Khẽ nhăn mặt nhìn con khỉ đang nhìn mình chằm chằm bên cạnh
- Lần đầu thấy thiên nga à? - Ăn đi cưng
- Anh cũng ăn đi, ăn kem anh mua em sợ ngộ độc quá
- Nè hông ăn anh ăn luôn nha
- Á khoan, chờ em đi mua nước cho đã hén
- Đi nhanh về chậm, em lúc nào cũng thế hết!!
- Hì hì hì, lêu lêu, đi đây
- Ê đừng mua coca rồi lắc đấy!!
VÈoooooooooooooooo, chiếc xe ô tô lao như cướp chạy trốn công an lao đến, anh nhìn thấy....nó đứng đơ không lên tiếng, bất động...
- NHIIIIIIIIII
RẦM....một bóng người ngã xuống, bóng thứ 2 khuỵu theo, máu chảy lênh láng cả đường, nó nhìn anh bất động, máu be bét đầy người...một tay cố tìm đến nó..Nó như tỉnh ra, cầm tay anh
- Anh anh...đừng đi..đừng bỏ em...em xin anh...Phong à..
Xe 113 và 114 đã có mặt, nó và Phong máu me lên xe bệnh viện, hung thủ là tên Sát Thủ do Delan Evide sai bảo ( Ba của Tuấn - Chủ tịch công ty GUM ) ...Nó đã nhìn thấy chữ GUM trên áo hắn..Nó nuôi mối thù này..Trả thù GUM....thay cho anh...
Cửa phòng bệnh viện mở ra..Bác sĩ u buồn trả lời
- Chủ tịch, chúng tôi đã cố gắng hết sức!
- Không..Phong không thể bỏ tôi được, tìm cách cứu anh ấy, khiến anh ấy tỉnh lại đi..
Phải...Windy của nó đã bị thực vật.. Chỉ chờ tia hy vọng vào anh ấy....Từng thời gian trôi qua đối với nó chậm lại..Windy ko chọc nó nữa, không cười với nó..Và từ đó..Nó lạnh lùng và tàn nhẫn...Với tất cả...
Nước mắt của nó khô lại...Như đúng ý ba nó...Phong đi mất là nó lại trở thành một con người..Lạnh lùng và như một con nhím, thực ra ông ko ghét Phong, khi Phong xuất hiện, nó ấm áp, biết cười, ông cũng mến cậu lắm, nhưng sao? Nó bị bắt cóc..Nó khóc, ông không muốn...chuyện này xảy ra với nó đúng 48 lần, ông không muốn nó tổn thương nữa..vì mẹ nó - Hà đã chết vì ông..chết vì cố chủ tịch WAP này! Giá như ông không yêu bà thì bà đâu có thế?
_____________
Alo - Tiếng nói khét mùi thuốc súng
- Hà, Hà ở đâu? - Ông Nam khóc
- Ồ, ông cứ từ từ, Nam à...ông nhớ Đoàn Thanh này chứ?
- Ông...
- Ồ, sao thế, hôm bữa đánh tôi hăng lắm mà, sao lại cứng lưỡi thế?
- ....
- Thôi không nói nhiều, tôi báo địa điểm cho nhé! Không đến kịp thì chịu số phận có một người vợ bẩn thỉu
- Ở đâu - Ông quát lên
- Đường XY
- Được
- Hà hà, tôi khá thích vợ ông đấy...Nhanh nhé, tôi sẽ từ từ tận hưởng thôii
Tút....ttt
Ông toát mồ hôi, lao cả xe đến..
Nhưng không kịp rồi..Người vợ mà ông nâng niu...Bọn chúng ...Vợ ông nằm khóc, nhìn ông, nhát dao vẫn còn trên bụng
- Hà..em nói gì? Hà - ÔNg hỏi
- S..a..u anh, chạy...đi- Bà mệt nhọc
Ông quay lại... một viên đạn nằm giữa vai
- Hà hà, ông Nam à, tiếc cho ông quá...vợ ông từ biệt ông, ông cũng thế..tôi đâu còn đồ chơi..à ...cô bé nhà ông là gì ấy nhỉ??? Haizz, hôm sau tôi sẽ tìm hiểu sau..hâhhaha
Cái gì? Nó định làm gì với Nhi!! Nhưng...vợ ông gục xuống, ông khóc, ông biết đau khổ cũng không cứu được bà...Nhưng ông khóc để đỡ đau! Khóc để quên... Ông mất một người, ông phải bảo vệ đứa con của mình...NHẤT ĐỊNH!
