Dưới cú đâm cật lực của Tần Nhiên, chủy thủ cắm sâu gần một nửa vào lưng của gã săn mồi kia.
Máu tươi trong nháy mắt chảy ra, dọc theo miệng vết thương.
A!
Gã thợ săn hét thảm một tiếng, cơ thể theo phản xạ chúi về trước.
Tần Nhiên đương nhiên bám theo sát, lại còn lấy tay trái nắm đè lên tay phải đang cầm chủy thủy, cố sức đâm sâu xuống. Nhưng chủy thủ không vào thêm được chút nào cả.
Bỏ mọe, kẹt vào xương rồi!
Tần Nhiên lẩm bẩm trong bụng rồi rút chủy thủ ra theo phản xạ.
Phụt!
Máu tươi nóng hổi phun ra xối xả lên mặt Tần Nhiên, bắn cả vào mắt hắn. Khiến Tần Nhiên tạm thời không nhìn thấy gì, càng làm cho hắn hoảng hốt, chỉ biết vung vẩy chủy thủ trong tay một cách điên cuống.
Giờ khắc này, trong đầu Tần Nhiên chỉ có một ý nghĩ: không thể cho đối phương có cơ hội nghỉ ngơi được, nếu không kẻ chết chính là bản thân hắn.
Với tâm niệm như vậy, chủy thủ trong tay Tần Nhiên càng vung càng nhanh.
Phập! Phập! Phập!
Phút chốc, tiếng vũ khí đâm vào da thịt vang lên.
Sau vài lần vung chủy thủ, Tần Nhiên ngạc nhiên phát hiện hắn đã hiểu rõ phải sử dụng chủy thủ thế nào.
Không phải chỉ quơ cào loạn xạ, cắt qua da đối thủ là được.
Mà là đâm!
Lách qua khung xương cứng cỏi, đâm vào chỗ thịt mềm.
Tần Nhiên cơ hồ là làm theo bản năng.
Ngay sau đó, lúc mắt hắn hơi thấy lại được, Tần Nhiên bèn trở tay nắm ngược chủy thủ, phần khuỷu dùng sức, đâm chủy thủ ra nhanh như bắn.
Phập!
Chủy thủ cắm sâu vào ngực gã săn mồi, ngập đến tận gốc.
Gã săn mồi đang cầm con dao làm bếp chuẩn bị phản kích kia cúi xuống nhìn lồng ngực mình đầy kinh ngạc, sau đó, ngã bịch xuống đất.
Tới chết, gã vẫn không thể nào hiểu được sao một thằng nhãi mới phút trước không chút nguy hại bỗng nhiên trở nên hung hiểm như vậy
Tần Nhiên cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn gã săn mồi nằm dưới đất, mùi máu tươi tanh nồng khiến hắn nhận ra hắn vừa làm gì.
Nôn!
Nhìn một thi thể vô cùng chân thật trước mắt, cùng với đó là màu máu tươi đến nhức mắt, nghĩ tới mình vừa giết người, Tần Nhiên bỗng dưng thấy quặn bụng, không nhịn nổi bèn nôn mửa liên tục.
Vừa nôn, hắn vừa quỵ xuống trên đất.
Nước mắt giàn dụa, trông vô cùng chật vật.
Nôn đủ chưa?
Một giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Tần Nhiên, khiến hắn ngẩng đầu lên theo phản xạ.
Hắn thấy một gương mặt đầy bụi bẩn, đôi mắt màu xám vốn long lanh cùng tràn ngập sự im lặng và cảnh giác.
Tôi...
Chiến lợi phẩm của cậu, tôi không giành đâu.
Tần Nhiên muốn nói gì đó nhưng đối phương đã ngắt lời, đồng thời cả người cô áp sát vách tường, vừa nhìn chăm chăm Tần Nhiên vừa men theo đó bước từng bước ra ngoài.
Đối phương không tin hắn!
Mà còn, tràn đầy cảnh giác!
