Nhiều người liên tục trầm trồ nhìn về hướng của cô mà không để ý tới nét mặt của Hàn Dương ngay lúc này đây. Đôi mắt chim ưng của anh phiếm hồng, rưng rưng nước mắt nhìn người phụ nữ của mình tiến vào trong đây.
Thời điểm quan trọng cũng đã tới, Lục Mạnh Từ trao tay đứa con gái của mình cho Hàn Dương, đôi mắt nhìn anh với vẻ trông đợi, sau đó quay người đi xuống phía dưới ngồi cùng vợ mình cùng Chấn Hào và Gia Thiên.
Cô nhìn anh mỉm cười dịu dàng, khi nắm lấy tay anh, cô cảm nhận được tay của anh có một chút run rẩy. Cả hai cùng nhau xoay người lại nhìn về phía người chủ hôn ngày hôm nay.
- Ngô Hàn Dương, con có đồng ý lấy cô Lục Mạnh Ái đây làm vợ không ? Có hứa sẽ cùng cô ấy xây dựng một mái ấm gia đình thật hạnh phúc, luôn luôn chung thủy và tin tưởng lẫn nhau. Cùng nhau sống đến mai sau này, đến khi răng lông đầu bạc vẫn bên cạnh nhau hay không ? _ Cha xứ quay người sang nhìn anh, đọc lên lời tuyên thệ mà mình cần phải đọc.
- Con đồng ý ! _ Dù cảm giác hồi hộp xâm chiếm hết cả tinh thần nhưng anh vẫn rất giữ được sự bình tĩnh.
- Lục Mạnh Ái, con có đồng ý lấy anh Ngô Hàn Dương đây làm chồng không ? Có hứa sẽ cùng anh ấy xây dựng một mái ấm gia đình thật hạnh phúc, luôn luôn chung thủy và tin tưởng lẫn nhau. Cùng nhau sống đến mai sau này, đến khi răng lông đầu bạc vẫn bên cạnh nhau hay không ?
- Con đồng ý ! _ Mạnh Ái quay sang nhìn anh, sau đó nói câu đồng ý lên.
( Mình không biết ghi sao cho đúng nên tự chế đó, các bạn thông cảm. )
- Được ! Ta tuyên bố từ đây hai con chính thức là vợ chồng. Bây giờ hai con có thể hôn nhau rồi. _ Chủ hôn mỉm cười phúc hậu nhìn anh và cô.
Hàn Dương từ từ vén tấm vải che đầu của cô lên rồi nhìn cô đến ngây người. Đôi môi bạc lạnh của anh dần tiến lại đôi môi đỏ mọng của cô và hôn.
Nụ hôn nồng nàn cho biết bao nhiêu nỗi mong nhớ của anh dành cô trong suốt 5 năm xa cách. Bao nhiêu niềm yêu thương anh dành cho cô không thể nào diễn tả bằng lời được.
Mọi người bên dưới, cả hai bên gia đình đều vỗ tay chúc mừng cho hỷ sự của họ. Mặc dù Hàn Dương từng làm cho Mạnh Ái nhiều lần đau khổ, nhưng vì tình yêu cả hai dành cho nhau quá lớn, nên cả Chấn Hào cùng Gia Thiên không nói thêm gì nữa.
Chỉ mong rằng đứa em gái họ coi như bảo bối ngọc ngà này có thể sống an yên hạnh phúc bên chồng cả phần đời còn lại, là hạnh phúc viên mãn rồi.
Nụ hôn dứt ra kéo theo sợi chỉ bạc nhỏ, khuôn mặt của Hàn Dương lộ rõ sự vui mừng khôn xiết. Tay anh với lấy chiếc micro mà Hàn Đại đứng ở dưới đưa cho, đưa lên miệng nói:
Đám cưới lần đầu tiên của chúng ta, anh xin lỗi vì không thể cho em điều mà em mong đợi. Nhưng lần này, anh đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều thứ trong lần này, mọi thứ đều dành hết cho em. Mạnh Ái, sau mọi thứ mà chúng ta đã trải qua, có sóng gió có chia lìa, thì bây giờ anh mới biết rằng em chính là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của anh. Về chung một nhà rồi, chỉ cần là em nói anh sẽ đều nghe theo không cãi lại, chỉ cần em nói em thích thứ nào, cho dù có là một mẩu thủy tinh trên mặt trăng anh cũng sẽ làm mọi cách lấy cho em. Sau này, anh sẽ cho em cảm nhận được những điều hạnh phúc nhất mà chưa cô gái nào có. Anh từng oán trách ông trời rằng tại sao cuộc sống của anh có nhiều cạm bẫy như vậy, tại sao lại có những khó khăn như vậy, tại sao những người anh từng yêu thương cứ liên tục bỏ đi hết như vậy ? Bây giờ anh đã hiểu rằng, ông trời ban cho anh những thứ không tốt như thế để thử thách anh, tới tận bây giờ mới ưu ái ban tặng cho anh một thiên thần như em, em chính là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của anh. Ái Nhi, cảm ơn em đã không bao giờ từ bỏ anh sau mọi chuyện đã xảy ra. Ngô Hàn Dương anh rất rất rất yêu em. Lục Mạnh Ái, anh nguyện yêu em bên em đến suốt kiếp cả và cả những kiếp sau mà chúng ta luân hồi nữa.
