Đường Kim đột nhiên khoát tay, sau đó nắm chặt tay bắt được sợi chỉ màu bạc, nắm sợi chỉ trong tay mà dường như nó không tồn tại, thật sự là quá quỷ dị.
Chỉ bạc đột nhiên run lên, một cỗ lực lượng khổng lồ mãnh liệt bắn ra, tựa hồ muốn tránh thoát khỏi tay Đường Kim.
Một cổ chân khí mãnh liệt bắn ra, Đường Kim dồn toàn lực vào lòng bàn tay, sau đó lại nắm chặt, chỉ bạc rốt cục an Tĩnh lại không thể thoát khỏi bàn tay hắn.
Mãi cho tới lúc này, Đường Kim mới rảnh nhìn theo sợi chỉ bạc để tìm chủ nhân của nó, chỉ thấy một người toàn thân mặc đồ màu bạc trắng bó sát cơ thể quyến rũ mê người, đường cong hấp dẫn, đúng là tuyệt đại vưu vật.
Cuối cùng, Đường Kim mới nhìn lên mặt nàng, làn da trắng nõn nà, mỏng manh, ngu quan tinh xả không tì vết, đôi mắt đen nhánh xinh đẹp dị thường.
Lúc này cô gái xinh đẹp đang lạnh lùng nhìn Đường Kim.
- Mỹ nữ, đây là tơ tình sao?
Đường Kim đột nhiên nói:
- Tôi biết tôi rất tuấn tú, cô thấy tôi là nhất kiến chung tình,
Vừa mới dứt lời, Đường Kim đột nhiên cảm giác khí tức nguy hiểm, sợi chỉ bạc hắn đang nắm trong tay đột nhiên chia thành hai sợi tiếp tục bắn về cổ họng hắn.
Mặc dù chỉ bạc vẫn bị hắn nắm trong tay, nhưng có mấy phân phía trước có thể đột nhiên dài ra để tấn công!
Công kích này thật sự quá bất ngờ ngoài dự liệu của Đường Kim, khi hắn cảm thấy nguy hiểm thì sợi chỉ đã cách hắn không đến 1cm!
Vẻ mặt cô gái không thay đổi chút nào, dĩ nhiên nàng nghĩ Đường Kim chết chắc rồi không có gì đặc biệt cả,.
Nhưng lúc này, Đường Kim đột nhiên biến mất, rồi xuất hiện ngày phía sau cô gái:
- Mỹ nữ, tôi không cần tơ tình nữa, đưa tôi sợi tóc kỉ niệm đi!
Công kích của cô gái quá quỷ dị làm Đường Kim thất thế, khiến hắn mất mặt, hắn phải kiếm gì đó gỡ lại tí mặt mũi chứ.
Hai ngón tay nhanh như thiểm điện chụp tới mái tóc đen, nhưng vào lúc này mái tóc dài hiền thục không gió mà tung bay, mười mấy sợi dài nhất trong nháy mắt như kiếm đâm về cổ họng hắn.
- Di?
Đường Kim thật sự ngạc nhiên, mỹ nữ này thật sự là lợi hại a, tơ tình làm vũ khí còn chưa tính, đến tóc cũng có thể làm vũ khí?
Đang lúc Đường Kim ngạc nhiên, trong tầm mắt của hắn, lại xuất hiện một sợi chỉ bạc, bắn nhanh về phía hắn
Đường Kim lại biến mất sau đó, xuất hiện trước mặt cô gái.
- Mỹ nữ, tôi tên là Đường Kim, Đường là Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.
Đường Kim cười sáng lạn:
- Chúng ta thân thiết như vậy cô cũng nên nói tên chứ?
Đường Kim thật sự cảm thấy hứng thú, không chỉ vì dáng người ma quỷ và gương mặt tuyệt đẹp, mà còn bởi vì năng lực quá thần kì.
Tóc dài lại thả tự nhiên, chỉ bạc biến mất không còn tăm tích, cô gái chỉ lạnh lùng nhìn Đường Kim rồi đột nhiên biến mất.
- Híc, cứ đi như thế sao?
Đường Kim ngẩn ngơ, đợi hắn kịp phản ứng cô gái đã biến mất không thấy đâu.
Đường Kim cảm thấy khó hiểu, cô gái dường như là đến giết hắn nhưng mà chưa xuất toàn lực đã vội đi rồi?
- Được rồi, mình cũng phải trở về rồi
Đường Kim lẩm bẩm rồi cũng rời đi.
*******************
Khoảng tám giờ đêm, biệt thự trên núi.
Một thân hình yểu điệu nhìn lên bầu trời, không rõ đang nghĩ suy điều gì.
- Ninh giáo quan, cô đang ngắm cảnh à?