Nhìn động tác đối phương, Tần Nhiên ngộ ra.
Nên sau đó, hắn không nói hay làm ra động tác gì khác - Tần Nhiên lo lắng đối phương sẽ hiểu lầm rồi dẫn tới những phiền phức không cần thiết.
Hiện giờ hắn không còn chút sức nào, không thể đối phó thêm phiền hà gì nữa.
Thế nên, Tần Nhiên chỉ im lặng nhìn đối phương rời đi.
Mãi đến khi người đã mất bóng, hắn mới nhẹ nhàng thở ra, chống tay chậm rãi đứng lên.
Tuy rằng hơi lạnh lùng, nhưng cũng xem như là người tốt.
Tần Nhiên cảm khái.
Ở vào lúc rối ren này vẫn còn thể không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, thì cho dù là cảnh giác hay lạnh nhạt cũng hoàn toàn được xem là người tốt.
Ít nhất, cũng tốt hơn cái tên côn đồ kia nhiều.
Sau khi cảm khái, Tần Nhiên nhìn lại nhắc nhở của hệ thống.
[Lĩnh ngộ kỹ năng: vũ khí lạnh (chủy thủ) (cấp cơ bản)]
Đúng là nhờ kỹ năng này mới khiến hắn từ một người sử dụng chủy thủ bình thường trở nên vô cùng thành thạo, khiến đối thủ một phát chết luôn.
Mà kỹ năng xuất hiện khiến bảng lịch sử chiến đấu của Tần Nhiên thay đổi:
[Đâm: tạo thành 15 điểm thương tổn cho đối thủ...]
[Vung chém: tạo thành 3 điểm thương tổn cho đối thủ...]
[Vung chém: tạo thành 2 điểm thương tổn cho đối thủ...]
...
[Ba lần công kích thành công, lĩnh ngộ kỹ năng: vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản)]
[Đâm: công kích chỗ hiểm, tạo thành 80 điểm thương tổn cho đối thủ (40 vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản) x 2), đối thủ tử vong...]
(Ghi chú: Công kích chỗ hiểm = thương tổn thực tế x2)
Ba lần công kích thành công?
Tần Nhiên tự hỏi, sau đó, lật nhanh đến bảng kỹ năng.
Bảng kỹ năng vốn đang trống trơn, giờ xuất hiện tên kỹ năng đầu tiên [Vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản)].
Khi Tần Nhiên nhìn kỹ, thì một ô chú thích nhanh chóng xuất hiện trên màn hình chỉ riêng Tần Nhiên nhìn được.
[Tên: Vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản)]
[Thuộc tính liên quan: Lực lượng, Nhanh nhẹn, Thể chất]
[Loại kỹ năng: Công kích]
[Hiệu quả: khi biết phương pháp sử dụng chủy thủ, gia tăng 10% sức phá hoại]
[Tiêu hao: Thể lực]
[Điều kiện học tập: Lực lượng F-, Nhanh nhẹn F, Thể chất: F]
[Ghi chú: Cưng chỉ mới cấp cơ bản thôi, đừng mơ chém sắt như chém bùn nhớ.]
Gia tăng 10% sức phá hoại?
Tần Nhiên nhìn chú thích xong theo phản xạ so sánh với nhật ký chiến đấu mà hệ thống ghi lại trước đó.
Rồi hắn nhanh chóng vọt tới thi thể của gã thợ săn, rút thanh chủy thủ đang cắm ngập vào ngực của gã ra.
Hiện tại khi cầm chủy thủ, có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc dâng lên, theo bản năng, Tần Nhiên cầm chủy thủ trong tay đâm về trước.
Giống như là đã diễn tập cả nghìn lần rồi vậy.
Vù!
Tiếng kim loại xé gió vang lên.
Tốc độ cực nhanh như tay lại không chút run rẩy, vô cùng chuẩn xác đâm thẳng vào ngực của địch nhân giả tưởng trước mặt.
Cả quá trình y đúc với lần lấy mạng gã thợ săn lúc trước, không chút khác biệt.