Giọng nói của anh trầm ấm và nghẹn ngào khi nói ra những lời này. Nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống trên khuôn mặt tựa như tượng điêu khắc của Hy Lạp này. Mạnh Ái cũng xúc động quay sang ôm lấy anh.
Mọi người ở dưới đều nghẹn ngào vui mừng, không ngờ rằng một lão đại lạnh lùng như Hàn Dương lại có lúc khóc vì có được người con gái mình yêu nhất, chuyện này như giấc mơ.
Trong cuộc sống, có người sẽ không bao giờ biết cười biết buồn thậm chí là không biết khóc là gì. Họ cứ suốt ngày trầm ngâm, im lặng như một tảng băng ngàn năm không tan. Nhưng chỉ khi họ gặp được đúng người bạn đời của mình, thì tự khắc họ sẽ bộc lộ những tính khí trên.
Đúng lúc Mạnh Ái cùng Hàn Dương ôm nhau mà khóc vì xúc động, thì lúc đó cả khán phòng tràn ngập trong những quả bong bóng màu hồng nổi sắc bay lên tận trên cao của tòa nhà.
Trên màn hình led phía sau bắt đầu chiếu lên những hình ảnh của anh và cô trong những lần đi chơi hay thậm chí là ở nhà nấu ăn cùng với nhau.
Mọi thứ trước mắt của cô nhòe đi, không ngờ đám cưới lần này đều là anh làm, mà làm tất cả cũng chỉ để dành riêng cho một mình cô thôi.
Xúc động không nói lên lời, dẫu biết ngày đám cưới sẽ không được khóc nhưng nước mắt của cô vẫn rơi vì sự hạnh phúc và sung sướng tột bậc.
Anh đứng bên cạnh cũng khóc một chút, cả hai ôm nhau vào lòng. Cuối cùng sau bao sóng giờ thăng trầm của cuộc đời thì cũng đã về với nhau.
Cứ ngỡ cuộc hôn nhân thương mại này sẽ mong chóng tan rã thành tro bụi nhưng không ngờ đó lại là bước ngoặc cho cô và anh tiến xa hơn.
Không chần chừ thêm một chút nào, anh tự động nắm tay cô chạy ra bên ngoài trong sự ngạc nhiên của mọi người, điều này không nằm trong dự tính ban đầu của gia đình đâu nha.
Bên ngoài chính là một chiếc xe mui trần được đổ sẵn ở đó, anh mở cửa xe cho cô vào rồi thì sau đó cũng an tọa tại vị trí kế bên cạnh của mình. Phía sau xe được cột một chùm bong bóng trái tim đủ màu với dòng chữ I Love You ngọt ngào như kẹo socola.
Khách mời vì hiếu kì nên chen đẩy nhau ra bên ngoài coi xem chuyện gì xảy ra, khi ra rồi thì thì thấy chiếc xe đó đã chạy đi được một đoạn rồi.
Hôm đó ngày 20/1/XXXX .
Cả thành phố S như náo loạn cả lên vì đám cưới của thiếu gia Ngô Thị - Ngô Hàn Dương và tiểu thư Lục Gia - Lục Mạnh Ái được diễn ra long trọng.
Chiếc xe mui trần của Hàn Dương và cô đi phía trước, phía sau là một dàn xe nhãn hiệu lớn lái đi theo. Từng cặp đôi ngồi trên đó toàn là những người bạn bè thân thuộc của anh và cô.
Thì ra, sự việc chạy xe vòng quanh thành phố này, cũng chính là Hàn Dương đích thân nghĩ ra luôn nha.
