- Anh Phong ….
- Sao hôm nay đến muộn vậy?_ hắn vừa đến lớp đã bị ả Thư kéo lại hỏi
……”thật tức chết đi mà …..”_hắn thầm nghĩ
Phía hắn còn vậy thì chắc phía Tuấn cũng không kém là bao và quả như dự đoán…..
- Anh …
- Anh…
- Anh…._một tiếng cũng anh hai tiếng cũng anh có khi mọi người còn tưởng Tuấn tên là Anh rồi đấy chứ
~~~!!!!~~~~
- Chuyện đó nên xử lý như thế nào , bà đã trì hoãn kế hoạch lâu như vậy , có chuyện gì xảy ra sao?_Nhỏ Nhi nói
- Có trò gì vui vậy , nói tôi nghe coi_Jim bên cạnh cũng chen mồm vào
- Chuyện gì đã xảy ra vậy ?|_nhỏ Nhi bỏ mặc lời nói của Jim vẫn quay sang nhìn nó hỏi
- Không …chuyện đó cứ hoãn lại một thời gian đã _nó nói
- Nhưng…
- Để tiện cho việc điều tra_nói cắt ngay lời định nói của nhỏ
- Chuyện gì vậy???_Jim ngồi bên cạnh nghe như vịt nghe sấm không hiểu một cái gì cả
- Lên lớp thôi_nói đoạn nó đi thẳng lên lớp để lại 2 đứa đang ngu ngơ phía sau
Chuyện gì đã xảy ra vs nó , điều này làm nhỏ Nhi rất hiếu kì nha !. một người như nó vs bất kì vấn đề nào cũng sẽ xử lý rất nhanh gọn vậy mà kế hoạch này đc nó thực hiện từ khi bước vào ngôi trường này đến nay vẫn chưa thực hiên xong ..điều đó càng làm nhỏ thấy thắc mắc …phải chăng nó đang gặp chuyện gì không thể thực hiên đc kế hoach này chăng ???
“mình chắc chắn phải tìm ra điều bí mật đó”_qua những suy nghĩ tài tình cùng những lí luận sắc bén cuối cùng nhỏ cũng đưa ra kết luận cho mình và rồi…
- Còn đứng ở đấy làm gì , không lên lớp à ?_Jim nói vọng lại phía nhỏ đứng , vì lo nghĩ và lí luận nên nhỏ đã đị bỏ lại sau đến khi nghe tiếng Jim nói thì nhỏ mới nhận ra một điều quá phũ là mình …bị bỏ rơi.
- Đợi với _nhỏ ý ới gọi theo Jim
“ sao cuộc đời lại phũ như vậy chứ ??”_nhỏ thầm oán trách
Nó vừa vào lớp hắn đã để ý đến làm cho “ai đó” bị bơ một cách phũ phàng dù tức nhưng cũng không thể làm gì đc. Ánh mắt hắn nhìn nó chằm chằm làm nó cảm thấy rất mất tự nhiên, nó không thích người khác nhìn mình như vậy. hầu như cả buổi học hắn đều nhìn nó không thôi
* reng , reng* tiếng chuông báo hiệu tiết học kết thúc cũng là lúc phải đi về , cả buổi sáng nay nó không hề ra khỏi chỗ chỉ gục mặt xuống bàn để tìm kiếm cho mình một giấc ngủ bù nhưng đều không thành khi ánh mắt của hắn cứ dán chặt lên người nó, còn hai đứa bạn thì cứ chí chóe vs nhau hết buổi sáng. Cất gọn sách vở vào cặp, nó từ từ đi ra khỏi lớp
Tản bộ trên vỉa hè dưới những hàng cây xanh rợp bóng, thi thoảng lại có chiếc lá vàng tung bay trong gió …có thể nói đây chính là cảnh đẹp của mùa thu. Kéo lại chiếc mũ lưỡi chai che kín khuôn mặt nó vẫn từ từ bước đi trên con đường đầy nắng , gió và cây …có lẽ như vậy làm lòng nó cảm thấy bình yên hơn.
*két* tiếng thắng xe vang lên
- Sao em không đợi tôi?_hắn ngồi trong xe nói
- Lên đi chúng ta cùng về
- Tôi muốn đi bộ anh về trước đi …..
Nó đoạn nó vẫn theo lịch trình cũ đi về phía trước dưới vòm lá mát của cây cối. cũng không quan tâm mọi vật ra sao , hắn đã về hay chưa mà nó vẫn cứ đi
- Em đi nhanh vậy _một giọng nói trầm ấm truyền từ phía sau lưng nó và theo phản xạ nó sẽ quanh đầu lại, thân ảnh cao lớn của người đứng sau nó hiện lên rất rõ
- Tôi đi cùng em _nói đoạn hắn đi theo sau nó nói chính xác hơn là hai người đi ngang hàng nhau , chiếc bóng trải dài trên con đường đầy lá vàng cùng những con người hồn nhiên náo nhiệt đã tạo nên một khung cảnh rất đẹp
- Sao hôm nay đến muộn vậy?_ hắn vừa đến lớp đã bị ả Thư kéo lại hỏi
……”thật tức chết đi mà …..”_hắn thầm nghĩ
Phía hắn còn vậy thì chắc phía Tuấn cũng không kém là bao và quả như dự đoán…..