Hoàn toàn có thể gọi là: nhanh, chuẩn, hiểm!
Đây chính là 10%? Mà còn chỉ cần ba lần công kích thành công là có thể đạt được?
Tần Nhiên không thể tin nổi.
Hắn rất khó tưởng tượng gia tăng 10% lại chênh lệch đến vậy.
Bởi vì gia tăng 10% này, Tần Nhiên thấy toàn bộ từ lực lượng, tốc độ lẫn kinh nghiệm phối hợp, nếu không trải qua huấn luyện nhiều năm tháng, chắc chắn sẽ không đạt được.
Mà hắn chỉ cần công kích ba lần thành công đã có thể đạt được điều mà người khác cần huấn luyện hết năm này tháng khác?
Trước không nói, Tần Nhiên tự nhận không hề có thiên phú hơn người, được xưng là thiên tài gì gì.
Mà tình huống trước mắt, cho dù là thiên tài chân chính đi nữa cũng không thể làm nổi.
Tần Nhiên yên lặng nhớ lại.
Sau đó, trong đầu linh quang chợt lóe.
Nhắc nhở?!
Tần Nhiên nhớ lại nhắc nhở của hệ thống khi mới tiến vào trò chơi.
Lập tức, hẳn lật lại nhật ký hệ thống.
[Nhiệm vụ chính: sinh tồn bảy ngày, 0/7.]
[Nhiệm vụ phụ (có thể chọn): Cứu giúp thêm các người dân khác đến khi kết thúc chiến tranh, mỗi người dân được cứu có thể nâng cao điểm đánh giá qua bản.]
(Nhắc nhở: phó bản tân thủ, là một cơ hội hiếm có đối với mỗi người chơi!)
Phía dưới nhiệm vụ chính và phụ, có một nhắc nhở rất rõ ràng.
Tần Nhiên nhìn chăm chăm vào bốn chữ cơ hội hiếm có , cuối cùng, thở dài.
Cái game lậu này, tuy rằng vô cùng chân thật, nhưng không hề thay đổi một số quy tắc thường thấy của game. Sẽ không bao giờ đặt một em gà vào tình huống cực độ nguy hiểm ngay, mà sẽ tiến lên tuần tự. Chỉ cần có thể nắm bắt được cơ hội, sẽ từng bước đạt được sức mạnh để đối phó với nguy cơ!
Tần Nhiên nghĩ thầm.
Chỉ là lại nhanh chóng chau mày.
Hắn nghĩ đến việc nếu trước đó không kiểm tra thi thể kia cẩn thận, lụm được thanh đao ghẻ này thì hắn sẽ thế nào?
Nghĩ tới khả năng có thể xuất hiện, Tần Nhiên sợ run.
Không hổ là một trò chơi chỉ có một phần mười người chơi sống sót sau bản beta! Chỉ e là trong số những người chơi đã thiệt mạng kia, không ít người đều là vì sơ suất không kịp thích ứng mà tèo nha?
Tần Nhiên vừa nghĩ vừa cúi đầu kiểm tra thi thể trước mặt.
Bằng một thái độ cực kỳ chuyên chú.
Từ khi hắn lật lại nhật ký chiến đấu cho đến khi đối thủ ngụm củ tỏi, Tần Nhiên đều không thấy giá trị xp, kinh nghiệm gì cả. Nhưng lại xuất hiện kỹ năng, còn được ghi chú bằng từ 'cơ bản'.
Hẳn nhiên là một kỹ năng có thể tăng cấp.
Càng thêm chứng minh đây là một trò chơi, cái hắn tiến vào đúng là một phó bản.
Bằng kinh nghiệm chơi game của Tần Nhiên, nếu hắn không đạt được các loại điểm Xp, kinh nghiệm trực tiếp thì sẽ thuộc kiểu sau khi thông qua phó bản, mới có được điểm đánh giá.
Mà điểm đánh giá tốt hay xấu sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thu hoạch của hắn.