Đến quan cấp cao chính phủ hay cả cảnh sát cũng im bặt không dám hó hé gì về việc này, vì họ sợ tài sản gia đình của mình sẽ trở thành tài sản công ích của hai tập đoàn trên mất.
Thời điểm quan trọng cũng đã tới, Lục Mạnh Từ trao tay đứa con gái của mình cho Hàn Dương, đôi mắt nhìn anh với vẻ trông đợi, sau đó quay người đi xuống phía dưới ngồi cùng vợ mình cùng Chấn Hào và Gia Thiên.
Cô nhìn anh mỉm cười dịu dàng, khi nắm lấy tay anh, cô cảm nhận được tay của anh có một chút run rẩy. Cả hai cùng nhau xoay người lại nhìn về phía người chủ hôn ngày hôm nay.
- Ngô Hàn Dương, con có đồng ý lấy cô Lục Mạnh Ái đây làm vợ không ? Có hứa sẽ cùng cô ấy xây dựng một mái ấm gia đình thật hạnh phúc, luôn luôn chung thủy và tin tưởng lẫn nhau. Cùng nhau sống đến mai sau này, đến khi răng lông đầu bạc vẫn bên cạnh nhau hay không ? _ Cha xứ quay người sang nhìn anh, đọc lên lời tuyên thệ mà mình cần phải đọc.
- Con đồng ý ! _ Dù cảm giác hồi hộp xâm chiếm hết cả tinh thần nhưng anh vẫn rất giữ được sự bình tĩnh.
- Lục Mạnh Ái, con có đồng ý lấy anh Ngô Hàn Dương đây làm chồng không ? Có hứa sẽ cùng anh ấy xây dựng một mái ấm gia đình thật hạnh phúc, luôn luôn chung thủy và tin tưởng lẫn nhau. Cùng nhau sống đến mai sau này, đến khi răng lông đầu bạc vẫn bên cạnh nhau hay không ?
- Con đồng ý ! _ Mạnh Ái quay sang nhìn anh, sau đó nói câu đồng ý lên.
( Mình không biết ghi sao cho đúng nên tự chế đó, các bạn thông cảm. )
- Được ! Ta tuyên bố từ đây hai con chính thức là vợ chồng. Bây giờ hai con có thể hôn nhau rồi. _ Chủ hôn mỉm cười phúc hậu nhìn anh và cô.
Hàn Dương từ từ vén tấm vải che đầu của cô lên rồi nhìn cô đến ngây người. Đôi môi bạc lạnh của anh dần tiến lại đôi môi đỏ mọng của cô và hôn.
Nụ hôn nồng nàn cho biết bao nhiêu nỗi mong nhớ của anh dành cô trong suốt 5 năm xa cách. Bao nhiêu niềm yêu thương anh dành cho cô không thể nào diễn tả bằng lời được.
Mọi người bên dưới, cả hai bên gia đình đều vỗ tay chúc mừng cho hỷ sự của họ. Mặc dù Hàn Dương từng làm cho Mạnh Ái nhiều lần đau khổ, nhưng vì tình yêu cả hai dành cho nhau quá lớn, nên cả Chấn Hào cùng Gia Thiên không nói thêm gì nữa.
Chỉ mong rằng đứa em gái họ coi như bảo bối ngọc ngà này có thể sống an yên hạnh phúc bên chồng cả phần đời còn lại, là hạnh phúc viên mãn rồi.
Nụ hôn dứt ra kéo theo sợi chỉ bạc nhỏ, khuôn mặt của Hàn Dương lộ rõ sự vui mừng khôn xiết. Tay anh với lấy chiếc micro mà Hàn Đại đứng ở dưới đưa cho, đưa lên miệng nói:
Đám cưới lần đầu tiên của chúng ta, anh xin lỗi vì không thể cho em điều mà em mong đợi. Nhưng lần này, anh đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều thứ trong lần này, mọi thứ đều dành hết cho em. Mạnh Ái, sau mọi thứ mà chúng ta đã trải qua, có sóng gió có chia lìa, thì bây giờ anh mới biết rằng em chính là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của anh. Về chung một nhà rồi, chỉ cần là em nói anh sẽ đều nghe theo không cãi lại, chỉ cần em nói em thích thứ nào, cho dù có là một mẩu thủy tinh trên mặt trăng anh cũng sẽ làm mọi cách lấy cho em. Sau này, anh sẽ cho em cảm nhận được những điều hạnh phúc nhất mà chưa cô gái nào có. Anh từng oán trách ông trời rằng tại sao cuộc sống của anh có nhiều cạm bẫy như vậy, tại sao lại có những khó khăn như vậy, tại sao những người anh từng yêu thương cứ liên tục bỏ đi hết như vậy ? Bây giờ anh đã hiểu rằng, ông trời ban cho anh những thứ không tốt như thế để thử thách anh, tới tận bây giờ mới ưu ái ban tặng cho anh một thiên thần như em, em chính là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của anh. Ái Nhi, cảm ơn em đã không bao giờ từ bỏ anh sau mọi chuyện đã xảy ra. Ngô Hàn Dương anh rất rất rất yêu em. Lục Mạnh Ái, anh nguyện yêu em bên em đến suốt kiếp cả và cả những kiếp sau mà chúng ta luân hồi nữa.