- Lần đầu thấy thiên nga à? - Ăn đi cưng
- Anh cũng ăn đi, ăn kem anh mua em sợ ngộ độc quá
- Nè hông ăn anh ăn luôn nha
- Á khoan, chờ em đi mua nước cho đã hén
- Đi nhanh về chậm, em lúc nào cũng thế hết!!
- Hì hì hì, lêu lêu, đi đây
- Ê đừng mua coca rồi lắc đấy!!
VÈoooooooooooooooo, chiếc xe ô tô lao như cướp chạy trốn công an lao đến, anh nhìn thấy....nó đứng đơ không lên tiếng, bất động...
- NHIIIIIIIIII
RẦM....một bóng người ngã xuống, bóng thứ 2 khuỵu theo, máu chảy lênh láng cả đường, nó nhìn anh bất động, máu be bét đầy người...một tay cố tìm đến nó..Nó như tỉnh ra, cầm tay anh
- Anh anh...đừng đi..đừng bỏ em...em xin anh...Phong à..
Xe 113 và 114 đã có mặt, nó và Phong máu me lên xe bệnh viện, hung thủ là tên Sát Thủ do Delan Evide sai bảo ( Ba của Tuấn - Chủ tịch công ty GUM ) ...Nó đã nhìn thấy chữ GUM trên áo hắn..Nó nuôi mối thù này..Trả thù GUM....thay cho anh...
Cửa phòng bệnh viện mở ra..Bác sĩ u buồn trả lời
- Chủ tịch, chúng tôi đã cố gắng hết sức!
- Không..Phong không thể bỏ tôi được, tìm cách cứu anh ấy, khiến anh ấy tỉnh lại đi..
Phải...Windy của nó đã bị thực vật.. Chỉ chờ tia hy vọng vào anh ấy....Từng thời gian trôi qua đối với nó chậm lại..Windy ko chọc nó nữa, không cười với nó..Và từ đó..Nó lạnh lùng và tàn nhẫn...Với tất cả...
Nước mắt của nó khô lại...Như đúng ý ba nó...Phong đi mất là nó lại trở thành một con người..Lạnh lùng và như một con nhím, thực ra ông ko ghét Phong, khi Phong xuất hiện, nó ấm áp, biết cười, ông cũng mến cậu lắm, nhưng sao? Nó bị bắt cóc..Nó khóc, ông không muốn...chuyện này xảy ra với nó đúng 48 lần, ông không muốn nó tổn thương nữa..vì mẹ nó - Hà đã chết vì ông..chết vì cố chủ tịch WAP này! Giá như ông không yêu bà thì bà đâu có thế?
_____________
Alo - Tiếng nói khét mùi thuốc súng
- Hà, Hà ở đâu? - Ông Nam khóc
- Ồ, ông cứ từ từ, Nam à...ông nhớ Đoàn Thanh này chứ?
- Ông...
- Ồ, sao thế, hôm bữa đánh tôi hăng lắm mà, sao lại cứng lưỡi thế?
- ....
- Thôi không nói nhiều, tôi báo địa điểm cho nhé! Không đến kịp thì chịu số phận có một người vợ bẩn thỉu
- Ở đâu - Ông quát lên
- Đường XY
- Được
- Hà hà, tôi khá thích vợ ông đấy...Nhanh nhé, tôi sẽ từ từ tận hưởng thôii
Tút....ttt
Ông toát mồ hôi, lao cả xe đến..
Nhưng không kịp rồi..Người vợ mà ông nâng niu...Bọn chúng ...Vợ ông nằm khóc, nhìn ông, nhát dao vẫn còn trên bụng
- Hà..em nói gì? Hà - ÔNg hỏi
- S..a..u anh, chạy...đi- Bà mệt nhọc
Ông quay lại... một viên đạn nằm giữa vai
- Hà hà, ông Nam à, tiếc cho ông quá...vợ ông từ biệt ông, ông cũng thế..tôi đâu còn đồ chơi..à ...cô bé nhà ông là gì ấy nhỉ??? Haizz, hôm sau tôi sẽ tìm hiểu sau..hâhhaha
Cái gì? Nó định làm gì với Nhi!! Nhưng...vợ ông gục xuống, ông khóc, ông biết đau khổ cũng không cứu được bà...Nhưng ông khóc để đỡ đau! Khóc để quên... Ông mất một người, ông phải bảo vệ đứa con của mình...NHẤT ĐỊNH!
/16
|