Về chuyện làm thế nào để tăng điểm đánh giá?
Ngoại trừ dựa vào nhiệm vụ phụ, thì đương nhiên còn tùy vào biểu hiện lúc chơi.
Mà với sự lý giải của Tần Nhiên, biểu hiện không có gì khác ngoài mấy chuyện giết quái, lấy được trang bị và kim tệ rồi.
Với nhiệm vụ phụ, Tần Nhiên tạm thời không có biện pháp.
Nhưng Tần Nhiên rất rành vụ giết quái, lụm trang bị và kim tệ nha.
Dù sao thì trước đó không lâu, hắn vừa mới lục soát một thi thể, giờ trước mắt còn thêm một xác nữa.
Đã vậy cái xác này còn là do hắn giết.
Mùi máu tươi tanh lòm vẫn gay mũi như cũ.
Dù đã trải qua việc giết chóc, nhưng Tần Nhiên vẫn cảm thấy chán ghét loại hương vị này, nhưng dù sao cũng thích ứng hơn một chút.
Ít nhất, hắn không còn nôn ọe nữa.
Cũng không còn quá sợ hai.
Thứ đầu tiên bị Tần Nhiên lụm tất nhiên là con dao làm bếp trong tay gã thợ săn.
[Tên: Dao làm bếp.]
[Loại hình: Vũ khí hệ đao.]
[Phẩm chất: Bị hư tổn.]
[Lực công kích: yếu.]
[Thuộc tính: Không]
[Đặc hiệu: Không]
[Có thể mang ra khỏi phó bản không: Có]
[Ghi chú: Lúc bình thường dùng để cắt rau, đương nhiên... người chơi cũng có thể dùng để đâm người.]
Trong phút chốc Tần Nhiên cầm con dao lên, một bảng giải thích vật phẩm cũng xuất hiện trước mặt.
Sau khi xem xét, Tần Nhiên cất con dao vào balo, tiếp tục lục lọi.
Rất nhanh, Tần Nhiên lại có phát hiện.
Máu tươi trong nháy mắt chảy ra, dọc theo miệng vết thương.
A!
Gã thợ săn hét thảm một tiếng, cơ thể theo phản xạ chúi về trước.
Tần Nhiên đương nhiên bám theo sát, lại còn lấy tay trái nắm đè lên tay phải đang cầm chủy thủy, cố sức đâm sâu xuống. Nhưng chủy thủ không vào thêm được chút nào cả.
Bỏ mọe, kẹt vào xương rồi!
Tần Nhiên lẩm bẩm trong bụng rồi rút chủy thủ ra theo phản xạ.
Phụt!
Máu tươi nóng hổi phun ra xối xả lên mặt Tần Nhiên, bắn cả vào mắt hắn. Khiến Tần Nhiên tạm thời không nhìn thấy gì, càng làm cho hắn hoảng hốt, chỉ biết vung vẩy chủy thủ trong tay một cách điên cuống.
Giờ khắc này, trong đầu Tần Nhiên chỉ có một ý nghĩ: không thể cho đối phương có cơ hội nghỉ ngơi được, nếu không kẻ chết chính là bản thân hắn.
Với tâm niệm như vậy, chủy thủ trong tay Tần Nhiên càng vung càng nhanh.
Phập! Phập! Phập!
Phút chốc, tiếng vũ khí đâm vào da thịt vang lên.
Sau vài lần vung chủy thủ, Tần Nhiên ngạc nhiên phát hiện hắn đã hiểu rõ phải sử dụng chủy thủ thế nào.
Không phải chỉ quơ cào loạn xạ, cắt qua da đối thủ là được.
Mà là đâm!
Lách qua khung xương cứng cỏi, đâm vào chỗ thịt mềm.
Tần Nhiên cơ hồ là làm theo bản năng.
Ngay sau đó, lúc mắt hắn hơi thấy lại được, Tần Nhiên bèn trở tay nắm ngược chủy thủ, phần khuỷu dùng sức, đâm chủy thủ ra nhanh như bắn.