Một giọng nói đầy ngạc nhiên vang lên.
- Đường Kim?
Thấy Đường Kim xuất hiện, Ninh Tâm Tĩnh cũng rất ngạc nhiên:
- Chuyến lên tỉnh thuận lợi chứ?
- Cũng may, thiếu chút nữa là chậm một bước.
Đường Kim trả lời.
- Dương Chấn Bang và Dương Hưng Quốc muốn chạy trốn?
Ninh Tâm Tĩnh lo lắng hỏi, dưới sự tra tấn của Tống Oánh, Lâm Tân Minh đã khai chuyện này có liên quan đến Dương Hưng Quốc.
- Không phải muốn chạy trốn, mà bọn hắn muốn giết lẫn nhau.
Đường Kim kể lại tình huống, cuối cùng lại bổ sung:
- Tôi đâu thể để họ chết dễ dàng như thế.
- Cậu nói không sai, bọn hắn quả thật không hỗ là huynh đệ.
Ninh Tâm Tĩnh thản nhiên nói.
- Ninh giáo quan, cô biết mĩ nữ mặc đồ bạc dùng chỉ bạc làm vũ khí không?
Đường Kim hỏi thăm chút.
- Màu đồ bạc? Chỉ bạc?
Ninh Tâm Tĩnh đột nhiên khẩn trương hẳn.
- Cậu giao thủ với các cô ấy?
- Các cô?
Đường Kim sững sờ:
- Tôi chỉ thấy một người.
- Một người? Được rồi, hẳn là một người!
Ninh Tâm Tĩnh ngữ khí có chút vội vàng:
- Cậu kể lại tình hình lúc đó đi.
Đường Kim kể lại, Ninh Tâm Tĩnh nghe xong hít sâu một hơi:
- Quả nhiên là các cô ấy.
- Ninh giáo quan, các cô ấy là ai?
Đường Kim vội hỏi.
- Băng Sương sát thủ, sát thủ nổi danh nhất Tiềm Long!
Ninh Tâm Tĩnh nói có chút trầm trọng
- Không thể tưởng được, Tiềm Long sớm phái họ ra đối phó cậu như thế!
- Băng Sương sát thủ?
Đường Kim có chút cảm khái
- Mỹ nữ như vậy a, sao lại lấy tên khó nghe vậy?
Dừng một chút, Đường Kim lại hỏi một câu:
- Ninh giáo quan, cô nói một nhóm sát thủ? Sao tôi chỉ thấy một người?
Chỉ bạc đột nhiên run lên, một cỗ lực lượng khổng lồ mãnh liệt bắn ra, tựa hồ muốn tránh thoát khỏi tay Đường Kim.
Một cổ chân khí mãnh liệt bắn ra, Đường Kim dồn toàn lực vào lòng bàn tay, sau đó lại nắm chặt, chỉ bạc rốt cục an Tĩnh lại không thể thoát khỏi bàn tay hắn.
Mãi cho tới lúc này, Đường Kim mới rảnh nhìn theo sợi chỉ bạc để tìm chủ nhân của nó, chỉ thấy một người toàn thân mặc đồ màu bạc trắng bó sát cơ thể quyến rũ mê người, đường cong hấp dẫn, đúng là tuyệt đại vưu vật.
Cuối cùng, Đường Kim mới nhìn lên mặt nàng, làn da trắng nõn nà, mỏng manh, ngu quan tinh xả không tì vết, đôi mắt đen nhánh xinh đẹp dị thường.
Lúc này cô gái xinh đẹp đang lạnh lùng nhìn Đường Kim.
- Mỹ nữ, đây là tơ tình sao?
Đường Kim đột nhiên nói:
- Tôi biết tôi rất tuấn tú, cô thấy tôi là nhất kiến chung tình,
Vừa mới dứt lời, Đường Kim đột nhiên cảm giác khí tức nguy hiểm, sợi chỉ bạc hắn đang nắm trong tay đột nhiên chia thành hai sợi tiếp tục bắn về cổ họng hắn.
Mặc dù chỉ bạc vẫn bị hắn nắm trong tay, nhưng có mấy phân phía trước có thể đột nhiên dài ra để tấn công!
Công kích này thật sự quá bất ngờ ngoài dự liệu của Đường Kim, khi hắn cảm thấy nguy hiểm thì sợi chỉ đã cách hắn không đến 1cm!
Vẻ mặt cô gái không thay đổi chút nào, dĩ nhiên nàng nghĩ Đường Kim chết chắc rồi không có gì đặc biệt cả,.
Nhưng lúc này, Đường Kim đột nhiên biến mất, rồi xuất hiện ngày phía sau cô gái:
- Mỹ nữ, tôi không cần tơ tình nữa, đưa tôi sợi tóc kỉ niệm đi!
