra được thằng chọc dao sau lưng, như vậy cuộc sống sau này của hắn sẽ chẳng được khá giả. Trong lòng hắn biết rõ, bí thư thị ủy quyền cao chức trọng, chỉ là một chuyện nhỏ thế này vốn cũng không liên quan gì.

- Cục trưởng Vương, có tình huống tiến thêm một bước không?Thịnh Bồi Căn cẩn thận hỏi.

Vương Học Bình lắc đầu nói:- Không, chỉ có thể thăm dò dựa vào chính mình.

Thịnh Bồi Căn vừa định hỏi thì Tùng Chấn Hoa đẩy cửa tiến vào, sau đó đi đến bên cạnh bàn rồi báo cáo:- Cục trưởng Vương, đã điều tra rõ, Kim Vũ Minh có vợ ở đài loan, còn có ba con trai. Hơn nữa người của mặt trận thống nhất tỉnh ủy nói, vợ của Kim Vũ Minh xuất thân danh môn, họ Kim chủ yếu nhờ vào sự giúp đỡ của cha vợ.

- Vất vả cho anh rồi, anh Tùng.Vương Học Bình chỉ sắp xếp Tùng Chấn Hoa đến hỏi mặt trận thống nhất thị ủy, nhưng tên này lại hỏi mặt trận thống nhất tỉnh ủy, rõ ràng là rất biết cách làm việc.

Tùng Chấn Hoa khẽ chớp mắt:- Chỉ cần đó là nhiệm vụ của cục trưởng Vương giao phó, phân cục Tiền Tây chúng tôi phải dùng hết sức để hoàn thành.

Vương Học Bình thấy lời nói này có vẻ buồn nôn, hắn cười nói:- Được rồi, chúng ta đến gặp giám đốc Kim.

Thịnh Bồi Căn đưa Vương Học Bình và Tùng Chấn Hoa đi xuyên qua hành lang, sau đó đến một phòng giam.

Từ xa Vương Học Bình đã nghe thấy giọng Đài Loan mền nhũn:- Sự việc hôm nay không để yên, nếu lãnh đạo cục công an thành phố không đến xin lỗi, tôi tuyệt đối không ra ngoài.

- Giám đốc Kim, anh cần gì như vậy? Chúng tôi nhất định xử lý nghiêm túc vị đồn trưởng ở đây, sẽ không buông tha, xin anh bớt giận.Vương Học Bình đi đến bên cạnh lưới sắt, hắn thấy một người đàn ông trung niên đeo mắt kiếng đang tận tình khuyên bảo một tên mập rất trắng.

- Cục trưởng Vương, người đàn ông đeo kiếng chính là phó phòng Hoàng của mặt trận thống nhất, tên mập là Kim Vũ Minh.Thịnh Bồi Căn đến bên cạnh Vương Học Bình rồi khẽ giới thiệu.

Vương Học Bình cực kỳ khó chịu, vị phó phòng Hoàng kia quá thấp kém, bộ dạng bợ đỡ như Hán gian năm xưa:- Trưởng phòng Hoàng, tôi là cục trưởng cục công an thành phố Tiền Châu, Vương Học Bình. Anh ra ngoài trước,tôi có chuyện cần nói.

Vương Học Bình cảm thấy rất chán ngấy, hắn vung vung tay với vị trưởng phòng Hoàng kia.


/435

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status