Phập!
Chủy thủ cắm sâu vào ngực gã săn mồi, ngập đến tận gốc.
Gã săn mồi đang cầm con dao làm bếp chuẩn bị phản kích kia cúi xuống nhìn lồng ngực mình đầy kinh ngạc, sau đó, ngã bịch xuống đất.
Tới chết, gã vẫn không thể nào hiểu được sao một thằng nhãi mới phút trước không chút nguy hại bỗng nhiên trở nên hung hiểm như vậy
Tần Nhiên cũng vô cùng kinh ngạc, nhìn gã săn mồi nằm dưới đất, mùi máu tươi tanh nồng khiến hắn nhận ra hắn vừa làm gì.
Nôn!
Nhìn một thi thể vô cùng chân thật trước mắt, cùng với đó là màu máu tươi đến nhức mắt, nghĩ tới mình vừa giết người, Tần Nhiên bỗng dưng thấy quặn bụng, không nhịn nổi bèn nôn mửa liên tục.
Vừa nôn, hắn vừa quỵ xuống trên đất.
Nước mắt giàn dụa, trông vô cùng chật vật.
Nôn đủ chưa?
Một giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Tần Nhiên, khiến hắn ngẩng đầu lên theo phản xạ.
Hắn thấy một gương mặt đầy bụi bẩn, đôi mắt màu xám vốn long lanh cùng tràn ngập sự im lặng và cảnh giác.
Tôi...
Chiến lợi phẩm của cậu, tôi không giành đâu.
Tần Nhiên muốn nói gì đó nhưng đối phương đã ngắt lời, đồng thời cả người cô áp sát vách tường, vừa nhìn chăm chăm Tần Nhiên vừa men theo đó bước từng bước ra ngoài.
Đối phương không tin hắn!
Mà còn, tràn đầy cảnh giác!
Nhìn động tác đối phương, Tần Nhiên ngộ ra.
Nên sau đó, hắn không nói hay làm ra động tác gì khác - Tần Nhiên lo lắng đối phương sẽ hiểu lầm rồi dẫn tới những phiền phức không cần thiết.
Hiện giờ hắn không còn chút sức nào, không thể đối phó thêm phiền hà gì nữa.
Thế nên, Tần Nhiên chỉ im lặng nhìn đối phương rời đi.
Mãi đến khi người đã mất bóng, hắn mới nhẹ nhàng thở ra, chống tay chậm rãi đứng lên.
Tuy rằng hơi lạnh lùng, nhưng cũng xem như là người tốt.
Tần Nhiên cảm khái.
Ở vào lúc rối ren này vẫn còn thể không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, thì cho dù là cảnh giác hay lạnh nhạt cũng hoàn toàn được xem là người tốt.
Ít nhất, cũng tốt hơn cái tên côn đồ kia nhiều.
Sau khi cảm khái, Tần Nhiên nhìn lại nhắc nhở của hệ thống.
[Lĩnh ngộ kỹ năng: vũ khí lạnh (chủy thủ) (cấp cơ bản)]
Đúng là nhờ kỹ năng này mới khiến hắn từ một người sử dụng chủy thủ bình thường trở nên vô cùng thành thạo, khiến đối thủ một phát chết luôn.
Mà kỹ năng xuất hiện khiến bảng lịch sử chiến đấu của Tần Nhiên thay đổi:
[Đâm: tạo thành 15 điểm thương tổn cho đối thủ...]
[Vung chém: tạo thành 3 điểm thương tổn cho đối thủ...]
[Vung chém: tạo thành 2 điểm thương tổn cho đối thủ...]
...
[Ba lần công kích thành công, lĩnh ngộ kỹ năng: vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản)]
[Đâm: công kích chỗ hiểm, tạo thành 80 điểm thương tổn cho đối thủ (40 vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản) x 2), đối thủ tử vong...]
(Ghi chú: Công kích chỗ hiểm = thương tổn thực tế x2)
Ba lần công kích thành công?