Công kích của cô gái quá quỷ dị làm Đường Kim thất thế, khiến hắn mất mặt, hắn phải kiếm gì đó gỡ lại tí mặt mũi chứ.
Hai ngón tay nhanh như thiểm điện chụp tới mái tóc đen, nhưng vào lúc này mái tóc dài hiền thục không gió mà tung bay, mười mấy sợi dài nhất trong nháy mắt như kiếm đâm về cổ họng hắn.
- Di?
Đường Kim thật sự ngạc nhiên, mỹ nữ này thật sự là lợi hại a, tơ tình làm vũ khí còn chưa tính, đến tóc cũng có thể làm vũ khí?
Đang lúc Đường Kim ngạc nhiên, trong tầm mắt của hắn, lại xuất hiện một sợi chỉ bạc, bắn nhanh về phía hắn
Đường Kim lại biến mất sau đó, xuất hiện trước mặt cô gái.
- Mỹ nữ, tôi tên là Đường Kim, Đường là Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.
Đường Kim cười sáng lạn:
- Chúng ta thân thiết như vậy cô cũng nên nói tên chứ?
Đường Kim thật sự cảm thấy hứng thú, không chỉ vì dáng người ma quỷ và gương mặt tuyệt đẹp, mà còn bởi vì năng lực quá thần kì.
Tóc dài lại thả tự nhiên, chỉ bạc biến mất không còn tăm tích, cô gái chỉ lạnh lùng nhìn Đường Kim rồi đột nhiên biến mất.
- Híc, cứ đi như thế sao?
Đường Kim ngẩn ngơ, đợi hắn kịp phản ứng cô gái đã biến mất không thấy đâu.
Đường Kim cảm thấy khó hiểu, cô gái dường như là đến giết hắn nhưng mà chưa xuất toàn lực đã vội đi rồi?
- Được rồi, mình cũng phải trở về rồi
Đường Kim lẩm bẩm rồi cũng rời đi.
*******************
Khoảng tám giờ đêm, biệt thự trên núi.
Một thân hình yểu điệu nhìn lên bầu trời, không rõ đang nghĩ suy điều gì.
- Ninh giáo quan, cô đang ngắm cảnh à?
Một giọng nói đầy ngạc nhiên vang lên.
- Đường Kim?
Thấy Đường Kim xuất hiện, Ninh Tâm Tĩnh cũng rất ngạc nhiên:
- Chuyến lên tỉnh thuận lợi chứ?
- Cũng may, thiếu chút nữa là chậm một bước.
Đường Kim trả lời.
- Dương Chấn Bang và Dương Hưng Quốc muốn chạy trốn?
Ninh Tâm Tĩnh lo lắng hỏi, dưới sự tra tấn của Tống Oánh, Lâm Tân Minh đã khai chuyện này có liên quan đến Dương Hưng Quốc.
- Không phải muốn chạy trốn, mà bọn hắn muốn giết lẫn nhau.
Đường Kim kể lại tình huống, cuối cùng lại bổ sung:
- Tôi đâu thể để họ chết dễ dàng như thế.
- Cậu nói không sai, bọn hắn quả thật không hỗ là huynh đệ.
Ninh Tâm Tĩnh thản nhiên nói.
- Ninh giáo quan, cô biết mĩ nữ mặc đồ bạc dùng chỉ bạc làm vũ khí không?
Đường Kim hỏi thăm chút.
- Màu đồ bạc? Chỉ bạc?
Ninh Tâm Tĩnh đột nhiên khẩn trương hẳn.
- Cậu giao thủ với các cô ấy?
- Các cô?
Đường Kim sững sờ:
- Tôi chỉ thấy một người.
- Một người? Được rồi, hẳn là một người!
Ninh Tâm Tĩnh ngữ khí có chút vội vàng:
- Cậu kể lại tình hình lúc đó đi.
Đường Kim kể lại, Ninh Tâm Tĩnh nghe xong hít sâu một hơi:
- Quả nhiên là các cô ấy.
- Ninh giáo quan, các cô ấy là ai?
Đường Kim vội hỏi.
- Băng Sương sát thủ, sát thủ nổi danh nhất Tiềm Long!
Ninh Tâm Tĩnh nói có chút trầm trọng
- Không thể tưởng được, Tiềm Long sớm phái họ ra đối phó cậu như thế!
- Băng Sương sát thủ?
Đường Kim có chút cảm khái
- Mỹ nữ như vậy a, sao lại lấy tên khó nghe vậy?
Dừng một chút, Đường Kim lại hỏi một câu:
- Ninh giáo quan, cô nói một nhóm sát thủ? Sao tôi chỉ thấy một người?
/482
|