Giọng nói của anh trầm ấm và nghẹn ngào khi nói ra những lời này. Nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống trên khuôn mặt tựa như tượng điêu khắc của Hy Lạp này. Mạnh Ái cũng xúc động quay sang ôm lấy anh.
Mọi người ở dưới đều nghẹn ngào vui mừng, không ngờ rằng một lão đại lạnh lùng như Hàn Dương lại có lúc khóc vì có được người con gái mình yêu nhất, chuyện này như giấc mơ.
Trong cuộc sống, có người sẽ không bao giờ biết cười biết buồn thậm chí là không biết khóc là gì. Họ cứ suốt ngày trầm ngâm, im lặng như một tảng băng ngàn năm không tan. Nhưng chỉ khi họ gặp được đúng người bạn đời của mình, thì tự khắc họ sẽ bộc lộ những tính khí trên.
Đúng lúc Mạnh Ái cùng Hàn Dương ôm nhau mà khóc vì xúc động, thì lúc đó cả khán phòng tràn ngập trong những quả bong bóng màu hồng nổi sắc bay lên tận trên cao của tòa nhà.
Trên màn hình led phía sau bắt đầu chiếu lên những hình ảnh của anh và cô trong những lần đi chơi hay thậm chí là ở nhà nấu ăn cùng với nhau.
Mọi thứ trước mắt của cô nhòe đi, không ngờ đám cưới lần này đều là anh làm, mà làm tất cả cũng chỉ để dành riêng cho một mình cô thôi.
Xúc động không nói lên lời, dẫu biết ngày đám cưới sẽ không được khóc nhưng nước mắt của cô vẫn rơi vì sự hạnh phúc và sung sướng tột bậc.
Anh đứng bên cạnh cũng khóc một chút, cả hai ôm nhau vào lòng. Cuối cùng sau bao sóng giờ thăng trầm của cuộc đời thì cũng đã về với nhau.
Cứ ngỡ cuộc hôn nhân thương mại này sẽ mong chóng tan rã thành tro bụi nhưng không ngờ đó lại là bước ngoặc cho cô và anh tiến xa hơn.
Không chần chừ thêm một chút nào, anh tự động nắm tay cô chạy ra bên ngoài trong sự ngạc nhiên của mọi người, điều này không nằm trong dự tính ban đầu của gia đình đâu nha.
Bên ngoài chính là một chiếc xe mui trần được đổ sẵn ở đó, anh mở cửa xe cho cô vào rồi thì sau đó cũng an tọa tại vị trí kế bên cạnh của mình. Phía sau xe được cột một chùm bong bóng trái tim đủ màu với dòng chữ I Love You ngọt ngào như kẹo socola.
Khách mời vì hiếu kì nên chen đẩy nhau ra bên ngoài coi xem chuyện gì xảy ra, khi ra rồi thì thì thấy chiếc xe đó đã chạy đi được một đoạn rồi.
Hôm đó ngày 20/1/XXXX .
Cả thành phố S như náo loạn cả lên vì đám cưới của thiếu gia Ngô Thị - Ngô Hàn Dương và tiểu thư Lục Gia - Lục Mạnh Ái được diễn ra long trọng.
Chiếc xe mui trần của Hàn Dương và cô đi phía trước, phía sau là một dàn xe nhãn hiệu lớn lái đi theo. Từng cặp đôi ngồi trên đó toàn là những người bạn bè thân thuộc của anh và cô.
Thì ra, sự việc chạy xe vòng quanh thành phố này, cũng chính là Hàn Dương đích thân nghĩ ra luôn nha.
Đến quan cấp cao chính phủ hay cả cảnh sát cũng im bặt không dám hó hé gì về việc này, vì họ sợ tài sản gia đình của mình sẽ trở thành tài sản công ích của hai tập đoàn trên mất.
/102
|