Tần Nhiên tự hỏi, sau đó, lật nhanh đến bảng kỹ năng.
Bảng kỹ năng vốn đang trống trơn, giờ xuất hiện tên kỹ năng đầu tiên [Vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản)].
Khi Tần Nhiên nhìn kỹ, thì một ô chú thích nhanh chóng xuất hiện trên màn hình chỉ riêng Tần Nhiên nhìn được.
[Tên: Vũ khí lạnh (chủy thủ) (cơ bản)]
[Thuộc tính liên quan: Lực lượng, Nhanh nhẹn, Thể chất]
[Loại kỹ năng: Công kích]
[Hiệu quả: khi biết phương pháp sử dụng chủy thủ, gia tăng 10% sức phá hoại]
[Tiêu hao: Thể lực]
[Điều kiện học tập: Lực lượng F-, Nhanh nhẹn F, Thể chất: F]
[Ghi chú: Cưng chỉ mới cấp cơ bản thôi, đừng mơ chém sắt như chém bùn nhớ.]
Gia tăng 10% sức phá hoại?
Tần Nhiên nhìn chú thích xong theo phản xạ so sánh với nhật ký chiến đấu mà hệ thống ghi lại trước đó.
Rồi hắn nhanh chóng vọt tới thi thể của gã thợ săn, rút thanh chủy thủ đang cắm ngập vào ngực của gã ra.
Hiện tại khi cầm chủy thủ, có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc dâng lên, theo bản năng, Tần Nhiên cầm chủy thủ trong tay đâm về trước.
Giống như là đã diễn tập cả nghìn lần rồi vậy.
Vù!
Tiếng kim loại xé gió vang lên.
Tốc độ cực nhanh như tay lại không chút run rẩy, vô cùng chuẩn xác đâm thẳng vào ngực của địch nhân giả tưởng trước mặt.
Cả quá trình y đúc với lần lấy mạng gã thợ săn lúc trước, không chút khác biệt.
Hoàn toàn có thể gọi là: nhanh, chuẩn, hiểm!
Đây chính là 10%? Mà còn chỉ cần ba lần công kích thành công là có thể đạt được?
Tần Nhiên không thể tin nổi.
Hắn rất khó tưởng tượng gia tăng 10% lại chênh lệch đến vậy.
Bởi vì gia tăng 10% này, Tần Nhiên thấy toàn bộ từ lực lượng, tốc độ lẫn kinh nghiệm phối hợp, nếu không trải qua huấn luyện nhiều năm tháng, chắc chắn sẽ không đạt được.
Mà hắn chỉ cần công kích ba lần thành công đã có thể đạt được điều mà người khác cần huấn luyện hết năm này tháng khác?
Trước không nói, Tần Nhiên tự nhận không hề có thiên phú hơn người, được xưng là thiên tài gì gì.
Mà tình huống trước mắt, cho dù là thiên tài chân chính đi nữa cũng không thể làm nổi.
Tần Nhiên yên lặng nhớ lại.
Sau đó, trong đầu linh quang chợt lóe.
Nhắc nhở?!
Tần Nhiên nhớ lại nhắc nhở của hệ thống khi mới tiến vào trò chơi.
Lập tức, hẳn lật lại nhật ký hệ thống.
[Nhiệm vụ chính: sinh tồn bảy ngày, 0/7.]
[Nhiệm vụ phụ (có thể chọn): Cứu giúp thêm các người dân khác đến khi kết thúc chiến tranh, mỗi người dân được cứu có thể nâng cao điểm đánh giá qua bản.]
(Nhắc nhở: phó bản tân thủ, là một cơ hội hiếm có đối với mỗi người chơi!)
Phía dưới nhiệm vụ chính và phụ, có một nhắc nhở rất rõ ràng.
Tần Nhiên nhìn chăm chăm vào bốn chữ cơ hội hiếm có , cuối cùng, thở dài.