- Anh …
- Anh…
- Anh…._một tiếng cũng anh hai tiếng cũng anh có khi mọi người còn tưởng Tuấn tên là Anh rồi đấy chứ
~~~!!!!~~~~
- Chuyện đó nên xử lý như thế nào , bà đã trì hoãn kế hoạch lâu như vậy , có chuyện gì xảy ra sao?_Nhỏ Nhi nói
- Có trò gì vui vậy , nói tôi nghe coi_Jim bên cạnh cũng chen mồm vào
- Chuyện gì đã xảy ra vậy ?|_nhỏ Nhi bỏ mặc lời nói của Jim vẫn quay sang nhìn nó hỏi
- Không …chuyện đó cứ hoãn lại một thời gian đã _nó nói
- Nhưng…
- Để tiện cho việc điều tra_nói cắt ngay lời định nói của nhỏ
- Chuyện gì vậy???_Jim ngồi bên cạnh nghe như vịt nghe sấm không hiểu một cái gì cả
- Lên lớp thôi_nói đoạn nó đi thẳng lên lớp để lại 2 đứa đang ngu ngơ phía sau
Chuyện gì đã xảy ra vs nó , điều này làm nhỏ Nhi rất hiếu kì nha !. một người như nó vs bất kì vấn đề nào cũng sẽ xử lý rất nhanh gọn vậy mà kế hoạch này đc nó thực hiện từ khi bước vào ngôi trường này đến nay vẫn chưa thực hiên xong ..điều đó càng làm nhỏ thấy thắc mắc …phải chăng nó đang gặp chuyện gì không thể thực hiên đc kế hoach này chăng ???
“mình chắc chắn phải tìm ra điều bí mật đó”_qua những suy nghĩ tài tình cùng những lí luận sắc bén cuối cùng nhỏ cũng đưa ra kết luận cho mình và rồi…
- Còn đứng ở đấy làm gì , không lên lớp à ?_Jim nói vọng lại phía nhỏ đứng , vì lo nghĩ và lí luận nên nhỏ đã đị bỏ lại sau đến khi nghe tiếng Jim nói thì nhỏ mới nhận ra một điều quá phũ là mình …bị bỏ rơi.
- Đợi với _nhỏ ý ới gọi theo Jim
“ sao cuộc đời lại phũ như vậy chứ ??”_nhỏ thầm oán trách
Nó vừa vào lớp hắn đã để ý đến làm cho “ai đó” bị bơ một cách phũ phàng dù tức nhưng cũng không thể làm gì đc. Ánh mắt hắn nhìn nó chằm chằm làm nó cảm thấy rất mất tự nhiên, nó không thích người khác nhìn mình như vậy. hầu như cả buổi học hắn đều nhìn nó không thôi
* reng , reng* tiếng chuông báo hiệu tiết học kết thúc cũng là lúc phải đi về , cả buổi sáng nay nó không hề ra khỏi chỗ chỉ gục mặt xuống bàn để tìm kiếm cho mình một giấc ngủ bù nhưng đều không thành khi ánh mắt của hắn cứ dán chặt lên người nó, còn hai đứa bạn thì cứ chí chóe vs nhau hết buổi sáng. Cất gọn sách vở vào cặp, nó từ từ đi ra khỏi lớp
Tản bộ trên vỉa hè dưới những hàng cây xanh rợp bóng, thi thoảng lại có chiếc lá vàng tung bay trong gió …có thể nói đây chính là cảnh đẹp của mùa thu. Kéo lại chiếc mũ lưỡi chai che kín khuôn mặt nó vẫn từ từ bước đi trên con đường đầy nắng , gió và cây …có lẽ như vậy làm lòng nó cảm thấy bình yên hơn.
*két* tiếng thắng xe vang lên
- Sao em không đợi tôi?_hắn ngồi trong xe nói
- Lên đi chúng ta cùng về
- Tôi muốn đi bộ anh về trước đi …..
Nó đoạn nó vẫn theo lịch trình cũ đi về phía trước dưới vòm lá mát của cây cối. cũng không quan tâm mọi vật ra sao , hắn đã về hay chưa mà nó vẫn cứ đi
- Em đi nhanh vậy _một giọng nói trầm ấm truyền từ phía sau lưng nó và theo phản xạ nó sẽ quanh đầu lại, thân ảnh cao lớn của người đứng sau nó hiện lên rất rõ
- Tôi đi cùng em _nói đoạn hắn đi theo sau nó nói chính xác hơn là hai người đi ngang hàng nhau , chiếc bóng trải dài trên con đường đầy lá vàng cùng những con người hồn nhiên náo nhiệt đã tạo nên một khung cảnh rất đẹp
/64
|