Cái game lậu này, tuy rằng vô cùng chân thật, nhưng không hề thay đổi một số quy tắc thường thấy của game. Sẽ không bao giờ đặt một em gà vào tình huống cực độ nguy hiểm ngay, mà sẽ tiến lên tuần tự. Chỉ cần có thể nắm bắt được cơ hội, sẽ từng bước đạt được sức mạnh để đối phó với nguy cơ!
Tần Nhiên nghĩ thầm.
Chỉ là lại nhanh chóng chau mày.
Hắn nghĩ đến việc nếu trước đó không kiểm tra thi thể kia cẩn thận, lụm được thanh đao ghẻ này thì hắn sẽ thế nào?
Nghĩ tới khả năng có thể xuất hiện, Tần Nhiên sợ run.
Không hổ là một trò chơi chỉ có một phần mười người chơi sống sót sau bản beta! Chỉ e là trong số những người chơi đã thiệt mạng kia, không ít người đều là vì sơ suất không kịp thích ứng mà tèo nha?
Tần Nhiên vừa nghĩ vừa cúi đầu kiểm tra thi thể trước mặt.
Bằng một thái độ cực kỳ chuyên chú.
Từ khi hắn lật lại nhật ký chiến đấu cho đến khi đối thủ ngụm củ tỏi, Tần Nhiên đều không thấy giá trị xp, kinh nghiệm gì cả. Nhưng lại xuất hiện kỹ năng, còn được ghi chú bằng từ 'cơ bản'.
Hẳn nhiên là một kỹ năng có thể tăng cấp.
Càng thêm chứng minh đây là một trò chơi, cái hắn tiến vào đúng là một phó bản.
Bằng kinh nghiệm chơi game của Tần Nhiên, nếu hắn không đạt được các loại điểm Xp, kinh nghiệm trực tiếp thì sẽ thuộc kiểu sau khi thông qua phó bản, mới có được điểm đánh giá.
Mà điểm đánh giá tốt hay xấu sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thu hoạch của hắn.
Về chuyện làm thế nào để tăng điểm đánh giá?
Ngoại trừ dựa vào nhiệm vụ phụ, thì đương nhiên còn tùy vào biểu hiện lúc chơi.
Mà với sự lý giải của Tần Nhiên, biểu hiện không có gì khác ngoài mấy chuyện giết quái, lấy được trang bị và kim tệ rồi.
Với nhiệm vụ phụ, Tần Nhiên tạm thời không có biện pháp.
Nhưng Tần Nhiên rất rành vụ giết quái, lụm trang bị và kim tệ nha.
Dù sao thì trước đó không lâu, hắn vừa mới lục soát một thi thể, giờ trước mắt còn thêm một xác nữa.
Đã vậy cái xác này còn là do hắn giết.
Mùi máu tươi tanh lòm vẫn gay mũi như cũ.
Dù đã trải qua việc giết chóc, nhưng Tần Nhiên vẫn cảm thấy chán ghét loại hương vị này, nhưng dù sao cũng thích ứng hơn một chút.
Ít nhất, hắn không còn nôn ọe nữa.
Cũng không còn quá sợ hai.
Thứ đầu tiên bị Tần Nhiên lụm tất nhiên là con dao làm bếp trong tay gã thợ săn.
[Tên: Dao làm bếp.]
[Loại hình: Vũ khí hệ đao.]
[Phẩm chất: Bị hư tổn.]
[Lực công kích: yếu.]
[Thuộc tính: Không]
[Đặc hiệu: Không]
[Có thể mang ra khỏi phó bản không: Có]
[Ghi chú: Lúc bình thường dùng để cắt rau, đương nhiên... người chơi cũng có thể dùng để đâm người.]
Trong phút chốc Tần Nhiên cầm con dao lên, một bảng giải thích vật phẩm cũng xuất hiện trước mặt.
Sau khi xem xét, Tần Nhiên cất con dao vào balo, tiếp tục lục lọi.
Rất nhanh, Tần Nhiên lại có phát hiện.
/102
|